Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 131
Bên ngoài Ám Hương Các.
Một đạo nhân ảnh lơ lửng giữa hư không, giống như một chiếc lông vũ không hề chịu chút lực nào.
- A?
Đột nhiên, thân ảnh đó khẽ lay động trong không trung, khẩu khí vô cùng kinh hãi thốt lên:
- Cái gì? Kiếm ý? Hắn không ngờ đã tăng thêm một phần kiếm ý. Cần phải biết rằng, kiếm ý rất mơ hồ, rất khó nắm bắt, võ giả lãnh ngộ ra “ý” trừ thiên phú căn cốt tuyệt đỉnh ra, còn cần phải có vận may, nghị lực, cơ duyên. Tiểu tử này, rõ ràng cố ý bế quan tu luyện, sao lại dễ dàng lãnh ngộ như vậy? Vận khí của hắn quá may mắn, hay là... Hay là... Cố ý làm như vậy?
Đạo nhân ảnh này, chính là người Lý Tu gọi là “Hoàng thúc thúc”.
- Kiếm ý của hắn cường hãn bá đạo, phá nát hư không, vô cùng thuần khiết, kiếm tu như vậy, trong lớp thanh niên của giới tán tu Chiến Tần Đế Quốc vô cùng ít ỏi, so với kiếm tu võ giả trong các tông môn thì cũng không hề thua kém. Vậy, hắn... Hắn còn cần nhiều thi thể hung thú như vậy để làm gì?
Lão nhân này lắc đầu, ánh mắt lộ ra quang mang phức tạp:
- Tiểu tử này quá yêu nghiệt, tam thiếu gia nếu có thể kết giao được với hắn thì sẽ trở thành trợ lực lớn, nếu không thể khống chế được thì phải nhanh chóng tiêu diệt, tránh sinh hậu họa.
Một giây sau, thân hình của lão nhân này vặn vẹo mấy cái, rồi biến mất.
...
Sáng sớm.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi từ trong điện bước ra, hít một ngụm không khí trong lành, tinh thần vô cùng sảng khoái.
Cuộc tu luyện tối qua không chỉ làm cho huyền khí cảnh giới của hắn đột phá lên một bậc mà còn giúp hắn lãnh ngộ ra 4 phần kiếm ý, kiếm kỹ uy lực đại tăng, nếu không cố ý khống chế, toàn thân Phong Vân Vô Ngân sẽ đều tỏa ra khí thế người kiếm hợp nhất vô cùng sắc bén. Có thể nói, lực sát thương khi hắn dùng kiếm lúc này đã vượt xa dùng thần lực chùy, dựa vào thần lực để giết địch.
Hai loại công kích này nếu phối hợp với nhau, uy lực sẽ rất kinh người.
- A, đại hội chọn rể, thật là chờ đợi
Phong Vân Vô Ngân khẽ vươn vai.
Đúng lúc này, một đám hán tử cường tráng khiêng các loại thi thể của hung thú bước vào trong sân của Ám Hương Các.
Lý Tu vẻ mặt vui vẻ bước về phía Phong Vân Vô Ngân, cười lớn nói:
- Quách huynh!
- Ồ?
Phong Vân Vô Ngân khẽ sững người, đưa mắt nhìn lên, dám hán tử đó không ngờ đang khiêng thi thể của 10 phẩm hung thú.
Tật Điện Ma Lang... 10 phẩm hung thú!
Tử Đồng Bạo Hùng... 10 phẩm hung thú!
Kiếm Xỉ Ban Lan Hổ... 10 phẩm hung thú!
...
Tất cả đám 10 phẩm hung thú, đa số Phong Vân Vô Ngân đều đã từng nhìn thấy trên sách, có thể nhận ra được, có những loại, hắn cũng đã từng giết ở trong khu rèn luyện dã ngoại.
Cũng không phải là loại 10 phẩm hung thú gì cường hãn cho lắm, nhưng đích thực là 10 phẩm hung thú.
Hơn 300 gã tráng hãn khiêng 100 cỗ thi thể của Quách huynh tiến vào trong sân.
- Quách huynh, 100 cỗ thi thể của 10 phẩm hung thú mà ngươi cần, tối qua tại hạ đã tìm mua khắp nơi, ha ha! May mà thu xếp được. Không nhiều không ít, vừa đủ 100 con 10 phẩm hung thú! Tại hạ thầm nghĩ, đại hội kén rể còn không tới 1 tháng nữa là sẽ bắt đầu, Quách huynh cần gấp để tu luyện, không thể trì hoãn được, bởi vậy, sáng sớm đã ra lệnh khiêng chỗ hung thú này tới cho Quách huynh, ha ha!
Ngữ khí của Lý Tu vô cùng khách khí, nhiệt tình tới quá mức.
Tối qua, gã Hoàng thúc thúc kia đã âm thầm quan sát bên ngoài Ám Hương Các một lúc, sau đó rất nhanh liền quay về chỗ Lý Tu, nói:
- Thiếu niên họ Quách đó, thiên phú không thể tưởng tượng nổi, không hề thua kém đệ nhất thiên tài trong lớp tán tu trẻ tại Chiến Tần Đế Quốc, Đế Huyền của Hoàng Tuyền Đảo, thiếu gia nên thật lòng kết giao. Nếu hắn có ý khác, lão phu sẽ giúp thiếu gia tiêu diệt. Nhưng, nhân vật yêu nghiệt như vậy, trăm năm khó gặp, tam thiếu gia hãy thử thành tâm đối đãi, lấy thành ý để kết giao với hắn.
Đánh giá của “Hoàng thúc thúc” đối với Phong Vân Vô Ngân vô cùng cao.
Trong đời Lý Tu, hắn nghe lời Hoàng thúc thúc còn nhiều hơn lời phụ thân hắn, bởi vậy, không hề chậm trễ, sáng sớm đã khiêng 100 cỗ thi thể của 10 phẩm hung thú tới.
Phong Vân Vô Ngân cũng không thèm đi phân tích thái độ nhiệt tình quá mức của Lý Tu, trong mắt hắn chỉ có thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú kia.
Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, đây là một đống tài nguyên tu luyện cực lớn.
Không thể tưởng tượng nổi.
Thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú, cùng với tinh huyết vàng kim ở trong nạp giới, nếu dùng để nuôi dưỡng yêu thai, liệu có thể cho yêu thai nở thành công hay không?
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân vô cùng hi vọng.
- Tam thiếu gia, xin hãy ra lệnh cho họ đưa thi thể của 10 phẩm hung thú vào trong điện.
Phong Vân Vô Ngân cố gắng kìm nén sự hưng phấn trong lòng, nói với Lý Tu:
- Từ hôm nay, ta chính thức bế quan, cố gắng trước khi đại hội chọn rể diễn ra sẽ xuất quan. Tam thiếu gia yên tâm, sau khi ta xuất quan nhất định sẽ có báođáp với tam thiếu gia, tất cả những kẻ uy hiếp tới khả năng lên ngôi ngoại thành thành chủ của tam thiếu gia, ta sẽ giúp tam thiếu gia tiêu diệt hết.
- Được!
Lý Tu vô cùng vui mừng, vẫy tay với đám tráng hán đằng sau:
- Khiêng chỗ thi thể của 10 phẩm hung thú này vào trong điện cho Quách thiếu đảo chủ.
Mấy trăm gã tráng hán nghe lệnh, khiêng thi thể hung thú vào trong điện, trong lòng không ngừng nghi hoặc:
- Quách thiếu đảo chủ nhìn tuổi còn rất trẻ, lại mảnh mai thư sinh như vậy, hắn rốt cuộc tu luyện công pháp gì lại cần tới thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú! Đúng là chưa từng nghe nói tới!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Một đạo nhân ảnh lơ lửng giữa hư không, giống như một chiếc lông vũ không hề chịu chút lực nào.
- A?
Đột nhiên, thân ảnh đó khẽ lay động trong không trung, khẩu khí vô cùng kinh hãi thốt lên:
- Cái gì? Kiếm ý? Hắn không ngờ đã tăng thêm một phần kiếm ý. Cần phải biết rằng, kiếm ý rất mơ hồ, rất khó nắm bắt, võ giả lãnh ngộ ra “ý” trừ thiên phú căn cốt tuyệt đỉnh ra, còn cần phải có vận may, nghị lực, cơ duyên. Tiểu tử này, rõ ràng cố ý bế quan tu luyện, sao lại dễ dàng lãnh ngộ như vậy? Vận khí của hắn quá may mắn, hay là... Hay là... Cố ý làm như vậy?
Đạo nhân ảnh này, chính là người Lý Tu gọi là “Hoàng thúc thúc”.
- Kiếm ý của hắn cường hãn bá đạo, phá nát hư không, vô cùng thuần khiết, kiếm tu như vậy, trong lớp thanh niên của giới tán tu Chiến Tần Đế Quốc vô cùng ít ỏi, so với kiếm tu võ giả trong các tông môn thì cũng không hề thua kém. Vậy, hắn... Hắn còn cần nhiều thi thể hung thú như vậy để làm gì?
Lão nhân này lắc đầu, ánh mắt lộ ra quang mang phức tạp:
- Tiểu tử này quá yêu nghiệt, tam thiếu gia nếu có thể kết giao được với hắn thì sẽ trở thành trợ lực lớn, nếu không thể khống chế được thì phải nhanh chóng tiêu diệt, tránh sinh hậu họa.
Một giây sau, thân hình của lão nhân này vặn vẹo mấy cái, rồi biến mất.
...
Sáng sớm.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi từ trong điện bước ra, hít một ngụm không khí trong lành, tinh thần vô cùng sảng khoái.
Cuộc tu luyện tối qua không chỉ làm cho huyền khí cảnh giới của hắn đột phá lên một bậc mà còn giúp hắn lãnh ngộ ra 4 phần kiếm ý, kiếm kỹ uy lực đại tăng, nếu không cố ý khống chế, toàn thân Phong Vân Vô Ngân sẽ đều tỏa ra khí thế người kiếm hợp nhất vô cùng sắc bén. Có thể nói, lực sát thương khi hắn dùng kiếm lúc này đã vượt xa dùng thần lực chùy, dựa vào thần lực để giết địch.
Hai loại công kích này nếu phối hợp với nhau, uy lực sẽ rất kinh người.
- A, đại hội chọn rể, thật là chờ đợi
Phong Vân Vô Ngân khẽ vươn vai.
Đúng lúc này, một đám hán tử cường tráng khiêng các loại thi thể của hung thú bước vào trong sân của Ám Hương Các.
Lý Tu vẻ mặt vui vẻ bước về phía Phong Vân Vô Ngân, cười lớn nói:
- Quách huynh!
- Ồ?
Phong Vân Vô Ngân khẽ sững người, đưa mắt nhìn lên, dám hán tử đó không ngờ đang khiêng thi thể của 10 phẩm hung thú.
Tật Điện Ma Lang... 10 phẩm hung thú!
Tử Đồng Bạo Hùng... 10 phẩm hung thú!
Kiếm Xỉ Ban Lan Hổ... 10 phẩm hung thú!
...
Tất cả đám 10 phẩm hung thú, đa số Phong Vân Vô Ngân đều đã từng nhìn thấy trên sách, có thể nhận ra được, có những loại, hắn cũng đã từng giết ở trong khu rèn luyện dã ngoại.
Cũng không phải là loại 10 phẩm hung thú gì cường hãn cho lắm, nhưng đích thực là 10 phẩm hung thú.
Hơn 300 gã tráng hãn khiêng 100 cỗ thi thể của Quách huynh tiến vào trong sân.
- Quách huynh, 100 cỗ thi thể của 10 phẩm hung thú mà ngươi cần, tối qua tại hạ đã tìm mua khắp nơi, ha ha! May mà thu xếp được. Không nhiều không ít, vừa đủ 100 con 10 phẩm hung thú! Tại hạ thầm nghĩ, đại hội kén rể còn không tới 1 tháng nữa là sẽ bắt đầu, Quách huynh cần gấp để tu luyện, không thể trì hoãn được, bởi vậy, sáng sớm đã ra lệnh khiêng chỗ hung thú này tới cho Quách huynh, ha ha!
Ngữ khí của Lý Tu vô cùng khách khí, nhiệt tình tới quá mức.
Tối qua, gã Hoàng thúc thúc kia đã âm thầm quan sát bên ngoài Ám Hương Các một lúc, sau đó rất nhanh liền quay về chỗ Lý Tu, nói:
- Thiếu niên họ Quách đó, thiên phú không thể tưởng tượng nổi, không hề thua kém đệ nhất thiên tài trong lớp tán tu trẻ tại Chiến Tần Đế Quốc, Đế Huyền của Hoàng Tuyền Đảo, thiếu gia nên thật lòng kết giao. Nếu hắn có ý khác, lão phu sẽ giúp thiếu gia tiêu diệt. Nhưng, nhân vật yêu nghiệt như vậy, trăm năm khó gặp, tam thiếu gia hãy thử thành tâm đối đãi, lấy thành ý để kết giao với hắn.
Đánh giá của “Hoàng thúc thúc” đối với Phong Vân Vô Ngân vô cùng cao.
Trong đời Lý Tu, hắn nghe lời Hoàng thúc thúc còn nhiều hơn lời phụ thân hắn, bởi vậy, không hề chậm trễ, sáng sớm đã khiêng 100 cỗ thi thể của 10 phẩm hung thú tới.
Phong Vân Vô Ngân cũng không thèm đi phân tích thái độ nhiệt tình quá mức của Lý Tu, trong mắt hắn chỉ có thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú kia.
Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, đây là một đống tài nguyên tu luyện cực lớn.
Không thể tưởng tượng nổi.
Thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú, cùng với tinh huyết vàng kim ở trong nạp giới, nếu dùng để nuôi dưỡng yêu thai, liệu có thể cho yêu thai nở thành công hay không?
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân vô cùng hi vọng.
- Tam thiếu gia, xin hãy ra lệnh cho họ đưa thi thể của 10 phẩm hung thú vào trong điện.
Phong Vân Vô Ngân cố gắng kìm nén sự hưng phấn trong lòng, nói với Lý Tu:
- Từ hôm nay, ta chính thức bế quan, cố gắng trước khi đại hội chọn rể diễn ra sẽ xuất quan. Tam thiếu gia yên tâm, sau khi ta xuất quan nhất định sẽ có báođáp với tam thiếu gia, tất cả những kẻ uy hiếp tới khả năng lên ngôi ngoại thành thành chủ của tam thiếu gia, ta sẽ giúp tam thiếu gia tiêu diệt hết.
- Được!
Lý Tu vô cùng vui mừng, vẫy tay với đám tráng hán đằng sau:
- Khiêng chỗ thi thể của 10 phẩm hung thú này vào trong điện cho Quách thiếu đảo chủ.
Mấy trăm gã tráng hán nghe lệnh, khiêng thi thể hung thú vào trong điện, trong lòng không ngừng nghi hoặc:
- Quách thiếu đảo chủ nhìn tuổi còn rất trẻ, lại mảnh mai thư sinh như vậy, hắn rốt cuộc tu luyện công pháp gì lại cần tới thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú! Đúng là chưa từng nghe nói tới!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook