Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-61
Chương 61
Tần Lam đi đến văn phòng của Hà Vĩnh, khẽ gõ cửa.
- Chủ tịch, chủ tịch anh có bên trong đó không ạ?
Không ai trả lời Tần Lam,
Cô khẽ gõ cửa thêm hai lượt. Cuối cũng nghe một tiếng pippp, cánh cửa tự động mở ra.
Tần Lam dò từng bước trong ánh sáng mập mờ của chiếc đèn âm tường đi vào, thấy Hà Vĩnh đang ngồi bắt chéo chân trên ghế salon. Hơi thở lạnh lùng xung quanh hắn làm không khí cũng căng cứng.
Tần Lam sợ, nhưng cô cổ vũ mình tiến lên, cố gồng mình tiến lên.
- Chủ tịch, em xin lỗi đã làm phiền anh, em, em là nhân viên lễ tân vừa vào làm...em, em hôm nay vì làm mất đồ trong nhà vệ sinh phải ở đó tìm một lúc, đến khi quay ra thì bác bảo vệ đã khóa cửa lớn. Em, em có thể xin chủ tịch mở khóa cửa lớn giúp em hay không?
Tần Lam nói cho Hà Vĩnh nghe câu chuyện cô vừa bịa ra.
Hà Vĩnh phì cười.
- Cô gái nhỏ, cô diễn xuất không đạt chút nào. Nếu là lúc khác, ngày mai cô không cần tới làm nữa, nhưng đúng lúc hôm nay tôi không vui, cần giải tỏa một chút.
Anh ta ngừng một chút rồi ra lệnh.
- Lại đây.
Vivian tiến lên cho đến lúc tới trước mặt anh.
Anh bảo cô quỳ xuống.
Tần Lam liền quỳ xuống trước mặt anh. Hà Vĩnh dùng ngón tay trỏ khẽ nâng mặt cô lên nhìn, sau đó cười thỏa mãn.
Rất không tệ.
Sau đó lại ra lệnh cho cô.
- Đứng lên, cởi đồ ra.
Tần Lam liền làm theo lời hắn. Cô cởi từng chiếc, từng chiếc nút áo sơ mi, đến khi nó hoàn toàn rời khỏi cơ thể cô, rơi xuống đất. Cô kéo khóa chiếc váy của mình, sau đó cũng để nó rơi tự do xuống đất. Hôm nay cô mặc bộ nội y màu trắng, không có nhiều hoa văn, bộ đồ lót như hòa cùng với làn da trắng mịn của cô. Chiếc eo nhỏ, cặp chân nhỏ nhắn, chiếc mông cong ánh lên dưới ánh đèn mờ, làm vẻ đẹp của cô vừa như thực, vừa như ảo.
Hà Vĩnh nhìn thấy rất hài lòng.
Hắn bảo cô tới phục vụ hắn.
Cô bước dần đến trước mặt hắn nhưng lại lí nhí nói cô không biết phải làm gì.
Hà Vĩnh bật cười, không tin những gì cô nói, nhưng cô thích diễn thì hắn để cô diễn.
Hắn cười.
- Nếu không biết phải làm gì, thì mặc đồ vào rồi ra ngoài, sau này không cần đến làm nữa.
Đã đi được đến bước này, Tần Lam sao có thể bỏ cuộc, cô hít một hơi để lấy can đảm.
Cô đúng là chưa từng đụng chạm với đàn ông nhưng không có nghĩa là cô không biết phải làm như thế nào.
Cô quỳ giữa hai chân hắn, bắt đầu đưa tay cởi thắt lưng của hắn.
Hà Vĩnh nở nụ cười mai mỉa.
Tần Lam rất hồi hộp, tay cô run run cởi quần hắn ra, nhưng cô biết, nếu lúc này không can đảm thì sau này cô sẽ không còn cơ hội nữa.
Cô cầm cậu nhỏ của hắn, vuốt ve, sau đó lấy hết can đảm dùng lưỡi liếm, ngậm nó trong miệng bắt đầu đưa đẩy.
Hà Vĩnh nhận ra sự trúc trắc của cô không phải làm bộ, có lẽ là không biết thật sự. Hắn mở lòng nhân từ hướng dẫn cô, nói cho cô biết làm như thế nào.
Sau đó Hà Vĩnh mang Tần Lam vào phòng, ra lệnh.
- Nằm xuống.
Tần Lam ngoan ngoãn đến bên giường nằm xuống, trên chiếc gra giường màu đen, làn da trắng mịn của cô đặc biệt nổi bật, eo rất nhỏ, ngực to mông nở, chiều cao vừa đủ để trở nên nhỏ nhắn trước một người cao lớn như hắn.
Hà Vĩnh dùng ánh mắt thích thú ngắm nhìn cô.
Sau đó hắn cởi hết những thứ còn lại trên người mình, tiến lên giường đè lên người Tần Lam, bắt đầu hôn cô.
Khi môi hắn chạm vào môi cô, Tần Lam ngơ ngác đón nhận, Hà Vĩnh khẽ nói "mở miệng ra", cô nghe lời mở miệng, hắn đưa lưỡi tiến vào khám phá bên trong, dụ dỗ lưỡi cô dây dưa với hắn.
Nụ hôn kết thúc, hắn hỏi cô "Trước đây chưa từng hôn hay sao?"
Tần Lam đỏ mặt gật đầu.
Hà Vĩnh ngoài mặt lạnh lùng nhưng trong lòng hắn hài lòng với đáp án của cô.
Vậy là Hà Vĩnh lại một lần nữa "nhân từ", giúp cô khởi động một chút, giúp cô sẵn sàng tiếp nhận hắn.
Hắn hôn cổ cô, dần hôn xuống ngực, nụ hôn dừng lại ở ngực rất lâu, vùng đất chưa ai khai phá, vừa non mền tinh khôi, tay hắn cũng bắt đầu vuốt ve ngực cô.
Tần Lam bị một sự kích thích đánh sâu vào bên trong, cơ thể cô cong lên, tiếp nhận hớn, môi thì thầm những tiếng rên rỉ.
Hà Vĩnh đưa bàn tay xuống bên dưới, vuốt ve xung quanh cô bé, sau đó ngón tay đi vào bên trong, thật chặt, một ngón tay cũng phải khó khăn lắm mói chen vào được, chạm tới được bức màng của cô, Hà Vĩnh một lần nữa lại thấy vừa lòng. Hắn càng ra sức hôn lên ngực cô, ngón tay bên dưới không ngừng khoáy động, kích thích cô.
Tần Lam bị một cảm xúc không tên làm mất đi lý trí, cô rên rỉ, mở rộng cơ thể ra chào đón sự xâm nhập của Hà Vĩnh.
- Hà tổng, xin anh đi vào, em...em không chịu được nữa. Xin anh...
Dù cơ thể non nớt nhưng từng hành động của Tần Lam lại có sức dụ hoặc rất lớn.
Hà Vĩnh cũng không muốn chờ đợi thêm nữa.
"-Chịu đau một chút". Hắn nói.
Rồi dùng hết sức mạnh mẽ tiến vào bên trong cô.
Tần lam rất đau, đau như ai dùng dao cắt thịt cô vậy, nhưng lại sợ tiếng kêu lớn quá làm hắn không thích, nên cô cắn răng chịu đựng, nước mắt lặng lẽ rơi nhưng cô tự nói với mình, "Xứng đáng", dùng tấm thân xử nữ của cô, đổi lấy một cơ hội đổi đời, cô không hề hối hận.
