Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 270
“Về sau cứ cách 3 ngày sẽ có một khóa học tại đây, ta sẽ giảng giải lý thuyết tu luyện cho các ngươi, và hướng dẫn các ngươi đề thăng thực lực. Trừ việc đó ra, tại Thiên Linh viện chúng ta có 3 khu vực luyện tập, các ngươi có thể tùy ý sử dụng.” Xích Linh Tôn Giả nói ra.
“Từ Địa Mệnh cảnh giới tu luyện tới Thiên Mệnh là quá trình cảm ứng, dung hợp với Thiên Đạo chi lực. Các sinh linh tồn tại trên trời đất, cùng vạn vật trên thế giới đều từ thiên đạo chi lực ngưng tụ mà ra….,” Xích Linh Tôn Giả nói liên tục, giảng giải từng chi tiết.
Tất cả mọi người đều cẩn thận lắng nghe, ngay cả Lục Phiêu lười biếng cũng dỏng tai lên mà nghe.
Nhưng với những điều này của Xích Linh Tôn Giả đối với Nhiếp Ly mà nói, quả thực quá nhỏ bé. Nhiếp Ly suy tư về tình hình của bản thân hiện nay, Địa Mệnh cảnh giới cùng Truyền Kỳ là như nhau, được chia làm Ngũ Tinh, hiện tại Nhiếp Ly đã đạt tới Tam Tinh, nhưng so với Thiên Mệnh cảnh giới vẫn còn một khoảng cách khá xa.
Từ khi tới Long Khư Giới vực, lực lượng pháp tắc chi lực trong cơ thể của Nhiếp Ly dần dần chuyển thành thiên đạo chi lực.
Thiên đạo chi lực với pháp tắc chi lực cùng một dạng, cũng chia ra băng, hỏa, lôi, điện, thời không. Nhưng thiên đạo chi lực có thể chuyển đổi các lực lượng căn bản nhất.
Hiện tại Nhiếp Ly đang không ngừng tu luyện thiên đạo thần quyết, tu dưỡng linh hồn hải với dây leo thần bí kia.
Khóa học của Xích Linh Tôn Giả giằng co 2 canh giờ, đầy đủ chi tiết từ đầu tới cuối, khi giảng giải về cảnh giới, khiến cho phần đông các đệ tử đều chăm chú nghe giảng.
“Nhiếp Ly, tu luyện đến Thiên Mệnh cảnh giới, đạt đc Nhị Mệnh, Tam Mệnh, có thể nhiều hơn 1 mạng?” Lục Phiêu không khỏi thấp giọng hỏi Nhiếp Ly, một người thì làm sao có thể chết nhiều như vậy?
“Đúng là nhị mệnh, tam mệnh cũng không phải sẽ có hai hoặc ba cái mạng, mà là trong linh hồn hải ngưng tụ ra mấy đạo mệnh hồn, những mệnh hồn này có thể ký thác vào đâu đó, mệnh hồn vốn bất diệt, có thể phục sinh. Nhưng khu vực hoạt động của mệnh hồn không thể vượt quá ngàn dặm” Nhiếp Ly giải thích nói.
“Ta hiểu rồi, nếu mệnh hồn này ký thác ở đâu đó, sau khi chết, có thể dùng những mệnh hồn này để phục sinh đúng không?”
“Không sai. Mỗi lần chết sẽ rơi mất một đạo mệnh hồn, ví dụ như tam mệnh nếu như bị chết, sẽ xuống nhị mệnh cảnh giới.” Nhiếp Ly nói tiếp: “Khi đến Thiên Mệnh cảnh giới, mà muốn tới nơi nào đó nguy hiểm, tốt nhất nên đặt mệnh hồn vào một nơi nào đó an toàn. Nếu như không có, mà bị đánh chết, sẽ không được hồi sinh.”
Lục Phiêu đã minh bạch, nguyên lai là như vậy, khó trách Thiên Linh Viên có nội quy, phải đạt tới Thiên Mệnh cảnh giới mới có thể đi ra ngoài mạo hiểm. Hơn nữa, trước khi đi phải để mệnh hồn trong học viện Hồn Điện, trừ khi Thiên Linh viện bị công phá, sẽ không có đệ tử nào phải chết.
Dù sao có thể vào Thiên Linh viện, đều là những thiên tài tới từ các tiểu thế giới khác, bất cứ ai mà chết thì sẽ tổn thất to lớn vô cùng.
Ở xa Vương Dương nhìn lướt qua thấy Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu nhỏ giọng nói chuyện. Trong đôi mắt xẹt qua một đạo hàn quang, trước khi tới nơi này, Hoa Lăng công tử đã dặn dò hắn phải chú ý tới Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu, hơn nữa phải tìm cơ hội cho Nhiếp Ly với Lục Phiêu một bài học.
Bên trong Vũ Thần Tông, các phe phái địa phương đều từ các thế gia kết thành, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn(P/s: Câu này nghĩa là gì vậy?). Phụ thân của Hoa Lăng cùng phụ thân của Tiêu Ngữ, vẫn đang tranh đoạt chức vị tổng chấp sự ngoại môn. Vương Dương với tư cách là người của Tiểu Thiên Nguyên thế giới, đối với lời dặn của Hoa Lăng.Chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Trong Vũ Thần Tông, các cường giả tới từ Tiểu Thiên Nguyên thế giới, ít cũng có hơn mấy ngàn người, mà đến từ Tiểu Linh Lung thế giới. Lại chỉ vẻn vẹn có Minh Vực Chưởng Khống Giả và Tiêu Ngữ với mấy người mà thôi.
Nhiếp Ly là Thiên Linh căn bát phâm, cùng một Thiên Linh căn Ngũ phẩm, làm cho Vương Dương cảm thấy áp lực to lớn.
“Nhưng ta sao có thể thua bởi lũ người các ngươi được” Vương Dương lạnh lùng nghĩ, hắn là người của Tiểu Thiên Nguyên thế giới, có thể có được nhiều tài nguyên tu luyện hơn so với Nhiếp Ly.
Xích Linh Tôn Giả đang không ngừng giảng giải, chậm rãi thu đề tài lại, nói: “Hôm nay tới đây thôi, các ngươi bây giờ chưa thể lĩnh hội được, kế tiếp chúng ta sẽ thực hành tu luyện, tại địa mệnh cảnh, nếu như có thể tu luyện ra được chút gì đó, đối với các ngươi trùng kích tới Thiên Mệnh sẽ vô dùng tốt. Nhưng nếu không được, cũng không cần phải gượng ép bản thân.”
Ánh mắt Xích Linh Tôn Giả, đảo mắt qua thiếu nữ mặc áo xanh cùng mấy người Kim Diễm, khóe miệng của hắn toát ra một nụ cười thản nhiên, mấy người này, chắc hẳn có thể tiến tới Đông viện.
Ba mươi sáu người đều là Thiên Linh căn thiên tài, nếu có mười người có thể tu luyện được, sẽ vô cùng tốt, nếu tốc độ tu luyện càng nhanh, thành tựu càng lớn.
“Đầu tiên, chúng ta sẽ tu luyện linh chi hỏa diễm” Xích Linh Tôn Giả nói, rồi chậm rãi đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên, sau một lát, trong lòng bàn tay xuất ra một ngọn lửa màu trắng, “Đây là linh chi hỏa diễm, các ngươi muốn tu luyện linh chi hỏa diễm, phải để cho linh hồn hải rơi vào trạng thái tĩnh lặng, đem ý niệm tụ tập vào lòng bàn tay…”
Theo thời gian trôi qua, tia bạch sắc hỏa diễm từ tay của Xích Linh Tôn Giả, càng lúc càng lớn, to bằng nắm tay nhỏ mới ngưng.
“Linh chi hỏa diễm càng mạnh, chứng tỏ linh hồn các ngươi càng mạnh, trùng kích đến Thiên Mệnh cảnh giới, ngưng tụ mệnh hồn cũng mạnh theo” Xích Linh Tôn Giả mỉm cười nói: “Bây giờ các ngươi ở tại đây mà tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm.”
Dưới đài, mọi học viên đều tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm, tay phải duỗi về phía trước, đem ý niệm đều tập chung hết vào lòng bàn tay.
Tuy Xích Linh Tôn Giả có thể đưa tay ra liền ngưng tụ linh chi hỏa diễm, nhưng đối với những học viên này sao có thể dễ dàng như thế được, họ đưa tay phải ra cả buổi chiều đều không ngưng tụ nổi một tia linh chi hỏa diễm, hai mắt nhắm nghiền, cau mày lại, cái loại trạng thái tĩnh tâm này.
Đúng lúc này, chỉ nghe “phù” một tiếng, trong tay của một thiếu nữ mặc áo xanh, đã ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm, tuy nhiên chỉ được một chút, nhưng nàng là người đầu tiên ngưng tụ được đó, hơn nữa điểm linh chi hỏa diễm ấy còn đang không ngưng mà tăng trưởng, rất nhanh to bằng móng tay.
Xích Linh Tôn Giả thấy một màn như vậy, lông mi vi vi nhất thiêu(P/s: từ này mình k hiểu nên giữ nguyên <(“)), hiện lên vẻ tán thưởng, không hổ là con cháu Long Ấn thế gia, thiên phú hết sức kinh người, mới còn ít tuổi như vậy, đã có thể ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm rồi.
Sau một lát, Kim Diễm cũng ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, tuy chỉ bằng một hạt đậu nhỏ, nhưng lại rất tinh khiết.
“Không sai.” Xích Linh Tôn Giả nhẹ gật đầu, có chút tán thưởng.
Liên tục có 3 đệ tử khác cũng ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, trong đó có hai người ngưng tụ to bằng móng tay, thiên phú thật kinh người.
Lục Phiêu không ngưng thúc dục linh hồn hải, Xích Linh Tôn Giả đã nói phải đạt được trạng thái tâm tĩnh, nhưng trong tâm trí hắn thoáng lại xẹt qua vô số hình ảnh, đều là hình ảnh lúc Tiêu Tuyết tắm, nên không thể nào tiến nhập vào trạng thái tĩnh tâm, sau một lát, hắn từ bỏ, cười khổ nói: “Không hiểu vì sao tiến độ tu luyện của ta lại chậm như vậy, chắc là do duyên trần chưa dứt”
“Phải là tâm sắc chưa xong mới đúng chứ” Nhiếp Ly ha ha cười nói: “tâm tư ngươi không thuần khiết, nên không thể nào ngưng tụ được linh chi hỏa diễm”
“Ngươi thì khác gì ta chứ? Một bên là Tử Vân nữ thần, một bên lại là Ngưng Nhi nữ thần, trái ôm phải ấp, ta không tin lòng ngươi có thể thuần khiết được.” Lục Phiêu hừ lạnh một tiếng nói.
Nhiếp Ly khóe miệng mỉm cười, đưa tay phải ra, chỉ thấy trong tay phải của hắn “phù” một tiếng, cháy lên một đạo bạch sắc linh chi hỏa diễm, rất nhanh liền to bằng móng tay.
“Rồi rồi, ngươi lợi hại.” Lục Phiêu buồn bực nói, Nhiếp Ly cũng quá đả kích người.
Xích Linh Tôn Giả trên đài, trong đôi mắt xẹt qua không khỏi khiếp sợ, ánh mắt hắn rơi trên người Nhiếp Ly, hắn biết Nhiếp Ly là Thiên Linh căn bát phẩm, nhưng hắn đã điều tra qua tiểu tử Nhiếp Ly này, tới từ Tiểu Linh Lung thế giới, không có bối cảnh gì.
Trên con đường tu luyện, thiên phú vốn rất quan trọng, nhưng nếu không đủ tài nguyên tu luyện, cũng không tốt, một người muốn tu luyện tới Thiên Mệnh Mệnh Tinh, thậm chí Thiên Chuyển, trên một con đường võ đạo, cần rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Cho nên hắn cũng không có chú ý tới Nhiếp Ly, dù sao Kim Diễm tới từ Long Vũ Âm thế gia, là một siêu cấp thế gia, từ nhỏ đến lớn đều được gia tộc toàn lực bồi dưỡng, dùng linh dược tôi thể, mới nhanh như vậy mà ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, tốc độ tu luyện so với Nhiếp Ly nhanh hơn nhiều.
Nhưng không ngờ tới, Nhiếp Ly lại có thể nhẹ nhàng mà ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, hơn nữa cũng to bằng móng tay, so với Kim Diễm còn lớn hơn chút.
Không nghĩ tới trong 36 đệ tử, lại có một thiên tài tuyệt diễm như vậy.
Xích Linh Tôn Giả kinh hãi, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, ánh mắt nhìn quanh người Nhiếp Ly, thiên tài như vậy, cần phải được bồi dưỡng tốt.
Nhiếp Ly cũng nhìn về phía Xích Linh Tôn Giả, mới tiến vào Thiên Linh viện, Nhiếp Ly biết căn cơ còn quá nông cạn, chỉ có thể hiện ra thiên phú như vậy, mới có thể được coi trọng.
Hiện tại Nhiếp Ly đã được Xích Linh Tôn Giả chú ý, địa vị của Nhiếp Ly sẽ được tăng lên, bởi thiên phú của Nhiếp Ly, hoàn toàn vượt xa người bình thường…
Ba mươi sáu đệ tử, chỉ có 5 người ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm to bằng móng tay, còn lại 7 người chỉ bằng hạt đậu, những người còn lại dù cố gắng cỡ nào cũng không có kết quả.
Trong những học viên này, Vương Dương đã thử vô số cách, nhưng lòng bàn tay hắn vẫn không có động tĩnh, hoàn toàn không có một tia linh chi hỏa diễm, khiến cho hắn phẫn uất, ngay cả Nhiếp Ly còn ngưng tụ ra, mà hắn lại chẳng có kết quả gì, khiến cho hắn rất căm tức.
“Lần thứ nhất này, những người có thể ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, đều có tâm tư tinh khiết, là thiên tài chân chính, linh chi hỏa diễm mạnh bao nhiêu, mệnh hồn cũng sẽ tăng lên bấy nhiêu, còn nếu không ngưng tụ ra, sau khi trở về thì phải luyện tập nhiều hơn, bài học hôm nay tới đây thôi” Xích Linh Tôn Giả cười cười nói, “Ba ngày sau các ngươi phải có mặt tại đây để vào bài học chính.”
“Từ Địa Mệnh cảnh giới tu luyện tới Thiên Mệnh là quá trình cảm ứng, dung hợp với Thiên Đạo chi lực. Các sinh linh tồn tại trên trời đất, cùng vạn vật trên thế giới đều từ thiên đạo chi lực ngưng tụ mà ra….,” Xích Linh Tôn Giả nói liên tục, giảng giải từng chi tiết.
Tất cả mọi người đều cẩn thận lắng nghe, ngay cả Lục Phiêu lười biếng cũng dỏng tai lên mà nghe.
Nhưng với những điều này của Xích Linh Tôn Giả đối với Nhiếp Ly mà nói, quả thực quá nhỏ bé. Nhiếp Ly suy tư về tình hình của bản thân hiện nay, Địa Mệnh cảnh giới cùng Truyền Kỳ là như nhau, được chia làm Ngũ Tinh, hiện tại Nhiếp Ly đã đạt tới Tam Tinh, nhưng so với Thiên Mệnh cảnh giới vẫn còn một khoảng cách khá xa.
Từ khi tới Long Khư Giới vực, lực lượng pháp tắc chi lực trong cơ thể của Nhiếp Ly dần dần chuyển thành thiên đạo chi lực.
Thiên đạo chi lực với pháp tắc chi lực cùng một dạng, cũng chia ra băng, hỏa, lôi, điện, thời không. Nhưng thiên đạo chi lực có thể chuyển đổi các lực lượng căn bản nhất.
Hiện tại Nhiếp Ly đang không ngừng tu luyện thiên đạo thần quyết, tu dưỡng linh hồn hải với dây leo thần bí kia.
Khóa học của Xích Linh Tôn Giả giằng co 2 canh giờ, đầy đủ chi tiết từ đầu tới cuối, khi giảng giải về cảnh giới, khiến cho phần đông các đệ tử đều chăm chú nghe giảng.
“Nhiếp Ly, tu luyện đến Thiên Mệnh cảnh giới, đạt đc Nhị Mệnh, Tam Mệnh, có thể nhiều hơn 1 mạng?” Lục Phiêu không khỏi thấp giọng hỏi Nhiếp Ly, một người thì làm sao có thể chết nhiều như vậy?
“Đúng là nhị mệnh, tam mệnh cũng không phải sẽ có hai hoặc ba cái mạng, mà là trong linh hồn hải ngưng tụ ra mấy đạo mệnh hồn, những mệnh hồn này có thể ký thác vào đâu đó, mệnh hồn vốn bất diệt, có thể phục sinh. Nhưng khu vực hoạt động của mệnh hồn không thể vượt quá ngàn dặm” Nhiếp Ly giải thích nói.
“Ta hiểu rồi, nếu mệnh hồn này ký thác ở đâu đó, sau khi chết, có thể dùng những mệnh hồn này để phục sinh đúng không?”
“Không sai. Mỗi lần chết sẽ rơi mất một đạo mệnh hồn, ví dụ như tam mệnh nếu như bị chết, sẽ xuống nhị mệnh cảnh giới.” Nhiếp Ly nói tiếp: “Khi đến Thiên Mệnh cảnh giới, mà muốn tới nơi nào đó nguy hiểm, tốt nhất nên đặt mệnh hồn vào một nơi nào đó an toàn. Nếu như không có, mà bị đánh chết, sẽ không được hồi sinh.”
Lục Phiêu đã minh bạch, nguyên lai là như vậy, khó trách Thiên Linh Viên có nội quy, phải đạt tới Thiên Mệnh cảnh giới mới có thể đi ra ngoài mạo hiểm. Hơn nữa, trước khi đi phải để mệnh hồn trong học viện Hồn Điện, trừ khi Thiên Linh viện bị công phá, sẽ không có đệ tử nào phải chết.
Dù sao có thể vào Thiên Linh viện, đều là những thiên tài tới từ các tiểu thế giới khác, bất cứ ai mà chết thì sẽ tổn thất to lớn vô cùng.
Ở xa Vương Dương nhìn lướt qua thấy Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu nhỏ giọng nói chuyện. Trong đôi mắt xẹt qua một đạo hàn quang, trước khi tới nơi này, Hoa Lăng công tử đã dặn dò hắn phải chú ý tới Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu, hơn nữa phải tìm cơ hội cho Nhiếp Ly với Lục Phiêu một bài học.
Bên trong Vũ Thần Tông, các phe phái địa phương đều từ các thế gia kết thành, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn(P/s: Câu này nghĩa là gì vậy?). Phụ thân của Hoa Lăng cùng phụ thân của Tiêu Ngữ, vẫn đang tranh đoạt chức vị tổng chấp sự ngoại môn. Vương Dương với tư cách là người của Tiểu Thiên Nguyên thế giới, đối với lời dặn của Hoa Lăng.Chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Trong Vũ Thần Tông, các cường giả tới từ Tiểu Thiên Nguyên thế giới, ít cũng có hơn mấy ngàn người, mà đến từ Tiểu Linh Lung thế giới. Lại chỉ vẻn vẹn có Minh Vực Chưởng Khống Giả và Tiêu Ngữ với mấy người mà thôi.
Nhiếp Ly là Thiên Linh căn bát phâm, cùng một Thiên Linh căn Ngũ phẩm, làm cho Vương Dương cảm thấy áp lực to lớn.
“Nhưng ta sao có thể thua bởi lũ người các ngươi được” Vương Dương lạnh lùng nghĩ, hắn là người của Tiểu Thiên Nguyên thế giới, có thể có được nhiều tài nguyên tu luyện hơn so với Nhiếp Ly.
Xích Linh Tôn Giả đang không ngừng giảng giải, chậm rãi thu đề tài lại, nói: “Hôm nay tới đây thôi, các ngươi bây giờ chưa thể lĩnh hội được, kế tiếp chúng ta sẽ thực hành tu luyện, tại địa mệnh cảnh, nếu như có thể tu luyện ra được chút gì đó, đối với các ngươi trùng kích tới Thiên Mệnh sẽ vô dùng tốt. Nhưng nếu không được, cũng không cần phải gượng ép bản thân.”
Ánh mắt Xích Linh Tôn Giả, đảo mắt qua thiếu nữ mặc áo xanh cùng mấy người Kim Diễm, khóe miệng của hắn toát ra một nụ cười thản nhiên, mấy người này, chắc hẳn có thể tiến tới Đông viện.
Ba mươi sáu người đều là Thiên Linh căn thiên tài, nếu có mười người có thể tu luyện được, sẽ vô cùng tốt, nếu tốc độ tu luyện càng nhanh, thành tựu càng lớn.
“Đầu tiên, chúng ta sẽ tu luyện linh chi hỏa diễm” Xích Linh Tôn Giả nói, rồi chậm rãi đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên, sau một lát, trong lòng bàn tay xuất ra một ngọn lửa màu trắng, “Đây là linh chi hỏa diễm, các ngươi muốn tu luyện linh chi hỏa diễm, phải để cho linh hồn hải rơi vào trạng thái tĩnh lặng, đem ý niệm tụ tập vào lòng bàn tay…”
Theo thời gian trôi qua, tia bạch sắc hỏa diễm từ tay của Xích Linh Tôn Giả, càng lúc càng lớn, to bằng nắm tay nhỏ mới ngưng.
“Linh chi hỏa diễm càng mạnh, chứng tỏ linh hồn các ngươi càng mạnh, trùng kích đến Thiên Mệnh cảnh giới, ngưng tụ mệnh hồn cũng mạnh theo” Xích Linh Tôn Giả mỉm cười nói: “Bây giờ các ngươi ở tại đây mà tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm.”
Dưới đài, mọi học viên đều tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm, tay phải duỗi về phía trước, đem ý niệm đều tập chung hết vào lòng bàn tay.
Tuy Xích Linh Tôn Giả có thể đưa tay ra liền ngưng tụ linh chi hỏa diễm, nhưng đối với những học viên này sao có thể dễ dàng như thế được, họ đưa tay phải ra cả buổi chiều đều không ngưng tụ nổi một tia linh chi hỏa diễm, hai mắt nhắm nghiền, cau mày lại, cái loại trạng thái tĩnh tâm này.
Đúng lúc này, chỉ nghe “phù” một tiếng, trong tay của một thiếu nữ mặc áo xanh, đã ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm, tuy nhiên chỉ được một chút, nhưng nàng là người đầu tiên ngưng tụ được đó, hơn nữa điểm linh chi hỏa diễm ấy còn đang không ngưng mà tăng trưởng, rất nhanh to bằng móng tay.
Xích Linh Tôn Giả thấy một màn như vậy, lông mi vi vi nhất thiêu(P/s: từ này mình k hiểu nên giữ nguyên <(“)), hiện lên vẻ tán thưởng, không hổ là con cháu Long Ấn thế gia, thiên phú hết sức kinh người, mới còn ít tuổi như vậy, đã có thể ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm rồi.
Sau một lát, Kim Diễm cũng ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, tuy chỉ bằng một hạt đậu nhỏ, nhưng lại rất tinh khiết.
“Không sai.” Xích Linh Tôn Giả nhẹ gật đầu, có chút tán thưởng.
Liên tục có 3 đệ tử khác cũng ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, trong đó có hai người ngưng tụ to bằng móng tay, thiên phú thật kinh người.
Lục Phiêu không ngưng thúc dục linh hồn hải, Xích Linh Tôn Giả đã nói phải đạt được trạng thái tâm tĩnh, nhưng trong tâm trí hắn thoáng lại xẹt qua vô số hình ảnh, đều là hình ảnh lúc Tiêu Tuyết tắm, nên không thể nào tiến nhập vào trạng thái tĩnh tâm, sau một lát, hắn từ bỏ, cười khổ nói: “Không hiểu vì sao tiến độ tu luyện của ta lại chậm như vậy, chắc là do duyên trần chưa dứt”
“Phải là tâm sắc chưa xong mới đúng chứ” Nhiếp Ly ha ha cười nói: “tâm tư ngươi không thuần khiết, nên không thể nào ngưng tụ được linh chi hỏa diễm”
“Ngươi thì khác gì ta chứ? Một bên là Tử Vân nữ thần, một bên lại là Ngưng Nhi nữ thần, trái ôm phải ấp, ta không tin lòng ngươi có thể thuần khiết được.” Lục Phiêu hừ lạnh một tiếng nói.
Nhiếp Ly khóe miệng mỉm cười, đưa tay phải ra, chỉ thấy trong tay phải của hắn “phù” một tiếng, cháy lên một đạo bạch sắc linh chi hỏa diễm, rất nhanh liền to bằng móng tay.
“Rồi rồi, ngươi lợi hại.” Lục Phiêu buồn bực nói, Nhiếp Ly cũng quá đả kích người.
Xích Linh Tôn Giả trên đài, trong đôi mắt xẹt qua không khỏi khiếp sợ, ánh mắt hắn rơi trên người Nhiếp Ly, hắn biết Nhiếp Ly là Thiên Linh căn bát phẩm, nhưng hắn đã điều tra qua tiểu tử Nhiếp Ly này, tới từ Tiểu Linh Lung thế giới, không có bối cảnh gì.
Trên con đường tu luyện, thiên phú vốn rất quan trọng, nhưng nếu không đủ tài nguyên tu luyện, cũng không tốt, một người muốn tu luyện tới Thiên Mệnh Mệnh Tinh, thậm chí Thiên Chuyển, trên một con đường võ đạo, cần rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Cho nên hắn cũng không có chú ý tới Nhiếp Ly, dù sao Kim Diễm tới từ Long Vũ Âm thế gia, là một siêu cấp thế gia, từ nhỏ đến lớn đều được gia tộc toàn lực bồi dưỡng, dùng linh dược tôi thể, mới nhanh như vậy mà ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, tốc độ tu luyện so với Nhiếp Ly nhanh hơn nhiều.
Nhưng không ngờ tới, Nhiếp Ly lại có thể nhẹ nhàng mà ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, hơn nữa cũng to bằng móng tay, so với Kim Diễm còn lớn hơn chút.
Không nghĩ tới trong 36 đệ tử, lại có một thiên tài tuyệt diễm như vậy.
Xích Linh Tôn Giả kinh hãi, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, ánh mắt nhìn quanh người Nhiếp Ly, thiên tài như vậy, cần phải được bồi dưỡng tốt.
Nhiếp Ly cũng nhìn về phía Xích Linh Tôn Giả, mới tiến vào Thiên Linh viện, Nhiếp Ly biết căn cơ còn quá nông cạn, chỉ có thể hiện ra thiên phú như vậy, mới có thể được coi trọng.
Hiện tại Nhiếp Ly đã được Xích Linh Tôn Giả chú ý, địa vị của Nhiếp Ly sẽ được tăng lên, bởi thiên phú của Nhiếp Ly, hoàn toàn vượt xa người bình thường…
Ba mươi sáu đệ tử, chỉ có 5 người ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm to bằng móng tay, còn lại 7 người chỉ bằng hạt đậu, những người còn lại dù cố gắng cỡ nào cũng không có kết quả.
Trong những học viên này, Vương Dương đã thử vô số cách, nhưng lòng bàn tay hắn vẫn không có động tĩnh, hoàn toàn không có một tia linh chi hỏa diễm, khiến cho hắn phẫn uất, ngay cả Nhiếp Ly còn ngưng tụ ra, mà hắn lại chẳng có kết quả gì, khiến cho hắn rất căm tức.
“Lần thứ nhất này, những người có thể ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, đều có tâm tư tinh khiết, là thiên tài chân chính, linh chi hỏa diễm mạnh bao nhiêu, mệnh hồn cũng sẽ tăng lên bấy nhiêu, còn nếu không ngưng tụ ra, sau khi trở về thì phải luyện tập nhiều hơn, bài học hôm nay tới đây thôi” Xích Linh Tôn Giả cười cười nói, “Ba ngày sau các ngươi phải có mặt tại đây để vào bài học chính.”