Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19
Sau khi xác nhận suy nghĩ của mình, sắc mặt Sở Ngao biến đổi, lúc đỏ lúc trắng, trông như một chú tắc kè, cũng không biết là đang nghĩ gì nữa.
“ Sao cô ấy lại muốn mời tôi ăn cơm? ” Một lúc lâu sau, Sơ Ngao mới trấn tĩnh lại, chỉ là trên mặt vẫn mang theo sự kích động như thế.
An Trạch Thụy nhìn thiếu gia nhà anh, có chút mắc cười, anh theo thiếu gia bao nhiêu đó năm, đây là lần đầu tiên anh thấy thiếu gia như vậy, thật là đáng yêu, thật muốn cho phu nhân và lão gia thấy cảnh này, thực là quá buồn cười.
An Trạch Thụy thuật lại những lời của An Huệ một lần nữa, sau đó bổ sung thêm một câu: “... Hoàng Phủ tiểu thư như thế, chắc là muốn cảm ơn sự bảo vệ của ngài. ”
“ Cô ấy cảm ơn tôi? ” Sở Ngao nói ra mấy chữ này, tim cảm thấy loạn nhịp, cảm thấy có chút xấu hổ, hắng giọng lại, nói: “ Thực ra tôi cũng không làm gì. ”
Sở Ngao nói vậy, cũng thật sự cho là như vậy, anh chỉ là bỏ ra một chút sức làm những việc có thể làm mà thôi, tự anh cũng cảm thấy đây là những chuyện nhỏ, những chuyện này cho dù anh không làm thì cô gái bé nhỏ của anh cũng sẽ làm thôi, mà còn làm rất tốt nữa, trong tim của anh, không có ai đẹp hơn, hoàn mỹ hơn Hoàng Phủ Tử Y nữa, anh cảm thấy những chuyện mình làm, lỡ mà để cô biết, có hay không cô sẽ cảm thấy phản cảm, cho nên trước giờ anh không bao giờ dám cho cô biết sự tồn tại của anh.
Ánh mắt của An Trạch Thụy mở to như không thể tin, trong tim thì thở dài một tiếng, thiếu gia nhà anh, bình thường đều cao cao tại thượng như thếm nhưng mỗi lần đối diện Hoàng Phủ Tử Y là đều hạ mình xuống dưới thấp, biến hóa long trời lở đất như thế, thật là làm người ta khó phân biệt ai mới là thiếu gia nhà anh.
“ Thiếu gia, Hoàng Phủ tiểu thư đang đợi trả lời của ngài ạ. ” An Trạch Thụy không thể không nhắc nhở, thực ra anh mong Hoàng Phủ tiểu thư có thể liên lạc với thiếu gia nhà anh nhiều vào, nhìn phản ứng của thiếu gia bây giờ, là biết vị trí của cô gái này trong tim anh quan trọng tới nhường nào.
Chỉ là nghe được câu này, Sở Ngao chau mày lại, tay cũng nhẹ nhàng xoa mặt bàn, bộ dạng này của anh, là rất muốn đi gặp Hoàng Phủ Tử Y, nhưng có hay không sẽ dọa sợ cô, hoặc cô có ghét anh hay không?
Sở Ngao muốn gặp Hoàng Phủ Tử Y,nhưng cứ rối trong mớ suy nghĩ của mình, nhất thời cũng không biết chọn cái nào, điểm này thật không giống tổng tài uy phong của ngày trước.
Khóe miệng của An Trạch Thụy co lại, đột nhiên lại không muốn thiếu gia nhà anh có quan hệ gì với Hoàng Phủ Tử Y nữa, nếu không cứ nhìn bộ dạng ngây ngốc của thiếu gia, đến lúc nào đó sẽ bị người ta dắt đi.
“Chỉ là một bữa cơm thôi mà, Hoàng Phủ tiểu thư muốn gặp thiếu gia, nói không chừng là có chuyện muốn nhờ ngài giúp đỡ thôi, thiếu gia không muốn nghe sao? ” An Trạch Thụy đổi phương pháp khuyên Sở Ngao, tuy anh cũng có lo lắng, nhưng biết thiếu gia nhà mình để ý cái gì, cho nên mới nguyện ý để thiếu gia tiếp xúc với Hoàng Phủ tiểu thư, như thế mới có thể khiến ngài ấy vui lên được.
Sở Ngao nghe tới đây, thì quả nhiên có phản ứng: “ Được, tôi đi gọi điện lại. ”, nếu là cô muốn nhờ, thì anh không nên trễ nải mới đúng.
Sở Ngạo nói là làm luôn, cầm điện thoại gọi cho Hoàng Phủ Tử Y, điện thoại anh đã có phương thức liên lạc với cô từ mấy năm trước rồi, cho nên cơ bản là không cần ai nói cho anh, cuộc gọi được chuyển tiếp, anh nghe từng hồi chuông dài kết nối với điện thoại cô vang lên, thì tim không kìm được đập nhanh thêm, nếu cần thận sẽ phát hiện, bàn tay của anh cũng đang run.
“ Sao cô ấy lại muốn mời tôi ăn cơm? ” Một lúc lâu sau, Sơ Ngao mới trấn tĩnh lại, chỉ là trên mặt vẫn mang theo sự kích động như thế.
An Trạch Thụy nhìn thiếu gia nhà anh, có chút mắc cười, anh theo thiếu gia bao nhiêu đó năm, đây là lần đầu tiên anh thấy thiếu gia như vậy, thật là đáng yêu, thật muốn cho phu nhân và lão gia thấy cảnh này, thực là quá buồn cười.
An Trạch Thụy thuật lại những lời của An Huệ một lần nữa, sau đó bổ sung thêm một câu: “... Hoàng Phủ tiểu thư như thế, chắc là muốn cảm ơn sự bảo vệ của ngài. ”
“ Cô ấy cảm ơn tôi? ” Sở Ngao nói ra mấy chữ này, tim cảm thấy loạn nhịp, cảm thấy có chút xấu hổ, hắng giọng lại, nói: “ Thực ra tôi cũng không làm gì. ”
Sở Ngao nói vậy, cũng thật sự cho là như vậy, anh chỉ là bỏ ra một chút sức làm những việc có thể làm mà thôi, tự anh cũng cảm thấy đây là những chuyện nhỏ, những chuyện này cho dù anh không làm thì cô gái bé nhỏ của anh cũng sẽ làm thôi, mà còn làm rất tốt nữa, trong tim của anh, không có ai đẹp hơn, hoàn mỹ hơn Hoàng Phủ Tử Y nữa, anh cảm thấy những chuyện mình làm, lỡ mà để cô biết, có hay không cô sẽ cảm thấy phản cảm, cho nên trước giờ anh không bao giờ dám cho cô biết sự tồn tại của anh.
Ánh mắt của An Trạch Thụy mở to như không thể tin, trong tim thì thở dài một tiếng, thiếu gia nhà anh, bình thường đều cao cao tại thượng như thếm nhưng mỗi lần đối diện Hoàng Phủ Tử Y là đều hạ mình xuống dưới thấp, biến hóa long trời lở đất như thế, thật là làm người ta khó phân biệt ai mới là thiếu gia nhà anh.
“ Thiếu gia, Hoàng Phủ tiểu thư đang đợi trả lời của ngài ạ. ” An Trạch Thụy không thể không nhắc nhở, thực ra anh mong Hoàng Phủ tiểu thư có thể liên lạc với thiếu gia nhà anh nhiều vào, nhìn phản ứng của thiếu gia bây giờ, là biết vị trí của cô gái này trong tim anh quan trọng tới nhường nào.
Chỉ là nghe được câu này, Sở Ngao chau mày lại, tay cũng nhẹ nhàng xoa mặt bàn, bộ dạng này của anh, là rất muốn đi gặp Hoàng Phủ Tử Y, nhưng có hay không sẽ dọa sợ cô, hoặc cô có ghét anh hay không?
Sở Ngao muốn gặp Hoàng Phủ Tử Y,nhưng cứ rối trong mớ suy nghĩ của mình, nhất thời cũng không biết chọn cái nào, điểm này thật không giống tổng tài uy phong của ngày trước.
Khóe miệng của An Trạch Thụy co lại, đột nhiên lại không muốn thiếu gia nhà anh có quan hệ gì với Hoàng Phủ Tử Y nữa, nếu không cứ nhìn bộ dạng ngây ngốc của thiếu gia, đến lúc nào đó sẽ bị người ta dắt đi.
“Chỉ là một bữa cơm thôi mà, Hoàng Phủ tiểu thư muốn gặp thiếu gia, nói không chừng là có chuyện muốn nhờ ngài giúp đỡ thôi, thiếu gia không muốn nghe sao? ” An Trạch Thụy đổi phương pháp khuyên Sở Ngao, tuy anh cũng có lo lắng, nhưng biết thiếu gia nhà mình để ý cái gì, cho nên mới nguyện ý để thiếu gia tiếp xúc với Hoàng Phủ tiểu thư, như thế mới có thể khiến ngài ấy vui lên được.
Sở Ngao nghe tới đây, thì quả nhiên có phản ứng: “ Được, tôi đi gọi điện lại. ”, nếu là cô muốn nhờ, thì anh không nên trễ nải mới đúng.
Sở Ngạo nói là làm luôn, cầm điện thoại gọi cho Hoàng Phủ Tử Y, điện thoại anh đã có phương thức liên lạc với cô từ mấy năm trước rồi, cho nên cơ bản là không cần ai nói cho anh, cuộc gọi được chuyển tiếp, anh nghe từng hồi chuông dài kết nối với điện thoại cô vang lên, thì tim không kìm được đập nhanh thêm, nếu cần thận sẽ phát hiện, bàn tay của anh cũng đang run.
Bình luận facebook