Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35
Ai có thể nghĩ tới có một ngày nàng tự uống thứ này, nàng cảm thấy trong người có ngàn vạn côn trùng đang căn nàng.
Nháy mắt sau lưng nàng ướt đẫm mồ hôi, đau đến mức không chịu nổi.
Dạ Lăng Chi nguyệt giờ phút này không thể động đậy, kinh ngạc nhìn nàng, lúng túng hỏi: “Người làm gì vậy?”
Mai Ngọc Dương không trả lời, nàng quả đau nhức, sau khi cổ gắng đứng dậy, cổ nàng thon trắng như cổ thiên nga ngửa đầu ra sau, có một cảm giác đẹp đến thế lương khó mà diễn tả.
Hắn nhìn đến ngày người, một màn này như khắc sâu trong lòng hàn, trong lòng hắn như có biến động, cảm thấy rất bi thương. Không biết qua bao lâu, Mai Ngọc Dương không chịu được nữa, phun một ngụm máu ra ngoài.
Trong chớp mắt nàng lấy khăn sạch để lấy máu từ khóe miệng.
Mọi chuyện đã kết thúc.
Ý thức của Mai Ngọc Dương chậm rãi mất đi, giống như hồ điệp yếu ớt, nhẹ nhàng năm xuống giường.
Dạ Lăng Chi nguyệt dùng nội lực phá giải phong bế ***** **, tay chân được giải phóng nhanh chóng xông tới. “Mai Ngọc Dương, tỉnh lại.” Hắn đưa tay lắc lắc nàng, nữ nhân không phản ứng, lâm vào hôn mê,hơi thể của hắn cũng gấp gáp, trong cơ thể khô nóng cũng giảm bớt. Khi nghĩ đến chuyện nàng nói về thủ cung sa, Dạ Lăng Chi nguyệt cau mày kéo tay áo nàng, trước mắt chỉ còn lại mảng da thịt trắng muốt.
Không có thủ cung sa
Thì ra vừa rồi nàng dùng thuốc này để có tác dụng này? Ánh mắt Dạ Lăng Chi nguyệt nhìn khăn trên tay nàng, màu đỏ chói mắt.
Lòng hắn chấn động, thậm chí có chút hối hận. khi mặt trời bắt đầu mọc, Mai Ngọc Dương cũng tỉnh lại. Hôm qua xương cốt đều như tan thành từng mảnh, hôm nay cả người ê ẩm khó chịu.
Nàng vuốt vuốt bả vai, vừa nghiêng đầu thì thấy gương mặt xinh đẹp kia, nàng cùng Dạ Lăng Chi nguyệt chung một giường. Phát giác được động tĩnh người bên cạnh. Dạ Lăng Chi nguyệt lập tức mở mắt, trong mặt có nửa phần lười biếng chọc người, làm dung nhan thanh tú thêm phong hoa tuyết nguyệt, nhất thời cả người không phản ứng lại.
Trong lòng Mai Ngọc Dương cảm thán, xinh đẹp thế mà hận nàng tận xương, thậy là mất hứng.
Người tỉnh rồi?” Bất thình lình Dạ Lăng Chi nguyệt mở miệng: “Bản vương còn nghĩ người chết rồi".
“Đảng tiếc ta còn chưa sống đủ, để vương gia thất vọng rồi.”
Dạ Lăng Chi nguyệt nhíu mày, vừa muốn nói vài câu thì Mai Ngọc Dương đã đứng lên để hạ nhân hầu hạ. Nha hoàn cầm lấy khăn trên giường thoáng chốc đỏ mặt, vội vàng cất kỹ để giao phó lại.
Có một ma ma khác thay quần áo cho Mai Ngọc Dương, nói là thay quần áo nhưng thực tế là kiểm tra thủ cung sa trên tay nàng. Nhìn cánh tay bóng loáng trắng noãng, ma ma cười như nở hoa.
Thủ cung sa không còn, Thái Hậu sẽ yên tâm, đợi bọn họ thỉnh an xong hài lòng thả người về, còn thuận tiện ban thưởng thuốc bổ đưa đến Tứ vương phủ
Sở băng nghe nói Thái Hậu tặng thuốc bổ sau khi viên phòng thì đứng bật dậy: “Không thể, vương gia tuyệt đối sẽ không động phòng với nữ nhân khác!”
Trà Thanh cũng không tin nhưng bọn họ qua đêm trong hoàng cung, có người của Thái Hậu canh chừng, chắc chắn sẽ không sai. “Chắc chắn nàng dùng quỷ kế với vương gia, ngay cả Thái Hậu cũng giúp nàng!”
Nàng ta lập tức hoảng hốt, thời gian qua nàng chậm chạp không chịu dâng mình cho Dạ Lăng Chi nguyệt, lại không hề lo lắng. Sở băng biết Dạ Lăng Chi nguyệt chán ghét Mai Ngọc Dương nên hắn tuyệt đối không đụng vào nàng. Nhưng nếu bọn họ có quan hệ kia, có thể Dạ Lăng Chi nguyệt sẽ thay đổi thái độ với nàng không? Như vậy địa vị của nàng ở trong phủ càng đáng lo!
Nàng càng nghĩ càng bất an, lật tung bàn trang điểm, không hài lòng ném son phấn đi: “Màu phần này sao khó coi như vậy, không đẹp chút nào".
Trà Thanh khẩn trương dọn dẹp son phấn trên mặt đất, cẩn thận nói: “Trắc phi, không bằng chúng ta ra ngoài đi dọa, mua thêm son phần cùng vải vóc".
Sở băng ừ một tiếng, từ nhỏ đến lớn nàng ta chỉ có một thứ đó là dung mạo. Dung mạo của nàng chính là đòn sát thủ, chỉ cần nàng dốc lòng sửa soạn ăn mặc, nhất định sẽ tóm chặt trái tim Dạ Lăng Chi nguyệt.
Huống chi trên cơ thể hắn còn có độc tình, Mai Ngọc Dương dù có mười tám kỹ nghệ cũng không đoạt đi được!
Trời nắng, Sở băng sợ phơi nắng liên đội mũ có lựa che, vừa ra cửa đã thấy tiêu hài tử ăn mày kia chạy tới.
Nàng nhìn thấy tên ăn mày kia vô cùng bẩn, lại lôi kéo mình, tỏi ra nổi nóng, dùng chân đá mạnh.
Nháy mắt sau lưng nàng ướt đẫm mồ hôi, đau đến mức không chịu nổi.
Dạ Lăng Chi nguyệt giờ phút này không thể động đậy, kinh ngạc nhìn nàng, lúng túng hỏi: “Người làm gì vậy?”
Mai Ngọc Dương không trả lời, nàng quả đau nhức, sau khi cổ gắng đứng dậy, cổ nàng thon trắng như cổ thiên nga ngửa đầu ra sau, có một cảm giác đẹp đến thế lương khó mà diễn tả.
Hắn nhìn đến ngày người, một màn này như khắc sâu trong lòng hàn, trong lòng hắn như có biến động, cảm thấy rất bi thương. Không biết qua bao lâu, Mai Ngọc Dương không chịu được nữa, phun một ngụm máu ra ngoài.
Trong chớp mắt nàng lấy khăn sạch để lấy máu từ khóe miệng.
Mọi chuyện đã kết thúc.
Ý thức của Mai Ngọc Dương chậm rãi mất đi, giống như hồ điệp yếu ớt, nhẹ nhàng năm xuống giường.
Dạ Lăng Chi nguyệt dùng nội lực phá giải phong bế ***** **, tay chân được giải phóng nhanh chóng xông tới. “Mai Ngọc Dương, tỉnh lại.” Hắn đưa tay lắc lắc nàng, nữ nhân không phản ứng, lâm vào hôn mê,hơi thể của hắn cũng gấp gáp, trong cơ thể khô nóng cũng giảm bớt. Khi nghĩ đến chuyện nàng nói về thủ cung sa, Dạ Lăng Chi nguyệt cau mày kéo tay áo nàng, trước mắt chỉ còn lại mảng da thịt trắng muốt.
Không có thủ cung sa
Thì ra vừa rồi nàng dùng thuốc này để có tác dụng này? Ánh mắt Dạ Lăng Chi nguyệt nhìn khăn trên tay nàng, màu đỏ chói mắt.
Lòng hắn chấn động, thậm chí có chút hối hận. khi mặt trời bắt đầu mọc, Mai Ngọc Dương cũng tỉnh lại. Hôm qua xương cốt đều như tan thành từng mảnh, hôm nay cả người ê ẩm khó chịu.
Nàng vuốt vuốt bả vai, vừa nghiêng đầu thì thấy gương mặt xinh đẹp kia, nàng cùng Dạ Lăng Chi nguyệt chung một giường. Phát giác được động tĩnh người bên cạnh. Dạ Lăng Chi nguyệt lập tức mở mắt, trong mặt có nửa phần lười biếng chọc người, làm dung nhan thanh tú thêm phong hoa tuyết nguyệt, nhất thời cả người không phản ứng lại.
Trong lòng Mai Ngọc Dương cảm thán, xinh đẹp thế mà hận nàng tận xương, thậy là mất hứng.
Người tỉnh rồi?” Bất thình lình Dạ Lăng Chi nguyệt mở miệng: “Bản vương còn nghĩ người chết rồi".
“Đảng tiếc ta còn chưa sống đủ, để vương gia thất vọng rồi.”
Dạ Lăng Chi nguyệt nhíu mày, vừa muốn nói vài câu thì Mai Ngọc Dương đã đứng lên để hạ nhân hầu hạ. Nha hoàn cầm lấy khăn trên giường thoáng chốc đỏ mặt, vội vàng cất kỹ để giao phó lại.
Có một ma ma khác thay quần áo cho Mai Ngọc Dương, nói là thay quần áo nhưng thực tế là kiểm tra thủ cung sa trên tay nàng. Nhìn cánh tay bóng loáng trắng noãng, ma ma cười như nở hoa.
Thủ cung sa không còn, Thái Hậu sẽ yên tâm, đợi bọn họ thỉnh an xong hài lòng thả người về, còn thuận tiện ban thưởng thuốc bổ đưa đến Tứ vương phủ
Sở băng nghe nói Thái Hậu tặng thuốc bổ sau khi viên phòng thì đứng bật dậy: “Không thể, vương gia tuyệt đối sẽ không động phòng với nữ nhân khác!”
Trà Thanh cũng không tin nhưng bọn họ qua đêm trong hoàng cung, có người của Thái Hậu canh chừng, chắc chắn sẽ không sai. “Chắc chắn nàng dùng quỷ kế với vương gia, ngay cả Thái Hậu cũng giúp nàng!”
Nàng ta lập tức hoảng hốt, thời gian qua nàng chậm chạp không chịu dâng mình cho Dạ Lăng Chi nguyệt, lại không hề lo lắng. Sở băng biết Dạ Lăng Chi nguyệt chán ghét Mai Ngọc Dương nên hắn tuyệt đối không đụng vào nàng. Nhưng nếu bọn họ có quan hệ kia, có thể Dạ Lăng Chi nguyệt sẽ thay đổi thái độ với nàng không? Như vậy địa vị của nàng ở trong phủ càng đáng lo!
Nàng càng nghĩ càng bất an, lật tung bàn trang điểm, không hài lòng ném son phấn đi: “Màu phần này sao khó coi như vậy, không đẹp chút nào".
Trà Thanh khẩn trương dọn dẹp son phấn trên mặt đất, cẩn thận nói: “Trắc phi, không bằng chúng ta ra ngoài đi dọa, mua thêm son phần cùng vải vóc".
Sở băng ừ một tiếng, từ nhỏ đến lớn nàng ta chỉ có một thứ đó là dung mạo. Dung mạo của nàng chính là đòn sát thủ, chỉ cần nàng dốc lòng sửa soạn ăn mặc, nhất định sẽ tóm chặt trái tim Dạ Lăng Chi nguyệt.
Huống chi trên cơ thể hắn còn có độc tình, Mai Ngọc Dương dù có mười tám kỹ nghệ cũng không đoạt đi được!
Trời nắng, Sở băng sợ phơi nắng liên đội mũ có lựa che, vừa ra cửa đã thấy tiêu hài tử ăn mày kia chạy tới.
Nàng nhìn thấy tên ăn mày kia vô cùng bẩn, lại lôi kéo mình, tỏi ra nổi nóng, dùng chân đá mạnh.
Bình luận facebook