Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ác Ma Tổng Tài-56
Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra - Chương 56: Đánh Nhau
Triển Lệ Ương xoay người lại, hai người giằng co, trầm giọng nói: “Đằng Tại Hi, anh thật đúng là âm hồn không tiêu tan, tại sao đi đến đâu cũng đụng phải anh như vậy!”
Đằng Tại Hi chau mày, đột nhiên rút từ trong túi ra một tờ chi phiếu một trăm vạn, nhét vào trong lòng ngực Triển Lệ Ương cười một cách khinh thường: “Hãy nhận lấy , đây là để thưởng cho cậu! Tuy rằng cậu đánh không hay lắm nhưng dù sao cũng đã làm một trò vui cho tôi giải khuây!”
Mọi người không ngừng tụm lại trao đổi với nhau, những ánh mắt dị thường không ngừng nhìn Lệ Ương làm anh cảm thấy rất khó chịu!
Triển Lệ Ương trừng lớn đôi mắt nhìn tấm chi phiếu trong tay mình Đằng Tại Hi làm như vậy chính là xỉ nhục anh, xỉ nhục âm nhạc của anh!
Đột nhiên anh xoay người thoát khỏi Đằng Tại Hi, giơ tay lên, ném thẳng tấm chi phiếu vào mặt Tại Hi, ngay sau đó, anh nắm chặt tay lại vung về phía khuông mặt của Đằng Tại Hi mà đánh: “Đằng Tại Hi! Đồ khốn!”
Bị một cú đấm vào mặt, Đằng Tại Hi nhất thời ngã ngồi trên mặt đất, đầu lưới có gì đó dinh dính, tức khắc xông lên một mùi tanh của máu Tại Hi giương mắt cười lạnh, đứng dậy đi đến trước mặt Triển Lệ Ương, trả lại cho anh một cú đấm: “Triển Lệ Ương, tôi là ai, cậu dám đánh tôi!”
Tiếp theo, càng không thể từ bỏ, hai người giống như là dã thú, giằng co, xông vào đánh lẫn nhau!
Tiếu Nghiêu đứng nhìn họ như vậy một hai giây mới phản ứng lại, lập tức chạy tới tách ra hai người họ ra, nhưng hai người họ vẫn ánh mắt giận dữ trừng trừng nhìn đối phương!
“Đừng đánh ! Tại Hi, đừng đánh ! Cậu muốn lên trang nhất báo ngày mai sao ?!” Tiếu nghiêu nhanh giữ lấy Tại Hi, không cho anh đánh với Triển Lệ Ương thêm nữa
Bên kia, Diêu Tư cũng đang giữ chặt lấy Triển Lệ Ương, trấn an: “Lệ Ương, đừng đánh !”
Tại Hi và Triển Lệ Ương giận dữ đẩy hai người bạn của mình ra, ánh mắt căm tức nhìn đối phương
Đằng Tại Hi lau khóe miệng một chút, ánh mắt u ám nhìn Triển Lệ Ương, “Triển Lệ Ương, cậu hãy đợi đấy, tôi tuyệt không bỏ qua cho cậu!”
Triển Lệ Ương cũng cười lạnh nhìn anh: “Anh cũng vậy!”
Hai bên liền lập tức rời đi, nhưng ánh mắt vẫn đầy căm tức cùng oán giận
Đi theo phía sau Đằng Tại Hi, Tiếu Nghiêu cũng không dám giễu cợt anh, nếu không, để Đằng Tại Hi mà nổi giận thì không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết sự đáng sợ đó!
Hai người họ vừa bước tới trước cửa quán bar, liền đụng phải bọn Triển Lệ Ương cũng từ trong quán bước ra, ngọn lửa giận dữ nhất thời lại cháy lên trong hai người
Lập tức Tiếu Nghiêu cùng Diêu Tư đưa tay ra giữ lấy họ, chỉ sợ bọn họ đột nhiên lại tức giận xông vào đánh nhau
Đằng Tại Hi quay đầu trừng mắt nhìn Tiếu Nghiêu, Tiếu Nghiêu lập tức buông tay ra, Tại Hi mới quay sang trừng mắt nhìn Triển Lệ Ương
Hai người cũng chỉ là trừng mắt nhìn đối phương, không có gì hành động, nhưng lại làm cho hai người bạn của họ phải lo lắng đề phòng
Lúc này, Tiếu Tiêu đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy khuôn mặt của Đằng Tại Hi đang giận dữ, liền kích động bước tới chỗ anh, gương mặt đoan trang: “Trời ạ, Tại Hi, ai đã đánh anh như vậy ?”
Đằng Tại Hi lập tức né tránh tay Tiếu Tiêu, trầm giọng nói: “Không sao”
Triển Lệ Ương lại cười lạnh lên: “Đằng Tại Hi, anh cũng chỉ đến thế mà thôi! Bên cạnh có người con gái khác lại còn muốn trêu trọc Noãn Noãn, anh không phải là đàn ông mà!”
“Cậu!” Đằng Tại Hi tức không nói lên lời, đang định tiến tới chỗ Lệ Ương, nhưng lại bị Tiếu Tiêu giữ lấy
Triển Lệ Ương lại càng cười khinh miệt, cùng mọi người trong ban nhạc bỏ đi
Đằng Tại Hi trong lòng lửa giận bừng bừng, giận dữ đẩy Tiếu Tiêu ra, không để ý vẻ mặt tủi thân của cô, lạnh mặt lái xe rời đi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Triển Lệ Ương xoay người lại, hai người giằng co, trầm giọng nói: “Đằng Tại Hi, anh thật đúng là âm hồn không tiêu tan, tại sao đi đến đâu cũng đụng phải anh như vậy!”
Đằng Tại Hi chau mày, đột nhiên rút từ trong túi ra một tờ chi phiếu một trăm vạn, nhét vào trong lòng ngực Triển Lệ Ương cười một cách khinh thường: “Hãy nhận lấy , đây là để thưởng cho cậu! Tuy rằng cậu đánh không hay lắm nhưng dù sao cũng đã làm một trò vui cho tôi giải khuây!”
Mọi người không ngừng tụm lại trao đổi với nhau, những ánh mắt dị thường không ngừng nhìn Lệ Ương làm anh cảm thấy rất khó chịu!
Triển Lệ Ương trừng lớn đôi mắt nhìn tấm chi phiếu trong tay mình Đằng Tại Hi làm như vậy chính là xỉ nhục anh, xỉ nhục âm nhạc của anh!
Đột nhiên anh xoay người thoát khỏi Đằng Tại Hi, giơ tay lên, ném thẳng tấm chi phiếu vào mặt Tại Hi, ngay sau đó, anh nắm chặt tay lại vung về phía khuông mặt của Đằng Tại Hi mà đánh: “Đằng Tại Hi! Đồ khốn!”
Bị một cú đấm vào mặt, Đằng Tại Hi nhất thời ngã ngồi trên mặt đất, đầu lưới có gì đó dinh dính, tức khắc xông lên một mùi tanh của máu Tại Hi giương mắt cười lạnh, đứng dậy đi đến trước mặt Triển Lệ Ương, trả lại cho anh một cú đấm: “Triển Lệ Ương, tôi là ai, cậu dám đánh tôi!”
Tiếp theo, càng không thể từ bỏ, hai người giống như là dã thú, giằng co, xông vào đánh lẫn nhau!
Tiếu Nghiêu đứng nhìn họ như vậy một hai giây mới phản ứng lại, lập tức chạy tới tách ra hai người họ ra, nhưng hai người họ vẫn ánh mắt giận dữ trừng trừng nhìn đối phương!
“Đừng đánh ! Tại Hi, đừng đánh ! Cậu muốn lên trang nhất báo ngày mai sao ?!” Tiếu nghiêu nhanh giữ lấy Tại Hi, không cho anh đánh với Triển Lệ Ương thêm nữa
Bên kia, Diêu Tư cũng đang giữ chặt lấy Triển Lệ Ương, trấn an: “Lệ Ương, đừng đánh !”
Tại Hi và Triển Lệ Ương giận dữ đẩy hai người bạn của mình ra, ánh mắt căm tức nhìn đối phương
Đằng Tại Hi lau khóe miệng một chút, ánh mắt u ám nhìn Triển Lệ Ương, “Triển Lệ Ương, cậu hãy đợi đấy, tôi tuyệt không bỏ qua cho cậu!”
Triển Lệ Ương cũng cười lạnh nhìn anh: “Anh cũng vậy!”
Hai bên liền lập tức rời đi, nhưng ánh mắt vẫn đầy căm tức cùng oán giận
Đi theo phía sau Đằng Tại Hi, Tiếu Nghiêu cũng không dám giễu cợt anh, nếu không, để Đằng Tại Hi mà nổi giận thì không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết sự đáng sợ đó!
Hai người họ vừa bước tới trước cửa quán bar, liền đụng phải bọn Triển Lệ Ương cũng từ trong quán bước ra, ngọn lửa giận dữ nhất thời lại cháy lên trong hai người
Lập tức Tiếu Nghiêu cùng Diêu Tư đưa tay ra giữ lấy họ, chỉ sợ bọn họ đột nhiên lại tức giận xông vào đánh nhau
Đằng Tại Hi quay đầu trừng mắt nhìn Tiếu Nghiêu, Tiếu Nghiêu lập tức buông tay ra, Tại Hi mới quay sang trừng mắt nhìn Triển Lệ Ương
Hai người cũng chỉ là trừng mắt nhìn đối phương, không có gì hành động, nhưng lại làm cho hai người bạn của họ phải lo lắng đề phòng
Lúc này, Tiếu Tiêu đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy khuôn mặt của Đằng Tại Hi đang giận dữ, liền kích động bước tới chỗ anh, gương mặt đoan trang: “Trời ạ, Tại Hi, ai đã đánh anh như vậy ?”
Đằng Tại Hi lập tức né tránh tay Tiếu Tiêu, trầm giọng nói: “Không sao”
Triển Lệ Ương lại cười lạnh lên: “Đằng Tại Hi, anh cũng chỉ đến thế mà thôi! Bên cạnh có người con gái khác lại còn muốn trêu trọc Noãn Noãn, anh không phải là đàn ông mà!”
“Cậu!” Đằng Tại Hi tức không nói lên lời, đang định tiến tới chỗ Lệ Ương, nhưng lại bị Tiếu Tiêu giữ lấy
Triển Lệ Ương lại càng cười khinh miệt, cùng mọi người trong ban nhạc bỏ đi
Đằng Tại Hi trong lòng lửa giận bừng bừng, giận dữ đẩy Tiếu Tiêu ra, không để ý vẻ mặt tủi thân của cô, lạnh mặt lái xe rời đi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook