• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Ấn công đức (2 Viewers)

  • Chap-180

Chương 180 : Chương 180THỰC LỰC CÓ HẠN







Trong trời đất có âm có dương, có trắng có đen, có lạnh có nóng, có nam có nữ, mà nghịch chuyển âm dương, chính là hoán đổi vị trí của hai bên, trận pháp kiểu này không thường thấy. Tô Lâm An cũng không biết mình đã nhìn thấy nó ở trận đồ nào. Tuy rằng khi đó nàng đã nghiên cứu qua một lượt, nhưng hoàn toàn chưa dùng bao giờ. Lúc này khi vừa nhìn thấy, nàng còn cảm thấy hơi xa lạ, nhìn một lúc lâu mới phản ứng lại được.



Nghịch chuyển cái gì?



Dù là chuyển cái gì, chỉ e là vô cùng có hại với những người trong hố.



Hiện giờ, Tô Lâm An không tài nào điều khiển được rối gỗ. Sau khi nguyên thần của nàng xuyên qua tầng đất dày kia thì lại trở nên vô cùng yếu ớt, không thể dùng nguyên thần để phá trận. Lúc này, nàng chỉ có thể lớn tiếng gọi tên Nam Sơ Liên.



“Nam Sơ Liên!”



“Khoa Đẩu Hỏa, ngươi đốt nàng ta một chút.” Tô Lâm An sai bảo nó.



Hiện giờ thực lực mà Khoa Đẩu Hỏa có thể thi triển ra cũng có hạn. Nó bất mãn bay ra ngoài, đốt giữa chân mày của Nam Sơ Liên.



Tuy rằng hiện giờ Khoa Đẩu Hỏa hiền hòa hơn trước rất nhiều, nhưng đối với Nam Sơ Liên có tu vi Kim Đan kỳ mà nói thì vẫn cực kỳ đau. Cô ta rên lên một tiếng, mí mắt dần mở ra.



“Tỉnh rồi thì đừng lên tiếng.” Tô Lâm An dặn dò. Nàng dùng giọng của Nam Ly Nguyệt.



Sau khi Nam Sơ Liên mở mắt ra thì vô cùng căng thẳng. Cô ta liếc quanh một vòng trước, sau đó mới nói: “Giờ nên làm thế nào đây?”



“Giờ cơ thể của ngươi có cảm giác gì?”



Nam Sơ Liên cũng là đan dược sư, hẳn là hiểu rất rõ về tình trạng cơ thể của mình.



Cô ta vận chuyển linh khí, cảm nhận cơ thể của mình một lát, sau đó nói: “Rất mệt mỏi, nhưng dường như máu trong cơ thể đang trong trạng thái sôi trào, kinh mạch mạch máu đều trở nên thô to rất rõ rệt.”



Thứ được dùng trong trận pháp là thuốc nhằm vào máu, công dụng của trận pháp nghịch chuyển âm dương kia cũng khá dễ đoán.



Thay máu.



Người của Nam Ly gia muốn thay máu, thay máu cho ai thì liếc qua cũng rõ. Gã Âu Dương Miện kia muốn thay máu của Khang Khang!



Y không biết Nam Ly Nguyệt vẫn còn sống, cho rằng Khang Khang chính là người có dòng máu trực hệ cuối cùng của Nam Ly gia. Chỉ có máu của Khang Khang mới có thể mở ra khối đá tâm trận, rồi từ đó nắm giữ triệt để nhà tổ của Nam Ly gia. Vấn đề là Khang Khang đã chết, cho dù hiện giờ cơ thể của cậu bé được giữ gìn rất tốt, nhưng cậu bé cũng đã là một người chết. Máu của cậu bé không thể được đá tâm trận công nhận hoàn toàn.



Đồ do lão tổ tông để lại, sao có thể dễ dàng lừa gạt. Đừng cho rằng dính chút máu của Nam Ly gia lên là có thể mở kho báu ra. Nếu không thì giết người lấy máu chẳng phải là xong rồi sao?



Âu Dương Miện là cha của Khang Khang, bọn họ có quan hệ máu mủ, cho nên y muốn đổi máu với Khang Khang!



