Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
Khi Phúc bá nhìn ra chính mình đã có cảnh giới huyền khí Hậu Thiên nhị phẩm. Hắn nắm chặt cành cây, chậm rãi đi về phía Phúc bá. Trong lòng hắn đã phán định Phúc bá tử hình!
Gia tộc giàu có giống như Phong Vân gia tộc, đại bộ phận tôi tớ nha hoàn cũng đều tu luyện một ít huyền khí, bất quá phẩm chất bình thường! Tu vi huyền khí cũng đều Hậu Thiên lục phẩm trở xuống, không thể tiến hành công kích mang theo huyền khí trên kiếm phong chưởng phong, hầu như đều dựa vào chiêu số, lực lượng tinh khiết đối địch. Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, Phúc bá trước mắt, không đủ cân lượng.
Bản thân Phúc bá có cảnh giới tu vi huyền khí Hậu Thiên tam phẩm, hiện nay cao hơn một tầng cảnh giới so với Phong Vân Vô Ngân, đáng lẽ không nên sợ hãi. Bất quá, có thể bởi vì tính cách nô tài trời sinh quấy phá, hoặc là Phong Vân Vô Ngân tạo ra cho hắn chấn động quá lớn. Giờ khắc này khí thế Phúc bá héo khô, giọng điệu mềm nhũn...
- Ngươi... Ngươi muốn thế nào? Chẳng lẽ còn muốn giết ta hay sao? Hôm nay nếu như ta chết, chủ nhân nhà ta nhất định sẽ tru sát ngươi! Bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Phong Vân Vô Ngân cười lớn:
- Có nghe gần đây một đám tán tu thần bí lẻn vào Khâu Hác Thành, tiến hành ám sát thành viên của sáu đại gia tộc, ngươi đoán xem, nếu như ngươi chết, Phong Vân gia tộc sẽ nghi ngờ là do tán tu gây nên, hay một phế tài toàn thân không chút nguyên khí như ta?
Vu oán giá họa!
Lúc này muốn giết Phúc bá, quả thực chính là cơ hội trời ban! Giết chết phúc bá, hủy thi diệt tích, cho dù ai cũng sẽ không nghĩ đến trên đầu Phong Vân Vô Ngân.
Khuôn mặt Phúc bá trong nháy mắt trở nên méo mó, trên trán nổi lên từng mạch gân xanh, mồ hôi lạnh thấu lưng...
- Không... Không nghĩ ra, ngươi còn nhỏ tuổi, tâm cơ lại thâm trầm như vậy!
Phúc bá lường trước, hôm nay tất nhiên sẽ có hậu quả không tốt, đơn giản cắn răng một cái lấy một thanh chủy thủ sắc bén từ bên hông ra.
Rồi đột nhiên, hai sáu viên Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể Phong Vân Vô Ngân, toàn thân hắn lại trở nên không có chút huyền khí nào.
- Di?
Phúc bá không biết, bất quá để phòng ngừa vạn nhất, liên tục múa chủy thủ vài cái, chiêu số ảo diệu, chính là một bộ vũ kỹ Hoàng Giai trung cấp của Phong Vân gia tộc... Liễu Nhứ Kiếm Pháp!
Thanh chủy thủ múa ra mang theo gió mát lất phất, đồng thời còn kém theo sát khí sắc bén, chuyên môn đâm vào các bộ vị yếu hại như yếu hầu, hai mắt của Phong Vân Vô Ngân.
Suốt đời Phúc bá làm nô tài cho Phong Vân gia tộc, cho nên bộ Liễu Nhứ Kiếm Pháp này đã có vài chục năm kinh nghiệm hỏa hậu, lúc này thi triển ra, có vể khá tinh túy.
Mà trong mắt Phong Vân Vô Ngân, bộ kiếm pháp này chồng chất kẽ hở, giống như tiểu hài đồng cầm trò chơi. Đến gần trước mặt, cành cây trong tay Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng đâm ra một cái, lấy một độ lớn quỷ dị, giống như người cá vẫy đuôi, phi điểu lướt đi, dễ dàng dâm vào yết hầu Phúc bá.
Phá Kiếm Thức!
Phụt!
Cành cây lộ ra vẻ bén nhọn, mặc dù không thể nói đâm sắt phá đá, nhưng đâm thủng yếu hầu yếu đuối của một người, đó là dễ dàng.
Một cổ máu tươi tuôn ra từ yếu hầu Phúc bá, hai mắt hắn trợn ngược, giống như cá chết, trong mắt còn sót lại vô cùng kinh khủng, tuyệt vọng, nghi hoặc...
Đến chết hắn vẫn không nghĩ ra, cho dù Phong Vân Vô Ngân không điều động huyền khí, phảng phất hời hợt đâm ra một kích, chính mình dĩ nhiên không thể tránh được, thật giống như chính mình mạnh mẽ giơ ra yếu hầu để cho Phong Vân Vô Ngân đâm thủng.
Độc Cô Cửu Kiếm, có thể đâm chém thiên hạ, chiêu số vô cùng tinh diệu.
Tu vi huyền khí của Phúc bá thấp, chỉ mượn chiêu số, làm sao có thể là đối thủ của Phong Vân Vô Ngân? Huống hò, chiêu số kiếm pháp Hoàng Giai trung cấp kia của hắn, trước mặt Độc Cô Cửu Kiếm đã có thành tựu của Phong Vân Vô Ngân, quả thực có vẻ quá ấu trĩ rồi.
Phanh!
Thân thể Phúc bá mềm nhũn, té ngã xuống đất.
- Dưới tình huống không cần dùng huyền khí, có thể miểu sát một võ giả tu vi huyền khí cấp thấp!
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi gật đầu. Tâm trí hắn là người hai mươi mấy tuổi, lần đầu tiên giết người cũng không cảm thấy không khỏe, huống hồ, người bị giết chính là người đáng chết! Phải giết! Không thể không giết! Không giết thì mình chết!
Hít sâu vài lần, Phong Vân Vô Ngân ném xuống cành cây trong tay, cúi đầu quan sát thi thể của Phúc bá.
Chỉ ngưng mắt nhìn một lát, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên khoanh chân mà ngồi, tâm thần khẽ động, hai sáu viên Thiên Địa Đan Điền trống rống xuất hiện, quanh quẩn xung quanh Phong Vân Vô Ngân, giống như lưu tinh hồ điệp.
Hai mắt Phong Vân Vô Ngân buông xuống, hai tay ngắt một pháp quyết kỳ quái, chợt, hai tay vừa đổi, một pháp quyến đã hình thành trong lúc đó...
Tại động tác xuyên toa như hồ điệp của hai tay pvn, hai sáu Thiên Địa Đan Điền như vật còn sống, thoáng cái đã đánh về phía thi thể Phúc bá, nhưng không cấp tốc chui vào trong cơ thể hắn.
- Luyện hóa!
Đôt mắt Phong Vân Vô Ngân đột nhiên mở ra, trong miệng quát nhẹ một tiếng!
Bất thình lình, chỉ thấy thi thể của Phúc bá, tỏa ra một chùm tia sáng quỷ dị, chợt lóe chợt loét! Rất nhanh, thi thể Phúc bá bắt đầu héo rút!
Khoảng chừng năm phút sau, thi thể Phúc bá giống như bị chưng cất!
Biến mất! Biến mất như kỳ tích!
Trên mặt đất, chỉ còn lại y phục, một thanh chủy thủ cùng với mội ít tạp vật của hắn.
Hai sáu Thiên Địa Đan Điền từ từ bay lên không trung, bắt đầu di động theo nhịp điệu, giống như trái tim! Tạo nên từng tiếng thình thịch hỗn loạn!
Sau đó... Phanh! Phanh! Phanh!
Hai sáu Thiên Địa Đan Điền lần lượt nổ tung, phân hóa thành năm mươi hai hạt.
Chia ra hai!
Biến đổi về lượng!
Bất quá, cũng không biến chất, mỗi một Thiên Địa Đan Điền, giống như trước to bằng hạt gạo.
Tâm thầm Phong Vân Vô Ngân khẽ động, năm hai hạt thiên địa đàn điên dung nhập vào trong cơ thể, một cổ ba động đại biểu năng lượng huyền khí, chảy xuôi trong tứ chi trăm huyệt, ngũ tạng lục phủ của Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cảm giác rất rõ ràng, tu vi huyền khí của chính mình, dĩ nhiên mạnh hơn gấp đôi vừa rồi!
- Thiên Địa Bá Khí Quyết này quả nhiên là bá đạo vô cùng, thậm chí còn hấp thu luyện hóa được võ giả vừa tử vong, hấp thu nặng lượng ngoài huyền khí!
Phong Vân Vô Ngân thỏa mãn cười.
Đương nhiên, cũng không phải nói, tu vi Phúc bá đạt được Hậu Thiên tam phẩm, Phong Vân Vô Ngân thi triển Thiên Địa Bá Khí Quyết hấp thu luyện hóa thân thể hắn, liền chuyển hết năng lượng huyền khí của Phúc bá làm của riêng, chỉ bất quá, là luyện hóa hấp thu được một bộ phận nhỏ mà thôi.
