Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1609
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tào Duệ khó xử lắc đầu.
Anh nói: “Con cũng không rõ lắm khi nào mẹ mới tỉnh lại. Từ sau khi mẹ bị bệnh này vẫn luôn mơ mơ màng màng. Trước kia một người tốt cỡ nào đột nhiên ngã bệnh, còn chưa điều tra ra nguyên nhân. Con cũng thật là bó tay hết cách với chứng bệnh này của mẹ!”
Lôi Thiếu Tu bảo anh đừng kích động.
“Lão Vương, ra ngoài nói chuyện.” Lôi Thiếu Tu kéo Vương Dần ra cửa.
Biểu cảm của Vương Dần rất khó xem! Tràn đầy sát khí nói: “Tôi đã nhìn thấy bệnh độc này!”
“Ông thấy rồi?” Lôi Thiếu Tu nhìn ông chằm chằm hỏi: “Đây là vi khuẩn gì?”
Vương Dần nói: “Đây là vi khuẩn mà Ám Dạ đế quốc thường dùng! Là một loại vi khuẩn được trồng trong đầu người để phòng ngừa phản bội!”
“Ý của ông là, chủ nhân của Ám Dạ đế quốc trồng vào đầu của những cấp dưới, để phòng ngửa họ phản bội, một khi có người bị bắt, hoặc là có hai lòng, bọn họ sẽ lập tức kích hoạt vi khuẩn? Để cho những người này chết oan chết uổng?”
“Không sai.” Vương Dần gật đầu, đột nhiên ông cảm thấy cả người lạnh như băng.
Nếu quả thật như vậy....
Trong đầu người phụ nữ này bị Ám Dạ đế quốc trồng vi khuẩn... như vậy nhất định bà đã từng bị Ám Dạ dế quốc khống chế!
Mà, người phụ nữ này từng bắt Bạch Bình đi.
Vương Dần càng ngĩ càng kinh hãi.
Rất có thể.... Bạch Bình là bị người phụ nữ này bắt đưa đi Ám Dạ đế quốc làm trao đổi.
Cái suy luận này.... thật là quá trùng hợp.... giống với lời Hoắc Ân nói đến kinh người!
Vương Dần kinh hãi nhìn Lôi Thiếu Tu, chẳng lẽ đây là sự thật?
“Nhất định Bạch Bình là bị Ám Dạ đế quốc khống chế...”
Lời của Vương Dần, làm cho Lôi Thiếu Tu chấn động mạnh!
Nếu Bạch Bình bị Ám Dạ đế quốc khống chế, còn có thể sống đến bây giờ sao?
Như vậy có phải đứa bé trong bụng bà cũng đã..... không còn?
Dù sao, không có người đàn ông nào nguyện ý nuôi con cho người phụ nữ của mình! Huống chi, lại là người đàn ông có địa vị như Hi Nhĩ Vương vậy!
Mặc dù Vương Dần không có nói thẳng là Hi Nhĩ Vương khống chế Bạch Bình, nhưng từ trong lời khai của Hoắc Ân, không khó đoán ra.... cái suy đoán đáng sợ này, có thể là sự thật.
Lôi Thiếu Tu an ủi ông nói: “Bây giờ ra kết luận có chút sớm. Hay là chúng ta chờ người phụ nữ này tỉnh rồi hãy nói.”
Cả người Vương Dần vô cùng hoảng hốt.
Ông ngàn vạn lần không nghĩ tới, vợ của mình vậy mà sẽ có quan hệ với Hi Nhĩ Vương!
Ông biết nhất định bà đã che giấu thân phận, nhưng mà.... ông thật không nghĩ tới, bà sẽ lại là một đặc công SSS, lại là mục tiêu của Hi Nhĩ Vương, thế lực hắc đạo lớn nhất quốc tế!
Vương Dần hơi không tiếp nhận nổi, bởi vì mười năm qua, ông vẫn luôn mai phục ở Ám Dạ đế quốc! Vợ của ông đã từng cách ông gần như vậy, mười năm qua, bọn họ vẫn luôn gần như vậy. Nhưng ông lại không biết gì cả....
Loại cảm giác thất bại cùng đau tim này, thật.... làm cho ông đau đớn như bị khoan tim chảy huyết lệ!
Hốc mắt Vương Dần đỏ bừng, xung quanh người cũng bị lệ khí vây quanh.
Tào Duệ khó xử lắc đầu.
Anh nói: “Con cũng không rõ lắm khi nào mẹ mới tỉnh lại. Từ sau khi mẹ bị bệnh này vẫn luôn mơ mơ màng màng. Trước kia một người tốt cỡ nào đột nhiên ngã bệnh, còn chưa điều tra ra nguyên nhân. Con cũng thật là bó tay hết cách với chứng bệnh này của mẹ!”
Lôi Thiếu Tu bảo anh đừng kích động.
“Lão Vương, ra ngoài nói chuyện.” Lôi Thiếu Tu kéo Vương Dần ra cửa.
Biểu cảm của Vương Dần rất khó xem! Tràn đầy sát khí nói: “Tôi đã nhìn thấy bệnh độc này!”
“Ông thấy rồi?” Lôi Thiếu Tu nhìn ông chằm chằm hỏi: “Đây là vi khuẩn gì?”
Vương Dần nói: “Đây là vi khuẩn mà Ám Dạ đế quốc thường dùng! Là một loại vi khuẩn được trồng trong đầu người để phòng ngừa phản bội!”
“Ý của ông là, chủ nhân của Ám Dạ đế quốc trồng vào đầu của những cấp dưới, để phòng ngửa họ phản bội, một khi có người bị bắt, hoặc là có hai lòng, bọn họ sẽ lập tức kích hoạt vi khuẩn? Để cho những người này chết oan chết uổng?”
“Không sai.” Vương Dần gật đầu, đột nhiên ông cảm thấy cả người lạnh như băng.
Nếu quả thật như vậy....
Trong đầu người phụ nữ này bị Ám Dạ đế quốc trồng vi khuẩn... như vậy nhất định bà đã từng bị Ám Dạ dế quốc khống chế!
Mà, người phụ nữ này từng bắt Bạch Bình đi.
Vương Dần càng ngĩ càng kinh hãi.
Rất có thể.... Bạch Bình là bị người phụ nữ này bắt đưa đi Ám Dạ đế quốc làm trao đổi.
Cái suy luận này.... thật là quá trùng hợp.... giống với lời Hoắc Ân nói đến kinh người!
Vương Dần kinh hãi nhìn Lôi Thiếu Tu, chẳng lẽ đây là sự thật?
“Nhất định Bạch Bình là bị Ám Dạ đế quốc khống chế...”
Lời của Vương Dần, làm cho Lôi Thiếu Tu chấn động mạnh!
Nếu Bạch Bình bị Ám Dạ đế quốc khống chế, còn có thể sống đến bây giờ sao?
Như vậy có phải đứa bé trong bụng bà cũng đã..... không còn?
Dù sao, không có người đàn ông nào nguyện ý nuôi con cho người phụ nữ của mình! Huống chi, lại là người đàn ông có địa vị như Hi Nhĩ Vương vậy!
Mặc dù Vương Dần không có nói thẳng là Hi Nhĩ Vương khống chế Bạch Bình, nhưng từ trong lời khai của Hoắc Ân, không khó đoán ra.... cái suy đoán đáng sợ này, có thể là sự thật.
Lôi Thiếu Tu an ủi ông nói: “Bây giờ ra kết luận có chút sớm. Hay là chúng ta chờ người phụ nữ này tỉnh rồi hãy nói.”
Cả người Vương Dần vô cùng hoảng hốt.
Ông ngàn vạn lần không nghĩ tới, vợ của mình vậy mà sẽ có quan hệ với Hi Nhĩ Vương!
Ông biết nhất định bà đã che giấu thân phận, nhưng mà.... ông thật không nghĩ tới, bà sẽ lại là một đặc công SSS, lại là mục tiêu của Hi Nhĩ Vương, thế lực hắc đạo lớn nhất quốc tế!
Vương Dần hơi không tiếp nhận nổi, bởi vì mười năm qua, ông vẫn luôn mai phục ở Ám Dạ đế quốc! Vợ của ông đã từng cách ông gần như vậy, mười năm qua, bọn họ vẫn luôn gần như vậy. Nhưng ông lại không biết gì cả....
Loại cảm giác thất bại cùng đau tim này, thật.... làm cho ông đau đớn như bị khoan tim chảy huyết lệ!
Hốc mắt Vương Dần đỏ bừng, xung quanh người cũng bị lệ khí vây quanh.