Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 110
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm mừng, thầm nghĩ, thiên địa linh khí ở nơi này đậm đặc dị thường, gấp mấy lần ở bên ngoài, hơn nữa dược khí dày đặc, đúng là một nơi thần tiên, mình đưa 416 hạt Thiên Địa Đan Điền ra ngoài, hấp thu luyện hóa thiên địa nguyên lực ở đây, chẳng phải tu vi sẽ đại tăng hay sao?
Hắn đang muốn nhân cơ hội giải phóng Thiên Địa Đan Điền ra thì đột nhiên, thiên không phía trước mặt liền xuất hiện đám mây bảy màu, hào quang rực sáng, dược khí, thiên địa linh lực xung quanh hắn giống như nước gặp bọt biển, không ngừng bị hấp thu hết.
- A! Có chuyện gì vậy?
Phong Vân Vô Ngân kinh hô, đưa mắt nhìn ra, các loại dược thảo tươi tốt ở xung quanh đều run rẩy, dược khí trong nháy mắt liền bị hấp thu mất, dược thảo dần trở nên khô héo.
Chỉ giây lát sau, đám mây bảy màu trên không trung đã hấp thu rất nhiều các đám mây, dược khí, thiên địa linh khí, thể tích tăng lên rất nhiều, bắtđầu trở nên méo mó, hóa thành một đạo giao long hư ảnh dài hơn trăm mét, dáng vẻ vô cùng khủng bố dữ tợn.
Uy áp cường đại bao trùm tất cả không gian.
Trong khi Phong Vân Vô Ngân còn đang chấn kinh, không hiểu điều gì đang xảy ra thì đạo giao long hư ảnh kia đột nhiên trở nên méo mó, đồng thời, một tiếng gầm lớn từ phía xa truyền tới.
- Grừ!
Tiếng gầm đó ẩn chứa sự đau đớn, phẫn nộ, bi ai vô cùng vô tận...
- Ầm! Ầm! Ầm!
Rồi giây lát sau, từ phía sau truyền tới những tiếng chấn động rung trời lở đất, giống như có hai con vật to lớn đang dốc toàn lực chiến đấu với nhau.
Giao long hư ảnh trong thiên không cũng ngày càng trở nên méo mó vặn vẹo, biên độ ngày càng lớn hơn.
- Lẽ nào... Lẽ nào... Lẽ nào... Hai con hung thú khổng lồ đang... Đang đánh nhau?
Phong Vân Vô Ngân nghĩ ngợi lung tung, trong khi tiếng động kinh thiên động địa từ phía xa vẫn không ngừng truyền tới như thể đang khẳng định suyđoán của Phong Vân Vô Ngân.
Đột nhiên, câu chuyện ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi hiện ra trong đầu của Phong Vân Vô Ngân, trong đầu hắn liền xuất hiện một ý nghĩ đầy mạo hiểm:
- Mẹ kiếp, gặp chuyện như thể này, ít nhất thì cũng phải đi xem một cái, rồi tính tiếp.
Nghĩ như vậy, Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, nhanh chóng lao về phía trước.
...
Khu rèn luyện dã ngoại.
Ở trong một ngọn núi ở trong dãy núi sâu.
Một trung niên nam tử khí chất phi phàm, hai tay chắp sau lưng, cô ngạo đứng ở vách núi, phía dưới chân hắn chính là vực núi sâu ngàn trượng, còn vách núi mọc đầy các loại rêu xanh, nhưng nam tử lại này đứng rất vững vàng ở trên đám rêu xanh, cách vực sâu không tới một tấc. Nam tử đó đứng sừng sững như bàn thạch, để mặc cho gió núi quất qua, thân thể bất động.
Đọc truyện cùng http
://truyencuatui.net/ Hắn ước chừng khoảng 30 tuổi, da mặt trắng trẻo, khuôn mặt anh tuấn, lưng đeo một thanh tinh cương trường thương, ánh mắt thỉnh thoảng xẹt qua từng đạo thương mang, khí thế của con người hắn đã đạt tới cảnh giới không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là sẽ chấn động đất trời.
Ở phía sau hắn dang có một thiếu niên chừng hai mươi tuổi đang ngồi xếp bằng, ánh mắt nhắm nghiền, rồi thiếu niên đó chầm chậm mở mắt ra, mộtđạo hỏa diện hư ảnh chưởng hình dần hình thành trên đỉnh đầu hắn, tỏa ra uy áp vô cùng nóng bỏng. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ vui mừng cuồng nhiệt:
- Ca! Hôm nay đa tạ ngươi! Ngươi đã giúp ta giết 10 phẩm hung thú Hỏa Tê, dùng huyết dịch của nó làm vật dẫn, luyện thành một viên đan dược, giúp cho Hỏa Thần Cự Kình Chưởng của ta cuối cùng đã đạt tới đại thành cảnh giới. Thực lực của ta đã đại tăng. Ha ha ha! Ca, bây giờ ta có thể đi khiêu chiến với Tây Môn Thiên rồi chứ? Đợi tới khi ta đánh bại Tây Môn Thiên là có thể ngồi lên chiếc ghế xếp thứ mười trong thập đại cao thủ, tới lúcđó, ca ca ngươi xếp thứ ba trong thập đại cao thủ, ta xếp thứ mười, hai huynh đệ chúng ta sẽ được mở mày mở mặt!
Trung niên nam tử đưa mắt nhìn thiếu niên một cái, ánh mắt có chút trách móc, nhưng càng nhiều hơn là sự cưng chiều:
- Tiểu đệ, mấy năm nay ngươi dốc lòng tu luyện, huyền khí cảnh giới đạt tới 8 phẩm đỉnh cao, lại còn luyện môn huyền cấp trung cấp vũ kỹ Hỏa Thần Cự Kình Chưởng lên tới đại thành cảnh giới, còn lãnh ngộ ra hai phần chưởng ý, một phần hỏa diễm chi ý, đã có thể coi là nhân vật có chút thực lực. Nhưng, ngươi vẫn quá coi thường Tây Môn Thiên, hiện tại ngươi chưa phải là đối thủ của hắn. Ngay cả ta muốn đánh bại Tây Môn Thiên cũng phải cần khoảng năm chiêu, còn ngươi... Nhưng, thực lực của ngươi, có thể sánh ngang với chiến tướng đắc lực nhất của Tây Môn Thiên là Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị...
Hai huynh đệ đang bàn luận, đột nhiên, thiên không mây nổi lên, hào quang lấp lánh.
- A!
Trung niên nam tử anh tuấn kia toàn thân chợt không ngừng run lên, hô lớn:
- Là... Là khu vực Thư Hùng Song Mãng cư ngụ. Nó... Nó đang lột xác! Không lâu sau sẽ trở thành giao long, tấn thăng lên tiên thiên, trở thành hung thú cường đại nhất ở khu rèn luyện dã ngoại!
Ngưng lại một lát, trung niên nam tử liền nắm lấy thiếu niên, thi triển thân pháp bay đi, miệng không ngừng run rẩy nói:
- Cơ ngộ! Cơ ngộ trời cho! Lúc con hung thú đó lột xác chính là lúc yếu ớt nhất trong đời nó, thực lực không còn được ba phần bình thường. Ta tớiđó, nhân khi nó còn chưa hoàn thành việc lột xác, trực tiếp giết đi, có thể đoạt được nội đan của nó! Ha ha ha! Chỉ cần có nội đan của nó, ta có thể tu thành tiên thiên e rằng sẽ không còn là vấn đề khó khăn nữa! Hơn nữa, xương thịt huyết mạch của nó đều là bảo vật, ha ha ha!
...
Nham Thạch Thành!
Chúc lão đang bắt chân chữ ngũ ngồi ở tầng hai của một tửu lầu, nhàn tản thoải mái ngồi uống rượu.
Một gã hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cường giả cung kính bẩm báo:
- Chúc lão, gã Phong Vân Vô Ngân đó nghe nói trốn vào khu vực hung hiểm nhất của khu rèn luyện dã ngoại, dãy núi mà 10 phẩm hung khí cư ngụ. Mấy trăm võ giả, dẫn đầu là Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị lập thành đội tiến vào trong núi, truy sát Phong Vân Vô Ngân. Tây Môn Thiên ở trong thập đại cao thủ cũng đã tiến vào trong núi, ẩn nấp chuẩn bị bắt sống Phong Vân Vô Ngân. Chậc chậc, ta chưa từng gặp hạng quái thai như gã Phong Vân Vô Ngân này, mấy trăm võ giả lập đội truy sát, trận thế như vậy chưa từng nghe nói tới. Trong đó còn có cao thủ như Tây Môn Thiên, VịƯơng Nghị, Lãnh Như Sương. Ngoài ra ta còn nghe nói, Ngô Ảnh, xếp thứ ba trong thập đại cao thủ đã mang theo đệ đệ ruột của hắn rèn luyện ở trong dãy núi đó, không biết có gặp phải Phong Vân Vô Ngân không. Cái này chưa nói tới, chỉ cần 10 phẩm hung thú ở trong dãy núi đó đã đủ khiến Phong Vân Vô Ngân đủ đau đầu rồi.
- Thập tử nhất sinh. Đây chính là cục diện thập tử nhất sinh.
Chúc lão nhấp một ngụm rượu:
- Nếu như vậy mà tên nhóc Phong Vân Vô Ngân kia vẫn không chết, bình an quay về Nham Thạch Thành thì vận khí và thiên phú của hắn quả thực không hề thua kém Da Luật Hồng.
Đúng lúc đó, thần tình của Chúc lão chợt biến, rồi “rầm” một tiếng, đâm thủng vách ngăn của tửu lầu, từ tầng hai nhảy thẳng xuống, hai chân chạmđất, ngước mắt nhìn về phía chân trời.
Mơ hồ có thể nhìn thấy, cảnh tượng hào quang lấp lánh vô cùng dị thường.
- Mẹ kiếp! Con rắn nhỏ đó cuối cùng đã lột xác rồi?
Chúc lão chợt nhếch mép lẩm bẩm.
- Ta đi xem thế nào.
Cùng lúc đó, ở trong Nham Thạch Thành, rất nhiều võ giả đều nhìn thấy cảnh tượng dị thường đó, rồi chỉ một giây lát sau, vô số võ giả điên cuồng lao về phía khu rèn luyện dã ngoại.
Những gã 10 phẩm võ giả đang bế quan tu luyện, hi vọng có thể đột phá chướng ngại, tấn thăng lên tiên thiên cảnh giới cũng khó thoát tục, ánh mắt cuồng nhiệt xông về phía khu rèn luyện dã ngoại.
...
Phong Vân Vô Ngân hai chân lao đi điên cuồng, chỉ thấy dọc đường đi, vô số dược thảo mất đi linh khí, bị điên cuồng hấp thu, thiên địa linh khí cũng không tránh khỏi kiếp nạn, tựa như bị hấp thu hết sạch, tất cả đều bị hấp thu vào trong giao long hư ảnh trên không trung.
Đồng thời, những tiếng “rầm rầm rầm” kinh thiên động địa cũng ngày càng trở nên kịch liệt.
Phong Vân Vô Ngân chạy nhanh như điện, linh hồn chi lực tỏa ra, cảm ứng thấy rõ ràng ở phía trước 60 km có hai đạo khí tức vô cùng khủng bố của hai con 10 phẩm hung thú.
Hai đạo khí tức của 10 phẩm hung thú này đều cường hãn hơn gấp chục lần khí tức của 10 phẩm hung thú mà Phong Vân Vô Ngân đã cảm nhận thấy trong thời gian vừa qua.
Nhưng, hai đạo khí tức của 10 phẩm hung thú này, đang dần dần suy yếu.
- A! Lẽ nào là hai con 10 phẩm hung thú đang đánh nhau?
Tim Phong Vân Vô Ngân đập thình thịch:
- Mẹ kiếp, lần này thế nào cũng phải đi xem xem rốt cuộc là thế nào.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Hắn đang muốn nhân cơ hội giải phóng Thiên Địa Đan Điền ra thì đột nhiên, thiên không phía trước mặt liền xuất hiện đám mây bảy màu, hào quang rực sáng, dược khí, thiên địa linh lực xung quanh hắn giống như nước gặp bọt biển, không ngừng bị hấp thu hết.
- A! Có chuyện gì vậy?
Phong Vân Vô Ngân kinh hô, đưa mắt nhìn ra, các loại dược thảo tươi tốt ở xung quanh đều run rẩy, dược khí trong nháy mắt liền bị hấp thu mất, dược thảo dần trở nên khô héo.
Chỉ giây lát sau, đám mây bảy màu trên không trung đã hấp thu rất nhiều các đám mây, dược khí, thiên địa linh khí, thể tích tăng lên rất nhiều, bắtđầu trở nên méo mó, hóa thành một đạo giao long hư ảnh dài hơn trăm mét, dáng vẻ vô cùng khủng bố dữ tợn.
Uy áp cường đại bao trùm tất cả không gian.
Trong khi Phong Vân Vô Ngân còn đang chấn kinh, không hiểu điều gì đang xảy ra thì đạo giao long hư ảnh kia đột nhiên trở nên méo mó, đồng thời, một tiếng gầm lớn từ phía xa truyền tới.
- Grừ!
Tiếng gầm đó ẩn chứa sự đau đớn, phẫn nộ, bi ai vô cùng vô tận...
- Ầm! Ầm! Ầm!
Rồi giây lát sau, từ phía sau truyền tới những tiếng chấn động rung trời lở đất, giống như có hai con vật to lớn đang dốc toàn lực chiến đấu với nhau.
Giao long hư ảnh trong thiên không cũng ngày càng trở nên méo mó vặn vẹo, biên độ ngày càng lớn hơn.
- Lẽ nào... Lẽ nào... Lẽ nào... Hai con hung thú khổng lồ đang... Đang đánh nhau?
Phong Vân Vô Ngân nghĩ ngợi lung tung, trong khi tiếng động kinh thiên động địa từ phía xa vẫn không ngừng truyền tới như thể đang khẳng định suyđoán của Phong Vân Vô Ngân.
Đột nhiên, câu chuyện ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi hiện ra trong đầu của Phong Vân Vô Ngân, trong đầu hắn liền xuất hiện một ý nghĩ đầy mạo hiểm:
- Mẹ kiếp, gặp chuyện như thể này, ít nhất thì cũng phải đi xem một cái, rồi tính tiếp.
Nghĩ như vậy, Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, nhanh chóng lao về phía trước.
...
Khu rèn luyện dã ngoại.
Ở trong một ngọn núi ở trong dãy núi sâu.
Một trung niên nam tử khí chất phi phàm, hai tay chắp sau lưng, cô ngạo đứng ở vách núi, phía dưới chân hắn chính là vực núi sâu ngàn trượng, còn vách núi mọc đầy các loại rêu xanh, nhưng nam tử lại này đứng rất vững vàng ở trên đám rêu xanh, cách vực sâu không tới một tấc. Nam tử đó đứng sừng sững như bàn thạch, để mặc cho gió núi quất qua, thân thể bất động.
Đọc truyện cùng http
://truyencuatui.net/ Hắn ước chừng khoảng 30 tuổi, da mặt trắng trẻo, khuôn mặt anh tuấn, lưng đeo một thanh tinh cương trường thương, ánh mắt thỉnh thoảng xẹt qua từng đạo thương mang, khí thế của con người hắn đã đạt tới cảnh giới không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là sẽ chấn động đất trời.
Ở phía sau hắn dang có một thiếu niên chừng hai mươi tuổi đang ngồi xếp bằng, ánh mắt nhắm nghiền, rồi thiếu niên đó chầm chậm mở mắt ra, mộtđạo hỏa diện hư ảnh chưởng hình dần hình thành trên đỉnh đầu hắn, tỏa ra uy áp vô cùng nóng bỏng. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ vui mừng cuồng nhiệt:
- Ca! Hôm nay đa tạ ngươi! Ngươi đã giúp ta giết 10 phẩm hung thú Hỏa Tê, dùng huyết dịch của nó làm vật dẫn, luyện thành một viên đan dược, giúp cho Hỏa Thần Cự Kình Chưởng của ta cuối cùng đã đạt tới đại thành cảnh giới. Thực lực của ta đã đại tăng. Ha ha ha! Ca, bây giờ ta có thể đi khiêu chiến với Tây Môn Thiên rồi chứ? Đợi tới khi ta đánh bại Tây Môn Thiên là có thể ngồi lên chiếc ghế xếp thứ mười trong thập đại cao thủ, tới lúcđó, ca ca ngươi xếp thứ ba trong thập đại cao thủ, ta xếp thứ mười, hai huynh đệ chúng ta sẽ được mở mày mở mặt!
Trung niên nam tử đưa mắt nhìn thiếu niên một cái, ánh mắt có chút trách móc, nhưng càng nhiều hơn là sự cưng chiều:
- Tiểu đệ, mấy năm nay ngươi dốc lòng tu luyện, huyền khí cảnh giới đạt tới 8 phẩm đỉnh cao, lại còn luyện môn huyền cấp trung cấp vũ kỹ Hỏa Thần Cự Kình Chưởng lên tới đại thành cảnh giới, còn lãnh ngộ ra hai phần chưởng ý, một phần hỏa diễm chi ý, đã có thể coi là nhân vật có chút thực lực. Nhưng, ngươi vẫn quá coi thường Tây Môn Thiên, hiện tại ngươi chưa phải là đối thủ của hắn. Ngay cả ta muốn đánh bại Tây Môn Thiên cũng phải cần khoảng năm chiêu, còn ngươi... Nhưng, thực lực của ngươi, có thể sánh ngang với chiến tướng đắc lực nhất của Tây Môn Thiên là Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị...
Hai huynh đệ đang bàn luận, đột nhiên, thiên không mây nổi lên, hào quang lấp lánh.
- A!
Trung niên nam tử anh tuấn kia toàn thân chợt không ngừng run lên, hô lớn:
- Là... Là khu vực Thư Hùng Song Mãng cư ngụ. Nó... Nó đang lột xác! Không lâu sau sẽ trở thành giao long, tấn thăng lên tiên thiên, trở thành hung thú cường đại nhất ở khu rèn luyện dã ngoại!
Ngưng lại một lát, trung niên nam tử liền nắm lấy thiếu niên, thi triển thân pháp bay đi, miệng không ngừng run rẩy nói:
- Cơ ngộ! Cơ ngộ trời cho! Lúc con hung thú đó lột xác chính là lúc yếu ớt nhất trong đời nó, thực lực không còn được ba phần bình thường. Ta tớiđó, nhân khi nó còn chưa hoàn thành việc lột xác, trực tiếp giết đi, có thể đoạt được nội đan của nó! Ha ha ha! Chỉ cần có nội đan của nó, ta có thể tu thành tiên thiên e rằng sẽ không còn là vấn đề khó khăn nữa! Hơn nữa, xương thịt huyết mạch của nó đều là bảo vật, ha ha ha!
...
Nham Thạch Thành!
Chúc lão đang bắt chân chữ ngũ ngồi ở tầng hai của một tửu lầu, nhàn tản thoải mái ngồi uống rượu.
Một gã hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cường giả cung kính bẩm báo:
- Chúc lão, gã Phong Vân Vô Ngân đó nghe nói trốn vào khu vực hung hiểm nhất của khu rèn luyện dã ngoại, dãy núi mà 10 phẩm hung khí cư ngụ. Mấy trăm võ giả, dẫn đầu là Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị lập thành đội tiến vào trong núi, truy sát Phong Vân Vô Ngân. Tây Môn Thiên ở trong thập đại cao thủ cũng đã tiến vào trong núi, ẩn nấp chuẩn bị bắt sống Phong Vân Vô Ngân. Chậc chậc, ta chưa từng gặp hạng quái thai như gã Phong Vân Vô Ngân này, mấy trăm võ giả lập đội truy sát, trận thế như vậy chưa từng nghe nói tới. Trong đó còn có cao thủ như Tây Môn Thiên, VịƯơng Nghị, Lãnh Như Sương. Ngoài ra ta còn nghe nói, Ngô Ảnh, xếp thứ ba trong thập đại cao thủ đã mang theo đệ đệ ruột của hắn rèn luyện ở trong dãy núi đó, không biết có gặp phải Phong Vân Vô Ngân không. Cái này chưa nói tới, chỉ cần 10 phẩm hung thú ở trong dãy núi đó đã đủ khiến Phong Vân Vô Ngân đủ đau đầu rồi.
- Thập tử nhất sinh. Đây chính là cục diện thập tử nhất sinh.
Chúc lão nhấp một ngụm rượu:
- Nếu như vậy mà tên nhóc Phong Vân Vô Ngân kia vẫn không chết, bình an quay về Nham Thạch Thành thì vận khí và thiên phú của hắn quả thực không hề thua kém Da Luật Hồng.
Đúng lúc đó, thần tình của Chúc lão chợt biến, rồi “rầm” một tiếng, đâm thủng vách ngăn của tửu lầu, từ tầng hai nhảy thẳng xuống, hai chân chạmđất, ngước mắt nhìn về phía chân trời.
Mơ hồ có thể nhìn thấy, cảnh tượng hào quang lấp lánh vô cùng dị thường.
- Mẹ kiếp! Con rắn nhỏ đó cuối cùng đã lột xác rồi?
Chúc lão chợt nhếch mép lẩm bẩm.
- Ta đi xem thế nào.
Cùng lúc đó, ở trong Nham Thạch Thành, rất nhiều võ giả đều nhìn thấy cảnh tượng dị thường đó, rồi chỉ một giây lát sau, vô số võ giả điên cuồng lao về phía khu rèn luyện dã ngoại.
Những gã 10 phẩm võ giả đang bế quan tu luyện, hi vọng có thể đột phá chướng ngại, tấn thăng lên tiên thiên cảnh giới cũng khó thoát tục, ánh mắt cuồng nhiệt xông về phía khu rèn luyện dã ngoại.
...
Phong Vân Vô Ngân hai chân lao đi điên cuồng, chỉ thấy dọc đường đi, vô số dược thảo mất đi linh khí, bị điên cuồng hấp thu, thiên địa linh khí cũng không tránh khỏi kiếp nạn, tựa như bị hấp thu hết sạch, tất cả đều bị hấp thu vào trong giao long hư ảnh trên không trung.
Đồng thời, những tiếng “rầm rầm rầm” kinh thiên động địa cũng ngày càng trở nên kịch liệt.
Phong Vân Vô Ngân chạy nhanh như điện, linh hồn chi lực tỏa ra, cảm ứng thấy rõ ràng ở phía trước 60 km có hai đạo khí tức vô cùng khủng bố của hai con 10 phẩm hung thú.
Hai đạo khí tức của 10 phẩm hung thú này đều cường hãn hơn gấp chục lần khí tức của 10 phẩm hung thú mà Phong Vân Vô Ngân đã cảm nhận thấy trong thời gian vừa qua.
Nhưng, hai đạo khí tức của 10 phẩm hung thú này, đang dần dần suy yếu.
- A! Lẽ nào là hai con 10 phẩm hung thú đang đánh nhau?
Tim Phong Vân Vô Ngân đập thình thịch:
- Mẹ kiếp, lần này thế nào cũng phải đi xem xem rốt cuộc là thế nào.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook