Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 134
- Tên họ Quách, tên cẩu tạp chúng ngươi có tài đức gì, hưởng thu thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú? Mau nôn ra! Hôm nay, ngươi phải nôn hết ra tài nguyên tam thiếu gia đã ban cho ngươi.
- Mau cút di chịu chết!
- Tên lừa đảo! Cẩu tạp chủng!
...
Những tiếng chửi mắng thô tục không ngừng vang lên.
Phong Vân Vô Ngân vừa suy nghĩ đã biết chuyện gì đang xảy ra:
- Mình lấy quá nhiều tài nguyên của tam thiếu gia, bị kẻ khác đố kỵ? Tốt! Rất tốt! Lão tử vừa có một cánh ta giao long nở ra thì đa có kẻ đến cửa..., rất tốt!
Đột nhiên, cánh tay giao long từ đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân chui ra, dài mấy mét, ngũ trảo vung ra, trực tiếp đánh nát vụn mái gian đại sảnh, cánh tay giao long trong nháy mắt liền thò ra ngoài.
Ở bên ngoài cung điện đã tập trung hơn trăm gã tán tu đến hỏi tội, không ngừng lên tiếng chửi bới. Lý Tu bất đắc dĩ đứng lẫn trong đó, trong lòng thầm thở dài:
- Quách huynh, lần này e rằng ta không bảo vệ được ngươi nữa rồi, bị tất cả cùng bất bình rồi... Chỉ mong ngươi chưa dùng hết thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú đó, nếu không, những gã tán tu này nhất định sẽ không chịu buông tha cho ngươi...
Đúng lúc này, tất cả tiếng chửi bới cùng im bặt.
Chỉ thấy, trên tầng không của Ám Hương Các, một cánh tay giao long vô cùng bá đạo phá vỡ mái đại sảnh, thò ra ngoài.
Đột nhiên, sát khí tuôn ra, vô số phù văn vô cùng thần bí bao quanh cánh tay giao long này. Sát khí nồng đượm tỏa ra bốn xung quanh, khiến cho khu vực này như hóa thành vùng viễn cổ man hoang.
- Rầm rầm rầm!
Giây lát sau, cánh tay giao long vung lên vài cái, ngũ trảo sắc như đao kiếm, vô cùng hung bạo, biến Ám Hương Các thành đống gạch vụn.
- Mẹ kiếp, vừa rồi là ai la lối om sòm ở đây? Đứng ra cho lão tử!
Phong Vân Vô Ngân thu cánh tay giao long vào trong đan điền, chậm rãi từ trong đám bụi bước ra, ánh mắt tràn ngập khí tức cuồng bạo, giống như ma thần nhập thể, khiến người khác khiếp sợ.
Cánh tay giao long uy lực kinh người, khi vung ra lực lượng đã đạt tới 20 vạn cân, ngũ trảo vô cùng sắc bén, có thể xé nát vạn vật, dễ dàng phá nát Ám Hương Các. Phong Vân Vô Ngân chậm rãi bước ra, ánh mắt tràn ngập sát khí, toàn thân tràn ngập thần lực, trong đan điền, khe nứt trên yêu thai toát ra từng cỗ sát khí nồng đượm, Cánh tay giao long đã thoát ra khỏi yêu thai lúc nào cũng có thể được Phong Vân Vô Ngân phóng ra ngoài cơ thểchém giết vạn vật. Trường kiếm trên lưng cũng tỏa ra kiếm khí sắc lạnh, bay lượn không ngừng, vô cùng đáng sợ.
Với tư thế vô cùng ngạo nghễ bước về phía Lý Tu và hơn trăm gã tán tu khí thế đang hùng hùng hổ hổ.
- Cái này...
Lý Tu vô cùng kinh hãi nhìn Phong Vân Vô Ngân, vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân phóng cánh tay giao long ra phá nát Ám Hương Các, đám người Lý Tuđều nhìn thấy, trong lòng khiếp sợ. Nhưng lúc này, Cánh tay giao long đã được Phong Vân Vô Ngân thu lại, Lý Tu cùng đám tán tu đều không thểhiểu nổi.
- Hắn... Hắn thuần dưỡng một con hung thú?
Gã Điền Liên Sát kia cho rằng vừa rồi chắc chắn có một con man hoang hung thú giúp Phong Vân Vô Ngân phá nát Ám Hương Các, nhưng nhìn kỹ lại thì không phát hiện ra bất cứ sự bất thường nào trên người Phong Vân Vô Ngân, khí tức uy áp của tuyệt thế hung thú cũng đã không hề còn tồn tại.
Trăm gã tán tu miệng im như thóc, trong lòng vừa thầm nghi hoặc, vừa nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân.
- Tam thiếu gia, ngươi đã chấp thuận với ta, trong lúc ta bế quan tuyệt đối không cho phép kẻ nào tiến vào khu vực của Ám Hương Các, nhưng bây giờ thì là thế nào? Còn nữa, vừa rồi có một đám chó sủa ầm ĩ ở bên ngoài điện, nói rằng muốn trừng phạt ta... Tam thiếu gia, việc này, ngươi hãy giải thích cho ta rõ.
Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng nhìn Lý Tu, đôi mắt tràn ngập hàn ý, từng đạo khí tức hung bạo vô cùng nồng đượm từ khe nứt trên yêu thai trong đanđiền tỏa ra, cuốn về phía Lý Tu.
Dự cảm bất lành đột nhiên bao trùm lấy Lý Tu.
- Khí tức của Quách huynh, so với mười ngày trước đã khủng khiếp hơn gấp cả chục lần! Hắn... Hắn lẽ nào đã luyện hóa hết sạch thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú, nhờ đó đã luyện thành một môn ma công cái thế?
Lý Tu suy nghĩ rất nhanh:
- Ta vốn nghe theo lời Hoàng thúc thúc, hậu đãi Quách huynh, là do đám Điền Liên Sát bị giật dây, tự cảm thấy không công bằng, đố kỵ sự đối đãi của ta dành cho Quách huynh, muốn tạo phản. Bây giờ, ma công của Quách huynh đại thành, ta chúc mừng hắn còn không kịp, sao có thể kết oán với hắn chứ?
Trăm loại ý niệm không ngừng xuất hiện, trong thời gian rất ngắn Lý Tu đã có chủ ý, liền nói thẳng:
Đọc truyện❊ở http://truyencuatui.NEt/
- Quách huynh, tại hạ vô năng, hoặc là do đại ca, nhị ca của tại hạ âm thầm xúi bẩy gây chuyện, tìm cách ly gián, khiến cho trăm gã tán tu mà tại hạcung dưỡng đã cùng phản lại tại hạ, muốn gây chuyện với Quách huynh. Tại hạ khổ công khuyên can không có kết quả, chỉ có thể đưa bọn chúng tớiđây, tìm Quách huynh để nói chuyện lý lẽ.
Nói xong, Lý Tu quay đầu, mặt không chút biểu cảm nhìn đám Điền Liên Sát, nói:
- Điền lão, bây giờ các ngươi đã gặp được Quách huynh rồi, các ngươi trong lòng có gì không phục, cứ trực tiếp nói rõ với Quách huynh.
Lý Tu cũng khá giảo hoạt, thấy Phong Vân Vô Ngân vô cùng cường hãn, không dám đắc tội, lại căm hận đám người Điền Liên Sát bị đại ca nhị ca xúi bẩy, bởi vậy liền đẩy thẳng bọn chúng tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân, còn hắn thì lại đứng ở bên ngoài.
- Ồ? Các ngươi không phục?
Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn Điền Liên Sát:
- Vừa rồi là ngươi kêu gào lớn tiếng nhất hả? “Tiểu tạp chủng họ Quách” chính là ngươi gọi hả?
Phong Vân Vô Ngân vừa nhìn đã hiểu ra, đám tán tu này có lẽ chính là chiến tướng đắc lực do Lý Tu cung dưỡng, kẻ nào cũng cao ngạo bướng bỉnh, vô cùng hung hăng, mình mà muốn tiếp tục giành được tài nguyên tu luyện từ chỗ Lý Tu thì nhất định phải chấn áp được đám tán tu này. Gã Điền Liên Sát này huyền khí tu đã đạt tới 10 phẩm, toàn thân hàn khí dày đặc, khí độ bất phàm, nghiễm nhiên là thủ lĩnh của đám tán tu này. Muốn chấn ápđược đám tán tu này, cách tốt nhất chính là tiêu diệt Điền Liên Sát để cảnh cáo răn đe kẻ khác.
Dần dần, sát khí trong lòng Phong Vân Vô Ngân đã dâng lên đến mức không thể kiềm chế được.
Thế giới tán tu, mạnh được yếu thua, chỉ nói chuyện bằng nắm đấm, không nói chuyện bằng đạo lý.
Giết chóc là phương pháp tốt nhất để giải quyết mọi chuyện.
- Ồ?
Điền Liên Sát nhíu mày, trong lòng đại nộ. Hắn huyền khí tu vi đã đạt tới hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cảnh giới, tu luyện một môn huyền khí trung cấp vũ kỹ tới đại thành, lại lãnh ngộ ra hai phần hàn ý vô cùng hiếm có, suốt đời ngang dọc tại Chiến Tần Đế Quốc, giết người vô số, chưa từng bịmột tên nhóc con mười mấy tuổi lên tiếng chất vấn.
- Tiểu tử họ Quách này có chút cổ quái. Nhưng, nhìn huyền khí tu vi của hắn chỉ là tam phẩm mà thôi, hơn nữa, hắn cũng không giống như đã thuần dưỡng tuyệt phẩm hung thú gì, dị tượng vừa rồi lẽ nào do hắn đã luyện một công pháp đặc biệt tạo nên?
Điền Liên Sát trong lòng thầm cân nhắc suy nghĩ, cuối cùng đi tới một kết luận:
- Lão tử sao lại phải sợ một tên tiểu tạp chủng miệng hôi mùi sữa?
Lập tức, Điền Liên Sát chậm rãi đi về phía Phong Vân Vô Ngân, mỗi một bước đi, hàn ý toàn thân lại ngưng kết thêm một phần, sát khí cuồn cuộn, quanh người hắn sương tuyết rơi xuống, trắng xóa cả mặt đất.
- Xạo xạo!
Điền Liên Sát hai chân giẫm trên mặt tuyết, phát ra những âm thanh quái dị, hắn lạnh lùng nói:
- Tiểu tạp chủng, lông chưa mọc đủ mà dám khoác lác trước mặt lão tử, khi lão tử biết giết người thì ngươi vẫn còn trong bụng mẹ. Đúng là chán sống. Nếu đã vậy thì để lão tử tiễn ngươi một đoạn.
- Hàn ý? Điền lão lãnh ngộ ra 2 phần hàn ý, quả nhiên không tầm thường. Một khi giao thủ, e rằng tiểu tử họ Quách kia sẽ bị biến thành tượng băng.
- Đúng vậy, tiểu tử họ Quách kia nhục thể lực lượng cường hãn, thần lực vô biên nhưng huyền khí tu vi lại quá thấp, tuy có lẽ tu luyện loại ma công gìđó, trong lực lượng lại có cả khí tức hung thú, nhưng nền tảng vẫn quá yếu ớt, không thể đấu với Điềnlão được.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Mau cút di chịu chết!
- Tên lừa đảo! Cẩu tạp chủng!
...
Những tiếng chửi mắng thô tục không ngừng vang lên.
Phong Vân Vô Ngân vừa suy nghĩ đã biết chuyện gì đang xảy ra:
- Mình lấy quá nhiều tài nguyên của tam thiếu gia, bị kẻ khác đố kỵ? Tốt! Rất tốt! Lão tử vừa có một cánh ta giao long nở ra thì đa có kẻ đến cửa..., rất tốt!
Đột nhiên, cánh tay giao long từ đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân chui ra, dài mấy mét, ngũ trảo vung ra, trực tiếp đánh nát vụn mái gian đại sảnh, cánh tay giao long trong nháy mắt liền thò ra ngoài.
Ở bên ngoài cung điện đã tập trung hơn trăm gã tán tu đến hỏi tội, không ngừng lên tiếng chửi bới. Lý Tu bất đắc dĩ đứng lẫn trong đó, trong lòng thầm thở dài:
- Quách huynh, lần này e rằng ta không bảo vệ được ngươi nữa rồi, bị tất cả cùng bất bình rồi... Chỉ mong ngươi chưa dùng hết thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú đó, nếu không, những gã tán tu này nhất định sẽ không chịu buông tha cho ngươi...
Đúng lúc này, tất cả tiếng chửi bới cùng im bặt.
Chỉ thấy, trên tầng không của Ám Hương Các, một cánh tay giao long vô cùng bá đạo phá vỡ mái đại sảnh, thò ra ngoài.
Đột nhiên, sát khí tuôn ra, vô số phù văn vô cùng thần bí bao quanh cánh tay giao long này. Sát khí nồng đượm tỏa ra bốn xung quanh, khiến cho khu vực này như hóa thành vùng viễn cổ man hoang.
- Rầm rầm rầm!
Giây lát sau, cánh tay giao long vung lên vài cái, ngũ trảo sắc như đao kiếm, vô cùng hung bạo, biến Ám Hương Các thành đống gạch vụn.
- Mẹ kiếp, vừa rồi là ai la lối om sòm ở đây? Đứng ra cho lão tử!
Phong Vân Vô Ngân thu cánh tay giao long vào trong đan điền, chậm rãi từ trong đám bụi bước ra, ánh mắt tràn ngập khí tức cuồng bạo, giống như ma thần nhập thể, khiến người khác khiếp sợ.
Cánh tay giao long uy lực kinh người, khi vung ra lực lượng đã đạt tới 20 vạn cân, ngũ trảo vô cùng sắc bén, có thể xé nát vạn vật, dễ dàng phá nát Ám Hương Các. Phong Vân Vô Ngân chậm rãi bước ra, ánh mắt tràn ngập sát khí, toàn thân tràn ngập thần lực, trong đan điền, khe nứt trên yêu thai toát ra từng cỗ sát khí nồng đượm, Cánh tay giao long đã thoát ra khỏi yêu thai lúc nào cũng có thể được Phong Vân Vô Ngân phóng ra ngoài cơ thểchém giết vạn vật. Trường kiếm trên lưng cũng tỏa ra kiếm khí sắc lạnh, bay lượn không ngừng, vô cùng đáng sợ.
Với tư thế vô cùng ngạo nghễ bước về phía Lý Tu và hơn trăm gã tán tu khí thế đang hùng hùng hổ hổ.
- Cái này...
Lý Tu vô cùng kinh hãi nhìn Phong Vân Vô Ngân, vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân phóng cánh tay giao long ra phá nát Ám Hương Các, đám người Lý Tuđều nhìn thấy, trong lòng khiếp sợ. Nhưng lúc này, Cánh tay giao long đã được Phong Vân Vô Ngân thu lại, Lý Tu cùng đám tán tu đều không thểhiểu nổi.
- Hắn... Hắn thuần dưỡng một con hung thú?
Gã Điền Liên Sát kia cho rằng vừa rồi chắc chắn có một con man hoang hung thú giúp Phong Vân Vô Ngân phá nát Ám Hương Các, nhưng nhìn kỹ lại thì không phát hiện ra bất cứ sự bất thường nào trên người Phong Vân Vô Ngân, khí tức uy áp của tuyệt thế hung thú cũng đã không hề còn tồn tại.
Trăm gã tán tu miệng im như thóc, trong lòng vừa thầm nghi hoặc, vừa nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân.
- Tam thiếu gia, ngươi đã chấp thuận với ta, trong lúc ta bế quan tuyệt đối không cho phép kẻ nào tiến vào khu vực của Ám Hương Các, nhưng bây giờ thì là thế nào? Còn nữa, vừa rồi có một đám chó sủa ầm ĩ ở bên ngoài điện, nói rằng muốn trừng phạt ta... Tam thiếu gia, việc này, ngươi hãy giải thích cho ta rõ.
Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng nhìn Lý Tu, đôi mắt tràn ngập hàn ý, từng đạo khí tức hung bạo vô cùng nồng đượm từ khe nứt trên yêu thai trong đanđiền tỏa ra, cuốn về phía Lý Tu.
Dự cảm bất lành đột nhiên bao trùm lấy Lý Tu.
- Khí tức của Quách huynh, so với mười ngày trước đã khủng khiếp hơn gấp cả chục lần! Hắn... Hắn lẽ nào đã luyện hóa hết sạch thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú, nhờ đó đã luyện thành một môn ma công cái thế?
Lý Tu suy nghĩ rất nhanh:
- Ta vốn nghe theo lời Hoàng thúc thúc, hậu đãi Quách huynh, là do đám Điền Liên Sát bị giật dây, tự cảm thấy không công bằng, đố kỵ sự đối đãi của ta dành cho Quách huynh, muốn tạo phản. Bây giờ, ma công của Quách huynh đại thành, ta chúc mừng hắn còn không kịp, sao có thể kết oán với hắn chứ?
Trăm loại ý niệm không ngừng xuất hiện, trong thời gian rất ngắn Lý Tu đã có chủ ý, liền nói thẳng:
Đọc truyện❊ở http://truyencuatui.NEt/
- Quách huynh, tại hạ vô năng, hoặc là do đại ca, nhị ca của tại hạ âm thầm xúi bẩy gây chuyện, tìm cách ly gián, khiến cho trăm gã tán tu mà tại hạcung dưỡng đã cùng phản lại tại hạ, muốn gây chuyện với Quách huynh. Tại hạ khổ công khuyên can không có kết quả, chỉ có thể đưa bọn chúng tớiđây, tìm Quách huynh để nói chuyện lý lẽ.
Nói xong, Lý Tu quay đầu, mặt không chút biểu cảm nhìn đám Điền Liên Sát, nói:
- Điền lão, bây giờ các ngươi đã gặp được Quách huynh rồi, các ngươi trong lòng có gì không phục, cứ trực tiếp nói rõ với Quách huynh.
Lý Tu cũng khá giảo hoạt, thấy Phong Vân Vô Ngân vô cùng cường hãn, không dám đắc tội, lại căm hận đám người Điền Liên Sát bị đại ca nhị ca xúi bẩy, bởi vậy liền đẩy thẳng bọn chúng tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân, còn hắn thì lại đứng ở bên ngoài.
- Ồ? Các ngươi không phục?
Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn Điền Liên Sát:
- Vừa rồi là ngươi kêu gào lớn tiếng nhất hả? “Tiểu tạp chủng họ Quách” chính là ngươi gọi hả?
Phong Vân Vô Ngân vừa nhìn đã hiểu ra, đám tán tu này có lẽ chính là chiến tướng đắc lực do Lý Tu cung dưỡng, kẻ nào cũng cao ngạo bướng bỉnh, vô cùng hung hăng, mình mà muốn tiếp tục giành được tài nguyên tu luyện từ chỗ Lý Tu thì nhất định phải chấn áp được đám tán tu này. Gã Điền Liên Sát này huyền khí tu đã đạt tới 10 phẩm, toàn thân hàn khí dày đặc, khí độ bất phàm, nghiễm nhiên là thủ lĩnh của đám tán tu này. Muốn chấn ápđược đám tán tu này, cách tốt nhất chính là tiêu diệt Điền Liên Sát để cảnh cáo răn đe kẻ khác.
Dần dần, sát khí trong lòng Phong Vân Vô Ngân đã dâng lên đến mức không thể kiềm chế được.
Thế giới tán tu, mạnh được yếu thua, chỉ nói chuyện bằng nắm đấm, không nói chuyện bằng đạo lý.
Giết chóc là phương pháp tốt nhất để giải quyết mọi chuyện.
- Ồ?
Điền Liên Sát nhíu mày, trong lòng đại nộ. Hắn huyền khí tu vi đã đạt tới hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cảnh giới, tu luyện một môn huyền khí trung cấp vũ kỹ tới đại thành, lại lãnh ngộ ra hai phần hàn ý vô cùng hiếm có, suốt đời ngang dọc tại Chiến Tần Đế Quốc, giết người vô số, chưa từng bịmột tên nhóc con mười mấy tuổi lên tiếng chất vấn.
- Tiểu tử họ Quách này có chút cổ quái. Nhưng, nhìn huyền khí tu vi của hắn chỉ là tam phẩm mà thôi, hơn nữa, hắn cũng không giống như đã thuần dưỡng tuyệt phẩm hung thú gì, dị tượng vừa rồi lẽ nào do hắn đã luyện một công pháp đặc biệt tạo nên?
Điền Liên Sát trong lòng thầm cân nhắc suy nghĩ, cuối cùng đi tới một kết luận:
- Lão tử sao lại phải sợ một tên tiểu tạp chủng miệng hôi mùi sữa?
Lập tức, Điền Liên Sát chậm rãi đi về phía Phong Vân Vô Ngân, mỗi một bước đi, hàn ý toàn thân lại ngưng kết thêm một phần, sát khí cuồn cuộn, quanh người hắn sương tuyết rơi xuống, trắng xóa cả mặt đất.
- Xạo xạo!
Điền Liên Sát hai chân giẫm trên mặt tuyết, phát ra những âm thanh quái dị, hắn lạnh lùng nói:
- Tiểu tạp chủng, lông chưa mọc đủ mà dám khoác lác trước mặt lão tử, khi lão tử biết giết người thì ngươi vẫn còn trong bụng mẹ. Đúng là chán sống. Nếu đã vậy thì để lão tử tiễn ngươi một đoạn.
- Hàn ý? Điền lão lãnh ngộ ra 2 phần hàn ý, quả nhiên không tầm thường. Một khi giao thủ, e rằng tiểu tử họ Quách kia sẽ bị biến thành tượng băng.
- Đúng vậy, tiểu tử họ Quách kia nhục thể lực lượng cường hãn, thần lực vô biên nhưng huyền khí tu vi lại quá thấp, tuy có lẽ tu luyện loại ma công gìđó, trong lực lượng lại có cả khí tức hung thú, nhưng nền tảng vẫn quá yếu ớt, không thể đấu với Điềnlão được.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook