• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Anh Thanh Niên Số Hưởng - Tô Tuyết (2 Viewers)

  • Chương 86: Cô Em Vợ Của Tôi!

"Lý Băng, đồ con đĩ không biết xấu hổ, mày dám cướp bạn trai tao, nói xem, hôm nay, mày muốn chết kiểu nào?", một cô gái tóc ngắn với khuôn mặt xinh đẹp kéo áo Lý Băng nói.

Vừa nghe xong, thiếu chút nữa tôi quỳ xuống luôn, Lý Băng mới có mấy tuổi đầu, vừa lên lớp 12 mà đã có bạn trai luôn rồi!
Lý Băng lạnh lùng đáp: "Trương Dương, mày cút sang một bên cho tao, rõ ràng là Lý Tử Bình không thích mày, là mày mặt dày bám lấy anh ấy!"
Tôi ngược lại tán thành với những lời này, chỉ nói riêng khuôn mặt và phong thái, quả thực Lý Băng có hơn một chút.

"Mày nói láo, mày là con giáp thứ 13 lăng loàn, chính mày đã dụ dỗ Lý Tử Bình chia tay tạo để quen mày!", cô bé gọi là Trương Dương kia bị chọc giận, liền đẩy Lý Băng một cái.

Lý Băng liền té ngồi xuống đất, vẻ mặt càng lạnh lẽo hơn.

Trương Dương quay sang hai cô bé đằng sau phất tay, nói: "Chị em lên, đập chết cái thứ không biết xấu hổ này đi!"
"Dạ, chị Trương!", hai cô bé kia đáp lại, sau đó tiến lên muốn ra tay dạy dỗ Lý Băng.

Lý Băng nhỏ con không chống trả được, đối thủ thì tận 3 người, tôi tức khắc chạy đến, đứng che ở trước mặt Lý Băng, ngăn cản 3 cô bé kia lại, lạnh giọng nói: "Mấy đứa làm gì thế, còn dám bắt nạt con bé nữa, có tin tôi đập chết mấy đứa không?"
Ba cô bé đơ ra, không dám đánh tiếp nữa, Trương Dương trợn mắt nhìn tôi, sau đó nhìn qua Lý Băng nói: "Con đĩ kia, có ngon thì đừng có trốn sau lưng bố mày, ra đây tao với mày đánh!"
Tôi đổ mồ hôi hột, ông đây là anh rể của Lý Băng, không phải bố cô bé.

Bộ mặt ông đây già như vậy sao? Đọc truyện hay trên VietWriter.vn
Lý Băng cũng không có ngốc, đầu óc ngược lại còn rất nhanh nhạy, lúc này cũng không có bước ra, đứng sau lưng tôi không thèm nhúc nhích.

Tôi nhìn Trương Dương nói: "Con nhỏ Tôi nhìn Trương Dương nói: "Con nhỏ xấc xược kia, về nhà nhanh chưa, còn không tôi mách thầy mấy đứa trốn học đánh nhau đấy".


Trương Dương dù sao cũng chỉ là một cô bé, sợ nhất vẫn là thầy giáo, lúc này vẻ mặt cho chút mất tự nhiên, hung dữ trừng mắt nhìn tôi một cái, sau đó bỏ đi, trước khi đi còn hâm dọa Lý Băng: "Tối nay tan học, bà đây xé xác mày ra!"
Lý Băng nói: "Tao chờ đây, xem ai xé ai?"
Tôi phiền muộn nói: "Em ngốc à, một mình em sao đánh lại 3 đứa nó?"
Lý Băng hừ một tiếng: "Không cần anh lo", xoay người bước qua bên cạnh rời đi.

Tôi thở dài một hơi, đuổi theo cô bé, Lý Băng không phải người thành phố Côn, mà chuyển từ thành phố Tuyên đến đây, hồi trước sống với mẹ Tô Tuyết, sau này mới chuyển qua sống cùng tôi và Tô Tuyết, mục đích là giám sát chúng tôi.

Một lát sau, Lý Băng đi vào một quán ăn, tôi cũng theo vào đó.

Nhân viên phục vụ trong quán ăn lập tức đi tới, cười ha hả hỏi: "Hai bố con muốn ăn gì a?"
Tôi: "! "
Chẳng lẽ bây giờ, ở trong mắt người ngoài, tôi với Lý Băng giống bố con đến vậy à?
Lý Băng nói: "Anh ta không phải bố tôi, tôi không quen anh ta, các anh có thể bảo cảnh sát bắt anh ta".

Tôi nói: "Con bé nghịch ngợm này, em nói gì thế? Thật uổng công anh rể thương em".

Nhân viên phục vụ có chút lúng túng, nói: "Xin lỗi, ngại quá, vừa nãy thật sự tôi không nhận ra.

Tôi xua tay: "Không sao, cho chúng tôi vài món ngon nhất của quán đi".

Nhân viên phục vụ cười gật đầu rồi rời đi.

Lý Băng mới vừa ngồi xuống, lập tức lấy điện thoại ra nghịch, cô bé xem tôi như không khí, bắt đầu nũng nịu các kiểu với bạn trai.

Tôi ngồi kế bên nghe có chút sởn tóc gáy, bọn học sinh bây giờ gớm thật, quả thực yêu đương còn bạo hơn người lớn chúng ta nhiều.

Tôi khụ một tiếng, nói: "Lý Băng, bây giờ em còn ngồi ghế nhà trường, lo mà học đi".

Lý Băng liếc tôi nửa con mắt, nói: "Anh im đi, chuyện của tôi liên quan gì anh, còn nói nhảm thêm câu nào nữa, thì phẳn đi!"
Tôi: "! "
Thật đúng là một con nhóc có cá tính, sau đó tôi cũng im lặng ngồi nhìn con nhóc với bạn trai nó nói chuyện điện thoại "đưa đẩy" luôn.

Một tiếng sau, Lý Băng đã ăn xong, tôi lại đưa cô bé đến trường, rồi mời rời đi.

Một giờ chiều, Tô Tuyết gọi điện thoại cho tôi, nói: "Anh đón Băng Băng chưa?"
Tôi nói: "Đón rồi, tôi đưa con bé đi ăn, bây giờ con bé đã về trường rồi".


Tô Tuyết cười khẩy: "Thật à?"
Đệch!
Giọng điệu gì thế này, tôi cảm thấy có gì đó mờ ám.

Tô Tuyết nói: "Băng Băng vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nó nói anh vốn dĩ không có tới đón nó!"
Tôi: "! "
Mẹ kiếp! Không ngờ Lý Băng đúng là cái đồ con nít quỷ, lại dám trợn mắt mà nói dối bôi nhọ tôi như vậy.

Đột nhiên tôi cảm thấy, Lý Băng dính vào còn mệt hơn Tôn Dao, mưu mô ắt hẳn còn nhiều hơn cả Tôn Dao.

Tôi nói: "Lý Băng đang xạo đó, cô đừng để nó lừa!"
Tô Tuyết cao giọng nói: "Đủ rồi, Hứa Lương, anh còn không biết xấu hổ, Lý Băng mới bao tuổi chứ, con bé làm sao nói dối được? Lần cuối tôi cảnh cáo anh, tối nay đi đón Lý Băng đàng hoàng cho tôi, nếu không tôi về biết tay tôi!"
Tôi: "! "
Tôi vốn còn định giải thích thêm, nhưng Tô Tuyết đã cúp máy.

"Mẹ kiếp, Lý Băng, con nhóc chết tiệt, dám chơi anh mi, xem anh trừng trị mi thế nào!", tôi nổi giận đùng đùng, lái xe ra khỏi trường, trở về biệt thự.

Đọc truyện hay trên VietWriter.vn
Kế tiếp, tôi xem tiếp sách y của Tiết thần ỵ, mãi đến lúc sắp tan học, tôi lại đi đến trường cấp 3 hàng đầu thành phố Côn.

Sau khi đón được Lý Băng, trước tiên là lén quay video lại, nếu như con nhóc Lý Băng này còn dám đổ oan cho tôi, tôi sẽ đưa video này cho Tô Tuyết xem.

Khi về tới biệt thự, Lý Băng đi thẳng vào phòng ngủ, sau đó khóa trái cửa, tôi thầm nghĩ, chắc chắn lại ỏng ẹo với bạn trai nữa rồi, cũng không biết nhỏ này còn trinh không nữa.

Tôi nghĩ hơn phân nửa là mất rồi.

Con gái ngay nay, chỉ cần là có bạn trai, 10 đứa thì 8-9 đứa đều bị thịt rồi.


Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua 1 tuần, tuần này buổi sáng thì tôi làm việc ở chỗ Tiết thần ý, tối thì đi đón Lý Băng, thỉnh thoảng ghé qua thăm Châu Thanh Hàn.

Tối hôm đó, lúc tôi đang ngồi trong phòng khách xem TV, đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ từ phòng Lý Băng.

Tôi lập tức run rẩy toàn thân, con nhóc Lý Băng này đang làm gì thế?





Cô bé mở hai chân ra đối diện tôi, bàn tay ngọc ngà lướt trên quần áo, cái váy đang mặc ngoài từ từ bị cởi ra, con bé cũng không có mặc áo ngực, bên trong chỉ còn cái áo hai dây.



Sau đó, tay con bé di chuyển đến áo hai dây, sắp cởi ra!

Tim tôi lập tức đập điên cuồng, nào giờ vẫn chưa nhìn thấy ngực của thiếu nữ đâu!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom