Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 727: Đại Tràng Diện (Bức màn lớn) (Đoạn 2)
Tỷ như một lần hạm đội viễn chinh Nam Dương với quy mô to chiến thắng trở về. Mặc dù ai cũng biết viễn chinh đã trở thành một loại chê cười, nhưng cũng không ai có thể ngăn cản sự háo hức của mọi người đối với nghi thức long trọng chiến thắng trở về … Dù sao, đại bộ phận người sống trên đời đều là thích náo nhiệt.
Ai lại không thích nhìn nghi thức chiến thắng trở về long trọng huy hoàng? Ai không thích nhìn nghi thức long trọng mà uy nghiêm của Ngự Lâm quân hoàng thất? Ai mà không thích nhìn bầu trời đầy náo nhiệt khói lửa?
So sánh với trận chung kết, tựa hồ càng ngày càng không ai thèm để ý tới.
Vốn dĩ, vị mỹ nữ võ sĩ kia còn có chút vốn liếng, nhưng cái tuyển thủ kia của trận chung kết: Kakalot, lại thiếu đi sức hút cần thiết cho phòng bán vé… Trừ phi những tên này là dân cờ bạc, nếu không ai lại đi quan tâm cái tên Kakalot kia là từ cái lỗ nào của đại lục mà chui ra?
Đối với đại bộ phận người được hỏi, bọn họ thà rằng thấy mỹ nữ võ sĩ cùng công tước hoa Tulip quyết đấu - thật đáng tiếc, giá mà công tước Hoa Tulip vào được trận chung kết thì tốt biết mấy.
Một số người còn suy đoán, công tước hoa Tulip định bao giờ thì đem cái vị mỹ nữ võ sĩ kia lấy về nhà đây?
***
Ngày cuối cùng tháng hai.
Hôm nay, đế đô có rất nhiều người, từ rất sớm rất sớm đã ra khỏi giường, chuẩn bị kỹ lưỡng, hướng về cái sân rộng trước hoàng cung mà bước. Mọi người đều tràn ngập chờ mong, ai cũng hy vọng đi sớm một chút để có thể chiếm được một vị trí tốt gần phía trước.
Sở Trị An Đế đô, từ sớm đã phái ra năm nghìn sĩ binh, đem nghi thức hôm nay trở thành một nhiệm vụ trọng đại - mặc dù phần lớn người dân đều hết sức có trật tự. Có thể nói, sở Trị An của đế đô là địa phương duy nhất trong đế quốc không thích vị Công tước hoa Tulip!
Cũng phải thôi! Vốn dĩ mọi người đều rất thanh nhàn, chỉ việc làm những công tác nhẹ nhàng như tuần tra mà thôi.
Nhưng khi công tước hoa Tulip đến đế đô, liền làm ra một đống chuyện lớn. Cái tỷ võ đại hội chết tiệt kia, đã khiến cho sở Trị An từ quan viên cho đến binh lính đều phải trải qua hai tháng liên tục không được nghỉ ngơi!
Hôm nay… tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Từ trên đường cái dẫn đến hoàng cung, lúc mặt trời còn chưa hừng sáng đã có một lượng lớn binh lính của sở Trị An đi dọc theo đường tuần tra, mà tên thống lĩnh sở Trị An mặc dù đối với cái nghi thức long trọng này rất hận, nhưng mệnh lệnh của Nhiếp Chính vương đưa xuống hắn cũng không khỏi không cáo biệt chăn ấm nệm êm, sáng sớm liền phải tự mình suất lĩnh hơn hai ngàn binh lính tinh nhuệ đến trước sân rộng của hoàng cung.
Từ lúc sáng sớm, những con đường dẫn đến hoàng cung ở đế đô đều đầy ấp người dân. Mặc cho bọn lính sở Trị An đầu đầy mồ hôi, cố gắng tạo thành bức tường người khống chế dòng người. Bọn lính đem hết sức lực dành dụm từ hồi bú sữa mẹ ra mạo hiểm ngăn chặn đàn người nguy hiểm liều chết, quan quân đứng trên đài cao dùng các tấm sắt lá cuốn lại thành loa cao giọng thét to về phía đám người.
Tất cả đều hết sức bận rộn.
Mà ở cái sân rộng trước hoàng thành, vốn phải tấp nập người đi, có thể chứa đến mấy vạn người nay cơ hồ đã chật ních.
Tất cả quả thực giống như tế điển mùa hè vậy - không, quả thực còn náo nhiệt hơn so với tế điển mùa hè!
Dưới hoàng thành đã xây dựng một cái lôi đài thật lớn, nơi này chính là nơi sẽ diễn ra trận chung kết. Mà ở phía dưới tường thành của hoàng thành, đã xây thêm một loạt khán đài dành cho quý tộc.
Đối với sự an bài này, Deron kỵ sĩ của chúng ta có chút bất mãn, dù sao nếu như trận đấu này không được tổ chức ở trong Hiệp Hội kỵ sĩ thì doanh thu phòng vé của hắn cũng không còn.
Nhưng Deron cũng vừa lòng. Ít nhất, hôm nay hắn có tư cách cùng Charlie hoàng tử, ngoài ra còn có chủ tịch Ma Pháp công hội Jacobin Dougan tiên sinh, cùng nhau đặt mông ngồi song song phía trên thành lâu của hoàng cung! Đây cũng xem là một phần quang vinh đi.
À, sáng nay trên sân rộng, Nhiếp Chính vương của đế quốc lại không có theo ước định xuất hiện ở trên khán đài của hoàng thành.
Nhiếp Chính vương của chúng ta đã cho đông đúc dân chúng cùng nhau
"leo cây" một thể.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng tại hiện trường liền truyền ra tin tức, nghe nói trong hoàng cung, lão hoàng đế bệ hạ bình tình đột nhiên chuyển nặng, thân là con nên Nhiếp Chính vương chỉ có thể lựa chọn ở lại trong hoàng cung bồi tiếp bên phụ thân. Mà trong lúc đó, chỗ ngồi của hắn được nhường cho hoàng tử Charlie làm đại biểu dự thính.
Lúc đội kèn danh dự thổi lên, tiếng kèn to rõ mà chỉnh tề, lập tức khiến cho đám người đông nghìn nghịt như kiến cỏ sôi trào cả lên.
Tiếng kèn khơi dậy sự hưng phấn của mọi người, vô số người theo tiếng kèn mà hoan hô, mọi người đem nón vứt lên trời, nhìn đám ruy băng tung bay trên lôi đài.
Mà trên hoàng thành cao thấp, những Ngự Lâm quân võ trang hạng nặng với những áo giáp sáng bóng rực rỡ, cũng biến thành một nét sắc trong phong cảnh hiện tại!
Rất hiển nhiên, bởi vì ở kiếp trước của Đỗ Duy, có rất nhiều tổ chức cũng dựa theo mánh lới như vậy mà tổ chức các loại hoạt động.
Trên thành lâu của hoàng thành có một cái giá gỗ làm thành một thông đạo thật dài, khi thời gian đến lúc, ngài hội trưởng của Hiệp Hội kỵ sĩ Deron các hạ, bước trên thảm đỏ và ruy băng, trải dài từ trên hoàng thành thông qua cái thông đạo kia trực tiếp đi lên lôi đài.
Sau đó, ở chung quanh dưới sự trợ giúp của một số ma pháp khuếch đại âm thanh, hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại nhân lớn tiếng tuyên bố trận đấu tranh chức vô địch. Trận chung kết chính thức bắt đầu!
Sau đó, Kakalot và Allu đồng thời nhận được vô số những tiếng hoan hô như pháo nổ của đám người bên dưới - đương nhiên, những tiếng hoan hô này phần nhiều là dành cho Allu.
Nhưng cũng có tiếc nuối …
Bởi vì nhìn thấy Allu vẫn mang theo mặt nạ mà xuất tràng, tất cả mọi người không hẹn mà cùng phát ra một tiếng thở dài … mấy vạn người thở dài cùng lúc, tràng diện quả thật có chút đồ sộ!
Trước đó có tin tức rằng vị thần bí mỹ nữ võ sĩ này, có lẽ sẽ gỡ mặt nạ của mình xuống trong trận chung kết. Nhưng cũng có tin nói rằng, trừ phi nàng thắng được chức vô địch mới có thể gỡ mặt nạ xuống.
Mặc dù trước mặt mọi người trong vòng bán kết, lúc công tước hoa Tulip thực hiện nụ hôn kích động lòng người thì đã được nhìn thấy dung nhan mỹ nữ của vị mỹ nữ võ sĩ này.
Nhưng dù sao cũng chỉ là nhìn thoáng quá, quá ngắn đi.
Tiếng cồng gõ vang! Trận đấu bắt đầu!
Ai lại không thích nhìn nghi thức chiến thắng trở về long trọng huy hoàng? Ai không thích nhìn nghi thức long trọng mà uy nghiêm của Ngự Lâm quân hoàng thất? Ai mà không thích nhìn bầu trời đầy náo nhiệt khói lửa?
So sánh với trận chung kết, tựa hồ càng ngày càng không ai thèm để ý tới.
Vốn dĩ, vị mỹ nữ võ sĩ kia còn có chút vốn liếng, nhưng cái tuyển thủ kia của trận chung kết: Kakalot, lại thiếu đi sức hút cần thiết cho phòng bán vé… Trừ phi những tên này là dân cờ bạc, nếu không ai lại đi quan tâm cái tên Kakalot kia là từ cái lỗ nào của đại lục mà chui ra?
Đối với đại bộ phận người được hỏi, bọn họ thà rằng thấy mỹ nữ võ sĩ cùng công tước hoa Tulip quyết đấu - thật đáng tiếc, giá mà công tước Hoa Tulip vào được trận chung kết thì tốt biết mấy.
Một số người còn suy đoán, công tước hoa Tulip định bao giờ thì đem cái vị mỹ nữ võ sĩ kia lấy về nhà đây?
***
Ngày cuối cùng tháng hai.
Hôm nay, đế đô có rất nhiều người, từ rất sớm rất sớm đã ra khỏi giường, chuẩn bị kỹ lưỡng, hướng về cái sân rộng trước hoàng cung mà bước. Mọi người đều tràn ngập chờ mong, ai cũng hy vọng đi sớm một chút để có thể chiếm được một vị trí tốt gần phía trước.
Sở Trị An Đế đô, từ sớm đã phái ra năm nghìn sĩ binh, đem nghi thức hôm nay trở thành một nhiệm vụ trọng đại - mặc dù phần lớn người dân đều hết sức có trật tự. Có thể nói, sở Trị An của đế đô là địa phương duy nhất trong đế quốc không thích vị Công tước hoa Tulip!
Cũng phải thôi! Vốn dĩ mọi người đều rất thanh nhàn, chỉ việc làm những công tác nhẹ nhàng như tuần tra mà thôi.
Nhưng khi công tước hoa Tulip đến đế đô, liền làm ra một đống chuyện lớn. Cái tỷ võ đại hội chết tiệt kia, đã khiến cho sở Trị An từ quan viên cho đến binh lính đều phải trải qua hai tháng liên tục không được nghỉ ngơi!
Hôm nay… tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Từ trên đường cái dẫn đến hoàng cung, lúc mặt trời còn chưa hừng sáng đã có một lượng lớn binh lính của sở Trị An đi dọc theo đường tuần tra, mà tên thống lĩnh sở Trị An mặc dù đối với cái nghi thức long trọng này rất hận, nhưng mệnh lệnh của Nhiếp Chính vương đưa xuống hắn cũng không khỏi không cáo biệt chăn ấm nệm êm, sáng sớm liền phải tự mình suất lĩnh hơn hai ngàn binh lính tinh nhuệ đến trước sân rộng của hoàng cung.
Từ lúc sáng sớm, những con đường dẫn đến hoàng cung ở đế đô đều đầy ấp người dân. Mặc cho bọn lính sở Trị An đầu đầy mồ hôi, cố gắng tạo thành bức tường người khống chế dòng người. Bọn lính đem hết sức lực dành dụm từ hồi bú sữa mẹ ra mạo hiểm ngăn chặn đàn người nguy hiểm liều chết, quan quân đứng trên đài cao dùng các tấm sắt lá cuốn lại thành loa cao giọng thét to về phía đám người.
Tất cả đều hết sức bận rộn.
Mà ở cái sân rộng trước hoàng thành, vốn phải tấp nập người đi, có thể chứa đến mấy vạn người nay cơ hồ đã chật ních.
Tất cả quả thực giống như tế điển mùa hè vậy - không, quả thực còn náo nhiệt hơn so với tế điển mùa hè!
Dưới hoàng thành đã xây dựng một cái lôi đài thật lớn, nơi này chính là nơi sẽ diễn ra trận chung kết. Mà ở phía dưới tường thành của hoàng thành, đã xây thêm một loạt khán đài dành cho quý tộc.
Đối với sự an bài này, Deron kỵ sĩ của chúng ta có chút bất mãn, dù sao nếu như trận đấu này không được tổ chức ở trong Hiệp Hội kỵ sĩ thì doanh thu phòng vé của hắn cũng không còn.
Nhưng Deron cũng vừa lòng. Ít nhất, hôm nay hắn có tư cách cùng Charlie hoàng tử, ngoài ra còn có chủ tịch Ma Pháp công hội Jacobin Dougan tiên sinh, cùng nhau đặt mông ngồi song song phía trên thành lâu của hoàng cung! Đây cũng xem là một phần quang vinh đi.
À, sáng nay trên sân rộng, Nhiếp Chính vương của đế quốc lại không có theo ước định xuất hiện ở trên khán đài của hoàng thành.
Nhiếp Chính vương của chúng ta đã cho đông đúc dân chúng cùng nhau
"leo cây" một thể.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng tại hiện trường liền truyền ra tin tức, nghe nói trong hoàng cung, lão hoàng đế bệ hạ bình tình đột nhiên chuyển nặng, thân là con nên Nhiếp Chính vương chỉ có thể lựa chọn ở lại trong hoàng cung bồi tiếp bên phụ thân. Mà trong lúc đó, chỗ ngồi của hắn được nhường cho hoàng tử Charlie làm đại biểu dự thính.
Lúc đội kèn danh dự thổi lên, tiếng kèn to rõ mà chỉnh tề, lập tức khiến cho đám người đông nghìn nghịt như kiến cỏ sôi trào cả lên.
Tiếng kèn khơi dậy sự hưng phấn của mọi người, vô số người theo tiếng kèn mà hoan hô, mọi người đem nón vứt lên trời, nhìn đám ruy băng tung bay trên lôi đài.
Mà trên hoàng thành cao thấp, những Ngự Lâm quân võ trang hạng nặng với những áo giáp sáng bóng rực rỡ, cũng biến thành một nét sắc trong phong cảnh hiện tại!
Rất hiển nhiên, bởi vì ở kiếp trước của Đỗ Duy, có rất nhiều tổ chức cũng dựa theo mánh lới như vậy mà tổ chức các loại hoạt động.
Trên thành lâu của hoàng thành có một cái giá gỗ làm thành một thông đạo thật dài, khi thời gian đến lúc, ngài hội trưởng của Hiệp Hội kỵ sĩ Deron các hạ, bước trên thảm đỏ và ruy băng, trải dài từ trên hoàng thành thông qua cái thông đạo kia trực tiếp đi lên lôi đài.
Sau đó, ở chung quanh dưới sự trợ giúp của một số ma pháp khuếch đại âm thanh, hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại nhân lớn tiếng tuyên bố trận đấu tranh chức vô địch. Trận chung kết chính thức bắt đầu!
Sau đó, Kakalot và Allu đồng thời nhận được vô số những tiếng hoan hô như pháo nổ của đám người bên dưới - đương nhiên, những tiếng hoan hô này phần nhiều là dành cho Allu.
Nhưng cũng có tiếc nuối …
Bởi vì nhìn thấy Allu vẫn mang theo mặt nạ mà xuất tràng, tất cả mọi người không hẹn mà cùng phát ra một tiếng thở dài … mấy vạn người thở dài cùng lúc, tràng diện quả thật có chút đồ sộ!
Trước đó có tin tức rằng vị thần bí mỹ nữ võ sĩ này, có lẽ sẽ gỡ mặt nạ của mình xuống trong trận chung kết. Nhưng cũng có tin nói rằng, trừ phi nàng thắng được chức vô địch mới có thể gỡ mặt nạ xuống.
Mặc dù trước mặt mọi người trong vòng bán kết, lúc công tước hoa Tulip thực hiện nụ hôn kích động lòng người thì đã được nhìn thấy dung nhan mỹ nữ của vị mỹ nữ võ sĩ này.
Nhưng dù sao cũng chỉ là nhìn thoáng quá, quá ngắn đi.
Tiếng cồng gõ vang! Trận đấu bắt đầu!
Bình luận facebook