Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 993
Vừa nãy phần lớn mọi người không nhìn ra được hồng quang kia là cái gì! Nhưng Thượng Quan Hồng lại thấy được! Đó là một mũi tên! Một mũi tên với hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ thiêu đốt! Mũi tên kia từ khoảng cách ngoài tám mươi vạn dặm bắn khỏi Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương bay ra. Trong tình thế ngàn cần treo sợi tóc, một mũi tên đã bắn nát đầu của Hàn Sa!
Ngoài tám mươi vạn dặm kéo cung bắn tên, trong thiên hạ này chỉ có một mình Âu Dương có thể làm được điều này!
- Mũi tên!
Nghe thấy hai chữ mũi tên này Bạch Tinh đang nhìn thân thể Hàn Sa đã chết, đột nhiên phá lên cười:
- Ha ha ha ha! Trời không diệt Yêu tộc ta! Ha ha ha ha! Ta biết tiểu tử ngươi nhất định sẽ trở về! Ta không nhìn nhầm. Toàn thiên hạ đều không nhìn nhầm!
Người có thể bắn ra mũi tên này, trong đất trời chỉ có một người. Đó chính là Âu Dương. Lúc này tuy rằng không nhìn thấy Âu Dương, nhưng chỉ cần mũi tên của Âu Dương xuất hiện như vậy là đủ rồi! Bởi vì thấy được Âu Dương không bằng nhìn thấy được sự nguy hiểm của Âu Dương. Hơn nữa nguy hiểm nhất vẫn chính là mũi tên của Âu Dương...
- Không thấy bóng dáng, không nghe thấy âm thanh, nhưng mũi tên từ ngoài vạn dặm lại có thể truy hồn. Toàn Tiên giới thậm chí toàn thế giới chỉ có một người mới có thể có được kỹ thuật bắn cung đáng sợ như vậy. Đó chính là Tiễn Thần Âu Dương! Gia hỏa này sau mỗi lần biến mất đều sẽ xuất hiện càng cường thế hơn.
- Bây giờ ta cách ngươi tám mươi vạn dặm. Ta cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể chạy trốn trước khi ta đến đó, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!
Một giọng nói giống như theo gió bay tới. Từ ngoài bên ngoài tám mươi vạn dặm truyền âm tới đây, chỉ một phần tu vi này đã đủ kinh thế hãi tục.
Lần này Thượng Quan Hồng thật sự run rẩy. Nàng cảm thấy sợ hãi! Cuối cùng nàng đã rõ ràng tại sao Thiên Vương tôn sùng một người như vậy! Dùng cách nói của Thiên Vương, các ngươi làm sao có thể hiểu rõ cái gì gọi là chí cao vô thượng! Thế giới này, chỉ có ta hoặc là Âu Dương có cơ hội trở thành chí cao vô thượng...
Đây là nguyên văn lời nói của Thiên Vương. Đã có lúc Thượng Quan Hồng cho rằng đây chỉ là một sự trào phúng mà thôi. Nàng không để trong lòng. Nhưng hôm nay một người ở ngoài tám mươi vạn dặm nói bảo nàng chạy trốn, kết quả nàng thậm chí có cảm giác bất kể mình chạy trốn như thế nào cũng trốn không thoát.
- Ngươi có thể chạy! Nhưng ngươi chạy không thoát...
Âm thanh này mang theo tự tin khiến người ta khó có thể tưởng tượng nổi. Nói với một nhân vật tổ cấp ngươi có thể chạy nhưng ngươi chạy không thoát...
- Ha ha ha ha! Gia hoả này còn điên cuồng hơn cả trước đây!
Lúc này Bạch Tinh đã ngồi trên mặt đất. Hắn biết, từ giây phút Âu Dương xuất hiện hắn đã không còn bất kỳ nguy hiểm nào.
- Trước tiên phải bắt ngươi lại đã. Ta xem thử hắn còn dám động thủ hay không!
Trong nháy mắt khi Thượng Quan Hồng nghe thấy tiếng cười của Bạch Tinh, nàng lập tức lắc mình một cái đã tới sát bên cạnh Bạch Tinh. Hai tay nhắm thẳng vào hai vai Bạch Tinh tóm tới. Đối mặt với một trảo này, Không ngờ Bạch Tinh không nhúc nhích. Điều này ngược có chút nằm ngoại dự liệu của Thượng Quan Hồng.
Vèo... A...
Hồng quang xuất hiện lần nữa. Một mũi tên trực tiếp bắn cụt cánh tay Thượng Quan Hồng. Điều này khiến cánh tay Thượng Quan Hồng đang muốn nắm lấy Bạch Tinh lập tức rụt trở về.
Toàn thân Thượng Quan Hồng đều là máu. Có máu kỳ lân, có máu của Thương Long. Mà bây giờ cánh tay của nàng bị bắn cụt, máu túa ra càng nhuộm đỏ toàn thân.
Lực lượng trên người Thượng Quan Hồng chớp động. Một cánh tay hoàn toàn mới lại mọc ra. Thượng Quan Hồng oán độc thoáng nhìn về phía xa. Nàng biết Âu Dương thật sự cùng một cấp độ với Thiên Vương. Nhưng nếu như gần người, nàng hoàn toàn không có khả năng bị Âu Dương đánh tới như vậy. Âu Dương đáng sợ nhất chính là cây cung trong tay. Chỉ cần có đủ khoảng cách, hắn thật sự chính là Tử Thần. Bất luận ngươi mạnh hơn hắn hoặc là yếu hơn hắn, hắn đều có thể lấy mạng ngươi!
Từ lần đầu tiên khi Âu Dương lựa chọn trở thành Yêu Cung Thủ hắn đã biết mình nên đi con đường nào. Mà hôm nay, hai nhân vật tổ cấp còn chưa nhìn thấy mặt hắn, một người đã bị thuấn sát một người khác thì bị doạ thành như vậy...
- Bây giờ cách ngươi bảy mươi vạn dặm nữa. Thời gian của ngươi không còn nhiều...
Âm thanh giống như âm ma truyền tới, lọt vào tai của Yêu tộc và Bạch Tinh lại cực kỳ sảng khoái. Liên quân Tiên Giới bị đè ép trong thời gian quá dài. Hôm nay rốt cuộc xem như đã được nở mặt nở mày!
Mã Thanh Hà giọng nói này toàn thân hắn đều run rẩy. Hắn biết mình vĩnh viễn không thể nào vượt qua Âu Dương. Tuy rằng hắn cũng nỗ lực, nhưng hắn vĩnh viễn cũng không bằng Âu Dương. Đây không chỉ là vấn đề nỗ lực. Đây còn bởi vì tâm tính của Mã Thanh Hà không bằng Âu Dương.
Âu Dương là người càng bị chèn ép càng dũng mãnh tiến lên. Nhưng trong lòng Mã Thanh Hà có một loại đố kị của ngụy quân tử. Bởi vậy về phương diện Mã Thanh Hà đã hoàn toàn thua Âu Dương.
- Chuyện này...
Thượng Quan Hồng vẫn muốn ra tay bắt cóc Bạch Tinh, nhưng mũi tên kia vừa nãy đã khiến nàng bị đả kích quá lớn. Thậm chí nàng còn chưa nhìn thấy mũi tên kia, nó đã bắn trúng nàng. Nếu như mũi tên kia không phải bắn vào cánh tay của nàng mà bắn vào đầu của nàng, như vậy hiện tại Thượng Quan Hồng đã là một thi thể...
- Trốn!
Đây là chữ duy nhất hiện lên trong đầu Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng không nói hai lời xoay người chém vào không gian một cái, muốn xé nát hư không chạy trốn!
Nhưng nàng vừa đánh nát không gian, người còn chưa chui vào trong đã nhìn thấy một đạo hồng quang trực tiếp cắn nát không gian nàng vừa bổ ra. Trong lúc nhất thời trên mặt Thượng Quan Hồng liền toát mồ hôi...
Lúc này rốt cuộc nàng đã hiểu rõ ý tứ trong những lời kia của Âu Dương! Ý tứ của câu ngươi có thể chạy, nhưng ngươi không chạy thoát được đâu... Đúng vậy, thật sự chạy không thoát. Mũi tên của Âu Dương đã bịt kín tất cả đường lui của nàng!
- Hiện tại chỉ còn sáu mươi vạn dặm!
Giọng nói của Âu Dương lại một lần nữa truyền đến. Lúc này vô số người của Yêu tộc đều dùng thần sắc cực kỳ thành kính nhìn về phía xa. Quá ngông cuồng, quá cao ngạo! Đây chính là Tiễn Thần. Đây chính là truyền kỳ của Tiên giới! Giờ phút này không ngờ Yêu tộc dấy lên một niềm tin. Có Tiễn Thần ở đây, cố gắng hết sức chiến đấu một trận có thể sẽ chiến thắng!
Thượng Quan Hồng gần như đã suy sụp. Nàng đã bốn lần thử bổ không gian, nhưng mỗi lần nàng bổ ra không gian, đúng lúc đó Âu Dương giống như đã biết trước lại dùng mũi tên cắn nát không gian khiến nàng ngay cả cơ hội tiến vào cũng không có.
Một người đang ở ngoài mấy chục vạn dặm, chỉ dựa vào cung và mũi tên trong tay đã có thể khiến một nhân vật tổ cấp lên trời không đường xuống đất không cửa? Toàn Tiên giới này chỉ sợ chỉ có Âu Dương mới có thể làm được như vậy. Với khoảng cách xa như vậy, cho dù là Thiên Vương cũng không làm được.
- Chỉ còn lại năm mươi vạn dặm!
Ngoài tám mươi vạn dặm kéo cung bắn tên, trong thiên hạ này chỉ có một mình Âu Dương có thể làm được điều này!
- Mũi tên!
Nghe thấy hai chữ mũi tên này Bạch Tinh đang nhìn thân thể Hàn Sa đã chết, đột nhiên phá lên cười:
- Ha ha ha ha! Trời không diệt Yêu tộc ta! Ha ha ha ha! Ta biết tiểu tử ngươi nhất định sẽ trở về! Ta không nhìn nhầm. Toàn thiên hạ đều không nhìn nhầm!
Người có thể bắn ra mũi tên này, trong đất trời chỉ có một người. Đó chính là Âu Dương. Lúc này tuy rằng không nhìn thấy Âu Dương, nhưng chỉ cần mũi tên của Âu Dương xuất hiện như vậy là đủ rồi! Bởi vì thấy được Âu Dương không bằng nhìn thấy được sự nguy hiểm của Âu Dương. Hơn nữa nguy hiểm nhất vẫn chính là mũi tên của Âu Dương...
- Không thấy bóng dáng, không nghe thấy âm thanh, nhưng mũi tên từ ngoài vạn dặm lại có thể truy hồn. Toàn Tiên giới thậm chí toàn thế giới chỉ có một người mới có thể có được kỹ thuật bắn cung đáng sợ như vậy. Đó chính là Tiễn Thần Âu Dương! Gia hỏa này sau mỗi lần biến mất đều sẽ xuất hiện càng cường thế hơn.
- Bây giờ ta cách ngươi tám mươi vạn dặm. Ta cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể chạy trốn trước khi ta đến đó, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!
Một giọng nói giống như theo gió bay tới. Từ ngoài bên ngoài tám mươi vạn dặm truyền âm tới đây, chỉ một phần tu vi này đã đủ kinh thế hãi tục.
Lần này Thượng Quan Hồng thật sự run rẩy. Nàng cảm thấy sợ hãi! Cuối cùng nàng đã rõ ràng tại sao Thiên Vương tôn sùng một người như vậy! Dùng cách nói của Thiên Vương, các ngươi làm sao có thể hiểu rõ cái gì gọi là chí cao vô thượng! Thế giới này, chỉ có ta hoặc là Âu Dương có cơ hội trở thành chí cao vô thượng...
Đây là nguyên văn lời nói của Thiên Vương. Đã có lúc Thượng Quan Hồng cho rằng đây chỉ là một sự trào phúng mà thôi. Nàng không để trong lòng. Nhưng hôm nay một người ở ngoài tám mươi vạn dặm nói bảo nàng chạy trốn, kết quả nàng thậm chí có cảm giác bất kể mình chạy trốn như thế nào cũng trốn không thoát.
- Ngươi có thể chạy! Nhưng ngươi chạy không thoát...
Âm thanh này mang theo tự tin khiến người ta khó có thể tưởng tượng nổi. Nói với một nhân vật tổ cấp ngươi có thể chạy nhưng ngươi chạy không thoát...
- Ha ha ha ha! Gia hoả này còn điên cuồng hơn cả trước đây!
Lúc này Bạch Tinh đã ngồi trên mặt đất. Hắn biết, từ giây phút Âu Dương xuất hiện hắn đã không còn bất kỳ nguy hiểm nào.
- Trước tiên phải bắt ngươi lại đã. Ta xem thử hắn còn dám động thủ hay không!
Trong nháy mắt khi Thượng Quan Hồng nghe thấy tiếng cười của Bạch Tinh, nàng lập tức lắc mình một cái đã tới sát bên cạnh Bạch Tinh. Hai tay nhắm thẳng vào hai vai Bạch Tinh tóm tới. Đối mặt với một trảo này, Không ngờ Bạch Tinh không nhúc nhích. Điều này ngược có chút nằm ngoại dự liệu của Thượng Quan Hồng.
Vèo... A...
Hồng quang xuất hiện lần nữa. Một mũi tên trực tiếp bắn cụt cánh tay Thượng Quan Hồng. Điều này khiến cánh tay Thượng Quan Hồng đang muốn nắm lấy Bạch Tinh lập tức rụt trở về.
Toàn thân Thượng Quan Hồng đều là máu. Có máu kỳ lân, có máu của Thương Long. Mà bây giờ cánh tay của nàng bị bắn cụt, máu túa ra càng nhuộm đỏ toàn thân.
Lực lượng trên người Thượng Quan Hồng chớp động. Một cánh tay hoàn toàn mới lại mọc ra. Thượng Quan Hồng oán độc thoáng nhìn về phía xa. Nàng biết Âu Dương thật sự cùng một cấp độ với Thiên Vương. Nhưng nếu như gần người, nàng hoàn toàn không có khả năng bị Âu Dương đánh tới như vậy. Âu Dương đáng sợ nhất chính là cây cung trong tay. Chỉ cần có đủ khoảng cách, hắn thật sự chính là Tử Thần. Bất luận ngươi mạnh hơn hắn hoặc là yếu hơn hắn, hắn đều có thể lấy mạng ngươi!
Từ lần đầu tiên khi Âu Dương lựa chọn trở thành Yêu Cung Thủ hắn đã biết mình nên đi con đường nào. Mà hôm nay, hai nhân vật tổ cấp còn chưa nhìn thấy mặt hắn, một người đã bị thuấn sát một người khác thì bị doạ thành như vậy...
- Bây giờ cách ngươi bảy mươi vạn dặm nữa. Thời gian của ngươi không còn nhiều...
Âm thanh giống như âm ma truyền tới, lọt vào tai của Yêu tộc và Bạch Tinh lại cực kỳ sảng khoái. Liên quân Tiên Giới bị đè ép trong thời gian quá dài. Hôm nay rốt cuộc xem như đã được nở mặt nở mày!
Mã Thanh Hà giọng nói này toàn thân hắn đều run rẩy. Hắn biết mình vĩnh viễn không thể nào vượt qua Âu Dương. Tuy rằng hắn cũng nỗ lực, nhưng hắn vĩnh viễn cũng không bằng Âu Dương. Đây không chỉ là vấn đề nỗ lực. Đây còn bởi vì tâm tính của Mã Thanh Hà không bằng Âu Dương.
Âu Dương là người càng bị chèn ép càng dũng mãnh tiến lên. Nhưng trong lòng Mã Thanh Hà có một loại đố kị của ngụy quân tử. Bởi vậy về phương diện Mã Thanh Hà đã hoàn toàn thua Âu Dương.
- Chuyện này...
Thượng Quan Hồng vẫn muốn ra tay bắt cóc Bạch Tinh, nhưng mũi tên kia vừa nãy đã khiến nàng bị đả kích quá lớn. Thậm chí nàng còn chưa nhìn thấy mũi tên kia, nó đã bắn trúng nàng. Nếu như mũi tên kia không phải bắn vào cánh tay của nàng mà bắn vào đầu của nàng, như vậy hiện tại Thượng Quan Hồng đã là một thi thể...
- Trốn!
Đây là chữ duy nhất hiện lên trong đầu Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng không nói hai lời xoay người chém vào không gian một cái, muốn xé nát hư không chạy trốn!
Nhưng nàng vừa đánh nát không gian, người còn chưa chui vào trong đã nhìn thấy một đạo hồng quang trực tiếp cắn nát không gian nàng vừa bổ ra. Trong lúc nhất thời trên mặt Thượng Quan Hồng liền toát mồ hôi...
Lúc này rốt cuộc nàng đã hiểu rõ ý tứ trong những lời kia của Âu Dương! Ý tứ của câu ngươi có thể chạy, nhưng ngươi không chạy thoát được đâu... Đúng vậy, thật sự chạy không thoát. Mũi tên của Âu Dương đã bịt kín tất cả đường lui của nàng!
- Hiện tại chỉ còn sáu mươi vạn dặm!
Giọng nói của Âu Dương lại một lần nữa truyền đến. Lúc này vô số người của Yêu tộc đều dùng thần sắc cực kỳ thành kính nhìn về phía xa. Quá ngông cuồng, quá cao ngạo! Đây chính là Tiễn Thần. Đây chính là truyền kỳ của Tiên giới! Giờ phút này không ngờ Yêu tộc dấy lên một niềm tin. Có Tiễn Thần ở đây, cố gắng hết sức chiến đấu một trận có thể sẽ chiến thắng!
Thượng Quan Hồng gần như đã suy sụp. Nàng đã bốn lần thử bổ không gian, nhưng mỗi lần nàng bổ ra không gian, đúng lúc đó Âu Dương giống như đã biết trước lại dùng mũi tên cắn nát không gian khiến nàng ngay cả cơ hội tiến vào cũng không có.
Một người đang ở ngoài mấy chục vạn dặm, chỉ dựa vào cung và mũi tên trong tay đã có thể khiến một nhân vật tổ cấp lên trời không đường xuống đất không cửa? Toàn Tiên giới này chỉ sợ chỉ có Âu Dương mới có thể làm được như vậy. Với khoảng cách xa như vậy, cho dù là Thiên Vương cũng không làm được.
- Chỉ còn lại năm mươi vạn dặm!