Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 91
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Không thể hiểu được sao lại thêm một tầng, nơi này là không thể ở nổi nữa!
Tôi cầm túi và Tiểu Tiểu ở mép giường lên, mở cửa muốn rời đi.
Mới mở cửa, một cổ âm khí lạnh đến xương từ ngoài cửa xông về phía tôi.
Cũng may tôi đã sớm chuẩn bị, chém trường kiếm trong tay xuống, không tổn thương đến nửa phần, nhưng tình hình ngoài phòng lại thay đổi.
Không còn là hành lang tối tăm cổ xưa lúc trước nữa, mà là một tầng hầm như nhà tù.
Trên tường có chuỗi vòng bằng sắt to bằng ngón tay, trên vòng sắt là xỏ một xích sắt, chỗ xích sắt khác trói ở trên người một thiếu nữ.
Nhưng bất ngờ đó là tình hình trong mơ của tôi!
Chỉ là trong nháy mắt xuất thần này, các âm linh trong phòng tôi đã đột phá lá bùa tôi dán ở trên TV.
Một con tiếp một con nữ quỷ huyết nhục mơ hồ từ trong TV bò ra, nhào về phía tôi.
Tiểu Tiểu vỗ cánh muốn phun lửa đốt, nhưng nghĩ tới vừa nãy tôi nói có chuyện muốn hỏi, lại hậm hực bay trở về trong lòng tôi.
Sức chiến đấu của những nữ quỷ này không cao, tốc độ lại rất nhanh.
Tôi mới rút kiếm giải quyết con thứ nhất, con thứ hai đã đứng ở trước mặt tôi, cách mặt tôi không đến một mét.
Tôi theo bản năng lui về phía sau, duy trì khoảng cách với nàng, lại không ngờ cửa phòng đột nhiên bị đóng lại.
Nữ quỷ kia như là cố ý ép tôi ra khỏi phòng.
Phía sau lại truyền đến một luồng âm khí sắc bén, tôi xoay người đánh tan âm khí bay đến, lúc lại xoay người lần nữa, cửa phòng đã biến mất.
Ha ha…
Cô cho rằng cô giấu cửa đi thì tôi sẽ không có biện pháp sao!
Tôi lui ra phía sau hai bước, vận linh lực, chém một kiếm xuống bức tường, kiếm thế làm không gian này rung nhẹ, trên tường chảy ra vết máu, lại không xuất hiện cánh cửa như trong tưởng tượng của tôi.
Ngược lại là các thiếu nữ bị xích sắt khóa chặt, giờ phút này mặt lộ ra vẻ thống khổ, như kiếm thế vừa rồi đều chém ở trên người các nàng vậy.
Mặc Hàn còn đang bế quan, không đến vạn bất đắc dĩ tôi không muốn làm phiền hắn. Dù sao, hắn đã làm quá nhiều vì tôi, không thể cái gì cũng đều để hắn làm.
Nếu không ra được, vậy giải quyết chuyện nơi này trước rồi lại nói.
Sờ lông mềm toàn thân của gà con đều dựng thẳng lên trong ngực, tôi rút kiếm đi về phía trước.
Nơi này tràn ngập oán khí đặc sệt, hẳn là một không gian do oán khí của quỷ chế tạo ra. Chỉ cần giải quyết ngọn nguồn oán khí nơi này, không gian quỷ hẳn là sẽ biến mất.
Nghĩ đến đây, đi tới bên người một thiếu nữ.
Sắc mặt của nàng tái nhợt, gầy trơ cả xương, vừa thấy chính là không có dinh dưỡng.
“Tôi nên giúp các cô như thế nào?” Tôi nhẹ giọng hỏi nàng.
Môi nàng giật giật, ngập ngừng cái gì đó, tôi không phân biệt rõ: “Cẩn thận cái gì?” Tôi hỏi nàng.
Đầu nàng vô lực rũ xuống.
Tôi có chút kỳ quái, nàng đã chết mà hóa quỷ, oán khí lại lớn như vậy, theo lý mà nói hẳn là có thể tránh thoát trói buộc của xích sắt, sao còn bị trói?
Tiểu Tiểu thấy tôi nhìn chằm chằm xích sắt kia, cũng vùng vẫy cánh nhỏ của nàng bay đến xích sắt nhìn
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Không thể hiểu được sao lại thêm một tầng, nơi này là không thể ở nổi nữa!
Tôi cầm túi và Tiểu Tiểu ở mép giường lên, mở cửa muốn rời đi.
Mới mở cửa, một cổ âm khí lạnh đến xương từ ngoài cửa xông về phía tôi.
Cũng may tôi đã sớm chuẩn bị, chém trường kiếm trong tay xuống, không tổn thương đến nửa phần, nhưng tình hình ngoài phòng lại thay đổi.
Không còn là hành lang tối tăm cổ xưa lúc trước nữa, mà là một tầng hầm như nhà tù.
Trên tường có chuỗi vòng bằng sắt to bằng ngón tay, trên vòng sắt là xỏ một xích sắt, chỗ xích sắt khác trói ở trên người một thiếu nữ.
Nhưng bất ngờ đó là tình hình trong mơ của tôi!
Chỉ là trong nháy mắt xuất thần này, các âm linh trong phòng tôi đã đột phá lá bùa tôi dán ở trên TV.
Một con tiếp một con nữ quỷ huyết nhục mơ hồ từ trong TV bò ra, nhào về phía tôi.
Tiểu Tiểu vỗ cánh muốn phun lửa đốt, nhưng nghĩ tới vừa nãy tôi nói có chuyện muốn hỏi, lại hậm hực bay trở về trong lòng tôi.
Sức chiến đấu của những nữ quỷ này không cao, tốc độ lại rất nhanh.
Tôi mới rút kiếm giải quyết con thứ nhất, con thứ hai đã đứng ở trước mặt tôi, cách mặt tôi không đến một mét.
Tôi theo bản năng lui về phía sau, duy trì khoảng cách với nàng, lại không ngờ cửa phòng đột nhiên bị đóng lại.
Nữ quỷ kia như là cố ý ép tôi ra khỏi phòng.
Phía sau lại truyền đến một luồng âm khí sắc bén, tôi xoay người đánh tan âm khí bay đến, lúc lại xoay người lần nữa, cửa phòng đã biến mất.
Ha ha…
Cô cho rằng cô giấu cửa đi thì tôi sẽ không có biện pháp sao!
Tôi lui ra phía sau hai bước, vận linh lực, chém một kiếm xuống bức tường, kiếm thế làm không gian này rung nhẹ, trên tường chảy ra vết máu, lại không xuất hiện cánh cửa như trong tưởng tượng của tôi.
Ngược lại là các thiếu nữ bị xích sắt khóa chặt, giờ phút này mặt lộ ra vẻ thống khổ, như kiếm thế vừa rồi đều chém ở trên người các nàng vậy.
Mặc Hàn còn đang bế quan, không đến vạn bất đắc dĩ tôi không muốn làm phiền hắn. Dù sao, hắn đã làm quá nhiều vì tôi, không thể cái gì cũng đều để hắn làm.
Nếu không ra được, vậy giải quyết chuyện nơi này trước rồi lại nói.
Sờ lông mềm toàn thân của gà con đều dựng thẳng lên trong ngực, tôi rút kiếm đi về phía trước.
Nơi này tràn ngập oán khí đặc sệt, hẳn là một không gian do oán khí của quỷ chế tạo ra. Chỉ cần giải quyết ngọn nguồn oán khí nơi này, không gian quỷ hẳn là sẽ biến mất.
Nghĩ đến đây, đi tới bên người một thiếu nữ.
Sắc mặt của nàng tái nhợt, gầy trơ cả xương, vừa thấy chính là không có dinh dưỡng.
“Tôi nên giúp các cô như thế nào?” Tôi nhẹ giọng hỏi nàng.
Môi nàng giật giật, ngập ngừng cái gì đó, tôi không phân biệt rõ: “Cẩn thận cái gì?” Tôi hỏi nàng.
Đầu nàng vô lực rũ xuống.
Tôi có chút kỳ quái, nàng đã chết mà hóa quỷ, oán khí lại lớn như vậy, theo lý mà nói hẳn là có thể tránh thoát trói buộc của xích sắt, sao còn bị trói?
Tiểu Tiểu thấy tôi nhìn chằm chằm xích sắt kia, cũng vùng vẫy cánh nhỏ của nàng bay đến xích sắt nhìn
Bình luận facebook