Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1038
- Lãnh tĩnh một chút, bây giờ còn không phải lúc ngươi nhiệt huyết sôi trào, tiếp theo chúng ta còn phải đợi tên Hầu Loan của Chiến tộc xuất hiện, hắn cũng là một nước cờ quan trọng của chúng ta, hơn nữa khi đối phó với Nghi Quân ngươi cũng nghìn vạn lần không nên lộ ra kẽ hở gì!
Âu Dương biết Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối là một người giữ được bình tĩnh.
Trước kia khi tên gia hỏa này giết mình chính là như vậy, lần đầu tiên hai người chạm mặt, sắp sửa đến ngày trăng tròn, nếu như Ngụy Bỉnh Dập có một chút thiếu kiên nhẫn đấu võ với Âu Dương, như vậy kết cục cuối cùng nhất định không phải là Âu Dương chết đi, có lẽ Âu Dương sẽ biến thành vạn yêu chi tổ chân chính.
- Kẽ hở gì? Ngươi vừa nói gì với ta? Ta vừa mới ngủ!
Ngụy Bỉnh Dập vẻ mặt mê man, nếu là người không biết có thể sẽ tin Ngụy Bỉnh Dập.
Hai người nhìn nhau cười ha ha, không ai biết, kế hoạch mà hai người bọn họ dễ dàng chế định lại có thể ảnh hưởng đến thay đổi của toàn bộ tiên giới.
- Ai!
Ngụy Bỉnh Dập bỗng nhiên cảm ứng được có người từ bên ngoài đi vào, người đi vào đương nhiên chính là Ngụy Trung Hưng, Ngụy Trung Hưng nhìn thoáng qua Ngụy Bỉnh Dập vội vàng nói:
- Ma Vương đại nhân, người đó...
- Tên Chiến tộc đó tới rồi sao!
Âu Dương mỉm cười, kỳ thực vừa rồi hắn đã cảm ứng được...
Trong Minh Khê thành, Hầu Loan lúc nào cũng có cảm giác bất an, lẽ ra cường giả đạt đến trình độ của hắn thông thường rất khó có cảm giác như vậy, mỗi lần cường giả xuất hiện cảm giác như vậy, nhất định sẽ có chuyện tốt hoặc là chuyện xấu phát sinh.
- Trong thành không có tồn tại cường đại, tại sao ta luốn có cảm giác như vậy?
Hầu Loan đương nhiên không có khả năng cảm thụ được tồn tại của Âu Dương, lúc này hắn đang ngồi trong mã xa, bên cạnh hắn là Vương Bỉnh Khôn.
- Đại nhân, đã tới Minh Khê thành, chúng ta trực tiếp tới Ngụy gia chứ?
Vương Bỉnh Khôn tại hỏi ý kiến Hầu Loan!
- Ngày mai hãy đi, hôm nay ta có chút mệt mỏi!
Hầu Loan lắc đầu, hôm nay xuất hiện cảm giác tâm thần không yên, hắn luôn cảm thấy có chút lo lắng, cho nên mới chuyển việc định làm hôm nay đến ngày mai.
- Được...
Vương Bỉnh Khôn có chút khó hiểu nhìn thoáng qua Hầu Loan, dù sao cường giả như vậy làm sao có thể dễ dàng nói mệt mỏi? Chẳng lẽ có vấn đề gì đó!
Vương Bỉnh Khôn suy nghĩ hồi lâu, xác định không gặp phải vấn đề gì, Hầu Loan này chính là tồn tại cường đại nhất trong mắt Vương Bỉnh Khôn, Vương Bỉnh Khôn không cho rằng còn có người có thể mạnh hơn Hầu Loan này, chí ít ở Minh Khê thành ở Ngụy gia không có!
- Người đâu! An bài nơi dừng chân!
Sau khi Vương Bỉnh Khôn quay sang thủ hạ phân phó, nhìn về phương hướng Ngụy gia xa xa, trong mắt hắn mang theo một tia trào phúng.
- Hừ! Phân nhi để mắt đến nha đầu của các ngươi là phúc khí của các ngươi, nếu giờ không đáp ứng, vậy ta chỉ có thể nhổ tận gốc toàn bộ Ngụy gia!
Vương Bỉnh Khôn vô cùng tự tin, hắn tin tưởng vững chắc, lúc này chính là thời khắc Vương gia thay thế Ngụy gia trở thành chủ nhân Minh Khê thành.
Trấn tọa cùng lúc hai tòa thành, chuyện này không phải gia tộc bình thường có thể làm được....
Một đêm này đối với rất nhiều người mà nói đều là một đêm bình thường, nhưng đối với Hầu Loan mà nói, xác thực làm thế nào cũng không thể chìm vào giấc ngủ, hắn ngồi trên giường, hắn có thể cảm thụ được, trong thành này phảng phất có một ngọn núi cực lớn dang đè lên người hắn!
- Kẽo kẹt...
Bỗng nhiên, cửa phòng Hầu Loan mở ra, Hầu Loan hầu như không thể tin được có người có thể né tránh tất cả cảm nhận của hắn, tiến vào phòng hắn. Nhưng khi người này đi vào phòng, Hầu Loan phịch một tiếng, vội vàng quỳ xuống mặt đất!
- Chiến tộc Hầu Loan, ra mắt Chiến Vương!
Hầu Loan hành đúng năm thể lễ của Chiến tộc, đây là lễ tiết cao nhất của Chiến tộc, khi hắn hành lễ Âu Dương đã ngồi trên ghế lẳng lặng nhìn hắn.
Âu Dương đương nhiên không định bóp chết Hầu Loan như hắn đã nói, nếu làm như vậy, ai sẽ giúp hắn truyền tin?
- Ngươi cũng biết tội!
Âu Dương nhìn Hầu Loan run rẩy quỳ trên mặt đất, Âu Dương tin tưởng, chỉ cần người này không phải một người ngốc, khẳng định sẽ biết trong lời nói của mình có ý tứ gì.
Hầu Loan sợ đến mức cứ quỳ trên mặt đất, không dám mở miệng, hắn nằm mơ cũng không ngờ mình có thể chạm mặt Chiến Vương ở đây. Chiến Vương chính là thần linh của toàn bộ Chiến tộc, mặc dù Hầu Loan sợ hãi, nhưng trong lòng cũng có vài phần hưng phấn, có thể một đối một nói chuyện với Chiến Vương, đây là một một loại vinh quang chí cao.
Chí ít ở Chiến tộc là như vậy.
- Ngươi thuộc về dòng họ nào?
Lúc này Âu Dương mở miệng đã dùng ngôn ngữ của Chiến tộc, còn Hầu Loan cũng không nhận được mệnh lệnh của Âu Dương kêu hắn đứng dậy, cứ như vậy quỳ rạp dưới mặt đất bắt đầu trả lời câu hỏi của Âu Dương.
- Thì ra là hậu duệ của Khắc Cần gia!
Âu Dương gật đầu, mặc dù trong Chiến tộc địa vị của Khắc Cần không cao lắm, nhưng cũng một nhân vật rất mạnh mẽ, cho nên Âu Dương vẫn có chút ấn tượng với Khắc Cần, lúc này nghe Hầu Loan nói mình là hậu duệ của Khắc Cần gia, Âu Dương gật đầu.
- Ngươi tưởng tượng trăm vạn chiến sĩ Chiến tộc đều có tên của mình sao?
Âu Dương nhìn Hầu Loan quỳ rạp trên mặt đất, hắn bỗng nhiên mở miệng nói ra câu như vậy, khi Hầu Loan nghe thấy câu nói của Âu Dương, toàn thân đều bắt đầu run rẩy.
Có tên! Mỗi một Chiến tộc từ khi sinh ra đã bắt đầu vì có tên mà phấn đấu không ngừng, nhưng người chân chính có tên chỉ có rất ít Chiến tộc.
Đừng thấy Hầu Loan lúc này rất mạnh, nhưng muốn thực sự trở thành chiến sĩ Chiến tộc, hắn vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
- Ngươi muốn để gia tộc ngươi sau này có họ thừa kế không?
Âu Dương lại mở miệng, khi câu nói này vừa nói ra khỏi miệng, Hầu Loan trực tiếp ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn Âu Dương.
Họ thừa kế, tại Chiến tộc, người có tư cách có họ thừa kế chỉ có bốn gã trưởng lão của Chiến tộc. Đây là vinh quang tối cao của Chiến tộc, muốn có được nó dễ dàng cần phải lập được công tích cực lớn cho Chiến tộc mới có thể có được. Hiện tại Chiến Vương lại hỏi hắn sau này Hầu Loan có muốn có họ thừa kế hay không, cho dù đầu óc của Hầu Loan có thanh tỉnh như thế nào, cũng trở nên không thể thanh tỉnh!
- Vương...
Hầu Loan nhìn Âu Dương, lúc này trong ánh mắt hắn lộ vẻ thành kính giống như nhìn thấy thần linh trên chín tầng mây.
- Ta giao cho ngươi một nhiệm vụ. Nhiệm vụ này liên quan đến sinh tử của Chiến tộc, chỉ cho phép thành công không được thất bại! Việc này nếu thành, ta liền ban thưởng cho ngươi họ thừa kế!
Âu Dương nhìn Hầu Loan, hắn biết, tính mệnh của bản thân và dòng họ mình đều đặt trên người Hầu Loan này. Nếu như Hầu Loan này không thể hoàn thành nhiệm vụ mình giao cho hắn, như vậy tiếp theo mình căn bản không thể đối mặt với truy sát của thiên đình!
- Thề sống chết hoàn thành sứ mệnh của Chiến Vương!
Hầu Loan quỳ rạp xuống đất, tên gia hỏa này đã hoàn toàn phục tùng Âu Dương, Hắn bắt đầu dụng tâm ghi lại từng câu nói của Âu Dương nói cho hắn.
Âu Dương biết Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối là một người giữ được bình tĩnh.
Trước kia khi tên gia hỏa này giết mình chính là như vậy, lần đầu tiên hai người chạm mặt, sắp sửa đến ngày trăng tròn, nếu như Ngụy Bỉnh Dập có một chút thiếu kiên nhẫn đấu võ với Âu Dương, như vậy kết cục cuối cùng nhất định không phải là Âu Dương chết đi, có lẽ Âu Dương sẽ biến thành vạn yêu chi tổ chân chính.
- Kẽ hở gì? Ngươi vừa nói gì với ta? Ta vừa mới ngủ!
Ngụy Bỉnh Dập vẻ mặt mê man, nếu là người không biết có thể sẽ tin Ngụy Bỉnh Dập.
Hai người nhìn nhau cười ha ha, không ai biết, kế hoạch mà hai người bọn họ dễ dàng chế định lại có thể ảnh hưởng đến thay đổi của toàn bộ tiên giới.
- Ai!
Ngụy Bỉnh Dập bỗng nhiên cảm ứng được có người từ bên ngoài đi vào, người đi vào đương nhiên chính là Ngụy Trung Hưng, Ngụy Trung Hưng nhìn thoáng qua Ngụy Bỉnh Dập vội vàng nói:
- Ma Vương đại nhân, người đó...
- Tên Chiến tộc đó tới rồi sao!
Âu Dương mỉm cười, kỳ thực vừa rồi hắn đã cảm ứng được...
Trong Minh Khê thành, Hầu Loan lúc nào cũng có cảm giác bất an, lẽ ra cường giả đạt đến trình độ của hắn thông thường rất khó có cảm giác như vậy, mỗi lần cường giả xuất hiện cảm giác như vậy, nhất định sẽ có chuyện tốt hoặc là chuyện xấu phát sinh.
- Trong thành không có tồn tại cường đại, tại sao ta luốn có cảm giác như vậy?
Hầu Loan đương nhiên không có khả năng cảm thụ được tồn tại của Âu Dương, lúc này hắn đang ngồi trong mã xa, bên cạnh hắn là Vương Bỉnh Khôn.
- Đại nhân, đã tới Minh Khê thành, chúng ta trực tiếp tới Ngụy gia chứ?
Vương Bỉnh Khôn tại hỏi ý kiến Hầu Loan!
- Ngày mai hãy đi, hôm nay ta có chút mệt mỏi!
Hầu Loan lắc đầu, hôm nay xuất hiện cảm giác tâm thần không yên, hắn luôn cảm thấy có chút lo lắng, cho nên mới chuyển việc định làm hôm nay đến ngày mai.
- Được...
Vương Bỉnh Khôn có chút khó hiểu nhìn thoáng qua Hầu Loan, dù sao cường giả như vậy làm sao có thể dễ dàng nói mệt mỏi? Chẳng lẽ có vấn đề gì đó!
Vương Bỉnh Khôn suy nghĩ hồi lâu, xác định không gặp phải vấn đề gì, Hầu Loan này chính là tồn tại cường đại nhất trong mắt Vương Bỉnh Khôn, Vương Bỉnh Khôn không cho rằng còn có người có thể mạnh hơn Hầu Loan này, chí ít ở Minh Khê thành ở Ngụy gia không có!
- Người đâu! An bài nơi dừng chân!
Sau khi Vương Bỉnh Khôn quay sang thủ hạ phân phó, nhìn về phương hướng Ngụy gia xa xa, trong mắt hắn mang theo một tia trào phúng.
- Hừ! Phân nhi để mắt đến nha đầu của các ngươi là phúc khí của các ngươi, nếu giờ không đáp ứng, vậy ta chỉ có thể nhổ tận gốc toàn bộ Ngụy gia!
Vương Bỉnh Khôn vô cùng tự tin, hắn tin tưởng vững chắc, lúc này chính là thời khắc Vương gia thay thế Ngụy gia trở thành chủ nhân Minh Khê thành.
Trấn tọa cùng lúc hai tòa thành, chuyện này không phải gia tộc bình thường có thể làm được....
Một đêm này đối với rất nhiều người mà nói đều là một đêm bình thường, nhưng đối với Hầu Loan mà nói, xác thực làm thế nào cũng không thể chìm vào giấc ngủ, hắn ngồi trên giường, hắn có thể cảm thụ được, trong thành này phảng phất có một ngọn núi cực lớn dang đè lên người hắn!
- Kẽo kẹt...
Bỗng nhiên, cửa phòng Hầu Loan mở ra, Hầu Loan hầu như không thể tin được có người có thể né tránh tất cả cảm nhận của hắn, tiến vào phòng hắn. Nhưng khi người này đi vào phòng, Hầu Loan phịch một tiếng, vội vàng quỳ xuống mặt đất!
- Chiến tộc Hầu Loan, ra mắt Chiến Vương!
Hầu Loan hành đúng năm thể lễ của Chiến tộc, đây là lễ tiết cao nhất của Chiến tộc, khi hắn hành lễ Âu Dương đã ngồi trên ghế lẳng lặng nhìn hắn.
Âu Dương đương nhiên không định bóp chết Hầu Loan như hắn đã nói, nếu làm như vậy, ai sẽ giúp hắn truyền tin?
- Ngươi cũng biết tội!
Âu Dương nhìn Hầu Loan run rẩy quỳ trên mặt đất, Âu Dương tin tưởng, chỉ cần người này không phải một người ngốc, khẳng định sẽ biết trong lời nói của mình có ý tứ gì.
Hầu Loan sợ đến mức cứ quỳ trên mặt đất, không dám mở miệng, hắn nằm mơ cũng không ngờ mình có thể chạm mặt Chiến Vương ở đây. Chiến Vương chính là thần linh của toàn bộ Chiến tộc, mặc dù Hầu Loan sợ hãi, nhưng trong lòng cũng có vài phần hưng phấn, có thể một đối một nói chuyện với Chiến Vương, đây là một một loại vinh quang chí cao.
Chí ít ở Chiến tộc là như vậy.
- Ngươi thuộc về dòng họ nào?
Lúc này Âu Dương mở miệng đã dùng ngôn ngữ của Chiến tộc, còn Hầu Loan cũng không nhận được mệnh lệnh của Âu Dương kêu hắn đứng dậy, cứ như vậy quỳ rạp dưới mặt đất bắt đầu trả lời câu hỏi của Âu Dương.
- Thì ra là hậu duệ của Khắc Cần gia!
Âu Dương gật đầu, mặc dù trong Chiến tộc địa vị của Khắc Cần không cao lắm, nhưng cũng một nhân vật rất mạnh mẽ, cho nên Âu Dương vẫn có chút ấn tượng với Khắc Cần, lúc này nghe Hầu Loan nói mình là hậu duệ của Khắc Cần gia, Âu Dương gật đầu.
- Ngươi tưởng tượng trăm vạn chiến sĩ Chiến tộc đều có tên của mình sao?
Âu Dương nhìn Hầu Loan quỳ rạp trên mặt đất, hắn bỗng nhiên mở miệng nói ra câu như vậy, khi Hầu Loan nghe thấy câu nói của Âu Dương, toàn thân đều bắt đầu run rẩy.
Có tên! Mỗi một Chiến tộc từ khi sinh ra đã bắt đầu vì có tên mà phấn đấu không ngừng, nhưng người chân chính có tên chỉ có rất ít Chiến tộc.
Đừng thấy Hầu Loan lúc này rất mạnh, nhưng muốn thực sự trở thành chiến sĩ Chiến tộc, hắn vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
- Ngươi muốn để gia tộc ngươi sau này có họ thừa kế không?
Âu Dương lại mở miệng, khi câu nói này vừa nói ra khỏi miệng, Hầu Loan trực tiếp ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn Âu Dương.
Họ thừa kế, tại Chiến tộc, người có tư cách có họ thừa kế chỉ có bốn gã trưởng lão của Chiến tộc. Đây là vinh quang tối cao của Chiến tộc, muốn có được nó dễ dàng cần phải lập được công tích cực lớn cho Chiến tộc mới có thể có được. Hiện tại Chiến Vương lại hỏi hắn sau này Hầu Loan có muốn có họ thừa kế hay không, cho dù đầu óc của Hầu Loan có thanh tỉnh như thế nào, cũng trở nên không thể thanh tỉnh!
- Vương...
Hầu Loan nhìn Âu Dương, lúc này trong ánh mắt hắn lộ vẻ thành kính giống như nhìn thấy thần linh trên chín tầng mây.
- Ta giao cho ngươi một nhiệm vụ. Nhiệm vụ này liên quan đến sinh tử của Chiến tộc, chỉ cho phép thành công không được thất bại! Việc này nếu thành, ta liền ban thưởng cho ngươi họ thừa kế!
Âu Dương nhìn Hầu Loan, hắn biết, tính mệnh của bản thân và dòng họ mình đều đặt trên người Hầu Loan này. Nếu như Hầu Loan này không thể hoàn thành nhiệm vụ mình giao cho hắn, như vậy tiếp theo mình căn bản không thể đối mặt với truy sát của thiên đình!
- Thề sống chết hoàn thành sứ mệnh của Chiến Vương!
Hầu Loan quỳ rạp xuống đất, tên gia hỏa này đã hoàn toàn phục tùng Âu Dương, Hắn bắt đầu dụng tâm ghi lại từng câu nói của Âu Dương nói cho hắn.