Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27-28
Chương 27: Vật thay thế?
Quán bar
Hàn Đông Liệt cùng Giang Minh Húc ngồi ở một bàn tròn thủy tinh bên cạnh mỗi người một ly rượu, bởi vì hai người ngoại hình rất bắt mắt, cho nên thu hút không ít ánh mắt của phụ nữ, thậm chí còn có người không biết sống chết đến gần.
“Này, anh đẹp trai, có thể mời em một ly không?” Bàn tay phụ nữ sơn móng màu đỏ khoát lên bả vai Hàn Đông liệt, xoay người thật sâu, lộ ra một nữa bờ ngực chính mình.
Hàn Đông Liệt quay đầu nhìn bàn tay trên bả vai của mình, sau đó giương mắt nhìn người phụ nữ, đôi mắt trang điểm trông như mắt gấu trúc, lạnh lùng mà nói, “Nếu như sau khi cô phẫu thuật thẫm mỹ mà xinh hơn vợ tôi, thì hãy đến đây… Người quái dị!”
Ba chữ cuối cùng của hắn làm cho gương mặt trang điểm đậm của cô gái trở nên vặn vẹo, khó coi cực điểm.
“Thôi đi…, thực kém cỏi!” Cô hừ lạnh một tiếng, hất đầu bước đi.
Giang Minh Húc theo dõi hắn, cười gian tà, đặt ly rượu xuống nói, “King, đối xử với phụ nữ phải dịu dàng, như vậy mới là đàn ông tốt.”
“Đừng dài dòng, tôi kêu cậu điều tra, thế nào rồi?” Hàn Đông Liệt cau chặt lông mày, vẻ mặt khó chịu.
“Ách… Vẫn chưa điều tra ra được được.” Giọng nói Giang Minh Húc bỗng nhiên biến thành đặc biệt nhỏ bé. Lúc này đây hắn có thể thật sự bị nạn, một Âu Thiển Thiển, một Three, thân phận còn bí ẩn hơn, hắn điều tra đau cả đầu.
Hàn Đông Liệt cầm lấy ly rượu đặt ở bên miệng, thích ý mà nói, “Vậy không bằng đi điều tra người khác, có lẽ tất cả đáp án đều mở ra.”
“Ai?”
“Âu Tiểu Thiển!”
Giang Minh Húc kinh ngạc, “Âu Tiểu Thiển? Em gái Âu Thiển Thiển? Cô ấy không phải đã chết sao?”
“Chết hoặc không chết, điều tra mới biết được.”
Giang Minh Húc nhìn mặt hắn, ở bên cạnh hắn mười năm, nhưng vẫn không thể nhìn thấu người này, “King, trong lòng của cậu đang tính toán cái gì?”
Hai con mắt Hàn Đông Liệt hẹp dài nhìn về phía hắn, “Tôi chỉ là muốn biết rõ mười lăm năm nay cô ấy đã làm gì mà thôi?”
“Cô ấy?” Giang Minh Húc bắt lấy chìa khóa, nghi hoặc hỏi, “Cô ấy chỉ chính là Âu Thiển Thiển sao? Hay là… Âu Tiểu Thiển?”
Nghe hắn nói, tay cần ly rượu của Hàn Đông Liệt đột nhiên chấn động, đôi môi đóng chặt giữ im lặng, hơn nữa đôi mắt lạnh như băng dễ thương kia cũng lộ vẻ lo lắng.
Bị hắn nói trúng rồi sao? Giang Minh Húc lần nữa cẩn thận mở miệng, “King, cậu nhiều năm không chạm qua phụ nữ, không phải là bởi vì thích Âu Tiểu Thiển? Hơn nữa bởi vì Âu Thiển Thiển là chị của cô ấy, cho nên cậu đem Âu Thiển Thiển trở thành vật thay thế của Âu Tiểu Thiển?”
Chỉ có như vậy mới có thể liên kiết lại mọi chuyện, bằng không hắn vì cái gì hắn không thích Âu Thiển Thiển, nhưng lại sống chết chiếm lấy cô ấy không buông tay?
Hàn Đông Liệt đem rượu màu hổ phách uống một hơi cạn sạch, lạnh nhạt nói, “Cậu nói đùa gì vậy, Âu Thiển Thiển là Âu Thiển Thiển, Âu Tiểu Thiển là Âu Tiểu Thiển, hai người cũng không phải chị em, tôi như thế nào lại không phân biệt rõ.”
“Ah? Vậy rốt cuộc là cậu thích cô chị, hay là thích cô em? Hoặc là thích cả hai?” Giang Minh Húc bát quái hỏi.
Hàn Đông Liệt dùng sức đem ly rượu đặt trên bàn, mặt mũi tràn đầy nộ khí mà nói, “Cậu có thời gian ở đây hỏi lung tung này nọ, còn không bằng nhanh đi điều tra, mà lại dẫn tôi tới nơi quỷ quái này uống rượu, có phải cậu muốn bị trừ lương?” Nhớ tới người phụ nữ mới vừa rồi, hắn lại phát hỏa.
“Ha ha ha, đừng tức giận, cậu cũng biết tớ rất hiếu kỳ, cậu coi như tôi chưa nói gì là được rồi, bất quá King à…” Vẻ mặt của Giang Minh Húc đột nhiên đầy sắc khí tới gần hắn, nhỏ giọng nói, “Mặc kệ người cậu thích là ai, dù sao người cũng đã lấy về nhà rồi, vì cái gì không thử thương vị như thế nào? Cậu đã 27 tuổi, cũng nên khám phá thân thể thuần khiết đi, tớ nói cho cậu biết, phụ nữ vừa mềm mại, vừa đáng yêu, ăn thì…”
Hắn muốn nói lại thôi, châm ngòi như thế cũng đủ rồi, hắn nhịn nhiều năm như vậy, không biết lúc phát hỏa sẽ như thế nào…..
Chương 28: Nghĩ về cô suốt 5000 ngàn ngày
Biệt thự nhà họ Hàn
Âu Thiển Thiển nằm trên giường, hai tay giữ chặt điện thoại. Cô đã gọi điện thoại cho Three. Hắn nói cô không thể đi thăm Tiểu Thiển được nhưng hắn bảo cô yên tâm khi Tiểu Thiển khỏe lại hắn sẽ lập tức gọi điện thoại cho cô. Nhưng vì sao đã lâu như vậy mà hắn vẫn chưa gọi cho cô?
Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Cô thật sự rất lo lắng!
“Rầm ——” “Ầm —— ”
Âu Thiển Thiển trên giường giật mình ngồi dậy nhìn ra cửa ra vào, bộ dạng Hàn Đông Liệt giống như một xác chết ngã vào cửa ra vào.
“Anh không sao chớ?” Cô đi đến ngồi xuống bên cạnh hắn, mùi rượu nực nòng.
Cô thở dài một hơi, sau đó cầm lấy cánh tay của hắn, đỡ hắn đứng dậy, dùng hết sức lực để đưa hắn tới giường. Thật kỳ lạ, hắn rõ ràng nhìn có hơi gầy, tại sao lại nặng như vậy?
Đứng bên giường, cô lần lượt nắm lấy hai cánh tay của Hàn Đông Liệt, sử dụng hết sức rốt cục cũng đưa được hắn nằm lên giường.
“A……” Hàn Đông Liệt trên giường bỗng nhúc nhích, mơ mơ màng màng mở mắt nhìn xem Âu Thiển Thiển mặt rồi lại cười nói, “Thật tốt quá, em rốt cục trở về rồi… Anh biết em nhất định sẽ trở lại bên cạnh anh.”
“Hàn Đông Liệt, anh say rồi, ngoan ngoãn cho tôi ngủ, đừng ăn nói xàm bậy nữa” Cô vừa giúp hắn thay quần áo, vừa phàn nàn. Ban ngày ở công ty hành hạ cô, buổi tối lại uống say bắt cô phải hầu hạ. Nếu như không phải vì Tiểu Thiển, cô sẽ bỏ mặc hắn.
“Không, anh không có uống say… Anh rất tỉnh, anh hoàn toàn nhớ rõ em đã rời bỏ anh tổng cộng 5575 ngày… Đúng vậy, là 5575…”
Âu Thiển Thiển nhíu mày nhìn hắn, hắn rốt cuộc làm sao vậy?Sau khi uống say hắn thay đổi hoàn toàn thành một người khác. Hơn nữa còn nhớ rõ những chuyện nhàm chán như vậy, cũng không phải là phụ nữ, lại có thể tính thời gian chính xác như vậy.
Thay xong quần áo cho hắn, sau đó quay người muốn muốn rời khỏi , nhưng Hàn Đông Liệt lại bắt lấy tay cô, đem cô kéo vào trong ngực của mình, ôm thật chặc.
“Không được đi… Không được rời xa anh… Thời gian dài như vậy anh đã chịu đựng đủ rồi…
Khi ngủ đều mơ thấy em bỏ anh mà đi, khi tỉnh thì dùng công việc để che lắp sự thương nhớ kia… Mỗi ngày của năm ngàn ngày, mỗi thời khắc đều muốn ôm em… Anh thật sự đã… chịu đựng không nổi nữa…”
Hắn đang nói cái gì vậy? Âu Thiển Thiển kinh ngạc nhìn mặt hắn. Khuôn mặt anh tuấn của hắn tràn đầy ưu thương. Hắn rốt cuộc làm sao vậy? Sao lại nói ra những lời này, hoàn toàn không giống bình thường, hơn năm ngàn ngày? Hắn suốt mười lăm năm đều đợi cô sao?
Hắn là người si tình như vậy sao?
Hàn Đông Liệt siết chặc tay của mình, đem đầu của hắn đặt ở cổ của cô, ngửi thấy mùi thơm quen thuộc trên cơ thể của cô, hắn mỉm cười nói, “Tiểu Thiển… Anh thật sự rất nhớ em… Tiểu Thiển… Tiểu Thiển của anh… Tiểu Thiển…”
Tiểu… Thiển?
Âu Thiển Thiển đột nhiên dùng sức đẩy hắn ra trong nháy mắt, lòng của cô không hiểu sao lại đau như vậy!
Quán bar
Hàn Đông Liệt cùng Giang Minh Húc ngồi ở một bàn tròn thủy tinh bên cạnh mỗi người một ly rượu, bởi vì hai người ngoại hình rất bắt mắt, cho nên thu hút không ít ánh mắt của phụ nữ, thậm chí còn có người không biết sống chết đến gần.
“Này, anh đẹp trai, có thể mời em một ly không?” Bàn tay phụ nữ sơn móng màu đỏ khoát lên bả vai Hàn Đông liệt, xoay người thật sâu, lộ ra một nữa bờ ngực chính mình.
Hàn Đông Liệt quay đầu nhìn bàn tay trên bả vai của mình, sau đó giương mắt nhìn người phụ nữ, đôi mắt trang điểm trông như mắt gấu trúc, lạnh lùng mà nói, “Nếu như sau khi cô phẫu thuật thẫm mỹ mà xinh hơn vợ tôi, thì hãy đến đây… Người quái dị!”
Ba chữ cuối cùng của hắn làm cho gương mặt trang điểm đậm của cô gái trở nên vặn vẹo, khó coi cực điểm.
“Thôi đi…, thực kém cỏi!” Cô hừ lạnh một tiếng, hất đầu bước đi.
Giang Minh Húc theo dõi hắn, cười gian tà, đặt ly rượu xuống nói, “King, đối xử với phụ nữ phải dịu dàng, như vậy mới là đàn ông tốt.”
“Đừng dài dòng, tôi kêu cậu điều tra, thế nào rồi?” Hàn Đông Liệt cau chặt lông mày, vẻ mặt khó chịu.
“Ách… Vẫn chưa điều tra ra được được.” Giọng nói Giang Minh Húc bỗng nhiên biến thành đặc biệt nhỏ bé. Lúc này đây hắn có thể thật sự bị nạn, một Âu Thiển Thiển, một Three, thân phận còn bí ẩn hơn, hắn điều tra đau cả đầu.
Hàn Đông Liệt cầm lấy ly rượu đặt ở bên miệng, thích ý mà nói, “Vậy không bằng đi điều tra người khác, có lẽ tất cả đáp án đều mở ra.”
“Ai?”
“Âu Tiểu Thiển!”
Giang Minh Húc kinh ngạc, “Âu Tiểu Thiển? Em gái Âu Thiển Thiển? Cô ấy không phải đã chết sao?”
“Chết hoặc không chết, điều tra mới biết được.”
Giang Minh Húc nhìn mặt hắn, ở bên cạnh hắn mười năm, nhưng vẫn không thể nhìn thấu người này, “King, trong lòng của cậu đang tính toán cái gì?”
Hai con mắt Hàn Đông Liệt hẹp dài nhìn về phía hắn, “Tôi chỉ là muốn biết rõ mười lăm năm nay cô ấy đã làm gì mà thôi?”
“Cô ấy?” Giang Minh Húc bắt lấy chìa khóa, nghi hoặc hỏi, “Cô ấy chỉ chính là Âu Thiển Thiển sao? Hay là… Âu Tiểu Thiển?”
Nghe hắn nói, tay cần ly rượu của Hàn Đông Liệt đột nhiên chấn động, đôi môi đóng chặt giữ im lặng, hơn nữa đôi mắt lạnh như băng dễ thương kia cũng lộ vẻ lo lắng.
Bị hắn nói trúng rồi sao? Giang Minh Húc lần nữa cẩn thận mở miệng, “King, cậu nhiều năm không chạm qua phụ nữ, không phải là bởi vì thích Âu Tiểu Thiển? Hơn nữa bởi vì Âu Thiển Thiển là chị của cô ấy, cho nên cậu đem Âu Thiển Thiển trở thành vật thay thế của Âu Tiểu Thiển?”
Chỉ có như vậy mới có thể liên kiết lại mọi chuyện, bằng không hắn vì cái gì hắn không thích Âu Thiển Thiển, nhưng lại sống chết chiếm lấy cô ấy không buông tay?
Hàn Đông Liệt đem rượu màu hổ phách uống một hơi cạn sạch, lạnh nhạt nói, “Cậu nói đùa gì vậy, Âu Thiển Thiển là Âu Thiển Thiển, Âu Tiểu Thiển là Âu Tiểu Thiển, hai người cũng không phải chị em, tôi như thế nào lại không phân biệt rõ.”
“Ah? Vậy rốt cuộc là cậu thích cô chị, hay là thích cô em? Hoặc là thích cả hai?” Giang Minh Húc bát quái hỏi.
Hàn Đông Liệt dùng sức đem ly rượu đặt trên bàn, mặt mũi tràn đầy nộ khí mà nói, “Cậu có thời gian ở đây hỏi lung tung này nọ, còn không bằng nhanh đi điều tra, mà lại dẫn tôi tới nơi quỷ quái này uống rượu, có phải cậu muốn bị trừ lương?” Nhớ tới người phụ nữ mới vừa rồi, hắn lại phát hỏa.
“Ha ha ha, đừng tức giận, cậu cũng biết tớ rất hiếu kỳ, cậu coi như tôi chưa nói gì là được rồi, bất quá King à…” Vẻ mặt của Giang Minh Húc đột nhiên đầy sắc khí tới gần hắn, nhỏ giọng nói, “Mặc kệ người cậu thích là ai, dù sao người cũng đã lấy về nhà rồi, vì cái gì không thử thương vị như thế nào? Cậu đã 27 tuổi, cũng nên khám phá thân thể thuần khiết đi, tớ nói cho cậu biết, phụ nữ vừa mềm mại, vừa đáng yêu, ăn thì…”
Hắn muốn nói lại thôi, châm ngòi như thế cũng đủ rồi, hắn nhịn nhiều năm như vậy, không biết lúc phát hỏa sẽ như thế nào…..
Chương 28: Nghĩ về cô suốt 5000 ngàn ngày
Biệt thự nhà họ Hàn
Âu Thiển Thiển nằm trên giường, hai tay giữ chặt điện thoại. Cô đã gọi điện thoại cho Three. Hắn nói cô không thể đi thăm Tiểu Thiển được nhưng hắn bảo cô yên tâm khi Tiểu Thiển khỏe lại hắn sẽ lập tức gọi điện thoại cho cô. Nhưng vì sao đã lâu như vậy mà hắn vẫn chưa gọi cho cô?
Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Cô thật sự rất lo lắng!
“Rầm ——” “Ầm —— ”
Âu Thiển Thiển trên giường giật mình ngồi dậy nhìn ra cửa ra vào, bộ dạng Hàn Đông Liệt giống như một xác chết ngã vào cửa ra vào.
“Anh không sao chớ?” Cô đi đến ngồi xuống bên cạnh hắn, mùi rượu nực nòng.
Cô thở dài một hơi, sau đó cầm lấy cánh tay của hắn, đỡ hắn đứng dậy, dùng hết sức lực để đưa hắn tới giường. Thật kỳ lạ, hắn rõ ràng nhìn có hơi gầy, tại sao lại nặng như vậy?
Đứng bên giường, cô lần lượt nắm lấy hai cánh tay của Hàn Đông Liệt, sử dụng hết sức rốt cục cũng đưa được hắn nằm lên giường.
“A……” Hàn Đông Liệt trên giường bỗng nhúc nhích, mơ mơ màng màng mở mắt nhìn xem Âu Thiển Thiển mặt rồi lại cười nói, “Thật tốt quá, em rốt cục trở về rồi… Anh biết em nhất định sẽ trở lại bên cạnh anh.”
“Hàn Đông Liệt, anh say rồi, ngoan ngoãn cho tôi ngủ, đừng ăn nói xàm bậy nữa” Cô vừa giúp hắn thay quần áo, vừa phàn nàn. Ban ngày ở công ty hành hạ cô, buổi tối lại uống say bắt cô phải hầu hạ. Nếu như không phải vì Tiểu Thiển, cô sẽ bỏ mặc hắn.
“Không, anh không có uống say… Anh rất tỉnh, anh hoàn toàn nhớ rõ em đã rời bỏ anh tổng cộng 5575 ngày… Đúng vậy, là 5575…”
Âu Thiển Thiển nhíu mày nhìn hắn, hắn rốt cuộc làm sao vậy?Sau khi uống say hắn thay đổi hoàn toàn thành một người khác. Hơn nữa còn nhớ rõ những chuyện nhàm chán như vậy, cũng không phải là phụ nữ, lại có thể tính thời gian chính xác như vậy.
Thay xong quần áo cho hắn, sau đó quay người muốn muốn rời khỏi , nhưng Hàn Đông Liệt lại bắt lấy tay cô, đem cô kéo vào trong ngực của mình, ôm thật chặc.
“Không được đi… Không được rời xa anh… Thời gian dài như vậy anh đã chịu đựng đủ rồi…
Khi ngủ đều mơ thấy em bỏ anh mà đi, khi tỉnh thì dùng công việc để che lắp sự thương nhớ kia… Mỗi ngày của năm ngàn ngày, mỗi thời khắc đều muốn ôm em… Anh thật sự đã… chịu đựng không nổi nữa…”
Hắn đang nói cái gì vậy? Âu Thiển Thiển kinh ngạc nhìn mặt hắn. Khuôn mặt anh tuấn của hắn tràn đầy ưu thương. Hắn rốt cuộc làm sao vậy? Sao lại nói ra những lời này, hoàn toàn không giống bình thường, hơn năm ngàn ngày? Hắn suốt mười lăm năm đều đợi cô sao?
Hắn là người si tình như vậy sao?
Hàn Đông Liệt siết chặc tay của mình, đem đầu của hắn đặt ở cổ của cô, ngửi thấy mùi thơm quen thuộc trên cơ thể của cô, hắn mỉm cười nói, “Tiểu Thiển… Anh thật sự rất nhớ em… Tiểu Thiển… Tiểu Thiển của anh… Tiểu Thiển…”
Tiểu… Thiển?
Âu Thiển Thiển đột nhiên dùng sức đẩy hắn ra trong nháy mắt, lòng của cô không hiểu sao lại đau như vậy!
Bình luận facebook