• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ác Ma Pháp Tắc (2 Viewers)

  • Chương 129

Là nhóc Gabri sao?


Trên mặt Đỗ Duy lập tức thoáng hiện nét vui mừng xuất phát từ nội tâm, liền đứng dậy đi mở cửa phòng.


Trước cửa, Gabri tám tuổi trên mặt lộ vẻ kích động đang tươi cười nhìn anh trai của mình.


Được coi là hy vọng tương lai, niềm kiêu ngạo của gia tộc, đứa con được bá tước đại nhân yêu thương nhất, người thừa kế của gia tộc …Giờ đây đang đứng trước mặt Đỗ Duy nhưng hình như không có chút kiểu cách nào của “thiên tài” cả.


Gabri mặc một bộ y phục màu lam. Kiểu quấn áo này rất cổ quái, không giống với loại trường bào mà các quý tộc thường mặc trên Roland đại lục chút nào … Loại quần áo này có rất nhiều túi miệng rộng, nhìn từ hình thức khá quái dị, hình như về sau mới được may thêm lên quần áo.


Đỗ Duy liếc mắt một cái liền nhận ra, kiểu quần áo này rõ ràng là năm đó mình cùng Gabri nói chuyện trời ơi đất hỡi lúc ban đêm từng nhắc qua.


Chỉ có quần áo trong kiếp trước của Đỗ Duy …Cái thế giới kia mới có nhiều túi đến thế. Hiển nhiên chú nhóc thông minh này bị Đỗ Duy gợi ra ý tưởng Sau đó Gabri mới sai người hầu làm cho mình bộ quần áo quái dị này …Nói thật kiểu quần áo này rất giống kiểu các tay “Đạo diễn” hay mặc trong kiếp trước.


Gabri có tướng mạo rất anh tuấn giống Đỗ Duy, kế thừa mọi ưu điểm của bá tước đại nhân và bá tước phu nhân. Gabri chỉ mới tám tuổi nhưng nhìn qua lại kiện tráng hơn với Đỗ Duy vài phần. Từ nhỏ đến bây giờ luyện tập võ thuật khiến cho thân thể phát triển nhanh hơn so với người bình thường, Bây giờ chỉ thấp hơn Đỗ Duy một chút thôi …Có thể tưởng tượng trong tương lai chú nhóc này rất có cơ hội trở thành một vị tướng lãnh quân đội xuất sắc của gia tộc Rowling.


Gabri tám tuổi nhìn người anh của mình, nụ cười xuất phát từ nội tâm trên khuôn mặt non nớt lộ ra nét ngây thơ, khờ khạo khiến cho lòng Đỗ Duy đột nhiên trở nên ấm áp.


Dù gì …Chú này cũng từng khiến cho mình leo qua cửa sổ phòng hắn lúc nửa đêm liên tục hai năm kia mà.


“Anh! Anh rốt cuộc cũng đã về nhà rồi, em biết anh nhất định sẽ trở về mà.” Gabri hoan hộ một tiếng, liền chạy tới ôm lấy cổ Đỗ Duy. Trong nội tâm Đỗ Duy rất cảm động …Vì sau khi trở lại đế đô gặp được loại “tình thương” ngụy tạo của bá tước đại nhân ít nhiêu làm Đỗ Duy có chút thất vọng. Nhưng giờ đây lại thấy thấy được tình cảm người em dành cho mình mới thật sự chân thành.


Đỗ Duy vừa mỉm cười vỗ nhẹ đầu Gabri vừa nhíu mày nhìn quần áo của hắn: “Em thật sự làm ra một bộ quần áo như vậy …Trời ạ, trên người em sao toàn là đất thế này? Anh nghe nói em hiện đang theo học vị Lam Hải đại học giả nào đó, chẳng lẽ nữa đường đang chạy vấp té lên đống đất hay sao?”


Gabri cười ha ha: “Anh ơi, bộ quần áo này em làm không tệ đúng không? Anh nói quả nhiên không sai. Như thế này thật sự rất tiện lợi. Sách vở của em, còn có thức ăn vặt, tiền vàng và một chút đồ vật nho nhỏ đều có thể đặt vào bên trong túi …À phải rồi, còn có chủy thủ mà Alpha thị vệ trưởng tặng còn có thể cất vào đó nữa!”


Nói xong Gabri đột nhiên quay đầu hô một tiếng: “Hey, tại sao ngươi không đi vào?”


Đỗ Duy trong lòng cả kinh


Bên ngoài còn có người?


Sau đó, trong góc âm u của hành lang, có một người chậm rãi đi ra. Người này thực sự khiến cho Đỗ Duy cảm thấy kinh hãi!


Đỗ Duy trời sinh có tinh thần lực cao hơn so với người bình thường mà sau khi tu luyện ma pháp một thời gian, bất kể là thính giác hay thị giác đều đạt đến một trình độ phi thường kinh người. Mà lúc nãy trong khi Gabri đi tới hắn rõ ràng chỉ nghe thấy tiếng bước chân của một người!


Người thứ hai ở đâu ra?


Đỗ Duy không nhịn được cẩn thận đánh giá hai mắt người này, trong lòng mơ hồ sinh ra một tia cảnh giác.


Người này, sợ rằng không đơn giản!


Đây chỉ là một nam nhân khoảng chừng hơn hai mươi tuổi …Trên người mặc quần áo giống như người hầu trong Rowling gia tộc, tướng mạo cũng bình thường không có điểm gì kỳ quái. Nhưng mà Đỗ Duy từ trong ánh mắt của người này thấy được sự lạnh lùng gần như băng tuyết.


Hơn nữa, người này quả thực quá kỳ quái …Tư thế hắn bước đi rất nhẹ nhàng, gần như là một con báo đang lúc săn mồi. Trong ánh mắt luôn luôn không thay đổi vẫn giữ vẻ lạnh lùng và cảnh giác, bộ dáng hắn bước đi giống như …Sợ sẽ đạp chết một con kiến vậy.


Dù không nhận ra người này là ai, nhưng bằng vào cảm giác đầu tiên khi thấy hắn. Đỗ Duy lập tức xác định: đây là một cao thủ! Một cao thủ võ thuật.


Ngoài ra, người này …Sợ rằng đã từng trải qua giết chóc, nét lạnh lùng trong ánh mắt của hắn mang theo cái nhìn bình thản với sinh mệnh. Chỉ có người đã chính thức trải qua máu tươi mới có loại khí chất ấy.


Quan trọng hơn, hắn còn là một người có kinh nghiệm rất phong phú …Lúc nãy trong hành lang, hắn rất cẩn thận cảnh giác xung quanh. Nơi mà hắn đứng là góc tối nhất của hành lang, đây hoàn toàn là một loại bản năng…Thậm chí không biết hắn dùng loại bí pháp cổ quái gì mà ngay cả khí tức toàn thân dường như cũng có thể ẩn giấu.


Khiến cho người có cảm ứng linh mẫn như Đỗ Duy cũng không nhận ra hành lang phía sau Gabri còn có một người như vậy.


“Anh ” Gabri cười ngây thơ, sắc mặt có chút quái dị nhìn Đỗ Duy nói: “Đây là người hầu tùy thân mà ta cho ta …À, bộ dáng của hắn vốn thế, lạnh lùng như là người gỗ. Em cũng không cách nào thích hắn được nhưng cha nghiêm lệnh em đi đến bất kỳ đâu hắn cũng đều phải đi theo ta …Hôm nay cũng là ngày đầu tiên hắn theo em…Hức, em đã thử rất nhiều biện pháp, ngay cả cười hắn cũng không chịu cười một cái đó.”


Sao?


Cha cấp Gabri người hầu tùy tùng sao? Ngày đầu tiên ư?


Đỗ Duy không nhịn được thở dài trong lòng: Đây rõ ràng là một cận vệ, hơn nữa thực lực của người này tuyệt đối không tầm thường.


Đỗ Duy thu hồi ánh mắt dò xét, dường như tùy ý quay về hướng người này hỏi một câu: “Này, ngươi tên là gì?”


Nhưng người này có vẻ như không nghe thấy, chỉ đứng lẳng lặng ở đó.


Gabri có chút không vui, trừng mắt nhìn người này nói: “Hey, anh của ta đang hỏi chuyện ngươi đó, đây là anh của ta, lời anh ấy nói cũng giống như là lời của ta! Ngươi hiểu rõ chưa?”


Vị cao thủ thần bí trầm mặc này lẳng lặng nhìn Gabri một cái, trong ánh mắt không một tia tình cảm …Đó là loại ánh mắt coi mọi việc đối với hắn là hư vô.


Cuối cùng, hắn gật đầu rất nhẹ, sau đó mang ánh mắt chuyển đến Đỗ Duy dùng một loại thanh âm trầm thấp và khàn khàn hồi đáp:


“Tên của tôi là Tus


Hai huynh đệ gặp lại hiển nhiên là rất cao hứng


Nhất là đối với Gabri …Chú nhóc mới tám tuổi này từ nhỏ đã được xưng tụng là thiên tài …Hắn thật sự rất thông minh. Nhưng từ nhỏ Gabri đã hiểu rõ một bí mật: Người anh này của mình, người bị cha không thích, người bị mọi người khinh thường là thiếu gia ngu ngốc của gia tộc Rowling …thật sự ra với còn thông minh hơn mình gấp mấy chục lần, trình độ uyên bác của anh lại càng hơn chính mình gấp trăm lần.


Trong thời gian hai năm, anh hầu như mỗi buổi tối đều lẻn vào phòng mình lúc nửa đêm, dạy cho mình rất nhiều thứ cổ quái và thú vị …Mà thực tế chứng minh, những thứ Đỗ Duy dạy cho Gabri đều phi thường hữu dụng. Nếu như không có sự dạy dỗ của ca ca, bản thân mình tuyệt đối không chiếm được xưng là thiên tài.


Dù vậy, Gabri cũng không rõ anh Đỗ Duy tại sao vẫn im lặng thừa nhận hiểu lầm của mọi người đối với mình, rõ ràng anh mới là thiên tài chính thức nhưng lại đối với ánh mắt hiểu lầm xung quanh mình không hề để ý. Mọi người nói sau lưng anh là kẻ ngu ngốc, cho tới bây giờ anh cũng không buồn phản bác …


Khi Đỗ Duy rời khỏi đế đô, nước mắt thương tâm của mẹ, thái độ lạnh lùng của cha khiến cho Gabri rất khó hiểu. Nhưng Gabri ngay từ bé vẫn luôn luôn tin tưởng một việc: bằng vào sự thông minh của anh mình sớm muộn rồi cũng sẽ trở lại đế đô. Bởi vì anh vốn không giống với người khác, một người không tầm thường có thể bị người khác hiều lầm nhất thời, nhưng chắc chắn không thể bị người khác hiểu lầm vĩnh viễn được.


Đỗ Duy đối với tình cảm mà Gabri biểu hiện rất vui mừng …Hắn hiểu rất rõ … Trong các gia đình quý tộc, anh em khi tranh sủng hoặc tranh giành quyền thừa kế thường thường đều trở mặt thành thù...Cũng may đứa em nhỏ tuổi này không biểu hiện ra với mình tầng ngăn cách gì.


“Em còn chưa trả lời câu hỏi của anh đấy … Không phải em theo học vị Lam Hải đại học giả nào đó rồi sao? Đến nơi nào lại khiến trên người toàn là đất như thế?” Đỗ Duy chỉ vào quần áo của Gabri cười nói.


Đúng vậy, trên bộ quần áo màu lam của Gabri quả thật là đen một mảnh, xám một mảnh tràn đầy tro bụi, ngoài ra còn rất nhiều vết bẩn ở phía trước. Thậm chí ngay trên đôi tay và giày cũng đều là dính bùn.


“Ai …cái này đều là nhiệm vụ của Lam Hải sư phụ giao cho em” Gabri trên mặt có chút bất đắc dĩ, dù sao cũng là con cháu quý tộc, từ nhỏ đã được giáo dục phải chú ý dáng vẻ của bản thân …Mà giờ đây cả người đầu bùn mặt đất, trong lòng ít nhiều cũng có chút không vui.


Sau đó, Gabri giải thích một phen khiến cho Đỗ Duy đối với vị Lam Hải đại học giả này sinh ra vài phần hứng thú


Là học giả nổi tiếng nhất tại đế đô, phương thức giáo của Lam Hải quả nhiên khiến Đỗ Duy rất tán đồng. Hiện tại hắn dạy cho môn hạ đệ tử của mình một số thực vật học và sinh vật học nhưng cũng không giống kiểu cũ, bắt để tử chết sống học trên đống sách vở mà lại cố ý đem vài nội dung trên sách, sửa vài chỗ rất nhỏ sau đó giao cho Gabri và đám đệ tử để cho bọn họ tự mình đi quan sát đám thực vật cùng sinh vật này.


Thông qua kết quả quan sát của bọn họ để họ phát hiện chỗ cố ý sửa đổi sai nội dung trong sách …Cách làm như vậy so với cố gắng học thuộc nội dung trong sách càng để lại ấn tượng sâu hơn.


Gabri một thần bùn đất là do trong sân vườn của sư phù đào giun mà bị biến thành.


Quả nhiên không hổ là học giả nổi tiếng nhất đế đô …Loại phương pháp dạy học này so với người khác đã cao hơn một bậc rồi.


Đỗ Duy mỉm cười, nhìn Gabri trên mặt mang chút bất mãn: “Nghe này Gabri, cách làm này của sư phụ em rất chính xác. Dù bây giờ anh không thể giải thích chi tiết với em nhưng ngươi hãy tin anh, nhất định phải tôn kính vị sư phụ này …Em nhất định có thể học được rất nhiều thứ từ ông ấy.”


“Thật ra em cũng hiểu được …” Gabri do dự một lát, trên mặt lộ ra nụ cười chân thành: “Anh à, em thật ra hiểu được nếu anh đích thân dạy em, sợ rằng còn tốt hơn. Em tin tưởng anh so với bất kỳ học giả nào cũng tuyệt đối không hề thua kém “


Đỗ Duy cười cười. Bỏ qua vấn đề này …Không trả lời câu nói trước của Gabri, hắn suy nghĩ một chút sau đó đi vào trong phòng một lát liền đem ra một món đồ, liếc mắt nhìn Gabri: “Anh ở cố hương một năm làm ra một chút đồ thú vị …Lần này trở về chưa chuẩn bị món quà tốt nào cho em …Nhưng có cái này chắc là em sẽ cảm thấy hứng thú đấy“


Đây là một cái ông nhòm bằng đồng, đúng là do Đỗ Duy làm ra ở Rowling bình nguyên. Công nghệ còn có chút thô sơ, nhưng công năng cơ bản thì cũng không đến nỗi tệ. Chỉ là trên đại lục Roland tác dụng của ông nhòm cũng không quan trọng. Bởi vì một ma pháp sư cấp thấp thi triển ra “Ưng nhãn thuật” đều hoàn toàn có công năng thay thế ống nhòm.”


Dù sao, cho một đứa bé làm đồ chơi cũng không tệ lắm.


Gabri thông minh nên chỉ cần chơi một chút liền hiễu rõ công năng của món đồ này. Hắn hưng phấn mở cửa sổ sau đó cầm ống dòm nhìn khắp nơi, kinh ngạc không thôi. Sau đó cười lớn:”Quá tuyệt vời! Anh ơi, thứ này so với ưng nhãn thuật của ma pháp sư còn hữu dụng hơn đó, thứ này thật sự tặng cho em sao hả anh?”


Đỗ Duy cười cười: “Đương nhiên”


“Em biết mà, anh của mình thật sự là một người rất thông minh!“ Gabri đem ống nhòm nhét vào túi áo trên người, sau đó sắc mặt đột nhiên trở nên buồn bả: “Đáng tiếc, ngày mai emcòn phải theo sư phụ …ai, sau này phải ở lại nhà của Lam Hải lão sư, chỉ sợ phải chờ đến Hạ Quý Tế Điển mới có thể trở về nhà được.”


Lúc này, tên thần bí cao thủ vẫn đứng trong góc tối hành lang trước của đột nhiên mở miệng, thanh âm khàn khàn vừa trầm thấp vừa hùng hậu: “Gabri thiếu gia, chúng ta phải trở về. Bá tước đại nhân đã nói, sau khi thiếu gia trở về lập tức đi gặp đại nhân.”


“Biết rồi, biết rồi” Gabri có chút không kiên nhẫn...Nhìn người này liếc mắt: “Ngươi trở về trước đi, ta muốn ở cùng với anh ấy trong chốc lát “


“Không được” Tus dứt khoát cự tuyệt: “Bá tước đại nhân đã nói, tại bất cứ đâu thiếu gia cũng tuyệt đối không thể ra khỏi tầm mắt của tôi.


Đỗ Duy giật mình, trên mặt vẫn bình thường nhưng trong lòng lại xuất hiện nghi vấn: “Bảo vệ nghiêm mật đến như vậy ư? Tại sao chứ?


Suy nghĩ một chú, Đỗ Duy mở miệng nói: “Được rồi, Gabri ei trở về trước đi …Anh nghĩ em tốt nhất vẫn không nên cãi lại lời dặn dò của cha, dù sao bây giờ anh đã trở về, em còn lo lắng sau này không nhìn thấy anh hay sao?”


Vừa nói Đỗ Duy nhẹ nhàng kéo đệ đệ về bên người, dùng thanh âm rất nghiêm túc nói bên tai Gabri: “Em nhớ kỹ câu nói này của anh”


“Gì ạ?”


“Người tên Tus này …em nên đối với hắn khách khí một chút, hơn nữa hắn nói không sai. Em tốt nhất không nên ra khỏi phạm vi tầm mắt của hắn, hiểu không?


Gabri đối với Đỗ Duy hình như rất nghe lời, hắn không do dự lập tức dùng sức gật đầu: “Được, em tin tưởng anh”


Nói xong Gabri xoay người nhìn Đồ, giọng nói quả nhiên khách khí rất nhiều: “Tus tiên sinh, chúng ta trở về thôi”


Trước khi đi, Tus thoáng kinh ngạc nhìn Đỗ Duy một cái, đại khái hắn cũng không nghĩ tới …Vị thiếu gia hơi kiêu ngạo Gabri này ngay cả lời của bá tước đại nhân cũng dám chống lại nhưng lại không ngờ là nghe lời của người anh này.


Đóng cửa phòng lại, Đỗ Duy xoa xoa huyệt thái dương tự nhủ: “Chỉ sợ rằng tình hình ở đế đô thật sự không tốt lắm đây …Nếu không, tại sao cha cấp cho Gabri một cao thủ cận vệ như vậy chứ“


@chương này cách xưng hộ giữa Đỗ Duy và Gabri là anh em, sẽ có người thấy không quen lắm nhưng đây là truyện viết theo kiểu phương tây, dùng ta với ngươi thì không thân mật lắm
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom