Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 123
- Đúng vậy đúng vậy.
Chúc lão cũng liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái.
- Đi vào trong thế giới của tán tu, không hung tàn một chút thì chẳng khác nào tự tìm cái chết.
- Chúc lão, ta hiểu rồi.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi gật đầu, rồi khẽ nhíu mày:
- Nhưng, Chúc lão, chuyến này ta một mình đi vào Vạn Tiên Thành, chẳng khác nào đi vào long đàm hổ huyệt, thập tử nhất sinh...
Chúc lão vừa nghe đã biết ý của Phong Vân Vô Ngân:
- Ngươi muốn kiếm chút lợi lộc từ chỗ ta có phải không?
- Vô Ngân chỉ muốn có mấy tấm bùa hộ mệnh mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân bình thản nói. Tuy hắn không biết rõ tu vi thực sự của Chúc lão, nhưng Chúc lão mà muốn giết kẻ như Da Luật Hồng thì dễ như trở bàn tay, hắn tuyệt đối là nhân vật lớn của Ngạo Hàn Tông, nếu có thể kiếm chút lợi lộc từ chỗ hắn thì chẳng phải rất tốt hay sao?
Chúc lão chẹp chẹp miệng nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi muốn có bùa hộ mệnh, điều này không sai. Nhưng nếu ta đem tài nguyên của tông môn cho ngươi thì sẽ khó tránh khỏi bị tán tu có con mắt tinh tường phát hiện ra. Mà ta vừa rồi cũng đã nói, tuyệt đối không tự ý nâng cảnh giới thực lực cho ngươi. Việc này mà bị Da Luật Hồng biết được, hắn đi rêu rao khắp thiên hắn, nhất định sẽ ảnh hưởng đến quyết đấu giữa ngươi và hắn, ngươi sẽ bị tất cả căm ghét. Như vậy... Cho ngươi thứ gì đó, quảthực là khó...
Phong Vân Vô Ngân đã đích thân mở miệng đòi chút lợi lộc thì đương nhiên không muốn ra về tay không. Nhưng xem ra có lẽ lần này hắn phải thất vọng rồi.
Đột nhiên, ánh mắt Chúc lão sáng lên, lẩm bẩm nói:
- Ta giúp ngươi nâng cao thực lực cảnh giới sẽ vi phạm quy củ, cũng không có lợi cho tu luyện về sau của ngươi. Nhưng... Ồ, như vậy đi.
Ánh mắt hắn hiện lên tia tinh quang, thậm chí còn thè lưỡi ra, liếm liếm môi, đầy ẩn ý nói với Phong Vân Vô Ngân.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi hãy đưa viên nội đan của Thư Hùng Song Mãng ra đây.
- Dạ!
Phong Vân Vô Ngân tuy không biết Chúc lão định làm gì, nhưng hắn biết với một nhân vật có thực lực khủng bố như Chúc lão thì tuyệt đối không thèm muốn viên nội đan đó của hắn. Phong Vân Vô Ngân đưa tay phải ra, nội đan của Thư Hùng Song Mãng đã nằm trong tay hắn.
Viên nội đan đó lớn bằng quả trứng gà, sáng bóng không tì vết, vô cùng hoàn mỹ. Bên trong có một con mãng xà vô cùng linh hoạt, đầu có sừng, tỏa ra khí tức viễn cổ hồng hoang vô cùng hung bạo.
Viên nội đan này, người bình thường cầm trên tay sẽ bị khí tức đáng sợ của nó tỏa ra làm cho sợ chết khiếp.
Chúc lão đưa tay ra bắt lấy viên nội đan, ánh mắt cũng không giấu được vẻ chấn kinh. Hắn nói:
- Phong Vân Vô Ngân, viên nội đan này hiện tại ngươi không thể nào hấp thu được, hấp thu sẽ chết. Bây giờ ta muốn giúp ngươi dùng một phương pháp tốt nhất để không lãng phí một chút năng lượng nào của nó. Nội đan này là của ngươi, ta chỉ giúp ngươi sử dụng nó một cách hợp lý nhất, không thể coi như giúp ngươi tăng thực lực. Điểm này, ngươi hãy nhớ kỹ.
- Dạ!
Phong Vân Vô Ngân trịnh trọng gật đầu.
- Nội đan này là của ta, điểm này, tất cả mọi võ giả trong Nham Thạch Thành đều biết. Chúc lão chỉ nghĩ cách giúp ta sử dụng tốt nhất viên nội đan này, khôngđể lãng phí năng lượng mà thôi.
Chúc lão gật đầu:
- Thế nào gọi là sử dụng tốt nhất? Vô Ngân, ngươi cần biết rằng, khi võ giả đoạt được một viên nội đan, hoặc là trực tiếp thôn phệ năng lượng trong viên nội đanđó, hoặc là đem nội đan đó luyện thành đan dược... Những cách trên đều nhất định sẽ làm lãng phí năng lượng trong nội đan, hơn nữa còn lãng phí không ít, nói là lãng phí báu vật cũng không phải quá lời. Còn cách của ta, ngươi hãy nhớ kỹ, là một môn thượng cô bí pháp, yêu thai bí thuật, sử dụng bí pháp này không chỉ không làm lãng phí chút năng lượng nào trong nội đan, mà còn có thể nâng cao công hiệu của nội đan lên gấp chục lần, thậm chí trăm lần.
- Yêu thai bí thuật?
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt sáng rực.
Chúc lão đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, cảm thán nói.
- Ta nói tên nhóc ngươi vận khí tốt, quả nhiên không sai. Chỉ có loại người như ngươi mới có thể chịu đựng nổi yêu thai bí thuật. Hi hì, rất tốt, rất tốt.
- Tại sao vậy?
Phong Vân Vô Ngân chấn kinh.
- Thứ nhất, tố chất thân thể của ngươi vô cùng cường hãn, luyện một môn luyện thể công pháp tới đại thành, nhục thân lực lượng hơn mười vạn cân, ngay cảnội tạng kinh mạch đều cứng như thiết thạch; Thứ hai, nội đan của ngươi trống rỗng, không hề có chút huyền khí tạp chất, tựa hồ huyền khí ngươi có được cũng không phải đạt được thông qua đan điền. Đây là hai điều kiện cơ bản bắt buộc để tu luyện yêu thai bí thuật. Khắp thiên hạ này, e rằng ngươi có thể cóđược hai điều kiện này vô cùng ít ỏi.
Chúc lão chậm rãi nói, đột nhiên, hắn nghiêm giọng nói:
- Phong Vân Vô Ngân, một khi ta thi triển yêu thai bí thuật, đan điền của ngươi sẽ vĩnh viễn bị phong bế, ai cũng không thể giải khai phong ấn này được. Ngươi cóđồng ý không?
- Ta tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, lấy thiên địa làm đan điền, đan điền của bản thân không có chút tác dụng, phong bế thì phong bế. Hơn nữa, lúc trước, là Da Luật Hồng phong bế đan điền của ta, nếu đột nhiên hắn giải phong ấn của ta thì chẳng phải Thiên Địa Bá Khí Quyết ta tu luyện sẽ đổ sông đổ bể hay sao? Vĩnh viễn phong bế, không ai có thể giải được là tốt nhất. Tốt vô cùng.
Phong Vân Vô Ngân ý niệm vừa động, lên tiếng nói:
- Chúc lão, ngươi cứ tùy ý thi triển yêu thai bí thuật, đan điền của ta đã sớm bị hoang phế, cả đời không thể chứa đựng chút huyền khí nào được, nếu có thể lợi dụng trở lại, ta vui mừng còn không kịp nữa ấy chứ.
- Được!
Ánh mắt Chúc lão trở nên vô cùng cuồng nhiệt, trong nháy mắt, nội đan đang nắm trong tay liền tỏa ra ánh sáng rực rỡ, từng tiếng gầm trầm thấp của hung thú mơ hồ từ trong nội đan truyền ra, vô cùng hung bạo. Thanh âm của Chúc lão cũng thấp xuống, thầm lẩm bẩm:
- Bí pháp này ta đã vốn nghĩ không thể nào tìm được người có thể chịu đựng nổi, không ngờ lại có ngày hôm nay. Được. Phong Vân Vô Ngân, nếu ngươi có thể vượt qua vô số hiểm cảnh mà không chết, sau này nhất định sẽ trở thành nhân vật Chiến Tần Đế Quốc, thậm chí Huyền Tôn Đại Lục
Đột nhiên, Chúc lão hô lớn một tiếng:
- Yêu thai bí thuật!
Một giây sau, một việc thần kỳ đã xảy ra. Chỉ thấy Chúc lão đưa tay ra, trực tiếp đưa viên nội đan vào trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Làm xong, vẻ mặt Chúc lão hiện lên vẻ nhợt nhạt, rồi cười nói:
- Xong rồi!
Phong Vân Vô Ngân vô cùng kinh ngạc:
- Nội đan đâu? Chúc lão, viên nội đan đâu rồi?
- Hì hì!
Chúc lão cười không nói gì, chỉ nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rõ ràng, ở trong đan điền của mình có một vật lớn bằng quả trứng gà, trong suốt không tì vết, bên trong có một con độc giác mãng xà dáng vẻ vô cùng hung bạo.
Không thể ngờ nổi, viên nội đan của Thư Hùng Song Mãng đã dung nhập vào trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân cảm nhận thấy, nội đan ở trong đan điền của hắn không ngờ lại có một cảm giác huyết nhục tương liên với hắn, cảm giácđó vô cùng kỳ dị.
Giống như, viên hung thú nội đan đó chính là trái tim của hắn. Chính là gan của hắn. Chính là phổi của hắn.
Chính là... Một bộ phận trên thân thể hắn.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Chúc lão cũng liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái.
- Đi vào trong thế giới của tán tu, không hung tàn một chút thì chẳng khác nào tự tìm cái chết.
- Chúc lão, ta hiểu rồi.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi gật đầu, rồi khẽ nhíu mày:
- Nhưng, Chúc lão, chuyến này ta một mình đi vào Vạn Tiên Thành, chẳng khác nào đi vào long đàm hổ huyệt, thập tử nhất sinh...
Chúc lão vừa nghe đã biết ý của Phong Vân Vô Ngân:
- Ngươi muốn kiếm chút lợi lộc từ chỗ ta có phải không?
- Vô Ngân chỉ muốn có mấy tấm bùa hộ mệnh mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân bình thản nói. Tuy hắn không biết rõ tu vi thực sự của Chúc lão, nhưng Chúc lão mà muốn giết kẻ như Da Luật Hồng thì dễ như trở bàn tay, hắn tuyệt đối là nhân vật lớn của Ngạo Hàn Tông, nếu có thể kiếm chút lợi lộc từ chỗ hắn thì chẳng phải rất tốt hay sao?
Chúc lão chẹp chẹp miệng nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi muốn có bùa hộ mệnh, điều này không sai. Nhưng nếu ta đem tài nguyên của tông môn cho ngươi thì sẽ khó tránh khỏi bị tán tu có con mắt tinh tường phát hiện ra. Mà ta vừa rồi cũng đã nói, tuyệt đối không tự ý nâng cảnh giới thực lực cho ngươi. Việc này mà bị Da Luật Hồng biết được, hắn đi rêu rao khắp thiên hắn, nhất định sẽ ảnh hưởng đến quyết đấu giữa ngươi và hắn, ngươi sẽ bị tất cả căm ghét. Như vậy... Cho ngươi thứ gì đó, quảthực là khó...
Phong Vân Vô Ngân đã đích thân mở miệng đòi chút lợi lộc thì đương nhiên không muốn ra về tay không. Nhưng xem ra có lẽ lần này hắn phải thất vọng rồi.
Đột nhiên, ánh mắt Chúc lão sáng lên, lẩm bẩm nói:
- Ta giúp ngươi nâng cao thực lực cảnh giới sẽ vi phạm quy củ, cũng không có lợi cho tu luyện về sau của ngươi. Nhưng... Ồ, như vậy đi.
Ánh mắt hắn hiện lên tia tinh quang, thậm chí còn thè lưỡi ra, liếm liếm môi, đầy ẩn ý nói với Phong Vân Vô Ngân.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi hãy đưa viên nội đan của Thư Hùng Song Mãng ra đây.
- Dạ!
Phong Vân Vô Ngân tuy không biết Chúc lão định làm gì, nhưng hắn biết với một nhân vật có thực lực khủng bố như Chúc lão thì tuyệt đối không thèm muốn viên nội đan đó của hắn. Phong Vân Vô Ngân đưa tay phải ra, nội đan của Thư Hùng Song Mãng đã nằm trong tay hắn.
Viên nội đan đó lớn bằng quả trứng gà, sáng bóng không tì vết, vô cùng hoàn mỹ. Bên trong có một con mãng xà vô cùng linh hoạt, đầu có sừng, tỏa ra khí tức viễn cổ hồng hoang vô cùng hung bạo.
Viên nội đan này, người bình thường cầm trên tay sẽ bị khí tức đáng sợ của nó tỏa ra làm cho sợ chết khiếp.
Chúc lão đưa tay ra bắt lấy viên nội đan, ánh mắt cũng không giấu được vẻ chấn kinh. Hắn nói:
- Phong Vân Vô Ngân, viên nội đan này hiện tại ngươi không thể nào hấp thu được, hấp thu sẽ chết. Bây giờ ta muốn giúp ngươi dùng một phương pháp tốt nhất để không lãng phí một chút năng lượng nào của nó. Nội đan này là của ngươi, ta chỉ giúp ngươi sử dụng nó một cách hợp lý nhất, không thể coi như giúp ngươi tăng thực lực. Điểm này, ngươi hãy nhớ kỹ.
- Dạ!
Phong Vân Vô Ngân trịnh trọng gật đầu.
- Nội đan này là của ta, điểm này, tất cả mọi võ giả trong Nham Thạch Thành đều biết. Chúc lão chỉ nghĩ cách giúp ta sử dụng tốt nhất viên nội đan này, khôngđể lãng phí năng lượng mà thôi.
Chúc lão gật đầu:
- Thế nào gọi là sử dụng tốt nhất? Vô Ngân, ngươi cần biết rằng, khi võ giả đoạt được một viên nội đan, hoặc là trực tiếp thôn phệ năng lượng trong viên nội đanđó, hoặc là đem nội đan đó luyện thành đan dược... Những cách trên đều nhất định sẽ làm lãng phí năng lượng trong nội đan, hơn nữa còn lãng phí không ít, nói là lãng phí báu vật cũng không phải quá lời. Còn cách của ta, ngươi hãy nhớ kỹ, là một môn thượng cô bí pháp, yêu thai bí thuật, sử dụng bí pháp này không chỉ không làm lãng phí chút năng lượng nào trong nội đan, mà còn có thể nâng cao công hiệu của nội đan lên gấp chục lần, thậm chí trăm lần.
- Yêu thai bí thuật?
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt sáng rực.
Chúc lão đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, cảm thán nói.
- Ta nói tên nhóc ngươi vận khí tốt, quả nhiên không sai. Chỉ có loại người như ngươi mới có thể chịu đựng nổi yêu thai bí thuật. Hi hì, rất tốt, rất tốt.
- Tại sao vậy?
Phong Vân Vô Ngân chấn kinh.
- Thứ nhất, tố chất thân thể của ngươi vô cùng cường hãn, luyện một môn luyện thể công pháp tới đại thành, nhục thân lực lượng hơn mười vạn cân, ngay cảnội tạng kinh mạch đều cứng như thiết thạch; Thứ hai, nội đan của ngươi trống rỗng, không hề có chút huyền khí tạp chất, tựa hồ huyền khí ngươi có được cũng không phải đạt được thông qua đan điền. Đây là hai điều kiện cơ bản bắt buộc để tu luyện yêu thai bí thuật. Khắp thiên hạ này, e rằng ngươi có thể cóđược hai điều kiện này vô cùng ít ỏi.
Chúc lão chậm rãi nói, đột nhiên, hắn nghiêm giọng nói:
- Phong Vân Vô Ngân, một khi ta thi triển yêu thai bí thuật, đan điền của ngươi sẽ vĩnh viễn bị phong bế, ai cũng không thể giải khai phong ấn này được. Ngươi cóđồng ý không?
- Ta tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, lấy thiên địa làm đan điền, đan điền của bản thân không có chút tác dụng, phong bế thì phong bế. Hơn nữa, lúc trước, là Da Luật Hồng phong bế đan điền của ta, nếu đột nhiên hắn giải phong ấn của ta thì chẳng phải Thiên Địa Bá Khí Quyết ta tu luyện sẽ đổ sông đổ bể hay sao? Vĩnh viễn phong bế, không ai có thể giải được là tốt nhất. Tốt vô cùng.
Phong Vân Vô Ngân ý niệm vừa động, lên tiếng nói:
- Chúc lão, ngươi cứ tùy ý thi triển yêu thai bí thuật, đan điền của ta đã sớm bị hoang phế, cả đời không thể chứa đựng chút huyền khí nào được, nếu có thể lợi dụng trở lại, ta vui mừng còn không kịp nữa ấy chứ.
- Được!
Ánh mắt Chúc lão trở nên vô cùng cuồng nhiệt, trong nháy mắt, nội đan đang nắm trong tay liền tỏa ra ánh sáng rực rỡ, từng tiếng gầm trầm thấp của hung thú mơ hồ từ trong nội đan truyền ra, vô cùng hung bạo. Thanh âm của Chúc lão cũng thấp xuống, thầm lẩm bẩm:
- Bí pháp này ta đã vốn nghĩ không thể nào tìm được người có thể chịu đựng nổi, không ngờ lại có ngày hôm nay. Được. Phong Vân Vô Ngân, nếu ngươi có thể vượt qua vô số hiểm cảnh mà không chết, sau này nhất định sẽ trở thành nhân vật Chiến Tần Đế Quốc, thậm chí Huyền Tôn Đại Lục
Đột nhiên, Chúc lão hô lớn một tiếng:
- Yêu thai bí thuật!
Một giây sau, một việc thần kỳ đã xảy ra. Chỉ thấy Chúc lão đưa tay ra, trực tiếp đưa viên nội đan vào trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Làm xong, vẻ mặt Chúc lão hiện lên vẻ nhợt nhạt, rồi cười nói:
- Xong rồi!
Phong Vân Vô Ngân vô cùng kinh ngạc:
- Nội đan đâu? Chúc lão, viên nội đan đâu rồi?
- Hì hì!
Chúc lão cười không nói gì, chỉ nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rõ ràng, ở trong đan điền của mình có một vật lớn bằng quả trứng gà, trong suốt không tì vết, bên trong có một con độc giác mãng xà dáng vẻ vô cùng hung bạo.
Không thể ngờ nổi, viên nội đan của Thư Hùng Song Mãng đã dung nhập vào trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân cảm nhận thấy, nội đan ở trong đan điền của hắn không ngờ lại có một cảm giác huyết nhục tương liên với hắn, cảm giácđó vô cùng kỳ dị.
Giống như, viên hung thú nội đan đó chính là trái tim của hắn. Chính là gan của hắn. Chính là phổi của hắn.
Chính là... Một bộ phận trên thân thể hắn.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook