Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1646
Chương 1645
Người đàn ông còn lại đuổi theo, đánh một phát vào sau lưng Đế Anh Thy.
“A” Đế Anh Thy bị đau mà ngã xuống, cơ thể vừa mới ổn định lại thì cô lại thấy người đàn ông kia bổ nhào tới, hướng nắm đấm về gương mặt của cô. Chỉ là anh ta chưa kịp đấm thì đã bị bàn tay còn khỏe hơn anh ta nắm chặt lấy khống chế.
Đế Anh Thy thấy thế thì dùng sức đâm lưỡi dao sắc bén vào dưới nách người đàn ông.
“A a a” Người đàn ông kêu lên thảm thiết.
vietwriter.vn
Tiếp theo anh ta bị Tư Hải Minh đạp ngã sang bên cạnh. Anh đỡ Đế Anh Thy ở dưới đất dậy vẻ mặt căng thẳng hoảng loạn: “Em có bị thương ở đâu không? Để anh xem nào.”
“Không sao tôi rất ổn” Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh sờ đến nỗi mất tự nhiên.
Tư Hải Minh kéo Đế Anh Thy lên bàn tay tỉnh tế đặt lên trên lưng cô che chở.
Tư Hải Minh để ý tới người đàn ông muốn chạy trốn, anh xoay người lại, trông vô cùng tàn bạo, chạy nhanh tới giống như ác quỷ vậy. Anh nắm lấy cổ áo của người đàn ông kia, rồi xoay ba trăm sáu mươi độ.
Còn sót lại một kẻ đã sắp chạy ra khỏi hành lang. Tư Hải Minh lấy điện thoại di động ra ném vào người anh ta.
“A” Điện thoại đập thẳng vào gáy người đàn ông, anh ta ngã sõng xoài trên mặt đất.
Lúc anh ta còn chưa kịp bò dậy thì Tư Hải Minh đã lấy chân đạp lên cổ anh ta, rắc một tiếng đã không còn hơi thở nữa rồi.
Đế Anh Thy đi tới nhìn đám sát thủ đã chết hết. Cô lại hoảng sợ trước thủ đoạn của Tư Hải Minh một lần nữa. Anh giống như không phải là người của thủ đô Hải Hạ mà là sinh sống trong thời kỳ loạn lạc vậy.
Đế Anh Thy hoàn hồn lại, cô muốn hỏi về chuyện của anh hai nhưng chỉ thấy Tư Hải Minh xoay người lại, áp sát cô. Tiếp theo cơ thể của cô nhẹ bằng, cô bị Tư Hải Minh bế lên rồi.
“Anh”
Tư Hải Minh bế Đế Anh Thy xoay người đi vào phòng bệnh bên cạnh rồi khóa cửa lại. Anh đặt cô nằm sấp lên trên giường rồi kéo váy của cô lên.
“A, anh anh… anh làm cái gì vậy?” gương mặt Đế Anh Thy đỏ ửng lên cô vội vàng giữ lấy váy, che lấy những chỗ bị lộ ra ngoài.
Anh bị làm sao vậy, chỗ này là bệnh viện, hơn nữa bên ngoài còn đang loạn cào cào lên như thế nữa chứ.
Thế nhưng sức lực của cô sao có thể chống cự lại được với Tư Hải Minh chứ, dù cho cô biết giết người thì sự cách biệt giữa sức lực của đàn ông và phụ nữ cũng rất lớn.
Tư Hải Minh nắm chặt lấy cổ tay của Đế Anh Thy, giọng nói trầm thấp mang theo một chút hung dữ, anh nói: “Em năm yên đi”
Sau đó váy của Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh kéo lên đến tận lưng, chỗ nên lộ cũng lộ rồi, chỗ không nên lộ cũng lộ luôn rồi.
Tư Hải Minh nhìn xuống ánh mắt hơi chấn động, trông rất nham hiểm đáng sợ.
Anh chỉ nhìn thấy chỗ xương cánh bướm rõ ràng có một vết bầm to bằng nắm tay, đâm thẳng vào đôi mắt của Tư Hải Minh.
Vừa rồi hai tên kia chết nhanh quá.
“Anh… anh buông tôi ra đi..” Đế Anh Thy giấy dụa, cái mông của cô vặn và vặn vẹo, khuôn mặt cũng đỏ ửng lên.
Tư Hải Minh dùng tay đè lại vòng eo nhỏ nhắn không tới một vòng tay của Đế Anh Thy, nếu cô còn như thế này nữa anh sẽ mất khống chế mất.
Tư Hải Minh cúi đầu xuống hôn lên vết bầm tím trên xương cánh bướm của cô.
Người đàn ông còn lại đuổi theo, đánh một phát vào sau lưng Đế Anh Thy.
“A” Đế Anh Thy bị đau mà ngã xuống, cơ thể vừa mới ổn định lại thì cô lại thấy người đàn ông kia bổ nhào tới, hướng nắm đấm về gương mặt của cô. Chỉ là anh ta chưa kịp đấm thì đã bị bàn tay còn khỏe hơn anh ta nắm chặt lấy khống chế.
Đế Anh Thy thấy thế thì dùng sức đâm lưỡi dao sắc bén vào dưới nách người đàn ông.
“A a a” Người đàn ông kêu lên thảm thiết.
vietwriter.vn
Tiếp theo anh ta bị Tư Hải Minh đạp ngã sang bên cạnh. Anh đỡ Đế Anh Thy ở dưới đất dậy vẻ mặt căng thẳng hoảng loạn: “Em có bị thương ở đâu không? Để anh xem nào.”
“Không sao tôi rất ổn” Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh sờ đến nỗi mất tự nhiên.
Tư Hải Minh kéo Đế Anh Thy lên bàn tay tỉnh tế đặt lên trên lưng cô che chở.
Tư Hải Minh để ý tới người đàn ông muốn chạy trốn, anh xoay người lại, trông vô cùng tàn bạo, chạy nhanh tới giống như ác quỷ vậy. Anh nắm lấy cổ áo của người đàn ông kia, rồi xoay ba trăm sáu mươi độ.
Còn sót lại một kẻ đã sắp chạy ra khỏi hành lang. Tư Hải Minh lấy điện thoại di động ra ném vào người anh ta.
“A” Điện thoại đập thẳng vào gáy người đàn ông, anh ta ngã sõng xoài trên mặt đất.
Lúc anh ta còn chưa kịp bò dậy thì Tư Hải Minh đã lấy chân đạp lên cổ anh ta, rắc một tiếng đã không còn hơi thở nữa rồi.
Đế Anh Thy đi tới nhìn đám sát thủ đã chết hết. Cô lại hoảng sợ trước thủ đoạn của Tư Hải Minh một lần nữa. Anh giống như không phải là người của thủ đô Hải Hạ mà là sinh sống trong thời kỳ loạn lạc vậy.
Đế Anh Thy hoàn hồn lại, cô muốn hỏi về chuyện của anh hai nhưng chỉ thấy Tư Hải Minh xoay người lại, áp sát cô. Tiếp theo cơ thể của cô nhẹ bằng, cô bị Tư Hải Minh bế lên rồi.
“Anh”
Tư Hải Minh bế Đế Anh Thy xoay người đi vào phòng bệnh bên cạnh rồi khóa cửa lại. Anh đặt cô nằm sấp lên trên giường rồi kéo váy của cô lên.
“A, anh anh… anh làm cái gì vậy?” gương mặt Đế Anh Thy đỏ ửng lên cô vội vàng giữ lấy váy, che lấy những chỗ bị lộ ra ngoài.
Anh bị làm sao vậy, chỗ này là bệnh viện, hơn nữa bên ngoài còn đang loạn cào cào lên như thế nữa chứ.
Thế nhưng sức lực của cô sao có thể chống cự lại được với Tư Hải Minh chứ, dù cho cô biết giết người thì sự cách biệt giữa sức lực của đàn ông và phụ nữ cũng rất lớn.
Tư Hải Minh nắm chặt lấy cổ tay của Đế Anh Thy, giọng nói trầm thấp mang theo một chút hung dữ, anh nói: “Em năm yên đi”
Sau đó váy của Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh kéo lên đến tận lưng, chỗ nên lộ cũng lộ rồi, chỗ không nên lộ cũng lộ luôn rồi.
Tư Hải Minh nhìn xuống ánh mắt hơi chấn động, trông rất nham hiểm đáng sợ.
Anh chỉ nhìn thấy chỗ xương cánh bướm rõ ràng có một vết bầm to bằng nắm tay, đâm thẳng vào đôi mắt của Tư Hải Minh.
Vừa rồi hai tên kia chết nhanh quá.
“Anh… anh buông tôi ra đi..” Đế Anh Thy giấy dụa, cái mông của cô vặn và vặn vẹo, khuôn mặt cũng đỏ ửng lên.
Tư Hải Minh dùng tay đè lại vòng eo nhỏ nhắn không tới một vòng tay của Đế Anh Thy, nếu cô còn như thế này nữa anh sẽ mất khống chế mất.
Tư Hải Minh cúi đầu xuống hôn lên vết bầm tím trên xương cánh bướm của cô.
Bình luận facebook