Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 399
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Phu nhân, cô đã về rồi!”
Lăng Vi đi đến bên ngoài căn nhà gỗ của của Lăng Trí, Tiểu Thiến đang cắt tỉa cây liền bỏ cây kéo trong tay xuống.
Lăng Vi hỏi cô bé: “Chú tôi đâu?”
Tiểu Thiến đứng dậy, cung kính nói: “Phu nhân, Lăng lão tiên sinh đã đi gặp con trai con gái ông ấy, có lẽ buổi tối sẽ trở về, có cần gọi điện thoại cho ông ấy không ạ?”
Lăng Vi hỏi cô bé: “Chú tôi vẫn thường xuyên đi gặp Lăng Vân sao?”
Tiểu Thiến suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước đây thì không, hai ngày hôm nay thì ngày nào cũng đi. Nhưng… lần nào lúc về cũng đều không vui.”
Lăng Vi hơi nhướng mày: “Không vui?”
“Vâng…”
Tiểu Thiến hơi ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Tối hôm qua, Lăng lão tiên sinh nói mơ, vừa nói vừa khóc, còn nói… đời trước ông ấy đã tạo nghiệt cái gì, mà sinh ra một đứa con gái như vậy, cưới phải một người vợ như vậy. Câu nói mơ đó cũng đứt quãng, đại khái là nói con gái ông ấy mắng chửi một tràng dài, hung hăng nhục mạ ông ấy.”
Ánh mắt Lăng Vi trở nên sắc bén, hỏi: “Cụ thể ông ấy đã nói thế nào?”
“Hình như là… con gái ông ấy mắng ông vô dụng, là một phế vật… là một lão bất tử…” Tiểu Thiến vừa nói, vừa liếc trộm sắc mặt Lăng Vi, thấy khuôn mặt cô âm trầm, liền ngậm miệng, không tiếp tục nói nữa.
“Phu nhân…”
Lăng Vi sững sờ rất lâu, Tiểu Thiến mới yếu ớt gọi cô một tiếng.
Lăng Vi lại hỏi: “Ông ấy còn nói gì nữa?”
Tiểu Thiến lại nghĩ một chút: “Hai hôm nay, Lăng lão tiên sinh ngủ không ngon giấc chút nào, thường xuyên nằm mơ rồi thỉnh thoảng lại kêu: “Có phải là bà làm hay không? Bà nói đi! Có phải là bà làm hay không hả?”
Tiểu Thiến dè dặt nhìn Lăng Vi, Lăng Vi suy tư chốc lát, rồi lên tiếng: “Không sao, bây giờ tôi đi tìm chú, cô cứ làm việc đi.”
Lăng Vi rời khỏi căn nhà gỗ nhỏ, lên internet tra một ít tư liệu gần đây của Chu Vân.
Tài liệu trên internet liên quan đến Chu Vân có rất nhiều, hóa ra bây giờ cô ta đang dựa dẫm vào một gã nhà giàu —— Lục Thiên Minh!
Tấm ảnh của Lục Thiên Minh, vô cùng anh tuấn!
Trong đầu Lăng Vi nghĩ: “Chu Vân có thể dựa vào một kẻ nhà giàu vừa đẹp trai, lại có tiền như vậy, quả nhiên là rất có thủ đoạn.”
“Chú Vương, bây giờ cháu muốn đi đến đây một chút.”
Lăng Vi đưa địa chỉ biệt thự của Lục Thiên Minh cho chú Vương xem.
“Vâng, phu nhân.” Lão Vương gật đầy một cái, lái xe đi về phương hướng biệt thự trên đỉnh núi.
Lăng Vi ngồi trong xe, trong đầu suy ngẫm rất nhiều…
Nếu như chú đi tìm Chu Vân, chắc chắn sẽ bị Chu Vân nhục nhã!
Lăng Vi mở hé mắt, cô phải nghĩ biện pháp dạy dỗ cô ả Chu Vân kia!
Người mà Lăng Vi cô quan tâm, bất kỳ kẻ nào cũng đều không được ức hiếp họ!
Sau đó, mắt Lăng Vi lại hơi híp lại.
Cô nghĩ đến một biện pháp…
Cô mở di động ra, tìm hai nhà truyền thông của Đỉnh Phong Kỳ Hạ, gọi điện thoại cho hai đài truyền thông có sức ảnh hưởng lớn nhất, hiện giờ Chu Vân là một ngôi sao rất nổi tiếng, tin tức cô ta vì dể gả vào nhà giàu có mà không nhận cha ruột, cũng rất được quan tâm!
Lăng Vi lại thoải mái lấy thân phận phu nhân của Diệp Đình, hai đài truyền thông kia lập tức phái phóng viên bí mật đi theo cô quay chụp.
Giữa đường, cô gặp hai phóng viên kia. “Chào Diệp phu nhân…” Hai phóng viên đó khách khí cúi người chào cô.
“Phu nhân, cô đã về rồi!”
Lăng Vi đi đến bên ngoài căn nhà gỗ của của Lăng Trí, Tiểu Thiến đang cắt tỉa cây liền bỏ cây kéo trong tay xuống.
Lăng Vi hỏi cô bé: “Chú tôi đâu?”
Tiểu Thiến đứng dậy, cung kính nói: “Phu nhân, Lăng lão tiên sinh đã đi gặp con trai con gái ông ấy, có lẽ buổi tối sẽ trở về, có cần gọi điện thoại cho ông ấy không ạ?”
Lăng Vi hỏi cô bé: “Chú tôi vẫn thường xuyên đi gặp Lăng Vân sao?”
Tiểu Thiến suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước đây thì không, hai ngày hôm nay thì ngày nào cũng đi. Nhưng… lần nào lúc về cũng đều không vui.”
Lăng Vi hơi nhướng mày: “Không vui?”
“Vâng…”
Tiểu Thiến hơi ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Tối hôm qua, Lăng lão tiên sinh nói mơ, vừa nói vừa khóc, còn nói… đời trước ông ấy đã tạo nghiệt cái gì, mà sinh ra một đứa con gái như vậy, cưới phải một người vợ như vậy. Câu nói mơ đó cũng đứt quãng, đại khái là nói con gái ông ấy mắng chửi một tràng dài, hung hăng nhục mạ ông ấy.”
Ánh mắt Lăng Vi trở nên sắc bén, hỏi: “Cụ thể ông ấy đã nói thế nào?”
“Hình như là… con gái ông ấy mắng ông vô dụng, là một phế vật… là một lão bất tử…” Tiểu Thiến vừa nói, vừa liếc trộm sắc mặt Lăng Vi, thấy khuôn mặt cô âm trầm, liền ngậm miệng, không tiếp tục nói nữa.
“Phu nhân…”
Lăng Vi sững sờ rất lâu, Tiểu Thiến mới yếu ớt gọi cô một tiếng.
Lăng Vi lại hỏi: “Ông ấy còn nói gì nữa?”
Tiểu Thiến lại nghĩ một chút: “Hai hôm nay, Lăng lão tiên sinh ngủ không ngon giấc chút nào, thường xuyên nằm mơ rồi thỉnh thoảng lại kêu: “Có phải là bà làm hay không? Bà nói đi! Có phải là bà làm hay không hả?”
Tiểu Thiến dè dặt nhìn Lăng Vi, Lăng Vi suy tư chốc lát, rồi lên tiếng: “Không sao, bây giờ tôi đi tìm chú, cô cứ làm việc đi.”
Lăng Vi rời khỏi căn nhà gỗ nhỏ, lên internet tra một ít tư liệu gần đây của Chu Vân.
Tài liệu trên internet liên quan đến Chu Vân có rất nhiều, hóa ra bây giờ cô ta đang dựa dẫm vào một gã nhà giàu —— Lục Thiên Minh!
Tấm ảnh của Lục Thiên Minh, vô cùng anh tuấn!
Trong đầu Lăng Vi nghĩ: “Chu Vân có thể dựa vào một kẻ nhà giàu vừa đẹp trai, lại có tiền như vậy, quả nhiên là rất có thủ đoạn.”
“Chú Vương, bây giờ cháu muốn đi đến đây một chút.”
Lăng Vi đưa địa chỉ biệt thự của Lục Thiên Minh cho chú Vương xem.
“Vâng, phu nhân.” Lão Vương gật đầy một cái, lái xe đi về phương hướng biệt thự trên đỉnh núi.
Lăng Vi ngồi trong xe, trong đầu suy ngẫm rất nhiều…
Nếu như chú đi tìm Chu Vân, chắc chắn sẽ bị Chu Vân nhục nhã!
Lăng Vi mở hé mắt, cô phải nghĩ biện pháp dạy dỗ cô ả Chu Vân kia!
Người mà Lăng Vi cô quan tâm, bất kỳ kẻ nào cũng đều không được ức hiếp họ!
Sau đó, mắt Lăng Vi lại hơi híp lại.
Cô nghĩ đến một biện pháp…
Cô mở di động ra, tìm hai nhà truyền thông của Đỉnh Phong Kỳ Hạ, gọi điện thoại cho hai đài truyền thông có sức ảnh hưởng lớn nhất, hiện giờ Chu Vân là một ngôi sao rất nổi tiếng, tin tức cô ta vì dể gả vào nhà giàu có mà không nhận cha ruột, cũng rất được quan tâm!
Lăng Vi lại thoải mái lấy thân phận phu nhân của Diệp Đình, hai đài truyền thông kia lập tức phái phóng viên bí mật đi theo cô quay chụp.
Giữa đường, cô gặp hai phóng viên kia. “Chào Diệp phu nhân…” Hai phóng viên đó khách khí cúi người chào cô.