Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Lúc cùng nhau dùng bữa sáng. Gia Minh xác định lại chuyện du lịch trên biển. Linh Tĩnh và Sa Sa đều tỏ ra cao hứng. Dù sao các nàng đều hy vọng có thể đi ra ngoài chơi, chỉ là ba người ở chung một chỗ. Gia Minh rất ít khi chủ động quyết định chuyện gì. Song mỗi khi hắn đưa ra ý kiến, hai cô bé thường luôn nghe theo. Quan hệ ăn ý giữa ba người sau khi xảy ra quan hệ thân mật lại càng trở nên rõ ràng. Mà thấy vẻ mặt tươi cười vui vẻ của hai cô bé Gia Minh cũng cảm thấy lần này quyết định như thế đúng là rất có giá trị.
Không muốn dẫn tới tranh đấu không có nghĩa là cố ý trốn tránh, muốn có cuộc sống bình thường cũng phải biết nhẫn nhịn. Nếu như suốt ngày cứ yên bình mà sống, vậy thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa khi ông trời đã ban cho hắn cơ hội sống lại.
Cho nên Nguyên Lại Triêu Sang cũng tốt. Thôi Quốc Hoa cũng được, bản thân mình chỉ muốn dẫn theo hai người vợ lên thuyền đi chơi mà thôi. Các ngươi muốn đánh, muốn đấu thế nào cũng được, chi cần tránh sang một bên đừng làm ảnh hưởng đến tâm tình du ngoạn của chúng ta nếu không ta không tin dưới tình huống có ưu thế như vậy còn không thể chơi chết hai người các ngươi được!
Buổi sáng không thấy Nguyệt Trì Huân ra ngoài luyện võ, Linh Tĩnh và Sa Sa đều hơi ngoài ý muốn. Gia Minh đương nhiên cũng "ngoài ý muốn" theo một lần, sau đó mới biết. Thì ra ngày thứ bảy đó Nguyệt Trì Huân bị bắt cóc tống tiền, mặc dù đã được giải cứu thành công nhưng cũng bị trúng hai viên đạn, hiện giờ đang nằm trong bệnh viện để chữa trị.
Nghe được tin tức này, Linh Tĩnh và Sa Sa đều rất giận dữ, đám người kia thật là quá đáng. Hai năm trước như thế, hai năm sau lại vẫn như vậy, luôn ra tay với một cô bé. May mắn là được cứu ra kịp thời, nếu không không biết Huân đáng thương sẽ phải chịu ngược đãi thế nào nữa.
Buổi trưa ba người đến bệnh viện thăm Nguyệt Trì Huân. Từ miệng nàng, Gia Minh biết Thôi Quốc Hoa đã cho người tới đây lấy khẩu cung.
Chuyện lần này, Thôi Quốc Hoa ra tay quá muộn, sau khi phân tích, Viêm Hoàng Giác Tỉnh cho rằng lần này là do lực lượng của Bùi La gia, Nguyệt Trì gia, Cao Thiên Nguyên liên hợp với nhau gây ra xung đột tại thành phố Giang Hài không thể nghi ngờ, Bùi La Gia chịu thiệt thòi lớn. Đám người Thôi Quốc Hoa đương nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện giữa các thế lực ngầm, cảnh sát bình thường có ra sức điều tra cũng không có ý nghĩa, ngoài mặt đương nhiên là xem như một vụ bắt cóc tống tiền bình thường để điều tra.
Vết thương của cô bé Nhật Bản không có gi đáng ngại, nhưng chuyện du lịch xa hoa dĩ nhiên đã không có phần cho nàng. Khi tìm đến Hứa Nghị Đình thì đối phương lại nói trong nhà có việc, mặc dù rất hâm mộ du thuyền xa hoa kia nhưng vẫn không thể đi được. Cuối cùng, lần du lịch phúc lợi đầu tiên của câu lạc bộ vĩ đại trở thành chuyến du lịch phản xã hội, phản loài người của gia đình ba người.
Ngày thứ hai, Gia Minh thông qua Nhã Hàm bán hai tấm vé còn lại được hơn bảy ngàn đồng. Đến tối, hai cô bé hưng phấn lên kế hoạch mua những đồ vật trong nhà cần có, ghế salon đẹp, bàn trà, máy giặt, bình nước nóng và bù thêm một số tiền để mua máy vi tính... Nghiễm nhiên đã trở thành bộ dạng của một nhà giàu có.
Đến ngày mùng một tách ra về nhà mình. Hoàng Gia tổ chức tiệc gia đình như thường lệ. Sa Sa cùng đã rất lâu không gặp cha mình. Khi ba người lên cấp 3, con mèo ngốc nghếch tên Tiểu Sửu cũng không có chỗ đi, không thể mang đến trường học. Bác Diệp lại có dị ứng với các loại vật nuôi nên không thể để ở võ quán vì vậy liền để lại cho cha Sa Sa chăm sóc.
Con mèo biết tự tìm đồ ăn vì vậy đoán chừng cũng không bị chết đói. Chỉ là không biết có bị con mèo nào dụ dỗ đi mất hay không, trong một thời gian dài không thấy. Linh Tĩnh và Sa Sa đều hơi nhớ nó.
Trước nay Gia Minh đều không được người của Hoàng gia để ý, song lần này dường như lại ngoại lệ. Vừa về đến nhà không lâu. hắn liền bị bác ba Hoàng Bính Hưng quản lý Hoàng gia gọi tới. Lí do là trận đánh lôi đài rất không đẹp mắt tại trường học lần trước.
Trong Hoàng gia, người học tại học viện Thánh Tâm đương nhiên không chỉ có mình Hoàng Hạo Binh. Trận đấu lôi đài kia lúc này đã trở thành chuyện cười cho toàn trường, dần dần cũng truyền tới trong tai những người lớn của Hoàng gia.
Chẳng qua dù sao cũng là người của gia tộc lớn, thường ngày vẫn không quan tâm đến Gia Minh. Lần này gọi đến cũng chỉ nói qua loa mấy chuyện như trước đây mẹ của Gia Minh từng thế này thế kia. Sau đó lại nói đến chuyện tình cảm giữa hai người, thường ngày tuy có nghiêm khắc nhưng cùng chỉ vì muốn tốt cho Gia Minh gì đó. Sau đó mới nói vào chuyện chính, nói hắn không nên làm những chuyện quá không hợp với lẽ thường, như vậy sẽ làm mất danh dự của Hoàng gia, nam tử đại trượng phu không nên làm những việc mờ ám, phải ngay thẳng, phải chính trực, cần có nhân phẩm, cần biết quan tâm...
Chuyến du lịch này, Hoàng Gia đương nhiên có thể nhận được vé tàu, cũng như những người tuổi trẻ đã trưởng thành, hơn nữa lại được coi trọng. Hoàng Hạo Vân đã từng theo đuổi Nhã Hàm, vốn là con trai của Hoàng Bính Hưng cũng có vé, cha Hoàng Hạo Binh là người có chức vị lớn nhất của Hoàng gia hắn đương nhiên cũng không thể thiếu. Về phần bản thân Hoàng Bính Hưng, vì ở nhà đã lâu nên lần này cũng dự định ra biển du lịch một lần.
Việc này không liên quan đến Gia Minh. Hắn đã bị bỏ qua trong gia tộc này từ lâu người khác cũng không thèm cầm vé tới trước mặt hắn khoe khoang một chút, dù sao sự đối lập quá lớn. Cho dù thắng cũng không có bao nhiêu cảm giác ưu việt, trên căn bản cũng như Gia Minh nghĩ kể từ sau khi hắn trở thành một đống phân, sẽ không còn ai muốn tới đạp lên hắn nữa.
Sáng sớm mùng hai hắn ra ngoài thật sớm, tụ tập với hai cô bé tại địa điểm vẫn thường tập thể dục trước kia. Mấy tháng không đến nơi này, ba người đều cảm thấy hơi mới lạ. Chơi ở võ quán đến trưa ba giờ. Nhã Hàm mặc quần áo mùa thu gọn gàng đến đón bọn họ. Hôm nay Nhã Hàm cột tóc cao lên đeo kính râm nhìn qua tràn đầy sức sống.
Linh Tĩnh cũng như mọi khi, mặc áo trắng, quần dài phóng khoáng, xinh đẹp động lòng người, đôi tai trong suốt đeo thêm khuyên tai tinh xảo làm tăng thêm vài phần thành thục.
Về phần Sa Sa mặc áo trắng đơn giản, quần dài màu đen, tóc ngắn nhìn như một cậu bé. Chẳng qua sau khi được trang điểm tỉ mĩ. trên người nàng lại lộ ra mị lực kỳ lạ khiến trái tim người ta phải đập thình thịch.
Trên thực tế nàng cũng là một mỹ nhân, chỉ là tính cách luôn tùy ý khiến người ta bỏ qua vẻ bề ngoài này. Lúc này vừa mới thể hiện một chút vẻ điềm đạm dịu dàng liền khiến cho ba người há hốc mồm.
Gia Minh cười nói:
"Ồ vị mỹ nữ này, xin hỏi cô có thấy Sa Sa nhà chúng ta ở đâu không?"
Sa Sa ngẩn ra, mặt đỏ lên, sau đó đá tới:
"Cậu đi chết đi."
Sau khi nói xong liền chứng nào tật nấy, chạy khắp trong ngoài võ quán biểu diễn tiết mục "giết chồng".
Xe đi tới cảng đã là hơn bốn giờ chiều, đi qua khúc quanh của ngã tư đường bọn họ đã nhìn thấy cảnh đẹp của cảng. Trời xanh nước biếc, Hải Âu bay lượn, một chiếc du thuyền cực lớn màu trắng thả neo tại cảng. So với những chiếc tàu xung quanh, thực sự là một đàn vịt con vây quanh một con Thiên Nga trắng.
Chiếc du thuyền Tinh Mộng cực kỳ xa hoa này có năm tầng, dài hai trăm mét. Giá thành vượt qua bốn triệu đô la Mỹ, cũng được xem như du thuyền hàng đầu trên toàn thế giới.
Lần này lên đường, hầu như những người giàu có trong thành phố Giang Hải và những vùng bên ngoài đều được mời. Một mặt là du lịch, về mặt khác, thực ra cũng bởi vì sự ảnh hưởng do cơn lốc tài chính Châu Á mới nổ ra gần đây, từ cuối tháng tám trở đi, tiền tệ của các quốc gia như Indonesia, Malaysia, Hàn quốc, Singapore lần lượt mất đi liên hệ với đồng đô la. Thị trường chứng khoán Đài Loan và Hongkong cũng bị đả kích nghiêm trọng, lung lay sắp đổ. Hôm nay mời tới nhiều người như vậy cùng là để bọn họ có cơ hội trao đổi lẫn nhau, tìm kiếm một phương án giải quyết.
Đương nhiên, việc này không liên quan tới nhóm người Gia Minh, Nhã Hàm. Mà cho dù Gia Minh có muốn ra tay lợi dụng bảy tỷ đô la Mỹ, lại mượn lực lượng của "Vận mệnh chi nữ" Kelly Denime cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ này. Hơn nữa theo như thực tế mà nói, người khác chết hay sống lại có liên quan gi tới hắn chứ?
Thỉnh thoảng các đội xe do nhiều loại xe tạo thành lại đi về phía cảng, mọi người xuống xe dưới sự bảo vệ của hộ vệ rồi đi về phía chiếc du thuyền kia. Cũng có một số người vẫy tay, lớn tiếng chào hỏi.
Bốn người tự xách hành lý của mình đi về phía du thuyền, Gia Minh đảo mắt qua. Bên ngoài không thấy Nguyên Lại Triêu Sang và Thôi Quốc Hoa điều này cũng bình thường.
Đang muốn lên boong tàu, ánh mắt người xung quanh lại dường như bị một đội xe hấp dẫn. Xuất phát từ sự tò mò, mấy người Gia Minh cũng quay đầu lại.
Trong nháy mắt khi trông thấy thiếu nữ kia. Gia Minh ngẩn ra.
Bước ra khỏi chiếc xe hơi xa hoa kia là một thiếu nữ ngoại quốc nhìn qua khoảng mười bảy mười tám tuổi. Bộ dạng dường như hơi thiên về trung tính, mặc bộ váy trắng muốt mà hoa lệ, khí chất ưu nhã mà cao quý khiến nàng giống như công chúa trong phim.
Theo như những người xung quanh nói, đây là con gái một vị công tước của nước Anh mới đến thành phố Giang Hải được hai ngày tên là Natalie Anne.
Tên cũng không tệ... Gia Minh nghĩ thầm. Chẳng qua, tất cả chuyện nàv thực sự giống như một trò đùa dai của Tà thần không tiếc bỏ vốn ra mà. Hiện giờ trên chiếc thuyền này, rốt cuộc là cuộc tụ hội của các vị phú ông tỉ phú hay là cuộc sống mái giữa đầu sỏ của các thế lực bóng tối đây?
