Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 173
Hoàng Phủ Tử Y lựa nhẫn cầu hôn là một cặp nhẫn đôi, hình thức thoạt nhìn đơn giản, cũng không có quá nhiều trang sức, chỉ có một ít hoa văn chìm, cực kỳ giống với hai chiếc nhẫn bạc bình thường. Nhưng trên thực tế, giá trị của cặp nhẫn này lại vượt quá sự tưởng tượng của một người bình thường. Cặp nhẫn đôi cho tình nhân này là tác phẩm mới nhất của nhà thiết kế đại tài tầm cỡ quốc tế Lambuth. Mới ra đời không lâu, chỉ có một số nhân viên nội bộ biết. Hoàng Phủ Tử Y phải vận dụng quan hệ vụng trộm, mới có thể lấy được cặp nhẫn này trong thời gian ngắn như thế.
Mà chính hai chiếc nhẫn này, hẳn là được thiết kế theo phong cách đơn giản mà sang trọng, hoa văn chìm kia trên thực tế cực kỳ phức tạp, là kỹ thuật điêu khắc thủ công tuyệt đỉnh nhất hiện nay. Lambuth phải dùng thời gian tới gần một tháng, mới có thể điêu khắc những hoa văn chìm này một cách tốt nhất. Bộ hoa văn chìm này là hiện thân của 999 đoá hoa hồng, mỗi chiếc nhẫn được điêu khắc lên 499 đoá và thêm nửa bông hoa, cả hai chiếc cộng vào là 999 đóa. Mà hai hoa văn nửa đoá hồng kia, cũng là có thể hoàn toàn hợp thành một đóa, ngụ ý rằng đây là tình yêu đẹp và lãnh mạng nhất, có thể làm bạn bên nhau thật lâu dài!
Lúc Hoàng Phủ Tử Y lên kế hoạch cầu hôn, tất nhiên đã nghĩ tới vấn đề nhẫn cầu hôn, chỉ là đối với vấn đề này cô không quen thuộc lắm, tùy tiện đi mua một đôi lại cảm thấy quá thiếu thành ý, đành tìm bạn hỏi thử, trong lúc vô ý đã biết đến sự tồn tại của đôi nhẫn này, lập tức có ý muốn mua, chỉ là Nhà thiết kế Lambuth rất khó liên hệ, cô phải dùng tới quan hệ, lại hứa hẹn không ít chỗ tốt, hơn nữa tiêu phí giá trên trời, bấy giờ mới có được cặp nhẫn này.
Mà sau khi Nhà thiết kế Lambuth đồng ý bán ra, Hoàng Phủ Tử Y lại nhờ nhà thiết kế khắc lên tên của hai người ở mặt trong của chiếc nhẫn. Trên chiếc nhẫn nam là bốn chữ Hoàng Phủ Tử Y, trên chiếc nhẫn nữ còn lại là ba chữ Sở Ngao Dư, có thể nói là dụng tâm vô cùng.
Tuy rằng đối với Hoàng Phủ Tử Y mà nói, lần cầu hôn này là vì nhiệm vụ yêu cầu, nhưng cô cũng không có bất kỳ ý định làm qua loa lấy lệ nào, mà là nghiêm túc làm tốt kế hoạch, tất cả đồ vật có thể chuẩn bị đều tận tâm chuẩn bị tốt, muốn cho Sở Ngao Dư một đêm tốt đẹp nhất, không phụ một mảnh chân tình của Sở Ngao Dư đối với cô!
Sở Ngao Dư cầm nhẫn, có chút bối rối, không biết nên phản ứng như thế nào. Anh cảm thấy mình nên cự tuyệt, thực sự là không nhận nổi lần cầu hôn này. Nhưng trong lòng anh lại tràn ngập cảm giác không buông nổi, nếu có thể, anh thật sự hy vọng có thể lưu lại ký ức tốt đẹp này, cũng vì chính mình mà lưu lại một giấc mơ đẹp, chẳng sợ biết rõ giấc mơ này sẽ không trở thành hiện thực, anh vẫn tham lam muốn nhớ kỹ giờ khắc này!
Nội tâm Sở Ngao Dư vô cùng giãy giụa, cuối cùng anh cắn chặt răng, toàn thân đều căng thẳng lên, vô cùng khẩn trương nhìn Hoàng Phủ Tử Y, sau đó trước ánh mắt cổ vũ nhìn chăm chú của đối phương, thật cẩn thận đeo nhẫn lên cho Hoàng Phủ Tử Y.
“Nếu đã đồng ý lời cầu hôn của em rồi, bất kể anh nghĩ như thế nào, bây giờ chúng ta đều là hôn thê và hôn phu của nhau, anh cần phải đeo nhẫn cho tốt, không được tùy ý gỡ ra, cũng không được lại ở bên ngoài tầm hoa vấn liễu, bằng không nếu để em biết, thì anh cứ cẩn thận đi……” Giọng nói của Hoàng Phủ Tử Y mang ý cười uy hiếp, cảm giác như đang nói giỡn, nhưng không biết vì cái gì, Sở Ngao Dư vẫn có một loại cảm giác hơi sợ hãi, thật giống như thực sự bị uy hiếp.
“Anh biết rồi, anh sẽ không, anh...anh không phải loại người như vậy!” Lúc Sở Ngao Dư giải thích, sắc mặt ửng đỏ. Anh biết bọn họ phải duy trì bộ dạng của vị hôn phi và hôn thê, chuyện nên phối hợp tự nhiên sẽ phối hợp, việc không nên làm tự nhiên cũng sẽ không làm. Huống chi trước nay anh đều không phải loại người sẽ đi tầm hoa vấn liễu này, Tử Y lo lắng như vậy tuyệt đối là dư thừa!
Hoàng Phủ Tử Y nhẹ nhàng cười cười, xem như vừa lòng với câu trả lời của Sở Ngao Dư, không dây dưa mãi vấn đề này nữa, mà là chủ động dùng chính bàn tay đang đeo nhẫn của mình, cầm bàn tay đeo nhẫn của Sở Ngao Dư, chụp một tấm ảnh chung cho tay hai người, cũng đánh xong tám chữ rồi đăng lên Weibo: Nắm lấy tay anh, kéo tay anh đi.
Mà chính hai chiếc nhẫn này, hẳn là được thiết kế theo phong cách đơn giản mà sang trọng, hoa văn chìm kia trên thực tế cực kỳ phức tạp, là kỹ thuật điêu khắc thủ công tuyệt đỉnh nhất hiện nay. Lambuth phải dùng thời gian tới gần một tháng, mới có thể điêu khắc những hoa văn chìm này một cách tốt nhất. Bộ hoa văn chìm này là hiện thân của 999 đoá hoa hồng, mỗi chiếc nhẫn được điêu khắc lên 499 đoá và thêm nửa bông hoa, cả hai chiếc cộng vào là 999 đóa. Mà hai hoa văn nửa đoá hồng kia, cũng là có thể hoàn toàn hợp thành một đóa, ngụ ý rằng đây là tình yêu đẹp và lãnh mạng nhất, có thể làm bạn bên nhau thật lâu dài!
Lúc Hoàng Phủ Tử Y lên kế hoạch cầu hôn, tất nhiên đã nghĩ tới vấn đề nhẫn cầu hôn, chỉ là đối với vấn đề này cô không quen thuộc lắm, tùy tiện đi mua một đôi lại cảm thấy quá thiếu thành ý, đành tìm bạn hỏi thử, trong lúc vô ý đã biết đến sự tồn tại của đôi nhẫn này, lập tức có ý muốn mua, chỉ là Nhà thiết kế Lambuth rất khó liên hệ, cô phải dùng tới quan hệ, lại hứa hẹn không ít chỗ tốt, hơn nữa tiêu phí giá trên trời, bấy giờ mới có được cặp nhẫn này.
Mà sau khi Nhà thiết kế Lambuth đồng ý bán ra, Hoàng Phủ Tử Y lại nhờ nhà thiết kế khắc lên tên của hai người ở mặt trong của chiếc nhẫn. Trên chiếc nhẫn nam là bốn chữ Hoàng Phủ Tử Y, trên chiếc nhẫn nữ còn lại là ba chữ Sở Ngao Dư, có thể nói là dụng tâm vô cùng.
Tuy rằng đối với Hoàng Phủ Tử Y mà nói, lần cầu hôn này là vì nhiệm vụ yêu cầu, nhưng cô cũng không có bất kỳ ý định làm qua loa lấy lệ nào, mà là nghiêm túc làm tốt kế hoạch, tất cả đồ vật có thể chuẩn bị đều tận tâm chuẩn bị tốt, muốn cho Sở Ngao Dư một đêm tốt đẹp nhất, không phụ một mảnh chân tình của Sở Ngao Dư đối với cô!
Sở Ngao Dư cầm nhẫn, có chút bối rối, không biết nên phản ứng như thế nào. Anh cảm thấy mình nên cự tuyệt, thực sự là không nhận nổi lần cầu hôn này. Nhưng trong lòng anh lại tràn ngập cảm giác không buông nổi, nếu có thể, anh thật sự hy vọng có thể lưu lại ký ức tốt đẹp này, cũng vì chính mình mà lưu lại một giấc mơ đẹp, chẳng sợ biết rõ giấc mơ này sẽ không trở thành hiện thực, anh vẫn tham lam muốn nhớ kỹ giờ khắc này!
Nội tâm Sở Ngao Dư vô cùng giãy giụa, cuối cùng anh cắn chặt răng, toàn thân đều căng thẳng lên, vô cùng khẩn trương nhìn Hoàng Phủ Tử Y, sau đó trước ánh mắt cổ vũ nhìn chăm chú của đối phương, thật cẩn thận đeo nhẫn lên cho Hoàng Phủ Tử Y.
“Nếu đã đồng ý lời cầu hôn của em rồi, bất kể anh nghĩ như thế nào, bây giờ chúng ta đều là hôn thê và hôn phu của nhau, anh cần phải đeo nhẫn cho tốt, không được tùy ý gỡ ra, cũng không được lại ở bên ngoài tầm hoa vấn liễu, bằng không nếu để em biết, thì anh cứ cẩn thận đi……” Giọng nói của Hoàng Phủ Tử Y mang ý cười uy hiếp, cảm giác như đang nói giỡn, nhưng không biết vì cái gì, Sở Ngao Dư vẫn có một loại cảm giác hơi sợ hãi, thật giống như thực sự bị uy hiếp.
“Anh biết rồi, anh sẽ không, anh...anh không phải loại người như vậy!” Lúc Sở Ngao Dư giải thích, sắc mặt ửng đỏ. Anh biết bọn họ phải duy trì bộ dạng của vị hôn phi và hôn thê, chuyện nên phối hợp tự nhiên sẽ phối hợp, việc không nên làm tự nhiên cũng sẽ không làm. Huống chi trước nay anh đều không phải loại người sẽ đi tầm hoa vấn liễu này, Tử Y lo lắng như vậy tuyệt đối là dư thừa!
Hoàng Phủ Tử Y nhẹ nhàng cười cười, xem như vừa lòng với câu trả lời của Sở Ngao Dư, không dây dưa mãi vấn đề này nữa, mà là chủ động dùng chính bàn tay đang đeo nhẫn của mình, cầm bàn tay đeo nhẫn của Sở Ngao Dư, chụp một tấm ảnh chung cho tay hai người, cũng đánh xong tám chữ rồi đăng lên Weibo: Nắm lấy tay anh, kéo tay anh đi.
Bình luận facebook