Hơn nữa, Phúc bá này chỉ có cảnh giới huyền khí Hậu Thiên tam phẩm, nếu như cảnh giới rất cao, lấy thực lực hiện nay của Phong Vân Vô Ngân, còn không đủ sức để luyện hóa.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Gia tộc giàu có giống như Phong Vân gia tộc, đại bộ phận tôi tớ nha hoàn cũng đều tu luyện một ít huyền khí, bất quá phẩm chất bình thường! Tu vi huyền khí cũng đều Hậu Thiên lục phẩm trở xuống, không thể tiến hành công kích mang theo huyền khí trên kiếm phong chưởng phong, hầu như đều dựa vào chiêu số, lực lượng tinh khiết đối địch. Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, Phúc bá trước mắt, không đủ cân lượng.
Bản thân Phúc bá có cảnh giới tu vi huyền khí Hậu Thiên tam phẩm, hiện nay cao hơn một tầng cảnh giới so với Phong Vân Vô Ngân, đáng lẽ không nên sợ hãi. Bất quá, có thể bởi vì tính cách nô tài trời sinh quấy phá, hoặc là Phong Vân Vô Ngân tạo ra cho hắn chấn động quá lớn. Giờ khắc này khí thế Phúc bá héo khô, giọng điệu mềm nhũn...
- Ngươi... Ngươi muốn thế nào? Chẳng lẽ còn muốn giết ta hay sao? Hôm nay nếu như ta chết, chủ nhân nhà ta nhất định sẽ tru sát ngươi! Bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Phong Vân Vô Ngân cười lớn:
- Có nghe gần đây một đám tán tu thần bí lẻn vào Khâu Hác Thành, tiến hành ám sát thành viên của sáu đại gia tộc, ngươi đoán xem, nếu như ngươi chết, Phong Vân gia tộc sẽ nghi ngờ là do tán tu gây nên, hay một phế tài toàn thân không chút nguyên khí như ta?
Vu oán giá họa!
Lúc này muốn giết Phúc bá, quả thực chính là cơ hội trời ban! Giết chết phúc bá, hủy thi diệt tích, cho dù ai cũng sẽ không nghĩ đến trên đầu Phong Vân Vô Ngân.
Khuôn mặt Phúc bá trong nháy mắt trở nên méo mó, trên trán nổi lên từng mạch gân xanh, mồ hôi lạnh thấu lưng...
- Không... Không nghĩ ra, ngươi còn nhỏ tuổi, tâm cơ lại thâm trầm như vậy!
Phúc bá lường trước, hôm nay tất nhiên sẽ có hậu quả không tốt, đơn giản cắn răng một cái lấy một thanh chủy thủ sắc bén từ bên hông ra.
Rồi đột nhiên, hai sáu viên Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể Phong Vân Vô Ngân, toàn thân hắn lại trở nên không có chút huyền khí nào.
- Di?
Phúc bá không biết, bất quá để phòng ngừa vạn nhất, liên tục múa chủy thủ vài cái, chiêu số ảo diệu, chính là một bộ vũ kỹ Hoàng Giai trung cấp của Phong Vân gia tộc... Liễu Nhứ Kiếm Pháp!
Thanh chủy thủ múa ra mang theo gió mát lất phất, đồng thời còn kém theo sát khí sắc bén, chuyên môn đâm vào các bộ vị yếu hại như yếu hầu, hai mắt của Phong Vân Vô Ngân.
Suốt đời Phúc bá làm nô tài cho Phong Vân gia tộc, cho nên bộ Liễu Nhứ Kiếm Pháp này đã có vài chục năm kinh nghiệm hỏa hậu, lúc này thi triển ra, có vể khá tinh túy.
Mà trong mắt Phong Vân Vô Ngân, bộ kiếm pháp này chồng chất kẽ hở, giống như tiểu hài đồng cầm trò chơi. Đến gần trước mặt, cành cây trong tay Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng đâm ra một cái, lấy một độ lớn quỷ dị, giống như người cá vẫy đuôi, phi điểu lướt đi, dễ dàng dâm vào yết hầu Phúc bá.
Phá Kiếm Thức!
Phụt!
Cành cây lộ ra vẻ bén nhọn, mặc dù không thể nói đâm sắt phá đá, nhưng đâm thủng yếu hầu yếu đuối của một người, đó là dễ dàng.
Một cổ máu tươi tuôn ra từ yếu hầu Phúc bá, hai mắt hắn trợn ngược, giống như cá chết, trong mắt còn sót lại vô cùng kinh khủng, tuyệt vọng, nghi hoặc...
Đến chết hắn vẫn không nghĩ ra, cho dù Phong Vân Vô Ngân không điều động huyền khí, phảng phất hời hợt đâm ra một kích, chính mình dĩ nhiên không thể tránh được, thật giống như chính mình mạnh mẽ giơ ra yếu hầu để cho Phong Vân Vô Ngân đâm thủng.
