-
Chương 54: 54: Nhưng Anh Yêu Em
Edit: Sơn Tra
Thừa dịp Cố Tùy không nói gì, Cố lão gia tử nhanh tay tắt điện thoại.
Hứa Khuynh ngồi bên cạnh lão gia tử, quay đầu hỏi: "Ông nội?"
Cố lão gia tử mang theo áy náy trong lòng, cảm thấy vừa đạp cháu trai một cú.
Ông cụ chỉ cười, hỏi Hứa Khuynh: "Cháu bay chuyến ba giờ rưỡi sao?"
Hứa Khuynh gật gật đầu: "Vâng."
Cố lão gia tử vô cùng quen thuộc với đường sá ở Lê Thành, ông cụ đưa mắt nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ xe, quay đầu trở về là không có khả năng.
Yến Lĩnh bên kia còn xa hơn đến sân bay, nếu từ Lâm Hải phải đi một vòng lớn mới tới được sân bay, đoạn đường này làm rất nhiều người muốn đến sân bay phải chùn bước.
Thà đi Yến Lĩnh.
Mà thôi.
Để mi lần sau biết cố gắng hơn.
Cố lão gia tử nghĩ như vậy, trong lòng cũng an tĩnh.
Ông cụ bắt đầu chuyển đề tài, dò hỏi gần đây đang quay chụp thể loại gì, bởi vì ông ít nhiều cũng biết tình huống trước mắt của cô, giống như không có tác phẩm tiêu biểu nào.
Hứa Khuynh nói: "Cháu đang quay bộ 《 Cổ thần 》, còn khoảng một tuần nữa là xong, kế tiếp sẽ nhận bộ điện ảnh 《 Long sơn 》."
Cố lão gia tử sửng sốt.
"Cổ thần?"
Hứa Khuynh "vâng" một tiếng, lão gia tử như có điều suy nghĩ, nếu như ông đoán không sai, 《 Cổ thần 》 là bộ phim có đề tài về sóng thần lĩnh vực tài chính, tác giả tuổi còn khá trẻ, trình độ chuyên môn rất cao, trước đây cô ấy từng là học trò của Cố lão gia tử.
Cố lão gia tử gật đầu: "Tốt."
Hứa Khuynh không biết lão nhân gia nói "tốt" là có ý gì, cô bình tĩnh chờ lão gia tử nói đến chuyện giấy hôn thú, nhưng mãi cho đến lúc xe tới sân bay, cố lão gia tử vẫn không có dấu hiệu muốn đề cập đến việc này.
Bởi vì xe quá mức làm người khác chú ý, Hứa Khuynh liền xuống xe ở đoạn đường gần sân bay, đổi sang xe bảo mẫu nhà mình.
"Ông về đến nhà nhớ gửi tin nhắn cho cháu."
Cố lão gia tử sửng sốt, ngay sau đó vuốt chòm râu trắng: "Được, đứa bé ngoan."
Hứa Khuynh: "...!Ông đi thong thả."
Cô xoay người đi trở về xe bảo mẫu nhà mình, Tô Tuyết đã xuống xe chờ sẵn.
Lên xe xong, Hứa Khuynh nhớ tới ba chữ "đứa bé ngoan" liền cảm thấy kinh ngạc, người trưởng thành không ai lại đi gọi đứa bé cả, từ lúc ba qua đời, cô vẫn luôn cưỡng bách chính mình đứng lên, không sợ tiếng xấu cũng không tham danh lợi, chỉ cầu khỏe mạnh vững vàng.
Cũng chưa từng cưỡng cầu xa vời, sẽ có người yêu thương, cưng chiều chính mình.
Hứa Khuynh cười cười.
Nghĩ thầm, kế tiếp không nên nghĩ đến chuyện giấy hôn thú.
Cứ làm đứa trẻ ngoan thêm mấy ngày đi.
Bên ngoài sân bay như cũ chật kín người.
Đặc biệt là fan của Hứa Khuynh, từ sau xuân vãn, fan tăng vọt.
Hứa Khuynh bởi vì bận rộn, vẫn luôn không xem Weibo, Tô Tuyết giúp cô xử lý, nói fan hiện tăng hơn 800 vạn, cuối cùng cũng có thứ khiến người ta nhắc đến là nhớ, chính là tiết mục vũ đạo xuân vãn kia.
"Vợ ơi, nhìn em này."
"Hứa Khuynh, em có rảnh thì đăng Weibo nhiều một chút, đừng chỉ có chuyển phát mấy bài viết xào CP."
"Hứa Khuynh hôm nay thật xinh đẹp.
Hứa Khuynh, vị đại lão kia có còn tiếp tục theo đuổi chị hay không?"
"Khuynh Khuynh, không cần yêu đương sớm như vậy."
"Fan bạn trai của em nhiều lắm đó, em biết không!?"
Một đống fan đi theo bên cạnh Hứa Khuynh, thét chói tai khuyên việc nhà, Hứa Khuynh chỉ mỉm cười, không có trả lời mấy cô ấy.
Rất nhanh đã đến cửa kiểm tra an ninh, fan cũng sôi nổi dừng bước chân.
Hứa Khuynh vẫy tay tạm biệt cùng fan hâm mộ.
Theo sau mang kính râm lên.
Tô Tuyết nói: "Chị vẫn là nên đưa Weibo cho em, em bình thường nên xem một chút, ngẫu nhiên phát một ít phúc lợi, chia sẻ một chút sinh hoạt."
Hứa Khuynh: "Được."
Liên hệ của cô nhiều thêm một người.
Thì ra là Cố lão gia tử.
Hai người còn không có add WeChat lẫn nhau.
Thông qua xong.
Cố lão gia tử: Cháu gái, ông đến nhà rồi.
Hứa Khuynh: Vâng, ông nội.
Cô rời khỏi khung chat, nhìn thấy giao diện của Cố Tùy.
Đột nhiên, cô nhấn vào, gửi tin nhắn.
Hứa Khuynh: Tôi lên máy bay rồi.
Gửi xong, không đợi bên kia trả lời, mấy người Hứa Khuynh lên máy bay, vào khoang thương gia.
Tô Tuyết buông di động, nói: "Giang Lâm Nhã cũng vào đoàn phim rồi."
Hứa Khuynh dựa ra phía sau, gật gật đầu.
Đoàn phim 《 Sau bức màn 》 sao?
Hứa khuynh một đường từ Lê Hứa Khuynh ngủ một giấc từ Lê Thành đến Hải Thành, tối hôm qua xác thật ngủ không ngon.
Máy bay đáp xuống, từng người lấy di động ra khởi động lại.
Tô Tuyết đột nhiên kinh ngạc kêu lên: "Em lên hot search."
Hứa Khuynh mở bịt mắt, click mở Weibo thì thấy.
Hot search thứ năm, phía sau còn kèm thêm một chữ « hot ».
# Vị đại lão nào đó tỏ tình với Hứa Khuynh bằng biển quảng cáo # chúng tỷ muội mau đến đây xem, biển quảng cáo ở Yên Lĩnh, Lê Thành, hai ngày trước chỉ là quảng cáo của một công ty nào đó, hôm nay lại biến thành như thế này, tôi con mẹ nó quá kinh hãi, cái này cũng ngọt quá rồi đó, trời đất ơi, chi số tiền lớn như vậy, gấp nhiều lần so với hoa hồng và bảng tiếp ứng ngày hôm qua, đây là truy thê toàn thành á, quá trâu bò!
Tất cả biển quảng cáo trên đường Yến Lĩnh đều được thiết kế hình thoi, khung màu vàng kim, ngày bình thường đã rất nổi bật, hơn nữa con đường này giao thông đông đúc, rất nhiều công ty phải ra sức đấu thầu mới giành được, lúc này toàn bộ đều treo ảnh chụp của Hứa Khuynh, không đơn giản như thế, bên trên còn có bóng dáng của một người đàn ông cầm hoa tươi quỳ xuống.
Hoàn toàn không cần viết bất cứ cái gì, hình ảnh này đã rất rõ ràng, là tỏ tình, là theo đuổi, là cầu hôn đó!!
Không tiếng thắng có tiếng.
Không cần nói cũng biết.
【 Đậu mé đậu mé, tui cứ cho rằng hoa tươi và bảng tiếp ứng đã là đỉnh cao rồi, các chị em, cho mọi người nhìn lại một chút cảnh tượng chấn động ngày hôm qua.
】
【 Dẹp văn hóa qua một bên, tui chỉ muốn nói một câu: Đậu mé! 】
【 Rốt cuộc là ai vậy, theo đuổi đến như thế, nếu không đồng ý có vẻ không tốt lắm.
】
【 Khuynh Khuynh chị quá tuyệt vời, nhìn xem nữ minh tinh nào đó trong vòng, có muốn cũng không được.
】
【 A a a a a quá xinh đẹp, tôi có chị em lái xe đi ngang chỗ đó, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt xinh đẹp không tì vết của Khuynh Khuynh a a a a a.
】
【 Vòng thế gia Lê Thành rất lớn, tôi thật muốn biết, là ai theo đuổi Hứa Khuynh vậy, tôi muốn biết quá đi, vừa khó hiểu vừa có chút hưng phấn.
】
【 Á đù, nháy mắt đoạt mất hot search tiến tổ của Giang Lâm Nhã.
】
【 Truy thê toàn thành, vị đại lão này quả thật là tuyệt bút, trâu bò! 】
Giang Lâm Nhã tiến tổ quay 《 Sau bức màn 》 cũng lên hot search, nhưng giữa đường bị hot search của Hứa Khuynh đoạt mất nhiệt độ.
Đoàn người xuống máy bay, Tô Tuyết quay đầu nhìn về phía Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh mang kính râm lên, lại cầm lấy khẩu trang mang vào, che kín mít cả khuôn mặt.
Cô cúi đầu nhìn hot search cùng với ảnh chụp biển quảng cáo nọ.
Hôm nay không cần suy đoán.
Liền biết là Cố Tùy.
Sân bay Hải Thành hôm nay cũng có rất nhiều fan, còn có một nữ diễn viên khác, Dương Đồng cũng xuống máy bay, fan của cô ta điên cuồng hơn nhiều so với fan của Hứa Khuynh.
Trực tiếp không quan tâm đến việc này.
Hứa Khuynh cùng mấy người Tô Tuyết vội vàng đến lối ra, hai bên đều là dòng người, đi nhanh nên tim cô đang đập nhanh hơn, cô cúi đầu nhìn màn hình di động.
Thấy được hình ảnh của chính mình trên biển quảng cáo.
Rốt cuộc cũng ra khỏi sân bay.
Xe bảo mẫu đã chờ sẵn, đoàn người mở cửa chui vào trong.
Hứa Khuynh tháo khẩu trang, ra sức hít thở một trận, di động "tích" một tiếng.
Hứa Khuynh cầm lên nhìn xem.
Cố Tùy: Đến Hải Thành chưa?
Hứa Khuynh nhìn mấy giây, dừng một chút, ngay sau đó, trả lời.
Hứa Khuynh: Đến rồi.
Cố Tùy: Đáng tiếc, em không tận mắt nhìn thấy biển quảng cáo.
Hứa Khuynh: Anh… Nhiều tiền lắm.
Cố Tùy: Em xứng đáng.
Hứa Khuynh im lặng một lát rồi nhấn tắt màn hình điện thoại, đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Tô Tuyết ở một bên thưởng thức biển quảng cáo treo ảnh Hứa Khuynh nói: "Chị cũng muốn thưởng thức một chút màn biểu diễn này, sao hôm nay chúng ta không đi cao tốc Lâm Hải chứ!?"
"Không biết bọn họ sẽ treo bao lâu nữa, có thể chờ chúng ta trở về hay không?"
Hứa Khuynh liếc nhìn Tô Tuyết một cái, nói: "Chị suy nghĩ nhiều rồi."
Treo một ngày đã tốn rất nhiều tiền, huống chi bây giờ tất cả biển quảng cáo đều treo, một ngày có thể bằng doanh thu một năm của một công ty.
Tô Tuyết có chút đáng tiếc nói: "Cũng đúng."
Rất nhanh đã đến khách sạn.
Vẫn là khách sạn lúc trước.
Xử lý xong mọi thứ, liền trực tiếp đi đến phim trường.
Đạo diễn Lâm nhìn thấy Hứa Khuynh đến, cười nói: "Vừa lúc, mau đi hóa trang, chờ chúng tôi quay xong cảnh này."
Hứa Khuynh mỉm cười, đặt một ít thức ăn qua một bên, sau đó xoay người đi vào phòng hóa trang.
Người có tuổi nghề lớn nhất nơi này hẳn là Trương Thuần, có điều mọi người đều dùng chung một phòng hóa trang, cơ bản không có cái gì gọi là ưu tiên.
Trương Thuần đang làm tóc, nhìn thấy Hứa Khuynh tới, ngón tay chợt dừng lại, cười nói: "Tới rồi."
Hứa Khuynh đi đến bàn trang điểm, nói: "Ừ."
Trương Thuần nhìn cô.
Ánh nhìn rất chuyên chú.
Hứa Khuynh bắt gặp mặt đến ánh anh ta, nhìn qua hỏi: "Sao vậy?"
Trương Thuần cười cười, di chuyển tầm mắt.
Kỳ thật anh ta muốn hỏi cô một chút, không phải cô và ông chủ Đầu tư Lăng Thịnh là người yêu sao, hiện giờ sao lại còn có một đại lão khác theo đuổi cô?
Nhưng mấy chuyện này thuộc về quyền riêng tư của Hứa Khuynh.
Anh ta cuối cùng cũng không dám hỏi.
Hai người ở một bên hoá trang, phía sau lưng, một ít nhân viên công tác ra ra vào vào, nói đến nhà sản xuất gần đây có chút lo âu.
Bởi vì Giang Lâm Nhã nhận 《 Sau bức màn 》, cô ấy là đàn em của một diễn viên phái thực lực, nhân khí lại cao hơn Lâm Mạn rất nhiều, ông ta có hợp tác qua với Giang Lâm Nhã, biết thực lực của cô ấy, cho nên có hơi lo lắng cho Hứa Khuynh.
Trương Thuần nói với mấy nhân viên công tác nọ: "Nhà sản xuất cả ngày không có ở đoàn phim, hắn lo âu cái rắm ấy."
"Hắn ta còn chưa thấy qua Hứa Khuynh diễn đâu."
Hứa Khuynh nghe xong, mỉm cười nhìn Trương Thuần một cái: "Cảm ơn Trương lão sư đã cho tôi một sự khẳng định."
Trương Thuần cũng cười.
*
Một tuần tiếp theo, Hứa Khuynh rất bận rộn, 《 Cổ thần 》 đóng máy, mọi người vừa khẩn trương lại vừa mong chờ.
Mà từ sau sự kiện hot search biển quảng cáo, Hứa Khuynh hầu như mỗi ngày đều nhận được hoa.
Cô và Cố Tùy không có liên lạc, nhưng hoa này cũng đủ cho anh duy trì cảm giác tồn tại.
Hứa Khuynh vừa kết thúc cảnh quay cuối cùng, một đám người liền tiến lên chúc mừng Hứa Khuynh.
Lúc này.
Tô Tuyết tiến lên, đưa di động cho Hứa Khuynh, ngay sau đó còn có kịch bản của bộ tiểu thuyết ngôn tình cải biên kia, nhưng vừa được thay đổi, Tô Tuyết nói: "Đạo diễn Thành gọi đến."
Kịch bản này có tên là 《 Xuân đến 》.
Hứa Khuynh sửng sốt, bắt máy: "Chào ngài, đạo diễn Thành."
"Chào cô, Hứa Khuynh.
Kịch bản đã sửa chữa qua, cô nhìn xem có chỗ nào cần sửa lại không, nếu không có vấn đề gì, chúng ta cứ quyết định như vậy."
Hứa Khuynh ngây người.
"Đạo diễn Thành, như vậy là có ý gì?"
Từ đầu đến cuối cô không hề yêu cầu sửa kịch bản, huống chi gần đây cô còn phải xem kịch bản của 《 Long sơn 》, không có thời gian xem 《 Xuân đến 》.
Đạo diễn Thành đầu bên kia cười nói: "Không có gì, chỉ là cô nhất định phải xem qua kịch bản, có yêu cầu chỉnh sửa gì có thể nói ra."
"Không cần sửa đâu, đạo diễn Thành, tôi đã xem qua nguyên tác, rất tốt mà."
Đạo diễn Thành cười: "Nên sửa, nên sửa.
Cố tiên sinh nói rất có đạo lý."
Cố tiên sinh?
Hứa Khuynh kịp phản ứng lại, là Cố Tùy.
Cô vội vội vàng vàng nói xin lỗi với đạo diễn Thành rồi cúp điện thoại.
Tiếp theo lập tức mở kịch bản ra, 《 Xuân đến 》 là tác phẩm tiểu thuyết ngôn tình cải biên, bất kể là nguyên tác hay kịch bản, khẳng định sẽ có cảnh thân mật.
Nhưng mà, kịch bản lúc này đã sửa lại một ít, tăng thêm đất diễn của mấy cảnh khác, xóa hết toàn bộ những cảnh diễn thân mật.
Hứa Khuynh nhắm mắt.
Tô Tuyết nhìn Hứa Khuynh, nói: "Chị nhìn thấy xe của Cố Tùy đậu bên ngoài, anh ta hẳn là tới đón em."
Hứa Khuynh mở mắt, khom lưng vớt áo khoác lên mặc vào, cầm kịch bản đi ra ngoài.
Chỗ đậu xe cách đó không xa, Cố Tùy đứng bên cạnh xe cúi đầu xem điện thoại, anh mặc một thân tây trang, mang giày da, nhìn dáng vẻ có lẽ vừa đáp xuống máy bay, còn từ cuộc họp thương vụ nào đó trở về.
Hứa Khuynh sải bước đi qua, dùng sức ném kịch bản vào ngực anh.
Ném xong.
Cô xoay người rời đi.
Cố Tùy cúi đầu quét mắt qua cái tên kịch bản, theo phản xạ tắt điện thoại.
Ngay sau đó tiến lên bắt lấy cổ tay Hứa Khuynh: "Kịch bản có vấn đề gì sao?"
Hứa Khuynh quay đầu lại nhìn anh.
"Anh dựa vào cái gì mà sửa lại những cảnh diễn đó? Dùng thủ đoạn tư bản của anh sao?"
Cố Tùy híp đôi mắt mấy phần.
Ngay sau đó nói: "Anh là nhà đầu tư của bộ phim này, anh muốn sửa như thế nào, thì phải sửa thế nấy."
Hứa Khuynh mím môi.
Lát sau.
Cô gật gật đầu.
"Phải, nhà đầu tư lợi hại nhất."
Nói xong, cô liền muốn tránh thoát.
Cố Tùy nhìn cô, đột nhiên nảy lên một trận hoảng hốt to lớn, nháy mắt bao phủ lấy anh.
Anh bất ngờ dùng sức kéo cô vào lòng ngực, một tay ôm lấy eo cô: "Phải, là anh, anh cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn đáng khinh bỉ như vậy để ngăn cản em và người đàn ông khác có bất kỳ sự thân mật nào.
Bởi vì anh không quản được em, trừ việc này ra, cái gì anh cũng làm không được."
"Nhưng anh yêu em."
Sức lực giãy giụa của Hứa Khuynh yếu đi mấy phần.
Cả thế giới rơi vào yên lặng.
Hồi lâu, người đàn ông này nói nhỏ bên tai cô: "Cho anh một cơ hội được không, ăn cơm cùng anh, nhận một chút lễ vật anh tặng được không?".
Thừa dịp Cố Tùy không nói gì, Cố lão gia tử nhanh tay tắt điện thoại.
Hứa Khuynh ngồi bên cạnh lão gia tử, quay đầu hỏi: "Ông nội?"
Cố lão gia tử mang theo áy náy trong lòng, cảm thấy vừa đạp cháu trai một cú.
Ông cụ chỉ cười, hỏi Hứa Khuynh: "Cháu bay chuyến ba giờ rưỡi sao?"
Hứa Khuynh gật gật đầu: "Vâng."
Cố lão gia tử vô cùng quen thuộc với đường sá ở Lê Thành, ông cụ đưa mắt nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ xe, quay đầu trở về là không có khả năng.
Yến Lĩnh bên kia còn xa hơn đến sân bay, nếu từ Lâm Hải phải đi một vòng lớn mới tới được sân bay, đoạn đường này làm rất nhiều người muốn đến sân bay phải chùn bước.
Thà đi Yến Lĩnh.
Mà thôi.
Để mi lần sau biết cố gắng hơn.
Cố lão gia tử nghĩ như vậy, trong lòng cũng an tĩnh.
Ông cụ bắt đầu chuyển đề tài, dò hỏi gần đây đang quay chụp thể loại gì, bởi vì ông ít nhiều cũng biết tình huống trước mắt của cô, giống như không có tác phẩm tiêu biểu nào.
Hứa Khuynh nói: "Cháu đang quay bộ 《 Cổ thần 》, còn khoảng một tuần nữa là xong, kế tiếp sẽ nhận bộ điện ảnh 《 Long sơn 》."
Cố lão gia tử sửng sốt.
"Cổ thần?"
Hứa Khuynh "vâng" một tiếng, lão gia tử như có điều suy nghĩ, nếu như ông đoán không sai, 《 Cổ thần 》 là bộ phim có đề tài về sóng thần lĩnh vực tài chính, tác giả tuổi còn khá trẻ, trình độ chuyên môn rất cao, trước đây cô ấy từng là học trò của Cố lão gia tử.
Cố lão gia tử gật đầu: "Tốt."
Hứa Khuynh không biết lão nhân gia nói "tốt" là có ý gì, cô bình tĩnh chờ lão gia tử nói đến chuyện giấy hôn thú, nhưng mãi cho đến lúc xe tới sân bay, cố lão gia tử vẫn không có dấu hiệu muốn đề cập đến việc này.
Bởi vì xe quá mức làm người khác chú ý, Hứa Khuynh liền xuống xe ở đoạn đường gần sân bay, đổi sang xe bảo mẫu nhà mình.
"Ông về đến nhà nhớ gửi tin nhắn cho cháu."
Cố lão gia tử sửng sốt, ngay sau đó vuốt chòm râu trắng: "Được, đứa bé ngoan."
Hứa Khuynh: "...!Ông đi thong thả."
Cô xoay người đi trở về xe bảo mẫu nhà mình, Tô Tuyết đã xuống xe chờ sẵn.
Lên xe xong, Hứa Khuynh nhớ tới ba chữ "đứa bé ngoan" liền cảm thấy kinh ngạc, người trưởng thành không ai lại đi gọi đứa bé cả, từ lúc ba qua đời, cô vẫn luôn cưỡng bách chính mình đứng lên, không sợ tiếng xấu cũng không tham danh lợi, chỉ cầu khỏe mạnh vững vàng.
Cũng chưa từng cưỡng cầu xa vời, sẽ có người yêu thương, cưng chiều chính mình.
Hứa Khuynh cười cười.
Nghĩ thầm, kế tiếp không nên nghĩ đến chuyện giấy hôn thú.
Cứ làm đứa trẻ ngoan thêm mấy ngày đi.
Bên ngoài sân bay như cũ chật kín người.
Đặc biệt là fan của Hứa Khuynh, từ sau xuân vãn, fan tăng vọt.
Hứa Khuynh bởi vì bận rộn, vẫn luôn không xem Weibo, Tô Tuyết giúp cô xử lý, nói fan hiện tăng hơn 800 vạn, cuối cùng cũng có thứ khiến người ta nhắc đến là nhớ, chính là tiết mục vũ đạo xuân vãn kia.
"Vợ ơi, nhìn em này."
"Hứa Khuynh, em có rảnh thì đăng Weibo nhiều một chút, đừng chỉ có chuyển phát mấy bài viết xào CP."
"Hứa Khuynh hôm nay thật xinh đẹp.
Hứa Khuynh, vị đại lão kia có còn tiếp tục theo đuổi chị hay không?"
"Khuynh Khuynh, không cần yêu đương sớm như vậy."
"Fan bạn trai của em nhiều lắm đó, em biết không!?"
Một đống fan đi theo bên cạnh Hứa Khuynh, thét chói tai khuyên việc nhà, Hứa Khuynh chỉ mỉm cười, không có trả lời mấy cô ấy.
Rất nhanh đã đến cửa kiểm tra an ninh, fan cũng sôi nổi dừng bước chân.
Hứa Khuynh vẫy tay tạm biệt cùng fan hâm mộ.
Theo sau mang kính râm lên.
Tô Tuyết nói: "Chị vẫn là nên đưa Weibo cho em, em bình thường nên xem một chút, ngẫu nhiên phát một ít phúc lợi, chia sẻ một chút sinh hoạt."
Hứa Khuynh: "Được."
Liên hệ của cô nhiều thêm một người.
Thì ra là Cố lão gia tử.
Hai người còn không có add WeChat lẫn nhau.
Thông qua xong.
Cố lão gia tử: Cháu gái, ông đến nhà rồi.
Hứa Khuynh: Vâng, ông nội.
Cô rời khỏi khung chat, nhìn thấy giao diện của Cố Tùy.
Đột nhiên, cô nhấn vào, gửi tin nhắn.
Hứa Khuynh: Tôi lên máy bay rồi.
Gửi xong, không đợi bên kia trả lời, mấy người Hứa Khuynh lên máy bay, vào khoang thương gia.
Tô Tuyết buông di động, nói: "Giang Lâm Nhã cũng vào đoàn phim rồi."
Hứa Khuynh dựa ra phía sau, gật gật đầu.
Đoàn phim 《 Sau bức màn 》 sao?
Hứa khuynh một đường từ Lê Hứa Khuynh ngủ một giấc từ Lê Thành đến Hải Thành, tối hôm qua xác thật ngủ không ngon.
Máy bay đáp xuống, từng người lấy di động ra khởi động lại.
Tô Tuyết đột nhiên kinh ngạc kêu lên: "Em lên hot search."
Hứa Khuynh mở bịt mắt, click mở Weibo thì thấy.
Hot search thứ năm, phía sau còn kèm thêm một chữ « hot ».
# Vị đại lão nào đó tỏ tình với Hứa Khuynh bằng biển quảng cáo # chúng tỷ muội mau đến đây xem, biển quảng cáo ở Yên Lĩnh, Lê Thành, hai ngày trước chỉ là quảng cáo của một công ty nào đó, hôm nay lại biến thành như thế này, tôi con mẹ nó quá kinh hãi, cái này cũng ngọt quá rồi đó, trời đất ơi, chi số tiền lớn như vậy, gấp nhiều lần so với hoa hồng và bảng tiếp ứng ngày hôm qua, đây là truy thê toàn thành á, quá trâu bò!
Tất cả biển quảng cáo trên đường Yến Lĩnh đều được thiết kế hình thoi, khung màu vàng kim, ngày bình thường đã rất nổi bật, hơn nữa con đường này giao thông đông đúc, rất nhiều công ty phải ra sức đấu thầu mới giành được, lúc này toàn bộ đều treo ảnh chụp của Hứa Khuynh, không đơn giản như thế, bên trên còn có bóng dáng của một người đàn ông cầm hoa tươi quỳ xuống.
Hoàn toàn không cần viết bất cứ cái gì, hình ảnh này đã rất rõ ràng, là tỏ tình, là theo đuổi, là cầu hôn đó!!
Không tiếng thắng có tiếng.
Không cần nói cũng biết.
【 Đậu mé đậu mé, tui cứ cho rằng hoa tươi và bảng tiếp ứng đã là đỉnh cao rồi, các chị em, cho mọi người nhìn lại một chút cảnh tượng chấn động ngày hôm qua.
】
【 Dẹp văn hóa qua một bên, tui chỉ muốn nói một câu: Đậu mé! 】
【 Rốt cuộc là ai vậy, theo đuổi đến như thế, nếu không đồng ý có vẻ không tốt lắm.
】
【 Khuynh Khuynh chị quá tuyệt vời, nhìn xem nữ minh tinh nào đó trong vòng, có muốn cũng không được.
】
【 A a a a a quá xinh đẹp, tôi có chị em lái xe đi ngang chỗ đó, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt xinh đẹp không tì vết của Khuynh Khuynh a a a a a.
】
【 Vòng thế gia Lê Thành rất lớn, tôi thật muốn biết, là ai theo đuổi Hứa Khuynh vậy, tôi muốn biết quá đi, vừa khó hiểu vừa có chút hưng phấn.
】
【 Á đù, nháy mắt đoạt mất hot search tiến tổ của Giang Lâm Nhã.
】
【 Truy thê toàn thành, vị đại lão này quả thật là tuyệt bút, trâu bò! 】
Giang Lâm Nhã tiến tổ quay 《 Sau bức màn 》 cũng lên hot search, nhưng giữa đường bị hot search của Hứa Khuynh đoạt mất nhiệt độ.
Đoàn người xuống máy bay, Tô Tuyết quay đầu nhìn về phía Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh mang kính râm lên, lại cầm lấy khẩu trang mang vào, che kín mít cả khuôn mặt.
Cô cúi đầu nhìn hot search cùng với ảnh chụp biển quảng cáo nọ.
Hôm nay không cần suy đoán.
Liền biết là Cố Tùy.
Sân bay Hải Thành hôm nay cũng có rất nhiều fan, còn có một nữ diễn viên khác, Dương Đồng cũng xuống máy bay, fan của cô ta điên cuồng hơn nhiều so với fan của Hứa Khuynh.
Trực tiếp không quan tâm đến việc này.
Hứa Khuynh cùng mấy người Tô Tuyết vội vàng đến lối ra, hai bên đều là dòng người, đi nhanh nên tim cô đang đập nhanh hơn, cô cúi đầu nhìn màn hình di động.
Thấy được hình ảnh của chính mình trên biển quảng cáo.
Rốt cuộc cũng ra khỏi sân bay.
Xe bảo mẫu đã chờ sẵn, đoàn người mở cửa chui vào trong.
Hứa Khuynh tháo khẩu trang, ra sức hít thở một trận, di động "tích" một tiếng.
Hứa Khuynh cầm lên nhìn xem.
Cố Tùy: Đến Hải Thành chưa?
Hứa Khuynh nhìn mấy giây, dừng một chút, ngay sau đó, trả lời.
Hứa Khuynh: Đến rồi.
Cố Tùy: Đáng tiếc, em không tận mắt nhìn thấy biển quảng cáo.
Hứa Khuynh: Anh… Nhiều tiền lắm.
Cố Tùy: Em xứng đáng.
Hứa Khuynh im lặng một lát rồi nhấn tắt màn hình điện thoại, đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Tô Tuyết ở một bên thưởng thức biển quảng cáo treo ảnh Hứa Khuynh nói: "Chị cũng muốn thưởng thức một chút màn biểu diễn này, sao hôm nay chúng ta không đi cao tốc Lâm Hải chứ!?"
"Không biết bọn họ sẽ treo bao lâu nữa, có thể chờ chúng ta trở về hay không?"
Hứa Khuynh liếc nhìn Tô Tuyết một cái, nói: "Chị suy nghĩ nhiều rồi."
Treo một ngày đã tốn rất nhiều tiền, huống chi bây giờ tất cả biển quảng cáo đều treo, một ngày có thể bằng doanh thu một năm của một công ty.
Tô Tuyết có chút đáng tiếc nói: "Cũng đúng."
Rất nhanh đã đến khách sạn.
Vẫn là khách sạn lúc trước.
Xử lý xong mọi thứ, liền trực tiếp đi đến phim trường.
Đạo diễn Lâm nhìn thấy Hứa Khuynh đến, cười nói: "Vừa lúc, mau đi hóa trang, chờ chúng tôi quay xong cảnh này."
Hứa Khuynh mỉm cười, đặt một ít thức ăn qua một bên, sau đó xoay người đi vào phòng hóa trang.
Người có tuổi nghề lớn nhất nơi này hẳn là Trương Thuần, có điều mọi người đều dùng chung một phòng hóa trang, cơ bản không có cái gì gọi là ưu tiên.
Trương Thuần đang làm tóc, nhìn thấy Hứa Khuynh tới, ngón tay chợt dừng lại, cười nói: "Tới rồi."
Hứa Khuynh đi đến bàn trang điểm, nói: "Ừ."
Trương Thuần nhìn cô.
Ánh nhìn rất chuyên chú.
Hứa Khuynh bắt gặp mặt đến ánh anh ta, nhìn qua hỏi: "Sao vậy?"
Trương Thuần cười cười, di chuyển tầm mắt.
Kỳ thật anh ta muốn hỏi cô một chút, không phải cô và ông chủ Đầu tư Lăng Thịnh là người yêu sao, hiện giờ sao lại còn có một đại lão khác theo đuổi cô?
Nhưng mấy chuyện này thuộc về quyền riêng tư của Hứa Khuynh.
Anh ta cuối cùng cũng không dám hỏi.
Hai người ở một bên hoá trang, phía sau lưng, một ít nhân viên công tác ra ra vào vào, nói đến nhà sản xuất gần đây có chút lo âu.
Bởi vì Giang Lâm Nhã nhận 《 Sau bức màn 》, cô ấy là đàn em của một diễn viên phái thực lực, nhân khí lại cao hơn Lâm Mạn rất nhiều, ông ta có hợp tác qua với Giang Lâm Nhã, biết thực lực của cô ấy, cho nên có hơi lo lắng cho Hứa Khuynh.
Trương Thuần nói với mấy nhân viên công tác nọ: "Nhà sản xuất cả ngày không có ở đoàn phim, hắn lo âu cái rắm ấy."
"Hắn ta còn chưa thấy qua Hứa Khuynh diễn đâu."
Hứa Khuynh nghe xong, mỉm cười nhìn Trương Thuần một cái: "Cảm ơn Trương lão sư đã cho tôi một sự khẳng định."
Trương Thuần cũng cười.
*
Một tuần tiếp theo, Hứa Khuynh rất bận rộn, 《 Cổ thần 》 đóng máy, mọi người vừa khẩn trương lại vừa mong chờ.
Mà từ sau sự kiện hot search biển quảng cáo, Hứa Khuynh hầu như mỗi ngày đều nhận được hoa.
Cô và Cố Tùy không có liên lạc, nhưng hoa này cũng đủ cho anh duy trì cảm giác tồn tại.
Hứa Khuynh vừa kết thúc cảnh quay cuối cùng, một đám người liền tiến lên chúc mừng Hứa Khuynh.
Lúc này.
Tô Tuyết tiến lên, đưa di động cho Hứa Khuynh, ngay sau đó còn có kịch bản của bộ tiểu thuyết ngôn tình cải biên kia, nhưng vừa được thay đổi, Tô Tuyết nói: "Đạo diễn Thành gọi đến."
Kịch bản này có tên là 《 Xuân đến 》.
Hứa Khuynh sửng sốt, bắt máy: "Chào ngài, đạo diễn Thành."
"Chào cô, Hứa Khuynh.
Kịch bản đã sửa chữa qua, cô nhìn xem có chỗ nào cần sửa lại không, nếu không có vấn đề gì, chúng ta cứ quyết định như vậy."
Hứa Khuynh ngây người.
"Đạo diễn Thành, như vậy là có ý gì?"
Từ đầu đến cuối cô không hề yêu cầu sửa kịch bản, huống chi gần đây cô còn phải xem kịch bản của 《 Long sơn 》, không có thời gian xem 《 Xuân đến 》.
Đạo diễn Thành đầu bên kia cười nói: "Không có gì, chỉ là cô nhất định phải xem qua kịch bản, có yêu cầu chỉnh sửa gì có thể nói ra."
"Không cần sửa đâu, đạo diễn Thành, tôi đã xem qua nguyên tác, rất tốt mà."
Đạo diễn Thành cười: "Nên sửa, nên sửa.
Cố tiên sinh nói rất có đạo lý."
Cố tiên sinh?
Hứa Khuynh kịp phản ứng lại, là Cố Tùy.
Cô vội vội vàng vàng nói xin lỗi với đạo diễn Thành rồi cúp điện thoại.
Tiếp theo lập tức mở kịch bản ra, 《 Xuân đến 》 là tác phẩm tiểu thuyết ngôn tình cải biên, bất kể là nguyên tác hay kịch bản, khẳng định sẽ có cảnh thân mật.
Nhưng mà, kịch bản lúc này đã sửa lại một ít, tăng thêm đất diễn của mấy cảnh khác, xóa hết toàn bộ những cảnh diễn thân mật.
Hứa Khuynh nhắm mắt.
Tô Tuyết nhìn Hứa Khuynh, nói: "Chị nhìn thấy xe của Cố Tùy đậu bên ngoài, anh ta hẳn là tới đón em."
Hứa Khuynh mở mắt, khom lưng vớt áo khoác lên mặc vào, cầm kịch bản đi ra ngoài.
Chỗ đậu xe cách đó không xa, Cố Tùy đứng bên cạnh xe cúi đầu xem điện thoại, anh mặc một thân tây trang, mang giày da, nhìn dáng vẻ có lẽ vừa đáp xuống máy bay, còn từ cuộc họp thương vụ nào đó trở về.
Hứa Khuynh sải bước đi qua, dùng sức ném kịch bản vào ngực anh.
Ném xong.
Cô xoay người rời đi.
Cố Tùy cúi đầu quét mắt qua cái tên kịch bản, theo phản xạ tắt điện thoại.
Ngay sau đó tiến lên bắt lấy cổ tay Hứa Khuynh: "Kịch bản có vấn đề gì sao?"
Hứa Khuynh quay đầu lại nhìn anh.
"Anh dựa vào cái gì mà sửa lại những cảnh diễn đó? Dùng thủ đoạn tư bản của anh sao?"
Cố Tùy híp đôi mắt mấy phần.
Ngay sau đó nói: "Anh là nhà đầu tư của bộ phim này, anh muốn sửa như thế nào, thì phải sửa thế nấy."
Hứa Khuynh mím môi.
Lát sau.
Cô gật gật đầu.
"Phải, nhà đầu tư lợi hại nhất."
Nói xong, cô liền muốn tránh thoát.
Cố Tùy nhìn cô, đột nhiên nảy lên một trận hoảng hốt to lớn, nháy mắt bao phủ lấy anh.
Anh bất ngờ dùng sức kéo cô vào lòng ngực, một tay ôm lấy eo cô: "Phải, là anh, anh cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn đáng khinh bỉ như vậy để ngăn cản em và người đàn ông khác có bất kỳ sự thân mật nào.
Bởi vì anh không quản được em, trừ việc này ra, cái gì anh cũng làm không được."
"Nhưng anh yêu em."
Sức lực giãy giụa của Hứa Khuynh yếu đi mấy phần.
Cả thế giới rơi vào yên lặng.
Hồi lâu, người đàn ông này nói nhỏ bên tai cô: "Cho anh một cơ hội được không, ăn cơm cùng anh, nhận một chút lễ vật anh tặng được không?".
Bình luận facebook