Nàng cũng đã đoán được phần nào nguyên nhân khiến những con cháu mạch nhánh của Nam Ly gia giống như Nam Sơ Liên bị bắt đến đây. Có thể huyết mạch của bọn họ mỏng manh, thế nhưng dù ít dù nhiều cũng sẽ có chút quan hệ máu mủ với tổ tiên. Mà người thân của họ đã bị nhốt trong nhà tổ từ lâu. Nếu đã là thay máu thì chắc chắn là không ngừng thử nghiệm, không ngừng nghiên cứu ra cách thức ổn thỏa nhất. Bọn họ bị bắt tới đây, chính là để làm thử nghiệm thay máu!



Tô Lâm An nói vắn tắt phỏng đoán của mình cho Nam Sơ Liên.



“Bây giờ, ta dạy ngươi phá trận pháp này.” Tô Lâm An nói, “Với thực lực của ngươi, muốn phá trận là việc không thể. Có điều ta sẽ giúp, để trận pháp bị điều chỉnh một chút, kéo dài chút thời gian.”



“Làm theo lời ta nói. Nếu như có người tới, thì hãy dùng tâm pháp này.”



Tô Lâm An dạy thuật liễm thần do Nam Ly Nguyệt tự sáng tạo ra cho Nam Sơ Liên.



Hiện giờ tâm pháp này đã có thể khống chế được thời gian nguyên thần hôn mê sâu. Sau khi Nam Sơ Liên học xong, tuy rằng có thể điều khiển không đủ chuẩn xác vì không quen, nhưng đối với cô ta mà nói, đây quả thực chính là một cách giả chết tốt nhất để tránh người vào dò xét.



“Học tâm pháp trước đã.” Đảm bảo được an toàn, mới có thể phản kháng được nhiều hơn. Trận pháp nghịch chuyển âm dương này, đối tượng nghịch chuyển vẫn chưa qua đây, tạm thời sẽ không đẩy họ vào chỗ chết.



Tô Lâm An chỉ có thể dựa theo huyệt vị để giảng giải con đường vận hành tâm pháp. Nàng nói rất tỉ mỉ, còn đối chiếu với rối gỗ mà các luyện đan sư thường sử dụng để diễn giải, thế nhưng...



Nam Sơ Liên đã học rất lâu mà vẫn không xong.



Nàng từng dạy tên nhóc biến thái Mục Cẩm Vân kia, giờ dạy những người khác thì vẫn luôn cảm thấy hơi không quen. Tô Lâm An học các thứ cũng rất nhanh, cho nên nàng thật sự khó mà hiểu được, tại sao lại có người ngu dốt đến vậy?



May là vẫn luôn không có người tới. Sau một ngày, cuối cùng Nam Sơ Liên cũng đã có chút tiến bộ, có thể hoàn thành được thuật liễm thần. Sau khi cô ta thi triển xong thì hôn mê. Trong khoảng thời gian cô ta hôn mê, Tô Lâm An mới có chút nhàn rỗi. Nàng bắt đầu liên lạc với Nam Ly Nguyệt, nào ngờ vừa bắt đầu Nam Ly Nguyệt không hề phản ứng lại, khiến nàng vô cùng lo lắng.







Lo lắng cũng chẳng ích gì, hiện giờ nguyên thần của Tô Lâm An đã bị ý thức của tiên linh khống chế. Nàng không bay ra ngoài nổi, chỉ có thể mở rộng thần thức ra ngoài để xem xét. Nhưng rất dễ nhận thấy, thần thức của nàng vươn từ sâu trong lòng đất ra đến mặt đất đã rất mệt mỏi, ra khỏi đỉnh ngũ hành của Nam Ly gia đã khó, đừng nói đến chuyện đi tìm Nam Ly Nguyệt.



Gấp gáp cũng không được gì, nàng chỉ có thể vừa khôi phục nguyên thần vừa chờ đợi.



Đợi Nam Ly Nguyệt đáp lời, đợi Nam Sơ Liên tỉnh lại.



Nửa canh giờ sau, Nam Ly Nguyệt mới lên tiếng.



“Tiên linh, người sao rồi?” Giọng của Nam Ly Nguyệt rất cấp bách, “Ta vừa tham gia so tài đan đạo, không thể phân tâm!”



“Đã so tài đan đạo rồi sao?” Tô Lâm An kinh ngạc cất tiếng, “Vậy chẳng phải ta là đã hôn mê rất nhiều ngày!”



“Đúng vậy, đã tiến hành đến vòng mười loại năm.” Trong giọng nói của Nam Ly Nguyệt lộ ra sự cực kì mệt mỏi, “Ta vừa luyện chế đan dược cấp bảy.” Chính bởi vì cấp bậc của đan dược quá cao, hơi quá sức đối với Nam Ly Nguyệt, cho nên vừa rồi khi tiên linh liên lạc với nàng, nàng không thể đáp lời.



“Tiên linh không sao chứ?” Nam Ly Nguyệt dịu giọng hỏi.



“Không sao, có điều tình hình bên này rất phức tạp.” Tô Lâm An ngẫm nghĩ, vẫn không dám nói tình trạng trước mắt của Khang Khang ra.



Nàng sợ Nam Ly Nguyệt sẽ sụp đổ ngay lập tức.



“Nếu như cuộc thi đã đến hồi quan trọng, ngươi cứ yên tâm thi đấu trước đi.” Tô Lâm An nói.



“Tiên linh, ta... Thực lực của ta có hạn, cuộc thi lần này ta đã cố hết sức.” Giọng nói của nàng đã hơi nghẹn lại. Sau khi nói xong câu này, Nam Ly Nguyệt còn thở dài một hơi. Sự khổ sở và bất đắc dĩ không nói hết, đều tụ lại trong tiếng thở dài đó.



“Hiện giờ chỉ còn lại năm người, trừ ta ra thì những người khác là Âu Dương Miện, Sở Nam Huyền của Đan Phù Tông, Mục Cẩm Vân của Lượng Kiếm Sơn cùng với Mộc Viễn của Ngự Thú Tông...”



Giọng nàng hơi run rẩy, “Bọn họ đều rất mạnh.”



Tô Lâm An: “...”



Âu Dương Miện chính là một tên cặn bã, ngoài mặt thì y vẫn đại diện cho Nam Ly thế gia. Người của Đan Phù Tông thì Tô Lâm An không rõ thực lực cụ thể ra sao, nhưng Mục Cẩm Vân là một kẻ biến thái. Thân phận thực sự của Mộc Viễn chính là lão ma đầu Đỗ Chi Kỳ, Nam Ly Nguyệt cảm thấy áp lực cũng là điều hiển nhiên.



Nếu như là nàng, quả thật nàng cũng không giành được ngôi vị thứ nhất.



Nói đi cũng phải nói lại, lá gan của Đỗ lão ma lớn thật. Ở vòng quyết đấu cuối cùng có nhiều lão tổ Độ Kiếp kỳ sẽ xuất hiện như vậy, y chắc chắn không ai có thể phát hiện ra thân phận thực sự của mình đến vậy sao?



“Trận sau tổ chức vào lúc nào?” Tô Lâm An hỏi.



“Mười ngày nữa, năm người chúng ta quyết đấu chọn ra người đứng đầu. Nghe nói khi đó, tu sĩ Độ Kiếp kỳ của Đan Phù Tông sẽ xuất hiện, người phụ nữ mạo danh ta cũng sẽ thay mặt Nam Ly gia lên đài!”



Tô Lâm An hơi nhăn mày. Nàng không biết rối gỗ này còn định ở đây bao lâu. Nếu như vẫn để nó khống chế, vậy thì Tô Lâm An không có cách nào nhập vào người Nam Ly Nguyệt để tham dự trận đấu!



“Hiện giờ ta đang ở gần đá tâm trận của nhà tổ ngươi, tạm thời không thể ra ngoài. Trước tiên cứ đi được bước nào hay bước đấy.”



“Người có thấy mấy người già của Nam Ly gia không? Bọn họ vẫn an toàn chứ?” Nam Ly Nguyệt hỏi đầy căng thẳng.



“Tạm thời chưa phát hiện.” Tô Lâm An không nói nhiều, “Ta phải phá trận đây, ngươi đừng tự ti mà từ bỏ.”



“Vâng.” Cho dù nàng không giành được ngôi vị đứng đầu, nàng cũng phải chứng tỏ thân phận của mình trong trận chung kết, vạch trần tội ác của Âu Dương Miện. Cho dù có thể vì vậy mà thịt nát xương tan, nàng cũng sẽ không từ bỏ.




(*)
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ấn Công Đức full
  • Thanh Sam Yên Vũ
Ấn Công Đức
  • Thanh Sam Yên Vũ
Dâu tây ấn
  • Bất Chỉ Thị Khoả Thái
Chap-105

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom