Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22
Chương 22
Cô đưa tay tắt cây bút ghi âm, rồi nói: “Đây là lời khai của người phục vụ bỏ thuốc trong đoạn ghi hình vừa rồi, hắn ta khai ra có người đã mua chuộc hắn làm việc đó”.
Quý Tử Khiêm hơi nghiêm mặt, thầm nghĩ, tên Tiểu Hứa này làm việc cũng quá bất cẩn rồi, vậy mà để lại chứng cứ như vậy, nhưng may là dùng IP ẩn danh, chỉ có hai ngày, không thể nào tra ra được là ai sai khiến.
Quý Tử Khiêm nghĩ xong liền thấy tự tin rằng phía Mộc Tâm không làm gì được hắn
Luật sư Quý thị cũng thấy vậy nên hắn bèn nói: “Luật sư Hà cho chúng tôi nghe đoạn ghi âm này nói lên có người muốn hại cô Mộc, nhưng nó hoàn toàn không liên quan đến thân chủ tôi”.
“Không liên quan đến ngài Quý? Anh chắc chứ?”, cô hỏi luật sư Quý thị xong quay qua nhìn toàn thể người có trong tòa án, cô nói: “Sau đây tôi có vài chứng cứ muốn đưa ra cho mọi người cùng xem”.
Ngọc Điềm mỉm cười, cô cầm một xấp ảnh đưa lên từng tờ rồi nói: “Tấm đầu tiên, đây là hình ảnh đoạn đối thoại giữa người phục vụ kia với người sai xử hắn. Tấm thứ hai, đây là đoạn đối thoại giữa tên kiểm an trong đoạn ghi hình với người đứng phía sau. Tấm thứ ba, đây là lịch sử chuyển khoản giao dịch của bọn họ. Tấm cuối cùng, đây cũng là điều tôi muốn hỏi ngài Quý”.
Cô quay qua phía Quý Tử Khiêm, bình tĩnh hỏi: “Đây là địa chỉ IP giao dịch tôi tra ra được, là cấp dưới của ngài Quý, tên Tiểu Hứa. Nơi gửi email cũng là nhà riêng của ngài Quý. Không biết ngài Quý có thể giải thích cho tôi cùng mọi người hiểu chút không?”.
Quý Tử Khiêm như muốn đứng bật dậy, hắn không thể tin được phía Mộc Tâm có thể tra ra IP kia còn tra được nơi phát email đi. Hắn nắm chặt tay, cố bình tĩnh nói: “Đó là chuyện của cấp dưới làm, tôi không hề biết gì cả, có thể hắn ta có thù gì với bị đơn nên hạ độc thủ như vậy. Thắc mắc của luật sư Hà tôi không biết trả lời như thế nào”.
Ngọc Điềm biết chắc chắn hắn sẽ nói vậy, cô đáp: “Cảm ơn câu trả lời của ngài Quý, nhưng tôi còn một câu hỏi nữa muốn hỏi ngài”.
Cô đưa chiếc Ipad lên, nói: “Tôi có một đoạn video ghi lại lời khai của tên kiểm an kia, xin quan tòa cho phép tôi chiếu nó lên”.
Thẩm phán và các bồi thẩm đoàn đồng ý.
Ngọc Điềm bình tĩnh bật đoạn video, đưa cho mọi người cùng xem, lời nói của tên kiểm an kia vang vọng khắp gian phòng, như đập mạnh vào đầu Quý Tử Khiêm một cái, trong video hắn nói: “Tôi là thành viên của một thế lực nhỏ dưới quyền Quý thị. Tôi được ngài Quý Tử Kiêm, chủ tịch tập đoàn Quý thị đưa tiền cho tôi bạo hành cô Mộc Tiểu Tâm, tôi liên lạc với ngài ấy thông qua một IP ẩn danh, tôi nhận tiền cũng qua chuyển khoản, tôi chỉ gặp ngài ấy một lần lúc nhận sự giao phó. Tôi thật sự không phải cố ý muốn làm hại cô Mộc Tiểu Tâm đâu”.
Ngọc Điềm tắt đoạn video, giọng nói không chút nhiệt độ, cô hỏi Quý Tử Khiêm: “Ngài Quý cho tôi hỏi, chuyện này là như thế nào ạ?”.
Quý Tử Khiêm không biết nói gì, hắn hoàn toàn không thể tin vào mắt và tai mình nữa, rõ ràng hắn đã đưa tên kia đi nước ngoài, tại sao họ vẫn có được lời khai của tên kia. Anh đưa ánh mắt không thể hiểu nổi nhìn Mộc Tâm phía đối diện, cô đang mảy may như chẳng có gì.
Ngọc Điềm không nhận được câu trả lời, cô hướng quan tòa nói: “Theo điều X khoản Y trong bộ luật Z có nói, có ý đồ gây hại thân thể hay tính mạng người khác không thành bị phạt đến 3 năm tù hoặc án treo kèm theo phạt tài chính 10 tỷ đến 50 tỷ đồng. Ngài Quý đây là lần đầu phạm phải nên xét theo tính nhân đạo của luật pháp sẽ bị hưởng án treo và phải bị phạt tài chính theo đúng quy định”.
Quý Tử Khiêm nắm chặt nắm tay, gương mặt âm trầm, cực kì khó chịu.
Tên luật sư Quý thị cũng cạn lý, vì hắn không có điều gì có thể phản bác lại lời của Ngọc Điềm.
Mộc Tâm nhìn Quý Tử Khiêm mặt cắt không còn giọt máu thì thầm nghĩ, “Ha, nghĩ vậy là xong rồi sao? Chưa xong đâu, còn cú knock out chưa dùng mà”.
Mộc Tâm đưa mắt nhìn Ngọc Điềm một cái, cô ấy hiểu ý mỉm cười nhẹ.
Cô đưa tay tắt cây bút ghi âm, rồi nói: “Đây là lời khai của người phục vụ bỏ thuốc trong đoạn ghi hình vừa rồi, hắn ta khai ra có người đã mua chuộc hắn làm việc đó”.
Quý Tử Khiêm hơi nghiêm mặt, thầm nghĩ, tên Tiểu Hứa này làm việc cũng quá bất cẩn rồi, vậy mà để lại chứng cứ như vậy, nhưng may là dùng IP ẩn danh, chỉ có hai ngày, không thể nào tra ra được là ai sai khiến.
Quý Tử Khiêm nghĩ xong liền thấy tự tin rằng phía Mộc Tâm không làm gì được hắn
Luật sư Quý thị cũng thấy vậy nên hắn bèn nói: “Luật sư Hà cho chúng tôi nghe đoạn ghi âm này nói lên có người muốn hại cô Mộc, nhưng nó hoàn toàn không liên quan đến thân chủ tôi”.
“Không liên quan đến ngài Quý? Anh chắc chứ?”, cô hỏi luật sư Quý thị xong quay qua nhìn toàn thể người có trong tòa án, cô nói: “Sau đây tôi có vài chứng cứ muốn đưa ra cho mọi người cùng xem”.
Ngọc Điềm mỉm cười, cô cầm một xấp ảnh đưa lên từng tờ rồi nói: “Tấm đầu tiên, đây là hình ảnh đoạn đối thoại giữa người phục vụ kia với người sai xử hắn. Tấm thứ hai, đây là đoạn đối thoại giữa tên kiểm an trong đoạn ghi hình với người đứng phía sau. Tấm thứ ba, đây là lịch sử chuyển khoản giao dịch của bọn họ. Tấm cuối cùng, đây cũng là điều tôi muốn hỏi ngài Quý”.
Cô quay qua phía Quý Tử Khiêm, bình tĩnh hỏi: “Đây là địa chỉ IP giao dịch tôi tra ra được, là cấp dưới của ngài Quý, tên Tiểu Hứa. Nơi gửi email cũng là nhà riêng của ngài Quý. Không biết ngài Quý có thể giải thích cho tôi cùng mọi người hiểu chút không?”.
Quý Tử Khiêm như muốn đứng bật dậy, hắn không thể tin được phía Mộc Tâm có thể tra ra IP kia còn tra được nơi phát email đi. Hắn nắm chặt tay, cố bình tĩnh nói: “Đó là chuyện của cấp dưới làm, tôi không hề biết gì cả, có thể hắn ta có thù gì với bị đơn nên hạ độc thủ như vậy. Thắc mắc của luật sư Hà tôi không biết trả lời như thế nào”.
Ngọc Điềm biết chắc chắn hắn sẽ nói vậy, cô đáp: “Cảm ơn câu trả lời của ngài Quý, nhưng tôi còn một câu hỏi nữa muốn hỏi ngài”.
Cô đưa chiếc Ipad lên, nói: “Tôi có một đoạn video ghi lại lời khai của tên kiểm an kia, xin quan tòa cho phép tôi chiếu nó lên”.
Thẩm phán và các bồi thẩm đoàn đồng ý.
Ngọc Điềm bình tĩnh bật đoạn video, đưa cho mọi người cùng xem, lời nói của tên kiểm an kia vang vọng khắp gian phòng, như đập mạnh vào đầu Quý Tử Khiêm một cái, trong video hắn nói: “Tôi là thành viên của một thế lực nhỏ dưới quyền Quý thị. Tôi được ngài Quý Tử Kiêm, chủ tịch tập đoàn Quý thị đưa tiền cho tôi bạo hành cô Mộc Tiểu Tâm, tôi liên lạc với ngài ấy thông qua một IP ẩn danh, tôi nhận tiền cũng qua chuyển khoản, tôi chỉ gặp ngài ấy một lần lúc nhận sự giao phó. Tôi thật sự không phải cố ý muốn làm hại cô Mộc Tiểu Tâm đâu”.
Ngọc Điềm tắt đoạn video, giọng nói không chút nhiệt độ, cô hỏi Quý Tử Khiêm: “Ngài Quý cho tôi hỏi, chuyện này là như thế nào ạ?”.
Quý Tử Khiêm không biết nói gì, hắn hoàn toàn không thể tin vào mắt và tai mình nữa, rõ ràng hắn đã đưa tên kia đi nước ngoài, tại sao họ vẫn có được lời khai của tên kia. Anh đưa ánh mắt không thể hiểu nổi nhìn Mộc Tâm phía đối diện, cô đang mảy may như chẳng có gì.
Ngọc Điềm không nhận được câu trả lời, cô hướng quan tòa nói: “Theo điều X khoản Y trong bộ luật Z có nói, có ý đồ gây hại thân thể hay tính mạng người khác không thành bị phạt đến 3 năm tù hoặc án treo kèm theo phạt tài chính 10 tỷ đến 50 tỷ đồng. Ngài Quý đây là lần đầu phạm phải nên xét theo tính nhân đạo của luật pháp sẽ bị hưởng án treo và phải bị phạt tài chính theo đúng quy định”.
Quý Tử Khiêm nắm chặt nắm tay, gương mặt âm trầm, cực kì khó chịu.
Tên luật sư Quý thị cũng cạn lý, vì hắn không có điều gì có thể phản bác lại lời của Ngọc Điềm.
Mộc Tâm nhìn Quý Tử Khiêm mặt cắt không còn giọt máu thì thầm nghĩ, “Ha, nghĩ vậy là xong rồi sao? Chưa xong đâu, còn cú knock out chưa dùng mà”.
Mộc Tâm đưa mắt nhìn Ngọc Điềm một cái, cô ấy hiểu ý mỉm cười nhẹ.