Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 217
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Vù vù vù vù vù!
Một sợi tơ nhện đỏ máu bắn ra từ trong mắt Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, như tia chớp trong trời đêm xé gió lao đi. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tiêu đời.
Mới nãy võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh đứng rất gần Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, chưa tới trăm thước, dù gã kịp phản ứng lại cũng chậm trễ.
Tơ nhện đỏ máu quấn quanh người võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh, dù gã liên tục vung rìu chiến, phóng ra Huyền khí đao mang chặt chém nhưng tơ nhẹn không sứt mẻ gì. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh mau chóng bị kéo tới gần Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, cách nó chỉn hơn mười thước. Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu vung hai cái chân tựa như huyền đao. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tuyệt vọng, mặt lộ vẻ điên cuồng, không muốn trốn mà ngược lại công kích.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh hét to một tiếng:
- Muốn mạng của ta? Lão tử giết súc sinh nhà ngươi trước!
Huyền khí tăng vọt, sau lưng võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh xuất hiện ảo ảnh giao long to lớn rít gào lao hướng Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Thần Hồn Chiến Sĩ!
Thần Hồn Chiến Sĩ của cường giả Chiến Vương cảnh dốc sức đánh một kích, uy lực kinh người. Thân thể Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu to hơn mười thước bị đánh bay đi, miệng rộng xấu xí chảy ra máu màu xanh, bụi đất bay đầy.
Nhưng tơ nhện không đứt, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh té cái bịch xuống đất. Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu tức giận run run lật người lại, bốn cái chân to như Huyền khí chém xuống người võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh.
- Chết, chết, chết cho lão tử!
Mắt thấy Huyền khí chiến giáp của mình sắp bị vỡ, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh điên lên, không múa rìu chiến đỡ nữa mà khống chế thần hồn giao long công kích Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh biết rõ tơ nhện không đứt thì gã như cá nằm trên thớt, không chỗ để trốn. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh chỉ có thể liều mạng chiến đấu, để xem có cơ hội trọng thương Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu khiến tơ nhện đứt không, hoặc là hù sợ Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu rút lui.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu đúng là bị võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tổn hại nặng, một con mắt chảy ra máu xanh, miệng xấu xí bị đánh nát, máu xanh ồ ạt tuôn ra.
- Trốn!
Làm võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh mừng như điên là... Con mắt của Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu rốt cuộc bị thương, tơ nhện đứt. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lập tức vỗ một tay xuống đất, định chạy trốn.
- Xì xì xì!!!
Vù vù vù vù vù!
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu nổi giận phát ra tiếng hú chói tai, vung bốn chân. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lại gặp xui, người gã quấn đầy tơ nhện, hành động bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh bị một chân nhện đập trúng, Huyền khí chiến giáp đã mỏng manh liền vỡ ra, một cái đuôi bị chém đứt.
- A!
Tiếng hét thảm không đành lòng nghe vang lên. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh hoàn toàn tuyệt vọng, ôm chân đứt lăn lộn trên mặt đất, không có chỗ trốn.
Ngay lúc này, bên tai võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh như nghe thấy thanh âm quái dị, hình như là người A Lý Sơn tộc của Chiến Vương triều cầu nguyện?
- A! Sơn thần vĩ đại, xin hãy nghe con dân A Lý Sơn tộc thành tín nhất của ngươi kêu gọi, dùng lực lượng diệt thế của ngươi, vu thuần thần kỳ đánh chết dị giáo đồ và Huyền thú xấu xí này đi!
Thanh âm lải nhải vang lên từ một bụi cây, sau đó một thảo đằng tím thô to chui lên từ mặt đất, dễ dàng ăn mòn một nửa người võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh, để lại cái đầu. Thảo đằng màu tím không nuốt tím mà xé gió lao hướng Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Thảo đằng thần hồn màu tím dài hơn mười thước và Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu hơn mười thước dây dưa nhau. Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu múa chân tay, liên tục vỗ nhưng không chút ảnh hưởng thảo đằng thần hồn màu tím.
Thân hình khổng lồ lăn lộn trên mặt đất, quét ngã vô số hắc sam thụ, thảo đằng thần hồn màu tím như giòi quấn chặt Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, cắn nuốt ăn mòn nó.
Lùm cây vang tiếng hú hưng phấn của Tiêu Lãng.
- Ha ha ha ha ha ha! Có gan mới làm giàu, Huyền thú thất giai, giàu rồi!
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đi rồi quay lại. Mặt và đầu trọc của Thiên Tầm ướt đẫm mồ hôi lạnh, mắt sáng rực nhìn Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu giãy dụa ngày càng yếu, gã thở phào.
Khi võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh phát ra tiếng gầm thứ nhất thì Tiêu Lãng bỗng kêu Thiên Tầm trở về làm gã sợ muốn chết. Giờ phút này, Thiên Tầm trông thấy thân hình khổng lồ của Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu từ từ bị cắn nuốt, gã cảm thấy câu nói 'có gan mới làm giàu' là có lý.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu đã tắt thở, trái tim treo cao trong ngực Thiên Tầm thả xuống. Thiên Tầm mặc kệ Tiêu Lãng tiếp tục khống chế Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu cắn nuốt, gã bay ra ngoài tra xét bốn phía. Huyền thú to như vậy không thể nuốt ngay trong phút chốc, gã nên đi dò xét xung quanh có Trinh sát nào không.
- Không biết nuốt hết Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu thì thảo đằng có tiến hóa, biến dị gì không? Năng lực cắn nuốt của thảo đằng quá yếu, nếu tăng mạnh gấp đôi thì ta có tự tin đấu với Chiến Vương cảnh một trận!
Mắt Tiêu Lãng sáng rỡ, cực kỳ kích động, không chớp mắt cái nào chờ thảo đằng thần hồn màu tím nuốt hết Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Rốt cuộc!
Một nén nhang sau, Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu to hơn mười thước bị nuốt hết. Tiêu Lãng khống chế Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu chui xuống đất, sau đó hết sức chăm chú cảm ứng.
Một lát sau, mắt Tiêu Lãng sáng hơn cả ánh sao.
Thảo đằng thần hồn màu tím dưới lòng đất cũng sáng lên, ánh sáng tím lấp lánh giống như lúc nuốt Lang vương ngũ giai xong tiến hóa.
- A? Tình huống gì?
Giây tiếp theo, Tiêu Lãng nhảy cẫng lên, vì hắn cảm giác thảo đằng thần hồn màu tím dưới lòng đất hoàn toàn biến thành thực thể. Thảo đằng thần hồn màu tím thô cỡ đầu người chen đất bùn thành một con đường.
Thảo đằng thần hồn màu tím lại biến to ra, cỡ thân thể người trưởng thành, liên tục biến dài, như một con tử long chui vào đất bùn đằng trước. Hơn năm trăm thước, sáu trăm thước, tám trăm thước, cuối cùng ngừng trưởng thành ở gần ngàn thước.
- Vậy là tiến hóa xong rồi?
Ánh sáng tím chậm rãi yếu đi, Tiêu Lãng vẻ mặt đầy nghi ngờ. Tiêu Lãng không quan tâm thảo đằng thần hồn màu tím có biến dài hay không, hơn năm năm thước đã đủ dùng, một ngàn thước cũng không sao.
Tiêu Lãng cần là năng lực cắn nuốt biến mạnh, hơn nữa giờ phút này thảo đằng thần hồn màu tím biến thành thực thể? Lỡ như không thể thu thảo đằng thần hồn màu tím vào người thì làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đây, Tiêu Lãng sợ hãi, nhanh chóng khống chế thảo đằng thần hồn màu tím chui vào người, kết quả là Tiêu Lãng đã sợ bóng sợ gió, thảo đằng thần hồn màu tím hóa thành ảo ảnh dễ dàng chui vào thân thể hắn.
Lại phóng thảo đằng thần hồn màu tím ra, Tiêu Lãng cẩn thận cảm ứng, phát hiện nó có thể biến htành ảo ảnh và thực thể. Rất kỳ diệu là Tiêu Lãng động ý niệm là thảo đằng thần hồn màu tím biến thành ảo ảnh, lại động ý niệm là nó thành thực thể.
Tốc độ của thảo đằng thần hồn màu tím nhanh hơn nhiều, giữa ảo ảnh và thực thể không chênh lệch bao nhiêu. Hơn nữa trừ thảo đằng thần hồn màu tím dài gấp đôi ra không phát hiện có cái gì.
Tiêu Lãng khống chế thảo đằng thần hồn màu tím dò xét bên ngoài, tìm một hang ổ, phát hiện một con tam giai trường trảo sa thử. Thảo đằng thần hồn màu tím cắn nuốt, nhưng khiến Tiêu Lãng cực kỳ thất vọng.
Năng lực cắn nuốt vẫn không biến mạnh.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu! Cộng thêm một cường giả Chiến Vương cảnh, gần đây Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu nốt nhiều Sa Nghĩ như vậy, khó khăn lắm mới tiến hóa nhưng không tăng cường năng lực cắn nuốt. Biến thành thực thể thì có ích gì? Biến dài gấp đôi thì sao? Tiêu Lãng thà đổi thành năng lực cắn nuốt tăng mạnh một chút xíu cũng tốt!
Năng lực cắn nuốt tăng cường mới là lực công kích thật sự.
Vù vù vù vù vù!
Thiên Tầm trở về, thấy Tiêu Lãng vẻ mặt thất vọng, gã không hỏi chuyện thảo đằng thần hồn màu tím.
Thiên Tầm căng thẳng nói:
- Ban đầu chúng ta bày mấy cơ quan ẩn xung quanh mới bị người xúc động. Gần đó có Trinh sát đi qua, không biết có tra xét được chuyện vừa rồi không? Cũng không biết là phe nào. Nếu là bên chúng ta thì rất có thể thân phận của ngươi bị lộ.
Vù vù vù vù vù!
Một sợi tơ nhện đỏ máu bắn ra từ trong mắt Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, như tia chớp trong trời đêm xé gió lao đi. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tiêu đời.
Mới nãy võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh đứng rất gần Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, chưa tới trăm thước, dù gã kịp phản ứng lại cũng chậm trễ.
Tơ nhện đỏ máu quấn quanh người võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh, dù gã liên tục vung rìu chiến, phóng ra Huyền khí đao mang chặt chém nhưng tơ nhẹn không sứt mẻ gì. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh mau chóng bị kéo tới gần Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, cách nó chỉn hơn mười thước. Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu vung hai cái chân tựa như huyền đao. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tuyệt vọng, mặt lộ vẻ điên cuồng, không muốn trốn mà ngược lại công kích.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh hét to một tiếng:
- Muốn mạng của ta? Lão tử giết súc sinh nhà ngươi trước!
Huyền khí tăng vọt, sau lưng võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh xuất hiện ảo ảnh giao long to lớn rít gào lao hướng Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Thần Hồn Chiến Sĩ!
Thần Hồn Chiến Sĩ của cường giả Chiến Vương cảnh dốc sức đánh một kích, uy lực kinh người. Thân thể Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu to hơn mười thước bị đánh bay đi, miệng rộng xấu xí chảy ra máu màu xanh, bụi đất bay đầy.
Nhưng tơ nhện không đứt, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh té cái bịch xuống đất. Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu tức giận run run lật người lại, bốn cái chân to như Huyền khí chém xuống người võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh.
- Chết, chết, chết cho lão tử!
Mắt thấy Huyền khí chiến giáp của mình sắp bị vỡ, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh điên lên, không múa rìu chiến đỡ nữa mà khống chế thần hồn giao long công kích Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh biết rõ tơ nhện không đứt thì gã như cá nằm trên thớt, không chỗ để trốn. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh chỉ có thể liều mạng chiến đấu, để xem có cơ hội trọng thương Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu khiến tơ nhện đứt không, hoặc là hù sợ Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu rút lui.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu đúng là bị võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tổn hại nặng, một con mắt chảy ra máu xanh, miệng xấu xí bị đánh nát, máu xanh ồ ạt tuôn ra.
- Trốn!
Làm võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh mừng như điên là... Con mắt của Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu rốt cuộc bị thương, tơ nhện đứt. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lập tức vỗ một tay xuống đất, định chạy trốn.
- Xì xì xì!!!
Vù vù vù vù vù!
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu nổi giận phát ra tiếng hú chói tai, vung bốn chân. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lại gặp xui, người gã quấn đầy tơ nhện, hành động bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh bị một chân nhện đập trúng, Huyền khí chiến giáp đã mỏng manh liền vỡ ra, một cái đuôi bị chém đứt.
- A!
Tiếng hét thảm không đành lòng nghe vang lên. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh hoàn toàn tuyệt vọng, ôm chân đứt lăn lộn trên mặt đất, không có chỗ trốn.
Ngay lúc này, bên tai võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh như nghe thấy thanh âm quái dị, hình như là người A Lý Sơn tộc của Chiến Vương triều cầu nguyện?
- A! Sơn thần vĩ đại, xin hãy nghe con dân A Lý Sơn tộc thành tín nhất của ngươi kêu gọi, dùng lực lượng diệt thế của ngươi, vu thuần thần kỳ đánh chết dị giáo đồ và Huyền thú xấu xí này đi!
Thanh âm lải nhải vang lên từ một bụi cây, sau đó một thảo đằng tím thô to chui lên từ mặt đất, dễ dàng ăn mòn một nửa người võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh, để lại cái đầu. Thảo đằng màu tím không nuốt tím mà xé gió lao hướng Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Thảo đằng thần hồn màu tím dài hơn mười thước và Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu hơn mười thước dây dưa nhau. Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu múa chân tay, liên tục vỗ nhưng không chút ảnh hưởng thảo đằng thần hồn màu tím.
Thân hình khổng lồ lăn lộn trên mặt đất, quét ngã vô số hắc sam thụ, thảo đằng thần hồn màu tím như giòi quấn chặt Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, cắn nuốt ăn mòn nó.
Lùm cây vang tiếng hú hưng phấn của Tiêu Lãng.
- Ha ha ha ha ha ha! Có gan mới làm giàu, Huyền thú thất giai, giàu rồi!
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đi rồi quay lại. Mặt và đầu trọc của Thiên Tầm ướt đẫm mồ hôi lạnh, mắt sáng rực nhìn Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu giãy dụa ngày càng yếu, gã thở phào.
Khi võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh phát ra tiếng gầm thứ nhất thì Tiêu Lãng bỗng kêu Thiên Tầm trở về làm gã sợ muốn chết. Giờ phút này, Thiên Tầm trông thấy thân hình khổng lồ của Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu từ từ bị cắn nuốt, gã cảm thấy câu nói 'có gan mới làm giàu' là có lý.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu đã tắt thở, trái tim treo cao trong ngực Thiên Tầm thả xuống. Thiên Tầm mặc kệ Tiêu Lãng tiếp tục khống chế Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu cắn nuốt, gã bay ra ngoài tra xét bốn phía. Huyền thú to như vậy không thể nuốt ngay trong phút chốc, gã nên đi dò xét xung quanh có Trinh sát nào không.
- Không biết nuốt hết Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu thì thảo đằng có tiến hóa, biến dị gì không? Năng lực cắn nuốt của thảo đằng quá yếu, nếu tăng mạnh gấp đôi thì ta có tự tin đấu với Chiến Vương cảnh một trận!
Mắt Tiêu Lãng sáng rỡ, cực kỳ kích động, không chớp mắt cái nào chờ thảo đằng thần hồn màu tím nuốt hết Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu.
Rốt cuộc!
Một nén nhang sau, Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu to hơn mười thước bị nuốt hết. Tiêu Lãng khống chế Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu chui xuống đất, sau đó hết sức chăm chú cảm ứng.
Một lát sau, mắt Tiêu Lãng sáng hơn cả ánh sao.
Thảo đằng thần hồn màu tím dưới lòng đất cũng sáng lên, ánh sáng tím lấp lánh giống như lúc nuốt Lang vương ngũ giai xong tiến hóa.
- A? Tình huống gì?
Giây tiếp theo, Tiêu Lãng nhảy cẫng lên, vì hắn cảm giác thảo đằng thần hồn màu tím dưới lòng đất hoàn toàn biến thành thực thể. Thảo đằng thần hồn màu tím thô cỡ đầu người chen đất bùn thành một con đường.
Thảo đằng thần hồn màu tím lại biến to ra, cỡ thân thể người trưởng thành, liên tục biến dài, như một con tử long chui vào đất bùn đằng trước. Hơn năm trăm thước, sáu trăm thước, tám trăm thước, cuối cùng ngừng trưởng thành ở gần ngàn thước.
- Vậy là tiến hóa xong rồi?
Ánh sáng tím chậm rãi yếu đi, Tiêu Lãng vẻ mặt đầy nghi ngờ. Tiêu Lãng không quan tâm thảo đằng thần hồn màu tím có biến dài hay không, hơn năm năm thước đã đủ dùng, một ngàn thước cũng không sao.
Tiêu Lãng cần là năng lực cắn nuốt biến mạnh, hơn nữa giờ phút này thảo đằng thần hồn màu tím biến thành thực thể? Lỡ như không thể thu thảo đằng thần hồn màu tím vào người thì làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đây, Tiêu Lãng sợ hãi, nhanh chóng khống chế thảo đằng thần hồn màu tím chui vào người, kết quả là Tiêu Lãng đã sợ bóng sợ gió, thảo đằng thần hồn màu tím hóa thành ảo ảnh dễ dàng chui vào thân thể hắn.
Lại phóng thảo đằng thần hồn màu tím ra, Tiêu Lãng cẩn thận cảm ứng, phát hiện nó có thể biến htành ảo ảnh và thực thể. Rất kỳ diệu là Tiêu Lãng động ý niệm là thảo đằng thần hồn màu tím biến thành ảo ảnh, lại động ý niệm là nó thành thực thể.
Tốc độ của thảo đằng thần hồn màu tím nhanh hơn nhiều, giữa ảo ảnh và thực thể không chênh lệch bao nhiêu. Hơn nữa trừ thảo đằng thần hồn màu tím dài gấp đôi ra không phát hiện có cái gì.
Tiêu Lãng khống chế thảo đằng thần hồn màu tím dò xét bên ngoài, tìm một hang ổ, phát hiện một con tam giai trường trảo sa thử. Thảo đằng thần hồn màu tím cắn nuốt, nhưng khiến Tiêu Lãng cực kỳ thất vọng.
Năng lực cắn nuốt vẫn không biến mạnh.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu! Cộng thêm một cường giả Chiến Vương cảnh, gần đây Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu nốt nhiều Sa Nghĩ như vậy, khó khăn lắm mới tiến hóa nhưng không tăng cường năng lực cắn nuốt. Biến thành thực thể thì có ích gì? Biến dài gấp đôi thì sao? Tiêu Lãng thà đổi thành năng lực cắn nuốt tăng mạnh một chút xíu cũng tốt!
Năng lực cắn nuốt tăng cường mới là lực công kích thật sự.
Vù vù vù vù vù!
Thiên Tầm trở về, thấy Tiêu Lãng vẻ mặt thất vọng, gã không hỏi chuyện thảo đằng thần hồn màu tím.
Thiên Tầm căng thẳng nói:
- Ban đầu chúng ta bày mấy cơ quan ẩn xung quanh mới bị người xúc động. Gần đó có Trinh sát đi qua, không biết có tra xét được chuyện vừa rồi không? Cũng không biết là phe nào. Nếu là bên chúng ta thì rất có thể thân phận của ngươi bị lộ.