Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
Bao nhiêu điều như thế, có thể nói là không đếm hết, hồi trước cô còn chưa cảm nhận được cái gì, cho là những thứ xuất hiện trước mặt cô đều là tự nhiên, sau này mới nghĩ lại, thì ra có nhiều sự trùng hợp nhứ thế, mà cái loại trùng hợp này thì có khoảng 99% là do Sở Ngao Dư làm hoặc do Sở gia làm.
Trên thực tế lúc đầu Hoàng Phủ Tử Y dù có rất thích những thứ ấy, cũng không tỏ ra rõ ràng lắm, như thích đọc sách, những cũng chỉ là thường xuyên coi sách, thích vé, thì cũng chỉ là vẽ đại hai ba bức tranh, Hoàng Phủ Tử Y là đứa trẻ khá yên tĩnh, sau khi vào cô nhi viện, lại càng cố thu nhỏ sự tồn tịa của mình, cô muốn giấu đi trí thông minh của bản thân, nhưng cho dù là như vậy, thì những cái cô thích cũng bị đối phương chú ý tới, như thế có thể thấy, sự quan sát của đối phương, có thể nói là cẩn thận kĩ càng.
“Peng peng” Tim cô đập nhanh thêm hai nhịp, chỉ nhìn sơ qua mà cũng có thể nắm rõ như hay gặp vậy, chỉ là một cái là ý xấu, một cái là ý tốt, cho nên cô mới không phát hiện ra, chỉ là không biết đối phương hiểu rõ về cô bao nhiêu, đặc biệt là thân phận giấu kín của cô, nếu để người đó biết....
Nghĩ tới đây, Hoảng Phủ Tử Y lắc đầu nguầy nguậy, cô lợi dụng internet để giấu đi thân phận của mình, người đó coi như là có chú ý tới cô, cũng không rảnh để lên mạng điều tra về cô đâu nhỉ, mà có điều tra đi chăng nữa, thì với kĩ năng của cô, thì người đó chắc cũng không tra ra được thông tin gì có ích đâu, cho nên chắc là vẫn chưa biết.
Lúc Hoàng Phủ Tử Y mười tuổi, đột nhiên có hứng thú với máy tính, vài năm sau, cô vừa học với giáo viên trong cô nhi viện, vừa tự học, từ một đứa không biết gì trở thành một người tinh thông về máy tính, sau cùng cô còn thả một con virus trên mạng, lấy tên của cô, cũng lập nên một văn phòng nhỏ, nghiên cứu phát triển nhiều phần mềm có tính ứng dụng, cho nên đến năm mười sáu tuổi, cô đã có trong tay vài tỷ, còn được vào học tại đại học Hoa Hạ.
Lúc Hoàng Phủ Tử Y học đại học tuy là bốn năm đều chỉ đọc sách về máy tính, nhưng cô cũng được làm nghiên cứu sinh, hơn nữa còn lấy được thành tích đứng đầu, có thể nói cô là nhân vật xuất chúng ở trong trường, trước khi tốt ngiệp, cô còn được rất nhiều công ty săn đón với mức lương hấp dẫn, chỉ là không biết cô bị điên cái gì mà từ chối tất cả, kiên quyết bước vào giới giải trí, trở thành một trong những diễn viên được yêu thích nhất màn ảnh, thật khiến người ta kinh ngạc, xem chút nữa là dẫn cô tới khoa thần kinh để khám rồi!
Cô mà có bệnh sao? Đương nhiên là không rồi, mà nếu tìm ra nguyên nhân thì chắc cũng là sự khác biệt giữa thần đồng và người thường, người ta đều nói, không thể phân biệt người điên và tbây giờ, cô gia nhập vào giới giải trí này, người thường đều không lý giải được, nhưng đối với cô mà nói, là có lý do cả.
Hoàng Phủ Tử Y trong thế giới mạng, có một biệt hiệu, đó là “Hoàng”, cô từ chú chim nhỏ trở thành thế lực tối cao trong thế giới ảo, trở thành hacker số một, hành tung xuất quỷ nhập thần, cũng được dân mạng công nhận là hoàng đế, lật tay là có thể hô mưa gọi gió, năng lực của cô chắc có thể sánh với những bậc đế vương thời xưa.
Nhưng mà loại nổi tiếng này, cô âm thầm giấu trong thế giới đó, ngoài đời thực, cô đều dựa vào bản thân, cũng không ai biết cô là hoàng đế của thế giới đó, nhưng với những cái đó, cô không hề để ý, đây là sự lựa chọn của cô, nhưng trước đêm tốt nghiệp, cô xem được một tiếp mục phỏng vấn, làm cô thay đổi suy nghĩ.
Trên thực tế lúc đầu Hoàng Phủ Tử Y dù có rất thích những thứ ấy, cũng không tỏ ra rõ ràng lắm, như thích đọc sách, những cũng chỉ là thường xuyên coi sách, thích vé, thì cũng chỉ là vẽ đại hai ba bức tranh, Hoàng Phủ Tử Y là đứa trẻ khá yên tĩnh, sau khi vào cô nhi viện, lại càng cố thu nhỏ sự tồn tịa của mình, cô muốn giấu đi trí thông minh của bản thân, nhưng cho dù là như vậy, thì những cái cô thích cũng bị đối phương chú ý tới, như thế có thể thấy, sự quan sát của đối phương, có thể nói là cẩn thận kĩ càng.
“Peng peng” Tim cô đập nhanh thêm hai nhịp, chỉ nhìn sơ qua mà cũng có thể nắm rõ như hay gặp vậy, chỉ là một cái là ý xấu, một cái là ý tốt, cho nên cô mới không phát hiện ra, chỉ là không biết đối phương hiểu rõ về cô bao nhiêu, đặc biệt là thân phận giấu kín của cô, nếu để người đó biết....
Nghĩ tới đây, Hoảng Phủ Tử Y lắc đầu nguầy nguậy, cô lợi dụng internet để giấu đi thân phận của mình, người đó coi như là có chú ý tới cô, cũng không rảnh để lên mạng điều tra về cô đâu nhỉ, mà có điều tra đi chăng nữa, thì với kĩ năng của cô, thì người đó chắc cũng không tra ra được thông tin gì có ích đâu, cho nên chắc là vẫn chưa biết.
Lúc Hoàng Phủ Tử Y mười tuổi, đột nhiên có hứng thú với máy tính, vài năm sau, cô vừa học với giáo viên trong cô nhi viện, vừa tự học, từ một đứa không biết gì trở thành một người tinh thông về máy tính, sau cùng cô còn thả một con virus trên mạng, lấy tên của cô, cũng lập nên một văn phòng nhỏ, nghiên cứu phát triển nhiều phần mềm có tính ứng dụng, cho nên đến năm mười sáu tuổi, cô đã có trong tay vài tỷ, còn được vào học tại đại học Hoa Hạ.
Lúc Hoàng Phủ Tử Y học đại học tuy là bốn năm đều chỉ đọc sách về máy tính, nhưng cô cũng được làm nghiên cứu sinh, hơn nữa còn lấy được thành tích đứng đầu, có thể nói cô là nhân vật xuất chúng ở trong trường, trước khi tốt ngiệp, cô còn được rất nhiều công ty săn đón với mức lương hấp dẫn, chỉ là không biết cô bị điên cái gì mà từ chối tất cả, kiên quyết bước vào giới giải trí, trở thành một trong những diễn viên được yêu thích nhất màn ảnh, thật khiến người ta kinh ngạc, xem chút nữa là dẫn cô tới khoa thần kinh để khám rồi!
Cô mà có bệnh sao? Đương nhiên là không rồi, mà nếu tìm ra nguyên nhân thì chắc cũng là sự khác biệt giữa thần đồng và người thường, người ta đều nói, không thể phân biệt người điên và tbây giờ, cô gia nhập vào giới giải trí này, người thường đều không lý giải được, nhưng đối với cô mà nói, là có lý do cả.
Hoàng Phủ Tử Y trong thế giới mạng, có một biệt hiệu, đó là “Hoàng”, cô từ chú chim nhỏ trở thành thế lực tối cao trong thế giới ảo, trở thành hacker số một, hành tung xuất quỷ nhập thần, cũng được dân mạng công nhận là hoàng đế, lật tay là có thể hô mưa gọi gió, năng lực của cô chắc có thể sánh với những bậc đế vương thời xưa.
Nhưng mà loại nổi tiếng này, cô âm thầm giấu trong thế giới đó, ngoài đời thực, cô đều dựa vào bản thân, cũng không ai biết cô là hoàng đế của thế giới đó, nhưng với những cái đó, cô không hề để ý, đây là sự lựa chọn của cô, nhưng trước đêm tốt nghiệp, cô xem được một tiếp mục phỏng vấn, làm cô thay đổi suy nghĩ.
Bình luận facebook