Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 172
Làm Tiêu Lãng yên lòng là năm nữ nhân này không thèm nhìn bọn họ, đi tới trước mặt Thống lĩnh. Long Nha Phỉ Nhi lạnh lùng hừ, thanh âm trong trẻo vang lên, trong lạnh lùng chất chứa tức giận.
- Liêu Thống lĩnh hãy đứng dậy đi, ngươi đường đường là Thống lĩnh, bổn tiểu thư không chịu nổi cái quỳ của ngươi!
Thấy biểu tình ucả Long Nha Phỉ Nhi như vậy, nghe nàng giễu cợt, hai giáo úy biến sắc mặt. Trán Thống lĩnh toát mồ hôi lạnh, không biết đã đắc tội đại tiểu thư đỏng đảnh này ở chỗ nào. Liêu Thống lĩnh định đứng lên giải thích hai câu thì một tiểu thư đứng cạnh Long Nha Phỉ Nhi chợt vận Huyền khí vung roi ngựa, quất vào đầu Liêu Thống lĩnh. Roi xé gió phát ra tiếng rít chói tai, lực lượng tràn đầy.
Hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm nhìn líu lưỡi, Long Nha Phỉ Nhi tiểu thư ngang ngược như vậy? Dám can đảm quất quân Thống lĩnh?
Liêu Thống lĩnh không có ý định tránh né, cứng rắn đỡ một roi này, may mắn có mũ giáp bảo vệ nhưng trên trán để lại một vệt đỏ.
Đường đường một người Thống lĩnh, nếu như là thực chức thì đây chính người có thể thống soái một vệ, một vạn người. Liêu Thống lĩnh bị quất một roi mà mặt không chút tức giận, ngược lại cười nịnh nhìn Long Nha Phỉ Nhi.
Liêu Thống lĩnh hỏi:
- Phỉ nhi tiểu thư, không biết mạt tướng có chỗ nào làm không tốt khiến Hồng Y Vệ tức giận? Nếu tiểu thư vẫn chưa hết giận thì có thể thưởng thêm vài roi, mạt tướng không một câu oán hận.
Long Nha Phỉ Nhi lạnh lùng hừ một tiếng, không nói chuyện.
Tiểu thư cầm roi ngựa âm trầm nói:
- Liêu Thống lĩnh, ánh mắt của ngươi tốt thật, lần trước sắp đặt ba Trinh sát cho Hồng Y Vệ chúng ta, ngươi nói là số một trong quân? Ta phi! Chúng ta đi Thanh Y thành mười ngày, kết quả hành tung bị thuộc hạ của Tả Kiếm dò xét rõ từng cọng tóc, mỗi ngày đại tiểu thư ăn cái gì cũng bị Tả Kiếm biết rõ! Chỉ sai về áo lót bổn tiểu thư mặc có màu gì! Thám tử của người ta chạy tới tận cửa, còn Trinh sát ngươi sắp đặt như con heo không biết chút gì! Vậy mà gọi là số một? Ba người kia đã bị bổn tiểu thư đánh gãy chân, lát nữa ngươi tự minh đi lĩnh về đi!
Liêu Thống lĩnh cười khổ, rốt cuộc biết tại sao Long Nha Phỉ Nhi tức giận.
Trước đó không lâu Long Nha Phỉ Nhi và mấy vị thiên kim tiểu thư chưa thành niên nghe nói sự tích Quân Thần Độc Cô Hành mang theo Thanh Y vệ anh dũng xông đế đô thì rất hưng phấn.
Long Nha Phỉ Nhi và mấy vị thiên kim tiểu thư luôn thích chơi đùa, nổi hứng xây dựng Hồng Y Vệ, bắt chước theo Thanh Y vệ. Long Nha tướng quân cực kỳ yêu thương con gái duy nhất, bị Long Nha Phỉ Nhi làm nũng mấy ngày đành bất đắc dĩ điều một trăm binh sĩ trong phủ tướng quân cho nàng. Long Nha Phỉ Nhi và bốn tiểu thư Long Nha thành tổ kiến Hồng Y Vệ. Năm vị thiên kim đại tiểu thư lập chí muốn phát triển Hồng Y Vệ lớn mạnh, danh dương thiên hạ giống như Thanh Y vệ.
Trong mắt đám người Long Nha tướng quân thì mấy tiểu thư này chỉ là rảnh rỗi sinh nông nỗi, chơi đùa cho vui nên không quá để ý. Để các nàng có chút việc làm đỡ cho Long Nha thành cả ngày gà bay chó sủa.
Hồng Y Vệ được tổ kiến, một trăm nhân binh sĩ có thể trở thành hộ vệ của phủ tướng quân thì đều làl oại sống sót trong núi đao biển lửa, thực lực không tệ, năm vị tiểu thư rất vừa lòng.nhưng Long Nha tướng quân không sắp đặt Trinh sát, mà một đội quân hoàn chỉnh không thể thiếu Trinh sát, nếu không thì ai đi tra xét quân tình? ai phản Trinh sát thám tử của kẻ địch?
Thế là Long Nha Phỉ Nhi đi tìm Liêu Thống lĩnh. Liêu Thống lĩnh cho rằng đại tiểu thư tùy tiện chơi đùa, cảm thấy tự phong nữ tướng quân thì rất kích thích, thế là Liêu Thống lĩnh không để trong bụng, tùy tiện sắp xếp ba tân binh qua, không ngờ xảy ra chuyện.
Liêu Thống lĩnh săp xếp ba tân binh Trinh sát tuy thực lực tạm được nhưng chưa tiến hành huấn luyện Trinh sát, sợ là không ứng phó được Trinh sát đội quân bình thường chứ đừng nói là tinh annh Trinh sát Tả gia, thuộc hạ của Tả Kiếm.
Liêu Thống lĩnh nghĩ thông mấu chốt sự việc, lập tức vẻ mặt đau khổ khóc lóc kể lể:
- Đại tiểu thư của ta ơi, các ngươi không biết trước đó không lâu đại chiến Huyết Hoang thành, Trinh sát Long Nha quân đều bị Trấn Bắc quân điều đi, kết quả chết hơn phân nửa. Giờ phút này kha hiếm quân Trinh sát, các vị tướng quân đều ra vài quân lệnh, mạt tướng cũng không có cách nào.
Tiêu Bất Tử chết trân, Quân Thần Độc Cô Hành điên cuồng trả thù Huyết Vương triều, Trấn Bắc quân xuất động hết. Đại chiến sự như vậy đúng là cần nhiều Trinh sát trãét tình báo kịp lúc phản hồi để điều động đại quân.
Liêu Thống lĩnh nói vậy, năm tiểu thư cảm thấy có lý, mặt dịu lại. Tuy năm tiểu thư này thích chơi, luôn ngang ngược đỏng đảnh nhưng không ngu xuẩn, biết không thể chậm trễ việc lớn quân tình.
Long Nha Phỉ Nhi vẫn không lên tiếng.
tiểu thư cầm roi chu môi, hung tợn nói:
- Chúng ta mặc kệ! Hôm nay ngươi phải sắp xếp mấy Trinh sát cho Hồng Y Vệ chúng ta, nếu không thì sau này chúng ta ra ngoài, ăn cơm tắm rửa đều không yên lòng, lỡ như chúng ta xảy ra vấn đề thì ai chịu trách nhiệm?
Liêu Thống lĩnh âm thầm kêu khổ, vừa rồi gã hơi phóng đại nhưng cũng nói thật. Giờ phút này, Trinh sát Long Nha quân đúng là rất khan hiếm, sao gã dám đòi người với các tướng quân? Làm lỡ quân vụ là sẽ bị chém đầu.
Nhưng không trình lên xin người thì đi đâu tìm Trinh sát? Làm sao ứng phó với mấy vị tiểu thư đỏng đảnh này đây? Mấy vị tiểu thư này vô pháp vô thiên trong Long Nha thành, đắc tội với họ là càng nhức đầu hơn đắc tội Long Nha tướng quân.
Mắt Liêu Thống lĩnh chớp lóe tìm cách, chợt mắt sáng lên, bỗng liếc hướng hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm đứng trong góc sân. Hai hiệu uy vẫn im thin thít cũng mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm.
Hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm đứng trong góc sân thầm chửi thề, biết có chuyện không hay
- Tổ cha nó!
Quả nhiên, Liêu Thống lĩnh cười nịnh chỉ vào hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm.
Liêu Thống lĩnh nói với mấy vị tiểu thư
- Các vị tiểu thư thấy hai người này thế nào?
Năm tiểu thư đưa mắt nhìn, đều nhìn chằm chằm vào Thiên Tầm, hoàn toàn phớt lờ Tiêu Lãng. Thực lực của năm tiểu thư miễn cưỡng là Chiến Sư cảnh, xuất thân trong đại gia tộc, từng thấy cường giả, cảm nhận rõ ràng thực lực của Thiên Tầm rất mạnh.
Liêu Thống lĩnh cười tươi tắn giải thích rằng:
- Phỉ nhi tiểu thư, hai vị này là A Lý Sơn tộc nhân, vị này là cường giả Chiến Tôn cảnh, còn là loại tốc độ Thần Hồn Chiến Sĩ địa giai, sở trường nhất là tra xét dã ngoại. Vị này cũng rất lợi hại, tinh thông cạm bẫy, phản Trinh sát. Mạt tướng từng nghe nói về A Lý Sơn tộc, là thợ săn ưu tú nhất trong núi, cũng là Trinh sát ưu tú nhất. Vốn ta chuẩn bị điều cho Lang Nha vệ, nếu tiểu thư cảm thấy vừa lòng thì cứ mang đi.
Liêu Thống lĩnh nói ba hao chích chòe, dường như thật sự rất nhiều về A Lý Sơn tộc, về hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm. Tuy nhiên, lần này Liêu Thống lĩnh không nói ngoa, gã cảm giác được năng lực của hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm không quá kém, đó là trực giác trải qua vô số chiến đấu mới đúc kết được.
Quan trọng nhất là mấy tiểu thư nghiệm hàng tại chỗ, cảm thấy vừa lòng mới mang đi, có xảy ra vấn đề gì thì không liên quan tới Liêu Thống lĩnh.
- Thần Hồn Chiến Sĩ Chiến Tôn cảnh!
Long Nha Phỉ Nhi ngạc nhiên. Thần Hồn Chiến Sĩ đẳng cấp cỡ này rất hiếm thấy trong số tân binh, tòng quân không lâu sau chắc chắn có thể thăng nhiệm Hiệu úy. Long Nha tướng quân cho Long Nha Phỉ Nhi một trăm hộ vệ tuy cũng có mấy Chiến Tôn cảnh, thậm chí hai cận vệ của nàng là đỉnh Chiến Tôn cảnh nhưng không có một vị là Thần Hồn Chiến Sĩ.
Long Nha Phỉ Nhi lập tức ra lệnh với Thiên Tầm:
- Hãy phóng thần hồn của ngươi ra, hết sức triển lãm tốc độ và năng lực của ngươi!
- Liêu Thống lĩnh hãy đứng dậy đi, ngươi đường đường là Thống lĩnh, bổn tiểu thư không chịu nổi cái quỳ của ngươi!
Thấy biểu tình ucả Long Nha Phỉ Nhi như vậy, nghe nàng giễu cợt, hai giáo úy biến sắc mặt. Trán Thống lĩnh toát mồ hôi lạnh, không biết đã đắc tội đại tiểu thư đỏng đảnh này ở chỗ nào. Liêu Thống lĩnh định đứng lên giải thích hai câu thì một tiểu thư đứng cạnh Long Nha Phỉ Nhi chợt vận Huyền khí vung roi ngựa, quất vào đầu Liêu Thống lĩnh. Roi xé gió phát ra tiếng rít chói tai, lực lượng tràn đầy.
Hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm nhìn líu lưỡi, Long Nha Phỉ Nhi tiểu thư ngang ngược như vậy? Dám can đảm quất quân Thống lĩnh?
Liêu Thống lĩnh không có ý định tránh né, cứng rắn đỡ một roi này, may mắn có mũ giáp bảo vệ nhưng trên trán để lại một vệt đỏ.
Đường đường một người Thống lĩnh, nếu như là thực chức thì đây chính người có thể thống soái một vệ, một vạn người. Liêu Thống lĩnh bị quất một roi mà mặt không chút tức giận, ngược lại cười nịnh nhìn Long Nha Phỉ Nhi.
Liêu Thống lĩnh hỏi:
- Phỉ nhi tiểu thư, không biết mạt tướng có chỗ nào làm không tốt khiến Hồng Y Vệ tức giận? Nếu tiểu thư vẫn chưa hết giận thì có thể thưởng thêm vài roi, mạt tướng không một câu oán hận.
Long Nha Phỉ Nhi lạnh lùng hừ một tiếng, không nói chuyện.
Tiểu thư cầm roi ngựa âm trầm nói:
- Liêu Thống lĩnh, ánh mắt của ngươi tốt thật, lần trước sắp đặt ba Trinh sát cho Hồng Y Vệ chúng ta, ngươi nói là số một trong quân? Ta phi! Chúng ta đi Thanh Y thành mười ngày, kết quả hành tung bị thuộc hạ của Tả Kiếm dò xét rõ từng cọng tóc, mỗi ngày đại tiểu thư ăn cái gì cũng bị Tả Kiếm biết rõ! Chỉ sai về áo lót bổn tiểu thư mặc có màu gì! Thám tử của người ta chạy tới tận cửa, còn Trinh sát ngươi sắp đặt như con heo không biết chút gì! Vậy mà gọi là số một? Ba người kia đã bị bổn tiểu thư đánh gãy chân, lát nữa ngươi tự minh đi lĩnh về đi!
Liêu Thống lĩnh cười khổ, rốt cuộc biết tại sao Long Nha Phỉ Nhi tức giận.
Trước đó không lâu Long Nha Phỉ Nhi và mấy vị thiên kim tiểu thư chưa thành niên nghe nói sự tích Quân Thần Độc Cô Hành mang theo Thanh Y vệ anh dũng xông đế đô thì rất hưng phấn.
Long Nha Phỉ Nhi và mấy vị thiên kim tiểu thư luôn thích chơi đùa, nổi hứng xây dựng Hồng Y Vệ, bắt chước theo Thanh Y vệ. Long Nha tướng quân cực kỳ yêu thương con gái duy nhất, bị Long Nha Phỉ Nhi làm nũng mấy ngày đành bất đắc dĩ điều một trăm binh sĩ trong phủ tướng quân cho nàng. Long Nha Phỉ Nhi và bốn tiểu thư Long Nha thành tổ kiến Hồng Y Vệ. Năm vị thiên kim đại tiểu thư lập chí muốn phát triển Hồng Y Vệ lớn mạnh, danh dương thiên hạ giống như Thanh Y vệ.
Trong mắt đám người Long Nha tướng quân thì mấy tiểu thư này chỉ là rảnh rỗi sinh nông nỗi, chơi đùa cho vui nên không quá để ý. Để các nàng có chút việc làm đỡ cho Long Nha thành cả ngày gà bay chó sủa.
Hồng Y Vệ được tổ kiến, một trăm nhân binh sĩ có thể trở thành hộ vệ của phủ tướng quân thì đều làl oại sống sót trong núi đao biển lửa, thực lực không tệ, năm vị tiểu thư rất vừa lòng.nhưng Long Nha tướng quân không sắp đặt Trinh sát, mà một đội quân hoàn chỉnh không thể thiếu Trinh sát, nếu không thì ai đi tra xét quân tình? ai phản Trinh sát thám tử của kẻ địch?
Thế là Long Nha Phỉ Nhi đi tìm Liêu Thống lĩnh. Liêu Thống lĩnh cho rằng đại tiểu thư tùy tiện chơi đùa, cảm thấy tự phong nữ tướng quân thì rất kích thích, thế là Liêu Thống lĩnh không để trong bụng, tùy tiện sắp xếp ba tân binh qua, không ngờ xảy ra chuyện.
Liêu Thống lĩnh săp xếp ba tân binh Trinh sát tuy thực lực tạm được nhưng chưa tiến hành huấn luyện Trinh sát, sợ là không ứng phó được Trinh sát đội quân bình thường chứ đừng nói là tinh annh Trinh sát Tả gia, thuộc hạ của Tả Kiếm.
Liêu Thống lĩnh nghĩ thông mấu chốt sự việc, lập tức vẻ mặt đau khổ khóc lóc kể lể:
- Đại tiểu thư của ta ơi, các ngươi không biết trước đó không lâu đại chiến Huyết Hoang thành, Trinh sát Long Nha quân đều bị Trấn Bắc quân điều đi, kết quả chết hơn phân nửa. Giờ phút này kha hiếm quân Trinh sát, các vị tướng quân đều ra vài quân lệnh, mạt tướng cũng không có cách nào.
Tiêu Bất Tử chết trân, Quân Thần Độc Cô Hành điên cuồng trả thù Huyết Vương triều, Trấn Bắc quân xuất động hết. Đại chiến sự như vậy đúng là cần nhiều Trinh sát trãét tình báo kịp lúc phản hồi để điều động đại quân.
Liêu Thống lĩnh nói vậy, năm tiểu thư cảm thấy có lý, mặt dịu lại. Tuy năm tiểu thư này thích chơi, luôn ngang ngược đỏng đảnh nhưng không ngu xuẩn, biết không thể chậm trễ việc lớn quân tình.
Long Nha Phỉ Nhi vẫn không lên tiếng.
tiểu thư cầm roi chu môi, hung tợn nói:
- Chúng ta mặc kệ! Hôm nay ngươi phải sắp xếp mấy Trinh sát cho Hồng Y Vệ chúng ta, nếu không thì sau này chúng ta ra ngoài, ăn cơm tắm rửa đều không yên lòng, lỡ như chúng ta xảy ra vấn đề thì ai chịu trách nhiệm?
Liêu Thống lĩnh âm thầm kêu khổ, vừa rồi gã hơi phóng đại nhưng cũng nói thật. Giờ phút này, Trinh sát Long Nha quân đúng là rất khan hiếm, sao gã dám đòi người với các tướng quân? Làm lỡ quân vụ là sẽ bị chém đầu.
Nhưng không trình lên xin người thì đi đâu tìm Trinh sát? Làm sao ứng phó với mấy vị tiểu thư đỏng đảnh này đây? Mấy vị tiểu thư này vô pháp vô thiên trong Long Nha thành, đắc tội với họ là càng nhức đầu hơn đắc tội Long Nha tướng quân.
Mắt Liêu Thống lĩnh chớp lóe tìm cách, chợt mắt sáng lên, bỗng liếc hướng hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm đứng trong góc sân. Hai hiệu uy vẫn im thin thít cũng mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm.
Hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm đứng trong góc sân thầm chửi thề, biết có chuyện không hay
- Tổ cha nó!
Quả nhiên, Liêu Thống lĩnh cười nịnh chỉ vào hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm.
Liêu Thống lĩnh nói với mấy vị tiểu thư
- Các vị tiểu thư thấy hai người này thế nào?
Năm tiểu thư đưa mắt nhìn, đều nhìn chằm chằm vào Thiên Tầm, hoàn toàn phớt lờ Tiêu Lãng. Thực lực của năm tiểu thư miễn cưỡng là Chiến Sư cảnh, xuất thân trong đại gia tộc, từng thấy cường giả, cảm nhận rõ ràng thực lực của Thiên Tầm rất mạnh.
Liêu Thống lĩnh cười tươi tắn giải thích rằng:
- Phỉ nhi tiểu thư, hai vị này là A Lý Sơn tộc nhân, vị này là cường giả Chiến Tôn cảnh, còn là loại tốc độ Thần Hồn Chiến Sĩ địa giai, sở trường nhất là tra xét dã ngoại. Vị này cũng rất lợi hại, tinh thông cạm bẫy, phản Trinh sát. Mạt tướng từng nghe nói về A Lý Sơn tộc, là thợ săn ưu tú nhất trong núi, cũng là Trinh sát ưu tú nhất. Vốn ta chuẩn bị điều cho Lang Nha vệ, nếu tiểu thư cảm thấy vừa lòng thì cứ mang đi.
Liêu Thống lĩnh nói ba hao chích chòe, dường như thật sự rất nhiều về A Lý Sơn tộc, về hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm. Tuy nhiên, lần này Liêu Thống lĩnh không nói ngoa, gã cảm giác được năng lực của hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm không quá kém, đó là trực giác trải qua vô số chiến đấu mới đúc kết được.
Quan trọng nhất là mấy tiểu thư nghiệm hàng tại chỗ, cảm thấy vừa lòng mới mang đi, có xảy ra vấn đề gì thì không liên quan tới Liêu Thống lĩnh.
- Thần Hồn Chiến Sĩ Chiến Tôn cảnh!
Long Nha Phỉ Nhi ngạc nhiên. Thần Hồn Chiến Sĩ đẳng cấp cỡ này rất hiếm thấy trong số tân binh, tòng quân không lâu sau chắc chắn có thể thăng nhiệm Hiệu úy. Long Nha tướng quân cho Long Nha Phỉ Nhi một trăm hộ vệ tuy cũng có mấy Chiến Tôn cảnh, thậm chí hai cận vệ của nàng là đỉnh Chiến Tôn cảnh nhưng không có một vị là Thần Hồn Chiến Sĩ.
Long Nha Phỉ Nhi lập tức ra lệnh với Thiên Tầm:
- Hãy phóng thần hồn của ngươi ra, hết sức triển lãm tốc độ và năng lực của ngươi!