Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 225: Lam băng liệt diễm
“Ngươi dựa vào khuôn mặt này để quyến rũ Dục ca ca sao? Ha ha, đường đường là một người đàn ông lại lấy sắc quyến rũ người khác, thật quá khốn nạn. Nếu ngươi đã không biết xấu hổ đến vậy, vậy thì trước tiên ta hủy hoại khuôn mặt này, khiến cho ngươi có chết cũng biết bản thân mình ti tiện đến thế nào!”
Mũi kiếm sắp chạm vào mặt Hột Khê, nhưng Hột Khê vẫn đang chịu đựng đau đớn giày vò trong không gian truyền thừa lại không hề hay biết sự việc xảy ra bên ngoài.
Đản Đản trốn ở vạt áo Hột Khê hai mắt đỏ bừng, tức đến nỗi muốn lao ra đâm chết cô gái xấu xa kia.
Tiểu Kim Long che miệng của Đản Đản lại, nhẹ giọng nói bên tai nó: “Đừng nóng vội, xem ta này!”
Trong phút chốc, toàn bộ điện Tử Kim bỗng hơi chao đảo, ngay sau đó một giọng nói trầm thấp uy nghiên chậm rãi vang lên, “Trong điện Tử Kim cấm không được phép đánh nhau, nếu có ai vi phạm sẽ đuổi ra ngoài điện, vĩnh viễn không được bước vào nữa.”
Phụng Liên Ảnh vốn muốn phóng kiếm ra chợt khựng lại, vô cùng sợ hãi thu rút kiếm về, ngó nghiêng bốn phía.
Nơi đây vẫn là cung điện trăm mét vuông, không bóng người, cũng không có tình hình khác lạ gì.
Trên mặt cô ta lộ vẻ kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, lần này cô ta tới bí cảnh đã làm tốt công tác chuẩn bị, sư phụ gần như đã nói cho cô ta biết tất cả những điều cần lưu ý, đương nhiên còn bao gồm cả các pháp bảo để thông qua các cửa ải, nhưng mà không hề nhắc đến việc vào trong điện Tử Kim không được đánh nhau.
Thậm chí, sư phụ còn nói, để phòng ngừa có người cùng cô ta tiến vào điện Tử Kim cướp đoạt truyền thừa, còn đặc biệt chuẩn bị các loại pháp bảo chiến đấu lợi hại, đề phòng bất trắc. Nhưng mà vì sao bây giờ điện Tử Kim lại cảnh cáo không cho cô ta đánh nhau?
Dưới vạt áo Hột Khê, Tiểu Kim Long căng thẳng trợn trừng đôi mắt màu vàng, vảy trên người đều dựng đứng hết lên.
Cô gái trước mắt chỉ là một võ giả Kim Đan kỳ nhỏ bé, nếu là trước kia, nó chỉ cần tát một phát là có thể khiến cô ta hồn bay phách tán. Nhưng mà hiện giờ nó vừa mới giải phong ấn, chẳng qua chỉ trong hình dạng một con rồng con, ngay cả Hột Khê cũng đánh không lại, nói chi đến võ giả Kim Đan kỳ.
Cho nên, nó chỉ có thể bắt chước giọng điệu của chủ nhân trước đây của nó, dọa cô ta phải lui bước, hy vọng cô ta vì truyền thừa mà không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu mà như vậy còn không thể khiến cô gái này dừng tay, vậy… vậy nó cũng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể ném chú heo con hồng hào này đi tự mình chạy trốn.
May mà rốt cuộc ánh mắt Phụng Liên Ảnh bỗng lóe lên, không cam lòng liếc nhìn Hột Khê một cái, trong mắt hiện lên một nét hung ác, “Xem như ngươi tốt số, nhưng may mắn của ngươi không phải lần nào cũng tốt vậy đâu.”
Hiện tại đối với cô ta mà nói truyền thừa điện Tử Kim mới là quan trọng nhất, phái Lưu Ly của cô ta chính vì điều này mà phải trả cái giá rất lớn, mới làm tốt công tác chuẩn bị như ngày hôm nay, tuyệt đối không cho phép bất cứ sai lầm nào xảy ra.
Còn về tên nhãi ranh này, dù sao bằng tu vi Luyện Khí kỳ của hắn cũng không gây ra được sóng to gió lớn gì, sau này có rất nhiều cơ hội giết chết hắn.
Nghĩ đến đây, Phụng Liên Ảnh liền rút trường kiếm về, lấy một cái hộp ngọc từ trong ngực ra.
Hộp ngọc vừa mở ra, một ngọn lửa màu xanh lam từ trong hộp ngọc vụt ra, lơ lửng rơi vào bên trong lô đỉnh.
Đây là Lam Băng Liệt Diễm ngũ phẩm, sư phụ của cô ta phải tìm không biết bao nhiêu bảo địa mới giúp cô ta luyện hóa thành.
Chỉ là trước mắt cấp bậc tu vi của cô ta còn chưa đủ, cho nên không cách nào thu phục nó vào trong cơ thể mình.
Ngọn lửa màu xanh lam tiến vào lò luyện đan, chậm rãi bám lên vách lò luyện đan đang bốc cháy. Phụng Liên Ảnh vốn tưởng rằng ngọn lửa màu xanh lam của mình tiến vào lò luyện đan liền sẽ cắn nuốt linh hỏa cấp thấp của Hột Khê, đến lúc đó không cần phải ra tay, điện Tử Kim sẽ phán định Hột Khê khảo nghiệm thất bại, đồng thời hắn cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Có điều nằm ngoài dự liệu của Phụng Liên Ảnh, sau khi ngọn lửa màu xanh lam của cô ta chạm vào ngọn lửa vốn có màu vàng kim trong lò luyện đan, vậy mà lại trở nên nhạt nhòa dần trong chốc lát.
Mũi kiếm sắp chạm vào mặt Hột Khê, nhưng Hột Khê vẫn đang chịu đựng đau đớn giày vò trong không gian truyền thừa lại không hề hay biết sự việc xảy ra bên ngoài.
Đản Đản trốn ở vạt áo Hột Khê hai mắt đỏ bừng, tức đến nỗi muốn lao ra đâm chết cô gái xấu xa kia.
Tiểu Kim Long che miệng của Đản Đản lại, nhẹ giọng nói bên tai nó: “Đừng nóng vội, xem ta này!”
Trong phút chốc, toàn bộ điện Tử Kim bỗng hơi chao đảo, ngay sau đó một giọng nói trầm thấp uy nghiên chậm rãi vang lên, “Trong điện Tử Kim cấm không được phép đánh nhau, nếu có ai vi phạm sẽ đuổi ra ngoài điện, vĩnh viễn không được bước vào nữa.”
Phụng Liên Ảnh vốn muốn phóng kiếm ra chợt khựng lại, vô cùng sợ hãi thu rút kiếm về, ngó nghiêng bốn phía.
Nơi đây vẫn là cung điện trăm mét vuông, không bóng người, cũng không có tình hình khác lạ gì.
Trên mặt cô ta lộ vẻ kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, lần này cô ta tới bí cảnh đã làm tốt công tác chuẩn bị, sư phụ gần như đã nói cho cô ta biết tất cả những điều cần lưu ý, đương nhiên còn bao gồm cả các pháp bảo để thông qua các cửa ải, nhưng mà không hề nhắc đến việc vào trong điện Tử Kim không được đánh nhau.
Thậm chí, sư phụ còn nói, để phòng ngừa có người cùng cô ta tiến vào điện Tử Kim cướp đoạt truyền thừa, còn đặc biệt chuẩn bị các loại pháp bảo chiến đấu lợi hại, đề phòng bất trắc. Nhưng mà vì sao bây giờ điện Tử Kim lại cảnh cáo không cho cô ta đánh nhau?
Dưới vạt áo Hột Khê, Tiểu Kim Long căng thẳng trợn trừng đôi mắt màu vàng, vảy trên người đều dựng đứng hết lên.
Cô gái trước mắt chỉ là một võ giả Kim Đan kỳ nhỏ bé, nếu là trước kia, nó chỉ cần tát một phát là có thể khiến cô ta hồn bay phách tán. Nhưng mà hiện giờ nó vừa mới giải phong ấn, chẳng qua chỉ trong hình dạng một con rồng con, ngay cả Hột Khê cũng đánh không lại, nói chi đến võ giả Kim Đan kỳ.
Cho nên, nó chỉ có thể bắt chước giọng điệu của chủ nhân trước đây của nó, dọa cô ta phải lui bước, hy vọng cô ta vì truyền thừa mà không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu mà như vậy còn không thể khiến cô gái này dừng tay, vậy… vậy nó cũng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể ném chú heo con hồng hào này đi tự mình chạy trốn.
May mà rốt cuộc ánh mắt Phụng Liên Ảnh bỗng lóe lên, không cam lòng liếc nhìn Hột Khê một cái, trong mắt hiện lên một nét hung ác, “Xem như ngươi tốt số, nhưng may mắn của ngươi không phải lần nào cũng tốt vậy đâu.”
Hiện tại đối với cô ta mà nói truyền thừa điện Tử Kim mới là quan trọng nhất, phái Lưu Ly của cô ta chính vì điều này mà phải trả cái giá rất lớn, mới làm tốt công tác chuẩn bị như ngày hôm nay, tuyệt đối không cho phép bất cứ sai lầm nào xảy ra.
Còn về tên nhãi ranh này, dù sao bằng tu vi Luyện Khí kỳ của hắn cũng không gây ra được sóng to gió lớn gì, sau này có rất nhiều cơ hội giết chết hắn.
Nghĩ đến đây, Phụng Liên Ảnh liền rút trường kiếm về, lấy một cái hộp ngọc từ trong ngực ra.
Hộp ngọc vừa mở ra, một ngọn lửa màu xanh lam từ trong hộp ngọc vụt ra, lơ lửng rơi vào bên trong lô đỉnh.
Đây là Lam Băng Liệt Diễm ngũ phẩm, sư phụ của cô ta phải tìm không biết bao nhiêu bảo địa mới giúp cô ta luyện hóa thành.
Chỉ là trước mắt cấp bậc tu vi của cô ta còn chưa đủ, cho nên không cách nào thu phục nó vào trong cơ thể mình.
Ngọn lửa màu xanh lam tiến vào lò luyện đan, chậm rãi bám lên vách lò luyện đan đang bốc cháy. Phụng Liên Ảnh vốn tưởng rằng ngọn lửa màu xanh lam của mình tiến vào lò luyện đan liền sẽ cắn nuốt linh hỏa cấp thấp của Hột Khê, đến lúc đó không cần phải ra tay, điện Tử Kim sẽ phán định Hột Khê khảo nghiệm thất bại, đồng thời hắn cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Có điều nằm ngoài dự liệu của Phụng Liên Ảnh, sau khi ngọn lửa màu xanh lam của cô ta chạm vào ngọn lửa vốn có màu vàng kim trong lò luyện đan, vậy mà lại trở nên nhạt nhòa dần trong chốc lát.