Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35: Quyển 3: TÌNH NHÂN CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO
Đường Cửu do dự: "Cái này...... hình như không ổn lắm đâu?"
Mặc dù trước kia hắn là phú nhị đại điển hình nhưng nề nếp Đường gia rất nghiêm khắc, nếu hắn dám bao nuôi tiểu minh tinh nào đó thì cha hắn nhất định sẽ đánh gãy chân hắn!
233 tận tình khuyên bảo: 【 Còn tùy tình huống nữa mà! Chẳng phải ngài đang nóng lòng tìm tình yêu đích thực của mình sao? Nếu chỉ trông mong vào tình cờ gặp gỡ thì hai người đến ngày tháng năm nào mới có thể bắt tín hiệu chứ! Chi bằng cứ bao nuôi y, tốt nhất là kéo y tới Tinh Doanh, như vậy ngài có thể gặp y mỗi ngày, liếc mắt đưa tình thêm mấy lần, sau đó nước chảy thành sông, cuối cùng...... khụ khụ, chẳng phải có thể chắc chắn trăm phần trăm rồi sao!(ω)】
Đường Cửu nghe xong lập tức dao động.
Cũng đúng, bao người mình thích đâu thể gọi là bao chứ!?
Nhưng hắn vẫn tỏ ra nghi hoặc: "Sao tôi có cảm giác bạn hăng hái hơn cả tôi nữa vậy? Chẳng phải lúc trước bạn còn nhắc tôi đây là hệ thống ngược tra sao?"
233 im lặng khác thường một giây, sau đó hùng hồn nói: 【 Yêu đương cũng không làm chậm trễ ngược tra mà! Hệ thống chúng tôi rất chú trọng bảo vệ quyền lợi ký chủ, tôi chỉ đang nghĩ tới hạnh phúc cả đời của ngài thôi!】
Đương nhiên còn một lý do nó không nói ra, đó là trong kho hệ thống rất lâu rồi chưa đổi mới truyện 18+ của kim chủ và minh tinh, hơn nữa đọc truyện sao kíƈɦ ŧɦíƈɦ bằng nhìn tận mắt được, che mặt xấu hổ ~~
Đường Cửu suy nghĩ một lát, cảm thấy hệ thống nhà mình nói hết sức có lý, thế là quyết định nghe theo. Hắn sai người điều tra thông tin về Bùi Hàn, sau khi xem xong chợt thấy cảm xúc lẫn lộn. Bùi Hàn năm nay hai mươi ba tuổi, sau khi tốt nghiệp trung học thì không học lên cao nữa, chưa đầy mười tám tuổi đã bắt đầu bươn chải trong giới giải trí, năm năm qua đóng gần trăm vai nhưng hầu hết đều là vai quần chúng. Năm hai mươi tuổi ký hợp đồng với Hạo Trình Entertainment nhưng vẫn chưa được xem trọng, ba năm qua công ty chỉ cho y tài nguyên lác đác, vai khá nhất cũng chỉ là nam phụ thứ ba trong một bộ phim cổ trang mà thôi.
Nhưng Bùi Hàn thật sự có tài diễn xuất và thực lực. Đường Cửu bỏ ra một đêm xem hết mọi cảnh cut trong các phim y đóng trước kia, phát hiện Bùi Hàn diễn vai nào ra vai nấy, điều đáng ngưỡng mộ nhất là dù nhân vật chẳng có ý nghĩa gì, dù chỉ là một người qua đường lướt ngang ống kính chưa tới năm giây thì y vẫn dùng trạng thái tối ưu để biểu hiện tốt nhất. Một viên ngọc quý như vậy chỉ vì không có gia thế hay người chống lưng mà nhiều năm qua lênh đênh chìm nổi, chẳng ai phát hiện ra hào quang của y.
Nhưng y vẫn kiên trì và yêu quý nghề nghiệp của mình đến tận bây giờ.
