Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 119: Bắt Gian
Triệu Giai từ sau lễ đính hôn thì hôm nào cũng lấy cớ tìm đến Mạc gia, mặc dù không được sự hoan nghênh của Tư Nguyệt nhưng cô vẫn mặt dày xem mình như chủ nhân của nơi đó.
Về phần Mạc Tư Đồ, sau khi cho người theo dõi Tịnh Kỳ biết được chuyện xảy ra giữa cô và Mạc Tư Hàn cũng đành nhắm mắt không dám can dự. Trái lại, ông giờ nằm trong tầm kiểm soát của con trai mình, chỉ chờ có cơ hội, Mạc Tư Hàn sẽ sẵn sàng cho ông lên thớt bất cứ khi nào.
Triệu Giai sau khi lượn lờ cả ngày ở Mạc gia, không thấy Mạc Tư Hàn quay trở về thì tỏ thái độ bực mình rời đi. Về đến nhà, trông thấy Lưu Thiên Đông đang thong thả ngồi ngoài phòng khách, Triệu Giai khó chịu bước qua trước mặt hắn rồi đi thẳng lên trên lầu.
Lưu Thiên Đông nhếch miệng cười gian tà, đưa đầu lưỡi liếm mép với ánh mắt sắc lang, sau đó vội dụi tắt điếu thuốc trên tay, lằng lặng theo sau Triệu Giai lên phòng.
Triệu Giai lúc này vừa cởi được áo khoác ngoài, nghe thấy tiếng động còn chưa kịp quay đầu nhìn, đã bị Lưu Thiên Đông lao tới ôm chặt vào lòng, cô giật mình kêu lên:
- Này, Lưu Thiên Đông, anh làm gì thế hả?. Mau buông tôi ra, đồ khốn khiếp.
- Yên nào, có phải đây là lần đầu của cô đâu, giả vờ gì chứ?
Vừa dứt lời Lưu Thiên Đông vội xoay người Triệu Giai đến trước mặt mình, nhanh chóng cúi xuống hôn lên môi cô ta. Triệu Giai hoảng sợ, gắng sức đẩy mạnh Lưu Thiên Đông ra ngoài.
- Anh điên rồi!. Đây là ở nhà tôi đấy, huống hồ anh còn là chồng của Triệu Ninh, sao có thể làm như thế?
- Cô lo gì, mẹ con họ lấy cớ đến công ty làm việc, nhưng thực chất giờ này đang qua lại với đám đàn ông giàu có ở bên ngoài, tưởng thằng này không biết hay sao?
Vừa nói Lưu Thiên Đông vừa vội cởi chiếc áo trên người, sau đó là đến chiếc thắt lưng bên dưới, rồi mau chóng lao đến ôm lấy Triệu Giai.
- Lưu Thiên Đông, chúng ta không thể làm thế được, tôi đã đính hôn với Mạc Tư Hàn rồi đấy, anh không thể làm thế.
Triệu Giai cố gắng vùng vẫy thoát khỏi tay Lưu Thiên Đông, nhưng cơ thể hắn vốn to khoẻ, phút chốc đã ném gọn cô lên trên giường. Hắn quỳ trên người cô, đem thân thể Triệu Giai đặt vào giữa hai chân hắn, bàn tay ma quỷ nhanh chóng cởi phăng chiếc váy trên người, giật đi chiếc áo con màu đỏ mà ném xuống sàn.
Lưu Thiên Đông như con thú khát tình, vùi mặt xuống bầu ngực Triệu Giai mà cắn mút, liếm láp.
- ưm...mm... Lưu Thiên Đông.... dừng lại....
Nghe tiếng Triệu Giai rên rỉ, Lưu Thiên Đông càng thêm phần kích thích, hắn vội tách hai chân Triệu Giai dang rộng ra, di chuyển bàn tay xuống phía dưới quần lót của cô mà mạnh bạo kéo nó ra khỏi nơi tư mật.
- Không được! Lưu Thiên Đông, tôi đang có thai....
