Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1195
Bọn họ đương nhiên không phải hạ sơn du ngoạn, bọn họ từ trên thánh sơn đi xuống chính là vì muốn kéo một tia tín niệm cuối cùng cho Âu Dương. Phương pháp này chính là Bạch Tinh nói ra.
Bạch Tinh nói Âu Dương cách chí cao vô thượng có lẽ không xa, nhưng hiện tại có lẽ hắn vẫn không biết làm thế nào bước vào giai đoạn đó, lúc này cũng không ai giúp được hắn, việc mọi người có thể làm chính là giúp Âu Dương kéo tín niệm, để tín niệm của tất cả mọi người trong thế giới liên kết với nhau, để loại tín niệm này trở thành vũ khí chiến đấu cuối cùng của Âu Dương . . .
Lôi kéo tín niệm! Lấy tín niệm làm chiến ý vô biên, gánh vác vô số lực lượng trong thiên địa phá kén hóa bướm. Suy nghĩ này rất hay, nhưng khi chân chính thực thi, cho dù là thân hữu của Âu Dương cũng bắt đầu hoài nghi suy nghĩ của Thiên Vương có đúng hay không.
Cho đến giờ phút này, trong những người đang sống vẫn còn hơn phân nửa tín ngưỡng Thiên Vương! Chuyện này thật là đáng sợ. Vì mạng sống mà mọi người thật sự dám làm bất cứ chuyện gì. Buông bỏ tất cả chỉ vì sinh tồn, đây có thể chính là gốc rễ xấu xa trong miệng Thiên Vương.
- Thần Tiễn căn bản không thể thắng, nếu như chúng ta tín ngưỡng Thiên Vương, có lẽ còn có cơ hội sống sót, nếu như nghe theo các ngươi, ngay cả cơ hội sống sót chúng ta cũng không có!
Đây là lời nói của rất nhiều người tín ngưỡng Thiên Vương.
Khi tất cả đang yên lặng diễn ra, Thiên Vương cũng đang chăm chú quan sát. Trên mặt hắn mang theo tiếu ý nhàn nhạt. Chuyện này xác thực rất khôi hài, những con người hèn mọn này lại cho rằng mình sẽ đại từ đại bi buông tha cho đám cỏ dại bọn họ hay sao? Đây quả thực là một loại châm chọc.
Thời gian chuyển dời, ngày nối ngày, tháng nối tháng, cuối cùng hẹn ước mười năm cũng hết. Trong tinh không Âu Dương cũng mở mắt, khi hắn mở mắt ra, Âu Dương phảng phất như thần linh nhìn thấu hư không, trong quang mang lóe ra thân thể của hắn đã đi tới Thiên Cung do đám mây cấu thành.
Toàn thân mặc chiến giáp tuyết trắng, Thiên Vương ngồi trên bảo tọa đám mây, giống như một vương giả chí cao vô thượng đang bao quát toàn bộ sinh linh trên đại địa. Trong mắt hắn không có bất cứ màu sắc gì, giống như thế giới này với hắn mà nói có cũng được không có cũng được. Hôm nay, hầu như tất cả cường giả của tiên giới đều đứng trước gia môn nhìn lên bầu trời, nhìn lên Thiên Cung trên đám mây, cùng đợi kết quả của trận đánh cuối cùng.
- Ngươi không nên tới !
Thiên Vương lẳng lặng ngẩng đầu nhìn Âu Dương nói:
- Nếu như ngươi đào tẩu. Cho dù là ta cũng không có cách nào tìm được cái bóng của ngươi, tại sao phải buông tha hi vọng sống sót đi tìm cái chết!
- Đã chết nhiều lần như vậy, đối với cái chết, từ lâu ta đã không còn sợ hãi, hơn nữa Thiên Vương ngươi quá tự tin, cho dù ta thua ngươi, ngươi có thể giết chết được ta sao!
Trên mặt Âu Dương cũng mang theo nụ cười bình thản. Không sai, chính là những lời này, cho dù ta thua, ngươi có năng lực giết chết ta sao?
Bán bộ chí cao vô thượng cũng là chí cao vô thượng, cũng là cường giả nắm giữ vận chuyển của thiên địa pháp tắc. Cường giả như vậy sớm đã là tồn tại bất diệt, cho dù là Thiên Vương nhiều nhất chỉ có thể vĩnh hằng trấn áp Âu Dương, chứ không thể giết chết Âu Dương!
- Ngươi nhìn đi!
Thiên Vương vung tay, một huyền đăng kim sắc từ trên trời bay tới. Huyền đăng này vô cùng lớn, giống như một ngôi sao. Hiện giờ huyền đăng còn chưa có bấc đèn, cũng chưa được nhen nhóm. Nhưng khi huyền đăng xuất hiện, ngoại trừ Âu Dương, bất luận là phàm nhân hay là tổ cấp cường giả đều quỳ xuống mặt đất, bị thiên uy do huyền đăng này phát ra áp bách không thể nào nhúc nhích.
- Đây chính là đèn ngôi sao mà ta chuẩn bị cho ngươi, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ cho ngươi biến thành bấc đèn của đèn ngôi sao, vĩnh viễn trấn áp ngươi!
Thiên Vương cười ha ha, huyền đăng cũng theo tiếng cười của Thiên Vương bắt đầu run rẩy.
Lúc này hắc ám vô tận phủ xuống trên đại địa, ngoại trừ phạm vi trăm trượng xung quanh Âu Dương vẫn là quang minh vô hạn, tất cả khu vực khác đều biến thành hắc ám. Đây là thiên đạo lực, đây là áp bách của thiên đạo!
Mọi người ngẩng đầu nhìn Âu Dương giống như ngôi sao trên bầu trời, khi thiên đạo lực phủ xuống, cho dù là thân hữu của Âu Dương đều biết Âu Dương thất bại rồi.
Đối lập thiên đạo như vậy đã nói lên tất cả, Thiên Vương là ngôn xuất pháp tùy, hắn sớm đã khống chế toàn bộ thiên đạo thế giới. Cho dù Âu Dương có thể sinh tồn trong kẽ hở, mãi mãi cũng không có khả năng khiêu chiến uy nghiêm của thiên đạo.
- Ngươi vẫn không phải thiên đạo! Muốn lấy thiên đạo áp chết ta, trừ phi ngươi lấy thân hóa đạo, bằng không đừng mơ tưởng áp chết ta!
Âu Dương nổi giận gầm lên một tiếng, quang huy vô tận tản ra phá tan bầu trời hắc ám, sau đó Âu Dương giống như một con mãnh hổ, chợt lóe cũng đã đi tới trước người Thiên Vương.
Quyền cước đơn giản, va chạm tự nhiên. Đây là va chạm của hai đại cường giả mạnh nhất trong thiên địa. Không ai có thể tưởng tượng, loại lực lượng hủy thiên diệt địa, thậm chí ngay cả một ánh sáng chói chang cũng không phát ra.
Giao chiến giữa Âu Dương và Thiên Vương thật giống như ẩu đả của hai người bình thường nhất, ngươi một quyền ta một cước va chạm với nhau.
Nhưng ai cũng có thể minh bạch, mỗi một lần va chạm của hai người đều ẩn chứa thiên địa pháp tắc. Cũng chính là hai người này mới có thể làm như vậy, nếu đổi thành bất cứ người nào khác, đừng nói là đối kháng, cho dù là mới tiến vào bên trong đã bị thiên địa pháp tắc vô tận áp bách biến thành tro tàn.
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, rất nhiều người có vẻ hơi thất vọng, bởi vì bọn họ không nhìn thấy thiên địa pháp tắc va chạm, cảm giác thật giống như hai con người bình thường đối kháng với nhau.
- Bạch Tinh ngươi nhìn thấy cái gì?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Bạch Tinh hỏi.
- Ta thấy được va chạm giữa trời và trời!
Không sai, trong mắt cường giả có cấp bậc khác nhau, cảm giác của trận chiến này cũng hoàn toàn khác nhau. Trong mắt cường giả bình thường đây chẳng qua là va chạm của hai người bình thường, nhưng trong mắt cường giả tổ cấp đây là va chạm giữa thế giới với thế giới, đây mới là va chạm đỉnh phong nhất.
Va chạm giữa hắc ám và quang minh, cùng với tiếp xúc của hai người càng ngày càng nhiều, mọi người cũng phát hiện ra ảo diệu bên trong. Phía sau Thiên Vương mang theo hắc ám vô tận, mỗi động tác của hắn đều có thể kéo động hắc ám, để hắc ám chuyển động theo lực lượng của hắn, để hắc ám áp bách quang minh.
Thân thể của Âu Dương thì phảng phất hoàn toàn do quang minh biến ảo thành, mỗi lần hắc ám có ý đồ tiếp cận đều sẽ bị lực lượng quang minh của Âu Dương xua tan, khiến nó biến thành vô dụng.
Biến hóa liên tục xuất hiện, hắc ám và quang minh cũng chuyển hoán cho nhau. Rất nhanh mọi người phát hiện bầu trời đang sáng dần lên, bởi vì lúc này quang minh do Thiên Vương nắm giữ, hơn phân nửa bầu trời đều chuyển hoán thành quang minh, ngược lại Âu Dương chỉ có thể chiếm cứ hắc ám đối kháng với quang minh.
- Vô ích, cho dù ngươi nỗ lực thế nào đi nữa, chênh lệch thiên đạo cũng không thể bù đắp, chênh lệch giữa chúng ta quá lớn.
Bạch Tinh nói Âu Dương cách chí cao vô thượng có lẽ không xa, nhưng hiện tại có lẽ hắn vẫn không biết làm thế nào bước vào giai đoạn đó, lúc này cũng không ai giúp được hắn, việc mọi người có thể làm chính là giúp Âu Dương kéo tín niệm, để tín niệm của tất cả mọi người trong thế giới liên kết với nhau, để loại tín niệm này trở thành vũ khí chiến đấu cuối cùng của Âu Dương . . .
Lôi kéo tín niệm! Lấy tín niệm làm chiến ý vô biên, gánh vác vô số lực lượng trong thiên địa phá kén hóa bướm. Suy nghĩ này rất hay, nhưng khi chân chính thực thi, cho dù là thân hữu của Âu Dương cũng bắt đầu hoài nghi suy nghĩ của Thiên Vương có đúng hay không.
Cho đến giờ phút này, trong những người đang sống vẫn còn hơn phân nửa tín ngưỡng Thiên Vương! Chuyện này thật là đáng sợ. Vì mạng sống mà mọi người thật sự dám làm bất cứ chuyện gì. Buông bỏ tất cả chỉ vì sinh tồn, đây có thể chính là gốc rễ xấu xa trong miệng Thiên Vương.
- Thần Tiễn căn bản không thể thắng, nếu như chúng ta tín ngưỡng Thiên Vương, có lẽ còn có cơ hội sống sót, nếu như nghe theo các ngươi, ngay cả cơ hội sống sót chúng ta cũng không có!
Đây là lời nói của rất nhiều người tín ngưỡng Thiên Vương.
Khi tất cả đang yên lặng diễn ra, Thiên Vương cũng đang chăm chú quan sát. Trên mặt hắn mang theo tiếu ý nhàn nhạt. Chuyện này xác thực rất khôi hài, những con người hèn mọn này lại cho rằng mình sẽ đại từ đại bi buông tha cho đám cỏ dại bọn họ hay sao? Đây quả thực là một loại châm chọc.
Thời gian chuyển dời, ngày nối ngày, tháng nối tháng, cuối cùng hẹn ước mười năm cũng hết. Trong tinh không Âu Dương cũng mở mắt, khi hắn mở mắt ra, Âu Dương phảng phất như thần linh nhìn thấu hư không, trong quang mang lóe ra thân thể của hắn đã đi tới Thiên Cung do đám mây cấu thành.
Toàn thân mặc chiến giáp tuyết trắng, Thiên Vương ngồi trên bảo tọa đám mây, giống như một vương giả chí cao vô thượng đang bao quát toàn bộ sinh linh trên đại địa. Trong mắt hắn không có bất cứ màu sắc gì, giống như thế giới này với hắn mà nói có cũng được không có cũng được. Hôm nay, hầu như tất cả cường giả của tiên giới đều đứng trước gia môn nhìn lên bầu trời, nhìn lên Thiên Cung trên đám mây, cùng đợi kết quả của trận đánh cuối cùng.
- Ngươi không nên tới !
Thiên Vương lẳng lặng ngẩng đầu nhìn Âu Dương nói:
- Nếu như ngươi đào tẩu. Cho dù là ta cũng không có cách nào tìm được cái bóng của ngươi, tại sao phải buông tha hi vọng sống sót đi tìm cái chết!
- Đã chết nhiều lần như vậy, đối với cái chết, từ lâu ta đã không còn sợ hãi, hơn nữa Thiên Vương ngươi quá tự tin, cho dù ta thua ngươi, ngươi có thể giết chết được ta sao!
Trên mặt Âu Dương cũng mang theo nụ cười bình thản. Không sai, chính là những lời này, cho dù ta thua, ngươi có năng lực giết chết ta sao?
Bán bộ chí cao vô thượng cũng là chí cao vô thượng, cũng là cường giả nắm giữ vận chuyển của thiên địa pháp tắc. Cường giả như vậy sớm đã là tồn tại bất diệt, cho dù là Thiên Vương nhiều nhất chỉ có thể vĩnh hằng trấn áp Âu Dương, chứ không thể giết chết Âu Dương!
- Ngươi nhìn đi!
Thiên Vương vung tay, một huyền đăng kim sắc từ trên trời bay tới. Huyền đăng này vô cùng lớn, giống như một ngôi sao. Hiện giờ huyền đăng còn chưa có bấc đèn, cũng chưa được nhen nhóm. Nhưng khi huyền đăng xuất hiện, ngoại trừ Âu Dương, bất luận là phàm nhân hay là tổ cấp cường giả đều quỳ xuống mặt đất, bị thiên uy do huyền đăng này phát ra áp bách không thể nào nhúc nhích.
- Đây chính là đèn ngôi sao mà ta chuẩn bị cho ngươi, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ cho ngươi biến thành bấc đèn của đèn ngôi sao, vĩnh viễn trấn áp ngươi!
Thiên Vương cười ha ha, huyền đăng cũng theo tiếng cười của Thiên Vương bắt đầu run rẩy.
Lúc này hắc ám vô tận phủ xuống trên đại địa, ngoại trừ phạm vi trăm trượng xung quanh Âu Dương vẫn là quang minh vô hạn, tất cả khu vực khác đều biến thành hắc ám. Đây là thiên đạo lực, đây là áp bách của thiên đạo!
Mọi người ngẩng đầu nhìn Âu Dương giống như ngôi sao trên bầu trời, khi thiên đạo lực phủ xuống, cho dù là thân hữu của Âu Dương đều biết Âu Dương thất bại rồi.
Đối lập thiên đạo như vậy đã nói lên tất cả, Thiên Vương là ngôn xuất pháp tùy, hắn sớm đã khống chế toàn bộ thiên đạo thế giới. Cho dù Âu Dương có thể sinh tồn trong kẽ hở, mãi mãi cũng không có khả năng khiêu chiến uy nghiêm của thiên đạo.
- Ngươi vẫn không phải thiên đạo! Muốn lấy thiên đạo áp chết ta, trừ phi ngươi lấy thân hóa đạo, bằng không đừng mơ tưởng áp chết ta!
Âu Dương nổi giận gầm lên một tiếng, quang huy vô tận tản ra phá tan bầu trời hắc ám, sau đó Âu Dương giống như một con mãnh hổ, chợt lóe cũng đã đi tới trước người Thiên Vương.
Quyền cước đơn giản, va chạm tự nhiên. Đây là va chạm của hai đại cường giả mạnh nhất trong thiên địa. Không ai có thể tưởng tượng, loại lực lượng hủy thiên diệt địa, thậm chí ngay cả một ánh sáng chói chang cũng không phát ra.
Giao chiến giữa Âu Dương và Thiên Vương thật giống như ẩu đả của hai người bình thường nhất, ngươi một quyền ta một cước va chạm với nhau.
Nhưng ai cũng có thể minh bạch, mỗi một lần va chạm của hai người đều ẩn chứa thiên địa pháp tắc. Cũng chính là hai người này mới có thể làm như vậy, nếu đổi thành bất cứ người nào khác, đừng nói là đối kháng, cho dù là mới tiến vào bên trong đã bị thiên địa pháp tắc vô tận áp bách biến thành tro tàn.
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, rất nhiều người có vẻ hơi thất vọng, bởi vì bọn họ không nhìn thấy thiên địa pháp tắc va chạm, cảm giác thật giống như hai con người bình thường đối kháng với nhau.
- Bạch Tinh ngươi nhìn thấy cái gì?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Bạch Tinh hỏi.
- Ta thấy được va chạm giữa trời và trời!
Không sai, trong mắt cường giả có cấp bậc khác nhau, cảm giác của trận chiến này cũng hoàn toàn khác nhau. Trong mắt cường giả bình thường đây chẳng qua là va chạm của hai người bình thường, nhưng trong mắt cường giả tổ cấp đây là va chạm giữa thế giới với thế giới, đây mới là va chạm đỉnh phong nhất.
Va chạm giữa hắc ám và quang minh, cùng với tiếp xúc của hai người càng ngày càng nhiều, mọi người cũng phát hiện ra ảo diệu bên trong. Phía sau Thiên Vương mang theo hắc ám vô tận, mỗi động tác của hắn đều có thể kéo động hắc ám, để hắc ám chuyển động theo lực lượng của hắn, để hắc ám áp bách quang minh.
Thân thể của Âu Dương thì phảng phất hoàn toàn do quang minh biến ảo thành, mỗi lần hắc ám có ý đồ tiếp cận đều sẽ bị lực lượng quang minh của Âu Dương xua tan, khiến nó biến thành vô dụng.
Biến hóa liên tục xuất hiện, hắc ám và quang minh cũng chuyển hoán cho nhau. Rất nhanh mọi người phát hiện bầu trời đang sáng dần lên, bởi vì lúc này quang minh do Thiên Vương nắm giữ, hơn phân nửa bầu trời đều chuyển hoán thành quang minh, ngược lại Âu Dương chỉ có thể chiếm cứ hắc ám đối kháng với quang minh.
- Vô ích, cho dù ngươi nỗ lực thế nào đi nữa, chênh lệch thiên đạo cũng không thể bù đắp, chênh lệch giữa chúng ta quá lớn.