Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1140
Huyết lực bay lượn khắp bầu trời, Âu Dương đắm chìm trong nồng nặc huyết lực. Hắn cảm thụ được từ trong huyết lực truyền đến từng đợt cảm giác quen thuộc, tựa hồ không nhịn được muốn hét lên.
- Trước kia ta chỉ hấp thu một chút huyết lực là có thể cảm thấy toàn thân thư thái, hiện tại hấp thu như vậy thực sự rất thoải mái!
Âu Dương thầm nghĩ, nhưng hắn cũng không mất tập trung, hắn vẫn chăm chú khóa định bốn người của thiên đình.
Lúc này, Âu Dương biết, hải dương huyết lực cấu thành bên người mình tựa hồ khiến mình có lực lượng vô tận.
- Không thích hợp!
Khi Âu Dương lập tức muốn xuất thủ bắt người, bỗng nhiên phát hiện linh hồn hỏa diễm trong thân thể mình lần đầu tiên không nghe mình sai sử, mà đang tự mình vận chuyển !
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao linh hồn hỏa diễm của ta không nghe sai sử?
Âu Dương không rõ vì sao linh hồn hỏa diễm không nghe mình sai sử. Nhưng Âu Dương cũng không biểu hiện bối rối.
Linh hồn hỏa diễm chính là một con át bài chưa lật của mình, nếu như lúc này bị người ta biết linh hồn hỏa diễm của hắn không nghe sai sử, như vậy đối phương tuyệt đối sẽ điên cuồng vồ đến.
Âu Dương hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu quan sát nguyên nhân linh hồn hỏa diễm trong cơ thể mình không nghe sai sử! Vừa nhìn Âu Dương mới rốt cuộc minh bạch.
Âu Dương nhìn thấy những huyết lực bay vào thân thể mình, sau khi va chạm vào linh hồn hỏa diễm có phân nửa hóa thành lực lượng dung nhập vào trong thân thể Âu Dương, phần còn lại bị linh hồn hỏa diễm hòa tan biến mất.
Thân thể Âu Dương sớm đã đến cực hạn hấp thu, hiện tại hấp thu bao nhiêu huyết lực đều vô ích, cho nên Âu Dương phát hiện, huyết lực trong thân thể mình căn bản không thể hấp thu, mà là một lần nữa từ trong thân thể bài trừ ra, sau đó dung nhập vào trung tâm linh hồn hỏa diễm.
Lúc này linh hồn hỏa diễm trong thân thể Âu Dương giống như một lò luyện cực lớn, không ngừng luyện hóa huyết lực điên cuồng tiến vào trong thân thể, vì vậy mới khiến Âu Dương có cảm giác không thể khống chế linh hồn hỏa diễm. Kỳ thực không phải Âu Dương không khống chế được, mà là hiện tại tất cả lực lượng của linh hồn hỏa diễm đều dùng để hấp thu huyết lực, căn bản không có năng lực đốt người.
Đương nhiên chuyện này chỉ có một mình Âu Dương mới có thể biết, còn người ngoài thấy hiện tại bên ngoài cơ thể Âu Dương vẫn có một tầng hơi mỏng linh hồn hỏa diễm thiêu đốt, không có gì khác biệt.
Âu Dương biết hiện tại mình căn bản không thể khống chế linh hồn hỏa diễm, so với mạnh mẽ hành động, chi bằng đi ổn định bốn người của thiên đình trước.
Đây là lần đầu tiên Âu Dương nhìn thấy nhiều huyết lực như vậy, nhưng lần này cũng xem như giải đáp được nghi vấn lớn nhất trong lòng Âu Dương.
Vì sao trước kia mình có thể hấp thu huyết lực? Vấn đề này lúc nào cũng quanh quẩn trong lòng Âu Dương, nhưng lúc này hắn rốt cuộc minh bạch. Thì ra thứ hấp thu huyết lực không phải thân thể của hắn, mà là linh hồn hỏa diễm.
Nói cách khác, linh hồn hỏa diễm chính là trạm trung chuyển, chuyển hoán huyết lực bên ngoài thành lực lượng của mình, đồng thời linh hồn hỏa diễm còn hấp thu một phần, cùng với không ngừng hấp thu của linh hồn hỏa diễm, lẽ nào nó còn có thể tiến hóa?
- Linh hồn hỏa diễm chẳng lẽ muốn tiến hóa?
Bản thân Âu Dương cũng không biết hình thái tiếp theo của linh hồn hỏa diễm là như thế nào. Trước kia khi so sánh linh hồn hỏa diễm với kỳ lân chí dương hỏa, Kỳ lân vương từng nói hai loại hỏa diễm này còn có một hình thái cuối cùng. Lúc đó không ai để ý, nhưng lúc này Âu Dương không thể không hoài nghi.
- Không thể nào! Lẽ nào trong lúc vô tình ta đã mở ra hình thái cuối cùng của linh hồn hỏa diễm?
Âu Dương thầm nghĩ, kỳ thực Âu Dương cũng chỉ có thể ngẫm lại, bởi vì hắn biết, mình căn bản không thể ngăn cản huyết lực. Mình giống như một khối nam châm cực lớn, còn huyết lực phảng phất là từng chiếc đinh sắt, chỉ cần linh hồn hỏa diễm còn trên người mình, huyết lực sẽ vẫn điên cuồng chạy vào thân thể mình.
Cũng may hiện tại tu vi của Âu Dương tựa hồ đã tới cực hạn, cho dù có nhiều lực lượng hơn nữa cũng không tồn tại khả năng bạo phát hắn, bằng không nếu ở tiểu thế giới hoặc là Chân Linh Giới trước kia, phỏng chừng sớm đã bạo nổ...
Huyết quang khắp trời sớm đã chấn động tâm linh mọi người, lúc này cho dù là đám người Khâu Vân Bình cũng tạm thời buông tha dự định chạy trốn, mà đứng trong hư không nhìn Âu Dương rốt cuộc gặp phải biến hóa như thế nào. Lúc này Âu Dương giống như một chiếc bóng đèn, ở trong thời không ngoại vực không ngừng tản mát ra hồng quang, huyết lực bay lượn khắp trời giống như quang huy mà hắn tản phát ra.
- Gia hỏa này cũng thật đáng sợ, rốt cuộc hắn đã giết chết bao nhiêu người...
Ngụy Bỉnh Dập thật sự không biết nói gì, hắn thề, số người mà Ma Vương hắn giết suốt đời tuyệt đối không thể nhiều bằng số sinh mệnh Âu Dương vừa giết trong nháy mắt vừa rồi.
Khai cung chín lần, tiêu diệt chín thế giới, cho dù một thế giới chỉ có năm sáu vạn người, như vậy cũng gần năm mươi vạn người.
Chỉ trong nháy mắt, sinh mệnh của năm mươi vạn người đã tiêu tán, đây là lực lượng của cường giả tổ cấp. Đối với rất nhiều thế giới mà nói, cường giả tổ cấp kỳ thực đã là thần linh, là thần linh có thể sáng tạo tất cả.
- Tiểu tử này còn là người hay không? Giết chết nhiều sinh linh như vậy, hiện tại xem ra còn muốn nuốt linh hồn của những sinh linh này!
Bạch Tinh cũng chấn kinh, hắn rốt cuộc minh bạch vì sao mình không bằng Âu Dương.
Rất hiển nhiên mình vẫn không ngoan độc bằng Âu Dương! Ngoan độc này cũng không phải nói bình thường giả bộ ngưu bức, mà là thời khắc mấu chốt.
Nếu như vừa rồi mình nhìn thấy Khâu Vân Bình trốn vào thế giới khác, mình có thể sẽ đuổi theo, thế nhưng tuyệt đối không thể như Âu Dương dùng một mũi tên, trực tiếp phá vỡ thế giới kia, lôi Khâu Vân Bình từ bên trong ra ngoài. Như vậy thật ra cũng bớt việc, cho dù ngươi muốn trốn ta cũng không quản, dù sao ngươi cũng trốn không thoát.
Ngươi chạy đến đâu ta phá hủy đến đó! Khí phách này, kiêu ngạo này sợ rằng cũng chỉ có Âu Dương mới có thể biểu hiện, cho dù là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập được xưng là giết người không chớp mắt lúc này cũng biểu thị chịu thua Âu Dương.
Ngụy Bỉnh Dập nói:
- Sau trận chiến hôm nay, sợ rằng cái tên Sát Thần sẽ bám chặt trên người Âu Dương!
- Phải, hôm nay chí ít có trăm vạn sinh linh chôn vùi trong tay hắn, cái tên Sát Thần này cũng không phải hư danh.
Bạch Tinh cũng vô cùng tán thành gật đầu.
Lúc này Âu Dương cũng không có lòng đi quản mình có trở thành Sát Thần gì đó hay không, lúc này hắn đang quan sát dòng xoáy cực lớn do linh hồn hỏa diễm cấu thành trong cơ thể mình. Dòng xoáy đó giống như lhắc động ngoại vực, phảng phất như nối kết với một thế giới khác.
Âu Dương lẳng lặng nhìn dòng xoáy này, lúc này hắn cũng minh bạch, sợ rằng linh hồn hỏa diễm của mình thực sự muốn hoàn thành tiến hóa cuối cùng.
- Linh hồn hỏa diễm đã đáng sợ như vậy, nếu nó tiến hóa sẽ biến thành dáng dấp như thế nào đây?
Khi Âu Dương đang nghĩ ngợi, chợt nhìn thấy dòng xoáy kia bắt đầu chậm rãi khép kín, sau đó toàn bộ linh hồn hỏa diễm trong thân thể mình bắt đầu tụ tập.
- Trước kia ta chỉ hấp thu một chút huyết lực là có thể cảm thấy toàn thân thư thái, hiện tại hấp thu như vậy thực sự rất thoải mái!
Âu Dương thầm nghĩ, nhưng hắn cũng không mất tập trung, hắn vẫn chăm chú khóa định bốn người của thiên đình.
Lúc này, Âu Dương biết, hải dương huyết lực cấu thành bên người mình tựa hồ khiến mình có lực lượng vô tận.
- Không thích hợp!
Khi Âu Dương lập tức muốn xuất thủ bắt người, bỗng nhiên phát hiện linh hồn hỏa diễm trong thân thể mình lần đầu tiên không nghe mình sai sử, mà đang tự mình vận chuyển !
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao linh hồn hỏa diễm của ta không nghe sai sử?
Âu Dương không rõ vì sao linh hồn hỏa diễm không nghe mình sai sử. Nhưng Âu Dương cũng không biểu hiện bối rối.
Linh hồn hỏa diễm chính là một con át bài chưa lật của mình, nếu như lúc này bị người ta biết linh hồn hỏa diễm của hắn không nghe sai sử, như vậy đối phương tuyệt đối sẽ điên cuồng vồ đến.
Âu Dương hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu quan sát nguyên nhân linh hồn hỏa diễm trong cơ thể mình không nghe sai sử! Vừa nhìn Âu Dương mới rốt cuộc minh bạch.
Âu Dương nhìn thấy những huyết lực bay vào thân thể mình, sau khi va chạm vào linh hồn hỏa diễm có phân nửa hóa thành lực lượng dung nhập vào trong thân thể Âu Dương, phần còn lại bị linh hồn hỏa diễm hòa tan biến mất.
Thân thể Âu Dương sớm đã đến cực hạn hấp thu, hiện tại hấp thu bao nhiêu huyết lực đều vô ích, cho nên Âu Dương phát hiện, huyết lực trong thân thể mình căn bản không thể hấp thu, mà là một lần nữa từ trong thân thể bài trừ ra, sau đó dung nhập vào trung tâm linh hồn hỏa diễm.
Lúc này linh hồn hỏa diễm trong thân thể Âu Dương giống như một lò luyện cực lớn, không ngừng luyện hóa huyết lực điên cuồng tiến vào trong thân thể, vì vậy mới khiến Âu Dương có cảm giác không thể khống chế linh hồn hỏa diễm. Kỳ thực không phải Âu Dương không khống chế được, mà là hiện tại tất cả lực lượng của linh hồn hỏa diễm đều dùng để hấp thu huyết lực, căn bản không có năng lực đốt người.
Đương nhiên chuyện này chỉ có một mình Âu Dương mới có thể biết, còn người ngoài thấy hiện tại bên ngoài cơ thể Âu Dương vẫn có một tầng hơi mỏng linh hồn hỏa diễm thiêu đốt, không có gì khác biệt.
Âu Dương biết hiện tại mình căn bản không thể khống chế linh hồn hỏa diễm, so với mạnh mẽ hành động, chi bằng đi ổn định bốn người của thiên đình trước.
Đây là lần đầu tiên Âu Dương nhìn thấy nhiều huyết lực như vậy, nhưng lần này cũng xem như giải đáp được nghi vấn lớn nhất trong lòng Âu Dương.
Vì sao trước kia mình có thể hấp thu huyết lực? Vấn đề này lúc nào cũng quanh quẩn trong lòng Âu Dương, nhưng lúc này hắn rốt cuộc minh bạch. Thì ra thứ hấp thu huyết lực không phải thân thể của hắn, mà là linh hồn hỏa diễm.
Nói cách khác, linh hồn hỏa diễm chính là trạm trung chuyển, chuyển hoán huyết lực bên ngoài thành lực lượng của mình, đồng thời linh hồn hỏa diễm còn hấp thu một phần, cùng với không ngừng hấp thu của linh hồn hỏa diễm, lẽ nào nó còn có thể tiến hóa?
- Linh hồn hỏa diễm chẳng lẽ muốn tiến hóa?
Bản thân Âu Dương cũng không biết hình thái tiếp theo của linh hồn hỏa diễm là như thế nào. Trước kia khi so sánh linh hồn hỏa diễm với kỳ lân chí dương hỏa, Kỳ lân vương từng nói hai loại hỏa diễm này còn có một hình thái cuối cùng. Lúc đó không ai để ý, nhưng lúc này Âu Dương không thể không hoài nghi.
- Không thể nào! Lẽ nào trong lúc vô tình ta đã mở ra hình thái cuối cùng của linh hồn hỏa diễm?
Âu Dương thầm nghĩ, kỳ thực Âu Dương cũng chỉ có thể ngẫm lại, bởi vì hắn biết, mình căn bản không thể ngăn cản huyết lực. Mình giống như một khối nam châm cực lớn, còn huyết lực phảng phất là từng chiếc đinh sắt, chỉ cần linh hồn hỏa diễm còn trên người mình, huyết lực sẽ vẫn điên cuồng chạy vào thân thể mình.
Cũng may hiện tại tu vi của Âu Dương tựa hồ đã tới cực hạn, cho dù có nhiều lực lượng hơn nữa cũng không tồn tại khả năng bạo phát hắn, bằng không nếu ở tiểu thế giới hoặc là Chân Linh Giới trước kia, phỏng chừng sớm đã bạo nổ...
Huyết quang khắp trời sớm đã chấn động tâm linh mọi người, lúc này cho dù là đám người Khâu Vân Bình cũng tạm thời buông tha dự định chạy trốn, mà đứng trong hư không nhìn Âu Dương rốt cuộc gặp phải biến hóa như thế nào. Lúc này Âu Dương giống như một chiếc bóng đèn, ở trong thời không ngoại vực không ngừng tản mát ra hồng quang, huyết lực bay lượn khắp trời giống như quang huy mà hắn tản phát ra.
- Gia hỏa này cũng thật đáng sợ, rốt cuộc hắn đã giết chết bao nhiêu người...
Ngụy Bỉnh Dập thật sự không biết nói gì, hắn thề, số người mà Ma Vương hắn giết suốt đời tuyệt đối không thể nhiều bằng số sinh mệnh Âu Dương vừa giết trong nháy mắt vừa rồi.
Khai cung chín lần, tiêu diệt chín thế giới, cho dù một thế giới chỉ có năm sáu vạn người, như vậy cũng gần năm mươi vạn người.
Chỉ trong nháy mắt, sinh mệnh của năm mươi vạn người đã tiêu tán, đây là lực lượng của cường giả tổ cấp. Đối với rất nhiều thế giới mà nói, cường giả tổ cấp kỳ thực đã là thần linh, là thần linh có thể sáng tạo tất cả.
- Tiểu tử này còn là người hay không? Giết chết nhiều sinh linh như vậy, hiện tại xem ra còn muốn nuốt linh hồn của những sinh linh này!
Bạch Tinh cũng chấn kinh, hắn rốt cuộc minh bạch vì sao mình không bằng Âu Dương.
Rất hiển nhiên mình vẫn không ngoan độc bằng Âu Dương! Ngoan độc này cũng không phải nói bình thường giả bộ ngưu bức, mà là thời khắc mấu chốt.
Nếu như vừa rồi mình nhìn thấy Khâu Vân Bình trốn vào thế giới khác, mình có thể sẽ đuổi theo, thế nhưng tuyệt đối không thể như Âu Dương dùng một mũi tên, trực tiếp phá vỡ thế giới kia, lôi Khâu Vân Bình từ bên trong ra ngoài. Như vậy thật ra cũng bớt việc, cho dù ngươi muốn trốn ta cũng không quản, dù sao ngươi cũng trốn không thoát.
Ngươi chạy đến đâu ta phá hủy đến đó! Khí phách này, kiêu ngạo này sợ rằng cũng chỉ có Âu Dương mới có thể biểu hiện, cho dù là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập được xưng là giết người không chớp mắt lúc này cũng biểu thị chịu thua Âu Dương.
Ngụy Bỉnh Dập nói:
- Sau trận chiến hôm nay, sợ rằng cái tên Sát Thần sẽ bám chặt trên người Âu Dương!
- Phải, hôm nay chí ít có trăm vạn sinh linh chôn vùi trong tay hắn, cái tên Sát Thần này cũng không phải hư danh.
Bạch Tinh cũng vô cùng tán thành gật đầu.
Lúc này Âu Dương cũng không có lòng đi quản mình có trở thành Sát Thần gì đó hay không, lúc này hắn đang quan sát dòng xoáy cực lớn do linh hồn hỏa diễm cấu thành trong cơ thể mình. Dòng xoáy đó giống như lhắc động ngoại vực, phảng phất như nối kết với một thế giới khác.
Âu Dương lẳng lặng nhìn dòng xoáy này, lúc này hắn cũng minh bạch, sợ rằng linh hồn hỏa diễm của mình thực sự muốn hoàn thành tiến hóa cuối cùng.
- Linh hồn hỏa diễm đã đáng sợ như vậy, nếu nó tiến hóa sẽ biến thành dáng dấp như thế nào đây?
Khi Âu Dương đang nghĩ ngợi, chợt nhìn thấy dòng xoáy kia bắt đầu chậm rãi khép kín, sau đó toàn bộ linh hồn hỏa diễm trong thân thể mình bắt đầu tụ tập.