Triệu Giai hoảng sợ lên tiếng, đây vốn là thứ cô và hắn đang cần giữ lại để tìm cách trói buộc Mạc Tư Hàn, không thể nào vì thoả mãn Lưu Thiên Đông mà xảy ra chuyện được.
Lưu Thiên Đông ma mảnh dùng hai ngón tay nhẹ nhàng di chuyển qua lại phía ngoài vùng cấm, thấy nơi đó chỉ trong phút chốc đã ướt đẫm dịch thuỷ liền nhếch miệng khinh bỉ.
- Xem này, cô nên thành thật như cơ thể cô ấy.
- Không được....
- Yên tâm! Sẽ không có vấn đề gì đâu.
Đến lúc này thì Triệu Giai không còn ý muốn phản kháng nữa, đành thuận thế theo hắn mây mưa một trận. Vốn dĩ Mạc Tư Hàn từ sau lần đó không ngó ngàng gì đến cô, khiến bản thân đang trong tuổi xuân phơi phới liền không thể giấu nổi sự khát tình.
Trong phút chốc, căn phòng tràn ngập mùi vị ái tình ám muội, hai thân thể không một mảnh vải che đậy đang luân chuyển qua lại liên hồi. Sau mỗi cú động thân là lại vang lên tiếng kêu rên rỉ dâm đảng của của người phụ nữ.
Đúng lúc này, Triệu Ninh từ bên ngoài cửa biệt thự Triệu gia bước vào, khuôn mặt nhăn nhó với thái độ bực dọc, cô ta vừa đi vừa lầm bẩm mắng chửi.
"Mẹ đã dặn hôm nay hàng xuất xưởng, bảo anh ta xuống đó kiểm tra mà lại viện cớ ở nhà, điện thoại thì không thèm nghe máy, thật đúng là loại vô dụng"
Bước vào phòng khách, trông thấy điện thoại của Lưu Thiên Đông đặt trên mặt bàn, Triệu Ninh càng thêm phần khó chịu. Cô liếc mắt nhìn quanh, rồi bực dọc bước lên lầu.
Vì phòng của vợ chồng cô ngược hướng với phòng của Triệu Giai, nên khi đặt chân lên hành lang, định quay người đi thì tiếng kêu rên đã nhanh chóng khiến cô quay đầu.
"Ban nãy có thấy xe của Triệu Giai đậu dưới nhà, là về cùng anh rể Tư Hàn sao?. Anh ta sao có thể đến đây vào giờ này?"
Triệu Giai khẽ rón rén từng bước lại gần, tiếng rên của Triệu Giai càng lúc càng hối thúc hơn, có lẽ là bọn họ đang đến hồi cao trào. Triệu Ninh đứng bên ngoài, nắm chặt 10 đầu ngón tay đầy ganh tị.
Tại sao Triệu Giai lại tốt số như vậy, cưới được ông chồng siêu giàu lại là tổng tài đẹp trai, tài giỏi. Chả bù cho cô, cứ tưởng Lưu Thiên Đông là tổng giám đốc này nọ, hoá ra chỉ là kẻ phông bạt che mắt thiên hạ. Lại còn ngu ngốc đắc tội với Mạc Tư Hàn. Nếu không phải vì số cổ phần mà mẹ con cô trót sang tên cho hắn, thì đã sớm tống cổ hắn ra khỏi Triệu gia rồi.
"Thật không biết xấu hổ, vợ chồng em gái còn ở đây mà đã dẫn nhau về nhà quan hệ như chốn không người"
Triệu Giai nhếch miệng mỉa mai, toan định bước đi thì giọng nói quen thuộc vang lên, như ai đó hắt thẳng vào mặt cô một gáo nước lạnh đến âm độ.
- Tuyệt thật! Lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác này, chơi cô quả thực khích thích hơn Triệu Ninh nhiều.
- Anh im miệng đi, còn nói ra những lời đáng xấu hổ đó.
- Không phải cô cũng thế hả?. Vẻ mặt gợi tình ban nãy không phải cũng rất thích thú đó sao?
