Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 182: Luyện thành bổ linh đan
Bởi vì tác dụng của linh lực, cỏ thần được bỏ vào giữa lò luyện, hơn nữa trong nháy mắt bị lửa thần nuốt trọn.
Đây là phương pháp bào chế Bổ Linh đan đơn giản nhất, thuộc về đan dược nhất phẩm, cũng là thứ thích hợp nhất để Hột Khê luyện tập bây giờ.
Cô bắt đầu tập trung linh lực vào hai mắt để quan sát tình hình bên trong lò luyện. Hột Khê phát hiện ra rằng cỏ thần được bỏ vào đã bắt đầu từ từ giao hòa với lửa thần. Có điều, tình huống giao hòa dường như không được tốt cho lắm, có vài chỗ đã hòa tan, có vài chỗ vẫn còn ở trạng thái cỏ thần.
Có điều nếu cứ như vậy, thuộc tính của đan dược có bị ảnh hưởng hay không? Nếu như có thể lật cỏ thần lại được thì tốt rồi, giống như lúc cô sắc thuốc không ngừng khuấy đảo ấy.
Hột Khê nghĩ như vậy, bèn điều khiển linh lực thâm nhập vào trong lò luyện đan, bao bọc lấy cỏ thần, sau đó chậm rãi lật cỏ thần còn chưa hòa tan lại, cứ lật đi lật lại như thế vài lần.
Mà những chỗ lửa thần còn chưa cháy đủ lớn, cô dùng ý thức để chia linh lực của bản thân thành từng phần nhỏ, ngưng tụ thành lửa thần để chúng đốt cháy càng mạnh càng đều hơn.
Nguyên lý này cũng giống như lúc nhóm lửa, chỗ nào lửa cháy không lớn thì cho thêm củi vào.
Hột Khê cảm thấy đây là một đạo lý rất đơn giản, mặc dù trong Di Đỉnh Đan không viết về phương pháp này, nhưng cô cảm thấy đây là cách mà các nhà luyện đan thời cổ đều nghĩ tới khi điều chế đan dược.
Nhưng Hột Khê lại không biết, hành động nho nhỏ này của cô sẽ làm thay đổi thuộc tính của đống đan dược này, lại đem đến biết bao kinh ngạc vui mừng cho bản thân cô.
Nửa canh giờ qua đi, Hột Khê phát hiện cỏ thần bên trong mới vừa hoàn toàn hòa tan.
Cô lau đi mồ hôi đầy đầu, lại uống bổ sung thêm một chút nước suối thần, trong lòng tính toán nếu cứ theo tốc độ này, không đến một, hai canh giờ sau sẽ luyện thành đan chứ chẳng chơi.
May thay gian phòng và lò luyện đã có sẵn trong Tụ Linh trận mang tác dụng to lớn, mức độ lớn nhất là giảm bớt linh lực bị tiêu hao. Nếu không vài canh giờ trôi qua, chắc hẳn linh lực đã bị tiêu tán, cho dù cô liên tục uống nước suối thần vẫn không chịu đựng nổi khi phải bòn rút linh lực.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, cuối cùng tất cả cỏ thần đã hoàn toàn dung hòa, lò luyện màu xám phát ra tia sáng vàng kim chói.
Hột Khê mở lò luyện ra, chỉ cảm thấy một hương thảo dược mát lành xộc thẳng vào mũi, khiến cô vừa ngửi liền cảm thấy sảng khoái dễ chịu.
Lúc này, từng viên đan dược màu tro đen to bằng ngón út nằm ngay ngắn trên tầng thứ hai của lò luyện. Nhưng không giống với những loại Bổ Linh đan khác, quanh viên linh đan màu tro đen này còn có một đường hoa văn màu vàng kim cực nhỏ, mặc dù rất nhạt nhưng nếu xem xét kĩ càng vẫn nhận ra.
Ba mươi viên Bổ Linh đan. Hột Khê thở phào một hơi, luyện suốt hai canh giờ, kết quả mới ra được ba mươi viên Bổ Linh đan! Thật là quá lao tâm lao lực rồi.
Nếu để các nhà luyện đan khác nghe được câu này, có lẽ bọn họ có thể nhổ nước miếng nhấn chìm cả Hột Khê. Lần đầu tiên luyện đan, lại còn dùng những loại cỏ thần bình thường nhất, vậy mà một lò luyện được những bao mươi viên còn chê ít hả, có còn để bọn họ sống nữa không?
Có điều khi Hột Khê tính toán phí nguyên liệu và giá tiền khi luyện thành đan, lại ngay lập tức mặt mày hớn hở.
Giá của toàn bộ cỏ thần cộng lại để luyện thành Bổ Linh đan cũng chỉ có mười mấy nguyên tinh, còn Bổ Linh đan thì sao? Mỗi một viên Bổ Linh đan cấp thấp cũng phải hơn một trăm nguyên tinh, còn loại cấp cao thì thậm chí lên đến hơn một ngàn nguyên tinh, phát tài rồi!
Nếu như vậy… cho dù mất hai canh giờ cũng hoàn toàn đáng giá xứng đáng!
Ba ngày trôi qua rất nhanh. Trong khoảng thời gian ấy, ban ngày Hột Khê gần như đều ở phòng luyện đan nghiên cứu Di Đỉnh Đan, đồng thời thực hành song song, buổi tối lại ở trong không gian ngồi thiền tu luyện.
Sau ba ngày, tất cả những bình sứ có trong không gian đều bị cô chứa đầy đan dược, thậm chí có vài cái còn không nhét vào nổi nữa. Cuối cùng cô đành ném tất cả các loại đan dược vào một cái chum lớn, sau đó lại đặt nó ở trong điện Linh Tiêu.
Đây là phương pháp bào chế Bổ Linh đan đơn giản nhất, thuộc về đan dược nhất phẩm, cũng là thứ thích hợp nhất để Hột Khê luyện tập bây giờ.
Cô bắt đầu tập trung linh lực vào hai mắt để quan sát tình hình bên trong lò luyện. Hột Khê phát hiện ra rằng cỏ thần được bỏ vào đã bắt đầu từ từ giao hòa với lửa thần. Có điều, tình huống giao hòa dường như không được tốt cho lắm, có vài chỗ đã hòa tan, có vài chỗ vẫn còn ở trạng thái cỏ thần.
Có điều nếu cứ như vậy, thuộc tính của đan dược có bị ảnh hưởng hay không? Nếu như có thể lật cỏ thần lại được thì tốt rồi, giống như lúc cô sắc thuốc không ngừng khuấy đảo ấy.
Hột Khê nghĩ như vậy, bèn điều khiển linh lực thâm nhập vào trong lò luyện đan, bao bọc lấy cỏ thần, sau đó chậm rãi lật cỏ thần còn chưa hòa tan lại, cứ lật đi lật lại như thế vài lần.
Mà những chỗ lửa thần còn chưa cháy đủ lớn, cô dùng ý thức để chia linh lực của bản thân thành từng phần nhỏ, ngưng tụ thành lửa thần để chúng đốt cháy càng mạnh càng đều hơn.
Nguyên lý này cũng giống như lúc nhóm lửa, chỗ nào lửa cháy không lớn thì cho thêm củi vào.
Hột Khê cảm thấy đây là một đạo lý rất đơn giản, mặc dù trong Di Đỉnh Đan không viết về phương pháp này, nhưng cô cảm thấy đây là cách mà các nhà luyện đan thời cổ đều nghĩ tới khi điều chế đan dược.
Nhưng Hột Khê lại không biết, hành động nho nhỏ này của cô sẽ làm thay đổi thuộc tính của đống đan dược này, lại đem đến biết bao kinh ngạc vui mừng cho bản thân cô.
Nửa canh giờ qua đi, Hột Khê phát hiện cỏ thần bên trong mới vừa hoàn toàn hòa tan.
Cô lau đi mồ hôi đầy đầu, lại uống bổ sung thêm một chút nước suối thần, trong lòng tính toán nếu cứ theo tốc độ này, không đến một, hai canh giờ sau sẽ luyện thành đan chứ chẳng chơi.
May thay gian phòng và lò luyện đã có sẵn trong Tụ Linh trận mang tác dụng to lớn, mức độ lớn nhất là giảm bớt linh lực bị tiêu hao. Nếu không vài canh giờ trôi qua, chắc hẳn linh lực đã bị tiêu tán, cho dù cô liên tục uống nước suối thần vẫn không chịu đựng nổi khi phải bòn rút linh lực.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, cuối cùng tất cả cỏ thần đã hoàn toàn dung hòa, lò luyện màu xám phát ra tia sáng vàng kim chói.
Hột Khê mở lò luyện ra, chỉ cảm thấy một hương thảo dược mát lành xộc thẳng vào mũi, khiến cô vừa ngửi liền cảm thấy sảng khoái dễ chịu.
Lúc này, từng viên đan dược màu tro đen to bằng ngón út nằm ngay ngắn trên tầng thứ hai của lò luyện. Nhưng không giống với những loại Bổ Linh đan khác, quanh viên linh đan màu tro đen này còn có một đường hoa văn màu vàng kim cực nhỏ, mặc dù rất nhạt nhưng nếu xem xét kĩ càng vẫn nhận ra.
Ba mươi viên Bổ Linh đan. Hột Khê thở phào một hơi, luyện suốt hai canh giờ, kết quả mới ra được ba mươi viên Bổ Linh đan! Thật là quá lao tâm lao lực rồi.
Nếu để các nhà luyện đan khác nghe được câu này, có lẽ bọn họ có thể nhổ nước miếng nhấn chìm cả Hột Khê. Lần đầu tiên luyện đan, lại còn dùng những loại cỏ thần bình thường nhất, vậy mà một lò luyện được những bao mươi viên còn chê ít hả, có còn để bọn họ sống nữa không?
Có điều khi Hột Khê tính toán phí nguyên liệu và giá tiền khi luyện thành đan, lại ngay lập tức mặt mày hớn hở.
Giá của toàn bộ cỏ thần cộng lại để luyện thành Bổ Linh đan cũng chỉ có mười mấy nguyên tinh, còn Bổ Linh đan thì sao? Mỗi một viên Bổ Linh đan cấp thấp cũng phải hơn một trăm nguyên tinh, còn loại cấp cao thì thậm chí lên đến hơn một ngàn nguyên tinh, phát tài rồi!
Nếu như vậy… cho dù mất hai canh giờ cũng hoàn toàn đáng giá xứng đáng!
Ba ngày trôi qua rất nhanh. Trong khoảng thời gian ấy, ban ngày Hột Khê gần như đều ở phòng luyện đan nghiên cứu Di Đỉnh Đan, đồng thời thực hành song song, buổi tối lại ở trong không gian ngồi thiền tu luyện.
Sau ba ngày, tất cả những bình sứ có trong không gian đều bị cô chứa đầy đan dược, thậm chí có vài cái còn không nhét vào nổi nữa. Cuối cùng cô đành ném tất cả các loại đan dược vào một cái chum lớn, sau đó lại đặt nó ở trong điện Linh Tiêu.