Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2350
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh ngủ một giấc đến hừng đông, ngủ dậy thì thấy trong phòng ngủ không có dấu vết từng ngủ, bình tĩnh rời giường, ra khỏi phòng.
Ti Tàng đã thay lại bộ quần áo của hắn, ngồi trong phòng khách, đang xem tin tức sáng sớm trên TV mới.
Con Đồ Lăng Thú kia bám vào lồng, cùng Ti Tàng xem TV.
"..."
Không phải hai còn hàng này ngồi cả đêm đó chứ?
Yêu nha, tinh thần tốt, không ngủ cũng không sao.
Nghĩ như vậy, Sơ Tranh không lo lắng chút nào.
Sơ Tranh rửa mặt xong, lấy điện thoại ra xem Weibo.
Hoa Diệp không đăng những động thái khác, chỉ một bài kia, bây giờ đã có không ít người mắng cô.
Từ lúc mới bắt đầu là mắng cô bỏ lại một mình Hoa Diệp mà chạy trốn.
Tiếp đó thì bắt đầu soi mói video lúc trước của nguyên chủ.
Sau đó đến công kích tướng mạo của cô, vân vân.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô có thể nhịn được à? Chúng ta lấy tiền đập cô ta!! 】 Vương Giả lập tức nhảy ra: 【 Kẻ có tiền như chúng ta không thể bị mắng như thế được! 】
Sơ Tranh hờ hững nhét điện thoại về trong túi, không để ý tới Vương Giả.
【...】
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng một ngày, thu hoạch được hai mươi ngàn fan hâm mộ. 】
Sơ Tranh: "..."
Nội tâm Sơ Tranh không chút gợn sóng.
【...】 Vương Giả có một loại cảm giác bị thất bại, bây giờ tiểu tỷ tỷ quá lạnh lùng, ngay cả phá sản cũng không thấy chửi nữa.
"Này."
Ti Tàng chắp tay đứng bên cạnh bàn ăn, trên khuôn mặt tuấn tú là một mảnh trầm lãnh.
Sơ Tranh không ngẩng đầu bấm điện thoại di động: "Tôi không tên này."
"..." Ti Tàng kéo cái ghế ra ngồi xuống: "Bản vương muốn trở về chỗ mà ngươi mang ta về, ngươi dẫn đường đi."
"Không rảnh."
"..."
Bàn tay Ti Tàng đã nâng lên, thiếu một chút nữa là đập xuống bàn rồi, năm ngón tay mở rộng ra, lại rụt về.
Yêu ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Ti Tàng chịu đựng lửa giận: "Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dẫn ta đi?" Chờ hắn tìm được sức mạnh về, nhất định phải bắt nhân loại này trả giá đắt!
Sơ Tranh: "Nghe lời tôi."
Ti Tàng: "Ngươi nằm mơ!"
Sơ Tranh: "Ồ."
Sơ Tranh không để ý tới người.
Ti Tàng ngược lại muốn bảo Đồ Lăng Thú dẫn đường, nhưng Đồ Lăng Thú hoàn toàn không nhớ rõ chỗ đó ở đâu, nó chỉ biết đi rất lâu, toàn là những thứ mà nó chưa từng thấy bao giờ, nó nhìn mà váng cả đầu.
Bây giờ chỉ có Sơ Tranh biết chỗ kia ở đâu.
Ti Tàng đi tới đi lui trong phòng khách, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp: "Bảy ngày, nhiều nhất là bảy ngày."
Nghe lời cô trong vòng bảy ngày cũng không có gì, dù sao hắn cũng chưa quen thuộc chỗ này... Hơn nữa tìm được chỗ kia, nói không chừng hắn có thể rời khỏi nơi quái quỷ này rồi.
Đến lúc đó ai mà thèm quan tâm đến cô nữa chứ!
Sơ Tranh nâng giá: "Một tháng."
Ti Tàng kiên trì với số ngày mình cho ra: "Bảy ngày."
Sơ Tranh tiếp tục nâng giá: "Hai tháng."
Ti Tàng chửi mẹ trong lòng, khẽ cắn môi: "Mười lăm ngày!"
Sơ Tranh bền lòng vững dạ tiếp tục nâng giá: "Ba tháng."
Ti Tàng: "..."
Chỉ cần Ti Tàng mở miệng một lần, Sơ Tranh sẽ tăng lên một tháng.
Cuối cùng vẫn lấy một tháng để thành giao.
-
Tòa lầu xây dở nằm ở vùng biên giới của thành phố, kiến trúc xung quanh không cao lắm, người ở cũng không nhiều.
Sơ Tranh ôm Đồ Lăng Thú xuống xe.
Đồ Lăng Thú vừa tủi vừa sợ, động cũng không dám động, mặc cho nhân loại này làm đủ trò trên người nó.
Sơ Tranh phát hiện Ti Tàng không xuống xe: "Anh không xuống xe?"
Ti Tàng cách thủy tinh đối mặt với Sơ Tranh, giữa lông mày mơ hồ có chút phẫn nộ.
Sơ Tranh khẽ nhướn đuôi lông mày, giơ tay mở cửa xe thay hắn: "Không có tôi thì anh sống ở thế giới này thế nào."
Ti Tàng: "..."
A.
Nói như bản vương muốn sống ở thế giới này lắm vậy!
Ti Tàng biểu thị mình thân là Yêu Vương nên phải rộng lượng, không so đo với nhân loại này: "Chính là chỗ này?"
"Ừ."
"Chỗ này đi vào kiểu gì?" Đều là tường, không nhìn thấy cửa mà.
Sơ Tranh chỉ vào tường: "Leo. Nếu có thể thì anh bay cũng được."
Ti Tàng trừng Sơ Tranh một cái, cô cố ý đúng không? Biết rõ bây giờ hắn không có yêu lực, bay kiểu gì!
Leo tường thì cũng chẳng khó khăn gì với Ti Tàng.
Nhưng mà...
Ti Tàng leo tường vào xong, thì thấy Sơ Tranh ôm Đồ Lăng Thú đi vào từ cửa ở một bên khác.
Ti Tàng bốc cả lửa giận: "Có cửa sao ngươi không nói sớm!"
"Anh chỉ hỏi tôi chỗ đó đi vào thế nào mà, chỗ đó chỉ có thể leo tường." Ta lại không nói lung tung, trách ta chắc.
Ti Tàng: "..."
Chờ bản vương tìm được yêu lực và cách trở về, nhất định phải đập chết nhân loại ghê tởm này!
Ti Tàng chịu đựng lửa giận, đi vào bên trong.
Rất nhanh họ đã trông thấy cây đại thụ vẫn còn ở chỗ cũ, thật sự là đại thụ, cho dù đã đổ xuống thì cũng cho người ta một cảm giác chấn động.
Vỏ cây hiện lên một loại màu xanh da trời pha lẫn với xanh lá cây, trên cành cây dường như còn có một loại đường vân nào đó.
Xung quanh cây này có không ít dấu chân, xem ra đã có người phát hiện ra nó.
Ti Tàng biết cây này, là cây cối phổ biến ở Yêu giới.
"Nó đến cùng bản vương?"
"Đúng vậy, Vương." Đồ Lăng Thú cướp lời đáp.
Ti Tàng nhíu mày nhìn gốc cây kia, đi qua kiểm tra, cây lớn như vậy, cũng đã tu luyện thành tinh...
Nhưng hắn không phát hiện ra bất cứ yêu khí gì trên cây này.
Sơ Tranh lấy điện thoại ra mở livestream, quay về phía gốc cây kia, tên của livestream là "xem đại thụ".
Có thể là tên này khá kỳ hoa, thật sự có người nhấn vào.
[ Mẹ, thật sự là cây à! ]
[ Đây là cây gì vậy? Sao lại lớn đến thế! ]
[ Thật sự là đại thụ à! ]
[ Có cây thật kìa! ]
Đa phần người vào đều cho rằng tiêu đề chỉ là tiêu đề, không nghĩ tới thật sự là tiêu đề.
[ Chờ chút! Streamer này... Không phải chính là Mộ Quỷ bỏ lại Diệp Diệp chạy trốn đó sao? ]
[ Lại còn dám livestream, có biết xấu hổ không, hại Diệp Diệp của chúng tôi thành thế kia, bây giờ ngay cả lời xin lỗi cũng không có, mà còn có mặt mũi ở đây livestream. ]
[ Xin lỗi! Xin lỗi Diệp Diệp ngay! ]
[ Cây này lớn thật đấy, nhìn từ trong màn hình cũng cảm thấy khổng lồ, đây là cây gì, cầu đại thần phổ cập kiến thức! ]
[ Cây thông? ]
[ Tôi chụp màn hình gửi cho đại thần xem, đại thần nói chưa từng thấy loại cây này. ]
[ Mộ Quỷ xin lỗi! Mộ Quỷ xin lỗi! ]
Có lẽ có người nói với fan Hoa Diệp rằng cô đang live, nên người tuôn vào càng ngày càng nhiều, trên comments toàn là bắt cô xin lỗi.
Mà một số chỉ là người qua đường đơn thuần vào xem chơi, bị comments dọa cho phát sợ, hỏi chuyện gì xảy ra.
Thế là fan Hoa Diệp lại bắt đầu phổ cập kiến thức về những chuyện Sơ Tranh từng làm.
Đây đại khái là lần có số người xem nhiều nhất khi nguyên chủ livestream từ trước đến nay.
Sơ Tranh tránh ống kính khỏi Ti Tàng, quay được toàn bộ gốc cây một lần.
"Ta muốn vào bên trong xem." Ti Tàng xem xong cây, đi đến bên cạnh Sơ Tranh, tay xuôi ở bên người dính vào ống kính máy ảnh.
[!!! Giọng hay quá má ơi!! ]
[ Tay cũng đẹp quá!! ]
Giọng nói của Ti Tàng thành công làm nội dung trên comments thay đổi.
Sơ Tranh dời ống kính đi, phòng ngừa Ti Tàng xuất hiện trong màn hình.
[ Má ơi, chủ kênh cầu xem mặt! ]
[ Giọng nói của anh này hay quá đi thôi, muốn xem mặt +1]
[ Tay của anh ấy chỉ đi vào một giây, tôi cũng không kịp chụp màn hình. ]
"Ngươi đang làm gì thế?" Ti Tàng thấy Sơ Tranh cứ cầm điện thoại mãi, cau mày hỏi một câu.
"Livestream."
Ti Tàng nghi hoặc: "Livestream là gì?"
Sơ Tranh ra hiệu hắn đừng hỏi những câu thiểu năng như thế, chỉ vào một phương hướng: "Bên kia có thể lên đi."
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh ngủ một giấc đến hừng đông, ngủ dậy thì thấy trong phòng ngủ không có dấu vết từng ngủ, bình tĩnh rời giường, ra khỏi phòng.
Ti Tàng đã thay lại bộ quần áo của hắn, ngồi trong phòng khách, đang xem tin tức sáng sớm trên TV mới.
Con Đồ Lăng Thú kia bám vào lồng, cùng Ti Tàng xem TV.
"..."
Không phải hai còn hàng này ngồi cả đêm đó chứ?
Yêu nha, tinh thần tốt, không ngủ cũng không sao.
Nghĩ như vậy, Sơ Tranh không lo lắng chút nào.
Sơ Tranh rửa mặt xong, lấy điện thoại ra xem Weibo.
Hoa Diệp không đăng những động thái khác, chỉ một bài kia, bây giờ đã có không ít người mắng cô.
Từ lúc mới bắt đầu là mắng cô bỏ lại một mình Hoa Diệp mà chạy trốn.
Tiếp đó thì bắt đầu soi mói video lúc trước của nguyên chủ.
Sau đó đến công kích tướng mạo của cô, vân vân.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô có thể nhịn được à? Chúng ta lấy tiền đập cô ta!! 】 Vương Giả lập tức nhảy ra: 【 Kẻ có tiền như chúng ta không thể bị mắng như thế được! 】
Sơ Tranh hờ hững nhét điện thoại về trong túi, không để ý tới Vương Giả.
【...】
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng một ngày, thu hoạch được hai mươi ngàn fan hâm mộ. 】
Sơ Tranh: "..."
Nội tâm Sơ Tranh không chút gợn sóng.
【...】 Vương Giả có một loại cảm giác bị thất bại, bây giờ tiểu tỷ tỷ quá lạnh lùng, ngay cả phá sản cũng không thấy chửi nữa.
"Này."
Ti Tàng chắp tay đứng bên cạnh bàn ăn, trên khuôn mặt tuấn tú là một mảnh trầm lãnh.
Sơ Tranh không ngẩng đầu bấm điện thoại di động: "Tôi không tên này."
"..." Ti Tàng kéo cái ghế ra ngồi xuống: "Bản vương muốn trở về chỗ mà ngươi mang ta về, ngươi dẫn đường đi."
"Không rảnh."
"..."
Bàn tay Ti Tàng đã nâng lên, thiếu một chút nữa là đập xuống bàn rồi, năm ngón tay mở rộng ra, lại rụt về.
Yêu ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Ti Tàng chịu đựng lửa giận: "Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dẫn ta đi?" Chờ hắn tìm được sức mạnh về, nhất định phải bắt nhân loại này trả giá đắt!
Sơ Tranh: "Nghe lời tôi."
Ti Tàng: "Ngươi nằm mơ!"
Sơ Tranh: "Ồ."
Sơ Tranh không để ý tới người.
Ti Tàng ngược lại muốn bảo Đồ Lăng Thú dẫn đường, nhưng Đồ Lăng Thú hoàn toàn không nhớ rõ chỗ đó ở đâu, nó chỉ biết đi rất lâu, toàn là những thứ mà nó chưa từng thấy bao giờ, nó nhìn mà váng cả đầu.
Bây giờ chỉ có Sơ Tranh biết chỗ kia ở đâu.
Ti Tàng đi tới đi lui trong phòng khách, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp: "Bảy ngày, nhiều nhất là bảy ngày."
Nghe lời cô trong vòng bảy ngày cũng không có gì, dù sao hắn cũng chưa quen thuộc chỗ này... Hơn nữa tìm được chỗ kia, nói không chừng hắn có thể rời khỏi nơi quái quỷ này rồi.
Đến lúc đó ai mà thèm quan tâm đến cô nữa chứ!
Sơ Tranh nâng giá: "Một tháng."
Ti Tàng kiên trì với số ngày mình cho ra: "Bảy ngày."
Sơ Tranh tiếp tục nâng giá: "Hai tháng."
Ti Tàng chửi mẹ trong lòng, khẽ cắn môi: "Mười lăm ngày!"
Sơ Tranh bền lòng vững dạ tiếp tục nâng giá: "Ba tháng."
Ti Tàng: "..."
Chỉ cần Ti Tàng mở miệng một lần, Sơ Tranh sẽ tăng lên một tháng.
Cuối cùng vẫn lấy một tháng để thành giao.
-
Tòa lầu xây dở nằm ở vùng biên giới của thành phố, kiến trúc xung quanh không cao lắm, người ở cũng không nhiều.
Sơ Tranh ôm Đồ Lăng Thú xuống xe.
Đồ Lăng Thú vừa tủi vừa sợ, động cũng không dám động, mặc cho nhân loại này làm đủ trò trên người nó.
Sơ Tranh phát hiện Ti Tàng không xuống xe: "Anh không xuống xe?"
Ti Tàng cách thủy tinh đối mặt với Sơ Tranh, giữa lông mày mơ hồ có chút phẫn nộ.
Sơ Tranh khẽ nhướn đuôi lông mày, giơ tay mở cửa xe thay hắn: "Không có tôi thì anh sống ở thế giới này thế nào."
Ti Tàng: "..."
A.
Nói như bản vương muốn sống ở thế giới này lắm vậy!
Ti Tàng biểu thị mình thân là Yêu Vương nên phải rộng lượng, không so đo với nhân loại này: "Chính là chỗ này?"
"Ừ."
"Chỗ này đi vào kiểu gì?" Đều là tường, không nhìn thấy cửa mà.
Sơ Tranh chỉ vào tường: "Leo. Nếu có thể thì anh bay cũng được."
Ti Tàng trừng Sơ Tranh một cái, cô cố ý đúng không? Biết rõ bây giờ hắn không có yêu lực, bay kiểu gì!
Leo tường thì cũng chẳng khó khăn gì với Ti Tàng.
Nhưng mà...
Ti Tàng leo tường vào xong, thì thấy Sơ Tranh ôm Đồ Lăng Thú đi vào từ cửa ở một bên khác.
Ti Tàng bốc cả lửa giận: "Có cửa sao ngươi không nói sớm!"
"Anh chỉ hỏi tôi chỗ đó đi vào thế nào mà, chỗ đó chỉ có thể leo tường." Ta lại không nói lung tung, trách ta chắc.
Ti Tàng: "..."
Chờ bản vương tìm được yêu lực và cách trở về, nhất định phải đập chết nhân loại ghê tởm này!
Ti Tàng chịu đựng lửa giận, đi vào bên trong.
Rất nhanh họ đã trông thấy cây đại thụ vẫn còn ở chỗ cũ, thật sự là đại thụ, cho dù đã đổ xuống thì cũng cho người ta một cảm giác chấn động.
Vỏ cây hiện lên một loại màu xanh da trời pha lẫn với xanh lá cây, trên cành cây dường như còn có một loại đường vân nào đó.
Xung quanh cây này có không ít dấu chân, xem ra đã có người phát hiện ra nó.
Ti Tàng biết cây này, là cây cối phổ biến ở Yêu giới.
"Nó đến cùng bản vương?"
"Đúng vậy, Vương." Đồ Lăng Thú cướp lời đáp.
Ti Tàng nhíu mày nhìn gốc cây kia, đi qua kiểm tra, cây lớn như vậy, cũng đã tu luyện thành tinh...
Nhưng hắn không phát hiện ra bất cứ yêu khí gì trên cây này.
Sơ Tranh lấy điện thoại ra mở livestream, quay về phía gốc cây kia, tên của livestream là "xem đại thụ".
Có thể là tên này khá kỳ hoa, thật sự có người nhấn vào.
[ Mẹ, thật sự là cây à! ]
[ Đây là cây gì vậy? Sao lại lớn đến thế! ]
[ Thật sự là đại thụ à! ]
[ Có cây thật kìa! ]
Đa phần người vào đều cho rằng tiêu đề chỉ là tiêu đề, không nghĩ tới thật sự là tiêu đề.
[ Chờ chút! Streamer này... Không phải chính là Mộ Quỷ bỏ lại Diệp Diệp chạy trốn đó sao? ]
[ Lại còn dám livestream, có biết xấu hổ không, hại Diệp Diệp của chúng tôi thành thế kia, bây giờ ngay cả lời xin lỗi cũng không có, mà còn có mặt mũi ở đây livestream. ]
[ Xin lỗi! Xin lỗi Diệp Diệp ngay! ]
[ Cây này lớn thật đấy, nhìn từ trong màn hình cũng cảm thấy khổng lồ, đây là cây gì, cầu đại thần phổ cập kiến thức! ]
[ Cây thông? ]
[ Tôi chụp màn hình gửi cho đại thần xem, đại thần nói chưa từng thấy loại cây này. ]
[ Mộ Quỷ xin lỗi! Mộ Quỷ xin lỗi! ]
Có lẽ có người nói với fan Hoa Diệp rằng cô đang live, nên người tuôn vào càng ngày càng nhiều, trên comments toàn là bắt cô xin lỗi.
Mà một số chỉ là người qua đường đơn thuần vào xem chơi, bị comments dọa cho phát sợ, hỏi chuyện gì xảy ra.
Thế là fan Hoa Diệp lại bắt đầu phổ cập kiến thức về những chuyện Sơ Tranh từng làm.
Đây đại khái là lần có số người xem nhiều nhất khi nguyên chủ livestream từ trước đến nay.
Sơ Tranh tránh ống kính khỏi Ti Tàng, quay được toàn bộ gốc cây một lần.
"Ta muốn vào bên trong xem." Ti Tàng xem xong cây, đi đến bên cạnh Sơ Tranh, tay xuôi ở bên người dính vào ống kính máy ảnh.
[!!! Giọng hay quá má ơi!! ]
[ Tay cũng đẹp quá!! ]
Giọng nói của Ti Tàng thành công làm nội dung trên comments thay đổi.
Sơ Tranh dời ống kính đi, phòng ngừa Ti Tàng xuất hiện trong màn hình.
[ Má ơi, chủ kênh cầu xem mặt! ]
[ Giọng nói của anh này hay quá đi thôi, muốn xem mặt +1]
[ Tay của anh ấy chỉ đi vào một giây, tôi cũng không kịp chụp màn hình. ]
"Ngươi đang làm gì thế?" Ti Tàng thấy Sơ Tranh cứ cầm điện thoại mãi, cau mày hỏi một câu.
"Livestream."
Ti Tàng nghi hoặc: "Livestream là gì?"
Sơ Tranh ra hiệu hắn đừng hỏi những câu thiểu năng như thế, chỉ vào một phương hướng: "Bên kia có thể lên đi."