Lưu Thiên Đông nằm bên cạnh Triệu Giai, đưa tay đến bên ngực cô mà nắn bóp không ngừng, chốc chốc lại khẽ vân vê nụ hoa đang dựng đứng, mời gọi.
Triệu Giai kéo tấm chăn lót xuống phía dưới mông, cố thấm lấy chất dịch lỏng mà Lưu Thiên Đông vừa cho vào bên trong. Miệng cất giọng la mắng.
- Anh mau cút về phòng đi.
- Yên nào, cô nên cảm ơn tôi mới phải. Nên nhớ chúng ta ngồi chung một thuyền, tốt nhất đừng làm tôi mất hứng.
Triệu Giai cầm lấy tay Lưu Thiên Đông đang đặt trên ngực mình mà ném ra ngoài, giọng điệu đầy lo lắng.
- Lưu Thiên Đông, anh nói xem khi tôi nói chuyện về cái thai Mạc Tư Hàn liệu có nghi ngờ không?. Vốn dĩ bây giờ nó cũng lớn lắm rồi, nếu chỉ nói 1 tháng, anh ta sẽ không lôi tôi đến bệnh viện kiểm tra chứ?
- Cô sợ gì, anh ta cũng có thường xuyên gặp cô đâu, mỗi lần đi khám cho bọn họ chút tiền là được. Chờ sau này đến ngày sinh, cứ nói là trở dạ sinh sớm, lúc đó đã là bà chủ của Mạc gia ai còn dám chất vấn.
- Nhưng tôi vẫn lo, nhỡ đâu.....
Triệu Giai ngồi bật dậy, đưa tay vớ lấy chiếc váy đang nằm ngay trên đầu giường, lời nói có chút bất an, do dự.
- Lắm chuyện, đã đến nước này rồi còn lo với chả sợ, dù sao cái thai đó cũng là của tôi, tôi sẽ cùng cô suy tính mọi chuyện, yên tâm.
Triệu Ninh như chết chân tại chổ. Mỗi câu từ hai con người loạn luân đó nói ra đều nghe rất rõ ràng. Cô cắn chặt môi, không cần suy nghĩ gĩ nữa, cứ thế mở cửa lao thẳng vào phòng.
Về phần Mạc Tư Đồ, sau khi cho người theo dõi Tịnh Kỳ biết được chuyện xảy ra giữa cô và Mạc Tư Hàn cũng đành nhắm mắt không dám can dự. Trái lại, ông giờ nằm trong tầm kiểm soát của con trai mình, chỉ chờ có cơ hội, Mạc Tư Hàn sẽ sẵn sàng cho ông lên thớt bất cứ khi nào.
Triệu Giai sau khi lượn lờ cả ngày ở Mạc gia, không thấy Mạc Tư Hàn quay trở về thì tỏ thái độ bực mình rời đi. Về đến nhà, trông thấy Lưu Thiên Đông đang thong thả ngồi ngoài phòng khách, Triệu Giai khó chịu bước qua trước mặt hắn rồi đi thẳng lên trên lầu.
Lưu Thiên Đông nhếch miệng cười gian tà, đưa đầu lưỡi liếm mép với ánh mắt sắc lang, sau đó vội dụi tắt điếu thuốc trên tay, lằng lặng theo sau Triệu Giai lên phòng.
Triệu Giai lúc này vừa cởi được áo khoác ngoài, nghe thấy tiếng động còn chưa kịp quay đầu nhìn, đã bị Lưu Thiên Đông lao tới ôm chặt vào lòng, cô giật mình kêu lên:
- Này, Lưu Thiên Đông, anh làm gì thế hả?. Mau buông tôi ra, đồ khốn khiếp.
- Yên nào, có phải đây là lần đầu của cô đâu, giả vờ gì chứ?
Vừa dứt lời Lưu Thiên Đông vội xoay người Triệu Giai đến trước mặt mình, nhanh chóng cúi xuống hôn lên môi cô ta. Triệu Giai hoảng sợ, gắng sức đẩy mạnh Lưu Thiên Đông ra ngoài.
- Anh điên rồi!. Đây là ở nhà tôi đấy, huống hồ anh còn là chồng của Triệu Ninh, sao có thể làm như thế?
- Cô lo gì, mẹ con họ lấy cớ đến công ty làm việc, nhưng thực chất giờ này đang qua lại với đám đàn ông giàu có ở bên ngoài, tưởng thằng này không biết hay sao?
Vừa nói Lưu Thiên Đông vừa vội cởi chiếc áo trên người, sau đó là đến chiếc thắt lưng bên dưới, rồi mau chóng lao đến ôm lấy Triệu Giai.
- Lưu Thiên Đông, chúng ta không thể làm thế được, tôi đã đính hôn với Mạc Tư Hàn rồi đấy, anh không thể làm thế.
Triệu Giai cố gắng vùng vẫy thoát khỏi tay Lưu Thiên Đông, nhưng cơ thể hắn vốn to khoẻ, phút chốc đã ném gọn cô lên trên giường. Hắn quỳ trên người cô, đem thân thể Triệu Giai đặt vào giữa hai chân hắn, bàn tay ma quỷ nhanh chóng cởi phăng chiếc váy trên người, giật đi chiếc áo con màu đỏ mà ném xuống sàn.
Lưu Thiên Đông như con thú khát tình, vùi mặt xuống bầu ngực Triệu Giai mà cắn mút, liếm láp.
- ưm...mm... Lưu Thiên Đông.... dừng lại....
Nghe tiếng Triệu Giai rên rỉ, Lưu Thiên Đông càng thêm phần kích thích, hắn vội tách hai chân Triệu Giai dang rộng ra, di chuyển bàn tay xuống phía dưới quần lót của cô mà mạnh bạo kéo nó ra khỏi nơi tư mật.
- Không được! Lưu Thiên Đông, tôi đang có thai....
Triệu Giai hoảng sợ lên tiếng, đây vốn là thứ cô và hắn đang cần giữ lại để tìm cách trói buộc Mạc Tư Hàn, không thể nào vì thoả mãn Lưu Thiên Đông mà xảy ra chuyện được.
Lưu Thiên Đông ma mảnh dùng hai ngón tay nhẹ nhàng di chuyển qua lại phía ngoài vùng cấm, thấy nơi đó chỉ trong phút chốc đã ướt đẫm dịch thuỷ liền nhếch miệng khinh bỉ.
- Xem này, cô nên thành thật như cơ thể cô ấy.
- Không được....
- Yên tâm! Sẽ không có vấn đề gì đâu.
Đến lúc này thì Triệu Giai không còn ý muốn phản kháng nữa, đành thuận thế theo hắn mây mưa một trận. Vốn dĩ Mạc Tư Hàn từ sau lần đó không ngó ngàng gì đến cô, khiến bản thân đang trong tuổi xuân phơi phới liền không thể giấu nổi sự khát tình.
Trong phút chốc, căn phòng tràn ngập mùi vị ái tình ám muội, hai thân thể không một mảnh vải che đậy đang luân chuyển qua lại liên hồi. Sau mỗi cú động thân là lại vang lên tiếng kêu rên rỉ dâm đảng của của người phụ nữ.
Đúng lúc này, Triệu Ninh từ bên ngoài cửa biệt thự Triệu gia bước vào, khuôn mặt nhăn nhó với thái độ bực dọc, cô ta vừa đi vừa lầm bẩm mắng chửi.
"Mẹ đã dặn hôm nay hàng xuất xưởng, bảo anh ta xuống đó kiểm tra mà lại viện cớ ở nhà, điện thoại thì không thèm nghe máy, thật đúng là loại vô dụng"
Bước vào phòng khách, trông thấy điện thoại của Lưu Thiên Đông đặt trên mặt bàn, Triệu Ninh càng thêm phần khó chịu. Cô liếc mắt nhìn quanh, rồi bực dọc bước lên lầu.
Vì phòng của vợ chồng cô ngược hướng với phòng của Triệu Giai, nên khi đặt chân lên hành lang, định quay người đi thì tiếng kêu rên đã nhanh chóng khiến cô quay đầu.
"Ban nãy có thấy xe của Triệu Giai đậu dưới nhà, là về cùng anh rể Tư Hàn sao?. Anh ta sao có thể đến đây vào giờ này?"
Triệu Giai khẽ rón rén từng bước lại gần, tiếng rên của Triệu Giai càng lúc càng hối thúc hơn, có lẽ là bọn họ đang đến hồi cao trào. Triệu Ninh đứng bên ngoài, nắm chặt 10 đầu ngón tay đầy ganh tị.
Tại sao Triệu Giai lại tốt số như vậy, cưới được ông chồng siêu giàu lại là tổng tài đẹp trai, tài giỏi. Chả bù cho cô, cứ tưởng Lưu Thiên Đông là tổng giám đốc này nọ, hoá ra chỉ là kẻ phông bạt che mắt thiên hạ. Lại còn ngu ngốc đắc tội với Mạc Tư Hàn. Nếu không phải vì số cổ phần mà mẹ con cô trót sang tên cho hắn, thì đã sớm tống cổ hắn ra khỏi Triệu gia rồi.
"Thật không biết xấu hổ, vợ chồng em gái còn ở đây mà đã dẫn nhau về nhà quan hệ như chốn không người"
Triệu Giai nhếch miệng mỉa mai, toan định bước đi thì giọng nói quen thuộc vang lên, như ai đó hắt thẳng vào mặt cô một gáo nước lạnh đến âm độ.
- Tuyệt thật! Lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác này, chơi cô quả thực khích thích hơn Triệu Ninh nhiều.
- Anh im miệng đi, còn nói ra những lời đáng xấu hổ đó.
- Không phải cô cũng thế hả?. Vẻ mặt gợi tình ban nãy không phải cũng rất thích thú đó sao?
Lưu Thiên Đông nằm bên cạnh Triệu Giai, đưa tay đến bên ngực cô mà nắn bóp không ngừng, chốc chốc lại khẽ vân vê nụ hoa đang dựng đứng, mời gọi.
Triệu Giai kéo tấm chăn lót xuống phía dưới mông, cố thấm lấy chất dịch lỏng mà Lưu Thiên Đông vừa cho vào bên trong. Miệng cất giọng la mắng.
- Anh mau cút về phòng đi.
- Yên nào, cô nên cảm ơn tôi mới phải. Nên nhớ chúng ta ngồi chung một thuyền, tốt nhất đừng làm tôi mất hứng.
Triệu Giai cầm lấy tay Lưu Thiên Đông đang đặt trên ngực mình mà ném ra ngoài, giọng điệu đầy lo lắng.
- Lưu Thiên Đông, anh nói xem khi tôi nói chuyện về cái thai Mạc Tư Hàn liệu có nghi ngờ không?. Vốn dĩ bây giờ nó cũng lớn lắm rồi, nếu chỉ nói 1 tháng, anh ta sẽ không lôi tôi đến bệnh viện kiểm tra chứ?
- Cô sợ gì, anh ta cũng có thường xuyên gặp cô đâu, mỗi lần đi khám cho bọn họ chút tiền là được. Chờ sau này đến ngày sinh, cứ nói là trở dạ sinh sớm, lúc đó đã là bà chủ của Mạc gia ai còn dám chất vấn.
- Nhưng tôi vẫn lo, nhỡ đâu.....
Triệu Giai ngồi bật dậy, đưa tay vớ lấy chiếc váy đang nằm ngay trên đầu giường, lời nói có chút bất an, do dự.
- Lắm chuyện, đã đến nước này rồi còn lo với chả sợ, dù sao cái thai đó cũng là của tôi, tôi sẽ cùng cô suy tính mọi chuyện, yên tâm.
Triệu Ninh như chết chân tại chổ. Mỗi câu từ hai con người loạn luân đó nói ra đều nghe rất rõ ràng. Cô cắn chặt môi, không cần suy nghĩ gĩ nữa, cứ thế mở cửa lao thẳng vào phòng.
Bình luận facebook