Bây giờ nhìn lại, cơn lốc do con bướm nhỏ của mình gây nên thực sự không phải là chuyện đùa. Chuyện trở nên càng ngày càng thú vị rồi sao... Vuốt vuốt mũi hẳn nỡ nụ cười nhàn nhạt trong mắt có chút mong đợi lạnh lùng.
Không muốn dẫn tới tranh đấu không có nghĩa là cố ý trốn tránh, muốn có cuộc sống bình thường cũng phải biết nhẫn nhịn. Nếu như suốt ngày cứ yên bình mà sống, vậy thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa khi ông trời đã ban cho hắn cơ hội sống lại.
Cho nên Nguyên Lại Triêu Sang cũng tốt. Thôi Quốc Hoa cũng được, bản thân mình chỉ muốn dẫn theo hai người vợ lên thuyền đi chơi mà thôi. Các ngươi muốn đánh, muốn đấu thế nào cũng được, chi cần tránh sang một bên đừng làm ảnh hưởng đến tâm tình du ngoạn của chúng ta nếu không ta không tin dưới tình huống có ưu thế như vậy còn không thể chơi chết hai người các ngươi được!
Buổi sáng không thấy Nguyệt Trì Huân ra ngoài luyện võ, Linh Tĩnh và Sa Sa đều hơi ngoài ý muốn. Gia Minh đương nhiên cũng "ngoài ý muốn" theo một lần, sau đó mới biết. Thì ra ngày thứ bảy đó Nguyệt Trì Huân bị bắt cóc tống tiền, mặc dù đã được giải cứu thành công nhưng cũng bị trúng hai viên đạn, hiện giờ đang nằm trong bệnh viện để chữa trị.
Nghe được tin tức này, Linh Tĩnh và Sa Sa đều rất giận dữ, đám người kia thật là quá đáng. Hai năm trước như thế, hai năm sau lại vẫn như vậy, luôn ra tay với một cô bé. May mắn là được cứu ra kịp thời, nếu không không biết Huân đáng thương sẽ phải chịu ngược đãi thế nào nữa.
Buổi trưa ba người đến bệnh viện thăm Nguyệt Trì Huân. Từ miệng nàng, Gia Minh biết Thôi Quốc Hoa đã cho người tới đây lấy khẩu cung.
Chuyện lần này, Thôi Quốc Hoa ra tay quá muộn, sau khi phân tích, Viêm Hoàng Giác Tỉnh cho rằng lần này là do lực lượng của Bùi La gia, Nguyệt Trì gia, Cao Thiên Nguyên liên hợp với nhau gây ra xung đột tại thành phố Giang Hài không thể nghi ngờ, Bùi La Gia chịu thiệt thòi lớn. Đám người Thôi Quốc Hoa đương nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện giữa các thế lực ngầm, cảnh sát bình thường có ra sức điều tra cũng không có ý nghĩa, ngoài mặt đương nhiên là xem như một vụ bắt cóc tống tiền bình thường để điều tra.
Vết thương của cô bé Nhật Bản không có gi đáng ngại, nhưng chuyện du lịch xa hoa dĩ nhiên đã không có phần cho nàng. Khi tìm đến Hứa Nghị Đình thì đối phương lại nói trong nhà có việc, mặc dù rất hâm mộ du thuyền xa hoa kia nhưng vẫn không thể đi được. Cuối cùng, lần du lịch phúc lợi đầu tiên của câu lạc bộ vĩ đại trở thành chuyến du lịch phản xã hội, phản loài người của gia đình ba người.
Ngày thứ hai, Gia Minh thông qua Nhã Hàm bán hai tấm vé còn lại được hơn bảy ngàn đồng. Đến tối, hai cô bé hưng phấn lên kế hoạch mua những đồ vật trong nhà cần có, ghế salon đẹp, bàn trà, máy giặt, bình nước nóng và bù thêm một số tiền để mua máy vi tính... Nghiễm nhiên đã trở thành bộ dạng của một nhà giàu có.
Đến ngày mùng một tách ra về nhà mình. Hoàng Gia tổ chức tiệc gia đình như thường lệ. Sa Sa cùng đã rất lâu không gặp cha mình. Khi ba người lên cấp 3, con mèo ngốc nghếch tên Tiểu Sửu cũng không có chỗ đi, không thể mang đến trường học. Bác Diệp lại có dị ứng với các loại vật nuôi nên không thể để ở võ quán vì vậy liền để lại cho cha Sa Sa chăm sóc.
Con mèo biết tự tìm đồ ăn vì vậy đoán chừng cũng không bị chết đói. Chỉ là không biết có bị con mèo nào dụ dỗ đi mất hay không, trong một thời gian dài không thấy. Linh Tĩnh và Sa Sa đều hơi nhớ nó.
Trước nay Gia Minh đều không được người của Hoàng gia để ý, song lần này dường như lại ngoại lệ. Vừa về đến nhà không lâu. hắn liền bị bác ba Hoàng Bính Hưng quản lý Hoàng gia gọi tới. Lí do là trận đánh lôi đài rất không đẹp mắt tại trường học lần trước.
Trong Hoàng gia, người học tại học viện Thánh Tâm đương nhiên không chỉ có mình Hoàng Hạo Binh. Trận đấu lôi đài kia lúc này đã trở thành chuyện cười cho toàn trường, dần dần cũng truyền tới trong tai những người lớn của Hoàng gia.
Chẳng qua dù sao cũng là người của gia tộc lớn, thường ngày vẫn không quan tâm đến Gia Minh. Lần này gọi đến cũng chỉ nói qua loa mấy chuyện như trước đây mẹ của Gia Minh từng thế này thế kia. Sau đó lại nói đến chuyện tình cảm giữa hai người, thường ngày tuy có nghiêm khắc nhưng cùng chỉ vì muốn tốt cho Gia Minh gì đó. Sau đó mới nói vào chuyện chính, nói hắn không nên làm những chuyện quá không hợp với lẽ thường, như vậy sẽ làm mất danh dự của Hoàng gia, nam tử đại trượng phu không nên làm những việc mờ ám, phải ngay thẳng, phải chính trực, cần có nhân phẩm, cần biết quan tâm...
Chuyến du lịch này, Hoàng Gia đương nhiên có thể nhận được vé tàu, cũng như những người tuổi trẻ đã trưởng thành, hơn nữa lại được coi trọng. Hoàng Hạo Vân đã từng theo đuổi Nhã Hàm, vốn là con trai của Hoàng Bính Hưng cũng có vé, cha Hoàng Hạo Binh là người có chức vị lớn nhất của Hoàng gia hắn đương nhiên cũng không thể thiếu. Về phần bản thân Hoàng Bính Hưng, vì ở nhà đã lâu nên lần này cũng dự định ra biển du lịch một lần.
Việc này không liên quan đến Gia Minh. Hắn đã bị bỏ qua trong gia tộc này từ lâu người khác cũng không thèm cầm vé tới trước mặt hắn khoe khoang một chút, dù sao sự đối lập quá lớn. Cho dù thắng cũng không có bao nhiêu cảm giác ưu việt, trên căn bản cũng như Gia Minh nghĩ kể từ sau khi hắn trở thành một đống phân, sẽ không còn ai muốn tới đạp lên hắn nữa.
Sáng sớm mùng hai hắn ra ngoài thật sớm, tụ tập với hai cô bé tại địa điểm vẫn thường tập thể dục trước kia. Mấy tháng không đến nơi này, ba người đều cảm thấy hơi mới lạ. Chơi ở võ quán đến trưa ba giờ. Nhã Hàm mặc quần áo mùa thu gọn gàng đến đón bọn họ. Hôm nay Nhã Hàm cột tóc cao lên đeo kính râm nhìn qua tràn đầy sức sống.
Linh Tĩnh cũng như mọi khi, mặc áo trắng, quần dài phóng khoáng, xinh đẹp động lòng người, đôi tai trong suốt đeo thêm khuyên tai tinh xảo làm tăng thêm vài phần thành thục.
Về phần Sa Sa mặc áo trắng đơn giản, quần dài màu đen, tóc ngắn nhìn như một cậu bé. Chẳng qua sau khi được trang điểm tỉ mĩ. trên người nàng lại lộ ra mị lực kỳ lạ khiến trái tim người ta phải đập thình thịch.
Trên thực tế nàng cũng là một mỹ nhân, chỉ là tính cách luôn tùy ý khiến người ta bỏ qua vẻ bề ngoài này. Lúc này vừa mới thể hiện một chút vẻ điềm đạm dịu dàng liền khiến cho ba người há hốc mồm.
Gia Minh cười nói:
"Ồ vị mỹ nữ này, xin hỏi cô có thấy Sa Sa nhà chúng ta ở đâu không?"
Sa Sa ngẩn ra, mặt đỏ lên, sau đó đá tới:
"Cậu đi chết đi."
Sau khi nói xong liền chứng nào tật nấy, chạy khắp trong ngoài võ quán biểu diễn tiết mục "giết chồng".
Xe đi tới cảng đã là hơn bốn giờ chiều, đi qua khúc quanh của ngã tư đường bọn họ đã nhìn thấy cảnh đẹp của cảng. Trời xanh nước biếc, Hải Âu bay lượn, một chiếc du thuyền cực lớn màu trắng thả neo tại cảng. So với những chiếc tàu xung quanh, thực sự là một đàn vịt con vây quanh một con Thiên Nga trắng.
Chiếc du thuyền Tinh Mộng cực kỳ xa hoa này có năm tầng, dài hai trăm mét. Giá thành vượt qua bốn triệu đô la Mỹ, cũng được xem như du thuyền hàng đầu trên toàn thế giới.
Lần này lên đường, hầu như những người giàu có trong thành phố Giang Hải và những vùng bên ngoài đều được mời. Một mặt là du lịch, về mặt khác, thực ra cũng bởi vì sự ảnh hưởng do cơn lốc tài chính Châu Á mới nổ ra gần đây, từ cuối tháng tám trở đi, tiền tệ của các quốc gia như Indonesia, Malaysia, Hàn quốc, Singapore lần lượt mất đi liên hệ với đồng đô la. Thị trường chứng khoán Đài Loan và Hongkong cũng bị đả kích nghiêm trọng, lung lay sắp đổ. Hôm nay mời tới nhiều người như vậy cùng là để bọn họ có cơ hội trao đổi lẫn nhau, tìm kiếm một phương án giải quyết.
Đương nhiên, việc này không liên quan tới nhóm người Gia Minh, Nhã Hàm. Mà cho dù Gia Minh có muốn ra tay lợi dụng bảy tỷ đô la Mỹ, lại mượn lực lượng của "Vận mệnh chi nữ" Kelly Denime cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ này. Hơn nữa theo như thực tế mà nói, người khác chết hay sống lại có liên quan gi tới hắn chứ?
Thỉnh thoảng các đội xe do nhiều loại xe tạo thành lại đi về phía cảng, mọi người xuống xe dưới sự bảo vệ của hộ vệ rồi đi về phía chiếc du thuyền kia. Cũng có một số người vẫy tay, lớn tiếng chào hỏi.
Bốn người tự xách hành lý của mình đi về phía du thuyền, Gia Minh đảo mắt qua. Bên ngoài không thấy Nguyên Lại Triêu Sang và Thôi Quốc Hoa điều này cũng bình thường.
Đang muốn lên boong tàu, ánh mắt người xung quanh lại dường như bị một đội xe hấp dẫn. Xuất phát từ sự tò mò, mấy người Gia Minh cũng quay đầu lại.
Trong nháy mắt khi trông thấy thiếu nữ kia. Gia Minh ngẩn ra.
Bước ra khỏi chiếc xe hơi xa hoa kia là một thiếu nữ ngoại quốc nhìn qua khoảng mười bảy mười tám tuổi. Bộ dạng dường như hơi thiên về trung tính, mặc bộ váy trắng muốt mà hoa lệ, khí chất ưu nhã mà cao quý khiến nàng giống như công chúa trong phim.
Theo như những người xung quanh nói, đây là con gái một vị công tước của nước Anh mới đến thành phố Giang Hải được hai ngày tên là Natalie Anne.
Tên cũng không tệ... Gia Minh nghĩ thầm. Chẳng qua, tất cả chuyện nàv thực sự giống như một trò đùa dai của Tà thần không tiếc bỏ vốn ra mà. Hiện giờ trên chiếc thuyền này, rốt cuộc là cuộc tụ hội của các vị phú ông tỉ phú hay là cuộc sống mái giữa đầu sỏ của các thế lực bóng tối đây?
Bây giờ nhìn lại, cơn lốc do con bướm nhỏ của mình gây nên thực sự không phải là chuyện đùa. Chuyện trở nên càng ngày càng thú vị rồi sao... Vuốt vuốt mũi hẳn nỡ nụ cười nhàn nhạt trong mắt có chút mong đợi lạnh lùng.
Bình luận facebook