Hà Vĩnh vừa tiến vào đã bị mê động chật hẹp kia làm mất hồn, khi phá xong tấm màng kia, cậu nhỏ của hắn vẫn chưa hết một nửa, hắn thấy cô bị đau nhưng không dám kêu, nước mắt cứ vậy chảy xuống làm hắn cũng thấy khó chịu.
Hắn lau nước mắt cho co, nói với cô, "rất nhanh sẽ hết đau"'rồi hắn lại hôn cô, nụ hôn dây dưa kéo dài như an ủi những giọt nước mắt của cô.
Rồi hắn bắt đầu động, lúc đầu còn nhẹ nhàng,nhưng tiết tấu càng lúc càng nhanh, càng gấp gáp. Cơ thể của cô làm hắn mất hồn.
Tần Lam cũng thực sự cảm nhận được lời Hà Vĩnh nói, cô dần cảm thấy không chỉ có đau mà còn có thêm loại cảm giác cô không biết nó là gì, như tê dại, như kích thích, như trầm luân.
Tần Lam dần cảm giác được sự sung sướng thay thế cho sự đau đớn, cô dần rên rỉ, dần phối hợp, dần mở rộng cơ thể để hắn xâm nhập sâu hơn.
Hà Vĩnh càng vận động càng gấp gáp, hắn cảm nhận hắn sắp phóng thích, hắn rút cậu nhỏ ra, cầm trong tay vuốt vài cái, gấp gáp ra lệnh cho Tần Lam "mở miệng ra".
Tần Lam tất nhiên là Tần Lam ngoan ngoãn làm theo.
Hắn đút cậu nhỏ vào miệng cô, đẩy sâu vào bên trong, phóng thích. Cảm giác bùng nổ khiến hắn hưng phấn điên cuồng.
Rút cậu nhỏ ra, ra lệnh cho Tần Lam -"Nuốt hết cho tôi"
Tần Lam nghe lời nuốt hết tinh chất của hắn vào trong bụng.
=======================
Tần Lam năm 20 tuổi là Tần Lam trong truyện nha mọi người, tâm lí sẽ khác với Vivian.
Tần Lam đi đến văn phòng của Hà Vĩnh, khẽ gõ cửa.
- Chủ tịch, chủ tịch anh có bên trong đó không ạ?
Không ai trả lời Tần Lam,
Cô khẽ gõ cửa thêm hai lượt. Cuối cũng nghe một tiếng pippp, cánh cửa tự động mở ra.
Tần Lam dò từng bước trong ánh sáng mập mờ của chiếc đèn âm tường đi vào, thấy Hà Vĩnh đang ngồi bắt chéo chân trên ghế salon. Hơi thở lạnh lùng xung quanh hắn làm không khí cũng căng cứng.
Tần Lam sợ, nhưng cô cổ vũ mình tiến lên, cố gồng mình tiến lên.
- Chủ tịch, em xin lỗi đã làm phiền anh, em, em là nhân viên lễ tân vừa vào làm...em, em hôm nay vì làm mất đồ trong nhà vệ sinh phải ở đó tìm một lúc, đến khi quay ra thì bác bảo vệ đã khóa cửa lớn. Em, em có thể xin chủ tịch mở khóa cửa lớn giúp em hay không?
Tần Lam nói cho Hà Vĩnh nghe câu chuyện cô vừa bịa ra.
Hà Vĩnh phì cười.
- Cô gái nhỏ, cô diễn xuất không đạt chút nào. Nếu là lúc khác, ngày mai cô không cần tới làm nữa, nhưng đúng lúc hôm nay tôi không vui, cần giải tỏa một chút.
Anh ta ngừng một chút rồi ra lệnh.
- Lại đây.
Vivian tiến lên cho đến lúc tới trước mặt anh.
Anh bảo cô quỳ xuống.
Tần Lam liền quỳ xuống trước mặt anh. Hà Vĩnh dùng ngón tay trỏ khẽ nâng mặt cô lên nhìn, sau đó cười thỏa mãn.
Rất không tệ.
Sau đó lại ra lệnh cho cô.
- Đứng lên, cởi đồ ra.
Tần Lam liền làm theo lời hắn. Cô cởi từng chiếc, từng chiếc nút áo sơ mi, đến khi nó hoàn toàn rời khỏi cơ thể cô, rơi xuống đất. Cô kéo khóa chiếc váy của mình, sau đó cũng để nó rơi tự do xuống đất. Hôm nay cô mặc bộ nội y màu trắng, không có nhiều hoa văn, bộ đồ lót như hòa cùng với làn da trắng mịn của cô. Chiếc eo nhỏ, cặp chân nhỏ nhắn, chiếc mông cong ánh lên dưới ánh đèn mờ, làm vẻ đẹp của cô vừa như thực, vừa như ảo.
Hà Vĩnh nhìn thấy rất hài lòng.
Hắn bảo cô tới phục vụ hắn.
Cô bước dần đến trước mặt hắn nhưng lại lí nhí nói cô không biết phải làm gì.
Hà Vĩnh bật cười, không tin những gì cô nói, nhưng cô thích diễn thì hắn để cô diễn.
Hắn cười.
- Nếu không biết phải làm gì, thì mặc đồ vào rồi ra ngoài, sau này không cần đến làm nữa.
Đã đi được đến bước này, Tần Lam sao có thể bỏ cuộc, cô hít một hơi để lấy can đảm.
Cô đúng là chưa từng đụng chạm với đàn ông nhưng không có nghĩa là cô không biết phải làm như thế nào.
Cô quỳ giữa hai chân hắn, bắt đầu đưa tay cởi thắt lưng của hắn.
Hà Vĩnh nở nụ cười mai mỉa.
Tần Lam rất hồi hộp, tay cô run run cởi quần hắn ra, nhưng cô biết, nếu lúc này không can đảm thì sau này cô sẽ không còn cơ hội nữa.
Cô cầm cậu nhỏ của hắn, vuốt ve, sau đó lấy hết can đảm dùng lưỡi liếm, ngậm nó trong miệng bắt đầu đưa đẩy.
Hà Vĩnh nhận ra sự trúc trắc của cô không phải làm bộ, có lẽ là không biết thật sự. Hắn mở lòng nhân từ hướng dẫn cô, nói cho cô biết làm như thế nào.
Sau đó Hà Vĩnh mang Tần Lam vào phòng, ra lệnh.
- Nằm xuống.
Tần Lam ngoan ngoãn đến bên giường nằm xuống, trên chiếc gra giường màu đen, làn da trắng mịn của cô đặc biệt nổi bật, eo rất nhỏ, ngực to mông nở, chiều cao vừa đủ để trở nên nhỏ nhắn trước một người cao lớn như hắn.
Hà Vĩnh dùng ánh mắt thích thú ngắm nhìn cô.
Sau đó hắn cởi hết những thứ còn lại trên người mình, tiến lên giường đè lên người Tần Lam, bắt đầu hôn cô.
Khi môi hắn chạm vào môi cô, Tần Lam ngơ ngác đón nhận, Hà Vĩnh khẽ nói "mở miệng ra", cô nghe lời mở miệng, hắn đưa lưỡi tiến vào khám phá bên trong, dụ dỗ lưỡi cô dây dưa với hắn.
Nụ hôn kết thúc, hắn hỏi cô "Trước đây chưa từng hôn hay sao?"
Tần Lam đỏ mặt gật đầu.
Hà Vĩnh ngoài mặt lạnh lùng nhưng trong lòng hắn hài lòng với đáp án của cô.
Vậy là Hà Vĩnh lại một lần nữa "nhân từ", giúp cô khởi động một chút, giúp cô sẵn sàng tiếp nhận hắn.
Hắn hôn cổ cô, dần hôn xuống ngực, nụ hôn dừng lại ở ngực rất lâu, vùng đất chưa ai khai phá, vừa non mền tinh khôi, tay hắn cũng bắt đầu vuốt ve ngực cô.
Tần Lam bị một sự kích thích đánh sâu vào bên trong, cơ thể cô cong lên, tiếp nhận hớn, môi thì thầm những tiếng rên rỉ.
Hà Vĩnh đưa bàn tay xuống bên dưới, vuốt ve xung quanh cô bé, sau đó ngón tay đi vào bên trong, thật chặt, một ngón tay cũng phải khó khăn lắm mói chen vào được, chạm tới được bức màng của cô, Hà Vĩnh một lần nữa lại thấy vừa lòng. Hắn càng ra sức hôn lên ngực cô, ngón tay bên dưới không ngừng khoáy động, kích thích cô.
Tần Lam bị một cảm xúc không tên làm mất đi lý trí, cô rên rỉ, mở rộng cơ thể ra chào đón sự xâm nhập của Hà Vĩnh.
- Hà tổng, xin anh đi vào, em...em không chịu được nữa. Xin anh...
Dù cơ thể non nớt nhưng từng hành động của Tần Lam lại có sức dụ hoặc rất lớn.
Hà Vĩnh cũng không muốn chờ đợi thêm nữa.
"-Chịu đau một chút". Hắn nói.
Rồi dùng hết sức mạnh mẽ tiến vào bên trong cô.
Tần lam rất đau, đau như ai dùng dao cắt thịt cô vậy, nhưng lại sợ tiếng kêu lớn quá làm hắn không thích, nên cô cắn răng chịu đựng, nước mắt lặng lẽ rơi nhưng cô tự nói với mình, "Xứng đáng", dùng tấm thân xử nữ của cô, đổi lấy một cơ hội đổi đời, cô không hề hối hận.
Hà Vĩnh vừa tiến vào đã bị mê động chật hẹp kia làm mất hồn, khi phá xong tấm màng kia, cậu nhỏ của hắn vẫn chưa hết một nửa, hắn thấy cô bị đau nhưng không dám kêu, nước mắt cứ vậy chảy xuống làm hắn cũng thấy khó chịu.
Hắn lau nước mắt cho co, nói với cô, "rất nhanh sẽ hết đau"'rồi hắn lại hôn cô, nụ hôn dây dưa kéo dài như an ủi những giọt nước mắt của cô.
Rồi hắn bắt đầu động, lúc đầu còn nhẹ nhàng,nhưng tiết tấu càng lúc càng nhanh, càng gấp gáp. Cơ thể của cô làm hắn mất hồn.
Tần Lam cũng thực sự cảm nhận được lời Hà Vĩnh nói, cô dần cảm thấy không chỉ có đau mà còn có thêm loại cảm giác cô không biết nó là gì, như tê dại, như kích thích, như trầm luân.
Tần Lam dần cảm giác được sự sung sướng thay thế cho sự đau đớn, cô dần rên rỉ, dần phối hợp, dần mở rộng cơ thể để hắn xâm nhập sâu hơn.
Hà Vĩnh càng vận động càng gấp gáp, hắn cảm nhận hắn sắp phóng thích, hắn rút cậu nhỏ ra, cầm trong tay vuốt vài cái, gấp gáp ra lệnh cho Tần Lam "mở miệng ra".
Tần Lam tất nhiên là Tần Lam ngoan ngoãn làm theo.
Hắn đút cậu nhỏ vào miệng cô, đẩy sâu vào bên trong, phóng thích. Cảm giác bùng nổ khiến hắn hưng phấn điên cuồng.
Rút cậu nhỏ ra, ra lệnh cho Tần Lam -"Nuốt hết cho tôi"
Tần Lam nghe lời nuốt hết tinh chất của hắn vào trong bụng.
=======================
Tần Lam năm 20 tuổi là Tần Lam trong truyện nha mọi người, tâm lí sẽ khác với Vivian.