• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Anh ấy nói tôi là hắc liên hoa (2 Viewers)

  • Chap-118

Chương 118: Em có gạt tôi điều gì không?






**********



Editor: Cheeng Cheeng






Bình thường phòng làm việc đăng tin đều liên quan đến Đường Sóc, tuyên truyền ca khúc nhạc phim hay đăng bài lên Weibo của Đường Sóc, mà lần này đột nhiên đăng một video đàn dương cầm một phút.



Các fans của Đường Sóc cho rằng Đường Sóc quay video lúc luyện đàn, liền vào xem.






Mới vừa đi vào liền nghe được tiếng đàn quen thuộc, là nhà giam của W.E.



Hiện tại W.E thật giả đang náo loạn, cũng làm nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng Phil liên lụy, ở thời điểm này Đường Sóc lại đăng video bản nhạc nhà giam, đây không phải là bôi nhọ chính mình sao?






Trong video dần dần quay đến chính giữa đàn dương cầm liền thấy được đôi tay thon dài tinh tế, đang đàn đoạn cao trào khó nhất của bản nhà giam



Xem xong video fans đều bị ngây ngẩn cả người, như là có chút không thể tin được nghe lại lần nữa, nghe xong mấy lần, rốt cuộc xác nhận, về sau liền oanh tạc khu bình luận.






[ được, tôi nghe mười mấy lần mới xác nhận, đúng là hắn ]



[ làm tôi tĩnh lặng một trăm triệu giây, anh đừng làm loạn, sau đó anh sẽ đăng Weibo bất ngờ nói cho chúng tôi biết anh là W.E? ]






[ 0!M!G! Là hắn! Là hắn! Chính là hắn! ]



[ đừng làm tôi sợ, tôi nhát gan, hạnh phúc tới quá bất ngờ! Đường tiểu thiếu gia thế nhưng là nam thần của tôi? ]






[ làm tôi phải dừng lại một lúc, anh, anh lại đột nhiên biến thành đại lão? Tôi còn chuẩn bị làm anti-fan đây! ]



[ trước kia như thế nào không phát hiện anh đẹp như vậy, đôi tay kia làm “tay khống” tôi chịu không nổi, tôi muốn đi sờ sờ ]






Ôn Niệm Nam nhìn Đường Sóc cầm di động ấn ấn cái gì, mở miệng hỏi: “Đường Sóc ngươi đang làm cái gì?”



“Tôi giúp cậu đăng ký Weibo.”






Ôn Niệm Nam sau khi nghe được ngẩn ra: “Vì sao muốn đăng ký Weibo? Tôi sẽ không dùng đâu.”



“Không có việc gì, đăng ký rồi có thể để nhân viên quản lý, mục đích chúng ta đăng ký là để Weibo tới vạch trần bộ mặt thật của Thẩm Lạc An.”






Đường Sóc phát xong Weibo sau đem điện thoại đóng lại, nhìn về phía Ôn Niệm Nam, mở miệng nói: “Niệm Nam, Thẩm Lạc An lừa tình cảm fans của W.E fans, làm tổn thương những người yêu thích âm nhạc thực sự, yêu thích W.E của mọi người, hắn cần được dạy dỗ.”



“Ừ.”






Sau gần hai giờ sau nhân viên phòng làm việc lại đăng ca khúc mới, lại khiến mạng bị oang tạc.



Bởi vì thông tin nhạc sĩ viết đại hai chữ cái…W.E






Ngay sau đó Đường Sóc đăng tin này lên Weibo, cùng với một đoạn lời nói.



『 hoan nghênh bạn gia nhập phòng làm việc của chúng tôi, trước giờ luôn yêu nhất bản nhà giam của bạn 』@W.E






Ngay tức khắc các fans liền oanh tạc.



[ là thật! Là official account thực sự của W.E a! ]






[ quả nhiên Thẩm Lạc An kia chính là cái hàng giả ]



[ tiếng đàn trong video quá tuyệt, chỉ có “đại đại” chân chính mới đàn được như vậy, quả nhiên là “đại đại” ]






[ tôi yêu nhất hai nhạc sĩ này thế mà họ lại là bạn bè, đây là may mắn gì vậy]



[ các chị em, đừng quên Thẩm Lạc An lừa đảo chúng ta hủy hoại thanh danh người khác, phải tố cáo hắn! ]






[ đi, cái này chính là chủ nhân thực sự, chúng ta sẽ nhìn cách xử lý sự việc như thế nào ]



Cố Ngôn Sanh nhìn trang chủ của W.E đến ngây người, trên máy tính đang phát bản nhà giam, ngày hôm qua W.E giải thích quá trình sáng tác bản nhà giam, mà quá trình hoàn toàn khác với lời Thẩm Lạc An nói.






Vừa muốn thoát khỏi trang web thì lại thấy câu hỏi trên Weibo nói nghe được bản nhà giam bản gốc, hỏi có phải chính tác giả đàn không.



Cố Ngôn Sanh cho rằng lại là cọ nhiệt, khi nhìn thấy tài khoản W.E hoạt động trở lại nhắn tin phản hồi, liền click mở, liên tiếp mở ra video.






Cố Ngôn Sanh nhìn đôi tay trong video đàn bản nhà giam, tiếng đàn vô cùng hoàn mỹ, tuyệt đối chỉ W.E mới có thể làm được.



W.E thế mà thật sự xuất hiện? Nhưng tại sao lại quen biết Đường Sóc?






Cố Ngôn Sanh bấm vào trang chủ của W.E trên Weibo nhưng rỗng tuếch, không có cái gì.



Hắn mở video một lần lại một lần, đột nhiên khi nhìn thấy bàn tay ở những giây 40-46 trên màn ảnh, trên ngón tay áp út có vết hằn rất sâu do đeo nhẫn.






Cố Ngôn Sanh cúi đầu nhìn chiếc nhẫn của mình, cái nhẫn là chính hắn tự tay thiết kế, ở giữa có thiết kế đặc biệt khi tháo nhẫn ra sẽ tạo thành vết hằn.



Hắn nghĩ người mới ra nhập phòng làm việc của Đường sóc có đeo nhẫn chỉ có thể là một người.






Cố Ngôn Sanh đột nhiên đứng lên gương mặt dường như không thể tin được, kinh ngạc mà nhìn bàn tay kia trong máy tính: “Sao có thể là Ôn Niệm Nam”



Nhớ tới lúc trước nhìn thấy Ôn Niệm Nam đánh đàn ở hậu trường có dáng vẻ vô cùng tỏa sáng, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.






Ôn Niệm Nam là W.E?!



Nếu Ôn Niệm Nam là W.E thì tại sao Thẩm Lạc An lại đạt được giải thưởng âm nhạc ?






Cố Ngôn Sanh đem bản nhạc của W.E phát đến đoạn cuối, thấy bình luận hỏi sao W.E không viết tiếp nhạc bản nhà giam, mà so với thời gian Thẩm Lạc An phát hành bản nhạc ở Anh quốc chỉ kém năm ngày.



“Tiểu Lý!”






“Cố tổng, có việc gì cần làm ạ?” Tiểu Lý đẩy cửa đi đến, thái độ cung kính.



Cố Ngôn Sanh sắc mặt xanh mét nhìn chằm chằm Tiểu Lý, nghiến răng nghiến lợi nói: “Gọi Thẩm Lạc An tới!






Cố Ngôn Sanh muốn tự mình hỏi Thẩm Lạc An, hỏi hắn rốt cuộc muốn cái gì mà giả mạo người khác





Di động của Thẩm Lạc An liên tục vang lên không ngừng, tất cả đều là tin tức từ Weibo, làm hắn không kiên nhẫn muốn lấy di động thoát tài khoản, đột nhiên thấy được một cái video ở trang đầu.






Hắn còn không kịp xem thì nhận được điện thoại của Lý .



“Alo? Chuyện gì? Ngôn Sanh muốn gặp tôi? Được, tôi tới ngay.”






Biết được Cố Ngôn Sanh chủ động tìm mình, Thẩm Lạc An vội vàng chạy đến.



Thẩm Lạc An đẩy cửa văn phòng đi vào, lại thấy Cố Ngôn Sanh đưa lưng về phía mình, hắn ngửi thấy mùi rượu.






“Ngôn Sanh, sao anh lại uống rượu?”



Cố Ngôn Sanh coi như không nghe thấy, qua một lúc lâu mới xoay người nhìn về phía người ở đằng sau, ánh mắt có chút quái dị.






“Lạc An, anh hỏi em, có phải em đã lừa dối tôi không?”



Thẩm Lạc An bị Cố Ngôn Sanh dọa sợ, thấy bên cạnh đang mở giao diện trang chủ của W.E, bình tĩnh nói: “Không có, là ai nói cho anh cái gì sao?”






Cố Ngôn Sanh thấy hắn không chịu thừa nhận giả mạo W.E, lấy di động ném trên chiếc thảm, trầm giọng nói: “Chính mình xem, xem xong rồi trả lời vấn đề cho tôi.”



Mặt Thẩm Lạc An khó hiểu nhặt điện thoại lên lại nhìn thấy trong màn hình là Weibo của Đường Sóc, nghi hoặc click mở thấy được Đường Sóc đăng mấy tin tin lên Weibo cùng @W.E






Thẩm Lạc An ở nhìn thấy Đường Sóc nói đến thành viên mới khi liền có dự cảm không lành, Ôn Niệm Nam hiện tại đang làm ở phòng làm việc của hắn… Ôn Niệm Nam có thiên phú đánh đàn….tức khắc đôi mắt đột nhiên trừng lớn.



“Sao có thể”






Sao W.E có thể là Ôn Niệm Nam được? Vì sao lại là Ôn Niệm Nam.



Trong mắt Thẩm Lạc An tức khắc hiện lên một tia u oán cùng tàn nhẫn.






Cố Ngôn Sanh đã đi tới, trong mắt tràn đầy thất vọng nhìn hắn: “Nói cho tôi nguyên nhân, em vì cái gì mà muốn giả mạo W.E?”



“Em không phải cố ý… Em"






“Tôi phải nghe em nói nguyên nhân, vì cái gì lại đi giả mạo hắn? Bản nhạc của em ở Anh quốc cũng là giả sao? Tôi muốn nghe em nói thật.”



Thẩm Lạc An biết Cố Ngôn Sanh nếu hỏi như vậy, khẳng định là có chứng cứ, chỉ có thể căng da đầu đáp: “Đúng”






Cố Ngôn Sanh nghe thấy hắn thừa nhận, tức giận trong mắt ngày càng sâu: “Vì sao em muốn giả mạo W.E? Vì sao em lại biến thành như vậy? Lạc An, em làm tôi quá thất vọng rồi.”



“Bởi vì em sợ anh sẽ rời xa em sẽ vứt bỏ em, anh tỏ ra không quen biết em, hiện tại anh đối em lúc gần lúc xa, đã đồng ý với em sau khi ly hôn thì sẽ kết hôn với em nhưng không thấy anh làm gì cả lại bắt đầu trốn tránh em, anh bắt đầu không nghe điện thoại của em, khiến em sợ hãi”.






Cố Ngôn Sanh nhìn hốc mắt ửng đỏ của Thẩm Lạc An đang nhìn mình, bàn tay cầm ly rượu chợt cứng ngắc.



“Tôi gần đây quá bận, mấy này nay tôi có chút việc cần lo liệu nên không ở công ty, tôi cũng nói chờ tôi rảnh sẽ đi cùng em, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì thì em cũng không nên đi giả mạo thân phận của người khác.”






Thẩm Lạc An thấy Cố Ngôn Sanh không chịu tin tưởng hắn như trước, ra vẻ ủy khuất giương mắt nhìn về phía hắn.



“Mấy ngày này em vẫn luôn mơ thây ác mộng mơ thấy năm đó mình bị bắt cóc, mỗi lần tỉnh lại tôi rất sợ hãi, muốn cho ngươi bồi ta, nhưng ngươi mỗi lần đều không ở, ta cho rằng chính mình trở thành W.E ngươi sẽ trở lại ta bên người”






“Em biết anh rất thích W.E, em muốn mình trở thành W.E, nếu như vậy thì anh sẽ ở cạnh em”



“Em biết sai rồi, về sau sẽ không bao giờ làm như vậy, anh đừng giận em được không? Đừng xa lánh em”






Nghe Thẩm Lạc An khóc lóc kể lể năm đó hắn bị bắt cóc lại bị mình lạnh nhạt, mặt Cố Ngôn Sanh cũng thấy mất tự nhiên.



Hắn biết trong khoảng thời gian này mình lạnh nhạt với Thẩm Lạc An, nhưng trong tiềm thức của mình thì hắn cảm thấy mình bị coi thường, theo bản năng hắn có chút mâu thuẫn với Thẩm Lạc An.






“Mấy ngày nữa công việc ổn định lại anh sẽ ở cùng em, nhưng là hiện tại không được.”



“Thật không? Anh thật sự sẽ ở cùng em sao?” Thẩm Lạc An đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắn đầy kích động.






“Ừ, anh còn có một cuộc họp, em đi về trước đi.”



“Ừ, tốt lắm,”






“Lạc An."



Thẩm Lạc An nghi hoặc quay đầu lại nhìn về phía hắn: “Vâng? Làm sao vậy?”






“Em còn gạt anh chuyện gì khác không?”



Thẩm Lạc An nhún vai cười nhẹ nói: “Không có”






Cố Ngôn Sanh nhìn bóng dáng Thẩm Lạc An rời đi, ánh mắt tối sầm lại dần dần lâm vào trầm tư.



Hắn vừa nghe Thẩm Lạc An nhắc tới sự việc năm đó lại không dám từ chối, nhưng điều này chỉ khiến hắn cảm thấy lòng biết ơn với Thẩm Lạc An, chứ không phải là tình yêu.






Đột nhiên giơ tay uống hết ly rượu trong tay, mở điện thoại ra.



W.E đăng lên Weibo hình ảnh hoa hướng dương, kèm hai chữ: Ánh rạng đông.






Ánh rạng đông là ca khúc mới ngày hôm qua W.E tuyên bố, nháy mắt bước lên hot search, Phil chia sẻ tin tức để cổ vũ cho ánh rạng đông.



Từ lúc Đường Sóc thông báo W.E gia nhập phòng làm việc của mình, ngoài cửa đột nhiên có rất nhiều phóng viên, trốn ở góc tường rình chụp hình ảnh ở trong phòng.






Đường Sóc nhìn những phóng viên giả vờ là người qua đường, mày nhăn chặt buông rèm cửa xuống.



“Niệm Nam, cậu có thấy không bọn họ chụp đến để chụp ảnh cậu? Tôi hỏi cậu có đồng ý dùng thân phân W.E để xuất hiện trước truyền thông không?”






Ôn Niệm Nam giương mắt nhìn mắt những chiếc xe của phóng viên ở bên ngoài, lắc lắc đầu nói: “Bọn họ muốn chụp thì cứ để bọn họ chụp đi, cho bọn họ đi theo chụp lén cũng được.”



“Được"






Đường Sóc kéo rèm lên, ngay tức khắc ánh sáng mặt trời chiếu vào trong phòng , mà bên kia đường các phóng viên nhanh chóng cầm lấy camera hướng vào trong phòng để chụp ảnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom