Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-318
Chương 318: Trẫm Là Nam Nhân (1)
Nguyên chủ Liễu Khuynh Diễm, nữ nhi nhà Hộ quốc Tướng quân Liễu Hoành Dương.
Tướng quân có tổng cộng sáu nam hài tử, chỉ có duy nhất một mình nguyên chủ là nữ nhi, vậy nên không cần nói cũng biết mức độ Liễu gia sủng ái nàng.
Cho dù nguyên chủ muốn lên trời, Tướng quân và các ca ca nàng cũng sẽ bán mạng bắt thang cho nàng leo lên.
Từ nhỏ đã được cưng chiều, dẫn đến ngoài điểm tuyệt sắc giai nhân, hồng nhan họa thủy, thì nguyên chủ hoàn toàn không có ưu điểm nào khác.
Là một thiên kim cành vàng lá ngọc, nhưng không cầm kỳ thi họa, không may vá thêu thùa, không mưu lược thâm sâu.
Quốc công và Quốc công phu nhân đã sớm tính toán, chờ khi nguyên chủ đủ tuổi sẽ gả nàng vào môn hộ có gia thế thấp hơn, để nhà phu quân nàng nể mặt phủ Tướng quân mà không dám bắt nạt nàng.
Nhưng Hộ quốc Tướng quân nắm binh quyền quá lớn, mà xưa nay bậc đế vương vốn đa nghi, lo lắng thần tử công cao hơn chủ, sẽ sinh tâm tư phản loạn.
Vì vậy, tiên đế trước khi băng hà đã để lại di chiếu, hết lời khen ngợi nữ nhi Liễu gia hiền huệ đoan trang, chỉ điểm nàng vào cung làm phi tần cho tân đế Triêu Dã.
Bề ngoài là ban thưởng vào cung làm phi tần, nhưng thực chất bên trong là giữ nguyên chủ làm con tin, để Liễu tướng quân không dám phản bội tân đế.
Nhưng lấy đầu óc không chút mưu lược của nguyên chủ, đấu đá với phi tần hậu cung... kết quả tất nhiên là chui vào lãnh cung trong vòng một nốt nhạc.
Hộ quốc Tướng quân thương xót nữ nhi, không ít lần tiến cung cầu xin tân đế, nhưng tội của nguyên chủ có nhân chứng vật chứng rõ ràng.
Không trực tiếp xử tử đã là khoan dung, muốn buông tha là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Lúc này, lại có kẻ thừa cơ mượn gió bẻ măng, thổi vào bên tai Liễu Tướng quân, nói rằng chứng cứ vu khống nguyên chủ là do tân đế ngụy tạo. Nói tân đế cố tình khó xử nữ nhi ông, để đoạt lại binh quyền từ tay ông.
Mặt khác, bọn họ lại để Liễu Tướng quân nhiều lần 'vô tình' bắt gặp nguyên chủ bị thái giám cung nữ ngược đãi ở lãnh cung, nàng đầu bù tóc rối, sống còn thua cả một con chó!
Tướng quân cưng chiều nguyên chủ đến muốn mạng, liên tục bị kích thích như thế, sao có thể chịu nổi?
Nếu cầu xin hoàng đế này không được, vậy thì trực tiếp đổi một hoàng đế khác đi!
Liễu tướng quân bí mật hợp tác với Tam Vương gia Triêu Lộc Cương, giúp hắn mưu triều soán vị.
Sau khi tạo phản thành công, ông liền dẫn nguyên chủ rời khỏi lãnh cung, cả nhà Liễu gia từ quan về quê sống ẩn dật.
Nhưng Triêu Lộc Cương vẫn thấy không yên tâm về Liễu tướng quân, nên đã phái người theo ám sát toàn bộ Liễu gia.
Qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát, thể hiện đến tàn bạo rõ ràng!
[Nguyện vọng nguyên chủ: Ngăn cản phụ thân nàng làm phản, không để ông phò trợ Triêu Lộc Cương.] Hắc Khuyển phát nguyện vọng xong, lại hỏi: [Có nhiệm vụ phụ tuyến, kí chủ làm không?]
"Có điểm?" Khuynh Diễm nắm bắt trọng tâm.
[500.000 điểm tích lũy không khấu trừ. Không chấp nhận nâng giá!] Hắc Khuyển nhấn mạnh.
Cô đừng hòng uy hiếp tống tiền... nói nhầm, tống điểm nó!
Khuynh Diễm ngạc nhiên. Nhiệm vụ gì mà được tới 500.000 điểm?
Điểm tích lũy dễ ăn như vậy sao?
"Mi nói thử xem." Ta nghi ngờ đây lại là một cái hố.
[Điểm cao thì nhiệm vụ phải khó chứ!]
Hắc Khuyển hắng giọng, tỏ vẻ nguy hiểm đọc: [Nhiệm vụ phụ tuyến 'Ái hận bất phân'.]
[Hãy nỗ lực khiến toàn bộ thiên hạ vừa yêu vừa hận cô, một mặt tha thiết muốn cô sống, một mặt lại hận không thể chính tay giết chết cô!]
Khuynh Diễm tỏ vẻ... Trời ơi sao nhiệm vụ này dễ làm dữ vậy! Đây không phải là nghề của ta sao?
500.000 điểm đã nằm trong tầm tay!!
Hắc Khuyển: [...]
Làm cho TOÀN BỘ thiên hạ vừa yêu vừa hận cô, dễ chỗ nào?!
—
Thế giới này, đại lục được phân thành ba quốc gia, phía Tây là lãnh thổ của Tây Sở Quốc, phía Đông là Đông Man Quốc, cuối cùng là Liệp Cổ Quốc.
Khuynh Diễm ở tại Liệp Cổ, quốc gia này không lớn, nhưng địa thế thuận lợi, khoáng sản dồi dào, là con mồi béo bở bị dòm ngó nhiều năm qua.
Có điều may mắn là, Liệp Cổ Quốc suốt mấy trăm năm chưa từng bị xâm phạm, bởi vì nhờ vào tài trị quốc của các hoàng đế Triêu gia.
Tổ tiên Triêu gia đều là đấng thiên tài văn thao võ lược, ngoại trừ tân đế hiện tại — Triêu Dã.
Triêu Dã là nhi tử của sủng phi tiên đế, mẫu thân được sủng ái, nên nhi tử cũng nước lên thuyền lên.
Nhưng tiên đế căn bản không dự định để Triêu Dã kế thừa ngôi vị.
Vì vậy từ nhỏ không hề quản giáo hắn nghiêm khắc, mà cưng chiều hắn đến nghịch thiên.
Không nuôi hắn như một hoàng tử, mà sủng hắn còn hơn một công chúa.
Thậm chí tiên đế còn chuẩn bị một vùng đất nhân mạch dồi dào, để sau khi ông băng hà, Triêu Dã có thể an nhàn tung hoành tại khoảng trời của riêng hắn.
Nhưng cuộc đời mà, người tính không bằng trời tính.
Tam hoàng tử Triêu Lộc Cương, là sản phẩm sau một đêm hoang đường của tiên đế và cung nữ hạ đẳng.
Xuất thân thấp kém, từ nhỏ bị chèn ép, đã thề sẽ trở thành người đứng trên người, trả thù những kẻ bắt nạt hắn!
Kịch bản nghịch tập vả mặt này, không phải là nam chính thì còn là ai nữa?
Triêu Lộc Cương ám sát Thái tử, sau đó lần lượt diệt trừ hết những hoàng tử có tài có đức.
Đến khi tiên đế nổi lên nghi ngờ, thì những nhi tử có triển vọng gánh vác ngai vàng đều đã bị hắn giết sạch.
Ông không có chứng cứ nên không thể công khai trách tội Triêu Lộc Cương, vì vậy lặng lẽ lưu đày hắn đến vùng rừng thiên nước độc, cách xa kinh thành.
Nhưng nam chính luôn là càng bị vùi dập, thì càng trở nên lớn mạnh, Triêu Lộc Cương cho người hạ độc tiên đế!
Hoàng tử tài đức đều đã chết, triều đình Triêu gia không còn ai tiếp quản, tiên đế trước lúc lâm chung, chỉ có thể truyền ngôi cho Triêu Dã.
Triêu Dã mười lăm tuổi, bị đẩy lên ngôi kế nhiệm.
Hắn từ nhỏ tính tình phóng khoáng đơn thuần, không phải ăn thì chính là chơi, đột nhiên bị ném cho củ khoai lang bỏng 'hoàng đế', đương nhiên không thể cầm nổi.
Triêu Lộc Cương lợi dụng điểm yếu này, lén lút trở về kinh thành, trong tối ngoài sáng tiếp cận triều thần.
Hắn nắm điểm yếu của bọn họ, nửa uy hiếp nửa dụ lợi, khiến họ quay đầu phò trợ hắn, giúp hắn soán ngôi đoạt vị.
Triêu Lộc Cương thành công lật đổ Triêu Dã, bước lên ngôi vị hoàng đế.
Trong vòng mười năm hắn làm vua, những quan viên giúp hắn tạo phản trước đây, đều bị hắn hạ thủ giết sạch!
Bởi vì Triêu Lộc Cương nghĩ, con chó một khi đã có tiền lệ phản chủ, thì sau này sẽ không ngại phản thêm lần nữa.
Trước kia, bọn họ dám bán đứng Triêu Dã, chứng tỏ về sau cũng có một ngày, bọn họ sẽ bán đứng Triêu Lộc Cương hắn.
Kẻ nào tàn độc hơn thì kẻ đó thắng, hắn diệt toàn bộ gia tộc bọn họ cũng không phải hắn sai!
Nguyên chủ Liễu Khuynh Diễm, nữ nhi nhà Hộ quốc Tướng quân Liễu Hoành Dương.
Tướng quân có tổng cộng sáu nam hài tử, chỉ có duy nhất một mình nguyên chủ là nữ nhi, vậy nên không cần nói cũng biết mức độ Liễu gia sủng ái nàng.
Cho dù nguyên chủ muốn lên trời, Tướng quân và các ca ca nàng cũng sẽ bán mạng bắt thang cho nàng leo lên.
Từ nhỏ đã được cưng chiều, dẫn đến ngoài điểm tuyệt sắc giai nhân, hồng nhan họa thủy, thì nguyên chủ hoàn toàn không có ưu điểm nào khác.
Là một thiên kim cành vàng lá ngọc, nhưng không cầm kỳ thi họa, không may vá thêu thùa, không mưu lược thâm sâu.
Quốc công và Quốc công phu nhân đã sớm tính toán, chờ khi nguyên chủ đủ tuổi sẽ gả nàng vào môn hộ có gia thế thấp hơn, để nhà phu quân nàng nể mặt phủ Tướng quân mà không dám bắt nạt nàng.
Nhưng Hộ quốc Tướng quân nắm binh quyền quá lớn, mà xưa nay bậc đế vương vốn đa nghi, lo lắng thần tử công cao hơn chủ, sẽ sinh tâm tư phản loạn.
Vì vậy, tiên đế trước khi băng hà đã để lại di chiếu, hết lời khen ngợi nữ nhi Liễu gia hiền huệ đoan trang, chỉ điểm nàng vào cung làm phi tần cho tân đế Triêu Dã.
Bề ngoài là ban thưởng vào cung làm phi tần, nhưng thực chất bên trong là giữ nguyên chủ làm con tin, để Liễu tướng quân không dám phản bội tân đế.
Nhưng lấy đầu óc không chút mưu lược của nguyên chủ, đấu đá với phi tần hậu cung... kết quả tất nhiên là chui vào lãnh cung trong vòng một nốt nhạc.
Hộ quốc Tướng quân thương xót nữ nhi, không ít lần tiến cung cầu xin tân đế, nhưng tội của nguyên chủ có nhân chứng vật chứng rõ ràng.
Không trực tiếp xử tử đã là khoan dung, muốn buông tha là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Lúc này, lại có kẻ thừa cơ mượn gió bẻ măng, thổi vào bên tai Liễu Tướng quân, nói rằng chứng cứ vu khống nguyên chủ là do tân đế ngụy tạo. Nói tân đế cố tình khó xử nữ nhi ông, để đoạt lại binh quyền từ tay ông.
Mặt khác, bọn họ lại để Liễu Tướng quân nhiều lần 'vô tình' bắt gặp nguyên chủ bị thái giám cung nữ ngược đãi ở lãnh cung, nàng đầu bù tóc rối, sống còn thua cả một con chó!
Tướng quân cưng chiều nguyên chủ đến muốn mạng, liên tục bị kích thích như thế, sao có thể chịu nổi?
Nếu cầu xin hoàng đế này không được, vậy thì trực tiếp đổi một hoàng đế khác đi!
Liễu tướng quân bí mật hợp tác với Tam Vương gia Triêu Lộc Cương, giúp hắn mưu triều soán vị.
Sau khi tạo phản thành công, ông liền dẫn nguyên chủ rời khỏi lãnh cung, cả nhà Liễu gia từ quan về quê sống ẩn dật.
Nhưng Triêu Lộc Cương vẫn thấy không yên tâm về Liễu tướng quân, nên đã phái người theo ám sát toàn bộ Liễu gia.
Qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát, thể hiện đến tàn bạo rõ ràng!
[Nguyện vọng nguyên chủ: Ngăn cản phụ thân nàng làm phản, không để ông phò trợ Triêu Lộc Cương.] Hắc Khuyển phát nguyện vọng xong, lại hỏi: [Có nhiệm vụ phụ tuyến, kí chủ làm không?]
"Có điểm?" Khuynh Diễm nắm bắt trọng tâm.
[500.000 điểm tích lũy không khấu trừ. Không chấp nhận nâng giá!] Hắc Khuyển nhấn mạnh.
Cô đừng hòng uy hiếp tống tiền... nói nhầm, tống điểm nó!
Khuynh Diễm ngạc nhiên. Nhiệm vụ gì mà được tới 500.000 điểm?
Điểm tích lũy dễ ăn như vậy sao?
"Mi nói thử xem." Ta nghi ngờ đây lại là một cái hố.
[Điểm cao thì nhiệm vụ phải khó chứ!]
Hắc Khuyển hắng giọng, tỏ vẻ nguy hiểm đọc: [Nhiệm vụ phụ tuyến 'Ái hận bất phân'.]
[Hãy nỗ lực khiến toàn bộ thiên hạ vừa yêu vừa hận cô, một mặt tha thiết muốn cô sống, một mặt lại hận không thể chính tay giết chết cô!]
Khuynh Diễm tỏ vẻ... Trời ơi sao nhiệm vụ này dễ làm dữ vậy! Đây không phải là nghề của ta sao?
500.000 điểm đã nằm trong tầm tay!!
Hắc Khuyển: [...]
Làm cho TOÀN BỘ thiên hạ vừa yêu vừa hận cô, dễ chỗ nào?!
—
Thế giới này, đại lục được phân thành ba quốc gia, phía Tây là lãnh thổ của Tây Sở Quốc, phía Đông là Đông Man Quốc, cuối cùng là Liệp Cổ Quốc.
Khuynh Diễm ở tại Liệp Cổ, quốc gia này không lớn, nhưng địa thế thuận lợi, khoáng sản dồi dào, là con mồi béo bở bị dòm ngó nhiều năm qua.
Có điều may mắn là, Liệp Cổ Quốc suốt mấy trăm năm chưa từng bị xâm phạm, bởi vì nhờ vào tài trị quốc của các hoàng đế Triêu gia.
Tổ tiên Triêu gia đều là đấng thiên tài văn thao võ lược, ngoại trừ tân đế hiện tại — Triêu Dã.
Triêu Dã là nhi tử của sủng phi tiên đế, mẫu thân được sủng ái, nên nhi tử cũng nước lên thuyền lên.
Nhưng tiên đế căn bản không dự định để Triêu Dã kế thừa ngôi vị.
Vì vậy từ nhỏ không hề quản giáo hắn nghiêm khắc, mà cưng chiều hắn đến nghịch thiên.
Không nuôi hắn như một hoàng tử, mà sủng hắn còn hơn một công chúa.
Thậm chí tiên đế còn chuẩn bị một vùng đất nhân mạch dồi dào, để sau khi ông băng hà, Triêu Dã có thể an nhàn tung hoành tại khoảng trời của riêng hắn.
Nhưng cuộc đời mà, người tính không bằng trời tính.
Tam hoàng tử Triêu Lộc Cương, là sản phẩm sau một đêm hoang đường của tiên đế và cung nữ hạ đẳng.
Xuất thân thấp kém, từ nhỏ bị chèn ép, đã thề sẽ trở thành người đứng trên người, trả thù những kẻ bắt nạt hắn!
Kịch bản nghịch tập vả mặt này, không phải là nam chính thì còn là ai nữa?
Triêu Lộc Cương ám sát Thái tử, sau đó lần lượt diệt trừ hết những hoàng tử có tài có đức.
Đến khi tiên đế nổi lên nghi ngờ, thì những nhi tử có triển vọng gánh vác ngai vàng đều đã bị hắn giết sạch.
Ông không có chứng cứ nên không thể công khai trách tội Triêu Lộc Cương, vì vậy lặng lẽ lưu đày hắn đến vùng rừng thiên nước độc, cách xa kinh thành.
Nhưng nam chính luôn là càng bị vùi dập, thì càng trở nên lớn mạnh, Triêu Lộc Cương cho người hạ độc tiên đế!
Hoàng tử tài đức đều đã chết, triều đình Triêu gia không còn ai tiếp quản, tiên đế trước lúc lâm chung, chỉ có thể truyền ngôi cho Triêu Dã.
Triêu Dã mười lăm tuổi, bị đẩy lên ngôi kế nhiệm.
Hắn từ nhỏ tính tình phóng khoáng đơn thuần, không phải ăn thì chính là chơi, đột nhiên bị ném cho củ khoai lang bỏng 'hoàng đế', đương nhiên không thể cầm nổi.
Triêu Lộc Cương lợi dụng điểm yếu này, lén lút trở về kinh thành, trong tối ngoài sáng tiếp cận triều thần.
Hắn nắm điểm yếu của bọn họ, nửa uy hiếp nửa dụ lợi, khiến họ quay đầu phò trợ hắn, giúp hắn soán ngôi đoạt vị.
Triêu Lộc Cương thành công lật đổ Triêu Dã, bước lên ngôi vị hoàng đế.
Trong vòng mười năm hắn làm vua, những quan viên giúp hắn tạo phản trước đây, đều bị hắn hạ thủ giết sạch!
Bởi vì Triêu Lộc Cương nghĩ, con chó một khi đã có tiền lệ phản chủ, thì sau này sẽ không ngại phản thêm lần nữa.
Trước kia, bọn họ dám bán đứng Triêu Dã, chứng tỏ về sau cũng có một ngày, bọn họ sẽ bán đứng Triêu Lộc Cương hắn.
Kẻ nào tàn độc hơn thì kẻ đó thắng, hắn diệt toàn bộ gia tộc bọn họ cũng không phải hắn sai!