Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1799
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô nhìn anh chăm chú, ánh mắt anh cực kỳ nghiêm túc. Anh nắm tay cô, nhẹ giọng nói bên tai cô: “Bất luận xảy ra chuyện gì cũng không được tháo nó xuống.”
“Được.” Lạc Y nhìn anh, muốn hỏi sợi dây chuyền này có ý nghĩa gì. Nhưng cô còn chưa hỏi ra, anh chợt giữ ót cô, dùng sức hôn cô.
Cô sợ hết hồn, vội đưa tay ôm cổ anh, tay cô vỗ nước lên.
Anh không nhịn được mà hôn cô tựa như phát tiết, trong nháy mắt, trong phòng đầy kích thích.
Lạc Y ở đây hai ngày, tối hôm sau có một tiệc rượu, là gia tộc của Tiểu Bạch đặc biệt tổ chức vì cô.
Trong tiệc rượu, Lạc Y mặc đầm dài màu lam nhạt Tiểu Bạch chọn cho cô, cô trang điểm nhẹ, búi tóc, vừa ra đại sảnh liền như nước biến dập dờn, trong nháy mắt thu hút tầm mắt mọi người.
Thứ nhất, Lạc Y thật sự quá đẹp, ngoài ra, cô là bạn gái người đương nhiệm Laroe.
Lạc Y khoác tay Tiểu Bạch ung dung đi vào đại sảnh, cô cảm nhận được có ánh mắt thiện ý, ví dụ như Henry và Luis.
Cũng có người đang cười với cô nhưng ánh mắt lộ ra tia sáng lạnh lẽo.
Tiểu Bạch lấy tư thái bảo vệ người, uy hiếp tất cả những người muốn gây chuyện.
Anh đi thẳng vào vấn đề: “Lạc Y chính là mạng của tôi, ai động một cọng lông tơ của cô ấy, tôi sẽ cho người đó sống không bằng chết.”
Những lời này vốn không cần phải nói lộ liễu như vậy, nhưng có đôi lời không thể không nói. ‘Ngàn phòng vạn phòng, tặc trong nhà khó phòng’. Anh cũng không muốn Lạc Y gặp bất trắc gì.
Cả buổi tiệc, thái độ Tiểu Bạch cương quyết lạ thường, Lạc Y cảm thấy bầu không khí quá căng thẳng, tuy là tiệc rượu lại có tư thái gươm tuốt vỏ.
Welch và Lake vốn muốn động Lạc Y cũng không thể không từ bỏ ý niệm.
Bọn họ tạm thời không muốn lĩnh giáo thủ đoạn của Tiểu Bạch.
Hơn nữa, Tiểu Bạch và cô gái này cũng chưa chắc là tiến triển thật, yêu, lên giường là một chuyện, hôn nhân và gia đình là một chuyện khác.
Bọn họ tin Tiểu Bạch và cô gái này đều nhất thời ham muốn, qua thời kỳ đó, cho ít tiền đuổi đi liền chia tay.
Nếu Tiểu Bạch thật sự muốn tìm vợ, nhất định là danh môn vọng tộc gia thế hiển hách, mặc dù bọn họ không tra rõ thân phận cô gái này, nhưng hình như cũng không có bối cảnh đặc biệt gì.
Welch nói: “Phải nhanh tra rõ thân phận cô gái này!”
…
Rời khỏi sảnh tiệc, tất cả mọi người đều cung kính hành lễ với Lạc Y. Biểu tình Tiểu Bạch nhàn nhạt, tựa như vừa rồi chưa từng nói gì, thái độ lạnh lùng đi qua mọi người.
Ở đảo Avery năm ngày, Lạc Y đi tham quan nhà Tiểu Bạch một lần. Không phải cô muốn đi tham quan, mà là tiểu tử thúi Tiểu Bạch này rất thích ôm cô thử nghiệm cảm giác mới mẽ ở khắp nơi.
Anh nói ở chỗ khác nhau không có cảm giác giống nhau. Lạc Y hơi buồn bực, vì cô cảm thấy đàn ông thích thử nghiệm cảm giác mới mẽ hẳn rất đào hoa.
Hôm ấy, anh ôm cô, đặt cô lên kệ sách, Lạc Y không chịu. Cô bĩu môi không cho anh đụng. Mặt Tiểu Bạch đầy lấy lòng nhìn cô, hỏi cô: “Sao thế?”
Lạc Y nói: “Em không thích đổi nhiều nơi như vậy, không có cảm giác an toàn.”
Tiểu Bạch nghi ngờ “à” một tiếng, nói: “Anh còn tưởng rằng em thích đấy, anh thấy em rất vui… Anh sợ em khó chịu, mới….”
Anh còn chưa nói hết, Lạc Y chợt bật cười, hỏi anh: “Anh cho rằng em thích như vậy?”
Tiểu Bạch nhìn cô, nói: “Anh luôn cho rằng em thích.”
Lạc Y vểnh môi, nhìn trần nhà, đột nhiên cười lên. Cô rũ mắt nhìn vào mắt anh, nói: “Được rồi, thật ra em rất thích.”
Dáng vẻ này của cô thiếu chút nữa câu hồn vía Tiểu Bạch.
Cô nhìn anh chăm chú, ánh mắt anh cực kỳ nghiêm túc. Anh nắm tay cô, nhẹ giọng nói bên tai cô: “Bất luận xảy ra chuyện gì cũng không được tháo nó xuống.”
“Được.” Lạc Y nhìn anh, muốn hỏi sợi dây chuyền này có ý nghĩa gì. Nhưng cô còn chưa hỏi ra, anh chợt giữ ót cô, dùng sức hôn cô.
Cô sợ hết hồn, vội đưa tay ôm cổ anh, tay cô vỗ nước lên.
Anh không nhịn được mà hôn cô tựa như phát tiết, trong nháy mắt, trong phòng đầy kích thích.
Lạc Y ở đây hai ngày, tối hôm sau có một tiệc rượu, là gia tộc của Tiểu Bạch đặc biệt tổ chức vì cô.
Trong tiệc rượu, Lạc Y mặc đầm dài màu lam nhạt Tiểu Bạch chọn cho cô, cô trang điểm nhẹ, búi tóc, vừa ra đại sảnh liền như nước biến dập dờn, trong nháy mắt thu hút tầm mắt mọi người.
Thứ nhất, Lạc Y thật sự quá đẹp, ngoài ra, cô là bạn gái người đương nhiệm Laroe.
Lạc Y khoác tay Tiểu Bạch ung dung đi vào đại sảnh, cô cảm nhận được có ánh mắt thiện ý, ví dụ như Henry và Luis.
Cũng có người đang cười với cô nhưng ánh mắt lộ ra tia sáng lạnh lẽo.
Tiểu Bạch lấy tư thái bảo vệ người, uy hiếp tất cả những người muốn gây chuyện.
Anh đi thẳng vào vấn đề: “Lạc Y chính là mạng của tôi, ai động một cọng lông tơ của cô ấy, tôi sẽ cho người đó sống không bằng chết.”
Những lời này vốn không cần phải nói lộ liễu như vậy, nhưng có đôi lời không thể không nói. ‘Ngàn phòng vạn phòng, tặc trong nhà khó phòng’. Anh cũng không muốn Lạc Y gặp bất trắc gì.
Cả buổi tiệc, thái độ Tiểu Bạch cương quyết lạ thường, Lạc Y cảm thấy bầu không khí quá căng thẳng, tuy là tiệc rượu lại có tư thái gươm tuốt vỏ.
Welch và Lake vốn muốn động Lạc Y cũng không thể không từ bỏ ý niệm.
Bọn họ tạm thời không muốn lĩnh giáo thủ đoạn của Tiểu Bạch.
Hơn nữa, Tiểu Bạch và cô gái này cũng chưa chắc là tiến triển thật, yêu, lên giường là một chuyện, hôn nhân và gia đình là một chuyện khác.
Bọn họ tin Tiểu Bạch và cô gái này đều nhất thời ham muốn, qua thời kỳ đó, cho ít tiền đuổi đi liền chia tay.
Nếu Tiểu Bạch thật sự muốn tìm vợ, nhất định là danh môn vọng tộc gia thế hiển hách, mặc dù bọn họ không tra rõ thân phận cô gái này, nhưng hình như cũng không có bối cảnh đặc biệt gì.
Welch nói: “Phải nhanh tra rõ thân phận cô gái này!”
…
Rời khỏi sảnh tiệc, tất cả mọi người đều cung kính hành lễ với Lạc Y. Biểu tình Tiểu Bạch nhàn nhạt, tựa như vừa rồi chưa từng nói gì, thái độ lạnh lùng đi qua mọi người.
Ở đảo Avery năm ngày, Lạc Y đi tham quan nhà Tiểu Bạch một lần. Không phải cô muốn đi tham quan, mà là tiểu tử thúi Tiểu Bạch này rất thích ôm cô thử nghiệm cảm giác mới mẽ ở khắp nơi.
Anh nói ở chỗ khác nhau không có cảm giác giống nhau. Lạc Y hơi buồn bực, vì cô cảm thấy đàn ông thích thử nghiệm cảm giác mới mẽ hẳn rất đào hoa.
Hôm ấy, anh ôm cô, đặt cô lên kệ sách, Lạc Y không chịu. Cô bĩu môi không cho anh đụng. Mặt Tiểu Bạch đầy lấy lòng nhìn cô, hỏi cô: “Sao thế?”
Lạc Y nói: “Em không thích đổi nhiều nơi như vậy, không có cảm giác an toàn.”
Tiểu Bạch nghi ngờ “à” một tiếng, nói: “Anh còn tưởng rằng em thích đấy, anh thấy em rất vui… Anh sợ em khó chịu, mới….”
Anh còn chưa nói hết, Lạc Y chợt bật cười, hỏi anh: “Anh cho rằng em thích như vậy?”
Tiểu Bạch nhìn cô, nói: “Anh luôn cho rằng em thích.”
Lạc Y vểnh môi, nhìn trần nhà, đột nhiên cười lên. Cô rũ mắt nhìn vào mắt anh, nói: “Được rồi, thật ra em rất thích.”
Dáng vẻ này của cô thiếu chút nữa câu hồn vía Tiểu Bạch.