Độc Cô Cửu Kiếm, có thể đâm chém thiên hạ, chiêu số vô cùng tinh diệu.
Tu vi huyền khí của Phúc bá thấp, chỉ mượn chiêu số, làm sao có thể là đối thủ của Phong Vân Vô Ngân? Huống hò, chiêu số kiếm pháp Hoàng Giai trung cấp kia của hắn, trước mặt Độc Cô Cửu Kiếm đã có thành tựu của Phong Vân Vô Ngân, quả thực có vẻ quá ấu trĩ rồi.
Phanh!
Thân thể Phúc bá mềm nhũn, té ngã xuống đất.
- Dưới tình huống không cần dùng huyền khí, có thể miểu sát một võ giả tu vi huyền khí cấp thấp!
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi gật đầu. Tâm trí hắn là người hai mươi mấy tuổi, lần đầu tiên giết người cũng không cảm thấy không khỏe, huống hồ, người bị giết chính là người đáng chết! Phải giết! Không thể không giết! Không giết thì mình chết!
Hít sâu vài lần, Phong Vân Vô Ngân ném xuống cành cây trong tay, cúi đầu quan sát thi thể của Phúc bá.
Chỉ ngưng mắt nhìn một lát, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên khoanh chân mà ngồi, tâm thần khẽ động, hai sáu viên Thiên Địa Đan Điền trống rống xuất hiện, quanh quẩn xung quanh Phong Vân Vô Ngân, giống như lưu tinh hồ điệp.
Hai mắt Phong Vân Vô Ngân buông xuống, hai tay ngắt một pháp quyết kỳ quái, chợt, hai tay vừa đổi, một pháp quyến đã hình thành trong lúc đó...
Tại động tác xuyên toa như hồ điệp của hai tay pvn, hai sáu Thiên Địa Đan Điền như vật còn sống, thoáng cái đã đánh về phía thi thể Phúc bá, nhưng không cấp tốc chui vào trong cơ thể hắn.
- Luyện hóa!
Đôt mắt Phong Vân Vô Ngân đột nhiên mở ra, trong miệng quát nhẹ một tiếng!
Bất thình lình, chỉ thấy thi thể của Phúc bá, tỏa ra một chùm tia sáng quỷ dị, chợt lóe chợt loét! Rất nhanh, thi thể Phúc bá bắt đầu héo rút!
Khoảng chừng năm phút sau, thi thể Phúc bá giống như bị chưng cất!
Biến mất! Biến mất như kỳ tích!
Trên mặt đất, chỉ còn lại y phục, một thanh chủy thủ cùng với mội ít tạp vật của hắn.
Hai sáu Thiên Địa Đan Điền từ từ bay lên không trung, bắt đầu di động theo nhịp điệu, giống như trái tim! Tạo nên từng tiếng thình thịch hỗn loạn!
Sau đó... Phanh! Phanh! Phanh!
Hai sáu Thiên Địa Đan Điền lần lượt nổ tung, phân hóa thành năm mươi hai hạt.
Chia ra hai!
Biến đổi về lượng!
Bất quá, cũng không biến chất, mỗi một Thiên Địa Đan Điền, giống như trước to bằng hạt gạo.
Tâm thầm Phong Vân Vô Ngân khẽ động, năm hai hạt thiên địa đàn điên dung nhập vào trong cơ thể, một cổ ba động đại biểu năng lượng huyền khí, chảy xuôi trong tứ chi trăm huyệt, ngũ tạng lục phủ của Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cảm giác rất rõ ràng, tu vi huyền khí của chính mình, dĩ nhiên mạnh hơn gấp đôi vừa rồi!
- Thiên Địa Bá Khí Quyết này quả nhiên là bá đạo vô cùng, thậm chí còn hấp thu luyện hóa được võ giả vừa tử vong, hấp thu nặng lượng ngoài huyền khí!
Phong Vân Vô Ngân thỏa mãn cười.
Đương nhiên, cũng không phải nói, tu vi Phúc bá đạt được Hậu Thiên tam phẩm, Phong Vân Vô Ngân thi triển Thiên Địa Bá Khí Quyết hấp thu luyện hóa thân thể hắn, liền chuyển hết năng lượng huyền khí của Phúc bá làm của riêng, chỉ bất quá, là luyện hóa hấp thu được một bộ phận nhỏ mà thôi.
Hơn nữa, Phúc bá này chỉ có cảnh giới huyền khí Hậu Thiên tam phẩm, nếu như cảnh giới rất cao, lấy thực lực hiện nay của Phong Vân Vô Ngân, còn không đủ sức để luyện hóa.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook