Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-600
Chương 591
Lần này Khương Thục Đồng đến, là đã cực kỳ cẩn thận chú ý từng lời nói.
Khương Thục Đồng nói xong lời này, thì liền chăm chú nhìn vào lá trà ở trong ly, bà đang nghĩ đến chủ đề nên nói tiếp theo, theo lời của Cố Minh Thành, đề tài nói chuyện trong lần đàm phán này nhất định không được để cho Từ Thiến dẫn dắt, vì có thể rất nhanh sẽ bị bà ấy dẫn dắt đến lĩnh vực làm ăn, mà đó chính là điểm yếu của Khương Thục Đồng.
Chủ đề mà Khương Thục Đồng nói đến sao Từ Thiến lại không hiểu là có ý gì được chứ?
Bà ta chỉ cười nhẹ.
“Thì ra Bà Miêu cũng thích trà Ô Long Đống Đỉnh?” Khương Thục Đồng nâng ly trà lên.
“Đây là trà Ô Long Đống Đỉnh à? Đây là trà mà cha bọn trẻ pha, những thứ này tôi không hiểu lắm. Bà Cố cũng hiểu về trà đạo à?”
Khương Thục Đồng chỉ cười, một nụ cười khuynh quốc khuynh thành, “Một người phụ nữ của gia đình như tôi, cả ngày chỉ ở nhà không có việc gì làm nên chỉ có thể nghiên cứu những thứ này, cũng sắp biến thành kẻ ngốc rồi! Những chuyện trên thương trường đều là do Cố Vi Hằng quản lý, cha của nó đã rất hiếm khi để ý đến! Hiên tại con lớn ở Ninh Thành, Tam Nhi thì ở Mỹ, hai người chúng tôi bây giờ cũng không còn việc gì làm nữa!” ý trong câu nói này chính là họ đang chờ đợi để có thể trông cháu.
Nhưng lời nói muốn trông cháu này lại không thể nói thẳng ra, lỡ như nhà gái nghe được sẽ cảm thấy như nhà trai đang hối thúc sinh con.
Tiểu Cửu nhà người ta chính là người phụ nữ có bản lĩnh trên thương trường, không nhất định sẽ muốn sinh con sớm như vậy.
“Tiểu Cửu và Cố Nhị hai đứa nhỏ này đúng thật là có thể khích lệ lẫn nhau, trước giờ tôi chưa từng gặp được cặp đôi nào giống như vậy, Lão Nhị trong một năm này, đã đi đăng ký lớp học làm tổng giám đốc, rồi còn xây dựng bệnh viện, nghe nói Tiểu Cửu cũng rất lợi hại, hai đứa nhỏ này trải qua một năm rèn luyện, tình cảm đã trở nên càng thêm sâu đậm! Vẫn là Bà Miêu biết nhìn ra trông rộng, tôi khá là mềm lòng, năm đó khi nghe được việc Lão Nhị bị thử thách, thì tôi liền nghĩ, hai người yêu nhau thì sao phải chia cách chứ? Nhưng Minh Thành nói, người trẻ tuổi, mài dũa nhiều một chút cũng là chuyện tốt, ông ấy cũng sẽ trông chừng Lão Nhị! Trong một năm này, biểu hiện của Lão Nhị, tôi không dám nói là xuất sắc nhưng quả thật đã tiến bộ hơn trước đây rất nhiều, đây đều là công lao của Bà Miêu!”
Lời nói này của Khương Thục Đồng, thứ nhất là để nói rõ bản thân mình là một người phụ nữ có tầm nhìn hạn hẹp, thứ hai là nói rõ quan điểm của Cố Minh Thành và Từ Thiến là giống nhau, thứ ba là đang khen tặng mẹ vợ của con trai mình!
“Nói vào chuyện chính thôi, tôi biết mọi người muốn đưa Tiểu Cửu cùng về Trung Quốc! Nhưng tôi muốn để cho Cố Vi Hằng đến Mỹ.” Từ Thiến dùng một tay nâng ly trà lên.
“Nghe Tiểu Cửu nói, Bà Miêu lớn hơn tôi vài tuổi, vậy thì em sẽ gọi chị bằng chị nhé. Hai đứa con của chị và anh Miêu đều ở Mỹ, lại đều ở cùng trong một thành phố, nhưng chúng tôi thì không được vậy, nếu Lão Nhị đến Mỹ, vậy thì ba tập đoàn lớn nhỏ của Cố gia phải làm sao bây giờ? Con lớn của chúng tôi đã có công ty của chính mình, mà cho dù không có công ty của mình, thì nó cũng đang chuẩn bị sinh đứa thứ hai rồi! Nên chắc chắn là không có thời gian. Tam Nhi thì lại càng không thể trông cậy được! Không giống với nhà chị, chuyện của tập đoàn bốn người trong nhà chị ai cũng đều có thể quản lý được, có nhiều sự lựa chọn như vậy. Huống hồ chi còn có chị đây đưa ra quyết sách ở hậu phương, AAK cũng đã tồn tại được bao năm rồi, cho dù làm chơi thì cũng vẫn có thể phát triển rất tốt, còn bệnh viện của nhà chúng tôi là do một tay Lão Nhị sáng lập, những chuyện nội bộ chỉ có mình nó biết rõ nên cũng rất khó, đương nhiên nếu Tiểu Cửu đến Trung Quốc thì sẽ trở thành CEO của Hằng Đại, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với con bé, cho dù là đến Trung Quốc, Tiểu Cửu cũng sẽ có đất dụng võ, nếu con bé không muốn làm thì cứ vứt cho Lão Nhị, dù sao con gái em cũng ở Mỹ, em sẽ đối xử với Tiểu Cửu như con gái ruột của mình!”
Sau khi Khương Thục Đồng đánh nhiều vào tình cảm như vậy, lòng của Từ Thiến đã rất lạc lõng.
Tuy biết trước chuyện Tiểu Cửu đến Trung Quốc là việc đã định rồi, nhưng bây giờ người ta đã đến tận nơi để đòi người!
Ngày rời xa Tiểu Cửu đã ngày càng đến gần rồi!
“Đi thôi, chúng ta cùng đi xem nơi Tiểu Cửu đã ở!” Từ Thiến kéo tay Khương Thục Đồng đứng dậy, chuẩn bị đi vào trong biệt thự.
Cảm giác của Khương Thục Đồng và Cố Nhị rất giống nhau, Miêu gia cực kỳ rộng lớn, “Nói thật lòng, Tiểu Cửu trưởng thành trong hoàn cảnh như vậy, em thật sợ con bé sẽ ghét bỏ Cố gia, nhưng nơi nào có tình yêu thì nơi đó là nhà!”
Lúc Từ Thiến kéo tay Khương Thục Đồng liền cảm thấy tay của bà ấy thật mềm mại, thật ấm áp, có một sức hấp dẫn của thiếu nữ.
Nếu Từ Thiến là một người đàn ông, thì không biết lúc trẻ phải làm cách nào để theo đuổi bà ấy đây?
Khương Thục Đồng lại trò chuyện về việc nhà với Miêu Chánh Đào, suy cho cùng đều là những người thông minh nên nói chuyện rất chú ý!
Hoàn toàn khác với dáng vẻ lười biếng như lúc ở bên cạnh Cố Minh Thành.
Sau đó Khương Thục Đồng gọi điện cho Cố Nhị, nói rằng bà chuẩn bị đi.
Từ Thiến nói hãy cho bà ấy ba tháng để suy nghĩ.
Kỳ thực là bà muốn giữ Miêu Doanh Cửu ở lại bên cạnh mình thêm ba tháng!
Người ta cũng đã có thái độ thẳng thắn thành khẩn cầu bà như vậy rồi!
……
Ở trong ký túc xá của Kiều Duyệt Nhiên.
Cô khoanh tay ôm chân, đầu dựa vào đầu gối, nước mắt rơi làm nhòe hai mắt.
Cô nghiêng mặt nhìn chiếc dù đang để trên bàn học.
Đây chính là cây dù Miêu Doanh Đông đã đưa cho cô.
Đây là một cây dù cao cấp có xuất xứ từ Italy, giá cả rất cao.
Là món đồ duy nhất anh đã để lại cho cô.
Cô đã sớm biết mối quan hệ của họ không thể kéo dài, nhưng không ngờ lại kết thúc nhanh như vậy.
Nhưng cô vẫn rất luyến tiếc.
Có một loại hương vị, một khi đã ngửi thì sẽ muốn ngửi cả đời, có một loại người, một khi bắt đầu yêu thì liền không muốn kết thúc.
Cô không dám đi tìm anh, từ đầu đến cuối, cô chưa từng chủ động đi tìm anh, dù sao cũng chỉ là người tình, thì nên kêu thì đến, đuổi thì đi, không có quyền chủ động, cô sợ mình sẽ mang lại phiền phức cho anh, sợ anh bị người khác chê cười.
Bây giờ đã chia tay, cô càng không thể đến tìm anh.
Vì anh cho rằng cô tiếp cận anh là có mục đích, mỗi lần đều là đang sử dụng mỹ nhân kế với anh, vì dù sao cô cũng đã nhận tiền của Cố Minh Thành.
Nếu cô đến tìm anh, chắc chắn sẽ bị anh đánh đuổi.
Lần này Khương Thục Đồng đến, là đã cực kỳ cẩn thận chú ý từng lời nói.
Khương Thục Đồng nói xong lời này, thì liền chăm chú nhìn vào lá trà ở trong ly, bà đang nghĩ đến chủ đề nên nói tiếp theo, theo lời của Cố Minh Thành, đề tài nói chuyện trong lần đàm phán này nhất định không được để cho Từ Thiến dẫn dắt, vì có thể rất nhanh sẽ bị bà ấy dẫn dắt đến lĩnh vực làm ăn, mà đó chính là điểm yếu của Khương Thục Đồng.
Chủ đề mà Khương Thục Đồng nói đến sao Từ Thiến lại không hiểu là có ý gì được chứ?
Bà ta chỉ cười nhẹ.
“Thì ra Bà Miêu cũng thích trà Ô Long Đống Đỉnh?” Khương Thục Đồng nâng ly trà lên.
“Đây là trà Ô Long Đống Đỉnh à? Đây là trà mà cha bọn trẻ pha, những thứ này tôi không hiểu lắm. Bà Cố cũng hiểu về trà đạo à?”
Khương Thục Đồng chỉ cười, một nụ cười khuynh quốc khuynh thành, “Một người phụ nữ của gia đình như tôi, cả ngày chỉ ở nhà không có việc gì làm nên chỉ có thể nghiên cứu những thứ này, cũng sắp biến thành kẻ ngốc rồi! Những chuyện trên thương trường đều là do Cố Vi Hằng quản lý, cha của nó đã rất hiếm khi để ý đến! Hiên tại con lớn ở Ninh Thành, Tam Nhi thì ở Mỹ, hai người chúng tôi bây giờ cũng không còn việc gì làm nữa!” ý trong câu nói này chính là họ đang chờ đợi để có thể trông cháu.
Nhưng lời nói muốn trông cháu này lại không thể nói thẳng ra, lỡ như nhà gái nghe được sẽ cảm thấy như nhà trai đang hối thúc sinh con.
Tiểu Cửu nhà người ta chính là người phụ nữ có bản lĩnh trên thương trường, không nhất định sẽ muốn sinh con sớm như vậy.
“Tiểu Cửu và Cố Nhị hai đứa nhỏ này đúng thật là có thể khích lệ lẫn nhau, trước giờ tôi chưa từng gặp được cặp đôi nào giống như vậy, Lão Nhị trong một năm này, đã đi đăng ký lớp học làm tổng giám đốc, rồi còn xây dựng bệnh viện, nghe nói Tiểu Cửu cũng rất lợi hại, hai đứa nhỏ này trải qua một năm rèn luyện, tình cảm đã trở nên càng thêm sâu đậm! Vẫn là Bà Miêu biết nhìn ra trông rộng, tôi khá là mềm lòng, năm đó khi nghe được việc Lão Nhị bị thử thách, thì tôi liền nghĩ, hai người yêu nhau thì sao phải chia cách chứ? Nhưng Minh Thành nói, người trẻ tuổi, mài dũa nhiều một chút cũng là chuyện tốt, ông ấy cũng sẽ trông chừng Lão Nhị! Trong một năm này, biểu hiện của Lão Nhị, tôi không dám nói là xuất sắc nhưng quả thật đã tiến bộ hơn trước đây rất nhiều, đây đều là công lao của Bà Miêu!”
Lời nói này của Khương Thục Đồng, thứ nhất là để nói rõ bản thân mình là một người phụ nữ có tầm nhìn hạn hẹp, thứ hai là nói rõ quan điểm của Cố Minh Thành và Từ Thiến là giống nhau, thứ ba là đang khen tặng mẹ vợ của con trai mình!
“Nói vào chuyện chính thôi, tôi biết mọi người muốn đưa Tiểu Cửu cùng về Trung Quốc! Nhưng tôi muốn để cho Cố Vi Hằng đến Mỹ.” Từ Thiến dùng một tay nâng ly trà lên.
“Nghe Tiểu Cửu nói, Bà Miêu lớn hơn tôi vài tuổi, vậy thì em sẽ gọi chị bằng chị nhé. Hai đứa con của chị và anh Miêu đều ở Mỹ, lại đều ở cùng trong một thành phố, nhưng chúng tôi thì không được vậy, nếu Lão Nhị đến Mỹ, vậy thì ba tập đoàn lớn nhỏ của Cố gia phải làm sao bây giờ? Con lớn của chúng tôi đã có công ty của chính mình, mà cho dù không có công ty của mình, thì nó cũng đang chuẩn bị sinh đứa thứ hai rồi! Nên chắc chắn là không có thời gian. Tam Nhi thì lại càng không thể trông cậy được! Không giống với nhà chị, chuyện của tập đoàn bốn người trong nhà chị ai cũng đều có thể quản lý được, có nhiều sự lựa chọn như vậy. Huống hồ chi còn có chị đây đưa ra quyết sách ở hậu phương, AAK cũng đã tồn tại được bao năm rồi, cho dù làm chơi thì cũng vẫn có thể phát triển rất tốt, còn bệnh viện của nhà chúng tôi là do một tay Lão Nhị sáng lập, những chuyện nội bộ chỉ có mình nó biết rõ nên cũng rất khó, đương nhiên nếu Tiểu Cửu đến Trung Quốc thì sẽ trở thành CEO của Hằng Đại, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với con bé, cho dù là đến Trung Quốc, Tiểu Cửu cũng sẽ có đất dụng võ, nếu con bé không muốn làm thì cứ vứt cho Lão Nhị, dù sao con gái em cũng ở Mỹ, em sẽ đối xử với Tiểu Cửu như con gái ruột của mình!”
Sau khi Khương Thục Đồng đánh nhiều vào tình cảm như vậy, lòng của Từ Thiến đã rất lạc lõng.
Tuy biết trước chuyện Tiểu Cửu đến Trung Quốc là việc đã định rồi, nhưng bây giờ người ta đã đến tận nơi để đòi người!
Ngày rời xa Tiểu Cửu đã ngày càng đến gần rồi!
“Đi thôi, chúng ta cùng đi xem nơi Tiểu Cửu đã ở!” Từ Thiến kéo tay Khương Thục Đồng đứng dậy, chuẩn bị đi vào trong biệt thự.
Cảm giác của Khương Thục Đồng và Cố Nhị rất giống nhau, Miêu gia cực kỳ rộng lớn, “Nói thật lòng, Tiểu Cửu trưởng thành trong hoàn cảnh như vậy, em thật sợ con bé sẽ ghét bỏ Cố gia, nhưng nơi nào có tình yêu thì nơi đó là nhà!”
Lúc Từ Thiến kéo tay Khương Thục Đồng liền cảm thấy tay của bà ấy thật mềm mại, thật ấm áp, có một sức hấp dẫn của thiếu nữ.
Nếu Từ Thiến là một người đàn ông, thì không biết lúc trẻ phải làm cách nào để theo đuổi bà ấy đây?
Khương Thục Đồng lại trò chuyện về việc nhà với Miêu Chánh Đào, suy cho cùng đều là những người thông minh nên nói chuyện rất chú ý!
Hoàn toàn khác với dáng vẻ lười biếng như lúc ở bên cạnh Cố Minh Thành.
Sau đó Khương Thục Đồng gọi điện cho Cố Nhị, nói rằng bà chuẩn bị đi.
Từ Thiến nói hãy cho bà ấy ba tháng để suy nghĩ.
Kỳ thực là bà muốn giữ Miêu Doanh Cửu ở lại bên cạnh mình thêm ba tháng!
Người ta cũng đã có thái độ thẳng thắn thành khẩn cầu bà như vậy rồi!
……
Ở trong ký túc xá của Kiều Duyệt Nhiên.
Cô khoanh tay ôm chân, đầu dựa vào đầu gối, nước mắt rơi làm nhòe hai mắt.
Cô nghiêng mặt nhìn chiếc dù đang để trên bàn học.
Đây chính là cây dù Miêu Doanh Đông đã đưa cho cô.
Đây là một cây dù cao cấp có xuất xứ từ Italy, giá cả rất cao.
Là món đồ duy nhất anh đã để lại cho cô.
Cô đã sớm biết mối quan hệ của họ không thể kéo dài, nhưng không ngờ lại kết thúc nhanh như vậy.
Nhưng cô vẫn rất luyến tiếc.
Có một loại hương vị, một khi đã ngửi thì sẽ muốn ngửi cả đời, có một loại người, một khi bắt đầu yêu thì liền không muốn kết thúc.
Cô không dám đi tìm anh, từ đầu đến cuối, cô chưa từng chủ động đi tìm anh, dù sao cũng chỉ là người tình, thì nên kêu thì đến, đuổi thì đi, không có quyền chủ động, cô sợ mình sẽ mang lại phiền phức cho anh, sợ anh bị người khác chê cười.
Bây giờ đã chia tay, cô càng không thể đến tìm anh.
Vì anh cho rằng cô tiếp cận anh là có mục đích, mỗi lần đều là đang sử dụng mỹ nhân kế với anh, vì dù sao cô cũng đã nhận tiền của Cố Minh Thành.
Nếu cô đến tìm anh, chắc chắn sẽ bị anh đánh đuổi.