Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 478
Bây giờ anh ta đang bị ảnh hưởng bởi bên thứ ba cùng nhúng tay vào việc tình cảm với nữ nghệ sĩ, điều này rất bất lợi đối với hình ảnh của anh ta, thâm chí có thể là một đòn phá hoại anh ta.
Chung quy bây giờ anh ta cũng không nổi tiếng bằng Tống Như, nhưng trận này cũng đủ làm anh ta mất đi tất cả.
Vốn dĩ hôm nay anh ta có lịch trình nhưng phải bị hoãn lại vì tin tức nóng hổi vừa xảy ra này, anh ta nhìn tin tức được đưa lên trên điện thoại, còn có sự lên án với lời lẽ chính xác, nhịn không được mà cười lạnh “Thật thú vị a.”
Anh Mạt sau lưng anh ta thẫn thờ bước đến “Mọi chuyện sẽ được giải quyết.”
"Tôi không quan tâm hình ảnh của mình trở nên như thế nào, tôi chỉ là..."
“Không can tâm bị lừa” Anh Mạt rất thẳng thắng nói rõ lời trong lòng của anh: “Tôi đã nhắc nhở cậu rồi, nhất định phải chú ý nghệ sĩ bênh cạnh mình, bởi vì cậu là tứ thiếu gia nhà họ Tống và là em trai của Tống Như và cậu có bí mật không thể tiết lộ.”
“Cậu yên tâm đi, tôi sẽ không để cậu mất bất cứ thứ gì đâu.”
Tống Kiêt trầm mặc, trong nháy mắt những lời mà Anh Mạt nói đã làm anh ta bình tĩnh lại.
“Nếu như cô muốn làm trợ lý cho một nghệ sĩ khác, tôi có thể đề xuất với công ty giúp cô.”
“Cậu không cần phải lo chuyện của tôi, hợp đồng của chúng ta vẫn chưa kết thúc, tôi cũng không phải là người gặp chuyện sẽ bỏ trốn” Anh Mạt cười: “Điểm này cậu và chị cậu rất giống nhau, đều nghĩ cho người khác, nhưng trong giới gải trí không cần nhất chính là điểm này. Thật ra hai nguời đều không hợp với giới giải trí, nhưng lại có thể tạo ra một bước đột phá.”’
“Chị tôi làm được, tôi cũng có thể làm được.” Tống Kiệt kiên định mà nói.
“Ân, tôi tin cậu có thể.”
Không biết tại sao khi Anh Mạt nói những lời này, Tống Kiệt cảm thấy rằng không phải an ủi mình, cũng không phải là nói cho có, mà lạ thật lòng tin tưởng.
Vì những tin tức nóng hổi này, Tống Kiệt đã bị chặn trong công ty cho đến tận đêm khuya mới được rời khỏi, vì vậy Anh Mạt tiếp tục bảo vệ anh ta và cố gắng hết sức để giúp anh ta thoát khỏi sự bao vây của phóng viên.
Nhưng những phóng viên đó đều được các trang mạng báo nổi tiếng cử đến, không đạt được mục đích sẽ không bỏ cuộc. Bọn họ cư xử rất thô lỗ với Anh Mạt, thậm chí còn có những hành động lôi kéo thân thể.
Tống Kiệt nhìn người con gái đang che chắn trước mặt mình, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Chẳng lẽ người phụ nữ này không biết cô ta gầy đến mức nào hả?
Anh ta không thể nhịn được nữa, cứ thế ôm chặt Anh Mạt trước mặt các phóng viên, bảo vệ cô nhanh chóng bước ra ngoài.
Anh Mạt ngơ cả người, tâm tình phức tạp nhìn anh ta, sau đó tránh khỏi vòng tay của Tống Kiệt: “Cậu điên à! Cậu còn muốn tồn tại trong giới giải trí nữa không!”
“Tôi muốn chứ, nhưng tôi không thể để một cô gái bảo vệ mình được.”
“Tôi là trợ lý của cậu. Cậu muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa hả? Bảo vệ cậu là công việc của tôi! Giờ hay rồi, không biết được ngày mai phóng viên sẽ lại viết tiêu đề gì nữa.”
Tống Kiệt im lặng nhìn cô ta.
“Cho dù phải trả giá như thế nào đi nữa, người của tôi, tôi phải bảo vệ.”
Anh Mạt ngẩng đầu nhìn anh ta, trầm mặc không nói chuyện, xe bảo mẫu đã chạy ra khỏi thành phố, không khí trên xe dần dần dịu lại.
Anh Mạt hắng giọng: “Lúc nãy là do tôi nặng lời, xin lỗi cậu, nhưng cậu cũng quá kích động rồi.”
“Anh Mạt, tôi thích ca hát nên mới gia nhập vào giới giải trí, không ngờ nó lại phức tạp như vậy.”
“Tôi càng sẽ không vì địa vị, danh lợi mà hại người khác, tôi làm không được.”
“Tôi biết” Anh Mạt nhìn ra cửa sổ hắng nhẹ giọng: “Tôi sẽ chứng minh là cậu trong sạch cho dù dùng cách gì cũng được.”
Tống Kiệt cúi thấp đầu làm cho người khác nhìn không được biểu tình của anh ta. Có lúc, bộ dáng suy nghĩ của anh ta rất giống với Tống Như, lúc này Anh Mạt cảm thấy cũng không thể hiểu được suy nghĩ của anh ta.
Xe bảo mẫu dừng trước cửa nhà họ Tống, Tống Kiệt trực tiếp xuống xe.
Mà Anh Mạt trên đường trở về lại nhận được điện thoại của Tống Như, cô ta lập tức lái xe đến biệt thự Lan Đình để gặp Tống Như.
“Tôi biết chuyện bây giờ khó giải quyết, có thể kiểm soát được không?”
Thật ra loại chuyên này cô chỉ cần gọi một cuộc điện thoại cho Đại Thiên liền biết hết tất cả, nhưng cô đặc biệt gọi Anh Mạt đến là có chuyện cần giao.
Anh Mạt gật đầu: “Vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát. Như tiểu thư, tôi sẽ bảo vệ tốt cho cậu ấy.”
“Tôi tin cô. Chỉ là có vài chuyện cần người trong cuộc ra mặt mới là cách giải quyết tốt nhất. Ngô Tĩnh Nhiên cũng là nghệ sĩ của công ty, tin tức náo loạn như vậy không phải cũng sẽ làm tình hình của cô ta tệ hơn sao, chẳng lẽ cô ta một chút cũng không để ý đến?”
“Ý của Như tiểu thư là?”
“Bây giờ cô có toàn quyền thay mặt Hạo Dịch làm cho Ngô Tĩnh Nhiên ra mặt làm rõ chân tướng, nếu không thì danh dự của tứ thiếu gia Tống gia ai cũng có thể động vào ư. Cô ta muốn giữ lại tất cả thì bắt buộc phải đưa ra lựa chọn, cơ hội chỉ có một.”
Nghe những lời Tống Như nói xong, Anh Mạt ngẩn người.
Trong ấn tượng của cô ta, Tống Như rất ít khi phản kích lại người khác, bởi vì oan ức gì cô cũng có thể nhẫn nhịn nhưng nếu đối phương động vào người thân của cô, cô sẽ không ngồi im chờ chết.
Sự mạnh mẽ của cô luôn cháy trong người.
Hoặc là không đánh trả, một khi đánh trả chắc chắn sẽ là nỗi đau mà đối phương không thể chịu đựng được.
“Vâng, tôi sẽ làm ngay lập tức.”
“Chú ý đừng để cho bọn họ có cơ hội cắn trở lại, tôi cảm thấy Ngô Tĩnh Nhiên sẽ không đơn giản như vậy, nếu không thì Hạo Dịch cũng không bị cô ta lừa nhiều lần.”
“Tôi hiểu rồi thưa tiểu thư, tôi sẽ làm thật tốt.” Anh Mạt rất thông minh, biết như thế nào là học một biết mười.
Sau khi cô ta rời khỏi, Dương Gia Cửu ôm Tống Như quấn trong chăn, nói nghiêm túc bên tai cô: “Bà Giang, em đã ruts khỏi giối giải trí rồi, còn lại cứ giao cho anh giải quyết, em hãy nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Cô dựa vào lòng của anh, cười dịu dàng nói: “Em có ngày hôm nay đều là vì anh, cũng vì những người bên cạnh em, bây giờ em đã có năng lực để bảo vệ người nhà rồi.”
“Em không ngờ rằng Tống Kiệt cũng sẽ trải qua nỗi đau bị phản bội này, cảm giác này em còn hiểu rõ hơn em ấy.”
“Được rồi, anh biết ý của em... Nhưng em có thể chăm sóc tốt cho bản thân và bảo bảo được không hả? Nếu không, anh thực sự sẽ ngăn cấm em đó nha.” Tay của Dương Gia Cửu nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô.
“Một khi anh ra ray, Ngô Tĩnh Nhiên sẽ còn đường thoát sao? Em sợ cô ta chịu không nổi.” Tống Như đã quá hiểu phong cách làm việc của Dương Gia Cửu, một khi ra mặt sẽ nhổ cỏ tận gốc: “Chuyện này em có thể giải quyết được.”
“Được rồi, đều nghe em hết.” Dương Gia Cửu vùi đầu vào cổ Tống Như, ngửi hương thơm trên người cô.
Tống Như rất thích cảm giác an toàn khi cả hai dựa vào nhau, cô sẽ mãi mãi không thấy chán vòng tay của anh, ngược lại đây là bến đỗ ấm áp nhất của cô.
Cô muốn cả đời đều làm một chú mèo trong vòng tay anh.
Anh Mạt sau khi rời khỏi biệt thự Lan Đình, buổi chiều liền trực tiếp hẹn Ngô Tĩnh Nhiên gặp mặt.
Bởi vì Anh Mạt đã từng là trợ lý của Tống Như, cho nên trợ lý của Ngô Tĩnh Nhiên rất nể mặt liền lập tức đồng ý, bọn họ gặp nhau ở phòng nghỉ ngơi của ca sĩ trong công ty.
Khi Ngô Tĩnh Nhiên biết phải gặp Anh Mạt liền nghĩ rất nhiều lý do, bởi cô ta biết mục đích đến đây của Anh Mạt.
Khi cô ta nhìn thấy Anh Mạt liền lập tức tỏ thái độ: "Tôi biết nguyên nhân cô đến đây tìm tôi, nhưng việc này tôi giúp không được rồi."
Anh Mạt cúi đầu cười, kéo ghế ra ngồi xuống: "Cô đã biết rồi mà còn có thể ngồi bình tĩnh như vậy à?"
Chung quy bây giờ anh ta cũng không nổi tiếng bằng Tống Như, nhưng trận này cũng đủ làm anh ta mất đi tất cả.
Vốn dĩ hôm nay anh ta có lịch trình nhưng phải bị hoãn lại vì tin tức nóng hổi vừa xảy ra này, anh ta nhìn tin tức được đưa lên trên điện thoại, còn có sự lên án với lời lẽ chính xác, nhịn không được mà cười lạnh “Thật thú vị a.”
Anh Mạt sau lưng anh ta thẫn thờ bước đến “Mọi chuyện sẽ được giải quyết.”
"Tôi không quan tâm hình ảnh của mình trở nên như thế nào, tôi chỉ là..."
“Không can tâm bị lừa” Anh Mạt rất thẳng thắng nói rõ lời trong lòng của anh: “Tôi đã nhắc nhở cậu rồi, nhất định phải chú ý nghệ sĩ bênh cạnh mình, bởi vì cậu là tứ thiếu gia nhà họ Tống và là em trai của Tống Như và cậu có bí mật không thể tiết lộ.”
“Cậu yên tâm đi, tôi sẽ không để cậu mất bất cứ thứ gì đâu.”
Tống Kiêt trầm mặc, trong nháy mắt những lời mà Anh Mạt nói đã làm anh ta bình tĩnh lại.
“Nếu như cô muốn làm trợ lý cho một nghệ sĩ khác, tôi có thể đề xuất với công ty giúp cô.”
“Cậu không cần phải lo chuyện của tôi, hợp đồng của chúng ta vẫn chưa kết thúc, tôi cũng không phải là người gặp chuyện sẽ bỏ trốn” Anh Mạt cười: “Điểm này cậu và chị cậu rất giống nhau, đều nghĩ cho người khác, nhưng trong giới gải trí không cần nhất chính là điểm này. Thật ra hai nguời đều không hợp với giới giải trí, nhưng lại có thể tạo ra một bước đột phá.”’
“Chị tôi làm được, tôi cũng có thể làm được.” Tống Kiệt kiên định mà nói.
“Ân, tôi tin cậu có thể.”
Không biết tại sao khi Anh Mạt nói những lời này, Tống Kiệt cảm thấy rằng không phải an ủi mình, cũng không phải là nói cho có, mà lạ thật lòng tin tưởng.
Vì những tin tức nóng hổi này, Tống Kiệt đã bị chặn trong công ty cho đến tận đêm khuya mới được rời khỏi, vì vậy Anh Mạt tiếp tục bảo vệ anh ta và cố gắng hết sức để giúp anh ta thoát khỏi sự bao vây của phóng viên.
Nhưng những phóng viên đó đều được các trang mạng báo nổi tiếng cử đến, không đạt được mục đích sẽ không bỏ cuộc. Bọn họ cư xử rất thô lỗ với Anh Mạt, thậm chí còn có những hành động lôi kéo thân thể.
Tống Kiệt nhìn người con gái đang che chắn trước mặt mình, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Chẳng lẽ người phụ nữ này không biết cô ta gầy đến mức nào hả?
Anh ta không thể nhịn được nữa, cứ thế ôm chặt Anh Mạt trước mặt các phóng viên, bảo vệ cô nhanh chóng bước ra ngoài.
Anh Mạt ngơ cả người, tâm tình phức tạp nhìn anh ta, sau đó tránh khỏi vòng tay của Tống Kiệt: “Cậu điên à! Cậu còn muốn tồn tại trong giới giải trí nữa không!”
“Tôi muốn chứ, nhưng tôi không thể để một cô gái bảo vệ mình được.”
“Tôi là trợ lý của cậu. Cậu muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa hả? Bảo vệ cậu là công việc của tôi! Giờ hay rồi, không biết được ngày mai phóng viên sẽ lại viết tiêu đề gì nữa.”
Tống Kiệt im lặng nhìn cô ta.
“Cho dù phải trả giá như thế nào đi nữa, người của tôi, tôi phải bảo vệ.”
Anh Mạt ngẩng đầu nhìn anh ta, trầm mặc không nói chuyện, xe bảo mẫu đã chạy ra khỏi thành phố, không khí trên xe dần dần dịu lại.
Anh Mạt hắng giọng: “Lúc nãy là do tôi nặng lời, xin lỗi cậu, nhưng cậu cũng quá kích động rồi.”
“Anh Mạt, tôi thích ca hát nên mới gia nhập vào giới giải trí, không ngờ nó lại phức tạp như vậy.”
“Tôi càng sẽ không vì địa vị, danh lợi mà hại người khác, tôi làm không được.”
“Tôi biết” Anh Mạt nhìn ra cửa sổ hắng nhẹ giọng: “Tôi sẽ chứng minh là cậu trong sạch cho dù dùng cách gì cũng được.”
Tống Kiệt cúi thấp đầu làm cho người khác nhìn không được biểu tình của anh ta. Có lúc, bộ dáng suy nghĩ của anh ta rất giống với Tống Như, lúc này Anh Mạt cảm thấy cũng không thể hiểu được suy nghĩ của anh ta.
Xe bảo mẫu dừng trước cửa nhà họ Tống, Tống Kiệt trực tiếp xuống xe.
Mà Anh Mạt trên đường trở về lại nhận được điện thoại của Tống Như, cô ta lập tức lái xe đến biệt thự Lan Đình để gặp Tống Như.
“Tôi biết chuyện bây giờ khó giải quyết, có thể kiểm soát được không?”
Thật ra loại chuyên này cô chỉ cần gọi một cuộc điện thoại cho Đại Thiên liền biết hết tất cả, nhưng cô đặc biệt gọi Anh Mạt đến là có chuyện cần giao.
Anh Mạt gật đầu: “Vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát. Như tiểu thư, tôi sẽ bảo vệ tốt cho cậu ấy.”
“Tôi tin cô. Chỉ là có vài chuyện cần người trong cuộc ra mặt mới là cách giải quyết tốt nhất. Ngô Tĩnh Nhiên cũng là nghệ sĩ của công ty, tin tức náo loạn như vậy không phải cũng sẽ làm tình hình của cô ta tệ hơn sao, chẳng lẽ cô ta một chút cũng không để ý đến?”
“Ý của Như tiểu thư là?”
“Bây giờ cô có toàn quyền thay mặt Hạo Dịch làm cho Ngô Tĩnh Nhiên ra mặt làm rõ chân tướng, nếu không thì danh dự của tứ thiếu gia Tống gia ai cũng có thể động vào ư. Cô ta muốn giữ lại tất cả thì bắt buộc phải đưa ra lựa chọn, cơ hội chỉ có một.”
Nghe những lời Tống Như nói xong, Anh Mạt ngẩn người.
Trong ấn tượng của cô ta, Tống Như rất ít khi phản kích lại người khác, bởi vì oan ức gì cô cũng có thể nhẫn nhịn nhưng nếu đối phương động vào người thân của cô, cô sẽ không ngồi im chờ chết.
Sự mạnh mẽ của cô luôn cháy trong người.
Hoặc là không đánh trả, một khi đánh trả chắc chắn sẽ là nỗi đau mà đối phương không thể chịu đựng được.
“Vâng, tôi sẽ làm ngay lập tức.”
“Chú ý đừng để cho bọn họ có cơ hội cắn trở lại, tôi cảm thấy Ngô Tĩnh Nhiên sẽ không đơn giản như vậy, nếu không thì Hạo Dịch cũng không bị cô ta lừa nhiều lần.”
“Tôi hiểu rồi thưa tiểu thư, tôi sẽ làm thật tốt.” Anh Mạt rất thông minh, biết như thế nào là học một biết mười.
Sau khi cô ta rời khỏi, Dương Gia Cửu ôm Tống Như quấn trong chăn, nói nghiêm túc bên tai cô: “Bà Giang, em đã ruts khỏi giối giải trí rồi, còn lại cứ giao cho anh giải quyết, em hãy nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Cô dựa vào lòng của anh, cười dịu dàng nói: “Em có ngày hôm nay đều là vì anh, cũng vì những người bên cạnh em, bây giờ em đã có năng lực để bảo vệ người nhà rồi.”
“Em không ngờ rằng Tống Kiệt cũng sẽ trải qua nỗi đau bị phản bội này, cảm giác này em còn hiểu rõ hơn em ấy.”
“Được rồi, anh biết ý của em... Nhưng em có thể chăm sóc tốt cho bản thân và bảo bảo được không hả? Nếu không, anh thực sự sẽ ngăn cấm em đó nha.” Tay của Dương Gia Cửu nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô.
“Một khi anh ra ray, Ngô Tĩnh Nhiên sẽ còn đường thoát sao? Em sợ cô ta chịu không nổi.” Tống Như đã quá hiểu phong cách làm việc của Dương Gia Cửu, một khi ra mặt sẽ nhổ cỏ tận gốc: “Chuyện này em có thể giải quyết được.”
“Được rồi, đều nghe em hết.” Dương Gia Cửu vùi đầu vào cổ Tống Như, ngửi hương thơm trên người cô.
Tống Như rất thích cảm giác an toàn khi cả hai dựa vào nhau, cô sẽ mãi mãi không thấy chán vòng tay của anh, ngược lại đây là bến đỗ ấm áp nhất của cô.
Cô muốn cả đời đều làm một chú mèo trong vòng tay anh.
Anh Mạt sau khi rời khỏi biệt thự Lan Đình, buổi chiều liền trực tiếp hẹn Ngô Tĩnh Nhiên gặp mặt.
Bởi vì Anh Mạt đã từng là trợ lý của Tống Như, cho nên trợ lý của Ngô Tĩnh Nhiên rất nể mặt liền lập tức đồng ý, bọn họ gặp nhau ở phòng nghỉ ngơi của ca sĩ trong công ty.
Khi Ngô Tĩnh Nhiên biết phải gặp Anh Mạt liền nghĩ rất nhiều lý do, bởi cô ta biết mục đích đến đây của Anh Mạt.
Khi cô ta nhìn thấy Anh Mạt liền lập tức tỏ thái độ: "Tôi biết nguyên nhân cô đến đây tìm tôi, nhưng việc này tôi giúp không được rồi."
Anh Mạt cúi đầu cười, kéo ghế ra ngồi xuống: "Cô đã biết rồi mà còn có thể ngồi bình tĩnh như vậy à?"
Bình luận facebook