Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 144: Sát Thủ Đáng Sợ Của Boss
- Joker!*
*Phăng teo
"Không... không ... thể nào!"
Simth Adela mấp máy từng từ rời rạc trong khoang miệng, đồng từ màu xanh mở to đầy kinh ngạc, hai bàn tay đang nắm chặt cũng theo đó mà buông lõng rã rời.
- Tại...tại sao lại là Joker?. Lão già khốn nạn này.
- Đó là một trong hai quân bài đặc biệt, hầu như không được sử dụng trong bộ bài tây, và chính vì điều đó, mà chúng ta thường không bao giờ nghĩ đến và sẽ bỏ qua nó. Simth Adela đúng là một kẻ gian xảo. Tuy nhiên, vẫn phải chờ xem kết quả thế nào đã.
Đúng lúc này, giọng Mạc Tư Hàn trầm ổn vang lên đầy thách thức:
- Ngài Simth Adela, tôi lại đổi ý rồi. Tôi không chỉ muốn lấy đi mạng của một người, mà còn muốn lấy đi một thứ nữa. Đó chính là thẻ vào nhà máy nhiệt điện của NUE.
Simth Adela thất thần ngã người về sau lưng ghế, vẫn cố giữ lấy nét cao ngạo mà bình tĩnh trả lời.
- Cậu... chúng ta còn chưa biết kết quả, cậu lại muốn ra điều kiện với tôi?. Cậu nghĩ tôi sẽ dễ dàng đưa nó cho cậu sao?
Mạc Tư Hàn cúi đầu khẽ cười một tiếng, nụ cười tà mị mang theo khí chất lạnh lẽo.
- Biểu hiện vừa rồi của ngài không phải là kết quả chính xác nhất hay sao?. Tôi nghĩ, quân bài đó ngài hẳn phải biết rõ hơn tôi chứ. Nếu không, xin mời lật bài.
- Không cần! Làm sao…cậu có thể đoán được quân bài đó.
- Ông muốn biết sao?
Ánh mắt như con thú dữ xoáy sâu vào Simth Adela, Mạc Tư Hàn khẽ nhếch miệng khinh bỉ.
- Đợi....chết dưới tay tôi đi!
Simth Adela nghiến chặt răng rít lên hai từ "Khốn khiếp!". Rồi ngay sau đó đưa tay ấn chuông báo động ngay bên cạnh.
Đám thủ hạ phục sẵn bên ngoài, trên tay cầm súng hùng hổ lao vào.
Mạc Tư Hàn lúc này đang ngồi vắt chân trên ghế, thấy động tác của Simth Adela, chân trụ phía dưới liền đạp mạnh vào góc bàn, khiến chiếc ghế đang ngồi bị đẩy lùi về sau 3 mét. Bàn tay nhanh như chớp ấn một cái vào đế giày, ngay sau tiếng "tách" là khẩu súng ngắn mini bật trọn vào lòng bàn tay của anh.
Đám thủ hạ điên cuồng giương súng nhả đạn. Chỉ trong tích tắc Mạc Tư Hàn đưa chân đang đặt dưới sàn làm điểm tựa, xoay người nhảy vọt lên không trung. Bàn tay cầm súng bắn đúng 4 phát đạn, ghim chính xác vào ngực 4 tên người Anh to khoẻ. Lúc bàn chân Mạc Tư Hàn vừa tiếp đất, thì cũng là lúc đám thủ hạ đó đồng loạt ngã lăn ra sàn.
Chưa đầy 3s mà Mạc Tư Hàn lại có thể hạ gục đám thuộc hạ chuyện nghiệp của Simth Adela.
Ông ta trông thấy cảnh tưởng trước mắt liền không khỏi bất ngờ, khuôn mặt kinh sợ mà biến sắc. Ngay lập tức, Simth Adela vươn tay ấn nút ngay mép bàn, một ống kính cường lực vụt bật lên đến tận trần nhà. Ôm trọn lấy chiếc bàn và khu vực phía sau lưng của ông ta. Phút chốc, tạo lên một màn chắn bảo vệ vô cùng kiên cố.
Simth Adela ở bên trong cửa kính, dương đôi mắt lòng sọc đầy thách thức.
- Mày tưởng giết được tao dễ thế sao nhãi ranh?. Đừng quên đây là địa bàn của gia tộc Adela. Chờ xem tao sẽ nghiền nát mày như thế nào.
Dứt lời, thì ngay lập tức đám thủ hạ khác của hắn từ bên ngoài tiếp tục xông vào. Chưa kịp giơ súng bắn Mạc Tư Hàn, thì cũng là lúc những tấm cửa kính ở hai bên tường bất ngờ bị nổ tung, hàng trăm nghìn mảnh vỡ bay lên tung toé. Đám thủ hạ còn đang kinh sợ đưa tay lên chống đỡ, thì đội quân của Mạc Tư Hàn từ bên ngoài, vừa đu dây vừa nhã đạn lao vọt vào bên trong. Phút chốc tạo nên khung cảnh vô cùng hỗn loạn, ồn ào.
Ngay từ cổng biệt thự, dưới sự chỉ đạo của IVy sự tấn công được thực hiện vô cùng nhanh gọn và chính xác.
Trong khi hai bên còn đang giao tranh, Mạc Tư Hàn bình thản bước tới trước mặt Simth Adela, ông ta hoảng loạn đưa tay về mép bàn ấn thêm một lần nữa, sau đó loạng choạng bật dậy khỏi ghế.
Ngay lập tức phía trên trần nhà thu lại, để lộ ra một lổ hổng hình tròn, đội quân của Mạc Tư Hàn còn đang vô cùng bất ngờ, thì ngay phía trên đó nhanh chóng thả xuống một đoạn dây thang, chính là loại chuyên dùng cho máy bay trực thăng.
Lâm Tiêu cùng mọi người vội vàng nã súng về phía Simth Adela. Bọn họ không thể ngờ được phía tầng trên đó, lại chính là một sân bay khép kín như vậy. Trong khi thực hiện nhiệm vụ lần này, bọn họ lại không hề điều động một chiếc chiến cơ nào.
Súng trên tay bọn họ liên tục được bắn ra, tuy nhiên tấm kính lại không hề trầy xước dù chỉ là một chút.
Simth Adela tay giữ lấy dây thang, ngoái đầu nhìn Mạc Tư Hàn đầy giận dữ.
- Thằng nhãi ranh, lần tới chính tay tao sẽ giết chết mày.
Mạc Tư Hàn nghe xong liền phá lên cười.
- Ông nghĩ mình còn "lần tới" nữa sao?
Cả Simth Adela, Lâm Tiêu, IVy và tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc nhìn thẳng vào Mạc Tư Hàn. Lẽ nào trong giờ phút này, Boss của bọn họ lại có khả năng thay đổi được cục diện.
- Simth Adela, ông có biết tại sao tôi lại đặt chiếc đồng hồ ở phía đó không?
Mạc Tư Hàn thu lại nụ cười, khuôn mặt bổng chốc trở lên lạnh lùng tàn bạo hơn bao giờ hết, khoé miếng nhếch lên chậm chạp nhả từng từ.
- Là để nó thay tôi, giết chết ông.
-Cái... Cái...gì...không thể nào?
Simth Adela lắp bắp từng từ với dáng vẻ vô cùng hốt hoảng, sau đó túm chặt dây thang nhanh chóng trèo lên.
Đáy mắt Mạc Tư Hàn loé lên tia sáng ma quỷ, cánh môi bạc cất giọng đanh thép.
- JAY! BẮN.
Tất cả còn chưa kịp phản ứng với mệnn lệnh của Mạc Tư Hàn thì từ trong chiếc Hublot phóng ngược lên hai mũi kim, xuyên qua dây thang cắm sâu vào lồng ngực của Simth Adela.
Chỉ trong cái chớp mắt, Toàn thân thể Simth Adela trở lên đơ cứng, bàn tay ông ta tuột khỏi dây thang rồi ngã khuỵ xuống sàn. Đồng tử mở to trắng nhã, cổ họng co lại đầy đau đớn. Simth Adela gắng gượng đưa hai tay ôm chặt lấy yết hầu, khắp gương mặt đến cổ và đôi bàn tay nổi đầy gân, nhưng đáng kinh sợ là những mạch gân chằng chịt này, lại chính là những mạch máu đang không ngừng phình to lên.
Chỉ vài giây sau, khi đã đến kích cỡ cực đại, mạch máu liền đồng loạt vỡ ra, máu bắn lên tung toé khắp nơi, phủ lên người Simth Adela một màu đỏ chết chóc. Cuối cùng, Simth Adela trừng đôi mắt xanh đã trắng nhã mà gục chết.
Đám người bên ngoài ai nấy mặt cắt không còn giọt máu, cổ họng không tự chủ được mà sợ hãi nuốt xuống, bước chân theo đó lùi về sau.
*Phăng teo
"Không... không ... thể nào!"
Simth Adela mấp máy từng từ rời rạc trong khoang miệng, đồng từ màu xanh mở to đầy kinh ngạc, hai bàn tay đang nắm chặt cũng theo đó mà buông lõng rã rời.
- Tại...tại sao lại là Joker?. Lão già khốn nạn này.
- Đó là một trong hai quân bài đặc biệt, hầu như không được sử dụng trong bộ bài tây, và chính vì điều đó, mà chúng ta thường không bao giờ nghĩ đến và sẽ bỏ qua nó. Simth Adela đúng là một kẻ gian xảo. Tuy nhiên, vẫn phải chờ xem kết quả thế nào đã.
Đúng lúc này, giọng Mạc Tư Hàn trầm ổn vang lên đầy thách thức:
- Ngài Simth Adela, tôi lại đổi ý rồi. Tôi không chỉ muốn lấy đi mạng của một người, mà còn muốn lấy đi một thứ nữa. Đó chính là thẻ vào nhà máy nhiệt điện của NUE.
Simth Adela thất thần ngã người về sau lưng ghế, vẫn cố giữ lấy nét cao ngạo mà bình tĩnh trả lời.
- Cậu... chúng ta còn chưa biết kết quả, cậu lại muốn ra điều kiện với tôi?. Cậu nghĩ tôi sẽ dễ dàng đưa nó cho cậu sao?
Mạc Tư Hàn cúi đầu khẽ cười một tiếng, nụ cười tà mị mang theo khí chất lạnh lẽo.
- Biểu hiện vừa rồi của ngài không phải là kết quả chính xác nhất hay sao?. Tôi nghĩ, quân bài đó ngài hẳn phải biết rõ hơn tôi chứ. Nếu không, xin mời lật bài.
- Không cần! Làm sao…cậu có thể đoán được quân bài đó.
- Ông muốn biết sao?
Ánh mắt như con thú dữ xoáy sâu vào Simth Adela, Mạc Tư Hàn khẽ nhếch miệng khinh bỉ.
- Đợi....chết dưới tay tôi đi!
Simth Adela nghiến chặt răng rít lên hai từ "Khốn khiếp!". Rồi ngay sau đó đưa tay ấn chuông báo động ngay bên cạnh.
Đám thủ hạ phục sẵn bên ngoài, trên tay cầm súng hùng hổ lao vào.
Mạc Tư Hàn lúc này đang ngồi vắt chân trên ghế, thấy động tác của Simth Adela, chân trụ phía dưới liền đạp mạnh vào góc bàn, khiến chiếc ghế đang ngồi bị đẩy lùi về sau 3 mét. Bàn tay nhanh như chớp ấn một cái vào đế giày, ngay sau tiếng "tách" là khẩu súng ngắn mini bật trọn vào lòng bàn tay của anh.
Đám thủ hạ điên cuồng giương súng nhả đạn. Chỉ trong tích tắc Mạc Tư Hàn đưa chân đang đặt dưới sàn làm điểm tựa, xoay người nhảy vọt lên không trung. Bàn tay cầm súng bắn đúng 4 phát đạn, ghim chính xác vào ngực 4 tên người Anh to khoẻ. Lúc bàn chân Mạc Tư Hàn vừa tiếp đất, thì cũng là lúc đám thủ hạ đó đồng loạt ngã lăn ra sàn.
Chưa đầy 3s mà Mạc Tư Hàn lại có thể hạ gục đám thuộc hạ chuyện nghiệp của Simth Adela.
Ông ta trông thấy cảnh tưởng trước mắt liền không khỏi bất ngờ, khuôn mặt kinh sợ mà biến sắc. Ngay lập tức, Simth Adela vươn tay ấn nút ngay mép bàn, một ống kính cường lực vụt bật lên đến tận trần nhà. Ôm trọn lấy chiếc bàn và khu vực phía sau lưng của ông ta. Phút chốc, tạo lên một màn chắn bảo vệ vô cùng kiên cố.
Simth Adela ở bên trong cửa kính, dương đôi mắt lòng sọc đầy thách thức.
- Mày tưởng giết được tao dễ thế sao nhãi ranh?. Đừng quên đây là địa bàn của gia tộc Adela. Chờ xem tao sẽ nghiền nát mày như thế nào.
Dứt lời, thì ngay lập tức đám thủ hạ khác của hắn từ bên ngoài tiếp tục xông vào. Chưa kịp giơ súng bắn Mạc Tư Hàn, thì cũng là lúc những tấm cửa kính ở hai bên tường bất ngờ bị nổ tung, hàng trăm nghìn mảnh vỡ bay lên tung toé. Đám thủ hạ còn đang kinh sợ đưa tay lên chống đỡ, thì đội quân của Mạc Tư Hàn từ bên ngoài, vừa đu dây vừa nhã đạn lao vọt vào bên trong. Phút chốc tạo nên khung cảnh vô cùng hỗn loạn, ồn ào.
Ngay từ cổng biệt thự, dưới sự chỉ đạo của IVy sự tấn công được thực hiện vô cùng nhanh gọn và chính xác.
Trong khi hai bên còn đang giao tranh, Mạc Tư Hàn bình thản bước tới trước mặt Simth Adela, ông ta hoảng loạn đưa tay về mép bàn ấn thêm một lần nữa, sau đó loạng choạng bật dậy khỏi ghế.
Ngay lập tức phía trên trần nhà thu lại, để lộ ra một lổ hổng hình tròn, đội quân của Mạc Tư Hàn còn đang vô cùng bất ngờ, thì ngay phía trên đó nhanh chóng thả xuống một đoạn dây thang, chính là loại chuyên dùng cho máy bay trực thăng.
Lâm Tiêu cùng mọi người vội vàng nã súng về phía Simth Adela. Bọn họ không thể ngờ được phía tầng trên đó, lại chính là một sân bay khép kín như vậy. Trong khi thực hiện nhiệm vụ lần này, bọn họ lại không hề điều động một chiếc chiến cơ nào.
Súng trên tay bọn họ liên tục được bắn ra, tuy nhiên tấm kính lại không hề trầy xước dù chỉ là một chút.
Simth Adela tay giữ lấy dây thang, ngoái đầu nhìn Mạc Tư Hàn đầy giận dữ.
- Thằng nhãi ranh, lần tới chính tay tao sẽ giết chết mày.
Mạc Tư Hàn nghe xong liền phá lên cười.
- Ông nghĩ mình còn "lần tới" nữa sao?
Cả Simth Adela, Lâm Tiêu, IVy và tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc nhìn thẳng vào Mạc Tư Hàn. Lẽ nào trong giờ phút này, Boss của bọn họ lại có khả năng thay đổi được cục diện.
- Simth Adela, ông có biết tại sao tôi lại đặt chiếc đồng hồ ở phía đó không?
Mạc Tư Hàn thu lại nụ cười, khuôn mặt bổng chốc trở lên lạnh lùng tàn bạo hơn bao giờ hết, khoé miếng nhếch lên chậm chạp nhả từng từ.
- Là để nó thay tôi, giết chết ông.
-Cái... Cái...gì...không thể nào?
Simth Adela lắp bắp từng từ với dáng vẻ vô cùng hốt hoảng, sau đó túm chặt dây thang nhanh chóng trèo lên.
Đáy mắt Mạc Tư Hàn loé lên tia sáng ma quỷ, cánh môi bạc cất giọng đanh thép.
- JAY! BẮN.
Tất cả còn chưa kịp phản ứng với mệnn lệnh của Mạc Tư Hàn thì từ trong chiếc Hublot phóng ngược lên hai mũi kim, xuyên qua dây thang cắm sâu vào lồng ngực của Simth Adela.
Chỉ trong cái chớp mắt, Toàn thân thể Simth Adela trở lên đơ cứng, bàn tay ông ta tuột khỏi dây thang rồi ngã khuỵ xuống sàn. Đồng tử mở to trắng nhã, cổ họng co lại đầy đau đớn. Simth Adela gắng gượng đưa hai tay ôm chặt lấy yết hầu, khắp gương mặt đến cổ và đôi bàn tay nổi đầy gân, nhưng đáng kinh sợ là những mạch gân chằng chịt này, lại chính là những mạch máu đang không ngừng phình to lên.
Chỉ vài giây sau, khi đã đến kích cỡ cực đại, mạch máu liền đồng loạt vỡ ra, máu bắn lên tung toé khắp nơi, phủ lên người Simth Adela một màu đỏ chết chóc. Cuối cùng, Simth Adela trừng đôi mắt xanh đã trắng nhã mà gục chết.
Đám người bên ngoài ai nấy mặt cắt không còn giọt máu, cổ họng không tự chủ được mà sợ hãi nuốt xuống, bước chân theo đó lùi về sau.
Bình luận facebook