Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 191-192
Chương 191: Sự thay đổi của Hoắc Minh Dương
“Lỗi của em nên phạt anh cũng đã
phạt rôi, em biết anh yêu em, em cũng
yêu anh, tại sao chúng ta cứ phải thế
này chứ.” Cô khăng khăng không đồng
ý chia tay với người đó, ngoài Hoắc
Minh Vũ ra thì cô không có ai cả.
“Cô cảm thấy vậy vẫn chưa kết
thúc được à?”
“Đừng đùa nữa, không ai trong
chúng ta có thể quay trở lại nữa” Anh
ta nói như đang trút giận vậy, Hoắc
Minh Vũ quay người bỏ đi, không có
một tí gì lưu luyến cả, chỉ để lại gương
mặt đầy nước mắt của Từ Thanh Lam.
Sau khi Hoắc Minh Vũ rời khỏi,
trong lòng anh ta cũng có nhiều cảm
xúc đan xen, không biết nói thế nào để
an ủi Từ Thanh Lam, chỉ cảm thấy bây
giờ cho dù bản thân làm gì cũng không
thể khiến cô ấy thay đổi suy nghĩ.
Suy cho cùng đều là anh ta làm
không tới, nghĩ quá nhiêu nhưng làm lại
quá Ít.
Anh không kịp thời nhận ra sự khác
thường của Từ Thanh Lam, và khi
không nhận ra cũng đã kịp dừng lại,
mới cho Từ Thanh Lam cơ hội này.
“Sao thế?” Thấy Hoắc Minh Vũ từ
ngoài đi vào, trông có vẻ lòng nhiều
tâm tư, Diệp Tĩnh Gia hỏi.
Anh, có người nói lúc anh quay lại
tìm anh ta” Ai thì không cân nói nữa,
dù sao bây giờ Hoắc Minh Vũ rất không
thoải mái, Diệp Tĩnh Gia không biết
khuyên anh ta thế nào mới tốt.
“Thật ra cậu không cần phải như
thế, có chuyện gì thì mau nói ra” Nghe
thấy lời nói của Hoắc Minh Vũ, Diệp
Tĩnh Gia không biết nên nói gì mới
đúng. “Hay là anh gọi điện vê cho nhà
đi” Diệp Tĩnh Gia nói với Hoắc Minh
Dương, cô cảm thấy bây giờ cô có làm
gì cũng không nêu cao được cái tinh
thân của mình.
Hoắc Minh Dương biết tính cách
của Diệp Tĩnh Gia, “không sao, cô
không cần nghĩ nhiều, tôi không đi đâu
cả.” Anh nói xong, Diệp Tĩnh Gia bỗng
chốc yên tâm hơn, nếu Hoắc Minh
Dương đã nói như vậy, cô càng không
có lý do để anh đi.
“Anh, anh có cần đi khám bác sĩ
không, hay là chỗ nào không khỏe mau
chóng đi chữa mới được đấy” Lời nói
của Hoắc Minh Vũ vô tình nói Hoắc
Minh Dương đã đổi tính, trước đây anh
ta đâu có như thế.
“Không cần”
Diệp Tĩnh Gia đang xoay xoay cái
nhẫn, không ngờ nhanh như thế đã đeo
vào tay rồi, Hoắc Minh Dương đúng là
có bí quyết.
-Anh xem có đẹp không?” Diệp
Tĩnh Gia duỗi tay cho Hoắc Minh
Dương xem, hoa văn và kiểu dáng của
chiếc nhẫn đều theo sở thích của Hoắc
Minh Dương. “Ok phết đấy, cô đeo rất
đẹp.” Không biết có phải lời nói của
Hoắc Minh Dương là lấy lòng Diệp Tĩnh
Gia hay không, chỉ thấy mặt cô rất đỏ.
“Anh không cần khách sáo như thế,
đẹp thì nói là đẹp, không đẹp tôi cũng
không miễn cưỡng anh” Diệp Tĩnh Gia
nói xong thì không chú ý đến Hoắc
Chương 192: Cược bi da
Tính tình không hợp tình người của
Diệp Tĩnh Gia cũng giống như Hoắc
Minh Dương, chuyện này khiến tâm
trạng Hoắc Minh Dương tốt đẹp kỳ lạ.
“Giúp anh ngăn cản vận đào hoa,
có phải anh nên cám ơn tôi không?”
Diệp Tĩnh Gia đắc ý nói với Hoắc Minh
Dương.
“Phải, cho nên tôi định mời cô dùng
cơm, sau khi trở về hẹn dùng bữa nhé?”
Không biết tại sao, sự thay đổi của
Hoắc Minh Dương cô đều nhìn thấy
trong mắt, có chút buôn bực, không nói
được là chỗ nào không đúng: “Thực ra
cô suy nghĩ một chút đi, tôi cảm thấy
chúng ta có thể hòa hợp với nhau”
“Làm sao hòa hợp, với anh à?” Nói
xong bản thân cô cũng không tin, bất
kể thế nào khi ở cạnh Hoắc Minh
Dương, trong lòng luôn tràn ngập
không xác định.
Bây giờ còn tốt đẹp, nói không
chừng một giây sau bầu trời sẽ biến
đổi đấy.
Người đàn ông này luôn có cách
khiến cô trở nên không còn giõng
chính mình, đổi lại trước đây Diệp Tĩnh
Gia chưa từng để bản thân rơi vào tình
thế lưỡng nan, cái chết của Hà Thúy
Mai khiến Diệp Tĩnh Gia rất không tốt.
Cô không thể nào buông bỏ, cũng
không có cách tha thứ cho Hoắc Minh
Dương.
“Diệp Tĩnh Gia, tôi không biết quá
khứ đã xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ
tôi muốn hòa hợp với cô, tôi vẫn hi
vọng cô có thể suy nghĩ rõ ràng quan
hệ giữa chúng ta” Hoắc Minh Dương
nói xong, liên khiến Diệp Tĩnh Gia
không biết làm sao mới tốt, rất nhiêu
chuyện chỉ khi cả hai phía đều công
nhận lẫn nhau ở mức độ cao, mới có
thể làm tốt.
“Những cái khác tôi không biết,
nhưng Diệp Tĩnh Gia, chuyện nên làm
cô phải làm được” Lời Hoắc Minh
Dương nói khiến Diệp Tĩnh Gia có chút
khó hiểu.
Cô nghi ngờ nhìn Hoắc Minh
Dương, anh xoa tóc cô: “Cô ngoan một
chút, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện
gì đâu” Đây là lời hứa, Hoắc Minh
Dương không nói được những câu
động tình hơn, chỉ nói một vài lời đảm
bảo, bây giờ anh đối với Diệp Tĩnh Gia
cảm thấy thương tiếc nhiều hơn.
Trên đời này cô đơn độc một mình,
không có chỗ dựa, khác với vẻ nghe lời
khi còn ở nhà họ Hoắc bây giờ trong
mắt cô bất kỳ lúc nào cũng căng thẳng,
lảng tránh, bảo vệ, cô không có cảm
giác an toàn, cũng không còn yếu đuối
như quá khứ, thoạt nhìn kiên cường
hơn không ít.
Có vài người một khi mất đi toàn
bộ chỗ dựa, không thể không dựa vào
chính mình để trở nên mạnh mẽ hơn.
“Tôi không hiểu anh đang nói gì”
Diệp Tĩnh Gia có chút ngượng ngùng
xoay đầu. Không muốn để ý Hoắc
Minh Dương, người đàn ông này có
độc, luôn nói ra những lời kỳ quái khiến
cô muốn khóc.
“Chúng ta đi đánh bi da đi, một ván
năm vạn” Diệp Tĩnh Gia vì muốn
chuyển chủ đề, nhìn bàn đánh bi da
“Lỗi của em nên phạt anh cũng đã
phạt rôi, em biết anh yêu em, em cũng
yêu anh, tại sao chúng ta cứ phải thế
này chứ.” Cô khăng khăng không đồng
ý chia tay với người đó, ngoài Hoắc
Minh Vũ ra thì cô không có ai cả.
“Cô cảm thấy vậy vẫn chưa kết
thúc được à?”
“Đừng đùa nữa, không ai trong
chúng ta có thể quay trở lại nữa” Anh
ta nói như đang trút giận vậy, Hoắc
Minh Vũ quay người bỏ đi, không có
một tí gì lưu luyến cả, chỉ để lại gương
mặt đầy nước mắt của Từ Thanh Lam.
Sau khi Hoắc Minh Vũ rời khỏi,
trong lòng anh ta cũng có nhiều cảm
xúc đan xen, không biết nói thế nào để
an ủi Từ Thanh Lam, chỉ cảm thấy bây
giờ cho dù bản thân làm gì cũng không
thể khiến cô ấy thay đổi suy nghĩ.
Suy cho cùng đều là anh ta làm
không tới, nghĩ quá nhiêu nhưng làm lại
quá Ít.
Anh không kịp thời nhận ra sự khác
thường của Từ Thanh Lam, và khi
không nhận ra cũng đã kịp dừng lại,
mới cho Từ Thanh Lam cơ hội này.
“Sao thế?” Thấy Hoắc Minh Vũ từ
ngoài đi vào, trông có vẻ lòng nhiều
tâm tư, Diệp Tĩnh Gia hỏi.
Anh, có người nói lúc anh quay lại
tìm anh ta” Ai thì không cân nói nữa,
dù sao bây giờ Hoắc Minh Vũ rất không
thoải mái, Diệp Tĩnh Gia không biết
khuyên anh ta thế nào mới tốt.
“Thật ra cậu không cần phải như
thế, có chuyện gì thì mau nói ra” Nghe
thấy lời nói của Hoắc Minh Vũ, Diệp
Tĩnh Gia không biết nên nói gì mới
đúng. “Hay là anh gọi điện vê cho nhà
đi” Diệp Tĩnh Gia nói với Hoắc Minh
Dương, cô cảm thấy bây giờ cô có làm
gì cũng không nêu cao được cái tinh
thân của mình.
Hoắc Minh Dương biết tính cách
của Diệp Tĩnh Gia, “không sao, cô
không cần nghĩ nhiều, tôi không đi đâu
cả.” Anh nói xong, Diệp Tĩnh Gia bỗng
chốc yên tâm hơn, nếu Hoắc Minh
Dương đã nói như vậy, cô càng không
có lý do để anh đi.
“Anh, anh có cần đi khám bác sĩ
không, hay là chỗ nào không khỏe mau
chóng đi chữa mới được đấy” Lời nói
của Hoắc Minh Vũ vô tình nói Hoắc
Minh Dương đã đổi tính, trước đây anh
ta đâu có như thế.
“Không cần”
Diệp Tĩnh Gia đang xoay xoay cái
nhẫn, không ngờ nhanh như thế đã đeo
vào tay rồi, Hoắc Minh Dương đúng là
có bí quyết.
-Anh xem có đẹp không?” Diệp
Tĩnh Gia duỗi tay cho Hoắc Minh
Dương xem, hoa văn và kiểu dáng của
chiếc nhẫn đều theo sở thích của Hoắc
Minh Dương. “Ok phết đấy, cô đeo rất
đẹp.” Không biết có phải lời nói của
Hoắc Minh Dương là lấy lòng Diệp Tĩnh
Gia hay không, chỉ thấy mặt cô rất đỏ.
“Anh không cần khách sáo như thế,
đẹp thì nói là đẹp, không đẹp tôi cũng
không miễn cưỡng anh” Diệp Tĩnh Gia
nói xong thì không chú ý đến Hoắc
Chương 192: Cược bi da
Tính tình không hợp tình người của
Diệp Tĩnh Gia cũng giống như Hoắc
Minh Dương, chuyện này khiến tâm
trạng Hoắc Minh Dương tốt đẹp kỳ lạ.
“Giúp anh ngăn cản vận đào hoa,
có phải anh nên cám ơn tôi không?”
Diệp Tĩnh Gia đắc ý nói với Hoắc Minh
Dương.
“Phải, cho nên tôi định mời cô dùng
cơm, sau khi trở về hẹn dùng bữa nhé?”
Không biết tại sao, sự thay đổi của
Hoắc Minh Dương cô đều nhìn thấy
trong mắt, có chút buôn bực, không nói
được là chỗ nào không đúng: “Thực ra
cô suy nghĩ một chút đi, tôi cảm thấy
chúng ta có thể hòa hợp với nhau”
“Làm sao hòa hợp, với anh à?” Nói
xong bản thân cô cũng không tin, bất
kể thế nào khi ở cạnh Hoắc Minh
Dương, trong lòng luôn tràn ngập
không xác định.
Bây giờ còn tốt đẹp, nói không
chừng một giây sau bầu trời sẽ biến
đổi đấy.
Người đàn ông này luôn có cách
khiến cô trở nên không còn giõng
chính mình, đổi lại trước đây Diệp Tĩnh
Gia chưa từng để bản thân rơi vào tình
thế lưỡng nan, cái chết của Hà Thúy
Mai khiến Diệp Tĩnh Gia rất không tốt.
Cô không thể nào buông bỏ, cũng
không có cách tha thứ cho Hoắc Minh
Dương.
“Diệp Tĩnh Gia, tôi không biết quá
khứ đã xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ
tôi muốn hòa hợp với cô, tôi vẫn hi
vọng cô có thể suy nghĩ rõ ràng quan
hệ giữa chúng ta” Hoắc Minh Dương
nói xong, liên khiến Diệp Tĩnh Gia
không biết làm sao mới tốt, rất nhiêu
chuyện chỉ khi cả hai phía đều công
nhận lẫn nhau ở mức độ cao, mới có
thể làm tốt.
“Những cái khác tôi không biết,
nhưng Diệp Tĩnh Gia, chuyện nên làm
cô phải làm được” Lời Hoắc Minh
Dương nói khiến Diệp Tĩnh Gia có chút
khó hiểu.
Cô nghi ngờ nhìn Hoắc Minh
Dương, anh xoa tóc cô: “Cô ngoan một
chút, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện
gì đâu” Đây là lời hứa, Hoắc Minh
Dương không nói được những câu
động tình hơn, chỉ nói một vài lời đảm
bảo, bây giờ anh đối với Diệp Tĩnh Gia
cảm thấy thương tiếc nhiều hơn.
Trên đời này cô đơn độc một mình,
không có chỗ dựa, khác với vẻ nghe lời
khi còn ở nhà họ Hoắc bây giờ trong
mắt cô bất kỳ lúc nào cũng căng thẳng,
lảng tránh, bảo vệ, cô không có cảm
giác an toàn, cũng không còn yếu đuối
như quá khứ, thoạt nhìn kiên cường
hơn không ít.
Có vài người một khi mất đi toàn
bộ chỗ dựa, không thể không dựa vào
chính mình để trở nên mạnh mẽ hơn.
“Tôi không hiểu anh đang nói gì”
Diệp Tĩnh Gia có chút ngượng ngùng
xoay đầu. Không muốn để ý Hoắc
Minh Dương, người đàn ông này có
độc, luôn nói ra những lời kỳ quái khiến
cô muốn khóc.
“Chúng ta đi đánh bi da đi, một ván
năm vạn” Diệp Tĩnh Gia vì muốn
chuyển chủ đề, nhìn bàn đánh bi da