Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-422
CHƯƠNG 422: THẬT THẬT GIẢ GIẢ
CHƯƠNG 422: THẬT THẬT GIẢ GIẢ
"Rốt cuộc sao lại thế này!" Lúc Úc Nam đuổi đến bệnh viện, nhìn thấy người đại diện của Lý Vỹ ngồi ở trong hành lang, trên áo khoác và quần toàn là máu, nhìn qua cực kỳ nhếch nhác, giống như vừa đánh một trận với người nào đó.
"Tôi đưa Lý Vỹ về nhà, vốn đã sắp đến rồi, nhưng đột nhiên có người tập kích về phía bọn tôi, anh cũng biết thân thủ của Lý Vỹ đấy, người bình thường cũng không thể đối phó với anh ấy, nhưng mà anh ấy vì bảo vệ tôi, bị người ta đâm bị thương, bây giờ đang cấp cứu ở phòng cấp cứu . . . . . ."
"Cái gì?" Úc Nam nhận ra dường như chuyện này không đơn giản cho lắm: "Nhìn rõ dáng vẻ của đối phương không?"
"Không có, trời quá tối, chỉ là. . . . . . Lúc anh ta chạy trốn có để lại điện thoại, bên trong chỉ có một dãy số, là của Tống Như." Trợ lý lấy ra một cái điện thoại từ trong túi, bên trên vẫn còn dính máu.
Thì ra. . . . . .
Úc Nam lấy điện thoại qua, thì cái gì cũng nghĩ thông suốt rồi, thế nhưng Lý Vỹ lại dùng thân thể của mình làm tiền đặt cược, diễn khổ nhục kế để hãm hại Tống Như.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ điều tra rõ ràng, tình hình trước mắt vẫn chưa ổn định, lát nữa cậu cũng đi kiểm tra thân thể đi, còn nữa, nếu có phóng viên tìm đến đây, tạm thời cậu đừng để lộ tin tức gì cả, nếu không Lý Vỹ cũng sẽ mắc kẹt trong đó."
Trợ lý của Lý Vỹ ngạc nhiên gật gật đầu, dường như vẫn chưa bình tĩnh lại từ lần ngoài ý muốn này.
"Đạo diễn Úc, tôi sẽ không nói lung tung đâu, nhưng chuyện này đã làm hại đến Lý Vỹ rồi, làm trợ lý của anh ấy, tôi không thể một câu cũng không nói, trơ mắt nhìn anh ấy bị người khác bắt nạt được, chẳng lẽ giới diễn xuất đã thật sự rối loạn đến mức này, tất cả đều do nhà họ Dương của bọn họ định đoạt sao? "
Úc Nam nghe lời lên án của trợ lý nhỏ này, đôi mắt dần trở nên sâu thẳm.
Vỗ vỗ bờ vai của cậu ta nói: "Cậu yên tâm đi, tôi sẽ điều tra chuyện này cho rõ ràng, trả cho người bị hại một sự công bằng."
"Hy vọng điều tra rõ ràng nhanh một chút! Tuy thế lực của công ty chúng tôi không thể so với Đại Thiên, nhưng chúng tôi cũng tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn nghệ sĩ của mình bị bắt nạt.”
Úc Nam lại trấn an trợ lý này vài câu, sau đó bảo phó đạo diễn dẫn theo mấy nhân viên công tác của đoàn làm phim ở lại bệnh viện, một là vì theo dõi tình hình sức khỏe của Lý Vỹ, hai là sợ phóng viên tìm đến, có người của đoàn làm phim ở lại, Lý Vỹ sẽ không nói chuyện quá đáng.
Sau đó Úc Nam lập tức nói chuyện này cho Dương Gia Cửu và ông cụ Dương, để Đại Thiên bên kia chuẩn bị.
"Không ngờ rằng cậu ta còn dám sử dụng thân thể của mình làm tiền đặt cược." Ông cụ Dương hừ lạnh, cực kỳ khinh thường: “Thật là xấu xa đến không có thuốc chữa rồi.”
"Anh ta muốn vu oan Tống Như, tự biên tự diễn một vở kịch như vậy, nhưng chỉ dựa vào một dãy số điện thoại, dường như không thể đạt được mục đích, có lẽ trên tay anh ta còn thứ gì khác.”
"Ngày hôm qua Tống Như từng chỉ đường cho một người ở đoàn làm phim, người này nói là công ty quản lý của Lý Vỹ, đưa đồ cho anh ta, Tống Như cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, bảo Anh Mạt nói với tôi, tôi đã phái Trần Viễn đi điều tra rồi, nêu chuyện này có liên quan đến người kia, có lẽ anh ta chính là điểm đột phá."
Giọng điệu của Dương Gia Cửu cực kỳ lạnh lùng, trong đôi mắt lộ ra vài phần ý lạnh.”
"Tống Như luôn luôn cảnh giác cẩn thận, có lẽ dự cảm của cô ấy chính xác rồi, vấn đề mấu chốt bây giờ, chính là có thể tìm thấy người đàn ông kia không."
"Lý Vỹ thật sự là một diễn viên cực kỳ có thực lực, chỉ là anh ta rất hám lợi đen lòng, liên tục sử dụng loại thủ đoạn thấp kém này để giành quyền lợi, bây giờ xem ra, nếu không phải Tống Như cảnh giác, cẩn thận từng bước, e rằng đã sớm trúng bẫy của bọn chúng, chuyện này tôi cũng có trách nhiệm, không thể nhìn thấu bộ mặt thật của Lý Vỹ ngay từ đầu." Úc Nam tự trách nói.
"Hy vọng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến Tống Như. . . . . ."
"Cô ấy không để ở trong lòng, cứ mãi xảy ra loại chuyện này, cô ấy đã tập mãi thành thói quen rồi." Lúc Dương Gia Cửu nhắc đến Tống Như, mới lộ ra vài phần ý cười.
"Tôi còn rất lo lắng Tống Như sẽ bị chuyện này làm ảnh hưởng, nhìn theo tình hình bây giờ, thái độ của cô ấy thật khiến người ta phải bội phục.” Úc Nam đã ở lâu trong giới diễn xuất, từng thấy rất nhiều nữ minh tinh vì rơi vào tiếng xấu, cuối cùng uất ức ẩn lui, bình tĩnh giống như Tống Như, rất hiếm thấy.
Không thể không nói, Tống Như vừa cố gắng, còn nghiêm túc, không chỉ có trách nhiệm với vai diễn, cũng có thể cân nhắc tình hình chung để đưa ra sự lựa chọn đúng đắn, có lẽ đây là nguyên nhân Dương Gia Cửu chỉ yêu mình cô.
"Có lẽ ngày mai sẽ có kết luận."
Dương Gia Cửu tin tưởng năng lực của Trần Viễn, chuyện này cũng nên kết thúc rồi.
Úc Nam gật gật đầu, ở trong lòng anh ta cũng muốn mau chóng giải quyết, cứ kéo dài mãi, cả đoàn làm phim cũng sẽ bị kéo đến sụp đổ.
Ông cụ Dương ở bên cạnh nghe hai người bọn họ nó chuyện, người không quan tâm giống như không có chuyện gì, lúc trước ông ta giao gánh nặng của tập đoàn cho Dương Gia Cửu, chính là chán ghét âm mưu anh lừa tôi gạt thế này, giới giải trí bây giờ giống như một vũng nước thải, người ở trong bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn quá ít, mỗi ngày chỉ nghĩ chuyện tính kế người khác, sử dụng thủ đoạn dơ bẩn tranh giành tài nguyên, người như vậy sao có thể thành công được?
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là phẩm chất con người của cháu dâu ông tốt!
Làm việc có chừng mực, làm người có điểm mấu chốt, bị người khác bắt nạt cũng không trốn đi khóc, mà sẽ mạnh mẽ đánh lại, sử dụng áo giáp sắc bén nhất bảo vệ mình. . . . . .
Tống Như đã đạt tiêu chuẩn 99% rồi, 1% còn lại kia thiếu ở đâu?
Một đêm hỗn loạn này nhanh chóng tan thành mây khói, tuy Úc Nam đã nói với trợ lý của Lý Vỹ đừng nhiều lời với các phóng viên, người cỉa đoàn làm phim cũng đều né tránh không nói chuyện Lý Vỹ bị thương, nhưng mà tin tức Lý Vỹ bị thương nhập viện vẫn truyền ra như trước.
Không cần nghĩ nhiều, ngoài người có liên quan ra, ai có thể miêu tả mọi chuyện rõ ràng như vậy được? Anh ta chính là muốn tất cả mọi người biết, là Tống Như hại anh ta thành như vậy đấy.
Công ty quản lý của Lý Vỹ công khai cái điện thoại nhặt được ở hiện trường có số điện thoại của Tống Như, vừa nói như thế, giống như tuyên bố Tống Như chính là kẻ xúi giục phía sau.
"Tình hình bị thương của Lý Vỹ không tiện công khai với bên ngoài, nhưng lần ngoài ý muốn này đã ảnh hưởng đến an toàn tính mạng của cậu ấy, vì suy nghĩ cho nghệ sĩ dưới trướng công ty chúng tôi, chúng tôi quyết định báo cảnh sát, để cảnh sát điều tra rõ sự thật!"
Buổi chiều cùng ngày, Lý Vỹ bảo trợ lý gọi vài phóng viên đến phòng bệnh của anh ta, anh ta chủ động muốn phỏng vấn!
Trong phòng bệnh, phần đầu và eo của anh ta bị quấn băng gạc rất dày, cả người nhìn qua cực kỳ yếu ớt đau đớn, hơn nữa sắc mặt rất nhợt nhạt. . . . . .
"Tôi không ngờ đối phương muốn đẩy tôi vào chỗ chết!"
"Một mình tôi thế nào cũng không sao, nhưng trợ lý của tôi còn ở bên cạnh tôi, cậu ấy không biết chút võ nào, tôi. . . . . . khụ khụ. . . . . ."
"Tôi hy vọng cảnh sát có thể nhanh chóng bắt được hung thủ, giới diễn xuất không nên lộn xộn thành thế này."
Các phóng viên đều gật đầu, cảm thấy Lý Vỹ nói rất có tinh thần trọng nghĩa.
Lý Vỹ trù tính công ty đích người phụ trách nhìn nhìn thời gian: "Được rồi, các bạn phóng viên cũng thấy đấy, Người phụ trách của công ty quản lý Lý Vỹ nhìn đồng hồ: “Được rồi, các vị phóng viên và các bạn cũng thấy đấy, bây giờ tình trạng sức khỏe của Lý Vỹ không thích hợp phỏng vấn lâu, đợi một khoảng thời gian đến khi cậu ấy hồi phục, sẽ công khai tất cả chi tiết của lần gặp phải tập kích này, hy vọng các vị thông cảm, hôm nay đến đây thôi.”
CHƯƠNG 422: THẬT THẬT GIẢ GIẢ
"Rốt cuộc sao lại thế này!" Lúc Úc Nam đuổi đến bệnh viện, nhìn thấy người đại diện của Lý Vỹ ngồi ở trong hành lang, trên áo khoác và quần toàn là máu, nhìn qua cực kỳ nhếch nhác, giống như vừa đánh một trận với người nào đó.
"Tôi đưa Lý Vỹ về nhà, vốn đã sắp đến rồi, nhưng đột nhiên có người tập kích về phía bọn tôi, anh cũng biết thân thủ của Lý Vỹ đấy, người bình thường cũng không thể đối phó với anh ấy, nhưng mà anh ấy vì bảo vệ tôi, bị người ta đâm bị thương, bây giờ đang cấp cứu ở phòng cấp cứu . . . . . ."
"Cái gì?" Úc Nam nhận ra dường như chuyện này không đơn giản cho lắm: "Nhìn rõ dáng vẻ của đối phương không?"
"Không có, trời quá tối, chỉ là. . . . . . Lúc anh ta chạy trốn có để lại điện thoại, bên trong chỉ có một dãy số, là của Tống Như." Trợ lý lấy ra một cái điện thoại từ trong túi, bên trên vẫn còn dính máu.
Thì ra. . . . . .
Úc Nam lấy điện thoại qua, thì cái gì cũng nghĩ thông suốt rồi, thế nhưng Lý Vỹ lại dùng thân thể của mình làm tiền đặt cược, diễn khổ nhục kế để hãm hại Tống Như.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ điều tra rõ ràng, tình hình trước mắt vẫn chưa ổn định, lát nữa cậu cũng đi kiểm tra thân thể đi, còn nữa, nếu có phóng viên tìm đến đây, tạm thời cậu đừng để lộ tin tức gì cả, nếu không Lý Vỹ cũng sẽ mắc kẹt trong đó."
Trợ lý của Lý Vỹ ngạc nhiên gật gật đầu, dường như vẫn chưa bình tĩnh lại từ lần ngoài ý muốn này.
"Đạo diễn Úc, tôi sẽ không nói lung tung đâu, nhưng chuyện này đã làm hại đến Lý Vỹ rồi, làm trợ lý của anh ấy, tôi không thể một câu cũng không nói, trơ mắt nhìn anh ấy bị người khác bắt nạt được, chẳng lẽ giới diễn xuất đã thật sự rối loạn đến mức này, tất cả đều do nhà họ Dương của bọn họ định đoạt sao? "
Úc Nam nghe lời lên án của trợ lý nhỏ này, đôi mắt dần trở nên sâu thẳm.
Vỗ vỗ bờ vai của cậu ta nói: "Cậu yên tâm đi, tôi sẽ điều tra chuyện này cho rõ ràng, trả cho người bị hại một sự công bằng."
"Hy vọng điều tra rõ ràng nhanh một chút! Tuy thế lực của công ty chúng tôi không thể so với Đại Thiên, nhưng chúng tôi cũng tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn nghệ sĩ của mình bị bắt nạt.”
Úc Nam lại trấn an trợ lý này vài câu, sau đó bảo phó đạo diễn dẫn theo mấy nhân viên công tác của đoàn làm phim ở lại bệnh viện, một là vì theo dõi tình hình sức khỏe của Lý Vỹ, hai là sợ phóng viên tìm đến, có người của đoàn làm phim ở lại, Lý Vỹ sẽ không nói chuyện quá đáng.
Sau đó Úc Nam lập tức nói chuyện này cho Dương Gia Cửu và ông cụ Dương, để Đại Thiên bên kia chuẩn bị.
"Không ngờ rằng cậu ta còn dám sử dụng thân thể của mình làm tiền đặt cược." Ông cụ Dương hừ lạnh, cực kỳ khinh thường: “Thật là xấu xa đến không có thuốc chữa rồi.”
"Anh ta muốn vu oan Tống Như, tự biên tự diễn một vở kịch như vậy, nhưng chỉ dựa vào một dãy số điện thoại, dường như không thể đạt được mục đích, có lẽ trên tay anh ta còn thứ gì khác.”
"Ngày hôm qua Tống Như từng chỉ đường cho một người ở đoàn làm phim, người này nói là công ty quản lý của Lý Vỹ, đưa đồ cho anh ta, Tống Như cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, bảo Anh Mạt nói với tôi, tôi đã phái Trần Viễn đi điều tra rồi, nêu chuyện này có liên quan đến người kia, có lẽ anh ta chính là điểm đột phá."
Giọng điệu của Dương Gia Cửu cực kỳ lạnh lùng, trong đôi mắt lộ ra vài phần ý lạnh.”
"Tống Như luôn luôn cảnh giác cẩn thận, có lẽ dự cảm của cô ấy chính xác rồi, vấn đề mấu chốt bây giờ, chính là có thể tìm thấy người đàn ông kia không."
"Lý Vỹ thật sự là một diễn viên cực kỳ có thực lực, chỉ là anh ta rất hám lợi đen lòng, liên tục sử dụng loại thủ đoạn thấp kém này để giành quyền lợi, bây giờ xem ra, nếu không phải Tống Như cảnh giác, cẩn thận từng bước, e rằng đã sớm trúng bẫy của bọn chúng, chuyện này tôi cũng có trách nhiệm, không thể nhìn thấu bộ mặt thật của Lý Vỹ ngay từ đầu." Úc Nam tự trách nói.
"Hy vọng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến Tống Như. . . . . ."
"Cô ấy không để ở trong lòng, cứ mãi xảy ra loại chuyện này, cô ấy đã tập mãi thành thói quen rồi." Lúc Dương Gia Cửu nhắc đến Tống Như, mới lộ ra vài phần ý cười.
"Tôi còn rất lo lắng Tống Như sẽ bị chuyện này làm ảnh hưởng, nhìn theo tình hình bây giờ, thái độ của cô ấy thật khiến người ta phải bội phục.” Úc Nam đã ở lâu trong giới diễn xuất, từng thấy rất nhiều nữ minh tinh vì rơi vào tiếng xấu, cuối cùng uất ức ẩn lui, bình tĩnh giống như Tống Như, rất hiếm thấy.
Không thể không nói, Tống Như vừa cố gắng, còn nghiêm túc, không chỉ có trách nhiệm với vai diễn, cũng có thể cân nhắc tình hình chung để đưa ra sự lựa chọn đúng đắn, có lẽ đây là nguyên nhân Dương Gia Cửu chỉ yêu mình cô.
"Có lẽ ngày mai sẽ có kết luận."
Dương Gia Cửu tin tưởng năng lực của Trần Viễn, chuyện này cũng nên kết thúc rồi.
Úc Nam gật gật đầu, ở trong lòng anh ta cũng muốn mau chóng giải quyết, cứ kéo dài mãi, cả đoàn làm phim cũng sẽ bị kéo đến sụp đổ.
Ông cụ Dương ở bên cạnh nghe hai người bọn họ nó chuyện, người không quan tâm giống như không có chuyện gì, lúc trước ông ta giao gánh nặng của tập đoàn cho Dương Gia Cửu, chính là chán ghét âm mưu anh lừa tôi gạt thế này, giới giải trí bây giờ giống như một vũng nước thải, người ở trong bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn quá ít, mỗi ngày chỉ nghĩ chuyện tính kế người khác, sử dụng thủ đoạn dơ bẩn tranh giành tài nguyên, người như vậy sao có thể thành công được?
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là phẩm chất con người của cháu dâu ông tốt!
Làm việc có chừng mực, làm người có điểm mấu chốt, bị người khác bắt nạt cũng không trốn đi khóc, mà sẽ mạnh mẽ đánh lại, sử dụng áo giáp sắc bén nhất bảo vệ mình. . . . . .
Tống Như đã đạt tiêu chuẩn 99% rồi, 1% còn lại kia thiếu ở đâu?
Một đêm hỗn loạn này nhanh chóng tan thành mây khói, tuy Úc Nam đã nói với trợ lý của Lý Vỹ đừng nhiều lời với các phóng viên, người cỉa đoàn làm phim cũng đều né tránh không nói chuyện Lý Vỹ bị thương, nhưng mà tin tức Lý Vỹ bị thương nhập viện vẫn truyền ra như trước.
Không cần nghĩ nhiều, ngoài người có liên quan ra, ai có thể miêu tả mọi chuyện rõ ràng như vậy được? Anh ta chính là muốn tất cả mọi người biết, là Tống Như hại anh ta thành như vậy đấy.
Công ty quản lý của Lý Vỹ công khai cái điện thoại nhặt được ở hiện trường có số điện thoại của Tống Như, vừa nói như thế, giống như tuyên bố Tống Như chính là kẻ xúi giục phía sau.
"Tình hình bị thương của Lý Vỹ không tiện công khai với bên ngoài, nhưng lần ngoài ý muốn này đã ảnh hưởng đến an toàn tính mạng của cậu ấy, vì suy nghĩ cho nghệ sĩ dưới trướng công ty chúng tôi, chúng tôi quyết định báo cảnh sát, để cảnh sát điều tra rõ sự thật!"
Buổi chiều cùng ngày, Lý Vỹ bảo trợ lý gọi vài phóng viên đến phòng bệnh của anh ta, anh ta chủ động muốn phỏng vấn!
Trong phòng bệnh, phần đầu và eo của anh ta bị quấn băng gạc rất dày, cả người nhìn qua cực kỳ yếu ớt đau đớn, hơn nữa sắc mặt rất nhợt nhạt. . . . . .
"Tôi không ngờ đối phương muốn đẩy tôi vào chỗ chết!"
"Một mình tôi thế nào cũng không sao, nhưng trợ lý của tôi còn ở bên cạnh tôi, cậu ấy không biết chút võ nào, tôi. . . . . . khụ khụ. . . . . ."
"Tôi hy vọng cảnh sát có thể nhanh chóng bắt được hung thủ, giới diễn xuất không nên lộn xộn thành thế này."
Các phóng viên đều gật đầu, cảm thấy Lý Vỹ nói rất có tinh thần trọng nghĩa.
Lý Vỹ trù tính công ty đích người phụ trách nhìn nhìn thời gian: "Được rồi, các bạn phóng viên cũng thấy đấy, Người phụ trách của công ty quản lý Lý Vỹ nhìn đồng hồ: “Được rồi, các vị phóng viên và các bạn cũng thấy đấy, bây giờ tình trạng sức khỏe của Lý Vỹ không thích hợp phỏng vấn lâu, đợi một khoảng thời gian đến khi cậu ấy hồi phục, sẽ công khai tất cả chi tiết của lần gặp phải tập kích này, hy vọng các vị thông cảm, hôm nay đến đây thôi.”
Bình luận facebook