Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1080
Tư Tĩnh Ngọc vội vàng ngăn cản: "Cái này không được, trước tiên hai đứa bé phải kết giao một chút, nhìn xem có nguyện ý hay không..."
"Có gì không nguyện ý? Có thể cưới Diêu Diêu là vận may của nó! Chỉ cần Diêu Diêu không thoái hôn, chuyện này không có vấn đề! Nếu nó dám làm ra chuyện có lỗi với Diêu Diêu, tôi đánh gãy chân nó!"
Tư Tĩnh Ngọc: "Thế nhưng tôi vừa nghe nói, cậu ấy có bạn gái?"
Cha Mạc lập tức không nói lý, mở miệng: "Lập tức chia tay!"
Mạc Tây Thừa:...
Thi Niệm Diêu:... Cho nên, nam thần vì một thiên kim đại tiểu thư quái dị, từ bỏ cô sao?
Sau cùng, nói hết lời, Tư Tĩnh Ngọc mới ngăn trở việc đính hôn này, để Thi Niệm Diêu và Mạc Tây Thừa, có thể lấy phương thức bạn bè kết giao trước.
Rời khỏi khách sạn, lên xe, Tư Tĩnh Ngọc nhìn chằm chằm Thi Niệm Diêu cúi đầu ủ rũ: "Con sao vậy? Không phải con thích Mạc Tây Thừa nhất sao? Tại sao nói chuyện yêu đương không vui?"
Thi Niệm Diêu ngẩng đầu lên: "Mẹ, con thất tình!"
Tư Tĩnh Ngọc:...!!
-
Tô Châu.
Đầu của Kiều Luyến bị thương.
Máu tụ cũng đã làm sạch.
Gần đây buổi tối đi ngủ, cô luôn luôn có thể mơ tới rất nhiều cảnh tốt.
Để cho mỗi buổi sáng cô tỉnh lại, đều cảm thấy vô cùng đau đầu.
Cô cảm thấy, trong mơ hồ, có một số việc sắp nhớ ra rồi.
Tuy nhiên lại hết lần này tới lần khác, lại không nhớ nổi mọi chuyện, không cách nào liên hệ với nhau...
Lại là một buổi sáng, cô ngồi dậy ngay ngắn, thở dốc từng ngụm.
Bên người, một cánh tay, rơi vào lưng cô: "Làm sao vậy? Thấy ác mộng sao?"
Giọng nói quen thuộc, để Kiều Luyến không khỏi bình ổn.
Quay đầu nhìn sang, khi nhìn thấy Thẩm Lương Xuyên, có chút hình ảnh, chợt lóe lên trong đầu.
Đầu của Kiều Luyến nhói lên đau đớn.
Cô hít vào một hơi thật sâu, lúc này mới áp chế những thứ kia.
Sau đó mới rời giường rửa mặt.
Đối diện tấm gương, cô nhìn chính mình vừa lạ lẫm và quen thuộc.
Không được.
Nhất định cô phải phải biết, trước đó xảy ra chuyện gì, không hiểu như bây giờ, khiến cho cô luôn cảm thấy giống như là đã mất đi cái gì.
Cùng ngày, cô lặng lẽ đi tới địa chỉ chỗ thái tử gửi.
Đó là một biệt thự, Kiều Luyến đứng ở bên ngoài, mơ hồ cảm giác, cảnh tượng như vậy, giống như có chút quen thuộc.
Lúc cô đang ngẩn người, trên lưng bị người vỗ.
Kiều Luyến quay đầu, liền thấy thái tử đứng ở sau lưng cô: "Tới sao không đi vào?"
Nói xong, liền ôm bờ vai cô, mang cô đi vào bên trong: "Cô đánh game mobi rất giỏi, chẳng qua, cô biết đánh bản máy tính không?"
Kiều Luyến nghe lời này, không khỏi cảm thấy có cảm giác quen thuộc, thản nhiên mà đến.
Cô cau mày, lắc đầu: "Không biết."
"Vậy thì đi thử xem."
Trong biệt thự, mấy thành viên của chiến đội, còn chưa tỉnh dậy.
Thái tử liền dẫn cô, ngồi ở trước một máy tính, mở LOT bản máy tính ra.
Nhìn thấy trò chơi này, Kiều Luyến cũng cảm giác, một loại cảm giác quen thuộc, thản nhiên mà đến.
Thái tử chỉ phím trên máy vi tính: "Trước tiên tôi nói đơn giản với cômột chút... Đây là..."
Nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy Kiều Luyến thuần thục mở game ra, sau đó trên giao diện đăng nhập, cô hơi một do dự, cứ dựa theo bản năng của thân thể, đăng nhập vào tài khoản trò chơi: Tiểu Kiều!!
Cô chằm chằm hai chữ tiểu Kiều, Kiều Luyến chỉ cảm thấy, có nhiều thứ, giống như xuất hiện trong đầu, để cho cô đột nhiên, đau đầu muốn nứt!
"Có gì không nguyện ý? Có thể cưới Diêu Diêu là vận may của nó! Chỉ cần Diêu Diêu không thoái hôn, chuyện này không có vấn đề! Nếu nó dám làm ra chuyện có lỗi với Diêu Diêu, tôi đánh gãy chân nó!"
Tư Tĩnh Ngọc: "Thế nhưng tôi vừa nghe nói, cậu ấy có bạn gái?"
Cha Mạc lập tức không nói lý, mở miệng: "Lập tức chia tay!"
Mạc Tây Thừa:...
Thi Niệm Diêu:... Cho nên, nam thần vì một thiên kim đại tiểu thư quái dị, từ bỏ cô sao?
Sau cùng, nói hết lời, Tư Tĩnh Ngọc mới ngăn trở việc đính hôn này, để Thi Niệm Diêu và Mạc Tây Thừa, có thể lấy phương thức bạn bè kết giao trước.
Rời khỏi khách sạn, lên xe, Tư Tĩnh Ngọc nhìn chằm chằm Thi Niệm Diêu cúi đầu ủ rũ: "Con sao vậy? Không phải con thích Mạc Tây Thừa nhất sao? Tại sao nói chuyện yêu đương không vui?"
Thi Niệm Diêu ngẩng đầu lên: "Mẹ, con thất tình!"
Tư Tĩnh Ngọc:...!!
-
Tô Châu.
Đầu của Kiều Luyến bị thương.
Máu tụ cũng đã làm sạch.
Gần đây buổi tối đi ngủ, cô luôn luôn có thể mơ tới rất nhiều cảnh tốt.
Để cho mỗi buổi sáng cô tỉnh lại, đều cảm thấy vô cùng đau đầu.
Cô cảm thấy, trong mơ hồ, có một số việc sắp nhớ ra rồi.
Tuy nhiên lại hết lần này tới lần khác, lại không nhớ nổi mọi chuyện, không cách nào liên hệ với nhau...
Lại là một buổi sáng, cô ngồi dậy ngay ngắn, thở dốc từng ngụm.
Bên người, một cánh tay, rơi vào lưng cô: "Làm sao vậy? Thấy ác mộng sao?"
Giọng nói quen thuộc, để Kiều Luyến không khỏi bình ổn.
Quay đầu nhìn sang, khi nhìn thấy Thẩm Lương Xuyên, có chút hình ảnh, chợt lóe lên trong đầu.
Đầu của Kiều Luyến nhói lên đau đớn.
Cô hít vào một hơi thật sâu, lúc này mới áp chế những thứ kia.
Sau đó mới rời giường rửa mặt.
Đối diện tấm gương, cô nhìn chính mình vừa lạ lẫm và quen thuộc.
Không được.
Nhất định cô phải phải biết, trước đó xảy ra chuyện gì, không hiểu như bây giờ, khiến cho cô luôn cảm thấy giống như là đã mất đi cái gì.
Cùng ngày, cô lặng lẽ đi tới địa chỉ chỗ thái tử gửi.
Đó là một biệt thự, Kiều Luyến đứng ở bên ngoài, mơ hồ cảm giác, cảnh tượng như vậy, giống như có chút quen thuộc.
Lúc cô đang ngẩn người, trên lưng bị người vỗ.
Kiều Luyến quay đầu, liền thấy thái tử đứng ở sau lưng cô: "Tới sao không đi vào?"
Nói xong, liền ôm bờ vai cô, mang cô đi vào bên trong: "Cô đánh game mobi rất giỏi, chẳng qua, cô biết đánh bản máy tính không?"
Kiều Luyến nghe lời này, không khỏi cảm thấy có cảm giác quen thuộc, thản nhiên mà đến.
Cô cau mày, lắc đầu: "Không biết."
"Vậy thì đi thử xem."
Trong biệt thự, mấy thành viên của chiến đội, còn chưa tỉnh dậy.
Thái tử liền dẫn cô, ngồi ở trước một máy tính, mở LOT bản máy tính ra.
Nhìn thấy trò chơi này, Kiều Luyến cũng cảm giác, một loại cảm giác quen thuộc, thản nhiên mà đến.
Thái tử chỉ phím trên máy vi tính: "Trước tiên tôi nói đơn giản với cômột chút... Đây là..."
Nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy Kiều Luyến thuần thục mở game ra, sau đó trên giao diện đăng nhập, cô hơi một do dự, cứ dựa theo bản năng của thân thể, đăng nhập vào tài khoản trò chơi: Tiểu Kiều!!
Cô chằm chằm hai chữ tiểu Kiều, Kiều Luyến chỉ cảm thấy, có nhiều thứ, giống như xuất hiện trong đầu, để cho cô đột nhiên, đau đầu muốn nứt!
Bình luận facebook