-
Phần 3
06
Trên đường đi qua đó tôi nhắn tin cho Loan Thư: “Em cảnh cảnh cáo anh, anh ít gây rắc rối cho em đi!"
Giây tiếp theo liền nghe thấy đám người bùng nổ, thấp giọng kêu tên Loan Thư.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn liền thấy hắn ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị, khí chất lạnh lẽo.
Hoàn toàn là bộ dáng băng sơn mà fan của hắn yêu thích.
Ngồi bên cạnh hắn còn có vài nam nhân trung niên mặc suit.
Chu Hối vừa tiến lên liền sững sờ tại chỗ, đối với một người trong đó kinh ngạc nói: “Ba, người như thế nào lại ở đây?”
Chu Cẩn vẫy tay với con trai, “Là Loan thiếu phát hiện các con ở đây, lúc này mới mời các con lại đây ăn cơm, còn không mau cảm ơn Loan thiếu.”
Chu Hối tuy rằng luôn luôn ở trường học diễu võ dương oai nhưng ở trước mặt cha mình vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
Liền thành thành thật thật đối Loan Thư nói cảm tạ.
Loan Thư lại không để ý đến Chu Hối, bởi vì hắn đang bận đấu mắt với tôi.
Tôi điên cuồng ám chỉ hắn lại muốn làm cái trò gì!
Hắn lại dùng đôi mắt ảnh đế của hắn biểu thị kêu tôi đừng nóng nảy.
Mắt đi mày lại như vậy bị Vạn Nhụy đứng một bên nhận ra.
“Loan thiếu, ngài còn nhớ rõ tôi sao, chúng ta lần trước có gặp qua ở bữa tiệc của Vương đạo diễn!”
Nàng thẹn thùng đi đến bên cạnh Loan Thư, muốn ngồi ở vị trí kế bên hắn.
Lại bị Loan Thư cau mày ngăn lại.
Hắn nghi hoặc nhìn Vạn Nhuỵ, “Cô là ai?”
Lại không để ý đến cô ta, vẫy vẫy tay với tôi: “Lâm Trĩ, lại đây ngồi nè.”
Tôi: “......”
Cảm giác chồng yêu nhà mình chính xác là đến kiếm thêm chuyện cho tôi làm.
07
Toàn bộ căn phòng lâm vào không khí trầm lắng.
Tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm tôi, chất vấn trong mắt đều muốn tràn ra.
Chỉ có Loan Thư ——
Cười đến vô cùng đẹp trai, “Lâm Trĩ, thẹn thùng cái gì, còn không qua đây.”
Tôi: “......”
Dưới ánh mắt của mọi người, trong lòng tôi âm thầm cân nhắc tội mưu sá.t chồng thì ngồi tù mấy năm.
Sau đó đi qua, tuyệt vọng ngồi ở kế bên hắn
Lẳng lặng cấu đùi hắn, lại bị hắn nắm tay, nhẹ nhàng vuốt ve.
Tôi nghiêng người, ý bảo hắn buông tay.
Nhưng lão lưu manh lại làm như không thấy, dùng tay khác dọn chén đũa cho tôi, ôn nhu nói: "Đều là đồ em thích ăn, lát nữa ăn nhiều một chút nhé."
Trong phòng lại là một mảnh tĩnh mịch.
Cha của Chu Hối là người đầu tiên hồi phục tinh thần, “Loan, loan thiếu, ngài cùng đồng học của A Hối có quen biết?”
Loan Thư thần sắc bất biến, đương nhiên trả lời: “Đương nhiên.”
Trong phòng một trận nhỏ giọng kinh hô.
Tôi nhìn chồng mình làm khùm làm đin, đau đầu đỡ trán
Trong đầu dùng hết công suất suy nghĩ.
Nghĩ nên như thế nào giảo biện, à không, giải thích.
Vạn Nhuỵ - người bị bỏ qua từ lúc vào tiệc đột nhiên lên tiếng nói: "Loan thiếu, ngài quen biết chồng của Lâm Trĩ ư?"
Tôi lúc này mới phát hiện, cô ta thế nhưng vẫn luôn đứng ở bên cạnh chúng tôi.
Tôi cùng Loan Thư cùng lộ vẻ khó hiểu, không biết đây là ý tứ gì.
Vạn Nhụy thập phần “quan tâm” bỏ qua tôi, đối Loan Thư “giải thích”: “Không nghĩ tới chồng của Lâm Trĩ cùng ngài có quen biết, không biết là thần thánh phương nào, thế nhưng có thể làm Loan thiếu đều phải chiếu cố Lâm Trĩ.”
Loan Thư nhíu mày, “Cô nói lung tung gì vậy, tôi là..”
“Đúng đúng đúng, anh ấy có quen biết với chồng tôi” tôi vội vàng che miệng hắn, mở miệng liền bịa chuyện: “Là chồng tôi nhờ Loan Thư chiếu cố tôi, cô nói quá đúng!”
Tôi còn đau đầu phải giải thích như thế nào đâu.
Không nghĩ tới Vạn Nhụy tuy rằng đầu óc không tốt lắm.
Nhưng năng lực tư suy diễn vẫn là trước sau như một, vô cùng nhuần nhuyễn.
Đây quả thực là một kịch bản tốt!
Tôi gửi cô ta một ánh mắt cảm kích, sau đó tránh thoát ra bàn tay đang rục rịch của Loan Thư, khiến cho hắn an tĩnh một chút.
Tôi cảm động nước mắt lưng tròng, nhìn về phía Vạn Nhụy, “Cô nói cô làm thế nào mà thông minh như vậy chứ!”
Tôi tuyên bố, giây phút này, cô, chính là tỷ muội tốt của tôi!
Vạn Nhụy lại cảnh giác nhìn tôi, “Lâm Trĩ, ánh mắt của cô là sao, cô sẽ không cho rằng chúng tôi hiểu lầm Loan thiếu mới là chồng của cô nha?"
“Nghĩ gì vậy, tôi cũng không có bị ngu.”
Cô ta trắng mắt liếc tôi một cái, không chú ý tới ánh mắt sâu kín của Loan Thư đang nhìn.
Giờ phút này, cô ta tựa hồ là quên mất ảnh đế Loan Thư mà cô ta luôn tâm tâm niệm niệm, trong mắt đều chỉ có hình bóng của tôi.
Chỉ nghe cô ta lại hỏi tôi: “Ánh mắt của cô có ý gì? Lâm Trĩ, cô có phải đang mắng tôi ở trong lòng không?”
Tôi liếm liếm môi, nỗ lực nhịn cười trả lời: “Không —— không có, tôi đang khen cô thông minh đó.”
08
Khoảng thời gian sau đó, không khí bàn cơm vô cùng quỷ dị.
Di động của tôi rung liên tục, tất cả đều là từ group lớp.
“Lâm Trĩ, cô giấu quá kĩ! Quen biết với Loan Thư đều không nói cho chúng tôi biết, mau, xin ký tên giúp chúng tôi, tôi liền tha thứ cho cô *thả tim*.”
“+1”
“+10086”
“Giơ tay, chỉ có tôi càng tò mò về chồng của Lâm Trĩ sao, không chỉ có cậu của Vạn Nhụy cung kính đối với hắn mà còn quen biết cả Loan Thư luôn!”
“Chẳng lẽ nói......”
Chẳng lẽ nói cái gì, trong lòng tôi có chút lộp bộp.
“Chẳng lẽ chồng cô là phú nhị đại nhà nào đó! So Chu Hối càng lợi hại hơn, mọi người xem Chu Hối ở trước mặt Loan Thư cũng không dám lên tiếng!”
"Ê, Chu Hối có trong này."
Trên bàn cơm đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh,
——là từ Chu Hối đang xem di động,
Vạn Nhụy lúc trước vì để khoe bạn trai đã kéo Chu Hối vào group lớp với mỹ danh “Người nhà”.
Vì thế,
Tin nhắn trong group,
Liền khiến Chu Hối nghẹn khuất cả đêm.
Buông xuống đôi đũa trên tay.
Thừa dịp Loan Thư đi tiếp điện thoại công việc.
Đối với tôi âm dương quái khí nói: “Lâm Trĩ, tôi thật đúng là xem thường cô, liền vòng tròn giao thiệp với Loan thư cũng với được.”
Cha hắn cả đêm không ngừng cúi đầu khom lưng với Loan Thư không nghe ra ẩn ý trong lời nói của con trai mình, cũng nhịn không được hỏi tôi: “Không nghĩ tới vị đồng học này tuổi còn trẻ đã kết hôn, chỉ là không biết chồng cô là ai, có thể giới thiệu cho tôi quen biết không!”
Hắn đã nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người.
Một bàn người đều mắt trông mong nhìn về phía tôi, vẻ mặt tràn đầy nhiệt huyết dành cho bát quái.
Tôi chột dạ hắng giọng, còn chưa lên tiếng, Vạn Nhụy lại thay tôi mở miệng:
“Bá phụ, ngươi cũng không biết, Lâm Trĩ nhà chúng ta vô cùng lợi hại. Vừa vào đại học liền kết hôn, tuy rằng tuổi chồng cô ấy hơi cao, nhưng đối xử với cô ấy vô cùng tốt, thật là làm người khác hâm mộ.”
“Ồ? Phải không?” Chu Cẩn tức khắc hứng thú, ánh mắt nhìn tôi cũng đầy biến hoá.
“Ha ha ha, con trai, vị đồng học này nhưng thật ra "biết sống"" Ánh mắt hắn nhìn tôi đầy nghiên cứu, gọi phục vụ rót rượu cho tôi, lại nâng ly với tôi, “Nếu là bạn học của Hối nhi, về sau thường tới nhà bá phụ chơi nhé, bá phụ nhất định chiêu đãi tốt mọi người.”
Các đồng học khác không hiểu nghĩa trong câu nói này, đều nói cảm ơn:
“Cảm ơn bá phụ!”
“Bá phụ người thật tốt!”
Mà tôi nhìn ly rượu được rót đầy trước mặt, nghiền ngẫm cười, cũng không có cầm lên.
Chu Cẩn bưng ly rượu cười với tôi, bộ dạng nếu tôi không uống thì sẽ không từ bỏ.
Chu Hối ngồi bên cạnh cha mình, cười đầy đối trá.
Vạn Nhụy che miệng thanh âm mềm mại thêm mắm thêm muối: “Lâm Trĩ, Chu bá phụ chính là đại nhân vật ở Lương thành chúng ta, kính rượu với cô, cô còn không mau uống. Không uống chính là không cho bá phụ mặt mũi đó!”
Ba người rất có hứng thú nhìn tôi, tựa hồ là chắc chắn ly rượu này tôi không uống thì không được.
Liền vào thời điểm Vạn Nhụy chế giễu nhìn tôi, cửa gỗ khắc hoa bị đẩy ra, một phục vụ bước vào.
Mọi người vừa mới hết hồn cũng không biết chính mình đang khẩn trương cái gì.
Giây tiếp theo, Loan Thư từng bước tiến vào. Hắn quanh thân khí chất băng hàn, sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt như lưỡi dao, cực kì sắc bén.
Hắn chậm rãi đi qua, khóe miệng nở một mạt cười lạnh, âm thanh âm trầm: “Mặt mũi tôi cô ấy còn không thèm cho, chỉ dựa vào ông?”
Chu Cẩn, người không nghĩ tới hắn sẽ trở về nhanh như vậy, tức khắc bị dọa mồ hôi lạnh ứa ra: “Loan, Loan thiếu.”
Nhìn sắc mặt Loan Thư, tôi cảm thấy không tốt.
Xong rồi xong rồi,
Hắn giận rồi.
Tôi vội vàng đứng dậy, kéo kéo góc áo hắn, ý bảo hắn không cần nổi giận.
Hắn liếc nhìn tôi một cái, nỗ lực áp xuống tức giận, lại liếc mắt nhìn cha con họ Chu.
Nhìn đến mức Chu Cẩn đương trường chân mềm, liền thiếu điều quỳ xuống.
Tôi lại kéo kéo tay áo hắn, hắn lúc này mới thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng cầm lấy tay tôi.
Nói với cha con nhà họ Chu một câu: “Họ Chu nhà các người có thể biến khỏi Lương thành.”
Liền mặc kệ cha con nhà họ xin tha, dưới cái nhìn hoảng hốt của đồng học, kéo tay tôi về nhà.
Trên đường còn không quên oán giận tôi một câu: “Em sớm cho anh danh phận thì làm gì có chuyện này xảy ra?”
Ta vuốt vuốt đầu tóc được chải gọn gàng của hắn như vuốt lông mèo.
Không nhịn được hỏi: “Câu nói vừa rồi là câu nói kinh điển của tổng tài bá đạo—— cho nhà họ Vương phá sản trong truyền thuyết sao?”
Loan Thư nghe vậy u oán nhìn tôi trong chốc lát,
Sau đó dùng hành động nói cho tôi biết, hắn đúng là có huyết thống với tổng tài bá đạo!
09
Sau bữa tiệc hôm đó tôi cũng không để ý đến group lớp.
Vốn dĩ là lần hoạt động tập thể lớp cuối cùng của năm tư.
Nhưng sau khi kỳ nghỉ kết thúc trở lại trường học, tôi có điểm chán ăn, nhìn cái gì cũng đều buồn nôn.
Đến lúc tôi ý thức được có điểm không đúng thì cũng xét nghiệm ra mang thai.
Loan Thư vui đến nỗi hận không thể chiêu cáo toàn thế giới.
Ta đang nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên cảm giác được một ánh mắt u oán,
Quay đầu nhìn lại, không phải Vạn Nhụy thì là ai!
Từ lúc Chu gia bị Loan Thư cho phá sản, Vạn Nhuỵ cũng thất thế.
Đồng học vây xung quanh nàng năm xưa giờ chuyển hết sang bên tôi.
—— đương nhiên đều là vì tìm hiểu Loan Thư.
Tin tức tôi với Loan Thư có quen biết đã truyền khắp trường.
Bất quá còn tốt, trừ bỏ lớp tôi gặp qua Loan Thư, người khác phần lớn là thái độ bán tín bán nghi.
Tôi cũng liền thuận thế giải thích đó là tin vịt.
Còn về chồng tôi, tôi cũng không nhắc đến trừ khi có người nhìn thấy nhẫn cưới mà hỏi thì tôi mới bảo mình đã kết hôn.
Nhưng ngày gần đây, trên diễn đàn trường học hoặc confession, luôn có người nhắc tới:
"Lâm Trĩ năm 4 có phải đã kết hôn? Nghe nói nàng gả cho một lão nam nhân tuổi lớn hơn nàng rất nhiều."
"Tôi nghe nói nàng là tiểu tam, thân phận của kim chủ vô cùng lớn, còn quen biết với Loan Thư."
"Thật hay giả vậy? Tôi chỉ nghe nói cô ấy đã kết hôn, chồng tuy lớn tuổi nhưng rất thương cô ấy, hoá ra là làm tiểu tam cho nhà giàu!"
Tôi lúc đầu còn không thèm để ý.
Từ nhỏ đến lớn, loại ác ý phỏng đoán này tôi nghe nhiều rồi
Lúc còn học cao trung, tài xế nhà tôi chạy Maybach tới đón tôi, có người chụp hình đưa cho cô giáo, nói tôi theo người giàu có.
Tôi giải thích nửa ngày cô giáo còn không tin
Vẫn là ba tôi tự mình giết lại đây, mua lại trường học, làm hiệu trưởng xoa mồ hôi lạnh tự mình khai tên của cô giáo kia.
Sau này, tôi không muốn không có việc gì liền nói với người khác về gia cảnh nhà mình.
Lại không nghĩ muốn bày trò chứng minh thân phận cho người khác xem.
Cho nên sau khi lên đại học, vẫn luôn kêu tài xế lái xe bình thường đến đón tôi.
Mà khi tôi thấy hot search “Nữ sinh đại học chê nghèo yêu giàu, tiểu tam thượng vị chưa thoả mãn, còn sinh con cho kim chủ!" tôi tức muốn nổ lửa.
Cái hot search kia còn kèm theo vài tấm ảnh chụp mờ mờ.
Một cái là tài xế mở cửa chiếc xe bình thường đón tôi tan học.
Một cái là vào hôm tôi kiểm tra thai kì đi ra, được ba tôi đỡ lên chiếc Rolls Royce IV về nhà.
Ngày đó Loan Thư một hai phải đi theo, bị tôi lườm một cái phải ở nhà.
Tôi đi kiểm tra thai kì, không phải đi xem họp fan.
Tuy rằng không cận mặt nhưng người "có tâm" đã tiết lộ đến tên trường tôi.
Phía dưới bình luận tất cả đều là “Nữ hài tử hiện tại thật không biết giữ mình trong sạch”
Có rất nhiều comment và ý kiến trái chiều.
Loại đề tài bát quái này, cùng với ý kiến nam nữ đối lập, lập tức liền bạo.
Tôi chỉ là một sinh viên, ai rảnh để ý đến tôi.
Có thể mua cho tôi cái hot search, trừ Vạn Nhuỵ ra, thật nghĩ không ra người thứ hai.
Có một số người thật đúng là xem sự khoan dung của người khác thành sự nhượng bộ của tư bản.
Tôi cong môi cười lạnh một tiếng, nhìn Vạn Nhuỵ đắc ý cười với tôi.