Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 82
Âu Dương nói rất kiên định. Hắn đã trực tiếp nói Sở Tương Hợp có thể yên tâm!
Đúng như lời hắn nói, Lý Vĩ, Lăng Túc, còn có huynh đệ trung đội số 7 vẫn thuộc về Đại Vận. Âu Dương là người rất coi trọng tình cảm huynh đệ. Bất luận thế nào, chỉ cần Đại Vận không làm ra chuyện gì tổn thương tới huynh đệ hắn, vậy hắn sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Đại Vận.
Sở Tương Hợp quay về phía Âu Dương gật đầu. Hắn rất hài lòng với câu trả lời của Âu Dương.
- Âu Dương! Âu Dương...
Trong lúc năm người bắt đầu nói về một vài đề tài tẻ nhạt, giọng nói của Lý Vĩ từ bên ngoài truyền vào. Lúc này Lý Vĩ đang đứng bên ngoài soái trướng. Trên mặt của hắn có mấy phần lo lắng. Vừa nãy hắn nghe nói quốc sư của Đại Vận đến đây muốn dẫn Âu Dương và Lăng Túc rời khỏi, bản thân là huynh đệ tốt nhất của Âu Dương, hắn đương nhiên phải chạy tới từ biệt Âu Dương.
- Người nào vậy?
Bì Ba nghe thấy có tiếng kêu gào ầm ĩ, hắn hơi nhướng mày. Tuy nhiên lúc hắn nói chuyện, Âu Dương đã ra khỏi soái trướng.
- Sao vậy?
Âu Dương nhìn Lý Vĩ đứng ở bên ngoài có vẻ do dự, hắn không rõ vì sao Lý Vĩ lại đột nhiên chạy đến đây tìm hắn!
- Có phải ngươi sắp đi hay không?
Giọng nói của Lý Vĩ có chút run rẩy. Tuy rằng sau khi hai người vào trong quân, sự giao lưu đã giảm đi nhiều, nhưng tình cảm huynh đệ giữa hai người vẫn chưa từng thay đổi. Hiện tại hắn đột nhiên nghe tin Âu Dương phải đi, nếu hắn còn có thể bình tĩnh, vậy hắn đã không phải là Lý Vĩ nữa.
- Đi? Tại sao phải đi?
Âu Dương cười nhìn về phía Lý Vĩ hỏi! Nhưng ngay khi hắn vừa thốt ra câu này, đột nhiên có một hồng ảnh vọt đến bên cạnh Lý Vĩ, tóm lấy cánh tay của Lý Vĩ!
Hồng ảnh này chính là Sở Tương Hợp từ bên trong soái trướng đi ra. Lúc này Sở Tương Hợp đã không còn vẻ ung dung như lúc nãy. Trên mặt hắn lộ vẻ giật mình không tin nổi!
Hắn dùng tay sờ trên sờ dưới người Lý Vĩ, sau đó luôn miệng kêu:
- Không thể nào! Ở đây làm sao có thể gặp được!
- Ha ha ha ha! Chuyến đi này thực sự không uổng, chuyến này không uổng!
Giờ phút này Sở Tương Hợp giống như một người điên. Hắn không hề để ý tới thân phận quốc sư, đứng ở đó, điên cuồng cười lớn, kêu to.
- Này... Ngươi làm gì thế...
Lý Vĩ bị một người không nhìn rõ mặt giống như người điên đột nhiên tới tóm lấy mình sờ soạng một hồi. Điều này cho dù là ai cũng không chịu nổi!
- Đừng nhúc nhích! Tiểu tử! Ta thấy từ thiên linh cái của ngươi có đạo linh quang phun ra. Bằng chừng ấy tuổi đã dễ dàng nắm giữ năm mã lực. Nếu như có một ngày thành tựu Tu luyện giả, vậy ngươi không phải là rồng bay thẳng lên trời cao sao? Cái này gọi là ta không vào Địa ngục, ai vào địa ngục...
Lời của Sở Tương Hợp vừa ra khỏi miệng Âu Dương liền cảm thấy bối rối!
- Ta ngất! Không phải ngươi cũng là người “xuyên qua” chứ?” Đây là suy nghĩ duy nhất của Âu Dương lúc này...
- Hả?
Lý Vĩ bị Sở Tương Hợp nói mình thật giống như thần có năng lực cứu vớt thế giới, hai mắt hắn hiện ra ngôi sao nhỏ nhìn Sở Tương Hợp, dáng vẻ như muốn nói ngươi nói làm sao ta sẽ làm như vậy, chỉ cần ta có thể cứu vớt thế giới..
- Này này này... Điều này là vô căn cứ, không đáng tin...
Âu Dương bước một bước tới bên cạnh Lý Vĩ. Hắn cho rằng nếu Sở Tương Hợp tiếp tục lừa dối, có lẽ Lý Vĩ sẽ khai báo cả tổ tông mười tám đời.
- Âu Dương! Hắn nói ta có thiên phú khoáng cổ tuyệt kim!
Trong mắt Lý Vĩ vẫn lóe ngôi sao nhỏ. Rõ ràng hắn đã trầm mê!
- Quốc sư đại nhân, chuyện này...
Âu Dương biết, vào lúc này nói gì với Lý Vĩ nói cũng vô dụng. Rõ ràng Sở Tương Hợp chỉ dùng một chút huyễn thuật nho nhỏ. Huyễn thuật này không đối phó Âu Dương được, nhưng đối phó với Lý Vĩ lại quá dễ dàng.
- Âu Dương, ngươi với hắn có quan hệ thế nào?
Sở Tương Hợp không rõ tại sao Âu Dương sẽ lại lo lắng cho Lý Vĩ như vậy. Hắn nhận ra được, quan hệ giữa hai người bọn họ hẳn là rất tốt.
- Đó là huynh đệ của ta!
Âu Dương không che giấu. Huynh đệ chính là huynh đệ, cho dù Lý Vĩ là tội phạm lớn nhất bị toàn thiên hạ truy nã hắn cũng dám đứng ra nói như vậy.
Sở Tương Hợp nghe thấy điều này, trong mắt liền sáng ngời. Sau đó hắn gật đầu nói:
- Vậy ngươi có biết tại sao lão phu lại làm như vậy không?
Lần này đừng nói là Âu Dương, cho dù là Bì Ba đứng ở bên cạnh cũng mê man không biết có phải mình đang nằm mơ hay không. Trong ấn tượng của Bì Ba, từ trước đến nay Sở Tương Hợp với thân phận quốc sư đều là dáng vẻ nghiêm trang thận trọng. Tại sao vừa nhìn thấy Lý Vĩ hắn lại trở nên thất thố như vậy? Lẽ nào trên người Lý Vĩ có bí mật còn lớn hơn cả Âu Dương hay sao?
- Kính xin quốc sư chỉ bảo cho!
Âu Dương không giống với Lý Vĩ. Hắn không bị Sở Tương Hợp mê hoặc. Nếu như không thể nhận được một đáp án hợp lý, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
- Ngươi đã nghe nói về Trận Đồ Sư chưa?
Sở Tương Hợp bỗng nhiên mở miệng nói. Một câu nói này của hắn đã khiến Lăng Túc, Bì Ba còn có Hồ Hiểu Thông đứng gần đó đều đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Vĩ. Giờ phút này bọn họ dường như đã hiểu rõ điều gì.
- Quốc sư! Ý của ngài muốn nói...
Âu Dương cũng đã hiểu! Trận Đồ Sư! Đây là tồn tại thần bí nhất, cũng hiếm hoi nhất trong Tu luyện giả. Một Trận Đồ Sư cho dù là nhất giai, nhị giai cũng đã là vô địch!
Khả năng khống chế trận đồ khủng bố, có vô số bùa chú có khả năng công kích vượt xa Lục Tiên. Bản thân rành về trận pháp trận đồ. Cứu người hay giết người chỉ cần khẽ động thân! Lần đầu tiên khi Âu Dương xem được phần giới thiệu trong Hóa Yêu Quyết có liên quan tới Trận Đồ Sư, cảm giác đầu tiên của hắn, đây chính là một bug!
Khả năng khống chế khủng bố phối hợp lực công kích khủng bố còn có thể có năng lực phòng ngự hoàn mỹ. Bug như vậy thật sự tồn tại sao? Âu Dương đã từng hoài nghi. Dù sao bên trong Hóa Yêu Quyết đã nói rõ ràng. Trong toàn bộ thế giới, đã ngàn năm qua không có Trận Đồ Sư nào xuất thế. Âu Dương từng nghĩ Trận Đồ Sư có thể chỉ là khoa trương. Nhưng bây giờ nghe thấy Lý Vĩ lại có thể trở thành Trận Đồ Sư, cho dù hắn muốn bình tĩnh cũng không bình tĩnh nổi!
Không sai! Trời sinh trong thân thể Lý Vĩ có tồn tại trận đồ. Hắn là một Trận Đồ Sư trời sinh! Thật không ngờ được! Ngàn năm rồi! Cuối cùng Trận Đồ Sư cũng xuất thế! Hơn nữa còn xuất hiện ở trong Đại Vận ta. Đây đúng là trời thương Đại Vận ta!
Sở Tương Hợp lại kích động! Lần này hắn không phải đang diễn trò, hắn sự thật kích động!
Một Trận Đồ Sư, đó chính là kẻ huỷ diệt..
Đúng như lời hắn nói, Lý Vĩ, Lăng Túc, còn có huynh đệ trung đội số 7 vẫn thuộc về Đại Vận. Âu Dương là người rất coi trọng tình cảm huynh đệ. Bất luận thế nào, chỉ cần Đại Vận không làm ra chuyện gì tổn thương tới huynh đệ hắn, vậy hắn sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Đại Vận.
Sở Tương Hợp quay về phía Âu Dương gật đầu. Hắn rất hài lòng với câu trả lời của Âu Dương.
- Âu Dương! Âu Dương...
Trong lúc năm người bắt đầu nói về một vài đề tài tẻ nhạt, giọng nói của Lý Vĩ từ bên ngoài truyền vào. Lúc này Lý Vĩ đang đứng bên ngoài soái trướng. Trên mặt của hắn có mấy phần lo lắng. Vừa nãy hắn nghe nói quốc sư của Đại Vận đến đây muốn dẫn Âu Dương và Lăng Túc rời khỏi, bản thân là huynh đệ tốt nhất của Âu Dương, hắn đương nhiên phải chạy tới từ biệt Âu Dương.
- Người nào vậy?
Bì Ba nghe thấy có tiếng kêu gào ầm ĩ, hắn hơi nhướng mày. Tuy nhiên lúc hắn nói chuyện, Âu Dương đã ra khỏi soái trướng.
- Sao vậy?
Âu Dương nhìn Lý Vĩ đứng ở bên ngoài có vẻ do dự, hắn không rõ vì sao Lý Vĩ lại đột nhiên chạy đến đây tìm hắn!
- Có phải ngươi sắp đi hay không?
Giọng nói của Lý Vĩ có chút run rẩy. Tuy rằng sau khi hai người vào trong quân, sự giao lưu đã giảm đi nhiều, nhưng tình cảm huynh đệ giữa hai người vẫn chưa từng thay đổi. Hiện tại hắn đột nhiên nghe tin Âu Dương phải đi, nếu hắn còn có thể bình tĩnh, vậy hắn đã không phải là Lý Vĩ nữa.
- Đi? Tại sao phải đi?
Âu Dương cười nhìn về phía Lý Vĩ hỏi! Nhưng ngay khi hắn vừa thốt ra câu này, đột nhiên có một hồng ảnh vọt đến bên cạnh Lý Vĩ, tóm lấy cánh tay của Lý Vĩ!
Hồng ảnh này chính là Sở Tương Hợp từ bên trong soái trướng đi ra. Lúc này Sở Tương Hợp đã không còn vẻ ung dung như lúc nãy. Trên mặt hắn lộ vẻ giật mình không tin nổi!
Hắn dùng tay sờ trên sờ dưới người Lý Vĩ, sau đó luôn miệng kêu:
- Không thể nào! Ở đây làm sao có thể gặp được!
- Ha ha ha ha! Chuyến đi này thực sự không uổng, chuyến này không uổng!
Giờ phút này Sở Tương Hợp giống như một người điên. Hắn không hề để ý tới thân phận quốc sư, đứng ở đó, điên cuồng cười lớn, kêu to.
- Này... Ngươi làm gì thế...
Lý Vĩ bị một người không nhìn rõ mặt giống như người điên đột nhiên tới tóm lấy mình sờ soạng một hồi. Điều này cho dù là ai cũng không chịu nổi!
- Đừng nhúc nhích! Tiểu tử! Ta thấy từ thiên linh cái của ngươi có đạo linh quang phun ra. Bằng chừng ấy tuổi đã dễ dàng nắm giữ năm mã lực. Nếu như có một ngày thành tựu Tu luyện giả, vậy ngươi không phải là rồng bay thẳng lên trời cao sao? Cái này gọi là ta không vào Địa ngục, ai vào địa ngục...
Lời của Sở Tương Hợp vừa ra khỏi miệng Âu Dương liền cảm thấy bối rối!
- Ta ngất! Không phải ngươi cũng là người “xuyên qua” chứ?” Đây là suy nghĩ duy nhất của Âu Dương lúc này...
- Hả?
Lý Vĩ bị Sở Tương Hợp nói mình thật giống như thần có năng lực cứu vớt thế giới, hai mắt hắn hiện ra ngôi sao nhỏ nhìn Sở Tương Hợp, dáng vẻ như muốn nói ngươi nói làm sao ta sẽ làm như vậy, chỉ cần ta có thể cứu vớt thế giới..
- Này này này... Điều này là vô căn cứ, không đáng tin...
Âu Dương bước một bước tới bên cạnh Lý Vĩ. Hắn cho rằng nếu Sở Tương Hợp tiếp tục lừa dối, có lẽ Lý Vĩ sẽ khai báo cả tổ tông mười tám đời.
- Âu Dương! Hắn nói ta có thiên phú khoáng cổ tuyệt kim!
Trong mắt Lý Vĩ vẫn lóe ngôi sao nhỏ. Rõ ràng hắn đã trầm mê!
- Quốc sư đại nhân, chuyện này...
Âu Dương biết, vào lúc này nói gì với Lý Vĩ nói cũng vô dụng. Rõ ràng Sở Tương Hợp chỉ dùng một chút huyễn thuật nho nhỏ. Huyễn thuật này không đối phó Âu Dương được, nhưng đối phó với Lý Vĩ lại quá dễ dàng.
- Âu Dương, ngươi với hắn có quan hệ thế nào?
Sở Tương Hợp không rõ tại sao Âu Dương sẽ lại lo lắng cho Lý Vĩ như vậy. Hắn nhận ra được, quan hệ giữa hai người bọn họ hẳn là rất tốt.
- Đó là huynh đệ của ta!
Âu Dương không che giấu. Huynh đệ chính là huynh đệ, cho dù Lý Vĩ là tội phạm lớn nhất bị toàn thiên hạ truy nã hắn cũng dám đứng ra nói như vậy.
Sở Tương Hợp nghe thấy điều này, trong mắt liền sáng ngời. Sau đó hắn gật đầu nói:
- Vậy ngươi có biết tại sao lão phu lại làm như vậy không?
Lần này đừng nói là Âu Dương, cho dù là Bì Ba đứng ở bên cạnh cũng mê man không biết có phải mình đang nằm mơ hay không. Trong ấn tượng của Bì Ba, từ trước đến nay Sở Tương Hợp với thân phận quốc sư đều là dáng vẻ nghiêm trang thận trọng. Tại sao vừa nhìn thấy Lý Vĩ hắn lại trở nên thất thố như vậy? Lẽ nào trên người Lý Vĩ có bí mật còn lớn hơn cả Âu Dương hay sao?
- Kính xin quốc sư chỉ bảo cho!
Âu Dương không giống với Lý Vĩ. Hắn không bị Sở Tương Hợp mê hoặc. Nếu như không thể nhận được một đáp án hợp lý, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
- Ngươi đã nghe nói về Trận Đồ Sư chưa?
Sở Tương Hợp bỗng nhiên mở miệng nói. Một câu nói này của hắn đã khiến Lăng Túc, Bì Ba còn có Hồ Hiểu Thông đứng gần đó đều đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Vĩ. Giờ phút này bọn họ dường như đã hiểu rõ điều gì.
- Quốc sư! Ý của ngài muốn nói...
Âu Dương cũng đã hiểu! Trận Đồ Sư! Đây là tồn tại thần bí nhất, cũng hiếm hoi nhất trong Tu luyện giả. Một Trận Đồ Sư cho dù là nhất giai, nhị giai cũng đã là vô địch!
Khả năng khống chế trận đồ khủng bố, có vô số bùa chú có khả năng công kích vượt xa Lục Tiên. Bản thân rành về trận pháp trận đồ. Cứu người hay giết người chỉ cần khẽ động thân! Lần đầu tiên khi Âu Dương xem được phần giới thiệu trong Hóa Yêu Quyết có liên quan tới Trận Đồ Sư, cảm giác đầu tiên của hắn, đây chính là một bug!
Khả năng khống chế khủng bố phối hợp lực công kích khủng bố còn có thể có năng lực phòng ngự hoàn mỹ. Bug như vậy thật sự tồn tại sao? Âu Dương đã từng hoài nghi. Dù sao bên trong Hóa Yêu Quyết đã nói rõ ràng. Trong toàn bộ thế giới, đã ngàn năm qua không có Trận Đồ Sư nào xuất thế. Âu Dương từng nghĩ Trận Đồ Sư có thể chỉ là khoa trương. Nhưng bây giờ nghe thấy Lý Vĩ lại có thể trở thành Trận Đồ Sư, cho dù hắn muốn bình tĩnh cũng không bình tĩnh nổi!
Không sai! Trời sinh trong thân thể Lý Vĩ có tồn tại trận đồ. Hắn là một Trận Đồ Sư trời sinh! Thật không ngờ được! Ngàn năm rồi! Cuối cùng Trận Đồ Sư cũng xuất thế! Hơn nữa còn xuất hiện ở trong Đại Vận ta. Đây đúng là trời thương Đại Vận ta!
Sở Tương Hợp lại kích động! Lần này hắn không phải đang diễn trò, hắn sự thật kích động!
Một Trận Đồ Sư, đó chính là kẻ huỷ diệt..