Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-305
CHƯƠNG 305: HỘI NGHỊ SÓNG GIÓ
CHƯƠNG 305: HỘI NGHỊ SÓNG GIÓ
Cho dù bên ngoài có nghi ngờ gì với cách xử lý của Đại Thiên, chuyện cũng đã giao cho cảnh sát xử lý, chỉ cần có người chỉ trích nhiều thêm một câu, đều có thể sử dụng con đường pháp luật để đánh trả lại.
Sau khi xử lý như vậy, Đại Thiên liền nắm giữ quyền chủ động.
Từ trước đến nay, ở trong mắt các thành viên hội đồng quản trị của Đại Thiên, Dương Gia Cửu luôn là một người cực kỳ mạnh mẽ vang dội, nhưng mà lúc này cách xử lý của anh có phần quá không quả quyết, chẳng lẽ sự thật giống như lời của truyền thông, bây giờ anh cũng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, vì một Tống Như, không quan tâm đến lợi ích của toàn bộ công ty!
Cho nên, các đồng nghiệp của Đại Thiên liên tục yêu cầu tổ chức hội nghị tạm thời.
Vốn loại mức độ yêu cầu tổ chức hội nghị khẩn cấp không thể gây ra sóng gió này, với năng lực của bộ phận quan hệ xã hội của Đại Thiên hoàn toàn có thể xử lý được, nhưng cha con Tề Tương liên tục chia rẽ quan hệ của Dương Gia Cửu và các đổng sự, hơn nữa từ sau khi ký hợp đồng với Tống Như, Dương Gia Cửu đã ngoại lệ nhiều lần vì cô, cho nên. . . . . . Các đồng nghiệp mới có rất nhiều nghi ngờ và bất mãn với Dương Gia Cửu, sợ anh vì một người phụ nữ mà chôn vùi tương lai của Đại Thiên.
Trước khi Dương Gia Cửu ra cửa, nhìn thấy vẻ mặt cứ mãi ảm đạm không tan của Tống Như, hoàn toàn không giống với dáng vẻ tự tin thường ngày, luôn muốn nói lại thôi nhìn anh.
"Đang lo lắng sao?" Dương Gia Cửu nhẹ vòng lấy eo cô, thấp giọng hỏi.
"Vâng, có khi nào mấy đổng sự. . . . . ."
"Loại chuyện này, chồng của em có thể dọn dẹp." Dương Gia Cửu còn cực kỳ nghiêm túc giải thích với Tống Như: "Anh chỉ đang hưởng thụ quá trình của trò chơi này thôi."
Mà anh vẫn sẽ luôn là người chiến thắng cuối cùng, điểm này, Tống Như tin tưởng không chút nghi ngờ, cô hiểu rõ năng lực của Dương Gia Cửu sâu không lường được.
"Nhưng mà anh nhớ trước kia em từng nói, nếu có người bắt nạt anh, em sẽ ra mặt thay anh?"
"Đương nhiên!" Tống Như ngẩng đầu từ trong lòng anh: "Bất cứ lúc nào em cũng đều có thể. . . . . ."
Dương Gia Cửu đau lòng nhìn cô, nhẹ nhàng hôn lên môi cô: "Đợi anh thêm mấy ngày nữa, anh sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ."
Vợ chồng bọn họ chưa bao giờ cần giải thích quá nhiều, chỉ cần một ánh mắt đã hiểu ra suy nghĩ của người kia, sự tin tưởng lẫn nhau cũng luôn vững chắc như thành lũy, bất cứ lúc nào Tống Như đều có thể phối hợp với vấn đề của anh!
"Đã nói chuyện với các fan xong rồi, mọi người đang giúp đỡ tìm chứng cứ, còn lợi dụng thời gian nhỏ nhặt giúp đỡ làm từ thiện."
"Nhân vật công chúng là em đã dẫn đến tác dụng làm gương rất tốt."
Tống Như cười cười, rút tay ra từ trong lòng anh: "Mau đi đi, thời gian cũng gần gần rồi."
Hai vợ chồng bọn họ đều xấu bụng như nhau, nếu đối phương bắt đầu trước, sẽ phải chuẩn bị chấp nhận cho tốt, trò hay còn ở phía sau!
. . . . . .
Nửa giờ sau, phòng họp của Đại Thiên
Trước khi Dương Gia Cửu có mặt, các đồng nghiệp đã không ngừng nghị luận về chuyện các fan ẩu đả gần đây, đều tỏ vẻ cực kỳ lên án và không vừa lòng.
"Từ khi công ty thành lập đến nay, chưa từng có tiền lệ như vậy!"
"Lần này cách xử lý của Tổng Giám đốc Dương thật sự có chút quá đáng, cho dù anh ta kiêm chức người đại diện của Tống Như, nhưng cũng không thể không để ý đến hình ảnh của công ty được! Lúc này, nên để Tống Như ra mặt giải thích, không thể để Đại Thiên chịu cái oan này được!"
"Tôi cảm thấy đầu óc của Tổng Giám đốc Dương hồ đồ rồi, một người phụ nữ mà thôi . . . . . ."
"Có tác dụng gì? Chúng ta cũng chỉ ngồi ở đây lo lắng suông, bây giờ không biết Tổng Giám đốc Dương đã nghe tiếng gió bên gối gì của người phụ nữ kia rồi, chậm trễ không chịu xử lý! Tôi thấy cô ta chính là hồ ly tinh chuyển thế mà. . . . . ."
Lúc này, bố của Tề Tương – Chủ tịch Tề ho khan một tiếng, lấy một phần tài liệu ra: "Tôi ấy, không có quan điểm gì với Tống Như, nhưng mà khi xem một vài tài liệu và số liệu gần đây, cảm thấy cách xử lý của Tổng Giám đốc Dương có chút không ổn, ở đây chính là chứng cứ, mọi người xem thử. . . . . ."
Lúc trước khi Dương Gia Cửu bảo Trần Viễn liên lạc với ông ta, Chủ Tịch Tề nói rằng thân thể không khỏe, từ chối yêu cầu gặp mặt, ông ta chính là giữ một tay này, đào ra một cái bẫy!
Các đồng nghiệp truyền đọc phần chứng cứ kia, càng thêm tức giận!
"Không được, nhất định phải giải quyết chuyện này!"
"Cứ tiếp tục thế này, Đại Thiên còn đường sống hay sao?"
"Sao Đại Thiên lại không có đường sống?" Giọng nói của Dương Gia Cửu đột nhiên vang lên, anh đứng ở cửa phòng họp, ánh mắt lạnh lùng nhìn một vòng mọi người. . . . . . Lần này, tất cả các đồng nghiệp đều đẩy phần tài liệu kia ra, không lên tiếng.
Dương Gia Cửu hoàn toàn không thèm quan tâm đến lửa giận của bọn họ, trực tiếp cho Trần Viễn một ánh mắt, sau đó ngồi xuống vị trí Tổng Giám đốc ở giữa.
Trần Viễn tiến lên cầm phần tài liệu trên bàn kia đến, các đồng nghiệp hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều tính toán phải làm thế nào để bảo vệ lợi ích của mình.
Dương Gia Cửu thuận tay lật phần tài liệu kia, không khách sáo ném lên trên bàn: "Như thế nào? Cảm thấy tôi làm không ổn sao?"
"Tổng Giám đốc Dương, mọi chuyện trở nên ầm ĩ như vậy, chúng tôi chỉ muốn một lời giải thích thôi."
"Giải thích?" Dương Gia Cửu lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn chằm chằm đồng nghiệp Tề: "Làm Tổng Giám đốc của công ty, tôi có thể giải thích, nhưng trước đó, tôi hy vọng được gặp con gái của Chủ Tịch Tề trước!"
Lời vừa ra, sắc mặt của Chủ Tịch Tề lập tức thay đổi!
"Đây là có ý gì? Có liên quan đến con gái của Chủ tịch Tề à?"
Một người phụ nữ không có tư cách tham dự hội nghị hội đồng quản trị, sẽ có liên quan gì tới chuyện này? Các đồng nghiệp hoàn toàn không hiểu vì sao.
Dương Gia Cửu tiếp tục nói: "Ý của tôi là, fan của Tống Như không có khiêu khích Trần Tẩm, càng không đi đánh người, mà người ở phía sau xúi giục Trần Thấm ngừng diễn, kích động fan của nghệ sĩ cãi nhau, thậm chí xúi giục fan của Trần Thấm tố cáo Tống Như và Đại Thiên lên tòa án, chính là con gái Tề Tương của Đồng nghiệp Tề. . . . . . Chuyện này là vì sao, Chủ Tịch Tề có thể chuẩn bị xong tội trạng từ lâu vào giai đoạn đầu tiên, lên án tôi ở đây đã đủ rõ."
Chủ Tịch Tề lập tức tức giận đứng dậy, đập bàn nói: "Tổng Giám đốc Dương, không ngờ rằng cậu lại là người như vậy, vì bảo vệ người phụ nữ cậu thích mà lại nói xấu con gái của tôi?"
"Được, vậy ông nói cho tôi biết, trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, ông chuẩn bị chứng cứ có đầu có đuôi như vậy bằng cách nào?" Dương Gia Cửu ném phần tài liệu kia đến trước mặt Đồng nghiệp Tề: "Nếu không ông cho tôi một lời giải thích, là một công ty nghệ thuật, tranh thủ tài nguyên tốt nhất vì nghệ sĩ có gì không đúng? Chẳng lẽ phải lựa chọn tài nguyên tệ nhất cho nghệ sĩ, khiến cổ phiếu giảm xuống, khiến cuối năm các người không có hoa hồng, mới là đúng sao?"
Cả đám đồng nghiệp ngồi ngay ngắn, lời nói của Dương Gia Cửu hoàn toàn đúng,
Trên thực tế, ở trong vòng luẩn quẩn này, vì giành tài nguyên cho nghệ sĩ của mình, rất nhiều rất nhiều người đại diện và công ty quản lý đều chồng chất đủ loại thủ đoạn, tất cả mọi người coi trọng kết quả hơn, mà giữa những người này, phong cách của Dương Gia Cửu đều là nhận được tình báo, lấy được tài nguyên dưới tình huống không làm tổn hại đến người khác.
Thủ đoạn của anh đã đủ sạch sẽ rồi.
Nếu lúc này Chủ Tịch Tề dùng những thứ này để chất vấn anh, không tránh khỏi có chút gấp gáp rồi!
Cách bọn họ lấy được những tài liệu này, chưa hẳn sạch sẽ được bao nhiêu! Còn ý đồ thật sự sau lưng ông ta đã rõ rành rành. . . . . .
"Tôi chỉ bày tỏ cái nhìn của tôi mà thôi, cậu không thể nói xấu con gái của tôi!"
CHƯƠNG 305: HỘI NGHỊ SÓNG GIÓ
Cho dù bên ngoài có nghi ngờ gì với cách xử lý của Đại Thiên, chuyện cũng đã giao cho cảnh sát xử lý, chỉ cần có người chỉ trích nhiều thêm một câu, đều có thể sử dụng con đường pháp luật để đánh trả lại.
Sau khi xử lý như vậy, Đại Thiên liền nắm giữ quyền chủ động.
Từ trước đến nay, ở trong mắt các thành viên hội đồng quản trị của Đại Thiên, Dương Gia Cửu luôn là một người cực kỳ mạnh mẽ vang dội, nhưng mà lúc này cách xử lý của anh có phần quá không quả quyết, chẳng lẽ sự thật giống như lời của truyền thông, bây giờ anh cũng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, vì một Tống Như, không quan tâm đến lợi ích của toàn bộ công ty!
Cho nên, các đồng nghiệp của Đại Thiên liên tục yêu cầu tổ chức hội nghị tạm thời.
Vốn loại mức độ yêu cầu tổ chức hội nghị khẩn cấp không thể gây ra sóng gió này, với năng lực của bộ phận quan hệ xã hội của Đại Thiên hoàn toàn có thể xử lý được, nhưng cha con Tề Tương liên tục chia rẽ quan hệ của Dương Gia Cửu và các đổng sự, hơn nữa từ sau khi ký hợp đồng với Tống Như, Dương Gia Cửu đã ngoại lệ nhiều lần vì cô, cho nên. . . . . . Các đồng nghiệp mới có rất nhiều nghi ngờ và bất mãn với Dương Gia Cửu, sợ anh vì một người phụ nữ mà chôn vùi tương lai của Đại Thiên.
Trước khi Dương Gia Cửu ra cửa, nhìn thấy vẻ mặt cứ mãi ảm đạm không tan của Tống Như, hoàn toàn không giống với dáng vẻ tự tin thường ngày, luôn muốn nói lại thôi nhìn anh.
"Đang lo lắng sao?" Dương Gia Cửu nhẹ vòng lấy eo cô, thấp giọng hỏi.
"Vâng, có khi nào mấy đổng sự. . . . . ."
"Loại chuyện này, chồng của em có thể dọn dẹp." Dương Gia Cửu còn cực kỳ nghiêm túc giải thích với Tống Như: "Anh chỉ đang hưởng thụ quá trình của trò chơi này thôi."
Mà anh vẫn sẽ luôn là người chiến thắng cuối cùng, điểm này, Tống Như tin tưởng không chút nghi ngờ, cô hiểu rõ năng lực của Dương Gia Cửu sâu không lường được.
"Nhưng mà anh nhớ trước kia em từng nói, nếu có người bắt nạt anh, em sẽ ra mặt thay anh?"
"Đương nhiên!" Tống Như ngẩng đầu từ trong lòng anh: "Bất cứ lúc nào em cũng đều có thể. . . . . ."
Dương Gia Cửu đau lòng nhìn cô, nhẹ nhàng hôn lên môi cô: "Đợi anh thêm mấy ngày nữa, anh sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ."
Vợ chồng bọn họ chưa bao giờ cần giải thích quá nhiều, chỉ cần một ánh mắt đã hiểu ra suy nghĩ của người kia, sự tin tưởng lẫn nhau cũng luôn vững chắc như thành lũy, bất cứ lúc nào Tống Như đều có thể phối hợp với vấn đề của anh!
"Đã nói chuyện với các fan xong rồi, mọi người đang giúp đỡ tìm chứng cứ, còn lợi dụng thời gian nhỏ nhặt giúp đỡ làm từ thiện."
"Nhân vật công chúng là em đã dẫn đến tác dụng làm gương rất tốt."
Tống Như cười cười, rút tay ra từ trong lòng anh: "Mau đi đi, thời gian cũng gần gần rồi."
Hai vợ chồng bọn họ đều xấu bụng như nhau, nếu đối phương bắt đầu trước, sẽ phải chuẩn bị chấp nhận cho tốt, trò hay còn ở phía sau!
. . . . . .
Nửa giờ sau, phòng họp của Đại Thiên
Trước khi Dương Gia Cửu có mặt, các đồng nghiệp đã không ngừng nghị luận về chuyện các fan ẩu đả gần đây, đều tỏ vẻ cực kỳ lên án và không vừa lòng.
"Từ khi công ty thành lập đến nay, chưa từng có tiền lệ như vậy!"
"Lần này cách xử lý của Tổng Giám đốc Dương thật sự có chút quá đáng, cho dù anh ta kiêm chức người đại diện của Tống Như, nhưng cũng không thể không để ý đến hình ảnh của công ty được! Lúc này, nên để Tống Như ra mặt giải thích, không thể để Đại Thiên chịu cái oan này được!"
"Tôi cảm thấy đầu óc của Tổng Giám đốc Dương hồ đồ rồi, một người phụ nữ mà thôi . . . . . ."
"Có tác dụng gì? Chúng ta cũng chỉ ngồi ở đây lo lắng suông, bây giờ không biết Tổng Giám đốc Dương đã nghe tiếng gió bên gối gì của người phụ nữ kia rồi, chậm trễ không chịu xử lý! Tôi thấy cô ta chính là hồ ly tinh chuyển thế mà. . . . . ."
Lúc này, bố của Tề Tương – Chủ tịch Tề ho khan một tiếng, lấy một phần tài liệu ra: "Tôi ấy, không có quan điểm gì với Tống Như, nhưng mà khi xem một vài tài liệu và số liệu gần đây, cảm thấy cách xử lý của Tổng Giám đốc Dương có chút không ổn, ở đây chính là chứng cứ, mọi người xem thử. . . . . ."
Lúc trước khi Dương Gia Cửu bảo Trần Viễn liên lạc với ông ta, Chủ Tịch Tề nói rằng thân thể không khỏe, từ chối yêu cầu gặp mặt, ông ta chính là giữ một tay này, đào ra một cái bẫy!
Các đồng nghiệp truyền đọc phần chứng cứ kia, càng thêm tức giận!
"Không được, nhất định phải giải quyết chuyện này!"
"Cứ tiếp tục thế này, Đại Thiên còn đường sống hay sao?"
"Sao Đại Thiên lại không có đường sống?" Giọng nói của Dương Gia Cửu đột nhiên vang lên, anh đứng ở cửa phòng họp, ánh mắt lạnh lùng nhìn một vòng mọi người. . . . . . Lần này, tất cả các đồng nghiệp đều đẩy phần tài liệu kia ra, không lên tiếng.
Dương Gia Cửu hoàn toàn không thèm quan tâm đến lửa giận của bọn họ, trực tiếp cho Trần Viễn một ánh mắt, sau đó ngồi xuống vị trí Tổng Giám đốc ở giữa.
Trần Viễn tiến lên cầm phần tài liệu trên bàn kia đến, các đồng nghiệp hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều tính toán phải làm thế nào để bảo vệ lợi ích của mình.
Dương Gia Cửu thuận tay lật phần tài liệu kia, không khách sáo ném lên trên bàn: "Như thế nào? Cảm thấy tôi làm không ổn sao?"
"Tổng Giám đốc Dương, mọi chuyện trở nên ầm ĩ như vậy, chúng tôi chỉ muốn một lời giải thích thôi."
"Giải thích?" Dương Gia Cửu lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn chằm chằm đồng nghiệp Tề: "Làm Tổng Giám đốc của công ty, tôi có thể giải thích, nhưng trước đó, tôi hy vọng được gặp con gái của Chủ Tịch Tề trước!"
Lời vừa ra, sắc mặt của Chủ Tịch Tề lập tức thay đổi!
"Đây là có ý gì? Có liên quan đến con gái của Chủ tịch Tề à?"
Một người phụ nữ không có tư cách tham dự hội nghị hội đồng quản trị, sẽ có liên quan gì tới chuyện này? Các đồng nghiệp hoàn toàn không hiểu vì sao.
Dương Gia Cửu tiếp tục nói: "Ý của tôi là, fan của Tống Như không có khiêu khích Trần Tẩm, càng không đi đánh người, mà người ở phía sau xúi giục Trần Thấm ngừng diễn, kích động fan của nghệ sĩ cãi nhau, thậm chí xúi giục fan của Trần Thấm tố cáo Tống Như và Đại Thiên lên tòa án, chính là con gái Tề Tương của Đồng nghiệp Tề. . . . . . Chuyện này là vì sao, Chủ Tịch Tề có thể chuẩn bị xong tội trạng từ lâu vào giai đoạn đầu tiên, lên án tôi ở đây đã đủ rõ."
Chủ Tịch Tề lập tức tức giận đứng dậy, đập bàn nói: "Tổng Giám đốc Dương, không ngờ rằng cậu lại là người như vậy, vì bảo vệ người phụ nữ cậu thích mà lại nói xấu con gái của tôi?"
"Được, vậy ông nói cho tôi biết, trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, ông chuẩn bị chứng cứ có đầu có đuôi như vậy bằng cách nào?" Dương Gia Cửu ném phần tài liệu kia đến trước mặt Đồng nghiệp Tề: "Nếu không ông cho tôi một lời giải thích, là một công ty nghệ thuật, tranh thủ tài nguyên tốt nhất vì nghệ sĩ có gì không đúng? Chẳng lẽ phải lựa chọn tài nguyên tệ nhất cho nghệ sĩ, khiến cổ phiếu giảm xuống, khiến cuối năm các người không có hoa hồng, mới là đúng sao?"
Cả đám đồng nghiệp ngồi ngay ngắn, lời nói của Dương Gia Cửu hoàn toàn đúng,
Trên thực tế, ở trong vòng luẩn quẩn này, vì giành tài nguyên cho nghệ sĩ của mình, rất nhiều rất nhiều người đại diện và công ty quản lý đều chồng chất đủ loại thủ đoạn, tất cả mọi người coi trọng kết quả hơn, mà giữa những người này, phong cách của Dương Gia Cửu đều là nhận được tình báo, lấy được tài nguyên dưới tình huống không làm tổn hại đến người khác.
Thủ đoạn của anh đã đủ sạch sẽ rồi.
Nếu lúc này Chủ Tịch Tề dùng những thứ này để chất vấn anh, không tránh khỏi có chút gấp gáp rồi!
Cách bọn họ lấy được những tài liệu này, chưa hẳn sạch sẽ được bao nhiêu! Còn ý đồ thật sự sau lưng ông ta đã rõ rành rành. . . . . .
"Tôi chỉ bày tỏ cái nhìn của tôi mà thôi, cậu không thể nói xấu con gái của tôi!"
Bình luận facebook