Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1604
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, đột nhiên một bóng người đi đến mũi chân cô.
Cô ngẩng đầu, thấy Tào duệ thân hình cao lớn mặt đầy nghiêm túc đứng trước mặt cô.
“Niểu Niểu, sao em lại tới bệnh viện?” Tào Duệ và cô đúng lúc đi ngược chiều, suýt chút nữa Lôi Niểu Niểu đã đụng vào anh.
Tào Duệ thấy gương mặt nhỏ của cô trắng bệch, lòng đầy lo âu.
Tào Duệ không nhịn được nhíu mày, trên gương mặt tuấn tú tràn đầy vẻ lo lắng.
“Niểu Niểu, em bị bệnh sao? Em sao vậy? Sao sắc mặt lại không tốt như vậy?”
“A?” Lôi Niểu Niểu lấy lại tinh thần vội vàng khoác tay: “Không sao không sao, em có chút khó chịu nên đến bệnh viện khám. À mà? Anh Tào Duệ, anh tới bệnh viện làm gì?”
Tào Duệ là tới đưa tiền cho mẹ của anh, lại không giao tiền nữa, bệnh viện sẽ đuổi người thật.
Nhưng mà, loại chuyện này làm sao anh nói với Lôi Niểu Niểu được.
Tào Duệ cười nói: “Mẹ anh thân thể không được tốt, đi rất nhiều bệnh viện cũng không chữa hết, một người bạn của ba anh nói bệnh viện này rất tốt, cho nên, anh chuyển mẹ đến bệnh viện này. Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là bệnh cũ, rất khó trị tận gốc.”
“À....” Nghe có vẻ thật nghiêm trọng... Lôi Niểu Niểu hơi lo lắng.
Lúc cô còn nhỏ, mẹ của Tào Duệ đối với cô rất tốt. Luôn kêu cô là con dâu, con dâu. Có cái gì tốt cũng giữ lại cho cô.
“Anh Tào Duệ, em đi thăm dì với anh đi.”
Đột nhiên Tào Duệ từ chối nói: “Không cần không cần!” Đột nhiên anh kích động như vậy, làm Lôi Niểu Niểu giật mình!
Tào Duệ giả vờ cười nói: “Niểu Niểu, em đừng lo lắng! Cũng không phải là chuyện lớn gì, anh đi làm việc trước, chờ hai ngày anh lại hẹn em.”
“À.... được...”
Sau khi Tào Duệ lên lầu, Lôi Niểu Niểu càng nghĩ càng cảm thấy không đúng! Cô cảm thấy, bệnh của dì Tào, không đơn giản như vậy!
Lôi Niểu Niểu lén lút đi theo Tào Duệ đến lầu năm, Tào Duệ vào 5011, lại đi ra ngoài.
Lôi Niểu Niểu lặng lẽ đi tới cửa phòng bệnh, cô thấy một người phụ nữ gầy gò, sắc mặt vàng như nến, tóc thưa thớt...
Dáng vẻ của người phụ nữ này vô cùng yếu ớt.... nhưng mà, căn bản không phải dì Tào! Người phụ nữ này.... sao lại có chút giống.... dì Bạch Bình?
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu kinh ngạc đến ngây người!
Mà lúc này, người phụ nữ đang nhắm mắt lại, biểu tình thống khổ nằm trên giường bệnh vô nước biển.
Lôi Niểu Niểu rất kinh hãi! Tại sao anh Tào Duệ lại kêu người phụ nữ này là mẹ?
Dì Tào đâu? Mặc dù, hai nhà bọn họ không thường lui tới, nhưng mà, nếu như dì Tào mất, sẽ không thể nào không thông báo cho ba cô nha!
Cách vách thang lầu truyền đến tiếng nói chuyện điện thoại thật thấp của Tào Duệ. Lúc Lôi Niểu Niểu đi tới cửa thang lầu, mặc dù giọng của Tào duệ rất nhỏ, nhưng mà, trong đó tràn đầy tức giận!
Tào Duệ nhỏ giọng gầm nhẹ: “Hiệu trưởng Lương! Đây chính là tiền cứu mạng! Chúng ta cũng đã ký hợp đồng! Bây giờ ông lại đổi ý là có ý gì? Tiền, thiếu một đồng, ông cứ chờ tòa án kêu đi!”
Không biết đối phương nói cái gì, Tào Duệ tức giận hét: “Mẹ ghẻ thì sao? Mẹ ghẻ, tôi cũng có trách nhiệm, có nghĩa vụ phụng dưỡng! Họ Lương kia! Ông cứ ôm tiền của mình mà vào quan tài đi! Nếu mẹ tôi có gì không may, món nợ này tôi sẽ đòi trên đầu ông! Cuộc so tài máy tính lần này, lão tử không làm!”
Mẹ nó! Một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán! Mẹ ghẻ của anh giải phẫu hở tí là mấy trăm ngàn, anh đưa bà đi khám bệnh, đã xài hơn sáu trăm ngàn. Sau thời gian ba tháng, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, mà đã dùng cạn hết tất cả tiền anh để dành.
Trước kia, anh không cảm thấy tiền là cái gì quan trọng, không chút để tâm kiếm tiền. Rất lâu, anh tranh giải xong đều không cầm phần thưởng.
Bây giờ, mỗi một đồng tiền đều có thể làm cho lòng anh rỉ máu!
Vì chăm sóc mẹ ghẻ, thời gian tranh giải của anh nhiều hơn lúc trước. Tuần hoàn ác tính, không có tranh cãi, càng ngày càng ít deim963, điểm càng ít thì phần thưởng càng ít.
Anh vốn là chủ lực ở chiến đôi M-B, bây giờ ngay cả phụ tá cũng không làm được.
Lôi Niểu Niểu nghe anh nói hiệu trưởng Lương, lại nghe anh nói ký hợp đồng... cô lập tức hiểu rõ, anh Tào Duệ trở lại tham gia cuộc tranh giải máy tính, là bởi vì... tiền!
Lôi Niểu Niểu không làm kinh động đến anh, cũng không có đi phòng bệnh. Loại tình huống này, nhất định Tào Duệ sẽ cảm thấy rất xấu hổ.
Còn nữa, chuyện quá kỳ lạ, mặc dù torng lòng cô nóng nảy, nhưng mà, bây giờ cô không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Ít nhất phải nói cho ba, còn có chú Vương Dần! Chuyện này, phải lập tức thông báo cho bọn họ!
Lúc này, đột nhiên một bóng người đi đến mũi chân cô.
Cô ngẩng đầu, thấy Tào duệ thân hình cao lớn mặt đầy nghiêm túc đứng trước mặt cô.
“Niểu Niểu, sao em lại tới bệnh viện?” Tào Duệ và cô đúng lúc đi ngược chiều, suýt chút nữa Lôi Niểu Niểu đã đụng vào anh.
Tào Duệ thấy gương mặt nhỏ của cô trắng bệch, lòng đầy lo âu.
Tào Duệ không nhịn được nhíu mày, trên gương mặt tuấn tú tràn đầy vẻ lo lắng.
“Niểu Niểu, em bị bệnh sao? Em sao vậy? Sao sắc mặt lại không tốt như vậy?”
“A?” Lôi Niểu Niểu lấy lại tinh thần vội vàng khoác tay: “Không sao không sao, em có chút khó chịu nên đến bệnh viện khám. À mà? Anh Tào Duệ, anh tới bệnh viện làm gì?”
Tào Duệ là tới đưa tiền cho mẹ của anh, lại không giao tiền nữa, bệnh viện sẽ đuổi người thật.
Nhưng mà, loại chuyện này làm sao anh nói với Lôi Niểu Niểu được.
Tào Duệ cười nói: “Mẹ anh thân thể không được tốt, đi rất nhiều bệnh viện cũng không chữa hết, một người bạn của ba anh nói bệnh viện này rất tốt, cho nên, anh chuyển mẹ đến bệnh viện này. Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là bệnh cũ, rất khó trị tận gốc.”
“À....” Nghe có vẻ thật nghiêm trọng... Lôi Niểu Niểu hơi lo lắng.
Lúc cô còn nhỏ, mẹ của Tào Duệ đối với cô rất tốt. Luôn kêu cô là con dâu, con dâu. Có cái gì tốt cũng giữ lại cho cô.
“Anh Tào Duệ, em đi thăm dì với anh đi.”
Đột nhiên Tào Duệ từ chối nói: “Không cần không cần!” Đột nhiên anh kích động như vậy, làm Lôi Niểu Niểu giật mình!
Tào Duệ giả vờ cười nói: “Niểu Niểu, em đừng lo lắng! Cũng không phải là chuyện lớn gì, anh đi làm việc trước, chờ hai ngày anh lại hẹn em.”
“À.... được...”
Sau khi Tào Duệ lên lầu, Lôi Niểu Niểu càng nghĩ càng cảm thấy không đúng! Cô cảm thấy, bệnh của dì Tào, không đơn giản như vậy!
Lôi Niểu Niểu lén lút đi theo Tào Duệ đến lầu năm, Tào Duệ vào 5011, lại đi ra ngoài.
Lôi Niểu Niểu lặng lẽ đi tới cửa phòng bệnh, cô thấy một người phụ nữ gầy gò, sắc mặt vàng như nến, tóc thưa thớt...
Dáng vẻ của người phụ nữ này vô cùng yếu ớt.... nhưng mà, căn bản không phải dì Tào! Người phụ nữ này.... sao lại có chút giống.... dì Bạch Bình?
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu kinh ngạc đến ngây người!
Mà lúc này, người phụ nữ đang nhắm mắt lại, biểu tình thống khổ nằm trên giường bệnh vô nước biển.
Lôi Niểu Niểu rất kinh hãi! Tại sao anh Tào Duệ lại kêu người phụ nữ này là mẹ?
Dì Tào đâu? Mặc dù, hai nhà bọn họ không thường lui tới, nhưng mà, nếu như dì Tào mất, sẽ không thể nào không thông báo cho ba cô nha!
Cách vách thang lầu truyền đến tiếng nói chuyện điện thoại thật thấp của Tào Duệ. Lúc Lôi Niểu Niểu đi tới cửa thang lầu, mặc dù giọng của Tào duệ rất nhỏ, nhưng mà, trong đó tràn đầy tức giận!
Tào Duệ nhỏ giọng gầm nhẹ: “Hiệu trưởng Lương! Đây chính là tiền cứu mạng! Chúng ta cũng đã ký hợp đồng! Bây giờ ông lại đổi ý là có ý gì? Tiền, thiếu một đồng, ông cứ chờ tòa án kêu đi!”
Không biết đối phương nói cái gì, Tào Duệ tức giận hét: “Mẹ ghẻ thì sao? Mẹ ghẻ, tôi cũng có trách nhiệm, có nghĩa vụ phụng dưỡng! Họ Lương kia! Ông cứ ôm tiền của mình mà vào quan tài đi! Nếu mẹ tôi có gì không may, món nợ này tôi sẽ đòi trên đầu ông! Cuộc so tài máy tính lần này, lão tử không làm!”
Mẹ nó! Một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán! Mẹ ghẻ của anh giải phẫu hở tí là mấy trăm ngàn, anh đưa bà đi khám bệnh, đã xài hơn sáu trăm ngàn. Sau thời gian ba tháng, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, mà đã dùng cạn hết tất cả tiền anh để dành.
Trước kia, anh không cảm thấy tiền là cái gì quan trọng, không chút để tâm kiếm tiền. Rất lâu, anh tranh giải xong đều không cầm phần thưởng.
Bây giờ, mỗi một đồng tiền đều có thể làm cho lòng anh rỉ máu!
Vì chăm sóc mẹ ghẻ, thời gian tranh giải của anh nhiều hơn lúc trước. Tuần hoàn ác tính, không có tranh cãi, càng ngày càng ít deim963, điểm càng ít thì phần thưởng càng ít.
Anh vốn là chủ lực ở chiến đôi M-B, bây giờ ngay cả phụ tá cũng không làm được.
Lôi Niểu Niểu nghe anh nói hiệu trưởng Lương, lại nghe anh nói ký hợp đồng... cô lập tức hiểu rõ, anh Tào Duệ trở lại tham gia cuộc tranh giải máy tính, là bởi vì... tiền!
Lôi Niểu Niểu không làm kinh động đến anh, cũng không có đi phòng bệnh. Loại tình huống này, nhất định Tào Duệ sẽ cảm thấy rất xấu hổ.
Còn nữa, chuyện quá kỳ lạ, mặc dù torng lòng cô nóng nảy, nhưng mà, bây giờ cô không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Ít nhất phải nói cho ba, còn có chú Vương Dần! Chuyện này, phải lập tức thông báo cho bọn họ!