Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1142
- Hơn nữa.....
Một nam tử đứng dậy tiếp tục nói:
- Hơn nữa cho dù một kích của Khâu Vân Bình thực sự có thể đánh nát linh hồn của Thần Tiễn, nhưng một kích này của hắn tuyệt đối không thể đánh nát cả Thứ Kiêu Cung!
Không sai, những lời này mới là then chốt, bởi vì lúc này Thứ Kiêu Cung cũng biến mất không thấy.
Những lời này Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh đều nghe được, nếu có người có thể một kích đánh nát linh hồn và thân thể của Âu Dương thì hắn cũng không thể đánh nát cả thánh binh?
Thánh binh là cái gì? Đó là siêu cấp vũ khí cùng tồn tại với thiên địa, từ xưa đến nay chỉ nghe nói thánh binh tự mình tiêu tán, còn chưa bao giờ nghe nói thánh binh bị người ta đánh nát.
Điểm này cho dù là Khâu Vân Bình cũng nghĩ tới, cho nên lúc này hắn cũng không dám thư giãn nhìn xung quanh, thế nhưng bất luận hắn quan khán như thế nào, xung quanh ngoại trừ huyết lực bay lượn khắp bầu trời, cũng không nhìn thấy bất cứ tồn tại nào có liên hệ đến Âu Dương!
- Đại ca mặc kệ, trước hết giết hai người bọn họ trước đã!
Lý Thu Linh cũng từ phía xa bay đến. Nàng cũng biết Âu Dương có lẽ gặp phải vấn đề gì, tạm thời biến mất. Nhưng lúc này vừa vặn là cơ hội bọn họ xuất thủ đánh chết Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh, bốn đánh hai, không hề nghi ngờ Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập chắc chắn nằm trong thế bất lợi, cho dù hai người liều mạng đánh một trận, kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là quỷ...
- Không phải như vậy chứ.
Ngụy Bỉnh Dập có chút không biết nói gì, chuyện này là thế nào. Một khắc trước bốn người này còn bị một mình Âu Dương truy đuổi như Vương bát đản không có đường để đi, sau một khắc Âu Dương sụp đổ, mình và Vương bát đản lại hoán đổi vị trí, mình từ người đuổi Vương bát đản biến thành người bị Vương bát đản đuổi....
Dù sao bất kể nói như thế nào, bọn người Khâu Vân Bình không chạy trốn khỏi số phận Vương bát đản.
Thế nhưng cho dù lúc này ngươi mắng Khâu Vân Bình thế nào, Khâu Vân Bình tuyệt đối cũng sẽ không nói nhiều với ngươi, bởi vì mục đích của bọn họ chính là tiêu diệt hai người này trước khi Âu Dương trở về, đến lúc đó bốn đánh một, cho dù Âu Dương có thể địch vạn người cũng phải nuốt hận!
- Lên!
Khâu Vân Bình vung phất trần, thời không xung quanh triệt để bị trói buộc. Lúc này, bất luận là ai cũng đừng mơ tưởng thoát khỏi thời không này, muốn rời khỏi trừ phi là giết chết Khâu Vân Bình, bằng không bản thân Khâu Vân Bình cũng không thể rời khỏi!
- Lão gia hỏa này chính là muốn chiến đấu đến cùng!
Trường thương trong tay Bạch Tinh xoay chuyển điểm điểm tinh quang phảng phất như đại diện cho tiểu tiểu thế giới ngoại vực, tay hắn kẹp trường thương của mình. Trong chuyển động của trường thương, tinh quang hóa thành từng đạo lưu tinh đánh về phía hai gã cường giả đang lao về phía hắn.
Ngụy Bỉnh Dập cũng biết, hôm nay muốn chạy trốn là không có khả năng, bọn họ chỉ có thể lựa chọn đánh một trận! Cho nên Ngụy Bỉnh Dập cũng không quản những chuyện này, Ma Vương chân thân hiển hiện ra, chiến nhận bị hắn nắm trong tay, huyết quang trên chiến nhận dung hợp thành một thể với huyết lực xung quanh.
Bốn đánh hai, chiến đấu như vậy nhìn qua hầu như không có bất cứ lo lắng gì, nhưng dù sao cũng là tổ cấp cường giả. Trong bốn người phía bên Khâu Vân Bình, ngoại trừ Khâu Vân Bình mạnh hơn Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập, những người khác đều yếu hơn hai người bọn họ.
Tốc độ của Bạch Tinh rất nhanh, Yêu Thần Thương trong tay hắn vừa đâm ra đã tiếp được Khâu Vân Bình và Kim Chung Đồng Tử. Khâu Vân Bình là người mạnh nhất, còn Kim Chung Đồng Tử là người yếu nhất trong số những người này. Bạch Tinh tuyệt đối không ngốc, nếu như để Khâu Vân Bình và Phiến công tử hợp lực vây công bất cứ người nào trong bọn họ, trên cơ bản đều là tử lộ.
Hiện tại, sau khi hắn tiếp được Khâu Vân Bình và Kim Chung Đồng Tử, hoàn toàn có thể điên cuồng công kích Kim Chung Đồng Tử để Khâu Vân Bình có điều cố kỵ, như vậy thời gian chống đỡ có thể sẽ dài hơn một chút. Về phần Ngụy Bỉnh Dập, một mình đối mặt với Lý Thu Linh và Phiến công tử, áp lực tuyệt đối không nhỏ hơn Bạch Tinh.
- Phá cho ta!
Trong trường thương huy vũ của Bạch Tinh, từng đường tinh quang đã vận chuyển tuần hoàn chu thiên. Lúc này Khâu Vân Bình đã khai hỏa toàn bộ hỏa lực, dưới phất trần của hắn, từng phiến tinh quang bị nghiền nát, Khâu Vân Bình bước đi trong tinh quang, thật sự có một loại cảm giác rất an nhàn.
- Lão già kia, muốn giết ta ngươi còn non lắm!
Bạch Tinh cũng không phải người yếu, hắn rất minh bạch. Mình tuyệt đối không thể bị Khâu Vân Bình dính lại, một khi bị Khâu Vân Bình túm được, như vậy muốn lật ngược thế cờ là chuyện rất khó khăn. Hiện tại là hai đấu bốn, đây hầu như là một cục diện tất bại, lúc này trừ phi là Âu Dương xuất hiện, hoặc là hắn liều chết trước, nếu hai đấu ba có lẽ còn có lực liều mạng.
Trái lại phía bên Ngụy Bỉnh Dập, chiến nhận trong tay Ngụy Bỉnh Dập bay lượn, ma khí toàn thân hắn quét ngang. Mỗi một đạo ma khí đều là một cây lợi khí, nơi nào ma khí đi qua, một số ngôi sao trực tiếp bị cắt thành mảnh nhỏ. Nhưng Lý Thu Linh lại hoàn toàn không thèm để ý đến những ma khí này, quanh thân nàng từng đạo kim quang chớp động hợp thành tấm chắn hình người, khi tất cả ma khí bay lượn tới gần người nàng đều sẽ bị tấm chắn do kim quang cấu thành tinh lọc không còn một mảnh. Khi mỗi đạo ma khí bị tinh lọc, cây búa lớn trong tay Lý Thu Linh càng trở nên điên cuồng.
- Chơi số lượng với ta! Ta sẽ cho các ngươi xem cái gì gọi là số lượng!
Ngụy Bỉnh Dập chính là nhân vật cấp giáo chủ phái quần ẩu, chỉ nghe hắn rống to một tiếng, sau đó Ma Vương chân thân một phân thành hai, sau đó lại phân hoá thành bốn người, bốn người biến thành tám, cuối cùng tám Ma Thần chân thân đồng thời bắt đầu vây công Phiến công tử và Lý Thu Linh.
Lần này tình huống phảng phất như trái ngược, Phiến công tử và Lý Thu Linh vốn đang vây công Ngụy Bỉnh Dập, nhưng dưới chiêu thức phân quang hóa ảnh của Ngụy Bỉnh Dập tình thế lại nghịch chuyển, ngược lại biến thành người bị vây công.
Thế nhưng ai cũng biết, loại tình huống này cực kỳ tiêu hao lực lượng, cho dù là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối cũng kiên trì không được bao lâu sẽ triệt để tan vỡ. Lúc này Ngụy Bỉnh Dập cũng suy nghĩ giống như Bạch Tinh:
- Có thể giết bất cứ ai ta còn có lực liều mạng!
Đồng thời với sự biến mất của Âu Dương, một trận đại chiến cũng được trình diễn trên ngoại vực, sóng âm lực lượng bay lượn ngút trời đủ đến mấy vạn dặm, một số người quan khán cách đó tương đối gần thậm chí không có cơ hội chạy trốn, trực tiếp bị ma khí của Ngụy Bỉnh Dập hoặc là tinh quang do Bạch Tinh phát ra chấn thành mảnh nhỏ!
- Đinh!
Chuông vàng của Kim Chung Đồng Tử rung động, nơi nào âm ba đi qua, bất luận là Tiên Đế Tiên Tôn hay tinh vực đều bị chấn thành tro tàn. Âm ba thoáng hiện ra quang huy kim sắc, rõ ràng đã hoàn thành âm ba thực thể hóa.
- Ngươi cho rằng lão tử là quả hồng mềm sao?
Kim Chung Đồng Tử giận dữ, xác thực trong bốn người hắn là người yếu nhất, nhưng cái này cũng chỉ là so sánh. Trên thực tế Kim Chung Đồng Tử tuyệt đối không tính là yếu, hiện tại hắn tức giận, chuông vàng trong tay vang vọng khắp ngoại vực.
Một nam tử đứng dậy tiếp tục nói:
- Hơn nữa cho dù một kích của Khâu Vân Bình thực sự có thể đánh nát linh hồn của Thần Tiễn, nhưng một kích này của hắn tuyệt đối không thể đánh nát cả Thứ Kiêu Cung!
Không sai, những lời này mới là then chốt, bởi vì lúc này Thứ Kiêu Cung cũng biến mất không thấy.
Những lời này Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh đều nghe được, nếu có người có thể một kích đánh nát linh hồn và thân thể của Âu Dương thì hắn cũng không thể đánh nát cả thánh binh?
Thánh binh là cái gì? Đó là siêu cấp vũ khí cùng tồn tại với thiên địa, từ xưa đến nay chỉ nghe nói thánh binh tự mình tiêu tán, còn chưa bao giờ nghe nói thánh binh bị người ta đánh nát.
Điểm này cho dù là Khâu Vân Bình cũng nghĩ tới, cho nên lúc này hắn cũng không dám thư giãn nhìn xung quanh, thế nhưng bất luận hắn quan khán như thế nào, xung quanh ngoại trừ huyết lực bay lượn khắp bầu trời, cũng không nhìn thấy bất cứ tồn tại nào có liên hệ đến Âu Dương!
- Đại ca mặc kệ, trước hết giết hai người bọn họ trước đã!
Lý Thu Linh cũng từ phía xa bay đến. Nàng cũng biết Âu Dương có lẽ gặp phải vấn đề gì, tạm thời biến mất. Nhưng lúc này vừa vặn là cơ hội bọn họ xuất thủ đánh chết Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh, bốn đánh hai, không hề nghi ngờ Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập chắc chắn nằm trong thế bất lợi, cho dù hai người liều mạng đánh một trận, kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là quỷ...
- Không phải như vậy chứ.
Ngụy Bỉnh Dập có chút không biết nói gì, chuyện này là thế nào. Một khắc trước bốn người này còn bị một mình Âu Dương truy đuổi như Vương bát đản không có đường để đi, sau một khắc Âu Dương sụp đổ, mình và Vương bát đản lại hoán đổi vị trí, mình từ người đuổi Vương bát đản biến thành người bị Vương bát đản đuổi....
Dù sao bất kể nói như thế nào, bọn người Khâu Vân Bình không chạy trốn khỏi số phận Vương bát đản.
Thế nhưng cho dù lúc này ngươi mắng Khâu Vân Bình thế nào, Khâu Vân Bình tuyệt đối cũng sẽ không nói nhiều với ngươi, bởi vì mục đích của bọn họ chính là tiêu diệt hai người này trước khi Âu Dương trở về, đến lúc đó bốn đánh một, cho dù Âu Dương có thể địch vạn người cũng phải nuốt hận!
- Lên!
Khâu Vân Bình vung phất trần, thời không xung quanh triệt để bị trói buộc. Lúc này, bất luận là ai cũng đừng mơ tưởng thoát khỏi thời không này, muốn rời khỏi trừ phi là giết chết Khâu Vân Bình, bằng không bản thân Khâu Vân Bình cũng không thể rời khỏi!
- Lão gia hỏa này chính là muốn chiến đấu đến cùng!
Trường thương trong tay Bạch Tinh xoay chuyển điểm điểm tinh quang phảng phất như đại diện cho tiểu tiểu thế giới ngoại vực, tay hắn kẹp trường thương của mình. Trong chuyển động của trường thương, tinh quang hóa thành từng đạo lưu tinh đánh về phía hai gã cường giả đang lao về phía hắn.
Ngụy Bỉnh Dập cũng biết, hôm nay muốn chạy trốn là không có khả năng, bọn họ chỉ có thể lựa chọn đánh một trận! Cho nên Ngụy Bỉnh Dập cũng không quản những chuyện này, Ma Vương chân thân hiển hiện ra, chiến nhận bị hắn nắm trong tay, huyết quang trên chiến nhận dung hợp thành một thể với huyết lực xung quanh.
Bốn đánh hai, chiến đấu như vậy nhìn qua hầu như không có bất cứ lo lắng gì, nhưng dù sao cũng là tổ cấp cường giả. Trong bốn người phía bên Khâu Vân Bình, ngoại trừ Khâu Vân Bình mạnh hơn Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập, những người khác đều yếu hơn hai người bọn họ.
Tốc độ của Bạch Tinh rất nhanh, Yêu Thần Thương trong tay hắn vừa đâm ra đã tiếp được Khâu Vân Bình và Kim Chung Đồng Tử. Khâu Vân Bình là người mạnh nhất, còn Kim Chung Đồng Tử là người yếu nhất trong số những người này. Bạch Tinh tuyệt đối không ngốc, nếu như để Khâu Vân Bình và Phiến công tử hợp lực vây công bất cứ người nào trong bọn họ, trên cơ bản đều là tử lộ.
Hiện tại, sau khi hắn tiếp được Khâu Vân Bình và Kim Chung Đồng Tử, hoàn toàn có thể điên cuồng công kích Kim Chung Đồng Tử để Khâu Vân Bình có điều cố kỵ, như vậy thời gian chống đỡ có thể sẽ dài hơn một chút. Về phần Ngụy Bỉnh Dập, một mình đối mặt với Lý Thu Linh và Phiến công tử, áp lực tuyệt đối không nhỏ hơn Bạch Tinh.
- Phá cho ta!
Trong trường thương huy vũ của Bạch Tinh, từng đường tinh quang đã vận chuyển tuần hoàn chu thiên. Lúc này Khâu Vân Bình đã khai hỏa toàn bộ hỏa lực, dưới phất trần của hắn, từng phiến tinh quang bị nghiền nát, Khâu Vân Bình bước đi trong tinh quang, thật sự có một loại cảm giác rất an nhàn.
- Lão già kia, muốn giết ta ngươi còn non lắm!
Bạch Tinh cũng không phải người yếu, hắn rất minh bạch. Mình tuyệt đối không thể bị Khâu Vân Bình dính lại, một khi bị Khâu Vân Bình túm được, như vậy muốn lật ngược thế cờ là chuyện rất khó khăn. Hiện tại là hai đấu bốn, đây hầu như là một cục diện tất bại, lúc này trừ phi là Âu Dương xuất hiện, hoặc là hắn liều chết trước, nếu hai đấu ba có lẽ còn có lực liều mạng.
Trái lại phía bên Ngụy Bỉnh Dập, chiến nhận trong tay Ngụy Bỉnh Dập bay lượn, ma khí toàn thân hắn quét ngang. Mỗi một đạo ma khí đều là một cây lợi khí, nơi nào ma khí đi qua, một số ngôi sao trực tiếp bị cắt thành mảnh nhỏ. Nhưng Lý Thu Linh lại hoàn toàn không thèm để ý đến những ma khí này, quanh thân nàng từng đạo kim quang chớp động hợp thành tấm chắn hình người, khi tất cả ma khí bay lượn tới gần người nàng đều sẽ bị tấm chắn do kim quang cấu thành tinh lọc không còn một mảnh. Khi mỗi đạo ma khí bị tinh lọc, cây búa lớn trong tay Lý Thu Linh càng trở nên điên cuồng.
- Chơi số lượng với ta! Ta sẽ cho các ngươi xem cái gì gọi là số lượng!
Ngụy Bỉnh Dập chính là nhân vật cấp giáo chủ phái quần ẩu, chỉ nghe hắn rống to một tiếng, sau đó Ma Vương chân thân một phân thành hai, sau đó lại phân hoá thành bốn người, bốn người biến thành tám, cuối cùng tám Ma Thần chân thân đồng thời bắt đầu vây công Phiến công tử và Lý Thu Linh.
Lần này tình huống phảng phất như trái ngược, Phiến công tử và Lý Thu Linh vốn đang vây công Ngụy Bỉnh Dập, nhưng dưới chiêu thức phân quang hóa ảnh của Ngụy Bỉnh Dập tình thế lại nghịch chuyển, ngược lại biến thành người bị vây công.
Thế nhưng ai cũng biết, loại tình huống này cực kỳ tiêu hao lực lượng, cho dù là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối cũng kiên trì không được bao lâu sẽ triệt để tan vỡ. Lúc này Ngụy Bỉnh Dập cũng suy nghĩ giống như Bạch Tinh:
- Có thể giết bất cứ ai ta còn có lực liều mạng!
Đồng thời với sự biến mất của Âu Dương, một trận đại chiến cũng được trình diễn trên ngoại vực, sóng âm lực lượng bay lượn ngút trời đủ đến mấy vạn dặm, một số người quan khán cách đó tương đối gần thậm chí không có cơ hội chạy trốn, trực tiếp bị ma khí của Ngụy Bỉnh Dập hoặc là tinh quang do Bạch Tinh phát ra chấn thành mảnh nhỏ!
- Đinh!
Chuông vàng của Kim Chung Đồng Tử rung động, nơi nào âm ba đi qua, bất luận là Tiên Đế Tiên Tôn hay tinh vực đều bị chấn thành tro tàn. Âm ba thoáng hiện ra quang huy kim sắc, rõ ràng đã hoàn thành âm ba thực thể hóa.
- Ngươi cho rằng lão tử là quả hồng mềm sao?
Kim Chung Đồng Tử giận dữ, xác thực trong bốn người hắn là người yếu nhất, nhưng cái này cũng chỉ là so sánh. Trên thực tế Kim Chung Đồng Tử tuyệt đối không tính là yếu, hiện tại hắn tức giận, chuông vàng trong tay vang vọng khắp ngoại vực.