"Bao, nhất định phải bao!" Đường Cửu bừng bừng khí thế vỗ bàn một cái, cảm xúc dâng trào. Hắn vốn kính nể kiểu người như Bùi Hàn, huống chi bây giờ ông xã yêu dấu của hắn rất có thể đang sống nhờ trong người đối phương, hắn làm sao có thể để đối phương chịu khổ và ủy khuất như vậy được!
Thế là ngày hôm sau, người đại diện Lương Đại Đống của Bùi Hàn nhận được một cú điện thoại. Vừa nghe vài câu, sắc mặt hắn từ kinh ngạc đến không dám tin, lại đến mừng rỡ phấn kích như trúng số, cuối cùng lắp bắp cúp điện thoại, sau đó chạy vọt tới bên cạnh Bùi Hàn kích động nói: "Hàn! Nhất định cậu có nằm mơ cũng không đoán được ai vừa gọi điện cho tôi đâu ——"
Bùi Hàn: "Quản lý nghệ sĩ của Tinh Doanh?"
Lương Đại Đống: "......" Hắn tỉnh táo lại, kinh ngạc mở to mắt, "Cậu đã sớm nghe được tin tức rồi à? Hôm qua cậu đến Tinh Doanh thử vai chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì bất ngờ sao? Mau nói tôi biết đi!!"
Bùi Hàn không để ý tới hắn, chỉ hỏi: "Đối phương nói gì?"
"Họ nói đánh giá rất cao biểu hiện của cậu, hỏi cậu có muốn đầu quân Tinh Doanh không, còn nói có thể chịu mọi chi phí bồi thường vi phạm hợp đồng giùm cậu nữa!" Lương Đại Đống thuật lại, chính hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, mơ màng lẩm bẩm, "Chắc không phải tôi nghe nhầm đấy chứ? Thật sự có chuyện tốt như vậy sao? Tôi cứ tưởng cả đời cậu chỉ có thể lẹt đẹt như bây giờ, không ngờ còn có ngày hôm nay! Hàn à, đây chính là Tinh Doanh vô số người mơ ước đấy, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cơ hội này! Ý cậu thế nào?"
Trong lòng hắn hơi thấp thỏm, vì đã làm việc với nhau lâu năm nên hắn biết rõ người này cứng đầu đến mức tám con trâu cũng kéo không nổi, đã quyết định việc gì thì không ai có thể lay chuyển y. Hắn sợ Bùi Hàn nổi cơn tự ái không đồng ý, nhưng rõ ràng hắn chỉ lo hão mà thôi.
Khóe môi Bùi Hàn hơi nhếch lên, thốt ra một chữ chắc nịch: "Đi."
——
Xế chiều hôm đó, Bùi Hàn và Lương Đại Đống đến trụ sở của Tinh Doanh Entertainment.
Đi qua đại sảnh tráng lệ của công ty, Lương Đại Đống chua xót cảm thán có tiền thật tốt, ngay cả toilet của Tinh Doanh cũng rộng gấp hai ba lần công ty bọn họ...... Đang thở dài thở ngắn thì trông thấy một nam nhân trung niên đeo kính đi tới, khí chất lịch thiệp hào hoa phong nhã, trong lòng Lương Đại Đống run lên, lập tức mỉm cười nhanh chân tới đón: "Xin chào quản lý Chu, ngưỡng mộ anh lâu lắm rồi!"
Thái độ quản lý Chu rất ôn hòa, mỉm cười bắt tay rồi dẫn họ đi thang máy lên lầu 22.
Lương Đại Đống dò hỏi: "Giờ chúng ta ký hợp đồng luôn hay sao ạ?"
"Hợp đồng nhất định phải ký rồi." Quản lý Chu cười, "Trước hết đi gặp Tiểu Diệp tổng của chúng tôi đã, ký với Bùi Hàn tiên sinh do Tiểu Diệp tổng của chúng tôi quyết định."
Lương Đại Đống nghe xong càng kích động hơn. Là người trong ngành, đương nhiên hắn đã từng nghe qua danh tiếng Diệp Doanh, thật không ngờ người coi trọng Bùi Hàn chính là Diệp Doanh!
Cậu nhóc lận đận nhà hắn rốt cuộc sắp đổi đời rồi sao!
Quản lý Chu đưa họ đến phòng giám đốc trên lầu 22, sau khi gõ cửa được cho phép mới lịch sự mời họ vào, còn mình thì đi trước. Phòng giám đốc sáng sủa sạch sẽ, trước cửa sổ sát đất là bàn làm việc hoành tráng, Tiểu Diệp tổng trong truyền thuyết đang ngồi sau bàn, đứng bên cạnh là thư ký Tân Nguyệt.
Thấy họ vào, Đường Cửu lập tức đứng dậy nghênh đón, Lương Đại Đống thụ sủng nhược kinh, vồn vã nói: "Chào Diệp tổng ạ! Tôi đã nghe danh ngài từ lâu, được gặp ngài thật sự là phúc ba đời nhà tôi!"
Tất nhiên hắn đang nịnh nọt nhưng cũng có một nửa là thật lòng. Trước kia hắn còn tưởng mọi tin đồn về Diệp Doanh chỉ là phóng đại, đến khi tận mắt nhìn thấy mới biết vị Diệp tổng này trẻ đến mức nào!
Đường Cửu: "Đại Lương Đống...... À, Lương Đại Đống tiên sinh đừng khách sáo như vậy."
Tên của người đại diện này thật quá đặc sắc, khi Đường Cửu xem tư liệu đã nhầm một lần, không ngờ lúc gặp người lại gọi thẳng ra miệng.
Lương Đại Đống lập tức xum xoe: "Ngài cứ gọi tôi là Đại Lương Đống cũng được! Diệp tổng, tôi rất biết ơn ngài vì đã đánh giá cao Bùi Hàn!"
"Vì anh ấy ưu tú quá thôi." Đường Cửu cố nén khẩn trương, đưa mắt nhìn sang nam nhân nãy giờ vẫn im lặng. Bùi Hàn đón lấy ánh mắt hắn, trong đôi mắt sâu thẳm tựa như tỏa ra nhiệt độ cao, nhẹ nhàng gật đầu: "Tiểu Diệp tổng."
Bình thường người trong Tinh Doanh luôn gọi Diệp Doanh là "Tiểu Diệp tổng", không hiểu sao khi Bùi Hàn gọi như vậy bằng thanh âm trầm thấp êm tai mang theo ý vị thân mật như có như không lại khiến toàn thân Đường Cửu tê rần, tim cũng muốn tan chảy.
Hắn ho một tiếng rồi mời hai người ngồi xuống, Tân Nguyệt đưa hợp đồng cho Bùi Hàn: "Bùi tiên sinh, đây là hợp đồng sắp ký, mời ngài xem qua."
Bùi Hàn đọc lướt qua một lần rồi đưa cho Lương Đại Đống, sau đó lưu loát ký tên vào hợp đồng. Tân Nguyệt mỉm cười nhận lấy, sau đó lại đưa thêm một hợp đồng khác: "Bùi tiên sinh, ở đây còn có một hợp đồng nữa, mời ngài xem qua. Hợp đồng này có chấp nhận hay không hoàn toàn do ngài quyết định, nếu ngài có ý kiến hay đề nghị gì về điều khoản hợp đồng thì có thể nói ra với Tiểu Diệp tổng của chúng tôi."
Bùi Hàn mở hợp đồng thấy tựa đề thì ánh mắt ngưng lại, sau đó bình tĩnh xem tiếp. Lương Đại Đống tò mò sao lại có thêm một hợp đồng nên lén lút nhìn qua, sau đó vẻ tươi cười trên mặt vỡ vụn.
Đây, đây, đây...... Đây chính là hợp đồng bao nuôi mà!!
Mặc dù nội dung ghi rõ đãi ngộ hậu hĩ khiến người ta rất khó từ chối...... Nhưng đây không phải là trọng điểm!!
Trọng điểm là Bùi Hàn tuyệt đối không có khả năng đồng ý!
Mấy năm qua Bùi Hàn lận đận long đong như vậy phần lớn là do tính cách của y. Tướng mạo y đẹp trai, khí chất tốt, nam nữ muốn bao y không hề ít nhưng Bùi Hàn chưa bao giờ ngó ngàng, ngay cả uống rượu với nhà đầu tư cũng không đi. Một tổng tài từng cưỡng ép Bùi Hàn bị y trực tiếp đánh gãy hai cái răng, vì thế mà suýt nữa bị phong sát.
Tiểu Diệp tổng này...... đang định vuốt râu hùm hay sao chứ!
Trong lòng Lương Đại Đống run sợ, căng thẳng ngó chừng Bùi Hàn, chỉ đợi Bùi Hàn nổi nóng xông lên thì sẽ lập tức nhào tới ngăn y lại, dù gì cũng không thể để y đánh tổng tài cao quý của Tinh Doanh ngay tại địa bàn người ta được!!
Sau đó hắn trơ mắt nhìn Bùi Hàn bình thản cầm bút ký tên vào trang cuối hợp đồng.
Lương Đại Đống: "............"
Mẹ nó cậu bị đoạt xá rồi à???
Đường Cửu cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên hắn đã tìm hiểu kỹ tính cách Bùi Hàn, biết có khả năng rất lớn y sẽ không đồng ý được bao nuôi, nhưng giờ y lại ký tên......
Điều này chứng tỏ cái gì?
Ngọt ngào phấn khích vui sướng trào dâng từng đợt trong lòng, hoa đào bay rợp trời, Đường Cửu cố kìm nén nụ cười ngây ngô, cố gắng ra vẻ nghiêm túc ho khan một tiếng. Chuyện đã thuận lợi bàn xong, hắn đứng dậy tiễn khách: "Bùi tiên sinh đi thong thả. Có gì cần tôi sẽ liên lạc với anh."
Vì mới ký hợp đồng bao nuôi nên chữ "cần" lúc này nghe hết sức mập mờ, Đường Cửu đang nóng mặt vì mình lỡ lời thì đã thấy trong mắt Bùi Hàn hiện lên ý cười rồi khẽ gật đầu với hắn: "Được."
Mặc dù trước kia hắn là phú nhị đại điển hình nhưng nề nếp Đường gia rất nghiêm khắc, nếu hắn dám bao nuôi tiểu minh tinh nào đó thì cha hắn nhất định sẽ đánh gãy chân hắn!
233 tận tình khuyên bảo: 【 Còn tùy tình huống nữa mà! Chẳng phải ngài đang nóng lòng tìm tình yêu đích thực của mình sao? Nếu chỉ trông mong vào tình cờ gặp gỡ thì hai người đến ngày tháng năm nào mới có thể bắt tín hiệu chứ! Chi bằng cứ bao nuôi y, tốt nhất là kéo y tới Tinh Doanh, như vậy ngài có thể gặp y mỗi ngày, liếc mắt đưa tình thêm mấy lần, sau đó nước chảy thành sông, cuối cùng...... khụ khụ, chẳng phải có thể chắc chắn trăm phần trăm rồi sao!(ω)】
Đường Cửu nghe xong lập tức dao động.
Cũng đúng, bao người mình thích đâu thể gọi là bao chứ!?
Nhưng hắn vẫn tỏ ra nghi hoặc: "Sao tôi có cảm giác bạn hăng hái hơn cả tôi nữa vậy? Chẳng phải lúc trước bạn còn nhắc tôi đây là hệ thống ngược tra sao?"
233 im lặng khác thường một giây, sau đó hùng hồn nói: 【 Yêu đương cũng không làm chậm trễ ngược tra mà! Hệ thống chúng tôi rất chú trọng bảo vệ quyền lợi ký chủ, tôi chỉ đang nghĩ tới hạnh phúc cả đời của ngài thôi!】
Đương nhiên còn một lý do nó không nói ra, đó là trong kho hệ thống rất lâu rồi chưa đổi mới truyện 18+ của kim chủ và minh tinh, hơn nữa đọc truyện sao kíƈɦ ŧɦíƈɦ bằng nhìn tận mắt được, che mặt xấu hổ ~~
Đường Cửu suy nghĩ một lát, cảm thấy hệ thống nhà mình nói hết sức có lý, thế là quyết định nghe theo. Hắn sai người điều tra thông tin về Bùi Hàn, sau khi xem xong chợt thấy cảm xúc lẫn lộn. Bùi Hàn năm nay hai mươi ba tuổi, sau khi tốt nghiệp trung học thì không học lên cao nữa, chưa đầy mười tám tuổi đã bắt đầu bươn chải trong giới giải trí, năm năm qua đóng gần trăm vai nhưng hầu hết đều là vai quần chúng. Năm hai mươi tuổi ký hợp đồng với Hạo Trình Entertainment nhưng vẫn chưa được xem trọng, ba năm qua công ty chỉ cho y tài nguyên lác đác, vai khá nhất cũng chỉ là nam phụ thứ ba trong một bộ phim cổ trang mà thôi.
Nhưng Bùi Hàn thật sự có tài diễn xuất và thực lực. Đường Cửu bỏ ra một đêm xem hết mọi cảnh cut trong các phim y đóng trước kia, phát hiện Bùi Hàn diễn vai nào ra vai nấy, điều đáng ngưỡng mộ nhất là dù nhân vật chẳng có ý nghĩa gì, dù chỉ là một người qua đường lướt ngang ống kính chưa tới năm giây thì y vẫn dùng trạng thái tối ưu để biểu hiện tốt nhất. Một viên ngọc quý như vậy chỉ vì không có gia thế hay người chống lưng mà nhiều năm qua lênh đênh chìm nổi, chẳng ai phát hiện ra hào quang của y.
Nhưng y vẫn kiên trì và yêu quý nghề nghiệp của mình đến tận bây giờ.
"Bao, nhất định phải bao!" Đường Cửu bừng bừng khí thế vỗ bàn một cái, cảm xúc dâng trào. Hắn vốn kính nể kiểu người như Bùi Hàn, huống chi bây giờ ông xã yêu dấu của hắn rất có thể đang sống nhờ trong người đối phương, hắn làm sao có thể để đối phương chịu khổ và ủy khuất như vậy được!
Thế là ngày hôm sau, người đại diện Lương Đại Đống của Bùi Hàn nhận được một cú điện thoại. Vừa nghe vài câu, sắc mặt hắn từ kinh ngạc đến không dám tin, lại đến mừng rỡ phấn kích như trúng số, cuối cùng lắp bắp cúp điện thoại, sau đó chạy vọt tới bên cạnh Bùi Hàn kích động nói: "Hàn! Nhất định cậu có nằm mơ cũng không đoán được ai vừa gọi điện cho tôi đâu ——"
Bùi Hàn: "Quản lý nghệ sĩ của Tinh Doanh?"
Lương Đại Đống: "......" Hắn tỉnh táo lại, kinh ngạc mở to mắt, "Cậu đã sớm nghe được tin tức rồi à? Hôm qua cậu đến Tinh Doanh thử vai chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì bất ngờ sao? Mau nói tôi biết đi!!"
Bùi Hàn không để ý tới hắn, chỉ hỏi: "Đối phương nói gì?"
"Họ nói đánh giá rất cao biểu hiện của cậu, hỏi cậu có muốn đầu quân Tinh Doanh không, còn nói có thể chịu mọi chi phí bồi thường vi phạm hợp đồng giùm cậu nữa!" Lương Đại Đống thuật lại, chính hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, mơ màng lẩm bẩm, "Chắc không phải tôi nghe nhầm đấy chứ? Thật sự có chuyện tốt như vậy sao? Tôi cứ tưởng cả đời cậu chỉ có thể lẹt đẹt như bây giờ, không ngờ còn có ngày hôm nay! Hàn à, đây chính là Tinh Doanh vô số người mơ ước đấy, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cơ hội này! Ý cậu thế nào?"
Trong lòng hắn hơi thấp thỏm, vì đã làm việc với nhau lâu năm nên hắn biết rõ người này cứng đầu đến mức tám con trâu cũng kéo không nổi, đã quyết định việc gì thì không ai có thể lay chuyển y. Hắn sợ Bùi Hàn nổi cơn tự ái không đồng ý, nhưng rõ ràng hắn chỉ lo hão mà thôi.
Khóe môi Bùi Hàn hơi nhếch lên, thốt ra một chữ chắc nịch: "Đi."
——
Xế chiều hôm đó, Bùi Hàn và Lương Đại Đống đến trụ sở của Tinh Doanh Entertainment.
Đi qua đại sảnh tráng lệ của công ty, Lương Đại Đống chua xót cảm thán có tiền thật tốt, ngay cả toilet của Tinh Doanh cũng rộng gấp hai ba lần công ty bọn họ...... Đang thở dài thở ngắn thì trông thấy một nam nhân trung niên đeo kính đi tới, khí chất lịch thiệp hào hoa phong nhã, trong lòng Lương Đại Đống run lên, lập tức mỉm cười nhanh chân tới đón: "Xin chào quản lý Chu, ngưỡng mộ anh lâu lắm rồi!"
Thái độ quản lý Chu rất ôn hòa, mỉm cười bắt tay rồi dẫn họ đi thang máy lên lầu 22.
Lương Đại Đống dò hỏi: "Giờ chúng ta ký hợp đồng luôn hay sao ạ?"
"Hợp đồng nhất định phải ký rồi." Quản lý Chu cười, "Trước hết đi gặp Tiểu Diệp tổng của chúng tôi đã, ký với Bùi Hàn tiên sinh do Tiểu Diệp tổng của chúng tôi quyết định."
Lương Đại Đống nghe xong càng kích động hơn. Là người trong ngành, đương nhiên hắn đã từng nghe qua danh tiếng Diệp Doanh, thật không ngờ người coi trọng Bùi Hàn chính là Diệp Doanh!
Cậu nhóc lận đận nhà hắn rốt cuộc sắp đổi đời rồi sao!
Quản lý Chu đưa họ đến phòng giám đốc trên lầu 22, sau khi gõ cửa được cho phép mới lịch sự mời họ vào, còn mình thì đi trước. Phòng giám đốc sáng sủa sạch sẽ, trước cửa sổ sát đất là bàn làm việc hoành tráng, Tiểu Diệp tổng trong truyền thuyết đang ngồi sau bàn, đứng bên cạnh là thư ký Tân Nguyệt.
Thấy họ vào, Đường Cửu lập tức đứng dậy nghênh đón, Lương Đại Đống thụ sủng nhược kinh, vồn vã nói: "Chào Diệp tổng ạ! Tôi đã nghe danh ngài từ lâu, được gặp ngài thật sự là phúc ba đời nhà tôi!"
Tất nhiên hắn đang nịnh nọt nhưng cũng có một nửa là thật lòng. Trước kia hắn còn tưởng mọi tin đồn về Diệp Doanh chỉ là phóng đại, đến khi tận mắt nhìn thấy mới biết vị Diệp tổng này trẻ đến mức nào!
Đường Cửu: "Đại Lương Đống...... À, Lương Đại Đống tiên sinh đừng khách sáo như vậy."
Tên của người đại diện này thật quá đặc sắc, khi Đường Cửu xem tư liệu đã nhầm một lần, không ngờ lúc gặp người lại gọi thẳng ra miệng.
Lương Đại Đống lập tức xum xoe: "Ngài cứ gọi tôi là Đại Lương Đống cũng được! Diệp tổng, tôi rất biết ơn ngài vì đã đánh giá cao Bùi Hàn!"
"Vì anh ấy ưu tú quá thôi." Đường Cửu cố nén khẩn trương, đưa mắt nhìn sang nam nhân nãy giờ vẫn im lặng. Bùi Hàn đón lấy ánh mắt hắn, trong đôi mắt sâu thẳm tựa như tỏa ra nhiệt độ cao, nhẹ nhàng gật đầu: "Tiểu Diệp tổng."
Bình thường người trong Tinh Doanh luôn gọi Diệp Doanh là "Tiểu Diệp tổng", không hiểu sao khi Bùi Hàn gọi như vậy bằng thanh âm trầm thấp êm tai mang theo ý vị thân mật như có như không lại khiến toàn thân Đường Cửu tê rần, tim cũng muốn tan chảy.
Hắn ho một tiếng rồi mời hai người ngồi xuống, Tân Nguyệt đưa hợp đồng cho Bùi Hàn: "Bùi tiên sinh, đây là hợp đồng sắp ký, mời ngài xem qua."
Bùi Hàn đọc lướt qua một lần rồi đưa cho Lương Đại Đống, sau đó lưu loát ký tên vào hợp đồng. Tân Nguyệt mỉm cười nhận lấy, sau đó lại đưa thêm một hợp đồng khác: "Bùi tiên sinh, ở đây còn có một hợp đồng nữa, mời ngài xem qua. Hợp đồng này có chấp nhận hay không hoàn toàn do ngài quyết định, nếu ngài có ý kiến hay đề nghị gì về điều khoản hợp đồng thì có thể nói ra với Tiểu Diệp tổng của chúng tôi."
Bùi Hàn mở hợp đồng thấy tựa đề thì ánh mắt ngưng lại, sau đó bình tĩnh xem tiếp. Lương Đại Đống tò mò sao lại có thêm một hợp đồng nên lén lút nhìn qua, sau đó vẻ tươi cười trên mặt vỡ vụn.
Đây, đây, đây...... Đây chính là hợp đồng bao nuôi mà!!
Mặc dù nội dung ghi rõ đãi ngộ hậu hĩ khiến người ta rất khó từ chối...... Nhưng đây không phải là trọng điểm!!
Trọng điểm là Bùi Hàn tuyệt đối không có khả năng đồng ý!
Mấy năm qua Bùi Hàn lận đận long đong như vậy phần lớn là do tính cách của y. Tướng mạo y đẹp trai, khí chất tốt, nam nữ muốn bao y không hề ít nhưng Bùi Hàn chưa bao giờ ngó ngàng, ngay cả uống rượu với nhà đầu tư cũng không đi. Một tổng tài từng cưỡng ép Bùi Hàn bị y trực tiếp đánh gãy hai cái răng, vì thế mà suýt nữa bị phong sát.
Tiểu Diệp tổng này...... đang định vuốt râu hùm hay sao chứ!
Trong lòng Lương Đại Đống run sợ, căng thẳng ngó chừng Bùi Hàn, chỉ đợi Bùi Hàn nổi nóng xông lên thì sẽ lập tức nhào tới ngăn y lại, dù gì cũng không thể để y đánh tổng tài cao quý của Tinh Doanh ngay tại địa bàn người ta được!!
Sau đó hắn trơ mắt nhìn Bùi Hàn bình thản cầm bút ký tên vào trang cuối hợp đồng.
Lương Đại Đống: "............"
Mẹ nó cậu bị đoạt xá rồi à???
Đường Cửu cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên hắn đã tìm hiểu kỹ tính cách Bùi Hàn, biết có khả năng rất lớn y sẽ không đồng ý được bao nuôi, nhưng giờ y lại ký tên......
Điều này chứng tỏ cái gì?
Ngọt ngào phấn khích vui sướng trào dâng từng đợt trong lòng, hoa đào bay rợp trời, Đường Cửu cố kìm nén nụ cười ngây ngô, cố gắng ra vẻ nghiêm túc ho khan một tiếng. Chuyện đã thuận lợi bàn xong, hắn đứng dậy tiễn khách: "Bùi tiên sinh đi thong thả. Có gì cần tôi sẽ liên lạc với anh."
Vì mới ký hợp đồng bao nuôi nên chữ "cần" lúc này nghe hết sức mập mờ, Đường Cửu đang nóng mặt vì mình lỡ lời thì đã thấy trong mắt Bùi Hàn hiện lên ý cười rồi khẽ gật đầu với hắn: "Được."