Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-49
CHƯƠNG 49: ĐÀM PHÁN
CHƯƠNG 49: ĐÀM PHÁN
Không phải Tống Như quá tự phụ, mà bởi vì cô hiểu rất rõ trình độ diễn xuất của Dương Vũ Mịch, bị phát hiện là chuyện sớm muộn, nhưng không biết đến lúc đó Bùi Uyển Linh sẽ thay cô ta dàn xếp như thế nào.
“Chúng ta đi vào thôi, giả vờ như không biết gì cả.”
Vở kịch này phải diễn đến mức cao trào rồi đảo ngược lại mới thú vị nhất.
Hơn nữa trong tay cô có thẻ bài mà Bùi Uyển Linh không hề hay biết, tổng đạo diễn lần này chính là Nasha, bà ấy có quan hệ khá thân thiết với cô, đã từng hợp tác với cô hai bộ phim, có thể nói Nasha chính là người đã giảng dạy cho Tống Như nhiều điều trên con đường diễn xuất, mà lúc Tống Như tuyên bố muốn rút lui, Nasha đã nhiều lần gọi điện, muốn cô ra nước ngoài phát triển, thế nhưng Tống Như đều từ chối khéo.
Có một mối quan hệ như vậy, cô còn sợ điều gì nữa chứ.
Lúc Dương Gia Cửu nói cho cô biết thân phận của tổng đạo diễn, Tống Như cũng không ngờ mình lại may mắn đến thế.
Cô đẩy cánh cửa, phát hiện hai chị em Bùi Lạc Phong và Dương Vũ Mịch đã ngồi ở đó trò chuyện với phó đạo diễn Jason từ rất lâu rồi.
Chị Hy thấp giọng nói: “Chúng ta không đến trễ, là do bọn họ cố ý sắp xếp để cho chúng ta đến sai giờ.”
Tống Như gật đầu, kéo ghế một cách trang nhã, ngồi đối diện bọn họ.
Sau khi Jason nhìn thấy cô, mắt sáng lên, ông ta không chỉ chú ý đến khuôn mặt xinh đẹp của Tống Như, mà cả thái độ không hề kinh sợ của cô, ông rất muốn biết dưới khuôn mặt bình tĩnh như nước kia sẽ có lực bùng phát như thế nào?
“Vị này là?” Ông nhìn về phía Bùi Uyển Linh.
Đúng như trong kế hoạch, Bùi Uyển Linh mỉm cười trả lời: “Cô ấy là Tống Như, là nghệ sĩ trong nước ký hợp đồng với công ty chúng tôi.”
“Tống Như?” Trong nháy mắt, Jason thay đổi sắc mặt, lắc đầu, dùng tiếng Anh nói: “Thật tiếc cho một khuôn mặt xinh đẹp như vậy.”
“Ngài Jason chỉ nghe thấy tên của tôi, tại sao lại nói như vậy?” Tống Như dùng tiếng Anh để hỏi lại, cô phát âm rất chuẩn rất lưu loát.
“Chúng tôi không nhận những diễn viên như cô, tôi thấy chuyện ký kết hợp đồng cần phải bàn bạc lại, tôi cần sự chỉ thị của tổng đạo diễn.” Ông ta đã nghe những lời bịa đặt của những nhân viên trong công ty Bùi Uyển Linh, lầm tưởng Tống Như chính là một bình hoa di động, thậm chí còn dùng thân xác để đổi lấy cơ hội nổi tiếng, mà nguyên nhân cô từng rút lui khỏi giới giải trí là vì những scandal này.
Bây giờ trong mắt vị phó đạo diễn này, danh dự của Tống Như đã bị hủy hoại đến cực hạn.
“Ngài Jason, xin ông hãy nghe tôi giải thích, Tống Như cô ấy chỉ đi nhầm đường một chút, cô ấy quả thật là một diễn viên tốt.” Hiếm khi thấy Bùi Uyển Linh nói đỡ cho Tống Như, thế nhưng trong tình huống như thế này, cô ta bao dung giải thích cho Tống Như chỉ thêm dầu vào lửa.
Ngài Jason cau mày lắc đầu: “Tôi không muốn phá nát cảnh quay của chúng tôi! Chúng tôi cần những diễn viên có thực lực! Nếu không thì đó chính là lừa dối khán giả.”
Jason đẩy ghế xoay, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Tống Như nhẹ nhàng mở miệng, gọi ông ta lại: “Ngài Jason, chúng ta mới lần đầu gặp mặt, ông chỉ nghe người khác nói mấy câu đã hiểu lầm tôi như vậy, có phải quá áp đặt rồi không?”
Jason nghiêng người nhìn Tống Như, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ: “Cô dám nói tôi như vậy?”
Những diễn viên nước ngoài, có ai là không khách khí với ông chứ, giọng điêu nghiêm trang của Tống Như đã chọc giận Jason.
“Không ngờ ngoài kỹ năng diễn xuất kém, cô còn có tính khí tồi tệ như vậy, tôi nhất định sẽ xin chỉ thị của tổng đạo diễn, sau này tuyệt đối sẽ không hợp tác với cô.”
Ở trong giới giải trí này, lời nói của một vài người có thể cắt đứt đường sống của một diễn viên.
Đối mặt với châm biếm của Jason, Tống Như chỉ cười nhạt, không hề để trong lòng: “Ông sẽ quay lại đây cầu xin tôi.”
Cô đáp lại một cách ngang ngược, Bùi Uyển Linh vừa nghe đã cuống lên, bước lên kéo cô lại: “Tống Như, đừng hồ đồ nữa, mau nói lời xin lỗi với ngài Jason đi!”
“Tại sao? Là ông ta nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi trước, chỉ dựa vào một số lời đồn đãi bịa đặt đã kết luận tôi không có kỹ năng diễn xuất, là ông ta không tôn trọng tôi, vào lúc này, không phải những người làm chủ như mấy người nên nói đỡ cho tôi sao? Sao khi nghe thấy ông ấy không cho tôi tham gia diễn nữa, dường như mấy người còn rất vui mừng?”
Nói đến đây ‘mùi thuốc súng’ đã nồng nặc rồi.
“Tống Như!” Bùi Lạc Phong cũng không ngồi yên, ngăn Tống Như lại: “Cô đang có thái độ gì vậy!”
Tống Như cười lạnh: “Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ giả vờ giả vịt, nếu muốn tôi rút lui cũng được, vậy mấy người nói với tổ đạo diễn trước, Dương Vũ Mịch là dựa vào điều gì để ngồi ở đây, đoạn video diễn thử đó chính là cô ta sao?”
“Cô!” Bùi Uyển Linh không nghĩ tới Tống Như lại biết chuyện này, vội vàng chắn trước mặt cô: “Được rồi, ngài Jason, mời ông trở về trước, ngày mai chúng tôi sẽ bàn bạc kỹ càng lại.”
Tống Như vẫn ngồi ở vị trí cũ, không hề mở miệng giữ ông ta lại.
Jason chán ghét nhìn Tống Như: “Đúng là phí thời giờ.” Tiếp sau đó là tức giận thở hổn hển, bước ra khỏi phòng hội nghị.
Đợi đến khi cửa vừa đóng lại, Bùi Uyển Linh đã đập mạnh vào bàn: “Tống Như, rốt cuộc cô muốn làm gì? Lần này Jason chính là phó đạo diễn, cô chọc tức ông ta có ích lợi gì cho cô không, cho dù cô muốn gây sự thì cũng bước ra khỏi cánh cửa này, đừng có kéo Dương Vũ Mịch vào.”
Nực cười, rốt cuộc là ai kéo ai.
Tống Như bình tĩnh xoay người, lúc nhìn Bùi Uyển Linh vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ: “Tôi chỉ là biện minh cho chính mình, bị người khác hiểu lầm, chẳng lẽ ngay cả một câu giải thích cũng không thể có sao? Chẳng lẽ tôi không phải là nghệ sĩ của công ty Giải trí Huy Hoàng sao?”
“Tống Như, tôi cũng cảm thấy cô hơi quá đáng, cô nói như vậy chỉ gây thêm phiền phức cho công ty, cô mau gọi điện thoại xin lỗi ông Jason ngay!” Bùi Lạc Phong ở bên cạnh nói.
Chị Hy nhíu mày, giả sử như vào lúc này, Tống Như nói lời xin lỗi, vậy chẳng phải là chứng minh những lời nói xấu cô đều là sự thật sao?
Thế nhưng Bùi Uyển Linh hùng hổ dọa người, đã đưa điện thoại tới trước mặt Tống Như, cộng thêm Bùi Lạc Phong phụ họa khuyên bảo ở bên cạnh, nếu như Tống Như không gọi điện thoại, dường như sẽ trở thành người có tội đối với toàn bộ công ty Giải trí Huy Hoàng.
Nếu là lúc trước, Tống Như còn có thể vì bọn họ mà do dự, nhưng bây giờ…
Chỉ thấy cô khẽ chống cằm, giọng điệu mang theo vẻ kinh ngạc: “Mấy người khẳng định là muốn tôi gọi sao?”
“Tống Như! Tôi cho cô và Dương Vũ Mịch cùng tham gia chương trình thực tế này cũng là vì muốn tốt cho cô, nếu cô làm ầm ĩ với công ty, hình tượng của cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, tại sao cô phải tranh cãi với phó đạo diễn như vậy chứ.”
“Tôi tranh cãi với ông ta? Tôi chỉ là nói sự thật, được, mấy người muốn tôi gọi điện xin lỗi, vậy thì tôi cũng sẽ hỏi rõ bọn họ một chút, Dương Vũ Mịch dựa vào đâu để tham gia chương trình này!”
Đứng trước mặt hai chị em nhà họ Bùi, Tống Như không hề nhân nhượng, Bùi Uyển Linh nghe cô nói những lời như vậy thì thay đổi ý định, nghĩ ngộ nhỡ tổ đạo diễn biết đoạn video diễn thử của Dương Vũ Mịch là giả, hậu quả sẽ khó lường, không chỉ có Dương Vũ Mịch bị từ chối quay, mà giao thiệp tích lũy trong nhiều năm của cô ta cũng sẽ bị tổn thương.
“Được rồi, Tống Như, tôi có thể hiểu rõ tâm trạng của cô, không muốn sử dụng cô chính là ý của Jason, tôi cũng không có cách nào cứu vãn được, chỉ có điều tôi sẽ cố gắng tranh thủ, hôm nay trước tiên đến đây thôi, ngày mai…”
“Ý của cô chính là nếu như Jason thay đổi ý định, cô sẽ để cho tôi tham gia diễn xuất có đúng không?” Tống Như đã nhạy bén nắm bắt được trọng điểm của câu nói này.
Bùi Uyển Linh lợi dụng clip thử vai của cô để lăng xê Dương Vũ Mịch tham gia chương trình thực tế, cố tình bôi nhọ cô trước mặt phó đạo diễn Jason khiến cô trở thành một nữ diễn viên bị từ chối, tiếp đó sẽ sử dụng những thủ đoạn dơ bẩn khác…chờ đến khi Tống Như về nước thì không còn cơ hội trở mình nữa.
Nếu không phải Tống Như đã nhận được tin tức từ trước thì bây giờ cô vẫn không hay biết gì cả.
So với Bùi Uyển Linh, tâm cơ của Dương Vũ Mịch còn kém xa. Chỉ có điều Tống Như lăn lộn trong giới showbiz này nhiều năm cũng không phải là dễ bắt nạt.
Sở dĩ hôm nay cô dám thách thức Bùi Uyển Linh và Jason như thế cũng bởi vì cô chắc chắn một điều: nữ diễn viên phương Đông mà tổ đạo diễn không nỡ từ bỏ chính là cô.
"Tống Như, bây giờ cô còn muốn giành cái này nữa sao?" Bùi Lạc Phong nhíu mày nhìn Tống Như, giống như không quen biết cô. Tống Như trước kia lúc nào cũng nghe lời anh ta, nhẫn nhục chịu đựng, bây giờ cô đã hoàn toàn thay đổi.
"Đúng, chỉ cần Jason bọn họ đồng ý cho cô tham thì tôi cũng chẳng có lý do gì mà từ chối. Cô cũng là nghệ sĩ của Huy Hoàng, chuyện này cũng có lợi đối với công ty."
"Chị Uyển Linh!" Dương Vũ Mịch đứng ngồi không yên, nếu như cô ta xuất hiện chung với Tống Như thì rất có thể cô ta sẽ bị dìm trong chớp mắt.
"Chuyện này quyết định như vậy, chỉ là lịch quay vô cùng gấp, nếu trước tám giờ sáng mai Jason không thay đổi ý định tôi sẽ sắp xếp người đưa cô về nước ngay lập tức." Bùi Uyển Linh nói với giọng trầm ổn, cô ta chắc chắn một điều, trước giờ Jason luôn là người thù dai, Tống Như làm anh ta khó xử trước mặt nhiều người như vậy chắc chắc anh ta sẽ ngăn cản không cho Tống Như tham gia.
Đến lúc đó, vấn đề không phải là của bọn họ nữa rồi.
"Là do cô nói nhé." Tống Như đứng dậy, rời khỏi phòng họp.
Cửa vừa đóng lại, ở bên trong, Dương Vũ Mịch sốt ruột lôi lôi kéo kéo Bùi Lạc Phong, nói: "Làm sao bây giờ? Nếu Jason tra ra được những lời nói kia đều là do chúng ta bịa ra, liệu..."
"Câm miệng!" Không đợi Bùi Lạc Phong mở miệng, Bùi Uyển Linh đã hung dữ chặn lời cô ta: "Coi đây là nhà cô à mà muốn nói gì thì nói? Lạc Phong, mau đưa cô ta về đi."
"Vâng, chị hai." Bùi Lạc Phong không dám làm trái lời của Bùi Uyển Linh, anh ta kéo Dương Vũ Mịch rời đi.
Trong phòng họp, ánh mắt của Bùi Uyển Linh dần dần trở nên ác độc, cô gọi điện thoại về khách sạn, muốn để cho tên nhiếp ảnh kia đi gặp Tống Như trước. Đợi đến khi scandal nổ ra, không sợ Tống Như không cúi đầu nhận thua.
Nhưng nhân viên khách sạn lại nói cho cô ta biết, Tống Như căn bản không ở khách sạn. Từ đêm qua đến giờ, phòng vẫn chưa có ai ở.
"Cái gì?" Bùi Uyển Linh cúp điện thoại, sau đó sai người đi thăm dò chỗ ở của Tống Như, cho dù là đi theo dõi cũng phải biết rốt cuộc cô đang ở đâu.
Sự việc không thuận lợi như cô ta tưởng, Tống Như không phải là người đơn giản như vậy.
*Trong biệt thự.
Tống Như nhìn thiếp mời mà Dương Gia Cửu đưa, mỉm cười nói: "Em lại khiến anh lo lắng nữa rồi phải không?"
"Không sao cả. Chỉ là đẩy kế hoạch của tuần sau lên sớm hơn thôi." Sườn mặt nghiêng của anh vô cùng quyến rũ mê người.
Đây là liên hoan phim điện ảnh do công ty con của giải trí Đại Thiên tổ chức. Đến tham dự đều là những diễn viên điện ảnh đẳng cấp thế giới và các đạo diễn, biên kịch chuyên nghiệp nhất. Những nghệ sĩ dưới trướng của Bùi Uyển Linh không đủ tư cách tham gia, vì vậy Tống Như không cần lo lắng cuộc hôn nhân của cô và Dương Gia Cửu sẽ bị lộ.
"Lần nào anh cũng suy nghĩ chu đáo cho em như vậy." Cô bước lên vòng tay ôm lấy Dương Gia Cửu, đầu cô tựa lên vai anh. Dựa vào anh khiến Tống Như cảm thấy thư thái hơn nhiều.
Dương Gia Cửu cong môi, tay khẽ nâng cằm Tống Như, con ngươi sâu thẳm khẽ lướt qua khuôn mặt cô, dừng trên đôi môi cô, rồi hôn cô đó
Từng chút xâm nhập và chiếm lấy, hai người chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào.
Đến khi Tống Như sắp không chịu nổi nữa, Dương Gia Cửu mới buông cô ra, hít sâu một hơi, trong giọng nói thấy rõ sự cố gắng kiềm chế và khàn khàn: "Nếu không phải tối nay em còn có việc, anh sẽ không buông tha em dễ dàng như thế đâu."
"Vậy thì em cảm ơn anh Dương đã giơ cao đánh khẽ ..." Tống Như cười ngọt ngào, buông tay ra.
Cô rất thích cách sống chung của anh, hai người gần gũi nhưng tôn trọng nhau, nâng đỡ lẫn nhau. Đây là mối quan hệ hôn nhân lý tưởng nhất, không bên nào hoàn toàn chiếm hữu bên nào, nhưng bọn họ lại là người thân nhất của nhau trên thế giới này. Ngoại trừ Dương Gia Cửu, ai có thể mang đến cho cô hạnh phúc như thế này?
"Anh sẽ dặn người đưa em qua đó, buổi tối anh không tham gia. Chuyện phía sau phải dựa vào tự bản thân em rồi."
Nếu Dương Gia Cửu có mặt ở đó thì anh sẽ là tiêu điểm của cả buổi tiệc, hơn nữa anh cũng muốn cho Tống Như cơ hội cạnh tranh với Dương Vũ Mịch chứ không phải hoàn toàn làm chủ hướng phát triển của sự việc. Nếu không, chỉ cần một câu của anh, bên phía tổ đạo diễn sao dám từ chối Tống Như chứ?
Nhưng thế thì không phải là cơ hội do bản thân Tống Như có được, cô sẽ không cảm thấy vui.
"Được."
Nhẹ nhàng hôn trả lại anh, trong mắt Tống Như tràn ngập ý cười. Người đàn ông này rất hiểu lòng cô, biết được cô muốn gì.
Buổi tối từng chiếc siêu xe nối đuôi nhau lái vào bãi đậu xe.
Xung quanh đều là vệ sĩ, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Tống Như chậm rãi bước vào hội trường diễn ra buổi liên hoa.
Tống Như chỉ trang điểm nhạt. Cô mặc bộ lễ phục màu xám bạc do Dương Gia Cửu chuẩn bị. Thân váy thiết kế tinh xảo tôn lên vóc người gợi cảm hoàn mỹ của cô, phối hợp với phụ kiện trên đầu và dây chuyền, trông cô xinh đẹp như tiên nữ bước từ đám mây xuống, vẻ mặt bình thản không hề luống cuống đón lấy ánh mắt và những lời khen thưởng của tất cả mọi người có mặt.
"Nữ minh tinh phương Đông?"
"Trông cô ấy quen lắm, chắc chắn tôi đã từng gặp rồi! Là ai nhỉ..."
Tống Như xuất hiện, thu hút nhiều sự chú ý, dù sao cô cũng từng là ảnh hậu Kim Vũ, từng tham gia lễ trao giải và tuần lễ thời trang quốc tế. Loại khí chất tự nhiên mà có ấy không phải ai cũng so được. Nhưng cô đã rút lui nhiều năm, người mới xuất hiện hết lớp này tới lớp khác. Lúc này khuôn mặt cô như được bao phủ một tầng màu sắc thần bí.
Lúc mọi người còn đang ồn ào suy đoán thì một giọng nói vang lên trong đám đông.
"Tống Như!"
Cô theo tiếng gọi mà quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Nasha đang khẽ chen qua đám đông đứng chắn trước mặt bọn họ, vui vẻ chạy về phía cô, ôm chầm lấy cô nói: "Tôi thật không ngờ được gặp lại cô ở đây! Chúng ta đã ba năm không gặp rồi! Cô có khỏe không?"
"Tôi rất khỏe, thật xin lỗi, lâu như thế mới xuất hiện lại."
Tống Như mỉm cười lễ phép, cô vẫn luôn biết ơn sự giúp đỡ và chăm sóc lúc đó của Nasha. Cô có được vị trí như ngày hôm nay là nhờ công lớn của các tác phẩm điện ảnh năm đó. Con đường cô từng bước từng bước đi đến đây, thiếu một đoạn nào, cũng đều sẽ dẫn đến kết quả khác.
Thấy hai người quen biết nhau, lại nghe Nasha gọi tên Tống Như, không ít người đã nhớ lại nữ thần màn ảnh năm đó.
"Cô ấy chính là nữ nghệ sỹ nước T, từng là ‘nàng thơ’ của Nasha!"
"Tôi nhớ, các tác phẩm điện ảnh lớn từng mời cô ấy đóng vai nếu đồng ý quay thìphải đến mười năm sau mới quay hết ý."
"Sau đó hình như cô ấy về nước, rút khỏi giới giải trí, không ngờ hôm nay gặp lại cô ấy, vẫn khiến người khác kinh ngạc như thế. Cô ấy định tái xuất sao?"
Tuy khách đến tham dự buổi liên hoan hôm nay đều rất tò mò về Tống Như, nhưng bọn họ vẫn giữ lễ độ, không ai bước đến quấy rầy Tống Như và Nasha nói chuyện, ngoại trừ một người. Đó chính là phó đạo diễn Jason, người buổi sáng đã nghe lời của Bùi Uyển Linh mà hiểu lầm Tống Như.
CHƯƠNG 49: ĐÀM PHÁN
Không phải Tống Như quá tự phụ, mà bởi vì cô hiểu rất rõ trình độ diễn xuất của Dương Vũ Mịch, bị phát hiện là chuyện sớm muộn, nhưng không biết đến lúc đó Bùi Uyển Linh sẽ thay cô ta dàn xếp như thế nào.
“Chúng ta đi vào thôi, giả vờ như không biết gì cả.”
Vở kịch này phải diễn đến mức cao trào rồi đảo ngược lại mới thú vị nhất.
Hơn nữa trong tay cô có thẻ bài mà Bùi Uyển Linh không hề hay biết, tổng đạo diễn lần này chính là Nasha, bà ấy có quan hệ khá thân thiết với cô, đã từng hợp tác với cô hai bộ phim, có thể nói Nasha chính là người đã giảng dạy cho Tống Như nhiều điều trên con đường diễn xuất, mà lúc Tống Như tuyên bố muốn rút lui, Nasha đã nhiều lần gọi điện, muốn cô ra nước ngoài phát triển, thế nhưng Tống Như đều từ chối khéo.
Có một mối quan hệ như vậy, cô còn sợ điều gì nữa chứ.
Lúc Dương Gia Cửu nói cho cô biết thân phận của tổng đạo diễn, Tống Như cũng không ngờ mình lại may mắn đến thế.
Cô đẩy cánh cửa, phát hiện hai chị em Bùi Lạc Phong và Dương Vũ Mịch đã ngồi ở đó trò chuyện với phó đạo diễn Jason từ rất lâu rồi.
Chị Hy thấp giọng nói: “Chúng ta không đến trễ, là do bọn họ cố ý sắp xếp để cho chúng ta đến sai giờ.”
Tống Như gật đầu, kéo ghế một cách trang nhã, ngồi đối diện bọn họ.
Sau khi Jason nhìn thấy cô, mắt sáng lên, ông ta không chỉ chú ý đến khuôn mặt xinh đẹp của Tống Như, mà cả thái độ không hề kinh sợ của cô, ông rất muốn biết dưới khuôn mặt bình tĩnh như nước kia sẽ có lực bùng phát như thế nào?
“Vị này là?” Ông nhìn về phía Bùi Uyển Linh.
Đúng như trong kế hoạch, Bùi Uyển Linh mỉm cười trả lời: “Cô ấy là Tống Như, là nghệ sĩ trong nước ký hợp đồng với công ty chúng tôi.”
“Tống Như?” Trong nháy mắt, Jason thay đổi sắc mặt, lắc đầu, dùng tiếng Anh nói: “Thật tiếc cho một khuôn mặt xinh đẹp như vậy.”
“Ngài Jason chỉ nghe thấy tên của tôi, tại sao lại nói như vậy?” Tống Như dùng tiếng Anh để hỏi lại, cô phát âm rất chuẩn rất lưu loát.
“Chúng tôi không nhận những diễn viên như cô, tôi thấy chuyện ký kết hợp đồng cần phải bàn bạc lại, tôi cần sự chỉ thị của tổng đạo diễn.” Ông ta đã nghe những lời bịa đặt của những nhân viên trong công ty Bùi Uyển Linh, lầm tưởng Tống Như chính là một bình hoa di động, thậm chí còn dùng thân xác để đổi lấy cơ hội nổi tiếng, mà nguyên nhân cô từng rút lui khỏi giới giải trí là vì những scandal này.
Bây giờ trong mắt vị phó đạo diễn này, danh dự của Tống Như đã bị hủy hoại đến cực hạn.
“Ngài Jason, xin ông hãy nghe tôi giải thích, Tống Như cô ấy chỉ đi nhầm đường một chút, cô ấy quả thật là một diễn viên tốt.” Hiếm khi thấy Bùi Uyển Linh nói đỡ cho Tống Như, thế nhưng trong tình huống như thế này, cô ta bao dung giải thích cho Tống Như chỉ thêm dầu vào lửa.
Ngài Jason cau mày lắc đầu: “Tôi không muốn phá nát cảnh quay của chúng tôi! Chúng tôi cần những diễn viên có thực lực! Nếu không thì đó chính là lừa dối khán giả.”
Jason đẩy ghế xoay, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Tống Như nhẹ nhàng mở miệng, gọi ông ta lại: “Ngài Jason, chúng ta mới lần đầu gặp mặt, ông chỉ nghe người khác nói mấy câu đã hiểu lầm tôi như vậy, có phải quá áp đặt rồi không?”
Jason nghiêng người nhìn Tống Như, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ: “Cô dám nói tôi như vậy?”
Những diễn viên nước ngoài, có ai là không khách khí với ông chứ, giọng điêu nghiêm trang của Tống Như đã chọc giận Jason.
“Không ngờ ngoài kỹ năng diễn xuất kém, cô còn có tính khí tồi tệ như vậy, tôi nhất định sẽ xin chỉ thị của tổng đạo diễn, sau này tuyệt đối sẽ không hợp tác với cô.”
Ở trong giới giải trí này, lời nói của một vài người có thể cắt đứt đường sống của một diễn viên.
Đối mặt với châm biếm của Jason, Tống Như chỉ cười nhạt, không hề để trong lòng: “Ông sẽ quay lại đây cầu xin tôi.”
Cô đáp lại một cách ngang ngược, Bùi Uyển Linh vừa nghe đã cuống lên, bước lên kéo cô lại: “Tống Như, đừng hồ đồ nữa, mau nói lời xin lỗi với ngài Jason đi!”
“Tại sao? Là ông ta nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi trước, chỉ dựa vào một số lời đồn đãi bịa đặt đã kết luận tôi không có kỹ năng diễn xuất, là ông ta không tôn trọng tôi, vào lúc này, không phải những người làm chủ như mấy người nên nói đỡ cho tôi sao? Sao khi nghe thấy ông ấy không cho tôi tham gia diễn nữa, dường như mấy người còn rất vui mừng?”
Nói đến đây ‘mùi thuốc súng’ đã nồng nặc rồi.
“Tống Như!” Bùi Lạc Phong cũng không ngồi yên, ngăn Tống Như lại: “Cô đang có thái độ gì vậy!”
Tống Như cười lạnh: “Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ giả vờ giả vịt, nếu muốn tôi rút lui cũng được, vậy mấy người nói với tổ đạo diễn trước, Dương Vũ Mịch là dựa vào điều gì để ngồi ở đây, đoạn video diễn thử đó chính là cô ta sao?”
“Cô!” Bùi Uyển Linh không nghĩ tới Tống Như lại biết chuyện này, vội vàng chắn trước mặt cô: “Được rồi, ngài Jason, mời ông trở về trước, ngày mai chúng tôi sẽ bàn bạc kỹ càng lại.”
Tống Như vẫn ngồi ở vị trí cũ, không hề mở miệng giữ ông ta lại.
Jason chán ghét nhìn Tống Như: “Đúng là phí thời giờ.” Tiếp sau đó là tức giận thở hổn hển, bước ra khỏi phòng hội nghị.
Đợi đến khi cửa vừa đóng lại, Bùi Uyển Linh đã đập mạnh vào bàn: “Tống Như, rốt cuộc cô muốn làm gì? Lần này Jason chính là phó đạo diễn, cô chọc tức ông ta có ích lợi gì cho cô không, cho dù cô muốn gây sự thì cũng bước ra khỏi cánh cửa này, đừng có kéo Dương Vũ Mịch vào.”
Nực cười, rốt cuộc là ai kéo ai.
Tống Như bình tĩnh xoay người, lúc nhìn Bùi Uyển Linh vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ: “Tôi chỉ là biện minh cho chính mình, bị người khác hiểu lầm, chẳng lẽ ngay cả một câu giải thích cũng không thể có sao? Chẳng lẽ tôi không phải là nghệ sĩ của công ty Giải trí Huy Hoàng sao?”
“Tống Như, tôi cũng cảm thấy cô hơi quá đáng, cô nói như vậy chỉ gây thêm phiền phức cho công ty, cô mau gọi điện thoại xin lỗi ông Jason ngay!” Bùi Lạc Phong ở bên cạnh nói.
Chị Hy nhíu mày, giả sử như vào lúc này, Tống Như nói lời xin lỗi, vậy chẳng phải là chứng minh những lời nói xấu cô đều là sự thật sao?
Thế nhưng Bùi Uyển Linh hùng hổ dọa người, đã đưa điện thoại tới trước mặt Tống Như, cộng thêm Bùi Lạc Phong phụ họa khuyên bảo ở bên cạnh, nếu như Tống Như không gọi điện thoại, dường như sẽ trở thành người có tội đối với toàn bộ công ty Giải trí Huy Hoàng.
Nếu là lúc trước, Tống Như còn có thể vì bọn họ mà do dự, nhưng bây giờ…
Chỉ thấy cô khẽ chống cằm, giọng điệu mang theo vẻ kinh ngạc: “Mấy người khẳng định là muốn tôi gọi sao?”
“Tống Như! Tôi cho cô và Dương Vũ Mịch cùng tham gia chương trình thực tế này cũng là vì muốn tốt cho cô, nếu cô làm ầm ĩ với công ty, hình tượng của cô cũng sẽ bị ảnh hưởng, tại sao cô phải tranh cãi với phó đạo diễn như vậy chứ.”
“Tôi tranh cãi với ông ta? Tôi chỉ là nói sự thật, được, mấy người muốn tôi gọi điện xin lỗi, vậy thì tôi cũng sẽ hỏi rõ bọn họ một chút, Dương Vũ Mịch dựa vào đâu để tham gia chương trình này!”
Đứng trước mặt hai chị em nhà họ Bùi, Tống Như không hề nhân nhượng, Bùi Uyển Linh nghe cô nói những lời như vậy thì thay đổi ý định, nghĩ ngộ nhỡ tổ đạo diễn biết đoạn video diễn thử của Dương Vũ Mịch là giả, hậu quả sẽ khó lường, không chỉ có Dương Vũ Mịch bị từ chối quay, mà giao thiệp tích lũy trong nhiều năm của cô ta cũng sẽ bị tổn thương.
“Được rồi, Tống Như, tôi có thể hiểu rõ tâm trạng của cô, không muốn sử dụng cô chính là ý của Jason, tôi cũng không có cách nào cứu vãn được, chỉ có điều tôi sẽ cố gắng tranh thủ, hôm nay trước tiên đến đây thôi, ngày mai…”
“Ý của cô chính là nếu như Jason thay đổi ý định, cô sẽ để cho tôi tham gia diễn xuất có đúng không?” Tống Như đã nhạy bén nắm bắt được trọng điểm của câu nói này.
Bùi Uyển Linh lợi dụng clip thử vai của cô để lăng xê Dương Vũ Mịch tham gia chương trình thực tế, cố tình bôi nhọ cô trước mặt phó đạo diễn Jason khiến cô trở thành một nữ diễn viên bị từ chối, tiếp đó sẽ sử dụng những thủ đoạn dơ bẩn khác…chờ đến khi Tống Như về nước thì không còn cơ hội trở mình nữa.
Nếu không phải Tống Như đã nhận được tin tức từ trước thì bây giờ cô vẫn không hay biết gì cả.
So với Bùi Uyển Linh, tâm cơ của Dương Vũ Mịch còn kém xa. Chỉ có điều Tống Như lăn lộn trong giới showbiz này nhiều năm cũng không phải là dễ bắt nạt.
Sở dĩ hôm nay cô dám thách thức Bùi Uyển Linh và Jason như thế cũng bởi vì cô chắc chắn một điều: nữ diễn viên phương Đông mà tổ đạo diễn không nỡ từ bỏ chính là cô.
"Tống Như, bây giờ cô còn muốn giành cái này nữa sao?" Bùi Lạc Phong nhíu mày nhìn Tống Như, giống như không quen biết cô. Tống Như trước kia lúc nào cũng nghe lời anh ta, nhẫn nhục chịu đựng, bây giờ cô đã hoàn toàn thay đổi.
"Đúng, chỉ cần Jason bọn họ đồng ý cho cô tham thì tôi cũng chẳng có lý do gì mà từ chối. Cô cũng là nghệ sĩ của Huy Hoàng, chuyện này cũng có lợi đối với công ty."
"Chị Uyển Linh!" Dương Vũ Mịch đứng ngồi không yên, nếu như cô ta xuất hiện chung với Tống Như thì rất có thể cô ta sẽ bị dìm trong chớp mắt.
"Chuyện này quyết định như vậy, chỉ là lịch quay vô cùng gấp, nếu trước tám giờ sáng mai Jason không thay đổi ý định tôi sẽ sắp xếp người đưa cô về nước ngay lập tức." Bùi Uyển Linh nói với giọng trầm ổn, cô ta chắc chắn một điều, trước giờ Jason luôn là người thù dai, Tống Như làm anh ta khó xử trước mặt nhiều người như vậy chắc chắc anh ta sẽ ngăn cản không cho Tống Như tham gia.
Đến lúc đó, vấn đề không phải là của bọn họ nữa rồi.
"Là do cô nói nhé." Tống Như đứng dậy, rời khỏi phòng họp.
Cửa vừa đóng lại, ở bên trong, Dương Vũ Mịch sốt ruột lôi lôi kéo kéo Bùi Lạc Phong, nói: "Làm sao bây giờ? Nếu Jason tra ra được những lời nói kia đều là do chúng ta bịa ra, liệu..."
"Câm miệng!" Không đợi Bùi Lạc Phong mở miệng, Bùi Uyển Linh đã hung dữ chặn lời cô ta: "Coi đây là nhà cô à mà muốn nói gì thì nói? Lạc Phong, mau đưa cô ta về đi."
"Vâng, chị hai." Bùi Lạc Phong không dám làm trái lời của Bùi Uyển Linh, anh ta kéo Dương Vũ Mịch rời đi.
Trong phòng họp, ánh mắt của Bùi Uyển Linh dần dần trở nên ác độc, cô gọi điện thoại về khách sạn, muốn để cho tên nhiếp ảnh kia đi gặp Tống Như trước. Đợi đến khi scandal nổ ra, không sợ Tống Như không cúi đầu nhận thua.
Nhưng nhân viên khách sạn lại nói cho cô ta biết, Tống Như căn bản không ở khách sạn. Từ đêm qua đến giờ, phòng vẫn chưa có ai ở.
"Cái gì?" Bùi Uyển Linh cúp điện thoại, sau đó sai người đi thăm dò chỗ ở của Tống Như, cho dù là đi theo dõi cũng phải biết rốt cuộc cô đang ở đâu.
Sự việc không thuận lợi như cô ta tưởng, Tống Như không phải là người đơn giản như vậy.
*Trong biệt thự.
Tống Như nhìn thiếp mời mà Dương Gia Cửu đưa, mỉm cười nói: "Em lại khiến anh lo lắng nữa rồi phải không?"
"Không sao cả. Chỉ là đẩy kế hoạch của tuần sau lên sớm hơn thôi." Sườn mặt nghiêng của anh vô cùng quyến rũ mê người.
Đây là liên hoan phim điện ảnh do công ty con của giải trí Đại Thiên tổ chức. Đến tham dự đều là những diễn viên điện ảnh đẳng cấp thế giới và các đạo diễn, biên kịch chuyên nghiệp nhất. Những nghệ sĩ dưới trướng của Bùi Uyển Linh không đủ tư cách tham gia, vì vậy Tống Như không cần lo lắng cuộc hôn nhân của cô và Dương Gia Cửu sẽ bị lộ.
"Lần nào anh cũng suy nghĩ chu đáo cho em như vậy." Cô bước lên vòng tay ôm lấy Dương Gia Cửu, đầu cô tựa lên vai anh. Dựa vào anh khiến Tống Như cảm thấy thư thái hơn nhiều.
Dương Gia Cửu cong môi, tay khẽ nâng cằm Tống Như, con ngươi sâu thẳm khẽ lướt qua khuôn mặt cô, dừng trên đôi môi cô, rồi hôn cô đó
Từng chút xâm nhập và chiếm lấy, hai người chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào.
Đến khi Tống Như sắp không chịu nổi nữa, Dương Gia Cửu mới buông cô ra, hít sâu một hơi, trong giọng nói thấy rõ sự cố gắng kiềm chế và khàn khàn: "Nếu không phải tối nay em còn có việc, anh sẽ không buông tha em dễ dàng như thế đâu."
"Vậy thì em cảm ơn anh Dương đã giơ cao đánh khẽ ..." Tống Như cười ngọt ngào, buông tay ra.
Cô rất thích cách sống chung của anh, hai người gần gũi nhưng tôn trọng nhau, nâng đỡ lẫn nhau. Đây là mối quan hệ hôn nhân lý tưởng nhất, không bên nào hoàn toàn chiếm hữu bên nào, nhưng bọn họ lại là người thân nhất của nhau trên thế giới này. Ngoại trừ Dương Gia Cửu, ai có thể mang đến cho cô hạnh phúc như thế này?
"Anh sẽ dặn người đưa em qua đó, buổi tối anh không tham gia. Chuyện phía sau phải dựa vào tự bản thân em rồi."
Nếu Dương Gia Cửu có mặt ở đó thì anh sẽ là tiêu điểm của cả buổi tiệc, hơn nữa anh cũng muốn cho Tống Như cơ hội cạnh tranh với Dương Vũ Mịch chứ không phải hoàn toàn làm chủ hướng phát triển của sự việc. Nếu không, chỉ cần một câu của anh, bên phía tổ đạo diễn sao dám từ chối Tống Như chứ?
Nhưng thế thì không phải là cơ hội do bản thân Tống Như có được, cô sẽ không cảm thấy vui.
"Được."
Nhẹ nhàng hôn trả lại anh, trong mắt Tống Như tràn ngập ý cười. Người đàn ông này rất hiểu lòng cô, biết được cô muốn gì.
Buổi tối từng chiếc siêu xe nối đuôi nhau lái vào bãi đậu xe.
Xung quanh đều là vệ sĩ, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Tống Như chậm rãi bước vào hội trường diễn ra buổi liên hoa.
Tống Như chỉ trang điểm nhạt. Cô mặc bộ lễ phục màu xám bạc do Dương Gia Cửu chuẩn bị. Thân váy thiết kế tinh xảo tôn lên vóc người gợi cảm hoàn mỹ của cô, phối hợp với phụ kiện trên đầu và dây chuyền, trông cô xinh đẹp như tiên nữ bước từ đám mây xuống, vẻ mặt bình thản không hề luống cuống đón lấy ánh mắt và những lời khen thưởng của tất cả mọi người có mặt.
"Nữ minh tinh phương Đông?"
"Trông cô ấy quen lắm, chắc chắn tôi đã từng gặp rồi! Là ai nhỉ..."
Tống Như xuất hiện, thu hút nhiều sự chú ý, dù sao cô cũng từng là ảnh hậu Kim Vũ, từng tham gia lễ trao giải và tuần lễ thời trang quốc tế. Loại khí chất tự nhiên mà có ấy không phải ai cũng so được. Nhưng cô đã rút lui nhiều năm, người mới xuất hiện hết lớp này tới lớp khác. Lúc này khuôn mặt cô như được bao phủ một tầng màu sắc thần bí.
Lúc mọi người còn đang ồn ào suy đoán thì một giọng nói vang lên trong đám đông.
"Tống Như!"
Cô theo tiếng gọi mà quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Nasha đang khẽ chen qua đám đông đứng chắn trước mặt bọn họ, vui vẻ chạy về phía cô, ôm chầm lấy cô nói: "Tôi thật không ngờ được gặp lại cô ở đây! Chúng ta đã ba năm không gặp rồi! Cô có khỏe không?"
"Tôi rất khỏe, thật xin lỗi, lâu như thế mới xuất hiện lại."
Tống Như mỉm cười lễ phép, cô vẫn luôn biết ơn sự giúp đỡ và chăm sóc lúc đó của Nasha. Cô có được vị trí như ngày hôm nay là nhờ công lớn của các tác phẩm điện ảnh năm đó. Con đường cô từng bước từng bước đi đến đây, thiếu một đoạn nào, cũng đều sẽ dẫn đến kết quả khác.
Thấy hai người quen biết nhau, lại nghe Nasha gọi tên Tống Như, không ít người đã nhớ lại nữ thần màn ảnh năm đó.
"Cô ấy chính là nữ nghệ sỹ nước T, từng là ‘nàng thơ’ của Nasha!"
"Tôi nhớ, các tác phẩm điện ảnh lớn từng mời cô ấy đóng vai nếu đồng ý quay thìphải đến mười năm sau mới quay hết ý."
"Sau đó hình như cô ấy về nước, rút khỏi giới giải trí, không ngờ hôm nay gặp lại cô ấy, vẫn khiến người khác kinh ngạc như thế. Cô ấy định tái xuất sao?"
Tuy khách đến tham dự buổi liên hoan hôm nay đều rất tò mò về Tống Như, nhưng bọn họ vẫn giữ lễ độ, không ai bước đến quấy rầy Tống Như và Nasha nói chuyện, ngoại trừ một người. Đó chính là phó đạo diễn Jason, người buổi sáng đã nghe lời của Bùi Uyển Linh mà hiểu lầm Tống Như.
Bình luận facebook